Phần 13
2024-07-30 19:26:33
Những gương mặt cộm cán của Thiên Ân được quy tụ về phòng họp. Người sau cùng có mặt là Tuấn vì anh phải giảm tốc độ để Phương có thể bắt kịp. Tuy không không tham gia vào công việc của cha nhưng Phương vẫn đi cùng Tuấn đến tận phòng họp. Ông Ân nhìn nàng rồi nhìn Tuấn, có lẽ ông chỉ đoán là hai người đi cùng chứ không biết chuyện ở hậu viên, hoặc cũng có thể ông nhìn thấy một sự thay đổi nào đó ở cô con gái kiêu kỳ mà chính Tuấn là nhân tố tạo nên thay đổi đó. Dù thế nào đi nữa thì Tuấn cũng trở thành nhân vật mà ông đặc biệt quan tâm.
– Con trả anh Tuấn lại cho ba đó.
– Hai đứa mới đi đâu về à?
– Dạ, đi chơi – Phương trả lời tỉnh rụi.
– ???
Phương tung tăng rời khỏi phòng họp, lòng thấy vui vui như vừa trút bỏ một gánh nặng. Có lẽ nàng nhận thấy Tuấn không đáng ghét như mình tưởng. Khi nói chuyện mới thấy anh ấy thật dễ gần và cũng là người biết quan tâm người khác. Anh không hề lạnh lùng như cách mà anh từng thể hiện trước nàng. Phương chợt nghĩ ra một điều gì đó rồi nhìn Tuấn cười rất duyên, nàng vẫy tay chào khi anh bước vào phòng họp. Tuấn khóa trái cửa ngồi vào chỗ trống còn lại bên chiếc bàn hình oval. Người từng là nhân vật số hai của Thiên Ân mở lời khai cuộc. Một thoáng ái ngại khi Tuấn nhìn vào cánh tay còn băng bột.
– Bên Hắc Long vừa cho biết đã tập kết đủ hàng, hối thúc chúng ta sắp xếp thời điểm để nhận. Anh em cho ý kiến nên chọn địa điểm nào, chỗ cũ hay chỗ mới?
– Chỗ cũ trước nay chúng ta vẫn làm ăn đầu xuôi đuôi lọt, tôi nghĩ cứ chọn chỗ đó. Dù sao đã quen địa thế sẽ dễ cho việc ém quân mai phục.
– Tuy đây là lô hàng đầu tiên giao dịch với Hắc Long nhưng giá trị rất lớn, tôi không muốn có bất kỳ sơ xuất nào nên phải bàn thảo kỹ lưỡng – Ông Ân nhắc nhở – Chuyến này Tuấn hãy phụ trách khâu nhận hàng trực tiếp với Thanh Trúc.
Tuấn không trả lời, chỉ gật đầu trầm ngâm. Với cương vị hiện nay là đầu lĩnh số một của Thiên Ân thì nhiệm vụ này tất nhiên do anh đảm trách. Trước kia ông Ân cũng từng khẳng định như thế.
– Anh cần cấp bao nhiêu người?
– Một người thôi. Cần một người giúp tôi kiểm hàng vì lúc đó tôi bận quan sát chung quanh.
– Anh đùa à? – Quý Bình, người mang cánh tay gãy lên tiếng – Anh em còn đông lắm, cứ tăng cường lực lượng càng đông càng tốt.
– Ông chủ – Tuấn nhìn ông Ân nghiêm giọng – Tôi khá hiểu tính cách Trần Bin, chuyến giao dịch lần này chắc chắn phía cảnh sát sẽ không có động tĩnh gì cả, họ sẽ đợi ta ở những lần tiếp theo. Cho nên nhân cơ hội này, ông chủ nên phân tán anh em trấn thủ các sòng bạc mới mở để tránh tối đa những rắc rối từ bất kỳ kẻ nào gây ra. Tôi tin chắc Hắc Long sẽ cho rằng quân ta dồn lực cho phi vụ này nên bỏ hổng mấy địa điểm khác và hắn sẽ cài cắm các thành phần bất hảo gây rối để thăm dò và cũng để làm mất uy tín Thiên Ân, các nhà đầu tư sẽ hoảng sợ rút vốn rồi hắn sẽ nhân cơ hội nhảy vào.
Tuy lời Tuấn nói không có cơ sở nhưng cũng là một gợi ý khiến ông Ân phải băn khoăn. Ông nhíu mày suy tín một hồi rồi nói với Hà Thanh.
– Được rồi. Vậy anh sẽ phụ trách mảng này, dù sao cẩn thận vẫn hơn.
Cuộc họp thống nhất chọn địa điểm mà trước đây Thiên Ân dùng giao dịch với mấy băng đảng nhỏ lẻ. Sau khi giải tán, ông Ân gọi riêng cho Thanh tới phòng mình nói nhỏ.
– Anh giao việc đó lại cho Minh Phong và dặn hắn phải hết sức tập trung. Sau đó anh âm thầm dẫn theo mười người bảo vệ vòng ngoài cho địa điểm nhận hàng. Đừng nói cho ai biết về thay đổi này của tôi. Đồng thời…
– Để mắt đến Tuấn – Thanh nhìn ông Ân nói nhỏ.
Ông Ân vỗ vai gật đầu. Thật không hổ danh là một đầu lĩnh từng nhiều năm nắm giữ vị trí số một của Thiên Ân, người này trước nay luôn tỏ ra thông minh và cực kỳ hiểu ý chủ nhân. Lớp bảo vệ bên ngoài không phải đề phòng Thanh Trúc, ông Ân biết chắc bên Hắc Long không dại gì dở trò ngay trong lần giao dịch đầu tiên, tên trùm Đình Long sẽ ra sức tạo uy tín để làm ăn trong một thời gian cho đến khi hắn xây dựng xong hệ thống phân phối của riêng mình. Cái mà ông lo lắng vẫn là cảnh sát sẽ đánh úp, và xâu xa hơn là Tuấn. Ông chưa hoàn toàn biết rõ về con người này nên đề phòng Tuấn cũng là việc đương nhiên phải làm.
Khi sự việc được triển khai, ông Ân đã thất kinh khi tiên liệu của Tuấn hoàn toàn chính xác. Đúng là gã hồ ly đã cho người tới mấy sòng bạc của Thiên Ân quậy phá. Tất nhiên chúng không xưng là người của Hắc Long mà lấy danh nghĩa là những kẻ phương xa đến Sài Gòn giải trí. Chỉ cần mỗi yếu tố này, uy tín của Tuấn trong lòng ông Ân đã nâng lên mấy bậc.
Còn nói về buổi nhận hàng, trước đó một ngày Thanh Trúc cũng đã cho đàn em thị sát quanh khu vực mà Thiên Ân yêu cầu. Bố trí một số xạ thủ ém kỹ trong các tòa nhà cao tầng. Không hiểu sao Trúc có linh cảm người sẽ đại diện làm việc với mình sẽ là Tuấn. Khi vừa xuất đầu lộ diện đối mặt với nhau, Trúc không bất ngờ trước đối tượng nhưng lại không tin là Tuấn chỉ mang theo có một người, trong khi phía Hắc Long có năm cận vệ luôn sát cánh bên Trúc, đó là chưa kể lực lượng đang ém kín quanh đó.
– Chào người đẹp.
Tuấn xách bên tay chiếc cặp táp chứa tiền nhìn Trúc trong bộ đồ bó sát. Anh thầm khen vóc dáng cô gái ấy thật quá hấp dẫn. Chiếc eo thon thắt nhỏ tạo nên nét tương phản với vòng mông căng đầy. Trúc thì vô cảm trước những lời khen sáo rỗng. Kiểu lấy lòng ấy đối với nàng thật rẻ tiền. Hai bên đứng cách xa vài chục mét rồi thận trọng tiến lại gần nhau.
Tuấn đưa cặp táp cho phụ tá, anh này mở ra cho Trúc xem qua một lượt. Trúc gật đầu rồi hất hàm gọi người của mình tới mở cặp cho Tuấn xem hàng. Đó là những gói bột trắng xếp ngay ngắn trong những chiếc vali samsonite xách tay. Người phụ tá xé ngẫu nhiên một gói kiểm tra rồi nhìn Tuấn gật. Bên giao tiền, bên giao hàng cùng trao đổi nhịp nhàng. Mọi việc coi như suôn sẻ, hai bên chào nhau quay lưng ra về.
Quái lạ, chỉ đơn giản thế thôi à? Trúc không cho rằng sự việc chỉ đơn thuần có vậy. Nhìn lại dáng người cao lớn có khuôn mặt điển trai mà nàng chưa gặp bao giờ, Trúc tự hỏi vì lẽ gì mà ông Ân dám giao trọng trách này cho một gương mặt mới toanh?
– Anh Tuấn, đứng lại.
Tuấn có phần ngỡ ngàng khi Trúc gọi. Anh không quay lưng lại mà chỉ có cái đầu hơi nhìn về phía sau.
– Đừng có nói là thiếu vài tờ nhé người đẹp.
Trúc cười nhạt, thầm rủa gã này đùa chẳng có duyên tí nào. Đôi chân thẳng tắp duỗi từng bước đi quý phái trong đôi bốt cao gót tiến lại gần Tuấn. Bất ngờ ả rút con dao găm kề vào cổ anh.
– Nói đi, anh là ai?
Hà Thanh nấp trên cao nhìn thấy cảnh này thoáng nổi đom đóm. Con đàn bà khốn kiếp, định cướp lại số hàng hay sao? Còn chưa biết phải tính toán thế nào thì âm thanh từ ống nghe đeo bên tai cất lên giọng quen thuộc:
“Anh Thanh, chung quanh phát hiện có khoảng mười tay bắn tỉa đang nhắm về chỗ giao dịch, xin cho chỉ thị”
Hà Thanh như chết điếng. Mẹ kiếp, ả kia muốn dở trò thật rồi: “Anh em nghe rõ, phân năm người nhắm vào năm tên cận vệ, năm người còn lại sẽ phụ trách mười mục tiêu ở xa trên các cao ốc. Còn ả đàn bà kia để đó tôi xử trí”. Các xạ thủ đã sẵn sàng đợi lệnh. Thanh chăm chú nhìn xuống bãi đất trống thấy Tuấn vẫn sừng sững đứng giữa trời không chút run sợ. Năm cận vệ Trúc mang theo đã đặt tay vào bán súng, còn con đàn bà đó thì đang vờn quanh nhìn lăm lăm vào gương mặt lạnh băng.
– Có nghe tôi hỏi không? Anh là ai?
– Hoàng Mạnh Tuấn.
– Tôi không hỏi tên.
Gương mặt xinh đẹp của Thanh Trúc đanh lại, đôi chân mày lá liễu châu vào nhau giận dữ như sắp xé Tuấn ra trăm mảnh. Hiện thời với lực lượng hoàn toàn áp đảo, Trúc có thừa tự tin để hạ gục Tuấn bất kỳ lúc nào. Nàng không phải là người học võ nhưng qua ngày tháng lăn lộn trong thế giới ngầm cũng đủ tạo nên một bản sắc rất oai phong.
– Tôi muốn biết anh dấn thân vào chốn giang hồ với thâm ý gì? Anh đang tìm cách tiếp cận Hắc Long, có đúng không?
– Đừng ép tôi phải nói nếu cô không muốn chuốc lấy phiền phức.
– Đừng quanh co, nói ngay đi – Lưỡi dao ấn mạnh vào cổ Tuấn.
– Nếu cô thật sự muốn biết, vậy thì nghe đây. Tôi vào Thiên Ân cố tranh vị trí số một để được đại diện giao dịch với cô, làm quen với cô và đưa cô lên giường.
– Khốn kiếp.
Trúc dơ tay tát vào mặt Tuấn vì thái độ xấc láo trước cương vị của một ban chủ phu nhân. Nhưng bàn tay trắng nõn chưa kịp đánh xuống đã bị Tuấn nắm gọn rồi đoạt mất con dao dí ngay vào yết hầu. Trúc bị Tuấn ôm gọn trước ngực nhìn về phía năm xạ thủ của Hắc Long.
– Nếu muốn vác xác người đẹp này về thì cứ việc nổ súng.
Năm tên đồ tể đứng im như trời trồng rồi ném súng ra xa theo yêu cầu của Tuấn. Anh kề má vào cô gái trẻ đẹp nói khẽ.
– Em rất đẹp và thơm nữa – Mặt Trúc đỏ ửng vì tức giận – Bộ đồ đang mặc thật ấn tượng, nhất là khối thịt mềm mềm giữa hai chân cứ nhô cao khiêu khích. Nhất định có một ngày anh sẽ nhìn thấy nó.
– Anh chán sống rồi hả? – Trúc gào lên nhưng giọng nghẹn lại vì mũi dao dí vào mạnh hơn.
– Lần sau gặp lại, nhớ lịch sự thì anh mới cưng nhiều nghe chưa!
Tuấn hôn lên gò má mịn như tơ, nghe sự mát lạnh chạy dài từ môi xuống tận đũng quần. Cái ấy của anh đã cộm vào mông Trúc. Tuấn tinh quái khẽ đong đưa phần dưới để sự đụng chạm càng thêm rõ hơn. Suýt chút nữa Hà Thanh đã bật cười vì anh đang thấy rất hả hê, còn Thanh Trúc thì giận tím mặt. Tuấn đẩy Trúc chúi mũi về phía đồng bọn rồi lạnh lùng quay đi. Một tên trong số năm tên cận vệ của Trúc lao đến. Chưa kịp nhặt súng lên thì Tuấn đã quay ngoắt lại phóng con dao găm xuyên vào bàn tay hắn, tên này rú lên như bị chọc tiết. Bốn tên còn lại đồng loạt nhào đến thì họng súng của Tuấn đã chĩa thẳng vào Thanh Trúc.
– Đứa nào sẽ tình nguyện mang xác về cho Đình Long?
Bọn chúng dừng lại như một thước phim đang pause hình, tư thế đang lom khom thế nào thì cứ giữ nguyên như thế ấy.
– Về gửi lời hỏi thăm của tôi đến ông trùm Hắc Long, nhắc ông ta lần sau giao dịch nhớ chọn người có lối cư xử tử tế một chút.
Trúc nghe mà tức anh ách. Đồ phách lối, sẽ có một ngày anh phải quỳ dưới chân tôi.
– Còn nữa, lần sau dẹp mấy cái trò phục kích bắn tỉa đi nhé.
Tuấn tự rùng mình trước lời vừa buông khỏi cửa miệng. Anh dựa vào khí thế đầy tự tin cao ngạo của Thanh Trúc khi dám dấn thân vào địa bàn của đối phương. Chỉ có lực lượng hỗ trợ ngầm mới khiến ả nghênh ngang đến vậy. Tuấn không phải thần thánh gì mà có thể biết được Trúc đã có mai phục, cũng chỉ là đoán mò có cơ sở mà thôi. Chết mẹ, lỡ nói bừa không đúng thì nó coi mình ra thể thống gì nữa.
Nhưng thật may mắn là Tuấn đã đoán đúng. Từng lời gằn giọng đầy quyết đoán ấy đã khiến Trúc thất kinh. Hóa ra hắn biết hết mọi thứ rồi ư? Chết rồi, không biết mấy tay bắn tỉa có bị hạ hay không? Trúc không còn tâm trí đứng lại hơn thua với Tuấn mà vội vã dẫn người rời đi. Ra đến chỗ an toàn nàng liên lạc với 10 xạ thủ, may quá mọi người vẫn bình an.
Tuy giao dịch thành công nhưng ngồi trong xe hơi cứ nghĩ tới cuộc đấu trí vừa rồi là lưng Trúc rịn mồ hôi. Nàng mơ hồ cảm nhận con người kia là mối đe dọa tiềm tàng đối với Hắc Long. Lão Hồ Thiên Ân thật tinh đời khi tuyển chọn một nhân vật quá xuất chúng. Phải làm sao moi họng bắt hắn phải nói ra những âm mưu trong đầu? Không được vì mình không có nhiều cơ hội tiếp xúc.
Còn nếu đợi đến những lần giao dịch tiếp theo thì thời gian cũng không đủ để tra hỏi. Mọi thứ phải diễn ra thật nhanh chóng để tránh bị cảnh sát đánh úp. Trúc bồn chồn với những suy tính trong đầu. Hay là tìm cách thu phục hắn về Hắc Long, phải rồi. Sẽ dùng mỹ nhân kế thu phục hắn. Còn nếu không được thì sẽ tìm cách giết đi trừ hậu hoạn.
Trúc ngã ra lưng tựa thở phào như vừa trút bỏ một gánh nặng. Chiếc xe hơi bọc thép ôm cua vào khuôn viên ngôi biệt thự nằm trong khu hẻo lánh. Chưa vào đến nhà đã nghe tiếng nhạc xập xình, tiếng hò reo khoái trá của đám lâu la. Đoán biết chuyện gì đang diễn ra trong đó, Trúc bực bội đóng sầm cửa xe đi vào nhà. Trước mặt nàng là một cảnh thác loạn đổ đốn do lão Long bày ra thết đãi đám lính của mình.
Cả một sảnh lớn toàn những tên bặm trợn trần truồng cùng mấy đứa gái điếm huy động từ nhiều nhà thổ trong hệ thống mại dâm của Hắc Long. Chúng bắt cặp đụ nhau tưng bừng, cặp thì chơi trên ghế dài, cặp thì đụ dưới nền đất, cặp thì đu trên cửa sổ, lại có cặp ngang nhiên đứng ở cầu thang chổng mông chơi kiểu chó choáng hết đường đi lên lầu. Nhớt nhao nhiễu ròng ròng xuống cầu thang gỗ trông phát gớm.
– Đi ra ngoài kia mà đụ – Trúc quát lớn.
Cặp đôi đang dính nhau líu ríu nhích đi từng chút một. Do cứ dính lẹo vào nhau không chịu rời ra nên di chuyển rất khó khăn khiến Trúc càng thêm nổi điên. Mẹ kiếp, làm như trời sập tới nơi không còn cơ hội để đụ nữa hay sao. Nàng vừa đặt chân lên cầu thang thì thấy lạnh lạnh dưới vớ, dở lên xem mới biết mình vừa giẫm lên bãi tinh trùng của thằng nào đó. Cả đám đang đụ tưng bừng rất muốn ôm bụng cười nhưng không dám, chỉ nhìn về phía nàng luôn miệng nói xin lỗi. Má nó… toàn gặp thứ ba trợn gì đâu không. Trúc lột phăng cặp vớ ném vào mặt thằng ở gần nhất rồi đi nhanh về phòng mình.
Sự căng thẳng đã đi qua. Các cặp đang chơi nhau lại tiếp tục làm trò con heo rất náo nhiệt. Chúng liên tục đổi đào đổi kép với nhau đụ rất khí thế. Mấy con điếm này thì khỏi phải nói, toàn hàng tuyển từ hệ thống mại dâm cao cấp của Hắc Long mà ra. Đứa nào cũng có body đẹp miễn chê, vú to, lồn mọng, nước nôi lênh láng. Lông lồn thì lúc nào cũng được cắt tỉa chăm chút như chính mái tóc của các ả, óng mượt và có trật tự chứ không rối nùi. Còn về cái khoảng phục vụ thì thật sự là đỉnh cao, sẵn sàng chiều bất cứ tư thế nào với những kỹ thuật điêu luyện. Các ả muốn khách ra là phải ra, muốn dây dưa cũng có cách để dây dưa kéo dài.
Lão Long khi nghe điện thoại báo về giao dịch suôn sẻ liền cho mở tiệc tẩy trần, đánh dấu một bước đi quan trọng trong việc buôn bán hàng trắng. Tất cả đều là công của Trúc, từ việc nàng lập mưu thâu tóm các băng nhóm nhỏ đến việc lên chiến lược phân phối độc quyền cho Thiên Ân, và xa hơn là hất chân Thiên Ân để tự xây dựng hệ thống trọn gói từ khâu nhập hàng đến khâu tiêu thụ.
Lão Long vừa đi đâu đó ra ngoài rồi trở về nhập cuộc mà không biết Trúc đang ở trên lầu. Lão tha hồ xách con cặ lù lù ngắn ngắn phối giống với hết em này tới em khác. Tiếng gào thét trong những ngôn từ dâm ô tục tĩu, tiếng da thịt vỗ nhau chan chát rộn ràng cả sảnh lớn. Những lúc như thế này, lão Long luôn cho phép đàn em chơi thả ga không phân biệt thứ bậc. Thế nên khi thằng đệ chọn được một con đào lồn bót, nó vừa nắc vừa la toáng lên như con heo bị thiến.
– Bót quá, đã quá… cái lỗ này bót nhất từ nãy giờ nè anh ơi…
Con nhỏ đang bò chổng mông thế doggy thì ngoái cổ nhìn lại phía sau trong hai má đỏ ửng vì sướng. Cũng không phải bót tự nhiên đâu mà nó có tập kegel thường xuyên nên biết cách điều khiển âm đạo rất tài tình. Bởi vậy khi thằng con mới vừa đút vô nó đã nhíu lồn ngậm chặt khiến tên này tái xanh tái mét muốn phọt ra.
– Đụ má… sướng ơi là sướng… Em làm ở điểm nào để anh biết tới đó đụ em mỗi ngày cái coi.
– Hi hi, có tiền không mà đòi tới, em cao giá lắ… m… đ… ó… Hự hự… Ui đã quá, anh thúc sâu vô nữa, ừ… đúng rồi… nữa… Ui nứng… em nứng quá…
Tiếng rên của con nhỏ đang chơi doggy khiến lão Long hất đứa đang ngồi trên bụng qua một bên lao tới dành với thằng đệ.
– Không được, em đang nứng… Ah… ah… Đại ca… xếp… hàng đi… – Phạch, phạch, phạch…
Hắn gia tăng sức nắc từ phía sau tới khiến con nhỏ chổng mông tê tái chúi mũi mấy lần.
– Đụ má… tao là đại ca mà mày cũng không nhường nữa hả?
Cả đám cười ré lên khi thấy lão Long cứ xách cặc chạy tới chạy lui tìm cách đẩy thằng đệ ra thế chỗ. Hai đứa nó như chọc tức lão nên cứ luân phiên rên xiết.
– Ui lồn bót… lồn bót…
– Trời ơi anh đụ lên tới cổ họng em luôn rồi… Ah… ah… Ui chết em rồi. Đại ca nhìn lồn em coi nó có ra khí nhiều không mà sao em sướng quá vậy?
Lão Long chẳng khác con rối bị tụi nhỏ bịp mà không biết, cứ chúi mũi vào cái chỗ mà giống đực với giống cái đang lồng trong nhau nhìn lom lom. Đúng là nhiều nước thật, dòng khí bầy nhầy trắng đục nối tiếp nhau ứa ra hai mép lồn dính đầy trên thân cặc rồi chèm nhẹp cả hai bộ lông. Cái lồn con này không biết nhiều nước hay do mấy thằng trước bơm vào mà thấy khí từ trong đó nối tiếp nhau nhiễu nhão xuống sàn nhà.
– Nãy giờ mấy thằng đụ em rồi? Có đứa nào bắn vô chưa? Anh thấy lồn ra nước dữ lắm.
Cảm đám lâu la ré lên cười sặc sụa. Không ngờ những lúc như thế này chẳng còn thấy phong thái đại ca của một lão độc ác như Trương Đình Long. Trước mặt bọn đàn em xăm trổ đầy người là lão già hết đát ham vui. Cứ nghe chỗ nào thét lên “lồn bót” là xác cặc chạy tới xin cho hắn đụ thử.
– Đụ má tụi bây bịp tao hả? Né ra cho đụ cái coi.
– Tới đây đụ cái miệng em nè.
Con nhỏ đẹp nhất trong đám thấy tội quá lên tiếng. Hắn mừng rơn chạy vòng tới trước đưa khúc gân to lù lù cho con nhỏ ngậm lấy. Má ơi… cái miệng xinh xinh bao lấy con cặc nhìn phê chết đi được.
Ở trên lầu thoáng nghe giọng lão Long, Trúc đi xuống cầu thang tìm thì thấy hắn đang nắc vô miệng một con điếm. Cái bụng phệ tưng tưng mỗi khi hắn đưa đẩy trông đáng ghét vô cùng. Gã say sưa mây mưa mà không để ý đến Trúc đang lườm lườm nhìn gã.
– Anh Long – Giọng Trúc như thét lên.
Gã già dê quay cái đầu hói nhìn Trúc cười cầu tài.
– Chờ anh xíu, anh sắp ra rồi… Hừ… hừ… ôi… sướng… ra nè… ra… hứng đi, hứng… hứng…
Lão trân mình phọt luồng khí nóng sâu vào họng con nhỏ đang bú cặc cho mình. Cả thân người to mập giật giật khi chiếc lưỡi đánh phơn phớt lên đầu cặc. Hắn run bần bật ôm đầu nhỏ gái điếm đẩy vào. May mà cặc hắn ngắn chứ không thì con bé tội nghiệp kia đã bị ngạt thở rồi.
– Anh có thôi đi không? – Trúc lại lớn giọng.
– Anh xong rồi, lên liền.
– Ha ha… đại ca còn sức phục vụ đại tẩu không vậy? Cố gắng nha đại ca.
Một tràng cười nham nhở vang lên. Trúc tức giận ném cái nhìn rực lửa vào đám đông đang trong thời kỳ sơ khai của loài người.
– Tụi bây câm họng hết đi nghe.
Con cặc đã xìu xuống, lão Long rút khúc gân nhũn nhùn ra khỏi cửa miệng xinh xinh của con nhỏ gái điếm. Nó hả miệng cho lão xem tinh dịch đầy trong họng rồi nuốt ực xuống bao tử.
– Trùi ui… thấy cưng quá hà! – Hắn nựng má con nhỏ rồi nói với đàn em – Tụi bây chơi cũng lâu rồi, thôi tranh thủ dọn dẹp đi nha.
Nói rồi, hắn để người trần truồng xách con cặc mềm nhũn chạy lên lầu.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro