Phần 4
2021-12-31 05:36:00
“Q, sao mày vẫn chưa đi làm vậy, con gái con đứa, ở nhà cả năm rồi”
“Chưa mà mẹ, mới có 9 tháng”
“Thế mày định đủ năm rồi mới đi làm à, T – con xem có chỗ nào cho em nó đi làm dùm mẹ đi, mẹ nói hết nổi con này rồi, cứ ở nhà hoài, sao mà người nó khôn ra được hả con”
Mình cũng ậm ừ ăn cơm tiếp.
Trời đánh tránh bữa ăn mà, mà cứ nghe mẹ nói hoài, mệt ghê…
… À, mà đúng rồi…
Mình dừng ăn thầm nghĩ…
Đúng rồi, em nó không đi làm thì lấy đâu thời gian mình gần gũi hơn với nó đây nhỉ, cứ ở nhà hoài mẹ nuôi bên cạnh không làm ăn được gì hết. Báo hại cả tháng hơn kể từ ngày lắp được cái camera, tự xử không biết bao nhiêu lần, nếu không có chỗ hạ hỏa, Q thì cứ phây phây, ngày càng xinh đẹp hấp dẫn (thực ra vẫn vậy nhưng mình thì thay đổi thôi, nhìn em nó giờ này chỉ nghĩ đến chịch choạc)
Ai chà, để suy nghĩ xem sao, âm mưu ba bệnh, thắng ăn hết.
Chiều hôm đó, cuối tuần rảnh rỗi, trong lúc chờ xem phim tắm khỏa thân, lên mạng xem các trang kiếm việc online xem, có việc gì liên quan đến tiếng Nhật không, vì gần như đó là thứ duy nhất mà Q rành rẽ. Tốt nhất là tìm việc liên quan đến phiên dịch.
Nhưng quan trọng hơn, phải có cơ hội để mình gần hơn với Q, dù sao nó cũng thuộc loại tiểu thư, đi Nhật về rồi nhưng cũng gà lắm, kiểu như mình nói sao nó biết vậy, cũng chẳng chịu tìm hiểu nhiều.
Sau cả buổi chiều xem hàng trăm tin, chẳng thấy chỗ nào ở TPHCM mà nó phù hợp cả, nhưng có 1 công ty ở Bình Dương, công ty này vừa có nhà máy ở Việt Nam, vừa có công ty xuất khẩu lao động ở Nhật. Đang tuyển nhân viên phiên dịch hỗ trợ cho các chuyên gia trong lớp học tiếng Nhật ở TPHCM, hỗ trợ cho cả các học viên chuẩn bị đi Nhật. Nhưng điều tréo ngoe một cái mà đó cũng là cái có thể tốt cho mình là trước khi vào làm, phải có một kỳ training 6 tháng ở Bình Dương, ở nhà máy, ở đó có nhiều người Nhật hơn, công việc cũng gần giống bên Nhật nên dễ học hỏi kinh nghiệm hơn. Ái chà chà, không biết ẻm có chịu không, mà có khi mẹ còn không chịu, đi hơi xa xa là mẹ lại lo. Giờ nghĩ luôn vài cách trước xem sao.
Đến giờ cơm tối, sau khi được rửa mắt một trận nữa, lại có thêm động lực thực hiện kế hoạch.
“Mẹ ơi, con có tìm được 1 công phù hợp với em, mẹ xem sao nhe, con thấy điều kiện và lương bổng khá phù hợp nè mẹ, làm cũng gần nhà mình. Nhưng bị cái phải có 6 tháng huấn luyện ở Bình Dương, mẹ và em thấy sao”
Con Q giãy nảy…
“Thôi, đi Bình Dương đi về em không làm đâu, chạy xe máy em chạy yếu lắm, sao đi cho nổi mỗi ngày”
Mẹ thì nhẹ nhàng hơn…
“Con coi sao chứ mẹ thấy đi Bình Dương rồi đi về mẹ thấy cũng khó khăn, sao mà mẹ yên tâm được, lỡ tai nạn này nọ thì sao con”
Em Q lại cù nhây…
“Em không đi đâu, mỗi ngày anh chở em đi làm đi thì em đi”
“Trời ơi cái con này, anh mày phải đi làm nữa chứ, sao mà chở đi được con, đừng có mà như thế”
Mẹ la!
Mình thì đã đoán trước sự việc rồi.
“Anh có cách rồi, em khỏi lo, cứ lo hồ sơ đi”
“Cách nào, anh nói em nghe thử rồi em nộp”
Cái con bé này cũng mệt ghê, mình đành nói rõ cho mẹ và nó biết luôn khỏi thắc mắc.
Đại khái là nếu em nó được tuyển, sẽ cho nó lên Bình Dương ở luôn, cuối tuần mới về, đầu tuần thì mình nghỉ nửa ngày chở em nó đi, cuối tuần thì mình lên đón về, ẻm khỏi phải đi xe máy làm mẹ lo lắng. Mình đã nghiên cứu phòng ốc trên đó, thuê ngắn hạn một phòng dạng hơi cao cấp, hoặc chung cư loại thường, tầm 4, 5 triệu 1 tháng, đầy đủ tiện nghi. Cố gắng thuyết phục nó và mẹ, kệ, chịu chi chút, cũng hơn 50% lương tháng, nhưng chỉ 6 tháng thôi, ở cho nó thoải mái như ở nhà, sau đó là về lại TPHCM rồi, cũng khỏi lo tiền nhà nữa.
Mẹ có vẻ thuận nói…
“Thôi con, Q, ráng đi con, có anh lo mẹ cũng yên tâm, con lo hồ sơ đi rồi nộp cho người ta, nếu đậu thì anh T sẽ lo tìm nhà cho con, mẹ cũng ân tâm phần nào”
Mình thì cũng có âm mưu trong lòng rồi nên cũng hùa vào cổ vũ tinh thần nó…
“Em cứ nộp đi, chứ ở nhà kiểu này, mẹ lại la hoài, anh thấy cũng không hay lắm, cố 6 tháng, rồi về đây làm nhẹ nhàng, khỏe re đó mà, em đi Nhật 2 năm còn được mà”
Mình cũng hy vọng công sức mình được đền đáp xứng đáng, heee!
Có vẻ ẻm cũng êm êm, mình hùa thêm…
“Em chuẩn bị giấy tờ lẹ đi, họ chỉ tuyển trong thời gian ngắn, anh thấy việc khá tốt đó, đợi là mất chỗ đó em”
Nó có vẻ xuôi xuôi…
“Vậy chút nữa anh giúp em với, em cũng không rành lắm”
“Ok anh sẽ giúp em làm hồ sơ”
Tối đó Q qua phòng, hai anh em thức cả đêm làm hồ sơ cho ẻm.
Viết CV, thu thập hồ sơ này nọ…
Haizzz, em ngồi bên cạnh làm hồ sơ, đánh máy trên máy của mình mà mùi hương thoang thoảng, mùi con gái không thể chịu nổi. Động lực giúp đỡ ẻm càng lên ào ào. Đến tận 2h sáng mới xong, Q về phòng ngủ mà mình vẫn không ngủ được, thằng cu nó cứng từ nãy giờ không thể xuống nổi. Haizzz…
Nghe tiếng nước chảy bên dưới phòng tắm, bật thử camera, haizza, Q lại đi tắm rồi, chắc nãy giờ làm việc mồ hôi ra ngủ không được, em đi xối nước đi ngủ cho dễ.
Thôi, giờ này chỉ còn cách tự xử thôi chứ sao giờ.
Vừa bật camera xem phim trực tiếp vừa tự sướng chứ sao giờ, vừa tự xử vừa tưởng tượng đến ngày có thể cùng em nó sung sướng, chứ kiểu này hoài hại sức khỏe và tâm lý quá. Huuu…
… Bạn đang đọc truyện Ngã ba đường tại nguồn: http://bimdep.vip/nga-ba-duong/
Từ dạo chỉ em T về zụ sử dụng Grab và Uber thấy có vẻ ẻm rảnh hơn thì phải, lâu lâu chat hỏi thăm toàn cũng hay rảnh rỗi, mà nghẹt cái đang kẹt vụ tìm việc cho em Q nên ít gặp T được.
Thứ 7 cuối tuần đang tính gọi em nó thì chợt thấy đt, số ẻm hiện ngay ra, ai chà, có kèo gì.
“Anh T ha, hôm nay anh rảnh không, em có việc gấp nhờ anh”
Mình ậm ừ làm cao chút…
“Ừ hôm nay anh cũng có chút việc, nhưng nếu cần quá thì anh sẽ giúp em”
Ẻm trả lời…
“Thực ra hôm nay và ngày mai luôn, em nhờ anh chở về quê em, tuần rồi em bị té xe, cái tay đau quá không lái xe được, bình thường em đi xe đò cũng được nhưng hôm nay cầm tiền về cho ba mẹ, em cũng sợ lên xe ngủ quên này nọ người ta lấy mất, mà đầu tuần ba em cần tiền thuốc rồi, anh giúp em được không”
Ai chà, lý do quá là hợp lý, mình sao từ chối được chứ…
“Oh, vậy được rồi, để anh gọi dời hẹn của anh qua tuần sau, anh sẽ chở em đi”
Nói vậy chứ trong lòng đang vui, thế là có cơ hội hiểu em nó hơn một chút rồi, có khi cũng tốt cho các lần giao lưu tiếp theo, heeee.
Lúc đó cũng không nghĩ gì, chỉ toàn thằng cu bên dưới nó nghĩ với toàn âm mưu không à, chứ trong 3 người thì em T là em mình coi đúng nghĩa là bạn chịch luôn, có rất ít tình cảm với nó, và mục đích mình muốn nâng sự tình cảm với em nó cũng là để việc chịch phê pha hơn thôi…
Thôi kệ, làm gì làm, muốn sướng thì phải đầu tư chút chứ.
Vô nói mẹ nuôi tối này khỏi đợi cơm, con em nó cũng hỏi ậm ừ. Chuyện thường, mình vẫn hay đi qua đêm mỗi khi có kèo, ngủ với T hoặc nhậu với hội bạn. Nên mẹ cũng không hỏi gì.
Xách con chiến mã quen thuộc, chạy ra đổ lít nhớt cho ngọt, phóng xe qua nhà T, tới nơi đã gần 10h sáng, 2 đứa em đã đi học hết, chỉ còn mình T.
Thấy mình ẻm có vẻ vui…
“Cảm ơn anh, em phiền anh quá, kẹt lắm em mới nhờ anh, bình thường có gì kẹt em hay nhờ bạn B trong lớp em, mà hôm nay bạn cũng về quê rồi”
Mình thầm nghĩ…
“B gì, bạn trai thì có, dấu anh à, anh biết hết”
Mình cũng trả treo…
“Ừ, anh hôm nay có việc nhưng thấy em cũng cần đi gấp nên thôi, chạy qua chở em đi cũng được, dù sao thì anh cũng chưa biết quê em mà, với lại em cũng phải trả công anh đó nhe”
Mình cười cười nháy mắt ẻm…
Em cũng cười lớn…
“Biết gì rồi nhe, anh đúng là, lúc nào cũng nghĩ đến việc đó được, sao không đi kiếm chị của anh kìa”
Mình giả mặt buồn…
“Em biết mà, anh chia tay rồi, dạo này cũng vã lắm” (T cũng biết sơ việc mình đã chia tay chị, và cũng chỉ biết là chị là bạn gái lớn tuổi của mình, hồi đó còn chọc mình thích lái MBBG, ẻm mà biết sự thật về bà mẹ 2 con 1 chồng chắc shock quá)
Em cười cười đi ra ngoài cửa khép cửa lại.
“Hiểu rồi ông tướng, đợi em chút”
T bỏ ba lô đang đeo xuống, cởi khẩu trang đang chuẩn bị sẵn để đi, kéo mình vào trong, đẩy mình ngồi lên cái ghế trong phòng (phòng T toàn ghế thấp, đúng kiểu sinh viên, chỉ có 1 cái ghế cao duy nhất cho thằng em ngồi bàn vi tính)
T nói…
“Trả trước cho anh một ít nè”
T tự nhiên mở dây nịt, kéo khóa quần xuống, móc thằng bé đang ngơ ngác của mình ra, nó cũng đã kịp to lên tự lúc nào. T quỳ xuống, nhìn mình cười, rồi ngậm thằng bé vào. Phải nói T không chỉ học giỏi, kiếm tiền giỏi, chăm sóc gia đình giỏi, mà còn chăm sóc cục gân đàn ông cũng giỏi nữa, cứ như sinh ra để làm việc này. Về skill BJ thì T hơn hẳn chị và Q. Từ ngậm hết từ từ, rồi liếm, rồi mút, hết nhanh rồi chậm, hết nông rồi sâu. Không quên ngậm cả 2 quả cà hột vào miệng để mút. Từng tiếng chụt chụt chụt chụt vang lên khắp phòng. Kiểu mút của T luôn có những tiếng kêu chụt chụt rất kích thích, chứ không nhẹ nhàng êm ái như chị hoặc Q.
Mới sáng sớm, chưa chuẩn bị tâm lý gì hết, mà đã bị hiếp một cách bất ngờ, thằng bé có vẻ không chịu nổi. Mình tính dở đòn hoãn binh. Thò tay vào ngực T để bóp, rồi lần mò xuống bên dưới để làm T mất tập trung, nhưng T kéo tay mình lên rồi nhìn mình:
“Trễ rồi anh”
Miệng thì nói, nhưng tay vẫn kéo và vuốt trụ thằng bé liên tục, vừa nói xong, T lại tiếp tục công việc liên hoàn, ngậm mút, liếm, vuốt, cứ lặp đi lặp lại như thế, mình chỉ biết rên rỉ rên rỉ, Mới tối qua còn bị tức vì con em, giờ đã sắp được giải phóng rồi.
Vừa nghĩ ngợi vừa rên càng ngày càng lớn, Em biết ý lại càng làm nhanh và mạnh.
Không thể chịu nổi nữa, mình nhìn xuống, em vẫn vừa mút điên cuồng vừa nhìn lên mình như đồng ý, mình gồng mình, thằng bé được giải phóng khỏi những uất ức từ mấy ngày nay, xả hết mọi thứ có thể vào cái miệng xinh xắn đang chờ sẵn. Ẻm vừa ngậm vừa mút nhẹ, bắn được vài đợt, chắc quá nhiều, T nuốt cái ực xuống rồi tiếp tục đón những đợt tiếp theo và nuốt thêm cái ực nữa, trong lúc đó vẫn mút nhè nhè nhẹ nhẹ. Ôi ôi, thật là một sự ngạc nhiên thú vị trời. Xưa giờ làm với em dược ẻm BJ nhưng chưa bao giờ được BJ nhiệt thế này, khi làm tình chỉ toàn bắn vào bao, lâu lâu thì bắn lên bụng em, chưa bao giờ có kèo vô miệng, mà còn nuốt luôn chứ, nhìn cảnh đó thằng bé không thể nào chịu nổi bắt thêm vài đợt nữa làm em T phải nuốt thêm một lần nữa mới hết, ẻm không nhả ra liền mà tiếp tục mút nhẹ rồi nhà dần nhả dần. Khi cái miệng xinh xắn rời khỏi thằng ku em giờ đang xìu dần, không còn cái gì còn sót lại, cứ như được lau sạch sẽ. Em nhìn mình cười, lấy tay quẹt lên cái miệng đầy nước miếng và cả tinh cười tinh nghịch…
“Của anh nhiều quá vậy, tồn lâu quá phải không”
Mình cũng ra mặt sầu thảm…
“Thì có ai đâu, giờ có em nó mừng quá nè”
Vừa nói vừa cười thầm vì nhớ lại câu nói lúc nãy của em là cú này mới là cú trả trước thôi, có khi còn được em nó trả công vài lần nữa cuối tuần này. Ai chà, chuyến đi sẽ thú vị đây.
Mình lấy cốc nước uống cho lại sức rồi ra ngoài dắt xe, T vào toilet rửa ráy, chỉnh trang quần áo rồi ra đóng cửa lên xe bắt đầu chuyến hành trình…
Trước khi đi ẻm còn hỏi…
“Có sức đi nữa không vậy anh, không có thì nói em nhe, mình dừng đâu đó cho anh nghỉ chút”
Mình cười lớn…
“Giờ mới là lúc sức anh đang lên nè, coi chừng anh đó, ngừng giữa đường là anh đè em ra đó”
Nói vậy thôi chứ đang đứ đừ vì phê, người ngu ngu, nhưng thôi, cứ phải lên đường đã.
Và đúng như ẻm nói, vừa qua giữa địa phận Long An thì cái mắt díp hết cả lại, chịu hết nổi phải vô một quán cà phê võng làm ly cà phê và ngủ 1 giấc nhanh.
Vô xong ngủ luôn 1 giấc 1 tiếng đồng hồ, em T thì cứ học…
“Yếu mà đòi ra gió”
Làm quê độ quá trời. Heeee, nhưng chẳng sao, có gì đó để 2 đứa gắn kết hơn cũng hay…
Đoạn đường gần 200km thoáng cái cũng hết, đã về tới nhà em T…
Nhà ẻm cũng dễ tìm, nằm ngay cạnh một con sông nhỏ, một nhánh rất nhỏ của sông Mekong, từ nhánh đó mọi người dẫn nước vào trong những vườn trái cây đủ loại, từ cam, quýt, xoài… Nhà T nhìn ngay ra sông, ngay phía sau nhà là cả một vườn trái cây lớn trồng đủ loại.
Hai đứa chạy tới cửa nhà, vừa mở cổng, mẹ T đang lui coi trong bếp bước ra, hơi ngạc nhiên khi nhìn mình…
“T, con về rồi à, lần này về với ai thế, bác chào cháu”
Mình cũng lí nhí…
“Dạ cháu chào bác, hôm nay cháu chở T về vì…”
Chưa kịp nói thì T mở lời…
“Dạ mẹ, đây là anh T, bạn trai của con, hôm nay dắt ảnh về cho mẹ biết luôn”
Mình ngớ người vì bất ngờ…
Ai chà không ngờ T lại giới thiệu vậy luôn.
Mãi sau khi ổn định ẻm mới giải thích…
“Em giới thiệu anh vậy mẹ mới thoải mái cho em đi lòng vòng chơi với anh chứ, hoặc đi trễ một chút. Em biết anh mà, đâu có để yên, chắc sẽ đòi trả công gì đây, lỡ có gì mẹ thấy, còn chấp nhận được. Chứ giới thiệu anh là bạn cùng lớp, thì phải nghiêm túc chút, đâu có xà nẹo hay gần nhau được”
Hay anh thích là bạn thôi…
Mình ngớ người…
Con bé này nó cũng khôn thiệt, có lợi cho mình mà, ngu gì không nhận…
“Hii, anh chịu em luôn đó, vậy mà cũng nghĩ ra được.”
Haizzz, người gì mà lanh lợi thông minh thế cơ chứ, nhưng mà 2 ngày cuối tuần ở dưới này sẽ vui à nhe, kakaka…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro