Nam sinh biến thái

Phần 21

2024-08-01 02:58:28

Phần 21
Hắn nhìn tôi, không nói gì. Tôi mím môi, quay đi không nhìn hắn. Tôi biết mình lỡ lời, là tôi lúc nào cũng cục súc với hắn, tôi biết trong thâm tâm tôi luôn trách hắn bỏ rơi mình, lúc nào cũng có ý nghĩ muốn giày vò hắn. Tôi thương hắn, nhưng lại vô tình không thể kiểm soát sự trách móc trong sâu thẳm trái tim. Tôi biết, hắn vì tôi nên mới chịu đựng nhiều như vậy, mới dũng cảm đối mặt với cuộc sống mà hắn vốn chán ghét như vậy. Tôi với tay ôm cổ hắn.

“Tôi xin lỗi.”

Hai tay tôi ôm má hắn, hôn lên môi hắn thật chậm rãi, thật sâu, thật lâu.

“Tôi ở đây rồi, chỉ cần cậu không rời đi, thì chúng ta luôn ở gần nhau. Cậu gấp gáp cái gì?”

Hắn không thèm đáp lời mà lao tới giữ chặt lấy tôi mà hôn tới, vừa mạnh mẽ vừa gấp gáp. Tôi cố đẩy hắn ra, hắn càng cuồng bạo. Đến khi tôi cảm thấy hô hấp khó khăn, hắn mới miễn cưỡng dừng lại. Tôi vừa thở hổn hển vừa đánh mắng hắn.

“Cậu bị điên à! Tại sao lại…”

Hắn quay người đi, lạnh lùng nói “xin lỗi” khiến tôi không nói thêm được gì nữa. Hắn thật sự khiến tôi phát điên mất.

Tôi ngồi sát lại, cầm tay hắn, gọi tên hắn.

“Kiệt…”

Hắn không thèm quay lại nhìn tôi, cũng không thèm đáp lời. Tôi có chút bực mình, nhưng lại kìm nén cơn tức giận.

“Cậu nhất định muốn làm bây giờ chứ gì?”

Hắn cũng không thèm gật đầu một cái. Tôi bực mình thật sự, túm lấy cổ áo hắn xốc lên, hắn còn chẳng buồn giật mình, cứ như một khúc gỗ vậy. Tôi nhìn thẳng vào mắt hắn, gằn lên hỏi.

“Tôi hỏi cậu lần cuối, bây giờ, muốn làm hay là không?”

Đôi mắt hắn đen thăm thẳm nhìn tôi, chẳng có một chút cảm xúc gì, một lát sau hắn mới trả lời.

“Muốn.”

Tôi buông hắn ra, đi ra phía cửa kiểm tra xem đã thực sự khóa lại chưa. Hắn biết tôi đã đồng ý, đáy mắt lóe lên một tia sáng, định đứng dậy chạy về phía tôi. Tôi giơ tay lên ra lệnh.

“Dừng, ngồi yên đấy.”

Hắn lại ngoan ngoãn ngồi yên. Tôi cởi áo sơ mi và váy sau đó trải ra trên thành ghế sô pha. Tôi tháo giày ra để dưới chân ghế. Hắn ngồi yên nhưng ánh mắt không hề rời khỏi tôi một giây nào, mắt hắn càng lúc càng tối lại, sâu thẳm không thấy đáy, yết hầu cũng vô tình lên xuống. Tôi biết, hắn đang cố nhẫn nhịn, hắn thèm khát tôi.

Trên người tôi chỉ còn đồ lót, đi chân trần tiến lại phía hắn. Tôi ngồi lên đùi hắn, tháo cà vạt của hắn để sang một bên, lần mò cởi từng cái cúc áo của hắn. Hắn cúi xuống hôn tôi, tôi vừa đáp lại hắn vừa cởi cúc áo. Tôi mò tay xuống cạp quần, mở ra thắt lưng, mở cúc, kéo khóa quần hắn xuống, phía dưới của hắn đã hưng phấn muốn ngóc đầu dậy.

“Đứng lên, cởi đồ ra đã.”

Hắn đứng dậy, tôi cởi quần áo của hắn ra, rồi cũng vắt gọn gàng lên thành ghế.

“Cởi hết đồ ra để không bị nhàu, lát còn đi làm nữa. Nếu để cậu vồ lấy tôi, đồng phục của tôi không biết sẽ bị vò thành cái dạng gì.”

Hắn gật đầu, tôi đẩy hắn ngồi xuống ghế, nhanh nhẹn lột luôn quần hắn ra. Tôi không muốn làm cái chuyện xấu hổ này giữa ban ngày, lại còn ở công ty hắn như thế này. Nhưng nếu tôi cứ thể bỏ đi, không hiểu tâm trạng hắn sẽ tồi tệ như thế nào, và hắn sẽ gây ra chuyện gì nữa. Nếu vậy, chi bằng làm càng nhanh càng tốt.

Tôi ngồi bên cạnh hắn, nắm lấy dục vọng của hắn chà xát, sau đó cúi gập người xuống mà ngậm lấy. Hắn đặt tay lên lưng tôi xoa xoa, thoải mái thở ra. Tôi mút vào nhả ra côn thịt hắn, càng lúc càng thành thạo, hắn cũng nhanh chóng cứng như thép. Tay hắn ở lưng tôi xoa dần xuống mông, bắt lấy mông tôi mà nắn bóp, rồi luôn hẳn vào quần lót của tôi. Ngón tay hắn chạm vào nơi đã nhiễu nước ướt át của tôi mà kích thích.

Hắn đẩy tôi ngồi dậy, kéo tôi ngồi lên đùi hắn. Hai tay tôi vắt lên vai hắn, ngồi đối diện với hắn, hai đầu gối quỳ xuống sô pha. Tôi cúi xuống nhìn thứ nam tính của hắn gấp gáp giật lên, lên nâng mông cao lên để cửa hoa động ma sát với hắn. Hơi thở của hắn nóng rực quyện vào tôi.

Hai tay hắn bóp mông tôi, sau đó một tay trườn lên nắm lấy eo tôi, đặt quy đầu vào cửa động rồi ấn tôi ngồi xuống.

“Ưm…”

Tôi không nhịn được rên lên, hắn cũng thoải mái thở dài. Hắn hôn lên môi tôi, hôn lên chóp mũi, hôn lên má, hôn lên tai tôi. Hắn cắn nhẹ vành tai, thì thầm.

“Cậu động đi.”

Tôi mím môi, nhấc hông lên rồi từ từ ngồi xuống. Nội vách mềm mại ẩm ướt bao lấy côn thịt của hắn, mạnh mẽ hút lấy.

“Cậu chặt quá.”

“Câm miệng.”

Hắn im lặng, một tay bóp mông tôi hỗ trợ tôi nhấp, một tay không ngừng vuốt ve cơ thể tôi, nắn bóp ngực tôi. Hắn cúi xuống hôn lên bầu ngực tôi, ngậm lấy đầu ti mà liếm mút. Tôi không nhịn được rên rỉ, nhấp hông mỗi lúc một nhanh hơn.

“Chậm lại.”

Hắn ra lệnh cho tôi, đồng thời hai tay giữ người tôi lại. Tôi lắc lắc đầu.

“Không…”

Hắn cúi xuống hôn lên vai tôi, cắn nhẹ một cái rồi mút mạnh.

“Chậm thôi, đừng vội.”

Tôi lắc đầu nguầy nguậy, vẫn muốn động nhanh nhưng hắn ta giữ chặt tôi lại, khiến tôi không thể nâng người lên như tôi muốn.

“Nhanh lên, định làm đến bao giờ!”

“Không vội.”

Mẹ kiếp, hắn không vội nhưng tôi vội. Nhỡ có ai tới thì sao, nhỡ có ai gõ cửa thì sao? Hắn sẽ không trả lời, không mở cửa sao? Trong khi mọi người biết là có tôi ở trong này với hắn? Tôi không muốn… Không chỉ vì bản thân mình, tôi không muốn hắn phải chịu điều tiếng xấu…

Tôi đành nức nở bên tai hắn.

“Không chịu được, nhanh lên…”

Hắn vẫn nhẹ nhàng hôn tôi những cái vụn vặt, hôn lên khắp mặt tôi, hôn xuống cổ, xương đòn, hôn xuống ngực.

“Không vội, tôi muốn ở bên trong cậu thật lâu.”

“Mẹ, lâu là đến bao giờ, có phải đang ở nhà đâu…”

“Không sao đâu.”

Hắn vẫn ở bên tai tôi thì thầm trấn an, phía dưới vẫn bắt tôi nhấp mông chậm rãi theo tốc độ hắn muốn, chỉ cần hắn lỏng tay, tôi sẽ bám vào vai hắn mà đưa đẩy thật nhanh, nhưng sẽ bị hắn ngay lập tức giữ lại. Vừa nhanh vừa chậm, trái lại lại đầy kích thích!

Hắn cứ để tôi ngồi như vậy, lúc nhanh lúc chậm nhấp nhô, lúc thì hắn giữ người tôi lại, bắt tôi dừng lại hẳn. Tôi khó chịu, hắn cũng khó chịu, những hắn nhẫn, hơi thở nặng nề phả vào tôi, hắn không muốn bắn ra sớm. Tôi vừa gấp phía dưới, vừa gấp phía trên vì lo lắng.

Tôi ôm chặt cổ hắn, vặn vẹo cơ thể ma sát vào người hắn, thổi vào tai hắn, nũng nịu.

“Nhanh lên một chút, khó chịu quá… Lâu lắm rồi.”

“Chưa lâu.”

“Cậu chịu được nhưng tôi khó chịu, tôi không chịu đâu…”

Giọng tôi vừa nức nở vừa mềm như nước, ngọt ngào chảy vào tai hắn, kích thích hắn đến không thể nhẫn nhịn được nữa. Hắn nâng mông tôi lên rồi lại thả xuống, để tôi ở trên người hắn động thật nhanh.

Hắn vừa thở vừa nói vào tai tôi.

“Cậu thật biết cách khiến tôi phát điên. Chiều theo cậu vậy.”

Hắn giữ tôi dừng lại, đỡ lưng tôi, xoay người để tôi nằm xuống ghế. Một tay hắn giữ đùi tôi kéo tôi nâng cao hông lên, một tay chống xuống ghế, dùng lực mà đẩy vào bên trong tôi thật mạnh và càng lúc càng nhanh.

Cả cơ thể tôi rung lên theo từng nhịp của hắn, chỉ biết bấu chặt lấy tay hắn và rên rỉ.

Tôi không chịu được nữa, cả người run lên, khoái cảm đánh tới khiến ngón chân co quắp lại, móng tay bấm vào da thịt hắn. Tôi cố để mình không hét lên, ưỡn hông lên để xuất ra hoa mật, rưới lên côn thịt cứng rắn của hắn vẫn miệt mài thúc vào tôi. Hắn ôm chặt lấy tôi, vì tôi đạt cao trào nên phía dưới run run co rút, càng bao chặt lấy hắn hơn khiến hắn càng cảm nhận khoái cảm. Hai tay hắn gắt gao ôm tôi, cả người gồng lên, đạt cao trào, đem thật nhiều tinh dịch bắn vào bên trong tôi.

Chúng tôi dính lấy nhau, thở hổn hển. Điều hòa mát lạnh cũng không ngăn được sức nóng từ cơ thể chúng tôi truyền sang nhau.

Tôi vì cậu mà đến chuyện này cũng dám làm, nếu cậu dám rời bỏ tôi một lần nữa thì đừng trách. Nếu không thể gặp lại, tôi sẽ nguyền rủa cậu. Còn nếu có thể gặp lại, tôi sẽ không ngần ngại giết chết cậu.

Thật đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nam sinh biến thái

Số ký tự: 0