Mưa chiều

Phần 55

2024-08-05 16:31:23

Phần 55
Đi dạo với Thùy một lát, lúc sau thì tôi đi lấy xe rồi đưa nàng đi dạo lòng vòng trên các con đường rộng lớn ở quận 7. Đến 9 rưỡi thì tôi cũng đã hơi mệt mỏi, Thùy cũng hiểu nên đề nghị đi về, thế là tôi tặc lưỡi đưa nàng về dinh…

“Về cẩn thận nhé. ” – Thùy xuống xe rồi nhìn tôi nhẹ nhàng nói.

“Rồi, vô nhà đi, thứ 2 gặp. ”

“Ừa… Bye. ” – Thùy mỉm cười rồi quay người đi vào, rồi bất chợt Thùy quay lại – “Hiếu nè… ”

“Hửm… ”

“Ừm… đôi khi trong tình cảm thì con người ta có phần hơi ích kỷ, mình chỉ hi vọng sau này Hiếu cũng hiểu cho mình. ”

“Là sao? ” – Tôi ngạc nhiên.

“Thôi Hiếu về đi, sau này chắc Hiếu sẽ hiểu… hoặc có lẽ… cũng sẽ không cần phải hiểu. ” – Nàng nói lấp lửng một câu, sau đó nhẹ nhàng đến bên cạnh tôi, chân khẽ nhón lên. Và tôi lại cảm giác gò mà mình có một cảm giác khoan khoái truyền đến, làm tôi cứng cả người.

“Mình thích Hiếu, đơn giản chỉ vậy thôi. ”

“… ” – Tôi vẫn chưa thể thích ứng nổi lúc này.

“Thôi về đi, mình vào nhà đây. ” – Nàng cười rồi quay người mở cánh cổng to đùng, sau đó từ từ đi vào.

Tôi đứng ngây người, mãi một lúc sau mới sực tỉnh.

“Ta kháo… ”

“Mà em ấy nói vậy có ý gì nhỉ? Cái gì mà sau này hiểu là sao? ” – Tôi đau đầu suy nghĩ.

“Thôi kệ xác nó, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng. Đi về thôi. ” – Tôi lắc lắc đầu vứt bay cái suy nghĩ đó sang một bên, guồng chân đạp về, sung sướng nghêu ngao hát…

“Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao… Oahaha… ” – Hát xong khoái trá cười lớn một tiếng. Làm thằng bé cũng đang đạp xe trước mặt tôi loạng choạng tay lái suýt đâm vào vỉa hè. Tôi nhanh chóng đạp xe vượt qua mặt, để lại nó đang nhìn tôi với đôi mắt đầy hậm hực…

… Bạn đang đọc truyện Mưa chiều tại nguồn: http://bimdep.pro/mua-chieu/

Tâm trạng vui vẻ vẫn đi theo bên cạnh tôi từ tối hôm trước, thế nên chiều chủ nhật tôi mò lên trường với bộ mặt… cả thiên hạ chỉ có mình ta. Lúc đi ngang qua mấy đứa lớp khác, tụi nó trố mắt ra nhìn rồi xì xầm bàn tán.

“Thằng này 10A2 hôm bữa thổi sáo phải không? Sao bữa nay mặt nó bị gì vậy? ”

“Chắc mới đập đầu vào đâu đó, nên giờ hơi có vấn đề rồi. ”

“Mà công nhận nó thổi sáo hay thật mày? Tao mà như nó thì mấy em A10 cứ phải gọi là xếp hàng đợi làm quen… ”

“Quen quen cái đ… ” – Bụng tôi thầm lôi 18 đời tổ tông thằng nói câu cuối cùng ra chửi, mày nghĩ thổi sáo chỉ để tán gái thôi à? Rồi lại rủ lòng thương cho những kẻ cô đơn nên cũng không chửi tiếp nữa. Dù gì sống trên đời cũng phải có… lòng từ bi để tạo phúc con cháu.

“Ế Hiếu” – Tôi đang gật gù với đống suy nghĩ của mình, thì nghe tiếng thằng Hưng.

“Chừng nào khớp sân khấu? ” – Tôi không ham dài dòng mà hỏi thẳng ngay vấn đề.

“Tí nữa có thông báo rồi biết. Mai làm lễ xong mày có làm gì không? ”

“Không. Đang tính hỏi mày vụ đó đây. ”

“Cả đám tính đi Đầm Sen. Mày đi không? ”

“Đầm Sen… ” – Tôi gãi gãi cằm suy nghĩ rồi gật đầu cái rụp. Dù gì tôi cũng chưa đi lần nào, thôi thì đi thử cho biết – “OK”

“Ừm, mai làm lễ xong khoảng 9h, lúc đó đi là vừa. ” – Thằng Hưng cũng cười khoái trá.

“Ủa lớp mình đâu sao có mỗi mình mày ở đây? ” – Tôi nhìn xung quanh rồi ngạc nhiên hỏi.

“Tụi nó ngồi quán dì Ba trước cổng trường đó. ” – Nó nhún vai.

“Tổ bà mày thế sao không nói sớm? Với lại sao mày còn ở đây? ” – Tôi bực mình quát ầm lên.

“Mày có hỏi đâu mà nói, tao là lớp trưởng nên phải ở đây là đúng rồi. ” – Nó vặc lại.

“Ờ thế mày cứ đứng đó đi, bố cút trước đây, hề hề. ” – Tôi toét miệng ra cười rồi chạy thẳng ra quán nước trước cổng trường.

Ngồi vắt vẻo hút thuốc ở quán nước trước cổng, rồi cả đám chửi nhau inh ỏi lên. Lúc sau thằng Hưng mới mò ra nhập bọn.

“Ê mai đi như nào? Đạp xe hả? ” – Thằng Đức mở màn hỏi.

“Ờ cho mày đạp xe, cũng gần thôi. Đạp từ trường mình xuống đó cỡ 1 tiếng à! ” – Thằng Hưng gật gù nói.

“Thế đi như nào? ”

“Nếu tầm 8 9 đứa thì kêu taxi cho lành, còn đông hơn thì xe bus. ”

“Đâu ra mà nhiều vậy? ” – Tôi ngạc nhiên.

“Mày ngu quá, thì tao – mày – thằng Đức – thằng Vũ – thằng Mạnh – thằng Minh đi là 6 đứa rồi. Đám còn lại toàn bàn lùi nên tao cho biến rồi. Mà thằng Đức nó kéo em Huyền theo là 7, mày nếu kéo thêm nữa thì là 8. Đủ nhét lên chiếc taxi 7 chỗ. ” – Thằng Hưng nhún vai.

“Người ta cho nhét à? ”

“Xe ông chú tao chạy, không lo đâu. ”

“Ờ, mà Hiếu. Nhỏ Thảo sao rồi, hết bệnh chưa. Mai kéo nó đi luôn. ” – Thằng Đức quay sang tôi hỏi.

“Chưa, mới 7 8 ngày chưa khỏi đâu. ” – Tôi khoát tay, rồi chợt nhớ ra gì đó, tôi quay sang hỏi thằng Hưng – “Ủa sao trước thấy mày tán tỉnh nó mà, sao bị từ chối rồi mà mày coi như không vậy? ”

Thằng Hưng đang tu chai sting cũng giật mình, liếc sang nhìn tôi – “Lúc đầu thì tao tưởng là tao thích nó, nhưng hóa ra không phải. ”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa chiều

Số ký tự: 0