Một thời oanh liệt

Phần 2

2024-07-22 05:42:18

Phần 2
Cũng như phần đông các bác, ăn một lần rồi thì có lần hai. Phải nói em (hơn mình 4 tuổi) siêu dâm luôn, đôi khi toàn em chủ động ăn mình. Có lần đang bù đầu vì giấy tờ ở công ty, bỗng “ten ten”, chuông điện thoại báo tin nhắn reo:

– Anh đang làm gì?

– Đang làm việc ở cty thôi.

– I can’t breath.

– You should to see your doctor. Take care of yourself.

– I can’t breath when I think about your kissing.

– …

– I miss you!

– :D – mình cười nham nhở.

– No, I mean I want sex.

– Where?

– Wherever.

– My house, 6pm.

– Ok.

Hết giờ chạy vội về nhà, cởi bớt quần áo và không quên vào nhà tắm cọ súng.

– “Cốc… cốc”…

Đến sớm vậy ta (mình nghĩ thầm trong bụng). Ra mở cửa cho em vào, cũng chả nhớ em mặc cái gì nữa.

– Anh đang làm gì thế.

– À, anh dọn dẹp qua nhà cửa ý mà. Em ngồi đi.

Cả hai ngại ngùng vì đây cũng mới là lần thứ hai.

– Để anh lấy nước nhé. À, nghe đàn không, anh chơi cho mấy bài mà nghe.

– Vâng, anh chơi đi.

Hai đứa ngồi xuống ghế, mình với tay lấy cái đàn guitar của thằng bạn. Sao tay hôm nay run vậy trời, chưa hết bài mình quẳng xừ cái đàn đi, ngồi như phỗng, định chuyển sang nói chuyện thời tiết.

– Sao anh không chơi nữa?

– À, anh hết hứng chơi đàn guitar rồi.

– Thế anh thích chơi gì bây giờ.

– Đàn…. bà em ạ. – Mình cười dâm dê.

– Linh tinh. – Rồi em lườm mình.

– Em tạo cảm hứng cho anh để anh chơi đàn tiếp đi.

– Anh đi mà tự tạo cho mình ý.

Được thể quay sang khóa môi em luôn, trong vòng nốt nhạc quần áo em đã bị mình tụt sạch. Phải nói em dâm thật, chả cần khởi động, ngồi trên cái ghế sô – pha em co hai chân lên rồi dạng ra.

– Chơi luôn trên ghế anh nhé.

– Uh uh. – Mình lúng túng quỳ xuống định đút nhưng khó quá.

– Hay xuống dưới đi, ở trên ghế anh khó đút quá. Mình khởi động thêm chút đi nhé.

– Thế để em nằm xuống đã

Mình thì rất thích khởi động rồi áp sát cơ thể trần truồng vào nhau, được một lúc đã thấy lồn em ướt đẫm dâm thủy.

– Đút vào đi anh, em không chịu được nữa rồi. Mà anh đừng đeo bao, em mới hết kinh.

Lật đật đút chim cò vào tổ quạ, nhấp từng hồi theo tiếng nấc của em. Bỗng như điên dại, em chồm dậy đẩy mình vào tường rồi cưỡi ngựa.

– Anh bú vú em đi.

– …

– Em thích vừa ở trên địt anh vừa được anh bú vú.

Nói thật là em to gấp rưỡi mình, nằm dưới mà thở chả ra hơi nữa. Thật kinh dị khi em bắt đầu lên đỉnh, mắt em nhắm nghiền, một tay chống vào tường một tay áp vú vào miệng mình, người thì nhấp liên hồi, miệng thở dốc từng cơn như con nghiện và rồi ú ớ:

– Ôi, sướng quá, buồi anh sướng quá, ớ… ớ… ớ, anh đừng ra sớm nhé… hự hự.

Định mệnh, mình yếu thế vãi, vận công, xong suy nghĩ về tình hình kinh tế thế giới, nhưng có lẽ kinh tế quá khủng hoảng khiến mình phải xuất khẩu nước gạo cứu đói. Vâng nhân cmn trần vào trong lồn em luôn, lúc nằm xuống phải lấy cái áo lót dưới mông em cho tinh trùng không rớt xuống giường kẻo thằng bạn về chết vì dâm khí.

Thực ra cũng không ham cơ mà biết tính em mỗi lần phải 2 shot nên nằm được nửa tiếng lại mò tay xuống xoa con sò lông.

– Anh muốn tiếp à.

– Uh, mình làm cái nữa nhé. Em mút buồi anh đi.

Em nó ngoan ngoãn ngồi dậy chăm sóc bằng cái mồm dâm đãng… Phải nói em và mình rất thích khẩu dâm khi lâm trận, nhưng khi xong xuôi em hoàn toàn không nhớ đã nói gì, tài thật. Cuộc sống cứ tiếp diễn như thế, tất cả đều làm tình ở nhà mình. Hỏi thăm thì biết em trước đây cũng đã bị chén bởi anh nuôi do ở xa chồng lại thiếu thốn tình cảm. Có chuyện gì em cũng kể cho mình nghe, nào là chuyện anh nuôi muốn chén hôm qua nhưng em từ chối vì mệt. Haizz, hơi ghen chút vì em luôn mồm nói em yêu mình.

Cho đến một ngày em nói cảm thấy có lỗi với chồng, mình cũng không gượng ép, để em yên tĩnh một thời gian. Cho đến một hôm sau khi chát chít mà mình cũng chả nhớ nổi nói cái gì nữa thì em nói cần bù đắp cho mình do thời gian qua không chăm sóc mình, để mình cô đơn. Mình về quê một tuần vì có việc gia đình, hôm lên Hn cũng là hôm sinh nhật mình luôn. Hai đứa hẹn nhau đi ăn ở nhà hàng gọi là chúc mừng sinh nhật. Một nồi lẩu, một chai vodka 500ml…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Một thời oanh liệt

Số ký tự: 0