Phần 31
2024-08-05 07:07:52
Sau khi lựa hải sản xong, Vân vào nhờ một quán có người quen chế biến dùm, đồng thời gọi thêm một số món nữa. Nhìn Kiên và Lan lúc này cũng đã khắng khít hơn, Toàn cười thét “Trời ơi mấy người có nghe thấy mùi gì không”.
Cả đám hít lấy hít để rồi hỏi lại hắn “Mùi gì ?”.
Toàn cười giả bộ bẽn lẽn “Mùi tình yêu chớm nở đó các pạn à”.
Toàn liếc nhìn về phía Kiên đá lông nheo làm Kiên và Lan đỏ mặt, đám còn lại thì há hốc mồm nhìn cặp tình nhân nọ. Kiên tằng hắng đứng dậy “Thôi thì sẵn đây anh thông báo cho mấy đứa biết luôn, nhất là thằng Toàn. Anh vừa tỏ tình thành công với Lan rồi, bây giờ hai đứa chính thức tìm hiểu nhau”.
Lan nghe Kiên hùng hồn như thế cũng mắc cỡ không nói gì, Toàn vỗ tay khơi mào thế rồi cả đám cũng hòa vào vỗ tay cùng hắn.
Đồ ăn đã được dọn ra, Vân cười tít mắt “Nè đại sự tới rồi, yên tâm mà ăn đi chỗ này là chỗ quen của tui mà”.
Trên bàn đầy ứ ự hải sản nhìn thôi cũng đủ say máu ngà nào là ghẹ hấp, ghẹp rang muối, tôm tít cháy tỏi, cồi biên mai nướng mỡ hành, gỏi cá trích……. Hằng hà vô số các món dần được bưng lên trong ánh mắt trợn ngược của Toàn, đầu óc hắn choáng váng ‘Trời đất kêu một đống ăn sao hết, với lại bao nhiêu tiền cho đủ bữa này trời’ hắn đang trong dòng suy nghĩ thì Vân quay sang phía chủ quán hét lên “Cô Biết ơi ghi sổ cho ba con nghen”.
Cô chủ quán nhìn Vân hiền hậu gật đầu “Rồi cô hai ơi, ăn đi”.
Vân cười hí hửng “Bữa này tui khao nghen”.
Toàn bĩu môi “Xùy tiền của ba cô chứ có phải của cô đâu”.
Vân liếc Toàn ánh mắt thách thức “Hay quá, ông trả tiền bàn này đi”.
Toàn trơ trẽn “Thôi đói rồi ăn đi mấy đứa” rồi nhìn Vân lè lưỡi. Vân thấy hắn như thế cũng lắc đầu rồi nhập tiệc.
Cả đám về đến nhà thì cũng đã 6h chiều rồi. Lúc này ba mẹ Thắm đã đi đâu mất, Toàn có hỏi nhưng Thắm thờ ơ đáp “À ba mẹ tui đi đi về về quài à không có gì đâu”.
Toàn nhún vai rồi lê xác về phòng đánh một giấc. Đang trong cơn say ke thì hắn nghe loáng thoáng có tiếng Thắm đập cửa “Nè nè chết luôn rồi hả”.
Toàn ngẩn đầu dậy bước ra mở cửa miệng còn ngáp uể oải “Gì vậy vợ yêu ?”.
Thắm nhìn hắn lắc đầu “Ngủ giờ gì ác ôn thiệt, tối nay bà Lan qua nhà bạn chơi luôn rồi, tắm rửa gì đi rồi hai đứa mình đi dạo”.
Toàn gật đầu rồi lật đật tiến vào phòng tắm.
Ban đêm ở Dương Đông cũng nhộn nhịp chả kém gì sài gòn cả, xe máy cứ thay nhau phóng vù vù, chỗ ăn chơi thì khỏi phải bàn tới luôn. Toàn đèo Thắm trên con xe gì hắn cũng chả biết chỉ biết nó màu trắng vậy thôi, tem bọng gì mất tiêu hết rồi. Hắn chở Thắm lượn vài vòng rồi lại đảo lên quán cà phê hôm qua Kiên hẹn ra, Toàn khá thích view ở quán này ngồi trên đồi nhìn xuống dưới thị trấn cũng hay hay. Quán hôm nay đông khách hơn hôm qua, đặt mông ngồi xuống Toàn gọi một đen đá còn Thắm gọi một ly kem. Hắn nhìn Thắm “Trời đất, chiều ăn chưa đã hay sao giờ còn ăn kem”.
Thắm chồm tới véo má hắn “Kệ tui, thích ăn cho mập giống mấy người được không”.
Toàn phì cười “Cô ăn mà cô không hấp thu được thì làm sao mập được”.
Thắm ngơ ngác “Vậy chứ sao mới được”.
Toàn xoa đầu Thắm “Thì chơi thể thao, vận động vào hoặc đi tập Gym các thứ”.
Thắm xụ mặt “Thôi tui làm biếng”.
Toàn nhún vai “Thì cứ để vậy đi nhìn dễ thương mà”.
Thắm cười tươi “Thiệt hông vậy chồng yêu ?”.
Toàn vừa ngáp vừa đáp lời “Thiệt, đẹp nhất chuồng luôn”.
Thế rồi hắn và Thắm ùa vào không khí đùa cợt cũng như bao cặp tình nhân khác. Toàn ngồi đấy nghe xung quanh bàn chuyện tiền bạc mà thấy hơi mệt trong người, ở ngoài đảo này 1 2 tỷ của người ta cứ như 1 200k vậy. Có ông bảo tao mới bán đất được có 5 600 tỷ gì đấy mà đáng ra phải 700 tỷ mới đúng, Có bà lại bảo hôm qua chồng tôi làm dự án gì đấy chi hết hơn ngàn tỷ, lại có người bảo tháng này vô ít quá mới có mấy tỷ….. Toàn vừa uống cà phê vừa đổ mồ hôi hột thầm nghĩ ‘Biết khi nào mình cầm được 1 tỷ để xạo lòz đây…’. Sau đó hắn và Thắm đi dạo một vòng chợ đêm nữa mới về nhà.
Toàn đang nằm trên phòng nhấm nháp từng bản nhạc buồn của đồng chí Mr Siro thì có cuộc gọi đến từ mẹ hắn. Toàn mở máy, mẹ hắn nghẹn giọng “Bà nội yếu lắm rồi….”.
Toàn còn chả nhớ câu sau là gì, lòng hắn chùn lại rồi thở dài “Dạ mai con sắp xếp về liền” rồi hắn cúp máy. Nằm trên giường hắn không tài nào chợp mắt được vì những suy nghĩ trong đầu cứ ngày càng nhiều, hắn nghĩ đủ thứ cả. Nào là về nội, nào là về Thắm, về những vấn đề đang bế tắc của hắn. Lúc này cái gì trong đầu cũng chực trào ra làm hắn cũng chả phải biết làm gì bây giờ. Toàn nằm ngửa mặt lên trần thở dài.
Đang trằn trọc thì có tiếng Thắm gõ cửa “Nè chú xe ôm còn thức không ?”.
Toàn tạm gác những suy nghĩ lại một bên bật dậy lên tiếng “Có gì không cô út”.
Thắm do dự “Ra đây tui hỏi cái này coi”.
Toàn mở cửa thấy Thắm đứng đó mặc bộ đồ ngủ pijama màu hồng hoa văn cartoon nhìn kute banh xác cũng ngớ người mấy giây, Thắm ôm cái gối nhìn Toàn lí nhí “Cho vợ ngủ chung với nha trời mưa sấm chớp ghê quá”.
Toàn giật mình nhìn ra cửa sổ mới phát hiện mưa đã rơi tự bao giờ, có lẽ hắn quá mãi mê với những thứ suy nghĩ trong đầu rồi. Toàn mỉm cười “Được thôi, mà nè đừng thấy tui đẹp rồi lợi dụng sàm sỡ tui nghen chèn”.
Thắm nhăn mặt đẩy Toàn qua một bên chạy vào phòng “Xí, có quỷ mới thèm chú”.
Toàn mỉm cười damdang đóng cửa phòng.
Trái với cái suy nghĩ phóng túng của Toàn hắn nằm cạnh Thắm mình mẩy cứng ngắc không biết nói gì hết, mồ hôi hắn đổ ướt cả lưng. Thắm cũng thế chả khác gì hắn. Mưa càng ngày càng to, tiếng sấm chớp cũng to dần. Toàn cựa quậy lí nhí “Thôi trên giường chật quá tui xuống đất nằm cho”.
Thắm véo tay hắn cười “Trời đất, bộ sợ tui ăn thịt hả”.
Toàn ngồi dậy uốn éo “Thôi cô ơi tui sợ tui kiềm không nổi có chuyện nữa”.
Thắm thụi vào lưng hắn quát “Ngon thử coi”.
Toàn xoa lưng quăng gối chăn xuống đất “Ui da, thứ chằn tinh. Hở ra là đánh người ai tới số mới cưới cô”.
Thắm nhìn hắn cười hihi “Vậy mà có đứa đòi cưới tui đó chú ơi”.
Toàn lắc đầu “Kiếp trước chắc nghiệp nó dữ lắm” rồi lê thân xuống sàn.
Thắm và hắn cứ nằm như thế chả ai ngủ được vì trống ngực cứ đập liên hồi. Thắm lên tiếng “Chưa thấy đứa con trai nào như chú, nằm chung phòng với con gái mà im re không làm gì hết”.
Toàn trợn mắt “Trời đất chứ cô muốn tui làm gì ?”.
Thắm cười ha hả “Hổng lẽ chú là 3d à ?”.
Toàn tung chăn đứng dậy chồm về phía Thắm hai tay nắm lấy hai cổ tay Thắm kề mặt sát vào mặt cười liếm mép “E hèm, thôi lỡ rồi test luôn nghen cô út”.
Thắm đò mặt giãy dụa “Chú làm gì vậy, hông có giỡn nghe”.
Toàn giả vờ cười đê tiện “Cô có la rát cổ họng cũng không ai tới cứu cô đâu”.
Thắm nghe hắn nói thì phì cười đồng thời giãy mạnh hơn “Tui hông giỡn nghe”.
Nhưng mà sức con kiến làm sao vật nổi con trâu, Toàn càng diễn “Ai giỡn đâu, thịt đưa tới miệng không lẽ không ăn”.
Nói rồi hắn chồm tới khóa môi Thắm một cách cuồng nhiệt nhất. Thắm bất ngờ đẩy ra nhưng vô ích, thế rồi cô cũng buông xuôi cho hắn muốn làm gì thì làm….
Trời đã khuya rồi nhưng mưa vẫn chưa dứt, lúc này Toàn đã nằm trên giường, cạnh bên có Thắm tựa đầu vào vai hắn trách móc “Mai mốt không có làm vậy nữa nghe, tui chưa sẵn sàng mà”.
Toàn sờ gáy hoàng hồn xém tí nữa hắn đã bị chiếm mất đời zai rồi, đáng ra là hắn định làm tới luôn rồi nhưng khi nhìn lại Thắm như muốn khóc hắn lại suy nghĩ về danh dự của con gái người ta nên thôi. Toàn vuốt đầu Thắm “Mai chồng phải về rồi, bà nội chồng đang yếu lắm rồi”.
Thắm ôm tay hắn vùng vằn “Mới ra có mấy bữa mà”.
Toàn tranh thủ xơ múi được hai quả bưởi của Thắm cười khoái chí cốc đầu cô “Trời ơi, nhà tui có công chuyện thì tui phải về chứ”.
Thắm đỏ mặt vì hắn táy máy tay chân rồi cũng băn khoăn gật đầu “Ừ, chồng về rồi không có gì nhớ ra lại nghe”.
Toàn xoa đầu Thắm “Rồi rồi, còn gặp lại mà có gì đâu không biết”.
Lúc này tự dưng hắn cảm giác rằng Thắm và hắn có một rào cản vô hình không thể nào vượt qua được… Toàn chắc lưỡi lắc đầu “Chắc do suy nghĩ nhiều thôi”…..
Sáng hôm sau hắn khởi hành sớm, đến tiễn hắn lúc này chỉ có mỗi cô. Đứng giữa bến tàu cô dặn dò hắn đủ điều khiến hắn phì cười nhìn cô bằng cặp mắt khác. Cô vịn vai chồm lên hôn vào má hắn dõng dạc “Nhớ quay lại gặp tui đó nghe”.
Hắn xoa đầu cô bé “Biết rồi thưa vợ Út”.
Cô bẽn lẽn đưa ngón tay út ra liếc hắn “Nè hứa là mãi như vậy nha”.
Hắn cười tươi ngoéo tay với cô “Ừ cô út” rồi bước lên tàu. Cô đứng nhìn theo vẫy tay “Tui sẽ luôn chờ ông, chú xe ôm của tui”.
Hắn ngồi trên tàu phì cười lẩm bẩm “Luôn chờ, luôn chờ…”.
Tàu bắt đầu chạy, cái nắng sáng làm nồng thêm mùi gió biển đập vào mặt, những đoàn thuyền lại bắt đầu ra khơi để chuẩn bị cho những ngày mùa đánh bắt mới. Bóng của cô đứng vẫy tay cứ xa dần, xa dần……
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro