Phần 17
2021-12-16 11:36:00
Aizzz, càng nghĩ càng đau đầu, không được, hôm nay phải nói chuyện với con mới được, không để mãi thế này được, chồng thì lại đi công tác, biết nói sao đây?
Cẩm Vân chỉ mong hết giờ làm việc thật nhanh, chạy vội về nhà, Cẩm Vân nhìn Long xem con có biểu hiện gì không, đến khi Long nhìn lại thì Cẩm Vân né tránh.
Ăn cơm xong, Cẩm Vân về phòng thật nhanh, tay đưa ra kéo 1 cái hộc tủ, lấy ra một cái túi bóng nhỏ, đây là túi bóng kính nhựa mút, bên trong chứa 1 cái thẻ nhớ 4GB, kéo nhẹ tách 2 bên túi bóng ra, Cẩm Vân lấy ra cái thẻ nhớ 4GB, bật máy tính, lắp thẻ nhớ vào đầu lọc thẻ, cắm vào máy tính.
Rất nhanh hiện lên thông báo thẻ nhớ đã kết nối, hiện lên các thư mục bên trong, Game, Music, pictures, themes… và Videos. Không quan tâm các thư mục trước, Cẩm Vân click chuột vào thẳng thư mục Videos, mắt nàng mở to khi rất nhiều rất nhiều video hiện lên.
Cẩm Vân đứng bật dậy, chạy ra cửa, “Tách” khóa chặt nó lại, quay trở lại ghế, tay run run ấn vào video đầu tiên: “A a a a a a a a…” tiếng từ laptop rất to, là tiếng rên của phụ nữ, Cẩm Vân giật mình, luống cuống giảm âm lượng laptop xuống, rồi một lúc sau mới hoàn hồn tìm được nút tắt hẳn âm thanh đi luôn.
Phía trước mắt nàng là một cặp đôi hoàn toàn trần truồng đang làm tình mãnh liệt, người nữ rên la thảm thiết, người nam nhấp cật lực vào bên dưới người nữ có lẽ họ đến giai đoạn về đích rồi. Người Nam cong người đẩy sâu cây hàng vào bên trong người nữ, người nữ thở hổn hển, một lúc sau người nam rút cây hàng ra từ bên trong người nữ tràn ra rất nhiều tinh dịch, chảy qua mông rơi xuống sàn nhà.
Cẩm Vân cảm giác cổ họng mình khô khốc, nuốt nước bọt cái “Ực” rồi suy nghĩ: Nếu những video này đến tay con mình thì sao, nó sẽ xem những đoạn phim hết sức dung tục này, đến cả Cẩm Vân đã có chồng hơn 15 năm nay xem còn nóng mặt, không biết đứa con trai mới lớn của mình xem sẽ ra sao? Sẽ tác động như thế nào đến tâm sinh lý của con nữa?
Cẩm Vân chưa bao giờ xem sex, từ khi hai vợ chồng cưới nhau, đời sống tình dục tương đối “sung túc” nên không bao giờ nàng đi xem mấy cái thứ dơ bẩn này bao giờ. Chỉ là bây giờ chồng đã “hơi yếu” nên sinh hoạt có phần giảm sút, mà nhu cầu của nàng lại tăng lên rất cao, hầu như nàng cảm giác lúc nào cũng ham muốn, có khi đang đi làm suy nghĩ linh tinh về hồi xưa cũ bên dưới lại ướt, thật khó chịu, nàng phải vào trong nhà vệ sinh để rửa, vì thiếu thốn nên nàng cũng nghĩ sẽ thử tìm cách nào đó để cải thiện xem sao.
Hiện tại nàng đã có tuổi và có thể coi là có kinh nghiệm về tình dục, không coi những video về tình dục là một thứ gì đó khó chấp nhận và đáng ghê tởm nữa, nàng cảm thấy khá tò mò và những video này có phần “mới mẻ” đối với nàng và đâu đó trong tâm trí nàng đang chấp nhận nó, bằng chứng là nàng đang tròn mắt nhìn những thước phim đó, tay vô thức sờ xuống bên dưới, bên dưới cảm giác đã ươn ướt.
Ấn phím Ctrl + A (Bôi đen toàn bộ tất cả các video) rồi Cẩm Vân tay trái giữ phím Shift ngón giữa tay phải tiến đến phím Delete, nhưng chần chừ một lúc Cẩm Vân vẫn chưa ấn nút Delete… Một hành động tiếp theo đó kéo theo những thay đổi trong nhận thức của Cẩm Vân về tình dục…
Thực hiện xong việc đó, rất nhanh Cẩm Vân thực hiện lại thao tác Ctrl + A rồi bấm Shift + Delete luôn. Đóng vội cái laptop lại, Cẩm Vân lắc lắc đầu lại cho tỉnh táo, lúc này đã gần 1h rồi nên không kịp ngủ nữa, tháo thẻ nhớ cho lại vào túi bóng nhựa mút, cất vào trong tủ, mặc đồ công sở rồi đi xuống dưới nhà dắt xe đi làm.
Buổi tối sau khi cơm nước xong, Long về phòng học bài, Cẩm Vân đứng trong phòng lưỡng lự suy nghĩ mãi, ánh mắt nàng ánh lên vẻ quyết tâm, kéo hộc tủ lấy ra túi bóng chứa thẻ nhớ, thở một hơi dài lấy quyết tâm. Nàng bước đến cửa phòng mở cửa, đi ra ngoài, tiến đến phòng con trai hơi chút lưỡng lự, nàng có vẻ hơi chùn bước, hít thở thêm một hơi thật sâu nữa. “Cộc cộc cộc…”
“Cạch” Long chạy ra mở cửa.
“Sao phải khóa cửa”
“Con… con… khóa lại cho an toàn”
“Ngủ khóa còn được, bình thường thì khóa làm gì? Hay đang làm gì xấu?”
“Con… không phải”
“Đây là cái gì” Cẩm Vân đưa ra túi bóng nhựa mút bên trong chứa cái thẻ nhớ 4GB…
“Cái đó… thẻ nhớ đó…”
“Là của con? Đúng chứ?”
“…” Long im lặng, mặt đang rất căng thẳng, vì Long biết bên trong đó có thứ gì, Long đang rất lo sợ, liệu mẹ đã mở lên xem bên trong có gì chưa, nếu mở rồi thì như xong đời, đêm nay chắc nó lại ngủ ngoài đường rồi.
“Nói đi, phải của con không?”
“Không phải, của bạn con, con chỉ giữ hộ thôi”
“Của bạn? Giữ hộ?”
“Vâng, hôm trước đi copy nhạc, bạn con nhờ giữ hộ thôi, con chưa mở ra xem, con tìm nó mấy hôm rồi để trả lại bạn con nhưng không thấy. Sao mẹ lại có nó”
Cẩm Vân hơi giật mình nhìn sang chiếc bàn học của Long, chính nàng đã “đánh cắp” chiếc thẻ nhớ đó khi nó đang ở trên bàn, nhưng rất nhanh lại lấy lại bình tĩnh: “Nhặt được ngoài cửa”
“Thế… thế mẹ cho con xin lại để con trả lại bạn con, không thì phải đền tiền cho nó”
“Hừ, giỏi quá rồi, lại nói dối”
“Thật mà, con chỉ giữ hộ bạn thôi”
“Bạn nào, đọc số điện thoại đây, ngay bây giờ mẹ sẽ gọi hỏi”
“Cái này, bạn con… bạn con…”
“Là ai, nói nhanh lên để gọi cho cô giáo chủ nhiệm hỏi số”
“Thôi mẹ, đừng phiền đến cô giáo”
“Thế có nói nhanh không?”
“Thẻ nhớ của thằng Phi lớp con”
“Đọc số đi” Cẩm Vân đưa điện thoại ra chờ đợi…
Long bị đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, giờ kéo thằng Phi vào cuộc nữa có khi cả 2 thằng bị đập chứ chả chơi, nhưng Long lại không thể nhận đó là của mình được, chắc chắn hôm nay sẽ ngủ ngoài đường nếu nó thú nhận điều đó. Nên đành đưa liều số thằng Long cho mẹ nó vậy.
“Số của Phi ạ, 0xxx9781233”
Cẩm Vân bấm gọi luôn, rất nhanh đầu dây bên kia bắt máy: “Alo”
“…” Long cố lắng nghe nhưng không nghe được đầu dây bên kia nói gì.
“Vâng, chào anh, em là mẹ của Long cùng lớp với Phi”
“…”
“Vâng, đúng rồi sao anh biết em làm ở Ngân hàng LLB vậy ạ”
“…”
“Vâng rất mong anh luôn ủng hộ Ngân hàng bọn em nhé” Cẩm Vân đi ra ngoài để nói chuyện tiếp, Long thì cứ đứng đó, run run chờ đợi “phán quyết” cuối cùng.
Một lúc sau:
“Cạch” cánh cửa lại bật mở…
“Phi không có cái điện thoại cũng như cái thẻ nhớ nào hết, đấy là điện thoại của bố Phi”
“Phi nó có mà”
“Nói thật đi, đừng lòng vòng nữa”
“…” Long lại sử dụng Quyền im lặng của mình…
“Dám làm không dám nhận, không biết có phải đàn ông con trai không nữa” Cẩm Vân khiêu khích.
Long nắm tay, mặt hơi đỏ, giờ phút này đang rất tức giận, uất ức nói rất to: “Vâng, đó là của con, LÀ CỦA CON, MẸ HÀI LÒNG CHƯA”
“Long, sao con có thái độ đó với mẹ?”
Long uất ức: “Chứ mẹ muốn như nào”
Cẩm Vân muốn ngay lập tức cho Long một bạt tai, nhưng nàng thở sâu, kiềm chế lại được: “Thôi được rồi, mẹ trả cái thẻ nhớ này, mẹ chưa xem gì đâu”
Cẩm Vân đi ra ngoài, thẻ nhớ được để trên bàn Long. Long đứng đó một lúc lâu, xong đi ra ngoài cửa, thấy phòng mẹ đóng chặt cửa, Long cũng khóa phòng lại, có một việc Long cần xác nhận.
Long tháo nắp lưng, pin, thẻ nhớ cũ, lắp thẻ nhớ 4GB vào, bật điện thoại lên, Long nín thở chờ đợi. Vào đến thư mục của thẻ nhớ: Tất cả trống trơn, không còn một thứ gì hết, Long nghi ngờ không biết thẻ nhớ có bị hỏng không, tạo 1 thư mục mới rồi chuyển 1 file từ máy sang thẻ nhớ, nó vẫn hoạt động bình thường.
Thế hơn 3GB dữ liệu trong thẻ bay sạch đi đâu rồi?
Long ngồi xuống, cố giữ bình tĩnh để suy xét, chả nhẽ thẻ nhớ bị hỏng? Không vẫn còn tạo được thư mục cơ mà, nhưng sao dữ liệu bị mất sạch? Có phải anh chủ quán kia lừa mình không? Không thể nào, thằng Phi nó là khách quen anh ta không thể làm thế được, đã nhận tiền mà đi lừa trẻ con, không có khả năng đó. Hay là thẻ nhớ đểu? Cũng không nốt, chính thẻ nhớ mua ở quán đó cop cũng ở đó luôn nên không thể bán hàng dởm cho mình được.
Chỉ còn lại khả năng là có người đã can thiệp vào cái thẻ nhớ này, từ lúc đem về Long còn chưa được chạm vào nó, thằng Phi thì lại càng không, chỉ có thể là: Mẹ, mẹ nói đã nhặt được nó, mình đánh mất nó từ tối hôm kia, mẹ nhặt được chắc trong chiều hoặc tối đó thôi, có rất nhiều thời gian để mẹ “tác động” lên chiếc thẻ nhớ này, đặc biệt là thao tác Format thẻ nhớ chỉ trong vòng 1 nốt nhạc là nó sẽ bay sạch dữ liệu trong đó.
Nhưng cuối cùng là mẹ đã xem qua dữ liệu bên trong thẻ nhớ hay chưa? Hay là format sạch dữ liệu từ lúc lắp thẻ nhớ vào rồi?
Nếu như mới lắp thẻ nhớ vào đã format sạch dữ liệu thì rất khó xảy ra, vì không biết bên trong có gì thì vội format làm gì? Vậy chỉ có thể là mẹ đã xem dữ liệu bên trong rồi, chết rồi, những đoạn phim “người lớn” đó chắc mẹ đã xem qua rồi nên mới xóa sạch dữ liệu của mình đi như vậy. Giờ phải làm sao đây? Phải giải thích như nào với mẹ đây?
Nhưng mà khoan, để chắc chắn, mình phải xác nhận xem có thực sự mẹ đã xem những đoạn video đó hay không, chỉ xem 1 cái để biết hay là xem nhiều cái, cái này cũng phải xác nhận cho chuẩn xác, xem 1 cái với xem nhiều cái sẽ có sự khác biệt.
Nếu chỉ xem 1 cái và biết là đoạn phim “người lớn” và lập tức tắt đi rồi xóa sạch thì chứng tỏ mẹ không thích và không muốn xem những thước phim đó. Nhưng vẫn còn trường hợp thứ hai là mẹ xem nhiều hơn 1 video có thể 2 hoặc 3 hoặc rất nhiều video khác nữa, trường hợp này chứng tỏ mẹ có “hứng thú” với những video đó.
Nhưng làm sao để xác nhận điều này? Máy tính của mẹ đặt mật khẩu, để bảo mật trong công việc và chính Long cũng không được biết mật khẩu, thường thì Long mượn học tin học hồi cấp 2 mẹ Long mở sẵn và giám sát ở ngay cạnh luôn, nên chả bao giờ Long phải mở mật khẩu cả. Phải làm thế nào để “phá” được mật khẩu đây? Long chả phải Hacker nên bỏ qua cách phá mật khẩu mà phải dùng mẹo thôi.
Long cứ ngồi đó, suy ngẫm làm thế nào để truy cập vào máy tính của mẹ, trong đầu Long nảy ra rất nhiều phương án như: Nói thẳng với mẹ là mượn Laptop để xem tài liệu? Cách này có vẻ hơi lộ liễu và gây nên nghi ngờ rất lớn, chắc chắn mẹ sẽ đề phòng. Nhưng mà không mượn thế làm sao để mẹ mở khóa laptop bây giờ?
Cả buổi tối, nghĩ nát cả óc vẫn chưa tìm ra cách, đến hơn 10 giờ, bên dưới Long căng tức, Long chạy ra ngoài nhìn qua phòng mẹ đã đóng chặt cửa, quái lạ thường ngày phòng mẹ có đóng cửa bao giờ đâu, thôi kệ cứ đi tè cái đã.
Sau khi khoan khoái xả hết nước trong người đi, Long đi ra khỏi nhà vệ sinh, lúc đó cánh cửa phòng mẹ bật mở, mẹ nhìn thấy nó, mắt đỏ bừng, ngượng ngùng, như gái mới về nhà chồng vậy, lấm la lấm lét như vừa làm gì đó bị phát hiện nữa cơ, tóc mẹ có chút rối, thật là khả nghi, mẹ đi qua nó rồi đi vào phòng vệ sinh.
Long đi vào trong phòng, suy nghĩ một hồi, mãi một lúc sau mới thấy mẹ nó đi ra khỏi nhà vệ sinh, không biết mẹ làm gì trong đó mà lâu thế không biết.
Long vẫn ngồi đó suy nghĩ thêm một lúc nữa, Long đi ra cửa, định đóng cửa lại, nhìn sang phòng mẹ thì điện đã tắt, nhưng cánh cửa vẫn hơi hé mở, Long cảm thấy ấm lòng, mẹ vẫn quan tâm đến nó, sợ ban đêm Long bị bóng đè hoặc gặp ác mộng mẹ sẽ lập tức nghe thấy và sang phòng nó để hỏi thăm.
Long không đóng cửa nữa, chỉ hơi khép hờ, để kết nối âm thanh sang phòng mẹ, lỡ nó có bị bóng đè hay ác mộng thật thì mẹ sẽ sang quan tâm nó hơn, vậy cũng tốt.
Tối nay Long hơi mệt, nên không thể thức để đêm khuya vào phòng mẹ nữa, nó cần phải đi ngủ, chuẩn bị cho kế hoạch ngày mai, buổi sáng tỉnh dậy, Long có một giấc mơ nhưng sáng dậy chả nhớ gì, ít nhất là không phải ác mộng là được.
Sáng thứ 5, Long thức dậy sớm vì hôm qua ngủ đủ giấc, nay mẹ nó đi làm, không có bố ở nhà tầm mắt Long được tham lam nhìn ngắm toàn bộ thân hình thành thục, đầy đặn của mẹ lúc mẹ thay trang phục sơ mi đồng phục, váy ôm ngang gối, lúc mẹ cúi xuống đi dép làm nó vô cùng xao xuyến.
Buổi sáng nó đã “chào cờ” từ rất sớm, đi học thỉnh thoảng nó lại cứng lên khi nhớ lại và dĩ nhiên hôm qua thằng Phi chắc chắn kiểu gì cũng bị bố nó hỏi gì đó…
Phi: “Ê Long, hôm qua sao mẹ mày gọi cho bố tao thế, còn hỏi vụ thẻ nhớ là như nào?”
Long: “Không có gì đâu”
Phi: “Không có gì là như nào, bố tao cứ vặn tao suốt đêm”
Long: “Chiều mày đi cop lại cho tao video đi”
Phi: “Sao thế”
Long: “Mẹ tao kiểm tra nên tao xóa đi rồi”
Phi: “Tao vẫn chưa hiểu lắm”
Long: “Thì mẹ tao kiểm tra điện thoại, tao phải xóa đi thôi, mẹ tao lỡ thấy cái thẻ nhớ 4GB đó”
Phi: “À, thế sao lại gọi cho bố tao”
Long: “Tao nói dối là của mày, nhưng không ngờ mẹ tao lại hỏi số mày để gọi”
Phi: “Mày định lôi tao chết chùm à”
Long: “Thôi không sao đâu, tiền đây chiều mày đi cop cho tao” Long đưa tiền cho phi hẳn tờ 100k mắt Phi sáng lên luôn, im bặt, ngắm nghía tờ tiền, nhìn Long như muốn hỏi gì đó. Thấy thế Long an ủi nó ngay:
Long: “Tiền thừa là của mày”
Phi há mồm ra ngạc nhiên: “Thật à”
Long: “Thật”
Đi học về, Long đạp xe thật nhanh về nhà, mở cửa toang ra để đón mẹ nó, Long đứng hẳn ra sân chờ đợi, đến khi mẹ về, Long đi ngay sau mẹ, ngắm nhìn cơ thể mẹ sau lớp quần áo công sở, mông mẹ cong lên khi bước lên cầu thang, chiếc váy còn nổi lên viền quần lót khiến nó nhìn không chớp mắt, nuốt nước bọt.
Cẩm Vân nhận ra điều khác thường: “Sao thế”
“Không có gì”
“Lại xin tiền hay gì”
“Không… không đâu mẹ”
“Rửa tay đi còn ăn cơm”
“Vâng”
Buổi trưa Long không ngủ được vì nóng lòng, hồi hộp với kế hoạch nó sắp thực hiện, tiếng bước chân mẹ nó đi làm buổi chiều, Long suy nghĩ, cân nhắc mãi kế hoạch, đây là một nhiệm vụ quan trọng, phải căn chỉnh thời gian vô cùng chính xác, và một phần rất lớn còn phải dựa vào may mắn nữa.
4 giờ chiều ngày thứ 5, Long tắm rửa thật sớm chuẩn bị cho kế hoạch buổi chiều. Tắm rửa xong, Long đi xuống tầng 1, ngồi đợi mẹ về, vẫn cảm giác chưa yên tâm lắm, Long đi hẳn ra ngoài cổng, có 1 góc khuất nhìn về hướng đi về của mẹ, ngồi đợi mãi chả thấy mẹ về, Long bắt đầu sốt ruột, đã 5: 45 chiều rồi mà mẹ vẫn chưa về. Nó tiếp tục đứng đó đợi, đến hơn 6: 15 mẹ vẫn chưa về, sao kỳ lạ vậy? Giờ mẹ vẫn chưa về là sao, kiểu này bể kèo rồi, hỏng hết kế hoạch.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro