Phần 11
2021-12-16 11:36:00
Long đang suy nghĩ, thẻ nhớ vẫn ở đó, sao mà mất dữ liệu được, lại còn mất phim ấy ấy và game nữa chứ.
Chợt nhận ra điều gì đó, tim Long đập thình thịch, thôi chết rồi, có khi nào mẹ hoặc bố nó xóa đi không? Bố thì ít động vào điện thoại của mình, còn mẹ thì ngủ cùng mình, biết đâu có lúc lại cầm vào điện thoại rồi kiểm tra thì sao? Chết rồi, có thể là như thế lắm, nhưng sao mẹ phát hiện lại không nói gì? Bình thường tải những nội dung xấu thế là bị ăn cái bạt tai rồi cũng nên.
Nguy hiểm quá, chắc phải mua thêm cái thẻ nhớ nữa cho an toàn quá, chứ 1 cái dễ bị phát hiện lắm.
Đến nhà hàng, lập tức Cẩm Vân thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
“Woww” “Xinh quá” “Em không nhận ra chị luôn ấy” “Đẹp quá Vân ơi”…
Thành: “Chị đẹp quá”
Cẩm Vân: “Quá khen, mà một lát nữa em ngồi cùng chị tiếp rượu cho mấy Sếp nhé”
Thành: “Vâng, em sẵn lòng phục vụ chị”
Cẩm Vân: “Phục vụ mấy Sếp chứ phục vụ gì chị”
Bữa tiệc nhanh chóng diễn ra, mọi người mời rượu nhau rất nhiệt tình, đám đàn ông con trai rượu vào trở nên mạnh bạo hơn, không thể giấu nổi những ánh mắt thèm thuồng nhìn Cẩm Vân, họ liên tục mời rượu để “chúc sức khỏe” Vân nhưng mục đích là tiếp cận ngồi gần và uống rượu xong được bắt tay nàng.
Uống liên tục và ăn rất ít khiến cồn đi vào trong máu một cách nhanh chóng, chả mấy chốc Cẩm Vân mặt đỏ ửng, đi đứng có phần lảo đảo không vững, ánh mắt mê ly, thu hút khiến Thành không thể không nổi lên khao khát “muốn bảo vệ” người chị ấy.
Ăn uống no say, đội trẻ còn lên ý tưởng đi hát nữa, những lão thành đã về hết, còn đội trẻ và khách thôi, 1 quán karaoke ở gần đó được lập tức setup, mọi người rủ nhau đến đó, và tất nhiên Cẩm Vân không bị đội trẻ bỏ qua, mặc dù có con lớn rồi nhưng nhìn nàng còn quá trẻ lại được đội trẻ yêu mến nữa thì từ chối sao được đây.
Đi hát mọi người còn uống hăng hơn, không uống bia như hát karaoke bình thường mà cả team đó uống rượu, rượu khá mạnh, càng uống càng vào, càng uống càng hăng.
Nhờ sự khuấy động không khí vô cùng mãnh liệt, từ bài nhạc dance, đến các bài bolero và các bản tình ca…
Thành:
Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỡi đêm đêm có hay…
Mà giọt buồn hoài vương trên môi mặn đắng…
Ta quen nhau đã bao lâu rồi, hỡi đêm sao vẫn mãi đêm dài…
Để mình ta với con tim khô cằn giá băng.
Cẩm Vân:
Đêm hôm qua bỗng nhiên em nhìn thấy anh trong giấc mơ…
Mình ngồi cạnh thật lâu, bên nhau lặng lẽ…
Đêm nay mơ bỗng nhiên em lại nhớ anh trong cơn gió đông về…
Phải chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu.
… (Ca khúc: Nơi Tình yêu bắt đầu – Tiến Minh)
Màn song ca đầy ẩn ý của Cẩm Vân và Thành khiến mọi người vỗ tay ầm ầm, mỗi người lại có 1 suy nghĩ khác nhau về “cặp đôi” mới nổi này. Thành có những ảo tưởng về tình cảm của mình cho chị Cẩm Vân, còn Cẩm Vân thì hồn nhiên hơn, do đã có gia đình nên xác định sẽ không có mối quan hệ bên ngoài, nhưng tận sâu trong lòng Cẩm Vân vẫn có một điều gì đó nhen nhóm nổi lên.
Càng về đêm rượu càng ngấm, Cẩm Vân đi ra ngoài phòng vệ sinh rửa mặt, lúc này mặt đã đỏ phừng phừng, cảnh vật trước mặt nàng trở nên mờ ảo, cảm giác trong người có gì đó rất hưng phấn.
Đi ra khỏi nhà vệ sinh có Thành đứng ngoài chờ đợi:
“Cần em đưa về không?”
“Không cần đâu, chị gọi chồng chị đến đón”
“Vâng”
Thành vẫn đi theo, Cẩm Vân thì đang gọi điện thoại cho chồng đến đón.
“Em vào hát vui với mọi người tiếp đi”
“Em đợi chị về rồi mới quay lại”
“Không cần đâu, nhiều người thế này không phải lo cho chị”
Một lúc sau chồng Cẩm Vân đến đó, chào nàng rồi lại đi vào hát, Thành uống rất nhiều, đến khi say mềm, để quên đi nỗi buồn trong lòng mình.
Lên xe chồng, ngồi luôn ở hàng ghế trước:
“Em say quá, uống nhiều loại rượu đau đầu quá”
“Tí về đến nhà anh pha chanh muối cho giải rượu”
“Vâng”
Đó là từ cuối cùng mà Cẩm Vân nói được, nàng chợp mắt một tí rồi bất tỉnh nhân sự trên xe luôn.
Khi tỉnh dậy, đã là giữa đêm, cả cơ thể nàng nóng hừng hực, không biết uống rượu vào hay gì mà người nàng nóng quá, bên dưới nàng căng tức, khao khát, tay nàng đưa xuống dưới massage cô bé, ôi nó nóng quá, thật thoải mái, nước nhờn lại chảy ra khiến quần lót nàng ướt, dính vào người rất khó chịu, Cẩm Vân đưa tay xuống, mò vào trong váy, kéo quần lót ra vứt xuống nền nhà, đầu óc nàng vẫn quay cuồng, hình như là Cẩm Vân vẫn mặc cái váy lúc buổi tối, chưa thèm thay luôn.
Giữa đêm, những tiếng rên ư ử trong cuống họng nàng vang lên, làm chồng nàng cũng động đậy, chắc chồng nàng cũng thức luôn rồi, nhưng chẳng sợ, chồng mình cơ mà, hư hỏng một chút cũng không sao, tay nàng đưa lên trên vai, kéo dây váy qua hai bên tay, để nó hờ hững ở đó, tay nàng đưa vào trong bóp lấy bộ ngực mình, nó thật ấm, thật nóng bỏng, thật khao khát có ai đó hôn lấy nó. Xoa vào phần núm nó đã cứng lên rồi, một tay xoa ngực một tay xoa cô bé, cả cơ thể Cẩm Vân nóng bừng khao khát đã lên đến đỉnh điểm. “Ưm ưm…”
“Chồng ơi… ớ”
“Chồng… ư”
“Em muốn… ưm…”
Bên kia vẫn im lặng, nhưng nhịp thở mạnh từ chồng làm nàng biết, chồng cũng đang thức, nhưng sao không trả lời nàng? Chả nhẽ chồng xìu rồi à? Để kiểm tra xem nào.
Trong đêm tối, tay Cẩm Vân mò xuống bên dưới của chồng.
“Waaaaa, nó cứng này chồng ơiii… Sao chồng không nói gì”
Một tay Cẩm Vân sóc lấy cây hàng của chồng một tay xoa bóp liên tục vào cô bé của nàng, nó đã không thể chịu đựng được nữa, nó cần được lấp đầy, nó cần được chăm sóc tận sâu bên trong, bàn tay nàng không thể đáp ứng được nó nữa.
Đầu óc quay cuồng, nàng loạng choạng tìm kiếm vị trí để ngồi dậy, đầu nàng quay cuồng, khó xác định hương hướng, kéo bỏ cái chăn khỏi chồng, tay nàng vẫn nắm chặt lấy cây hàng của chồng, nay sao nó cứng và dài thế, hừm, nàng chả quan tâm, nàng cần được làm tình ngay lập tức.
Chồng nàng vẫn im lặng, nhưng hơi thở mạnh và nhịp tim đập đã tố giác chồng nàng cũng đang thức, không phải bàn cãi gì nữa.
Nàng leo lên trên bụng chồng, tay vẫn bóp chặt lấy cây hàng của chồng, tìm đúng vị trí, điều chỉnh hướng cho cây hàng cứng ngắc của chồng từ từ ngập sâu vào trong người mình. Tay kéo váy đi qua khỏi đầu vứt sang bên cạnh, cởi luôn cả áo ngực cho đỡ vướng, cả thân người Vân giờ hoàn toàn trần truồng cho nàng tự do hoạt động không vướng víu.
“Ôi… chồng ơi”
“Ahhh…”
“Chồng ơi sướng…”
“Nay của chồng cứng quá… ôiiii…”
Nàng ngồi xuống, cây hàng của chồng đã ngập sâu vào 1 nửa trong người nàng…
“Ưmmmm…”
Ngồi phịch xuống, cả thân cây hàng cứng ngắc đã biến mất, bị cô bé của nàng nuốt trọn, sao hôm nay nó dài ra hay sao, đâm vào tận sâu bên trong nàng. Tiếng nước nhờn và không khí bị bài trừ ra ngoài “bẹt…”
“Ahhh… sướng quá… ahhh… sướng quá chồng ơi”
“Ư… ư…”
Chân nàng đạp vào nệm, lấy sức nâng toàn bộ cơ thể lên, được hơn 10cm lại dập xuống “bẹt…”
“Ahhh…”
“Ui… sướng quá chồng ơi… chồng nói gì đi vợ sướng”
Dập xuống rồi lại nâng lên “Ah ah ah ah…”
Nàng dập xuống mạnh hơn: “Ahh ahh ahh ahhhh…”
Chồng nàng gầm lên: “AAAAA…”
Bên trong nàng căng tức, liên tục những dòng tinh ấm nóng xả vào trong người nàng. Nàng tiếc nuối, nước mắt trào ra, nàng không kiểm soát được cảm xúc của mình nữa, nàng hụt hẫng, lần nào cũng vậy, chồng nàng lúc nào cũng xuất ra sớm, khiến nàng chưa bao giờ được lên đỉnh đúng nghĩa, có chăng chỉ là thỉnh thoảng ham muốn quá nàng tự thủ dâm lên đỉnh mà thôi, nhưng nó không trọn vẹn, không có cảm giác bằng làm tình thực sự được.
“Sao lần nào chồng cũng như vậy, huhu… hức… huhu, vợ chưa sướng… hức… huhu”
Nàng khóc, khóc như mưa, nước mắt rơi xuống ngực chồng, nàng vẫn chống tay ở đó chờ đợi chồng mình có thể làm tiếp, nhưng mỗi khi xuất tinh xong, chồng nàng chỉ có lăn ra ngủ, nào có hiệp 2 bao giờ đâu.
“Chồng… chồng ơi, em muốn nữa” “huhu…”
Một lúc sau, cơ thể nàng dịu đi một chút, thở một hơi dài, nàng nín khóc, lau nước mắt cho khô. Nàng áp má lên ngực chồng, không sao, vậy là được rồi, tuy không đủ thỏa mãn nàng.
Tay nàng sờ sờ cơ thể chồng, nhưng sao hôm nay nó hơi nhỏ, ngực và bụng chồng sao nó nhỏ nhỏ nhiều xương như này, chồng nàng hơi béo cơ mà. Tay nàng sờ lên tóc, lên mặt chồng.
Bỗng “Khônggggg” nàng đưa tay lên miệng bịt chặt nó lại, ngăn không cho nàng hét lên… Đây không phải chồng nàng, mà là Long, con trai nàng, Ahhhhh không phải, không được, tại sao lại như thế? Tại sao?
Cẩm Vân loạng choạng bật dậy, đôi mắt ở trong bóng tối lâu cũng quen dần với ánh sáng yếu ớt trong phòng, nàng có thể xác định phương hướng và nhìn tổng thể vào căn phòng.
Mắt nàng ướt nhòe, Khônggggg, không thể như thế được.
Phòng ngủ của vợ chồng nàng là phòng Master, là căn phòng to nhất và trang bị đầy đủ nhất, khác hẳn với phòng của Long đơn giản và ít chi tiết hơn.
Bây giờ chính thức nàng đang ở phòng của con trai vừa nãy, vừa nãy… nàng đã ấy ấy với con trai mình.
Trời ơiiii… khônggggg… nàng vừa che miệng vừa khóc… trần truồng mò đi ra cửa, nắm lấy tay gạt cửa, đẩy nó, tiến ra ngoài, bây giờ nàng không biết đi đâu, đi vào phòng ngủ của nàng hay đi sang phòng tắm, bây giờ trên người nàng đang không một mảnh vải, hoàn toàn trần truồng, bên ngoài nhiệt độ thấp hơn khiến nàng tỉnh táo được đôi chút.
Ánh sáng từ đèn ngủ tầng 1, hắt lên, tầng 1 sẽ không gây ồn và đánh thức chồng nàng dậy, nàng mò xuống tầng 1, chậm chậm đi xuống, mò tìm lấy công tắc điện phòng tắm, “tách” bóng đèn được mở, nàng nheo mắt lại vì chưa quen với ánh sáng mạnh.
Bước từng bước vào phòng tắm, nàng nhìn vào cơ thể chính mình. Hôm nay cơ thể này đã không còn giữ nguyên cho chồng nàng nữa, mà nàng đã làm tình với con trai mình, nước mắt vẫn cứ chảy dài trên hai má nàng, nàng phải làm sao, tại sao nàng lại làm như vậy, không thể, không được, không phải…
Tay đưa xuống dưới hạ thể, một đoàn tinh trùng rơi ra tay nàng, nàng đưa lên nhìn. Khônggggg… nàng đã phạm một sai lầm chết người, sai lầm không thể tha thứ… trời không dung, đất không tha. Đó là Loạn luân, trời ơiii. Những đoàn tinh binh còn chạy dọc theo đùi xuống đến tận gót chân nàng.
Nàng cứ thế nhìn mình trong gương, nước mắt vẫn cứ tuôn rơi… đến lúc hai chân mỏi nhừ vì đứng lâu, nàng lại ngồi xuống bồn cầu, cứ thế mà khóc, những đoàn tinh binh nhỏ cứ thế nối đuôi nhau nuối tiếc rơi xuống trong bồn cầu.
Khóc đến mức mơ màng như đang ngủ, nàng hơi mở mắt ra, cố đứng dậy để tắm rửa, tẩy trừ những ô uế trên người mình. Về đêm nước rất lạnh, nhưng nàng cần nước lạnh xối vào người để tỉnh táo hơn, minh mẫn hơn để suy nghĩ về mọi việc, bên dưới nàng, sâu trong người nàng là tinh dịch, nàng đưa vòi sen dí xuống dưới, cho nó xả sâu vào trong người, đẩy hết đám ô uế đó ra. Thoa thêm sữa tắm để xả thêm một lần nữa, Cẩm Vân bắt đầu thấy lạnh run người, nhanh chóng lau người, hiện tại không có quần áo để thay. Quấn vội 1 cái khăn tắm.
Cẩm Vân đi ra ngoài, tắt điện phòng tắm, do mắt chưa quen với bóng tối nên trước mắt nàng tối om, tay nàng chạm vào bức tường cầu thang để xác định phương hướng và đi lên.
Đi lên hết cầu thang, có 2 lựa chọn. Một rẽ phải đi vào phòng ngủ của mình, hai rẽ trái sang phòng con trai, tất nhiên là chả dại gì mà rẽ vào phòng Long thêm một lần nữa. Nhưng cái oái oăm là váy, áo lót, quần lót nàng đang ở trong đó, bắt buộc phải vào trong đó để lấy lại rồi mới quay vào phòng ngủ được, chứ để đó sáng ra vẫn say quá ngủ dậy muộn lại to truyện.
Nàng chạm tay vào tường để xác định phương hướng, tay vung vẩy tìm được tay gạt cửa phòng Long, cuối cùng cũng chạm vào nó, Cẩm Vân hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh, lúc này mắt nàng đã quen với bóng tối, mọi thứ hiện lên một cách rõ ràng hơn, đủ để xác định phương hướng.
Đầu óc nàng vẫn choáng vì cồn vẫn còn rất nhiều trong người nàng, mò mẫm đi vào trong phòng con trai, tìm chiếc quần lót là vất vả nhất vì nàng không biết mình vứt nó đi đâu, bên dưới tối om không nhìn thấy gì, còn chiếc váy và áo lót hình như là vẫn đang ở trên giường.
Cẩm Vân mò đến trên giường, tay mò mò, sờ vào nệm, rồi tay nàng mò vào bên trong, chạm vào cái chăn, mò tiếp tay nàng chạm vào một vật ấm ấm, nàng giật mình, rụt tay lại suýt nữa hét lên.
Tay nàng lại mò tiếp, cuối cùng cũng sờ được cái váy, còn cái áo ngực nữa thôi, nàng nhẹ nhàng đặt hai đầu gối lên nệm, nó hơi khẽ phát ra tiếng, nàng tiến lên một chút nữa tay mò mẫm tìm kiếm.
Bỗng “Aaaaa” tay nàng bị một bàn tay khác bắt lại, nàng hoảng sợ, vùng vẫy, không dám hét to lên sợ chồng nghe thấy, cửa vẫn còn hé mở. Nhưng sức đàn bà con gái sao chống cự được sức con trai mới lớn.
Trong vô thức, Cẩm Vân vung tay “Bép” một cái tát cực mạnh vào đầu tên kia, trúng ngay má hắn, làm hắn say sẩm mặt mày, nhân cơ hội đó, Cẩm Vân nhảy ra khỏi giường, nhưng vận động quá mạnh khiến cái khăn tắm rơi ra, và trớ trêu thay chân nàng giẫm phải quần lót của nàng, nó có chất nhờn nên dẫm vào nó trượt trên nền gạch. “Uiiii”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro