Mợ! Anh yêu em

Phần 2

2021-09-10 03:38:00

Phần 2
Tôi: Cháu biết chứ! Nhưng con tim này đã dành cho mợ mất rồi…

Tôi nói rồi cầm lấy tay mợ đặt vào lồng ngực tôi, mợ khẽ rụt tay lại trong vẻ ấp úng…

Mợ: Thôi! Cháu về phòng đi.

Nhẹ nhõm rồi, cuối cùng tôi cũng đã nói ra hết nỗi lòng này cho mợ biết, chắc giờ này mợ cũng đã biết tình cảm mà tôi dành cho mợ lớn lao nhường nào.

Sáng sớm, như thường lệ tôi bị đánh thức bởi tiếng gọi cửa của mẹ tôi, tôi bước ra với khuôn mặt đang ngái ngủ để mợ cửa cho mẹ…

Mẹ: Mày cẩn thận cái của quý của mày kìa, đang ở nhà mợ đấy…

Tôi hốt hoảng lấy tay che thằng em lại, mới sáng sớm mà đã biểu tình rồi!

Mẹ: Về bảo bố không phải phơi cá đâu, nhìn này chắc hôm nay mưa to đấy…

Tôi: Dạ…

Đang chơi điện tử thì chợt có tiếng gọi…

Mợ: T ơi!!! Mở cửa cho mợ…

Tôi vội vàng vớ lấy cái ô chạy ra…

Tôi: Mợ vào đi, mưa gió thế này mà mợ đi đâu thế…

Mợ: Hôm nay mợ phải lên trường họp, đang đi đến đây thì tự nhiên mưa to…

Tôi: Xe mợ đâu sao không đi…

Mợ: Sáng nay mẹ cháu mượn đi chợ từ sớm…

Nhìn mái tóc ướt nhẹp của mợ, tôi đánh tiếng…

Tôi: Trên phòng cháu có máy sấy đấy, mợ lấy mà sấy tóc cho khô đi…

Mợ: Thế à, vậy cho mợ mượn nhé…

Tôi dẫn mợ lên phòng, cắm máy sấy vào rồi đưa cho mợ, nhìn mợ sấy tóc tôi mới để ý, chiếc áo sơ mi trắng bị dính nước của mợ để lộ nguyên hình chiếc coocxe màu trắng ẩn dưới lớp áo mỏng manh, khuôn ngực đầy đặn, thân hình mảnh mai, làn tóc xõa nhìn thật là gợi tình. Tôi nhìn mợ có vẽ luống cuống.

Tôi: Hay để cháu làm cho, mợ sấy thế bao giờ mới xong…

Mợ: Vậy cháu giúp mợ…

Tôi: Mợ ngồi lên ghế đi…

Tôi tiến đến phía sau mợ, tay cầm máy sấy, tay kia vuốt mái tóc mợ, sấy được một lúc, tôi mạnh dạn di tay xuống má mợ, tôi vuốt ve gò má ấy, thật mềm mại dường như mợ cũng hưởng ứng, tôi ghé sát tai mợ, cắn nhẹ một cái…

“Ưh…”

Mợ rên nhẹ, nhịp thở mỗi lúc càng mạnh, không chần chừ, tôi khẽ hôn lên bờ môi gợi cảm của mợ, đưa lưỡi sang quấn lấy cái lưỡi nhỏ nhắn mà ngọt ngào kia, mợ cũng đáp lại nồng nhiệt mợ tay ôm đầu tôi kéo lại, cái cảm xúc mãnh liệt lại tràn về tôi không thể làm chủ được đôi bàn tay này nữa nó từ từ trườn xuống bộ ngực đẫy đà của mợ, tôi xoa nhẹ, mợ khẽ “ưm” một tiếng nhỏ mà không hề phản đối, được đà tôi càng nắn bóp thô bạo hơn, ngực mợ càng lúc càng căng lên sau lớp coocxe, tôi đang mở cái khuy áo ra thì mợ cầm lấy tay tôi, miệng chúng tôi rời khỏi nhau, một sợi dây nước nhỏ nối liền giữa môi tôi và mợ.

Mợ: Đừng cháu, mợ thấy có lỗi với cậu lắm…

Đang định phân trần thì nghe thế mở cổng. Bố về! Mợ vội vàng đứng dậy chỉnh lại cái áo, vuốt lại mái tóc cho gọn gàng rồi chạy xuống dưới nhà, tôi cũng đi theo sau…

Mợ: Anh mới về ạ, trời mưa quá nên em vào mượn cháu cái ô…

Có vẻ như sự bối rối sau pha truy hoan vừa rỗi vẫn đang còn trên gương mặt mợ, nhưng có lẽ chỉ mình tôi mới nhận ra điều đó…

Bố: Ô anh để kia, mợ cứ lấy mà dùng…

Mợ: À vâng! Thôi em về đây…

Mợ quay qua nhìn tôi…

Mợ: Mợ về nhé…

Trong cơn mưa tầm tã, mợ bước đi, cái bóng dáng của người phụ nữ nhỏ bé ấy sao mà yêu đến thế.

Bố: Mai cậu về rồi đấy…

Tôi: Sao bố biết…

Bố: Bố vừa gọi điện nói chuyện với cậu, cậu bảo thế, nãy có mợ đây mà bố cũng quên bảo luôn.

Tôi: Nhưng sao bảo cậu tuần sau mới về mà bố…

Bố: Bố cũng chẳng biết nữa, chỉ thấy cậu mày nói vậy. Mợ mày biết được chắc mừng lắm đây…

Cậu về thì ai cũng mừng, bố mừng mẹ mừng, ông bà mừng, đặc biệt là mợ, chắc mợ sẽ nhảy cẫng lên khi biết tin cậu sẽ về mất nhưng tôi thì không, cậu mà về thì đồng nghĩa thời gian tôi và mợ ở bên nhau chỉ còn mỗi hôm nay. Tôi lại vác cái mặt nặng như chì lên phòng.

Cơm nước xong, gần 18h thì tôi qua nhà mợ, vẫn như thường lệ ông bà thì xem tivi, tôi đi thẳng xuống bếp thì thấy mợ đang đứng rửa bát, tôi rón rén đi lại nhẹ nhàng ôm mợ từ phía sau tôi áp mặt vào cái gáy trắng trần của mợ mà ngửi mấy hơi, mợ hơi giật mình liếc nhìn thấy tôi thì mỉm cười quay lại, hai tay vòng qua cổ tôi.

Mợ: Gan quá! Ông bà đang ở nhà đấy…

Tôi: Ông bà đang xem tivi to lắm mợ…

Mợ: Lỡ ông ra thì sao…

Tôi: Thì thấy chứ sao…

Mợ nhéo vào má tôi đau điếng…

Mợ: Rồi hai mợ cháu ra đường ở ha…

Tôi đánh trống lảng…

Tôi: Mai cậu về hả mợ…

Vẻ mặt mợ đột nhiên xị xuống nặng nề, mợ quay lại tiếp tục rửa bát.

Mợ: Cậu còn chẳng thèm gọi điện cho mợ, có mẹ cháu nói thì mợ mới biết, chắc cậu đang giận mợ.

Thực ra giờ đây tôi cũng không quan tâm lắm đến mối quan hệ giữa cậu và mợ, điều duy nhất mà tôi quan tâm là khoảng thời thời gian tôi được riêng tư bên mợ sắp bị gián đoạn trong lúc tình cảm giữa tôi và mợ đang có tiến triển thế này.

Tôi nói một cậu không liên quan…

Tôi: Vậy nốt tối nay cháu không phải sang nữa rồi…

Tôi nói với vẻ mặt buồn thiu, mợ quay sang mỉm cười rồi nói…

Mợ: Cháu sang lúc nào chẳng được, có cậu càng vui chứ sao…

Không biết mợ có hiểu ý tôi không nữa hay mợ cố tình nói thế…

Được một lúc sau thì bố mẹ tôi cũng sang, mẹ bảo ở nhà buồn buồn nên sang chơi với ông bà cho vui. Tôi thì hơi oải với lại cũng chẳng được vui nên vào phòng đóng cửa bấm điện thoại, có vẻ như hồi trưa không ngủ nên mới bấm điện thoại được một lúc mắt tôi đã díu lại, không chịu nổi nữa tôi bèn đánh một giấc.

Mở mắt dậy, cầm điện thoại lên thì đã hơn 12 giờ đêm, tôi xuống giường đi xuống bếp kiếm cốc nước, nhìn qua cửa sổ thì thấy trời vẫn đang mưa chợt một tiếng rẹttttt ngay lập tức sau đó là một tiếng đoànggggg. Tôi giật mình, tiếng thét từ trên phòng mợ vọng xuống. Tôi cuống cuồng chạy lên, mở cửa phòng, thấy mợ đang ngồi co rúm trên giường, tôi lao vào ôm lấy mợ.

Tôi: Mợ không sao chứ, mợ sợ sấm sét hả…

Mợ: Mợ… mợ sợ lắm…

Vừa nói, tay mợ vừa cấu chặt lấy áo tôi…

Tôi: Có cháu ở đây rồi, mợ đừng lo gì hết…

Ngồi cạnh mợ một lúc, có lẽ vì sợ phiền tôi nên mợ kêu tôi về phòng ngủ, tôi từ chối, muốn ở lại, nhưng sự kiên quyết của mợ đã thắng, có lẽ trong thâm tâm mợ đã cảm thấy quá tội lỗi nên không còn muốn bất cứ sai lầm nào xảy ra.

Tôi về phòng trằn trọc không ngủ được, lấy điện thoại ra xem tiktok, mãi một rưỡi sáng, định bụng đi ngủ để mai còn về sớm thì bỗng nhiên.

Cửa phòng tôi mở ra… người phụ nữ mặc chiếc váy ngủ lụa màu đỏ đang đứng đó với đôi mắt long lanh và mái tóc xõa, trông mợ lúc này giống y hệt với những gì mà tôi hằng tưởng tượng, thật nóng bỏng và gợi dục. Mợ đóng cửa phòng lại, không nói không rằng tiến về phía giường tôi, tay mợ luồn dưới lớp chăn mỏng, kéo nhẹ quần tôi xuống. Mợ cầm lấy con cặc gân guốc của tôi. Con cặc đã cương lên từ lúc nào không hay. Mợ sờ soạng rồi sóc con cặc của tôi được tầm 1 phút thì mợ đứng lên, hai tay đẩy nhẹ cho hai cái dây áo tụt xuống, thân hình đẫy đà của mợ hoàn toàn nằm gọn trong tầm mắt của tôi, một thân hình thon thả làn da trắng mịn trên người chỉ có một bộ đồ lót ren mỏng, tôi không thể kiềm chế được nữa, định vồ lấy mợ như con thú đói vồ lấy miếng mồi thì mợ đặt lên ngực tôi mà ngăn lại, mợ ghé sát tai tôi thỏ thẻ.

Mợ: Để mợ…

Giọng nói gợi dục vang lên, như có một luồng điện chạy qua người tôi, con cặc tôi nứng hơn bao giờ hết.

Mợ bắt đầu lột hết những mảnh vải còn sót trên cơ thể mợ rồi leo lên người tôi, tụt quần tôi xuống ngang đầu gối. Mợ vuốt cặc tôi được mấy cái thì khẽ dạng chân của mình ra, cầm con cặc của tôi để đúng cái lỗ lồn mà chầm chậm đút vào bên trong, con cặc tôi từ từ tiến chậm vào lỗ lồn mợ, mắt mợ nhắm nghiền lại, mợ cắm chặt môi như đang ngăn cản một tiếng thét.

Chẳng mấy chốc thì cái mu lồn mợ đã chạm vào cái gốc cặc tôi, mợ rên lên…

“Ahhhhh!!!”

Rồi khẽ day day một chút cho cái mu lồn cọ xát nhè nhẹ lên phần lông ở phía dưới con cặc tôi rồi mợ chống hai tay xuống bụng tôi mà nhún nhè nhẹ.

Nước nhờn lại bắt đầu chảy ra, vừa nhún như vậy nhưng mợ cũng khẽ khép chầm chậm hai đùi của mình lại cho cái lỗ lồn có thể bóp chặt được cái con cặc của tôi hơn. Mái tóc mềm mại của mợ khẽ đung đưa nhẹ nhàng theo những cú nhún đó. Được khoảng năm chục cú nhún như vậy thì mợ không thể nào chịu được nữa mà rên lên:

– Á… đã quá… sướng quá… sướng mợ sướng quá T ơi!!!

Mợ không chịu được nữa… rồi T ơi… mợ thích làm như thế này lắm… con cặc của T chọc thật sâu vào bên trong… mợ nữa đi…

– Mợ… thích quá… sướng quá… đi mất thôi… A!!! A!!!

Tôi thấy mợ sướng như vậy thì cũng đưa tay lên mà bóp chầm chậm lấy hai cái bầu vú to đồ sộ đó, thật mềm mại, tay tôi ray ray vào hai ti của mợ, vừa bóp tôi vừa đẩy con cặc của mình lên cho nó cắm thật sâu vào bên trong cái lỗ lồn. Vừa đẩy con cặc của mình như vậy tôi cũng nói:

Lồn của mợ ấm quá… lại còn co bóp mạnh nữa chứ… lồn mợ siết cặc cháu mạnh quá, cháu… sướnggggg… quá… mợ…

Thấy tôi kêu sướng thì mợ nhấc cả cái mông của mình lên rồi cứ thế mà ấn mạnh lồn xuống cái con cặc của tôi. Những tiếng nhẹp nhẹp, bạch bạch, do nước nhờn cùng với cặp mông căng tròn của mợ dập xuống.

Ngoài trời là cơn mưa rào giữa trời đêm tĩnh mịch, lạnh lẽo nhưng phía sau bức tường kia là sự cháy bỏng, mãnh liệt của một cuộc mây mưa giữa người mợ 37 tuổi với chính thằng cháu ruột mới học lớp 11 của mình, họ đã phá bỏ mọi rào cản mà tiến đến với nhau trong cơn trụy lạc. Những tiếng bạch bạch bạch không ngừng vang lên theo nhịp nhấp của mợ, mợ nhấp ngày càng mạnh, suốt bao nhiêu lâu, cuối cùng mợ cũng đã giải phóng con thú ra khỏi con người mình. Không khí trong căn phòng ngày càng nóng, tiếng thở của mợ ngày càng dồn dập.

Tôi thấy mợ làm như vậy thì cũng hơi mệt lên khẽ ngồi dậy, ôm mợ vào trong lòng rồi cứ thế mà nhấp chầm chậm lên. Mợ cũng ôm nhẹ lấy tôi mà ấn cái lồn của mình xuống, nhưng…

Ở tư thế này khiến tôi không thể chịu lâu hơn được nữa.

– Cháu không chịu được nữa rồiiiii, mợ ơiiiii…

Tôi cố đẩy mợ nằm xuống để rút con cặc đang căng cứng của mình ra, nhưng không kịp, người tôi giật lên, tinh trùng từ cặc tôi phóng ồ ạt vào trong lồn mợ, tôi đỡ mợ nằm xuống rồi rút chầm chậm con cặc vẫn đang còn cứng ngắc của mình ra, những dòng tinh trùng đặc sệt từ trong lồn mợ bắt đầu nhỉ ra rồi rớt xuống giường.

Tôi: Cháu xin lỗi mợ, đây là lần đầu nên cháu không kiểm soát được…

Mợ ngồi dậy, đặt vào môi tôi nụ hôn nhớp nháp rồi nói…

Mợ: Không sao đâu cháu.

Mợ với lấy cái quần lót, lau bớt tinh trùng đang nhỉ ra rồi đứng lên, mặc lại đồ, định về phòng thì tay tôi níu mợ lại.

Tôi: Hãy để cháu làm mợ sung sướng đêm nay…

Vừa nói dứt câu, tôi kéo mợ nằm xuống giường. Tôi hôn mợ, lưỡi tôi và mợ lại quấn vào nha, tiếng nhóp nhép phát ra từ đôi môi của chúng tôi.

Tôi ngừng hôn mở mắt nhìn mợ, mợ cũng nhìn tôi ánh mắt long lanh si mê, gương mặt trái xoan quyến rũ đó càng làm cái cảm xúc của tôi như dâng trào mợ khẽ kéo tôi xuống nói thì thầm…

– Mợ muốn… T… nghe mợ nói xong thân thể tôi như được tiếp thêm sức mạnh, tôi nhìn thẳng vào mắt mợ mỉm cười…

Nói xong mợ khẽ ngồi dậy hai tay vươn lên kéo dây áo ngủ xuống, chiếc áo ngủ mỏng manh từ từ tuột khỏi vai rơi xuống, hai bầu ngực to tròn hiện ra trước mắt tôi, hai núm vú đỏ chĩa về phía trước tôi đưa miệng lại gần ngậm lấy mà mút nhẹ mợ đưa tay lên ôm đầu tôi rên khẽ…

– Ưm… ưm…

Đẩy mợ nằm xuống tôi đưa tay kéo nốt cái váy ngủ rồi vứt xuống đất, lúc này trên người mợ còn sót lại cái quần lót mỏng manh, tôi đưa bàn tay hơi run nhẹ lên cầm lấy tấm vải cuối cùng trên người mợ mà kéo xuống…

Dần dần lồn mợ lại hiện ra trước mắt, tôi đưa tay lên xoa nhẹ nhàng, cái cảm giác ấm áp mềm mịn và ướt át khiến tôi muốn bùng nổ, mợ nhắm mắt đưa cánh tay xuống chạm vào cái gậy đang cương cứng của tôi…

– Ưm… lại to nữa rồi – mợ khẽ mở mắt nhìn tôi, bàn tay mềm mịn của mợ khẽ vuốt nhẹ làm tôi sướng đến run rẩy cả người, mợ kéo tôi nằm xuống leo lên người tôi, cánh tay vẫn vuốt nhẹ cái dương vật cứng ngắc của tôi, khẽ mỉm cười mợ đặt đầu dương vật của tôi hương về phía âm đạo của mợ, khẽ hạ mông cái đầu dương vật đã được đẩy vào trong mợ, mợ khẽ bặm môi hạ tiếp mông xuống cho con cặc tôi lút cán bên trong mợ.

Cứ thế cuộc hoan lạc diễn ra dưới sự hoàn toàn chủ động từ mợ tôi, những tiếng thở dốc, tiếng rên và cả những tiếng bạch bạch của da thịt chạm vào nhau vang lên cả đêm, đối nghịch với sự lạnh lẽo, u tối của bầu trời mưa ngoài kia, hai cơ thể đã hòa chung làm một.

Không biết tối hôm đó tôi đã xuất tinh biết bao nhiêu lần vào lồn mợ, mãi đến 5 giờ sáng! Mợ mới chịu buông tha cho con cặc của tôi. Tôi mệt lả nhưng cũng cố đi về nhà để ngủ cho thẳng giấc.

Sau một đêm làm việc cật lực, tôi ngủ đến tận 3 giờ chiều, lâu lắm rồi tôi mới có một giấc ngủ ngon đến vậy. Đang đánh răng rửa mặt thì nghe có tiếng ồn ào dưới nhà.

A! Thì ra là cậu mới về. Thấy cậu tôi cố trưng lên bộ mặt hớn hở chạy lại ôm cậu. Hơn 1 năm rồi mới gặp lại, cậu trông gầy hơn thì phải.

Tôi: Cậu mới về ạ?

Cậu: Cậu mới về hồi sáng, sáng cậu qua thì mẹ bảo cháu đang ngủ…

(Mẹ tôi chêm vào với vẻ mặt cau có)

Mẹ: Nó mới dậy đấy!!

Cậu: Thanh niên mà chị…

(Cậu vừa nói vừa cười hớn hở)

Tôi: Cậu về lâu không cậu…

Cậu: Cậu được 5 ngày phép thôi.

Cậu: À mà… lát nữa anh chị với cháu qua nhà em ăn cơm, lâu lâu mới về quê, em muốn nhà mình có bữa cơm quây quần cùng nhau.

Mẹ: Sao mày không nói sớm để chị sang phụ con Tâm, chứ để nó nấu nướng một mình vất vả ra.

Cậu: Không sao đâu chị, vợ em lo được mà!

Bố: Thôi em qua phụ với em nó trước đi, lát hai bố con qua sau…

Nghe vậy mẹ tôi cũng đồng tình liền lật đật chạy sang bỏ lại ánh mắt ngơ ngác của cậu, tôi nghĩ hôm qua mợ không được chợp mắt, sáng nay lại phải đón cậu về nữa, cả ngày như vậy chắc mợ mệt lắm.

Tôi: Bố với cậu ở lại uống nước đi, con qua phụ mẹ với mợ một tay…

Bố: Ừ! Đi đi con.

Không chần chừ, tôi cũng đi theo mẹ, một phần vì muốn gặp mợ, một phần cũng vì không muốn ở cạnh cậu.

Vừa đi tôi vừa nghĩ bụng, lần này sao thế nhỉ? Bao nhiêu lần cậu về mình đều vui mừng, háo hức nhưng lần này cái cảm giác đó đi đâu mất rồi, mình chưa bao giờ muốn tránh mặt cậu như lúc này, có phải vì cảm thấy có lỗi với cậu nên mới như vậy hay do ghét cậu vì đã làm khổ mợ, cảm giác thật khó tả.

Hôm đấy cả nhà đang ăn cơm thì có mấy người bà con sang chơi, lâu lắm mới có một bữa cơm đông đủ như vậy nên ông bà vui lắm, cứ tranh được ngồi cạnh cậu để gắp cho cậu, nhìn sang mợ, vẻ mặt gượng gạo ấy khiến tôi dễ dàng nhận ra, có lẽ mợ đang mệt chăng. Suốt cả buổi chiều đến bữa cơm, mợ luôn tránh né nhìn thẳng vào tôi, chúng tôi cũng chẳng lúc nào có đủ thời gian riêng để nói chuyện với nhau. Tôi cảm thấy không vui và cũng chẳng thích sự ồn ào này nên tôi vội ăn thật nhanh rồi chạy vào phòng hai đứa nhóc, nằm dài trên giường, tôi ưỡn người thật thoải mái. Đang bấm điện thoại thì mợ đi vào.

Mợ: Sao cháu không ra ngoài chơi mà lại trốn và đây thế?

Tôi: Hôm nay cháu buồn!!

Mợ: Sao thế? Cậu về mà cháu buồn hả?

Tôi: Không!!! Cháu buồn vì mợ, sao mợ cứ né tránh cháu vậy, mợ không muốn nhìn thấy cháu sao?

Mợ: Không phải đâu! Tại mợ hơi mệt…

Tôi: Cháu biết điều đó! Nhưng đó không phải lý do khiến mợ luôn né tránh ánh mắt của cháu…

(Mợ ậm ừ một lúc)

Mợ: Tại vì… tại vì…

Chợt tiếng cậu kêu lớn từ ngoài sân “Tâm ơi!!!”, Mợ liền chạy ra, tôi thì ngơ ngác rồi lại nằm xuống bấm điện thoại.

Từ hôm nay cậu về, tôi không phải sang chăm bà vào mỗi đêm nữa, bản thân tôi lại không muốn điều đó xảy ra, đêm đầu tiên ở nhà, tồi chẳng biết làm gì khi mà trong đầu tôi chỉ xuất hiện hình ảnh của mợ. Thế nên tôi quyết định lấy điện thoại gọi mợ, cầm máy lên lại nghĩ “thôi muộn rồi, để mai gặp mợ cũng được”, tôi lại ngưng cái ý định gọi cho mợ, nằm được một lát, cảm giác cứ trằn trọc khiến tôi khó chịu, thở mạnh một phát, tôi cầm máy rồi bấm số mợ.

Đầu dây bên kia: Cậu đây! Có chuyện gì không cháu?

(Tôi giật mình, là cậu sao? Biết nói gì bây giờ? Sao cậu lại bắt máy của mợ chứ?)

Tôi: À! Cháu gọi để hỏi mợ xem có làm rơi cái nghe ở đó không? Mà thôi! Mai cháu qua tìm cũng được, cậu nghỉ đi ạ…

Cậu: Ừ! Vậy mai cháu qua, cậu cháu ta cùng tìm…

Tôi: Vâng ạ!!

Tắt máy. Thở dài một hơi! “Mém chết”

Sáng. Tôi dậy thật sớm với tâm trạng háo hức, đánh răng rửa mặt thật nhanh để sang nhà mợ. Qua đến nhà mợ thì thấy cậu với ông bà đang xem tivi ngoài phòng khách. “Chán thật chứ!! Sao cậu không đi đâu đó đi nhỉ” tôi nghĩ thầm.

Tôi: Cháu qua tìm cái tai nghe…

Cậu: Để cậu tìm giúp cháu…

Tôi: Thôi cậu cứ ngồi đi, chắc cháu đánh rơi trong phòng em thôi mà!!!

Cậu: Vậy cháu tìm đi nhé…

Mục đích sáng nay là qua để gặp mợ nên tôi mới hào hứng, nhưng vừa nhìn thấy cậu, sự hào hứng ban đầu đã không còn. Đang đi chậm rãi vào phòng thì tôi nghe thấy tiếng cậu nói chuyện điện thoại.

Cậu: Tao biết rồi! Vẫn chỗ cũ à?

Tôi giả bộ đi vào phòng tìm tai nghe, còn cậu đi lên tầng, chắc đang sắp sửa đi đâu đó, tôi mừng thầm rồi tiếp tục giả vờ như đang tìm tai nghe, được một lúc thì tiếng cậu từ đằng sau tôi.

Cậu: Cháu vữa chưa tìm được à?

(Tôi giật mình)

Tôi: Cháu… cháu chưa!!!

Cậu: Cháu tìm đi nhé, mấy thằng bạn hẹn cậu đi cafe, cậu phải đi đây!

Tôi: Cậu cứ đi đi ạ, chắc tìm xong cháu cũng về…

Tôi ngồi trong phòng, chờ tiếng xe máy của cậu nổ, ngay lập tức tôi rón rén đi lên tầng, vừa đi vừa ép sát vào tường để không bị ông bà nhìn thấy, lên đến phòng mợ, tôi mở hé cửa ra nhìn thì thấy mợ vẫn chưa dậy. Tôi mở cửa bước vào rồi đóng lại thật nhẹ nhàng. Vẫn là bộ váy ngủ màu đỏ đó, đường cong của mợ hiện lên thật mềm mại, tôi tiến đến đặt tay lên tay mợ, nhẹ nhàng cúi xuống đặt một nụ hôn lên gò má mềm mịn của mợ. Mợ nói với giọng ngái ngủ.

Mợ: Anh vẫn chưa đi à?

Tôi: Là cháu đây.

(Mợ giật mình ngồi thoắt dậy)

Mợ: Sao cháu… cháu lại ở đây…

Tôi: Cháu nhớ mợ!!

Mợ: Cháu… cháu ra ngoài đi, lỡ có ai thấy thì sao?

Tôi: Cậu mới đi rồi, ông bà đang xem tivi, mợ đừng lo…

(Nói rồi tôi cầm lấy tay mợ)

Tôi: Cháu chỉ muốn biết tại sao hôm qua mợ lại tránh cháu, mợ nói đi.

(Mợ rút tay lại)

Mợ: Không có gì cả, cháu đừng nghĩ nhiều nữa…

Tôi: Vậy còn đêm hôm đó…

(Mợ có vẻ ngượng khi nhắc lại chuyện đêm hôm đó)

Tôi: Chắc hẳn mợ đã có tình cảm với cháu, mợ nói đi!!!

Mợ: Chỉ là cảm xúc nhất thời của mợ thôi…

Tôi: Chẳng phải giờ cậu về rồi nên mợ không còn cần cháu nữa sao, mợ xem cháu là một món đồ ư?

Mợ: Là do cháu tự nguyện, mợ không hề ép buộc cháu làm chuyện đó…

Tôi: Là do cháu yêu mợ thôi…

(Vẻ mặt mợ ngạc nhiên sau khi nghe câu đó từ tôi, sự thẳng thắn của tôi đã làm cho mợ bối rối)

Mợ: Chúng ta nên kết thúc ở đây, sai lầm vậy là quá đủ rồi.

(Tôi như nghẹn lại, hai mắt rưng rưng, những giọt nước mắt chỉ trực chờ để tuôn ra)

Tôi: Như thế nào là sai lầm, yêu một người là sai lầm sao?

(Giọng nói mang vẻ oán giận và trách móc)

Mợ: Yêu không sai, nhưng người cháu dành tình yêu không nên là mợ, như thế là loạn luân, cháu phải hiểu chứ!!!

Tôi: Cháu không muốn hiểu, người cháu yêu trước sau chỉ có mợ, cháu tưởng như đã có lúc có được mợ… vậy mà.

Mợ: Đừng cố chấp nữa! Cháu còn trẻ, còn chưa chín chắn trong suy nghĩ, mợ cũng có lỗi trong chuyện này khi đã phá bỏ ranh giới giữa hai ta. Cháu về đi! Tốt nhất nên kết thúc ở đây…

Tôi mang nỗi tuyệt vọng rời khỏi nhà mợ, chưa bao giờ trong cuộc đời tôi lại cảm thấy đau đớn như lúc này, tôi chỉ hét lên để giải phóng đi những cảm xúc tiêu cực này. Ngày hôm đó nước mắt tôi đã rơi…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mợ! Anh yêu em

Số ký tự: 0