Phần 7
2024-08-02 19:48:34
Cà phê về, mình tắm rửa, chat chit với em một tí. Rồi vẫn như mọi khi, mình lấy ba lô, bỏ vào mấy bộ đồ, rồi thẳng tiến nhà em.
Trường em học khá “tây”, nên tuần cuối năm thường được nghỉ. Năm nay cũng thế. Thi cử xong thì em được nghỉ suốt 2 tuần, nên cũng dành thời gian đó về chơi với nhà. Ngày thường không sao, chứ lễ tết gì thì em cũng phải về. Năm nay mình định mùng 2 về rước em lên.. chứ xa nhau tính ra cũng cả tuần rồi, nhớ lắm…
8h tối, mình dắt đứa em gái đi mua quà cho chị dâu nó. 2 anh em lựa từ nhà sách tới siêu thị, từ pandora tới AEON, kết quả vẫn chưa mò ra được món nào như ý. Mình thì định mua một bộ váy ôm để mặc đi làm, đi chơi. Sang tháng 1 là em thực tập ở công ty khá bự bên Q3, nên mình cũng muốn cho em nổi một chút. Còn đứa em mình thì lại thích mua đồng hồ.
Một lúc sau thì ra hiệu mua được 1 cái nhỏ nhỏ xinh xinh, khá nữ tính, rồi mình lại đèo nó đi dọc các shop trên Trường Chinh, cuối cùng cũng lựa được một bộ váy ôm ưng ý màu hồng. 2 anh em về tới nhà cũng 11 giờ, rồi tranh thủ gói gém, ngủ sớm để sáng mai còn đi.
Xin phép xếp lớn xếp nhỏ từ trước, nên hôm đó chả vướng bận gì, cứ thế sáng 7h dậy ăn uống tắm rửa rồi lên đường. Về tới nhà em tầm 10h, dù không báo trước nhưng tất nhiên, em và gia đình cũng thừa biết là mình sẽ về nên cũng không bất ngờ. Bù lại gia đình em khá thương mình nên nhộn thì khỏi nói…
Tới nơi, em đứng đợi mình ngoài cổng… đù… timing chuẩn vãi.
– Trời, sao biết anh về giờ này mà ra đón luôn thế?
– Em mà. Hông dzậy sao làm dzợ anh được. (em nhí nhảnh trả lời, leo tót lên xe mình).
– Nó đợi con cả tiếng rồi luôn đó. Cứ làm tí là chạy ra ngoài cổng hóng suốt thôi. (mẹ em trong bếp nói vọng ra)
– Mẹ kì quá. (em đấm lưng mình, hình như vừa bị động tự ái)
– Chở em đi vòng vòng tí đi anh, em nhớ anh quá…
– Ô kê luôn…
Mình chở em đi lung tung ở gần đó, lượn chỗ này, ghé chỗ kia. Hàng xóm ai thấy cũng hỏi chuyện, nào là khi nào cưới, nào là bữa nào rảnh nhậu cùng… bô lô ba la.
Lượn chán chê thì mình ghé vào hiệu bánh Maxim gần đó, mua 1 cái bánh loại bự, 2 tầng, bên ngoài trét full sôcôla. Em với mình thích ăn bánh có sôcôla nên cứ sinh nhật 2 đứa là tìm loại nào đen nhất mà mua.
Về nhà, mình kêu em tắm rửa, tặng quà cho em, rồi phụ gia đình làm đồ ăn.
Buổi trưa thì ăn nhẹ, cũng làm ít bia, buổi chiều thì bắt đầu trang trí nhà, rồi em phải tiếp bạn bè các kiểu, mình cũng vừa cùng em tiếp khách, vừa phụ nhà bày đồ ăn, trang bày này nọ.
Tiệc thì rất vui, em cười rất nhiều, nhưng cũng không có gì đặc biệt so với các tiệc khác, cũng chả thằng mặt lợn nào phá nên tua nhé. À tiệc bạn bè thì ăn bánh kem nhà em chuẩn bị.
Tới tối là tiệc gia đình, có ba mẹ, ông bà, cô chú gần đó tới dự, bầy con nít thì phá như giặc zời luôn. Bánh em đám bạn em ăn còn dư, chúng nó lấy ra chơi rồi trét mặt nhau… mình thì đang ngơ ngơ hóng chuyện các bô lão cũng bị em vẽ đầy mặt…
Buổi tối hôm đó có thêm màn đốt nến cầu nguyện hiệp 2, bánh mình mua khá ngon tự hào tí.
Ăn uống no say, cảm giác là nếu ngồi nữa thì sẽ không ổn, còn tới 2 thùng ken chưa khui. Mình lấy lý do là chiều ăn với đám giặc kia một tí nên giờ khá no, xin phép đứng lên trước, rồi cầm theo lon ken lên lầu, ra lan can đứng hóng gió.
– Anh.
Mình quay lại. Oy me oy… em đang mặc bộ cánh mình mua xinh thì khỏi nói luôn. Dáng em cũng khá cân đối, vòng nào ra vòng nấy, nên diện những bộ này vào trông rất nổi bật. Theo cả nghĩa đen lẫn bóng ấy
– Em đẹp lắm.
– Cảm ơn anh nha. Lúc nào anh cũng chiều em hết.
– Có gì đâu em. Em vui thì anh cũng vui mà.
Em tiến lại gần, ôm mình. Hai đứa hôn nhẹ một cái, gần 5 phút sau thì có tiếng… ho…
– Hèm… hèm… hông lẽ con bắt mẹ đợi tới sáng mới cho mẹ lên hả con.
Em vội buông mình ra, chạy lại ôm lấy mẹ.
– Mẹ quay hết rồi nhé.
Xong mẹ nói nhỏ gì với em. 2 mẹ con cười tủm tỉm, cứ như đang âm mưu gì đấy. Rồi mẹ ton ton chạy xuống dưới nhà, khoe thành quả quay lén được… Cả nhà thì thôi rồi, cười nói ầm ầm luôn. “Thằng này khá”, “ê thằng quỷ, cậu thích mày rồi đó”, “đù má hông lẽ mai mốt sinh nhật vợ tao tao cũng bắt chước mày hả Hưng”? blah blah
– Xa anh có mấy ngày mà buồn ơi là buồn luôn.
– Mình sẽ sớm không xa nhau nữa mà em.
– Noel ở đây vui lắm, có bạn bè, gia đình. Mỗi cái tối ngủ thì nhớ anh, muốn ôm anh.
– Vậy ngày nào cũng qua nhà anh mà ôm anh ngủ luôn nha.
– Thôi ngại chết.
– Mà… noel anh có vui hông? Nghe nói anh cũng hông đi làm…
– Ừ. Không buồn như mọi năm. Năm nay anh được rủ đi chơi.
– Con bé đó nữa hả. (em có vẻ bất ngờ)
– Ừ. Nó cũng có đạo, nó tính rủ anh uống nước 15- 20 phút, mà thấy nó tội nghiệp quá nên anh chở nó đi lễ rồi đi lung tung tí.
– Em tin anh mà…
– Có chuyện này…
– Sao vậy?
– À… chỉ là anh…
– Ừm… bữa đó anh với nó vô khách sạn ngủ.
“Xoảng”… cái ly em cầm trên tay rơi xuống, vỡ văng tung tóe ra sàn… Mắt em ướt đẫm. Chân em thì rướm máu, có vẻ vài mảnh vỡ có quẹt qua chân em… Cũng may nhà khá ồn, mình với em lại trên lầu 2, nên gần như không ai nghe âm thanh vừa rồi, mình kéo em vào trong nhà, ôm chặt lấy em.
– Anh không có làm gì con bé hết. Chỉ là chủ nhà nó đóng cửa ngủ rồi, nên anh chỉ còn cách đó thôi.
– Anh nói láo. Anh dâm như gì ấy, ai tin anh hông làm gì nó. Hức. Anh nói láo.
– Nếu anh nói láo anh đã không nói chuyện này cho em nghe rồi.
– Anh nói rồi. Anh có làm gì, anh cũng sẽ là người kể cho em nghe trước. Anh chưa bao giờ lừa dối em.
– Anh biết cái gì nên làm,cái gì hông nên làm em à.
Em đánh mạnh vào ngực mình, đau lắm.
– Anh không muốn chở nó đi rồi lại bỏ nó giữa đường. Nó cũng đang say, anh cũng không an tâm để nó ngủ một mình trong khách sạn. Anh yêu em. Em tới giờ vẫn không hiểu anh nghiêm túc trong chuyện này như thế nào sao?
– Hông…
Chợt, nhìn xuống chân em, thấy máu ra nhiều quá. Mình vội ẵm em vào nhà tắm, rửa ráy vết thương, rồi lấy ít bông băng y tế băng lại, xong ra thu dọn chiến trường ngoài lan can. Rồi vào phòng, tựa lưng vào giường, ôm em vào lòng.
– Anh hổng làm gì nó chứ. (vừa cầm con gấu vừa rưng rưng hỏi)
– Nếu anh làm anh sẽ nói với em là anh có làm.
– Hổng tin.
– Hổng tin sao còn ngồi đây cho anh ôm.
– Tại anh thấy ghét.
– Ừ, anh cũng ghét anh như vậy mà.
– Anh…
– Sao em?
– Bữa nào em muốn gặp con bé đó.
– Chài… định ra mặt đánh dấu chủ quyền luôn hả?
– Không, làm quen nói chuyện tí thôi.
– Ừ, để anh sắp xếp.
– Em mà biết anh nói láo thì anh chết với em.
– Em biết anh yêu ai nhất mà.
– Tức là anh yêu nó nhì hả?
– Anh hông có ý đó.
– Nói đi? Anh có yêu nó hông?
Em chưa kịp nói dứt câu, mình đã đặt lên môi em một nụ hôn, rất dài… đại khái là bịt miệng dư luận. Chán chê, tụi mình lại đổi tư thế, và… hôn tiếp. 2 đứa mình rất thích hôn nhau, cảm giác kết nối với nhau như thế đôi lúc còn thú vị hơn sex nhiều.
Rồi em đi lấy quà, mở hết quà được tặng ra, nào ví, dây chuyền, gấu, áo, quần, sịp các kiểu… chả thiếu món nào.
Một lúc sau mình với em cũng xuống nhà dự tiệc, vừa tới nơi thì họ hàng vỗ tay ầm ầm cả lên, mặt ai cũng âm mưu vãi lìn ra. Mặt em thì khỏi nói, nhìn cứ như đang kiếm chỗ nào trốn vào cho đỡ ngượng ấy.
Mình vội lên tiếng:
– Hồi nãy Giang làm rớt cái ly, chân bị xước một đường, nên con ở trên đó băng bó lại cho em.
– Anh coi vợ chồng chúng nó thương nhau chưa kìa.
– Thì em đứt tay đi anh cũng làm dzậy cho
– Hay anh quăng em miếng băng rồi để em tự làm?
Bàn tán cũng khá nhiều, mình cũng khá vui vì vừa được lòng hậu phương, vừa gỡ giúp em nó một hiệp.
Mình ngồi lại bàn, em ngồi kế bên, mình uống lai rai một tí cùng mấy chú, nghe mấy chú kể chuyện hồi xưa, thời bao cấp vui buồn sướng khổi thế nào…
Tối hôm đó mình ngủ lại nhà em, lần này được xếp phòng ngủ chung. Cũng do ông cậu bơm đểu là em hay qua nhà mình ngủ, gia đình em cũng “nhạy cảm”, nên cũng không cấm cản gì, chỉ dặn mình “đừng có bắt má vừa bồng cháu vừa ăn đám cưới con là được nha”.
Tối hôm đó thì mọi chuyện xảy ra thế nào ai cũng đoán được đấy. Tụi mình hôn nhau, cười đùa, rồi em lôi đồ ra thử, hết bộ này tới bộ kia, rồi bắt mình… lột hết đồ ra, mặt đồ của em cho em ngắm, coi bộ nào hợp để… em còn mặc đi làm @@
… Bạn đang đọc truyện Mèo con tại nguồn: http://bimdep.vip/meo-con/
– Anh dễ thương quá
Em khen lúc mình đang mặc cái váy màu vàng, hình như là mẹ tặng @@
Mình kéo em lại, hôn một cái thật dài, rồi cả 2 đứa quên hết mọi thứ bên ngoài ra sao, quấn lấy nhau… xin phép không kể chi tiết.
Sáng hôm sau dậy, phòng vẫn vương vãi quần áo của em @.@ Em đã dậy từ lúc nào, vừa nằm vừa vuốt ve tóc mình @@ cũng do rợn tóc gáy nên mới giật mình dậy.
2 đứa lại hôn nhau, rồi chào buổi sáng theo cách hay làm, rồi kéo nhau vào nhà tắm, ở trong này thì thêm hiệp nữa.
Xuống nhà ăn sáng, em bắt mình cõng từ cầu thang ra ngoài sân, rồi từ sân vào bếp, nói là “để anh tập cho anh đô lên”
– Mày hành rể tao quá đó nha. – mẹ em trêu
– Chồng con thì con hành mà má. Không hành mai mốt dễ hư lắm.
– Thôi chết cha mày rồi thằng rể à. Mẹ nào con nấy rồi. – bố vợ lên tiếng.
– Dạ. Vợ kêu vậy thì chịu vậy chứ sao ba…
– Đàn ông nó khổ zậy á mày.
– Giờ sao, muốn khổ hay muốn nhịn? – mẹ em dọa
– Khổ. Thằng kia vô dọn đồ ăn phụ cái mậy.
Ăn xong cùng với thằng em, 3 đứa chạy quanh xóm quậy phá tưng bừng gì đó, rồi ra quán cốc ngồi chơi, xong vào vườn trải chiếu hái trái cây đánh bài với đám bạn. Tối hôm đó ở lại nhà em bữa nữa, vì hôm sau chủ nhật mình được nghỉ.
Tối hôm đó cũng như hôm trước, chuyện gì tới cũng tới.
– Anh… (em lúc này đang nằm trên người mình, 2 tay ôm lấy cổ mình)
– Sao em?
– Sau này có con thì anh định đặt tên con mình là gì…
– Con gái thì tên YẾN VY, con trai thì anh chưa nghĩ ra.
– Sao lại là YẾN VY?
Mình lấy điện thoại, soạn một tin nhắn ngắn, rồi đưa em. Nội dung: YÊU EM NHIỀU, VỢ YÊU.
Em mỉm cười, hôn mình một cái, thật sâu, kiểu pháp phiếc gì đấy, nói chung là rất ngọt và lạ. Tụi mình ít khi hôn kiểu này.
Rồi 2 đứa tiếp tục, hiệp thứ 3 trong đêm…
Sáng hôm sau mình dẫn em đi lễ sớm, rồi chạy mua ít đồ ăn, ghé thăm mộ ông bà, rồi về nhà chơi bời quậy phá tiếp… những ngày này mình cứ mong nó mãi như thế, ngày nào cũng cười, ngày nào cũng vui vẻ hạnh phúc.
Chiều hôm đó mình về sớm, 3h là lo sửa soạn về rồi… em buồn, nhà em cũng buồn, nhưng không thể ở mãi được.
– Bữa nào rảnh xuống uống với tao nha thằng rể.
– Dạ ba, chắc mùng 2 con xuống chơi rồi rước vợ lên luôn. Chắc con mua ít đồ nhắm về nhậu với ba trước.
– Gì mà nôn dữ mậy, không để con tao ở nhà thêm mấy bữa hả?
Mình cười, rồi chào mọi người ra về. Mọi chuyện yên ả, cũng nhắn tin gọi điện với em, với Mèo, quan hệ tay ba cũng bình thường, mình vẫn cafe với Mèo, nhưng vẫn giữ khoảng cách…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro