Mẹ là hiệu trưởng

Phần 89

2024-01-05 12:16:00

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 89
Dì Ôn cả người hoàn toàn trần trụi không tì vết, mông to trắng nõn đang đối mặt với tôi, ở giữa chiếc mông mập mạp vùng kín hắc ám tràn ngập dâm thủy, từng giọt chảy ra từ lông mu đen. Tôi nghĩ mình thật may mắn ba đời khi có được khoảnh khắc đẹp đẽ này, một người phụ nữ tuyệt vời như vậy, bao nhiêu người đàn ông đều mơ ước.

Quyền lực, sự giàu có và tình dục đều là mục tiêu theo đuổi suốt đời của một người đàn ông. Hai thứ đầu tiên vẫn có thể có được nhờ làm việc chăm chỉ, nhưng chỉ có tình dục là thứ có thể đáp ứng được chứ không thể tìm kiếm. Mặc dù các bạn đều sẽ nói rằng nếu có quyền lực và tiền bạc thì không phụ nữ nào không có, nhưng đó chỉ là những thứ thô tục. Những người phụ nữ cực phẩm thực sự giống như dì Ôn, không phải bạn muốn gặp là có thể gặp được. Hơn nữa gặp được cũng chưa chắc có được.

Bàn tay ma thuật của tôi leo lên cặp mông to trắng nõn của dì Ôn, liều lĩnh xoa nắn, không chút ngừng nghỉ giữa chừng, hướng dương vật to lớn của tôi vào lỗ tiên hấp dẫn, đâm vào, tiến thẳng vào âm hộ dì Ôn không chút cản trở.

“A…” vách bên trong âm đạo lại bị kéo căng mở ra, khiến Ôn Uyển Đình không khỏi rên rỉ, một cổ cảm giác thỏa mãn mạnh mẽ.

Tôi đã quen nhìn phong cách xâm nhập từ phía sau trong av, nhưng tôi không ngờ nó lại thú vị như vậy trong thực tế. Tôi cảm thấy các tế bào trong toàn bộ cơ thể đang chuyển động và phân chia điên cuồng, và máu chảy dữ dội trong các mạch máu như thể nó bị kích thích. Đến dừng cũng không có dừng lại một chút, ôm lấy eo thon của dì Ôn, ra vào nư nổi máu gà.

“Ôi ôi ôi… cái mông… được đút vào… rồi lại rút ra… thật thoải mái… làm sao… sao mà thích quá… thoải mái… á… á…”

“Tiểu Phong… cháu… cháu chậm lại đi… cháu làm nhanh quá… dì sẽ… á… nhẹ chút… cắm… ưm…” Ôn Uyển Đình cố gắng lấy lại chút tỉnh táo trong cơn điên cuồng, gương mặt dì ấy gần như không thể chịu nổi sự tấn công của tôi như một cơn bão dữ dội.

Chỉ là lúc này, tôi sẽ để ý đến yêu cầu của dì Ôn sao?

Câu trả lời tất nhiên là không thể.

Có thể là có một gen điên cuồng còn sót lại trong xương, và sự kìm nén thông thường của tính cách mang lại cho tôi sự điên cuồng sau khi được giải phóng. Vô số lần tôi muốn bình tĩnh lại, nhưng mỗi lần tôi nghĩ rằng tôi đang đụ mẹ của người bạn thân nhất của tôi, người mà đã là người anh em của tôi từ thời thơ ấu, tôi thực sự đã đụ mẹ của bạn thân của tôi như một con chó cái. Loại ý nghĩ này giống như một ý nghĩ quỷ dị, khiến tôi bị mê hoặc, và tôi cực kỳ bị ám ảnh bởi cảm giác này.

Có bao nhiêu người có thể quan hệ vào mông mẹ của đứa anh em tốt nhất của mình và đụ vào nơi mà cậu ta đã sinh ra? Niềm vui tâm lý này đã kích thích tôi sâu sắc và khiến tôi bị nghiện và không thể tự thoát ra được.

Cùng lúc đó, có một loạt tiếng mở cửa từ bên ngoài phòng, nhưng dì Ôn và tôi đều đang say sưa trong thế giới nhục dục hoàn toàn không nghe thấy. Khi mở cửa ra rồi đóng lại, bố tô từ bên ngoài bước bào, cởi giày và bước vào nhà.

Hôm nay tâm trạng của ông ấy rất tốt và ông ấy đã thằng rất nhiều ván mạt chược. Vốn dĩ bố không muốn về như thế này. Thật không may một trong những người bạn thân thiết của ông ấy có việc gấp. Chỉ có bố là đang rất vui vẻ, ai bảo ông hôm nay may mắn và đã trúng tiền chứ. Thấy vậy những người còn lại cũng vội vàng chạy mất, thế là bố không còn cách nào khác đành phải đóng cửa và trở về trong thất vọng.

Nhưng nói chung là thắng nhiều, tối qua chơi mấy chục ván mà sướng lắm, các bạn phải biết rằng trước khi chơi mạt chược thường thua nhiều và thắng ít, nói cho cùng thì kỹ năng của bố không phải rất tốt.

Nhưng tối nay do may mắn nên thắng đột ngột vài ván, dù tài đánh bạc giỏi đến đâu, sự may rủi nên bố không ngừng ngâm nga một bài hát nào đó mà vui vẻ ra về, định mua một ít đồ ăn ngon và quay về nấu cho tôi bữa ăn ngon.

Chỉ là vừa vào nhà liền cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao luôn có âm thanh kỳ quái, hình như ông đã từng nghe qua, liền nghĩ tới. Đây không phải là âm thanh bình thường mà vợ ông tạo ra khi ông làm tình với vợ mình sao? Chỉ là nó không ồn ào như thế này.

Vì vậy, muốn đi kiểm tra, nhưng dì Ôn và tôi không nhận ra cuộc khủng hoảng đang xảy ra, và chúng tôi mỗi người đều lao vào tình dục, chúng tôi không biết rằng bố tôi đang từng bước tiến về phía tôi. Nếu bố phát hiện ra tôi vụng trộm với dì Ôn, điều đó sẽ đưa tôi đến bước đường cùng.

Mấu chốt là dì Ôn, dì ấy với tư cách là mẹ của bạn tôi chơi từ nhỏ đến lớn, tất nhiên đã quang mình với bố mẹ tôi, và họ nhận ra nhau chứ không phải nói là quen. Nếu bố tôi mở cửa và nhìn thấy dì Ôn, người được cho là bậc trên, đang hôn môi và âu yếm tôi như một con chó cái, cảnh còn lại không thể diễn tả bằng lời, vì hậu quả chúng tôi không thể chấp nhận được.

Quan trọng nhất là mẹ tôi, mẹ sẽ nghĩ gì nếu biết tôi đưa mẹ của bạn thân về nhà để quan hệ tình dục? Tôi sợ mọi cố gắng của mình đều vô ích, chưa nói đến việc mẹ con tôi có được tiếp tục hay không, mẹ con có thể tiếp tục làm được hay không thì còn khó nói.

“Ô ô ô… đẩy mạnh nữa đi… sướng quá… a…”

Dì Ôn và tôi còn đang lắc lư, giọng dì ÔN càng lúc càng lớn, như sắp đạt đến đỉnh, một đôi vú lắc càng thêm kịch liệt, mông bị đánh bốp một tiếng.

Đột nhiên, một tiếng lanh lảnh vang lên từ ngoài cửa, khiến tôi và dì Ôn giật mình quay về từ vực thẳm dục vọng, ngoài cửa lại có một sự thay đổi khác, tôi phán đoán rằng đó là bố tôi đã trở lại, tôi và dì ôn nhìn nhau, như thể hỏi nhau làm gì bây giờ? Tôi không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, tôi chưa từng gặp phải chuyện như vậy bao giờ, không biết phải giải quyết như thế nào, nhất thời ngẩn ra.

Cũng may dì Ôn tương đối bình tinh, không để cho bố tôi bên ngoài cửa nghe thấy, hạ giọng nói: “Tiểu Phong, mau buông dì Ôn ra, mặc quần áo vào liền đi.”

Lời nói của dì Ôn như một ngọn hải đăng trong bóng tối, tìm ra con đường cho tôi. Lúc này tôi mới sực nhớ ra dương vật của mình vẫn còn dính trong người dì Ôn, nên tôi nhanh chóng nhả ra khỏi cặp mông to lớn của dì Ôn, miễn cưỡng rút ra khỏi cái lỗ xinh đẹp của dì Ôn, trên âm vật của dì Ôn vẫn còn sót lại nhiệt độ. Nhưng bây giờ tình thế cấp bách, làm sao có thể quan tâm đến tâm tình của mình? Tôi lo lắng nhìn quần áo vương vãi dưới đất, tôi không sao, nhưng quần áo của dì Ôn vẫn bị tôi để trong phòng tắm, trong phòng tôi cũng không có quần áo phụ nữ, thậm chí còn có dì ÔN cũng xuất hiện trong phòng của tôi cũng không hợp lý.

So với tôi, dì Ôn có vẻ bình tĩnh hơn, có thể nói dì Ôn cũng là chủ tịch một tập đoàn, điềm đạm là đặc điểm của một người nắm quyền. Dì ấy nhìn chằm chằm quanh phòng của tôi để tìm nơi nào đó để trốn trong khi tôi đang mặc quần áo.

“Tiểu Phong, mùi ở đây nồng nặc quá, không thể để bố cháu vào. Nếu bố cháu vào ngửi thấy, nhất định sẽ phát hiện. Cháu mặc quần áo vào đi ra ngoài ứng phó bố cháu, để phòng nhỡ đâu thì dì vãn là trốn đi.”

Tôi gật đầu, ý rằng tôi hiểu, thề là trong đời mình chưa mặc đồ nhanh như ngày hôm nay bao giờ, nếu có kỷ lục guiness về mặc đồ chắc chắn tôi sẽ có tên trong danh sách. Tôi mặc lại áo và quần tây của mình kiểm tra hai hoặc ba lần. Quá trình này diễn ra chưa đầy ba giây, tốc độ này có thể so sánh với tốc độ ánh sáng. Tôi nhìn quanh phòng, dùng chăn bông che những vết nước do dì Ôn phun lên nệm, sau đó mở cửa bước ra ngoài.

Nói ra thì bạn không tin đâu, từ lúc dì Ôn và tôi nghe thấy tiếng động đến lúc bước ra khỏi phòng, cả quá trình không mất hai phút, chỉ có thể gọi là kỳ tích, nhưng nó thực sự đã xảy ra.

Vừa bước ra khỏi phòng, dường như tôi đã vô ý giẫm phải thứ gì đó, chột dạ nên lúc này bất luận tôi gặp phải cái gì cũng đều nhạy cảm, sau khi cảm nhận được dị vật dưới chân, tôi cầm lên và thắc mắc: “Sao lại có chìa khóa ở đây?”

Lúc này bố tôi bước nhanh đến giật lấy chiếc chìa khóa trên tay tôi “cư nhiên nó rơi xa như thế.”

Nhìn thấy bố trước mặt mà lòng tôi nao nao đến cổ họng mình. Không biết các bạn có từng làm gì sai rồi gặp bố mẹ bạn và có thể đã phát hiện ra những điều tồi tệ mà bạn đã làm. Lúc đó, dù bố mẹ chưa nói nhưng bạn như có thể nghe thấy tiếng tim mình đập nhanh, tim đập thình thịch, không dám nhìn mặt bố mẹ, nhưng vẫn phải giả vờ nhưng không có chuyện gì xảy ra, trong lòng rất sợ hãi.

Đó là cảm giác của tôi lúc này.

Tôi nhìn khuôn mặt phong trần quen thuộc của bố, hơi thở gấp gáp, tuy giả vờ bình tĩnh nhưng đôi mắt tội lỗi trong con người đã tiết lộ tất cả về tôi. Giờ tôi chỉ mong cái đầu to của bố có thể không có vào lúc này. Thôi nào đừng lém lỉnh nữa chỉ là tôi biết rõ nhà mình cách âm không tốt lắm, vừa rồi tiếng kêu trên giường của dì Ôn chỉ cần bố vào nhà là có thể nghe thấy, tôi chỉ muốn tâm lý thoải mái một chút thôi. Hoặc là ôm một chút may mắn.

Tôi cố nén nỗi bất an trong lòng “bố, bố về rồi à?”

Tôi thấy bố trả lời “ưm”. Liền tiếp tục vùi đầu vào móc khóa, “thứ này sao lại khó buộc chặt như vậy?”

“Có chuyện gì vậy bố?”

“Vừa mở cửa bước vào thì chiếc chìa khóa rơi xuống đất không lấy được”, bố nói.

Hóa ra thứ khiến dì ÔN và tôi tỉnh táo lại là tiếng lanh canh này. Đó là tiếng chìa khóa của bố tôi rơi xuống đất, vừa lúc bố tôi đang cởi giày thì nghe thấy tiếng động trong phòng tôi và sắp sửa vào phòng đẻ kiểm tra, nhưng không ngờ vừa đi khỏi, chìa khóa rớt ra khỏi túi. Đây không phải là sự sắp xếp của một nhà văn tồi nào đó. Bố đã tự mở cửa và không có chìa khóa, nên hắn chỉ nhét nó vào. Chiếc áo khoác da mà bộ mặc hôm nay tình cờ bị hở túi. Bố đang cầm trên tay một chùm chìa khóa, một vài chiếc bị rơi ra bên ngoài và chưa được nhét hết vào trong. Với một cử động nhẹ của bố, chìa khóa rơi ra khỏi túi, vô tình làm vỡ vòng chìa khóa, chìa khóa vương vãi khắp nơi.

Chính vì điều này mà bố đã giảm tốc độ bước vào phòng của tôi, và dành thời gian để dì Ôn và tôi che giấu?

Chỉ là mặc dù bố không vào để nhìn thấy cảnh tôi cõng mông dì Ôn mÀ đụ, nhưng vừa rồi dì ÔN và tôi làm tình lẽ ra không thể giấu được chuyện đó với bố, thật khó để bố không đoán ra điều gì.

Còn dì ÔN vẫn ở trong phòng tôi, nếu bố có nghi ngờ gì mà vào phòng tôi kiểm tra, dù muốn dù không tôi cũng không thể bỏ chạy.

Tôi không biết bố tôi có nghi ngờ gì không, điều duy nhất tôi có thể làm bây giờ là cố gắng không để lộ ra ngoài, dù bố tôi có phát hiện ra điều gì đi nữa thì tôi cũng sẽ chịu đựng đến cùng trước khi sự việc bại lộ hoàn toàn, dù sao thì hậu quả của việc phơi bày sự thật, không phải điều tôi có thể gánh được.

“Con tới móc nó lại cho bố vậy” tôi đón lấy vòng chìa khóa và chìa khóa từ tay bố tôi, cố gắng xem liệu tôi có thẻ giảm bớt sự chột dạ của mình hay không.

Không khó để tôi khóa chìa khóa, bố không thể vì bố quá lớn và không chịu được tính nóng nảy của bố. Trong vòng chưa đầy một phú, tôi đã hoàn thành nó và đặt nó trở lại vào tay của bố.

“Được rồi”

“Chất lượng của vòng chìa khóa này thực sự rất tệ, nó rất dễ gãy”

“Đó là do bố có quá nhiều chìa khóa, tất nhiên là rất dễ bị gãy nếu bố để nhiều chìa khóa vào nhau. Bố nên sử dùng nhiều nhẫn khóa hơn. Tách cái khóa ra, để nó không dễ bị đứt.”

Tôi nói bằng giọng nhàn nhạt: “Mà đúng rồi, bố, sao hom nay bố về sớm vậy? Hình như còn chưa đến trưa”

“Còn nói, hiến thấy bố mày may mắn. Định giết thêm vài vòng nữa thì mọi người bảo có chuyện. Sao lúc trước mình thua không nói vậy, đụ mẹ nó”, bố than thở chua chát ” quên đi, dù sao thì từ tối qua bố đã thắng khá nhiều rồi. Nói cho con biết, Tiểu Phong, trưa nay con muốn ăn gì? Bố mua cho con.”

“Tùy thôi ạ, con cái gì cũng ok, bố quyết định là được”, tôi thầm oán trong lòng, con bây giờ muốn bố đi chơi mạt chược thêm vài lần nữa. Dù sao, chỉ cần bố không ở cách nhà máy dặm, con đã cảm tạ a di đà phật tổ tiên đời thứ mười tam của bố rồi.

“Này khoan đã, tổ tiên của bố tôi không phải là tổ tiên của tôi sao?”

“…”

“Thịt chó luộc thì sao, vừa hay chặt chân và đuôi chó về rồi uống rượu”

“Được rồi, con sao cũng được”

Nói xong, bố quay vào phòng thay một bộ quần áo bình thường hơn, ông ây láy ví và chìa khóa chuẩn bị đi mua thức ăn. Khi tôi không còn nghi ngờ gì nữa, tôi nhìn thấy bố tôi không nghi ngờ bất cứ điều gì, nghĩ mọi chuyện đã kết thúc như thế này, tôi muốn thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên, bố quay lại và nhìn tôi với ánh mắt rất lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ là hiệu trưởng

Số ký tự: 0