Mai Ngọc – người con gái tôi yêu

Phần 98

2024-08-03 08:35:56

Phần 98
Quán cafe nằm trên một con phố giữa trung tâm Hà Nội. Càng về tối càng đông khách, chúng tôi chọn một góc dưới tầng một, chỗ có thể nhìn ra đường nhìn ngắm dòng xe cộ đi qua đi lại. Tiếng nhạc không lời du dương vang vọng trong không gian, xen giữa những tiếng xì xào trò truyện của mọi người trong quán.

– Hai anh chị dự tính sau này thế nào? – Hồng đưa mắt hỏi tôi và nàng.

– Dự tính gì? – Tôi hỏi lại.

– Thì một người ở trong Nam, một người ngoài Bắc. Phải quy về một mối chứ! – Nó cười.

– À! Còn xa lắm, còn tuy theo định hướng công việc ra sao đã – Tôi quay sang nhìn nàng rồi trả lời nó.

– Chị Ngọc thích sống ở đâu? – Nó lại tiếp tục phỏng vấn nàng.

– Chị à… – Nàng ngập ngừng.

– Vâng!

– Thì… anh ấy ở đâu chị ở đấy thôi!

– Hihi, đúng là tình yêu lớn, nhưng hạnh phúc lại đơn giản nhỉ?

– Suy nghĩ từ cái đơn giản trước rồi mới có tiền đề phát triển những thứ lớn lao chứ! – Nàng cười.

Tôi đưa tay qua nắm lấy tay nàng xiết nhẹ. Nghe được mấy lời đó của nàng, dù cũng chẳng lạ lẫm, nhưng vẫn khiến lòng tôi lại cảm thấy rộn ràng. Đúng là trong tình yêu, nếu để tính thì việc trước mắt vẫn là được ở bên nhau. Nhưng để bước tới cái việc trước mắt còn bao xa, vượt qua bao trở ngại nữa thì tôi cũng chẳng thể biết được, chặng đường phía trước còn dài. Nên giờ hãy cứ tận hưởng bàn tay mềm mại êm ái này đã…

– Thế còn hai bạn thì sao? – Nàng hỏi lại Hồng.

– Bọn em hả?

– Ừ?

– Chị hỏi anh Hòa ý, chứ em thì chịu – Hồng lè lưỡi.

– Sao lại hỏi anh? – Hòa gãi đầu.

– Thế chẳng lẽ chị ấy lại đi hỏi cái bàn chắc?

– Ờ… thì còn phải ra trường xem công việc thế nào đã chứ!

– Tao thấy chúng mày ra trường phát báo luôn về nhà vài chục mâm luôn, cần quái gì phải xem xét! – Tôi xen ngang vào.

– Thôi đi ông! Cứ làm như đơn giản như mớ rau hàng cá không bằng. Xong rồi ngồi ôm nhau vặn răng ra sống qua ngày à? – Nó nguýt tôi một cái thật dài.

– Có sao đâu, trời sinh voi trời sinh cỏ mà!

– Ngày xưa thôi, chứ cái thời buổi voi nhiều hơn cỏ thế này thì không áp dụng được đâu.

– Mà này!

– Sao?

– Sau này mấy cặp trong hội mình mà cùng sống trong một thành phố thì hay nhỉ? – Tôi hào hứng.

– Ờ! Thi thoảng có biến anh em còn chạy sang nương tựa vào nhau để sống! – Hòa ngoác miệng cười.

– Thế chị em chúng tôi làm bình vôi cho các ông chắc! – Hồng bĩu môi.

– Mặc kệ các ông ý tự kỷ với nhau, chị em mình lại có cơ hội thả phanh đi chơi, chị nhỉ? – Nó quay sang nàng nói tiếp.

Nàng không trả lời, mà cứ tủm tỉm cười. Tuy là cái viễn cảnh ấy còn xa lắm. Nhưng lôi ra bình luận cũng thấy vui vui ngồ ngộ.

– Ơ! Ai như anh Tuấn và… – Bỗng Hòa chỉ tay về phía cửa.

Tôi ngoái ra nhìn, chợt đứng hình trong giây lát. Có hai vị khách vừa bước vào, chẳng phải anh Tuấn và… Mai đó sao.

– Hello người đẹp, tối nay không đi diễn à?! – Hòa vội đưa tay vẫy vẫy.

Hai người cũng đã nhận ra chúng tôi. Họ liền bước lại, chả hiểu sao tim tôi lại nẩy tưng tưng trong lồng ngực.

– Lâu lắm kể từ hôm sinh nhật Mai mới gặp hai cậu – Anh Tuấn đon đả bước tới.

– Dạo này thế nào thằng em? – Anh ý bắt tay Hòa.

– Dạ em vẫn bình thường thôi.

– Vẫn ở chỗ Hùng à?

– Vâng!

– Mấy lần định rủ Hùng và các chú đi nhậu, nhưng anh cũng mải quá!

– Lúc nào bác rảnh thì ới cái bọn em qua liền!

– À! Còn bạn này… – Anh ấy đưa tay về phía tôi.

– Hiếu, hôm ấy nó cũng uống với anh mà! – Hòa nhắc.

– À ừ! Hiếu, hôm ấy đông quá, anh say cũng chả nhớ gì, có mỗi Hòa với Lâm và Thái là anh hay gặp nên nhớ thôi. Vẫn khỏe chứ em?

– Vâng! Em chào anh!! Em vẫn khỏe ạ – Tôi lập cập đứng dậy bắt tay anh ý. Rồi lén nhìn Mai, thấy Mai đang chăm chú nhìn… nàng.

– Hai bạn nữ này là? – Anh Tuấn đưa mắt nhìn nàng với Hồng tò mò.

– Đây là Hồng, bạn gái em. Còn đây là Ngọc, bạn gái Hiếu mới từ trong Nam ra – Hòa liến thoắng giới thiệu.

Hồng với nàng vội đứng dậy chào. Tôi tiếp tục liếc Mai dò xét, thấy bạn ấy vẫn không rời mắt khỏi nàng.

– Ái chà, hôm nay đẹp trời đưa người yêu đi chơi hợp lý đấy nhỉ? – Anh Tuấn cười.

– Anh có rảnh không ngồi luôn với bọn em cho vui? – Hòa tiếp tục nói. Thằng này nó không cất được cái mồm đi cho tôi nhờ cái.

– Thôi, các em cứ ngồi đi, anh đang có nhóm bạn chờ trên tầng 2 rồi! – Anh Tuấn xua tay.

– Kìa em! Gặp lại bạn cũ sao ít nói thế? – Anh ấy lại quay sang Mai.

– Uhm… Chào các bạn! Thôi mình lên đi không mọi người đợi… anh! – Buông lời chào có vẻ lấy lệ xong. Mai vội kéo tay giục anh Tuấn.

– Ờ! Các em cứ ngồi nhé, có dịp hôm nào anh em mình sẽ tụ tập làm bữa!

– Vâng ạ!

– Em chào anh!

Tạm biệt chúng tôi xong. Hai người bước lại chỗ cầu thang đi lên lầu 2. Mai vẫn thế, vẫn như cái lần gặp lại tại quán trà đá đầu ngõ. Vẫn không thèm liếc tôi đến nửa con mắt, nhưng lần này dường như mọi sự quan tâm bạn ấy đều dồn hết vào nàng. Công bằng mà nói xét về góc độ nhan sắc thì bạn ấy với nàng mỗi người mỗi vẻ, một chín một mười. Có gì đâu mà phải săm soi nàng kỹ thế làm gì nhỉ? Con gái đúng là phức tạp thật.

– Ê ê! – Hòa đưa tay huơ huơ trước mặt tôi.

– Hả – Tôi giật mình.

– Làm gì mà ngẩn tò te thế?

– À không! Tao đang nghĩ xem thằng Sơn nó làm quái gì mà chưa thấy gọi lại – Tôi đỏ bừng mặt, vội lấp liếm. Cũng may mà nàng không để ý đến thái độ đó của tôi.

– Thì điện cho nó hỏi xem!

– Ừ!

Tôi rút máy ra điện cho Sơn.

– Em nghe nè! – Nó bắt máy.

– Mày đang ở đâu thế?

– Đang ở Nhổn!

– Sao lại phi xuống tận đó?

– Thì hôm nay Hằng diễn dưới này mà.

– Lúc nào về?

– Lát nữa ạ!

– Hôm nay mày đi đâu mất tăm mất tích thế?

– À, em đi có chút việc thôi mà!

– Hòa nó bảo gì chưa?

– Bảo rồi, em cũng đang tính. Thôi ở đây ồn quá, lát em về nói chuyện sau nhé.

– Ờ!

… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: http://bimdep.pro/mai-ngoc-nguoi-con-gai-toi-yeu/

– Nó bảo sao?

– Lát về nói sau! – Tôi nhét máy vào túi, trả lời Hòa.

– Thế nó đang ở đâu?

– Còn phải hỏi nữa!

– Hehe… Có khi yêu em Hằng thật rồi cậu ạ! – Hòa gật gù cười thú vị.

– Chịu thôi, nó kín như bưng ý. – Tôi cầm ly cafe lên nhấp một ngụm.

– Cái anh lúc nãy là người yêu chị Mai à? – Hồng lại đưa câu chuyện về chủ đề mà tôi không muốn nhắc lại.

– Ừ! – Hòa nhanh nhảu giải đáp.

– Bạn tên Mai ý quen với mọi người à? – Nàng cũng tham gia vào.

– Ừ! Bạn ấy ngày xưa thuộc nhóm múa anh Hùng đó. Nhóm Mai ở cùng nhà trọ với bọn tớ mấy tháng rồi mới chuyển ra. – Hòa trả lời nàng.

– Thế sao không thấy anh nói gì? – Nàng quay sang tôi.

– Thì… có gì đâu mà nói! – Tôi lúng túng tiếp tục cầm ly cafe lên uống. Trong lòng thầm rủa cái con Hồng đa sự.

– Thôi về đi, tối nay nên đi ngủ sớm để lấy sức cho chặng đường dài ngày mai! – Thấy thái độ tôi như vậy Hòa vội đánh lảng.

– Uhm! Tính tiền em ơi! – Tôi như chết đuối vớ được cọc, vội quay lại gọi phục vụ.

… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: http://bimdep.pro/mai-ngoc-nguoi-con-gai-toi-yeu/

Rời quán cafe. Tôi với Hòa đưa nàng và Hồng về phòng trọ của Hồng. 4 người ngồi nói chuyện thêm một lúc nữa thì tôi cùng Hòa đi về cho hai người ngủ sớm. Cứ nghĩ tới buổi đi chơi xa đầu tiên mà ai cũng có vẻ háo hức lắm.

Về đến nhà trọ chúng tôi. Lâm với Thủy đã ôm nhau lên tầng 3 gáy khò khò từ lúc nào rồi. Còn cậu em Thái với Sơn đang ngồi xem tivi dưới tầng 2. Anh Hùng chắc tối nay lại ở chỗ chị Huyền.

– Sao? Tình hình thế nào rồi? – Tôi ngồi xuống với ấm trà rót, rồi hỏi Sơn.

– Chắc em không đi! – Nó vẫn ngồi nhin tivi mặt có vẻ trầm ngâm.

– Sao thế, Hằng bận à?

– Em cũng chưa bảo Hằng, chỉ là không muốn đi thôi!

– Ơ hay cái thằng này, cả hội đi hết mày ở nhà làm quái gì?

– Chắc mai em về Phúc Yên!

– Sao vậy bạn, đi cùng cho vui chứ chẳng mấy khi! – Hòa cũng tham gia vào thuyết phục.

– Thôi mọi người cứ đi đi, hôm nào về mình lại xuống!

Tôi ngồi nhìn nó mà chẳng biết nói sao cả. Tự nhiên vắng nó lại thấy hụt hẫng làm sao ý. Nhưng ý nó đã quyết như vậy cũng chẳng muốn thuyết phục thêm nữa làm gì.

Cả bọn chẳng ai bảo ai, ngồi xem phim thêm một lúc rồi tôi bỏ lên phòng tắm rửa. Sau đó ngả lưng luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu

Số ký tự: 0