Phần 265
2024-08-05 05:09:27
Lý Hàn thu được lợi ích thì tự nhiên sẽ có người mất hứng. Thời điểm Lý Hàn hút hỏa độc trong người của một tên chấp sự, giọng nói chán ghét của Liễu Đông vang lên.
– Lý Hàn, sư phụ ta bảo ngươi đi qua lập tức.
Lý Hàn phiền chán lườm qua Liễu Đông nói:
– Ân, ta biết rõ – Trong tay khống chế âm khí tiêu trừ hỏa độc.
Liễu Đông nhìn thấy thái độ của Lý Hàn với hắn thì nổi trận lôi đình, hét lớn:
– Lý Hàn, ngươi dám chống lại mệnh lệnh à?
Lý Hàn lập tức tiêu trừ hỏa độc nhanh hơn, xoay người sang chỗ khác nhìn qua Liễu Đông đang tức giận.
– Chẳng lẽ ngươi không thấy ta đang tiêu trừ hỏa độc cho Phương chấp sự sao? Nếu vì ngươi mà xảy ra sự cố, ta cùng Phương chấp sự đều phải chết, mệnh lệnh chó má, cút cho ta, sư phó của ngươi cũng không phải sư phó của ta, có việc gì thì bảo hắn tới đây tìm ta.
Sư phó của Liễu Đông sớm nhìn Lý Hàn không vừa mắt, mà Lý Hàn cũng khó chịu với hai tên này, hơn nữa Liễu Đông còn không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, tại hắn khu hỏa độc thời điểm đối với hắn lớn tiếng thét to, Lý Hàn làm sao nuốt được cơn tức này.
Thần sắc Liễu Đông âm trầm tới cực điểm, hừ lạnh nói:
– Tốt… tốt, ngươi sẽ vì lời này mà trả giá thật nhiều – Liễu Đông phẫn hận quay người rời đi.
Trung niên nhân ngồi trên mặt đất chậm rãi đứng lên nhìn Lý Hàn chắp tay nói:
– Lý Hàn, đa tạ rồi – Sau đó lấy ra một gốc tam giai linh thảo cho Lý Hàn.
– Mọi người là đồng môn nên không cần phải khách khí – Lý Hàn không khách khí thu linh thảo lại, trong miệng khách khí nói.
– Yên tâm đi, ngươi cứu nhiều người chúng ta như vậy, Mộ Dung trưởng lão không dám làm gì ngươi đâu – Phương chấp sự nói ra.
Hắn là chấp sự nội môn, tuy địa vị so ra kém Mộ Dung Bạch một ít. Thế nhưng mà Lý Hàn trong mấy ngày qua cứu không ít chấp sự, hơn nữa còn có vài tên đệ tử chân truyền của Xích Diễm Phong. Những người này khẳng định sẽ đứng bên phía Lý Hàn, sẽ không nhìn Lý Hàn chịu thiệt. Với lại, sư nương của Lý Hàn cũng đang ở đây nên Mộ Dung Bạch cho dù muốn trừng phạt Lý Hàn cũng không dám làm quá đáng, nếu không thì người thiệt chỉ có thể là hắn.
Lý Hàn cũng không biết hắn làm những chuyện này, trong lúc vô tình đã tạo dựng thanh danh trong tông môn, làm cho ngày sau giảm được không ít phiền toái.
– Phương chấp sự nghiêm trọng, sư thúc có cách nhìn chênh lệch với ta, chắc hẳn chỉ cần giải thích rõ là không có chuyện gì – Lý Hàn đáp, nhưng trong lòng nghĩ lại nếu như Mộ Dung Bạch nói chuyện gì đó với sư phó của hắn, hắn cũng không cho bọn họ sống khá giả.
– Đã như vầy ta đi trước.
Phương chấp sự thấy Lý Hàn không thèm để ý, nên cũng không nói tiếp nữa, dù sao hắn cũng không muốn đối kháng một tên trưởng lão. Sau khi Phương chấp sự rời đi, lại có một người đi tới, nhưng mà người này là Vệ Toàn Hà có quan hệ gần với hắn.
– Vệ chấp sự, làm sao tới đây? – Lý Hàn nghênh đón hỏi. Vệ Toàn Hà nhìn Lý Hàn lắc lắc đầu nói:
– Lý Hàn, ngươi gặp chuyện không may rồi.
Lý Hàn đi theo Vệ Toàn Hà vào trong một đại sảnh tương đối sạch sẽ, Mộ Dung Bạch, Điền Kỷ Dũng, Dương An cùng với Liễu Đông và ba tên đệ tử của Mộ Dung Bạch. Chỗ này là chỗ của mấy trưởng lão trông coi linh thạch.
Lý Hàn đi vào đại sảnh, hơi thi lễ với Mộ Dung Bạch cùng Điền Kỷ Dũng, nhìn qua Dương An ân cần thăm hỏi:
– Đại sư huynh.
Kỳ thật trong Dược Phong người nhập môn sớm nhất chính là Liễu Đông mới đúng, hắn cũng chính là đại sư huynh, thế nhưng mà Dương An dẫn đầu đột phá đến Tứ phẩm Linh dược sư chi cảnh, cho nên Dương An thuận lý thành chương trở thành đại sư huynh thủ tịch của Dược Phong. Dương An cười gật đầu với Lý Hàn, đáp lễ lại, nhưng mà trong ánh mắt hắn lộ ra vài phần lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro