Phần 21
2023-04-19 11:33:00
Bảy ngày sau, Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài gần như đã thoát thai hoán cốt, cơ thể ngập tràn năng lượng không biết mệt mỏi, lúc nào cũng tràn ngập xuân tình.
– Tiếp theo sẽ là giai đoạn quan trọng, chúng ta sẽ bắt đầu truyền thừa năng lực và ký ức. Trước đó ta vẫn chưa làm vì cơ thể các ngươi vẫn còn quá yếu chưa thể tiếp nhận được. Sẵn sàng rồi chứ?
– Chúng con đã sẵn sàng.
Không còn sự nghi kỵ ban đầu, Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài giờ đây đã trở nên tự nhiên hơn, chấp nhận truyền thừa với sự háo hức mong chờ.
Cả 4 người tiếp tục lao vào nhau, nhưng lần này, thứ truyền sang Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài không phải chỉ là những nguồn năng lượng mạnh mẽ bất tận mà còn có những mảng ký ức từ nhị tiên được ghi lại suốt hơn 9 vạn năm qua.
Vô vàn hình ảnh giao hoang ướt át của nhị tiên khi nhập thể từ thuở sơ khai của loài người, trải qua các nền văn minh khác nhau, từ dân thường nghèo hèn đến vua chúa quý tộc, tất cả được tái hiện lại và nhanh chóng được hai người tiếp thu thông qua cơn đê mê xác thịt.
Đến ngày thứ 30, nghi thức truyền thừa kết thúc, tiên ông và tiên cô dừng lại, trên trán lấm tấm mồ hôi, vẻ ngoài trông đã già hơn vài tuổi.
– Cuối cùng cũng đã hoàn thành, việc của chúng ta đã xong, giờ chỉ còn trông cậy vào các ngươi…
Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài gật đầu cảm tạ, với những thứ mình nhận được trong tâm trí, cả hai biết tiếp theo mình phải làm gì. Suốt ba mươi ngày tiếp nhận truyền thừa riêng lẻ, giờ đây là lúc kết hợp chúng lại với nhau, chính thức trở thành Hồ Điệp uyên ương đời kế tiếp.
Hai người ôm lấy nhau, dương vật chàng không chờ được nữa nhanh chóng tiến sâu vào khe hẹp quen thuộc…
– Thiếp nhớ chàng…
– Ta cũng nhớ nàng…
Ba mươi ngày tuy ở cạnh nhau nhưng cả hai lại phải ái ân với một người khác, sự nhớ nhung trong phút chốc vỡ oà, âm thanh da thịt va vào nhau chan chát như đánh tan mọi khoảng cách.
– Thiếp sướng… chàng ơi…
– Ta cũng sướng… nàng sao lại… còn chật chội hơn trước ahhh… bóp nát ta rồi…
Bên cạnh, tiên cô trong vòng tay tiên ông, đầu tựa vào ngực mỉm cười hạnh phúc…
– Hy vọng 9 ngày còn lại cũng đủ cho bọn chúng – tiên ông nói…
– Quá 9 ngày thì sao chứ, Hắc Bạch vô thường hai vị ca ca cũng là người thân của chúng ta, ta tin họ sẽ không làm khó đâu – tiên cô đáp…
– Ta biết, nhưng ta không muốn họ khó xử, thân mang trọng trách, nếu việc không thành thì chắc chắn sẽ bị Diêm Vương trách tội, Hắc và Bạch ca đã vì chúng ta mà hy sinh quá nhiều rồi.
– Chàng nói cũng phải…
Cả hai trầm ngâm nhớ lại chuyện năm xưa…
Ngày đó, khi thiên địa vừa mới thành hình, có hai hòn đá một trắng như vôi, một đen tuyền như mụn bám chặt vào nhau, chúng được sinh ra từ một vụ phun trào núi lửa. Hai tảng đá hấp thụ linh khí trời đất mà tu luyện, qua nhiều năm, khí tức thuần khiết tỏa ra khiến thực vật xung quanh cũng theo đó mà sinh sôi phát triển. Hằng ngày có một con bướm tìm đến tìm mật hoa, lâu dần nó cũng kết thân với hai hòn đá kia, nguyện cùng nhau tu luyện để sớm ngày thành tiên.
Năm nghìn năm sau, tình cảm huynh đệ họ đã trở nên khăng khít thì một con bướm khác xuất hiện làm mọi thứ thay đổi. Con bướm cái đầy màu sắc sặc sỡ vô cùng xinh đẹp khiến cả 3 huynh đệ cùng có cảm tình. Từ đó cả 4 trở thành huynh muội, quyết tâm giúp đỡ nhau tu luyện.
Đến một hôm, khi tất cả đã thành công tu luyện thành tiên, cả ba chàng trai đều tỏ tình với nàng nhưng nàng đã khéo léo từ chối Hắc Bạch huynh đệ kia.
Vì tình huynh đệ đã kéo dài nghìn năm, cả bọn không muốn vì thế mà sứt mẻ nên đành phải chia lìa mỗi người một ngã. Vì lưu luyến tình ái nên đôi hồ điệp quyết định ở lại dân gian, một lòng chúc phúc cho tình yêu lứa đôi để tưởng nhớ đến hai vị ca ca đáng kính.
Còn hai người còn lại buồn bã, quyết định đi xuống địa giới, chôn vùi tâm tư vào tận đáy lòng, hằng ngày điên cuồng giúp Diêm Vương làm việc để quên đi nỗi sầu, sau đó trở thành Hắc Bạch vô thường tiếng tăm lừng lẫy.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro