Phần 35
2020-11-28 08:29:00
Dù cho tiếng nhạc ồn ã vang lên từ dưới nhà khiến Hồng không nghe thấy tiếng bước chân của Quân vang lên từ phía sau nhưng với linh cảm của một người phụ nữ, nàng đã nghi ngờ có điều gì đó chẳng lành sắp diễn ra.
“Thằng Quân là đứa lì đòn, chắc những lời của mình lúc nãy không đủ để nó từ bỏ ý định đó…”
Nghĩ vậy nàng vội rảo bước qua cái cái phòng nhỏ lúc trước là phòng Hùng, giờ thì để làm nhà kho chứa đồ cũ… mở cánh cửa ra, nàng nép vội vào trong và đảo mắt nhìn ra ngoài chờ đợi… không có ai cả…
“Chắc là mình chỉ nghĩ lung tung… làm sao mà nó dám ” manh động ” ở nhà mình được cơ chứ “… Dù vậy cái cảm giác bất an ấy vẫn cứ đeo đẳng nàng…
Có ánh điện phát ra từ phòng tắm phía cuối hành lang… cười khoái chí, Quân rón rén tiến lại gần và áp tai nghe ngóng. Tiếng nước chảy cuộn trào, đúng là Hồng trong đó rồi, trong đầu Quân tưởng tượng cảnh Hồng đang trần truồng bên vòi sen và đang kỳ cọ những chỗ nhạy cảm trên cơ thể… gã sẽ đẩy cửa xông vào… Hồng sẽ cố tỏ ra chống cự nhưng rồi sẽ buông xuôi… cứ nghĩ đến những chuyện xảy ra tiếp nữa Quân lại sướng run người lên “hehe, hành động thôi…”.
Đẩy mạnh cửa một cái, trong khi còn chưa kịp nhìn thấy bóng dáng người đẹp khỏa thân kia đâu thì một vật gì đen đen cứng cứng đã phang ngay vào mặt Quân…
– Khôngoaangg… Quân đổ vật xuống sàn, không kịp kêu lên một tiếng…
Nắm chặt cái chảo trong tay, Hồng vừa cúi xuống định phang tiếp cho Quân thêm vài cái nữa thì nàng điếng hồn khi nhận ra Quân đã nằm im bất động… đưa chân khều khều người Quân mấy cái Hồng nói…
– Này… Quân… đừng có giả vờ… dậy đi…
Vẫn không có động tĩnh gì từ Quân, mắt Quân vẫn nhắm nghiền… “Thôi chết rồi… mình làm gì nó thế này… trời ơi là trời…” vứt cái chảo sang một bên, Hồng cúi xuống lật người Quân lại và lay liên tục…
– Quân… dây đi… mở mắt ra đi nào… cô lỡ tay… đừng có hù cô mà… dậy đi… trời ơi… làm sao thế này…
Trong đầu Hồng giờ đây xuất hiện những kịch bản tệ hại nhất có thể… ba nó đã đang hấp hối mà giờ nó có chuyện gì nữa thì… mình phải làm sao đây… mình chỉ định hù nó thôi mà… trời ơi… dù sao nó cũng chỉ đáng tuổi con mình… sao mình lại nặng tay với nó như vậy chứ…
Có tiếng nói ai đó vang vọng từ phía hành lang… không phải một ngươi mà là 2 người… có vẻ họ đang tiến về đây… “Trời ơi… làm sao đây… ai mà nhìn thấy cảnh này thì mình phải làm sao… hay là…”
Một ý nghĩ lóe lên trên đầu Hồng… đưa tay cặp vào hai bên nách Quân, Hồng vội vã lôi người gã vào toilet và đóng chặt cửa lại… vừa lúc đó hai người kia cũng bước vào… một cái giọng nữ quen thuộc vang lên…
– Khóa cửa lại đi… – không ai khác đó chính là Ngọc…
– Sao không lên phòng bà đó Ngọc… – Không khó để Hồng nhận ra cái giọng còn lại là của Vũ. “Tụi nó định làm gì vậy trời!”
– Phòng tui hả, không được đâu, ổ khóa bị hư rồi, ai ập vào bất ngờ thì sao… mà sao nãy… không ở nhà ông luôn cho rồi…
– Điên hả, có mẹ tui ở đó mà…
– Ừhm… mà lúc nãy xuống đâu thấy mẹ ông đâu…
– Chắc là ra ngoài…
– Mà hôm bữa giờ ông với nhà ông biến đi đâu hết vậy hả, ông mà không nói được lý do là chết với tui!
Vừa đưa tay cởi nút áo của Vũ, Ngọc vừa nhìn chàng đay nghiến…
– Úi… rách áo… để khi nào nói cho… hihi…
Vũ cũng đồng thời luồn tay vào váy Ngọc để mơn trớn quanh đáy quần lót của nàng… đứng trong phòng toilet, vừa giữ cho người Quân không đổ vật ra, Hồng vừa nghe ngóng cuộc đối thoại giữa Ngọc và Vũ… chợt nàng nhận ra hai đứa không nói thêm với nhau lời nào nữa mà thay vào đó là những tiếng thở gấp gáp và những tiếng rên khe khẽ từ cổ họng của Vũ phát ra…
– Hờ… từ từ thôi Ngọc…
– Cho ông chết luôn… hihi…
Tiếng Ngọc cười khoái chí vang lên… “trời… không phải là thằng Vũ “tấn công” con Ngọc sao… chẳng lẽ… “. Đưa tay khẽ nhích cánh cửa toilet ra… Hồng khẽ liếc qua khe cửa và chết lặng trước cảnh tượng đang diễn ra bên ngoài: Vũ thì đang trần truồng ngả người bên bồn rửa còn đứa con gái cưng của nàng đang quỳ giữa hai chân Vũ, mặt không ngừng vục lên vục xuống giữa háng Vũ… “Trời ơi! Ngọc ơi là Ngọc… mày… sao mày có thể làm những trò đồi bại vậy hả con…”
Với bản năng của một người mẹ, cơn tức giận vì phải chứng kiến đứa con gái mà lâu nay nàng yêu thương tin tưởng đặt vào không biết bao nhiêu là tình yêu và hy vọng giờ lại đang hành động như một đứa con gái bán hoa hư hỏng dần bùng lên trong Hồng… không thể nhẫn nhịn thêm nàng buông tay ra khỏi người Quân định xông ra nhưng một bàn tay đã vội ngăn nàng lại.
Thì ra Quân đã tỉnh từ lúc nào không hay, đưa tay bịt miệng Hồng kéo lại, Quân ra hiệu cho nàng đừng “manh động”
– Suỵt… tụi nó mà biết con ở trong này với cô thì phải nói làm sao… đứng im đi…
– Ứm…
Gạt tay Quân ra khỏi miệng mình, sau phút đầu bỡ ngỡ, Hồng nghiến giọng…
– Thế chẳng lẽ để tụi nó tiếp tục như vậy à!
– Chứ làm được gì! Cô nhìn vậy mà không biết đây không phải là lần đầu của tụi nó à, cứ cho cô cản tụi nó làm ở đây thì tụi nó cũng kiếm chỗ khác thôi… bình tĩnh đi…
– Trời… ơi… tức quá đi… tao mà biết thằng Vũ khốn nạn như vầy thì tao đã cấm nó chơi với con Ngọc từ lâu!
– Cháu đã nói cô từ trước rồi mà không nghe… cô thì chỉ thấy bề ngoài của nó mà không biết được bên trong nó như thế nào… giờ cô đã biết chưa.
Còn thời điểm nào thích hợp hơn cho Quân để “đâm lén” như lúc này… nhìn gương mặt càng lúc càng tức tối của Hồng khi đang theo dõi cuộc mây mưa của Vũ và Ngọc đang diễn ra, Quân lại càng đắc ý ” quả là trời giúp!”
Dù đang shock nhưng nghĩ lại những lời Quân vừa nói rất có lý Hồng đành nhẫn nhịn ngồi im theo dõi… nhìn cái cách Ngọc mân mê mơn trớn dương vật của Vũ một cách thành thục điêu luyện đầy dâm dục như vậy, Hồng biết hai đứa đó đã không ít lần làm những chuyện “đồi bại ” như vậy… nhưng điều nàng không hiểu là tụi nó học từ đâu những trò mà đến nàng cũng chỉ vừa mới biết thôi… càng tập trung theo dõi nàng nhận ra không phải chỉ là một mình Ngọc đang ” chiếm ưu thế ” Vũ cũng không vừa… ôm đầu Ngọc Vũ kê cái dương vật bự tổ chảng như cái dùi cui của mình vào miệng con gái cưng của nàng rồi nhấp lấy nhấp để làm Ngọc nhiều lúc phải sặc lên… nó lại còn dám đập bồm bộp cái buồi đang cương cứng vào mặt con mình nữa chứ… sao mà ngu thế hả con… thế này thì học hành gì nữa cơ chứ… mà công nhận dương vật thằng Vũ… to thật… hơn cả ông chồng mình… không biết nó với thằng Quân ai to hơn nhỉ…
– Không hiểu… tụi nó học đâu ra cái trò quỷ quái này nhỉ… – Hồng thốt lên…
– Hehe… còn đâu nữa… trên mạng chứ đâu… sở trường của thằng Vũ là mấy trò này mà! Chắc là Ngọc bị nó dụ dỗ rồi…
– Trời… nó… định làm gì con Ngọc thế kia…
– Ah ha…
Nhìn cái cách Vũ bế thốc Ngọc ngồi lên trên bệ sứ và tách hai chân của nàng ra, Quân biết tỏng là Vũ đang muốn làm gì… gã vội vã lấy tay che mắt Hồng lại tỏ vẻ ngại ngùng…
– Thôi… đừng nhìn nữa cô ơi… nó lại sắp… giày vò Ngọc đấy mà…
– Buông ra… để tôi coi xem…
Gạt tay Quân ra, Hồng lại căng mắt nhìn về phía Ngọc và Vũ… lần này thì nàng không còn quá “kinh hãi” nữa vì nàng còn lạ gì với cái trò “bệnh hoạn ” mà Vũ đang làm với con gái nàng… chắc cái lưỡi của nó phải điêu luyện lắm… nhìn con gái rên rỉ sau mỗi tiếng “chụt chụt ” do Vũ tạo ra, nàng hiểu con gái mình đang trải qua cảm giác sướng khoái như thế nào… đến nàng còn không chịu nổi huống chi là Ngọc…
– Ahh… sướng… đút vào em đi Vũ… em chịu hết nổi rồi… uida… ahhhh…
Vừa nói Ngọc vừa trườn xuống khỏi bệ sứ và cong người ưỡn mông ra sau…
– Ah…
Haha… Một tiếng cười khoái chí phát ra… ngước lên Hồng thấy Quân cũng đang chăm chú tập trung không kém gì nàng, thấy gương mặt đầy phấn khích của Quân, Hồng đoán đây có lẽ là lần đầu Quân thấy cơ thể của con gái nàng, “một mình thằng Vũ là quá đủ rồi…” nghĩ vậy, nàng vội khép cửa lại rồi đẩy Quân ngồi xuống…
– Cái gì… vậy… đang hay mà… – Quân ngớ người ra…
– Hay cái đầu cậu chứ hay! Không coi nữa!
– Ơ… sao vậy… cô không muốn biết thằng Vũ sắp làm gì Ngọc à…
– Không cần biết! – Hồng gắt lên.
– Suỵt! Ngọc… em có nghe thấy tiếng gì không?
Giọng Vũ vang lên. Bên trong toilet, Hồng và Quân hốt hoảng nhìn nhau… đưa tay lên bịt chặt miệng Quân… người Hồng nóng bừng lên vì sợ…
– Sao vậy… em có nghe thấy gì đâu? – Ngọc nhăn nhó vì Vũ, có lẽ nàng còn đang đê mê trong khoái lạc…
– Hình như có tiếng người xì xầm… anh nghe rõ ràng mà – Vũ quả quyết…
– Không có ai đâu mà, đã khóa cửa rồi mà sợ gì!
Bên trong toilet, cả Hồng và Quân đều tái mặt nhìn nhau, siết chặt tay Quân, người Hồng run lên vì sợ, tim nàng đang đập như muốn vỡ tan lồng ngực… nàng hối hận rằng lúc nãy đã không vặn núm khóa toilet lại… giờ thì đã quá muộn… mọi tiếng động phát ra đều có thể khiến Vũ phát hiện ra trong toilet có người ngay… nhìn gương mặt trắng bệch của Hồng… tự dưng Quân cũng cảm thấy… hồi hộp theo, dù gã biết chuyện này nếu phát giác cũng chẳng ảnh hưởng gì đến một kẻ tai tiếng đầy mình như gã nhưng hình như gã cũng đang lo cho… Hồng…
Có tiếng bước chân từ phía xa đang lại gần… “Thôi rồi… vậy là coi như xong” – Hồng nhắm mắt chờ đợi giây phút cánh cửa bật tung ra… nhưng bỗng từ ngoài cửa hành lang, một tiếng nói vang lên…
– Có ai trong đó không? – Một giọng nữ…
– Ai… ai… đấy – Ngọc hốt hoảng nhìn Vũ…
– Ủa… chị Ngọc phải không… em vi nè… tưởng không có ai chứ…
– Vy hả em!
– Dạ… em định dùng nhà vệ sinh một chút! Chị gần xong chưa?
– À… chưa đâu em… em lên phòng chị dùng tạm đi…
– Phòng chị ở đâu ạ…
– Lên tầng 3 rẽ trái!
– Dạ… em biết rồi…
Vy vừa đi khỏi cũng là Lúc Ngọc và Vũ ôm lấy nhau thở phào nhẹ nhõm… bên trong toilet chật chội nóng bức… Hồng cũng gục đầu lên ngực Quân không nói được lời nào… lần đầu tiên trong đời nàng vướng vào một tình cảnh dở khóc dở cười như vậy… tất cả những gì nàng muốn bây giờ là có phép độn thổ để thoát ra khỏi cái cái nhà vệ sinh bức bối này… ôm lấy Hồng… Quân đưa tay vuốt những lọn tóc dính bết trên trán nàng vì mồ hôi… không khí càng lúc càng ngột ngạt nhưng cả Hồng và Quân không ai dám thở mạnh…
Bỗng dưng điện nhà tắm vụt tắt… không gian bỗng chốc tối đen một màu…
– Sao vậy… tự nhiên tắt điện vậy Ngọc…
– Để đèn… không thoải mái… tắt cho rồi…
– Ừhm… mà bà đứng đâu… lại đây coi… không thấy gì hết…
– Hihi… bên đây nè… lêu lêu…
– Đứng im đó nha… giỡn hoài… tui mà trượt té là bắt đền Ngọc đó…
Trong lúc Ngọc còn đang vờn người người yêu của mình trong bóng đêm, nàng không biết rằng bên cạnh bồn cầu kia, mẹ mình đang rủa thầm trong bụng “con ơi là con… sao tôi khổ thế này cơ chứ…” dù sao trong bóng tối, Hồng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn được phần nào… nhưng kỳ lạ hơn, cái cảm giác ngồi trong lòng Quân, được Quân ôm ấp ve vuốt lại khiến nàng cảm thấy thật… sướng… dù cho cái vị mồ hôi chan chát nhỏ xuống từ trán của Quân cứ len lỏi nơi đầu lưỡi nàng nhưng nàng không cảm thấy chán ghét mà trái lại… còn thấy an tâm hơn khi có Quân bên cạnh…
Quờ quạng trong bóng đêm, Hồng đưa tay lên gương mặt nóng hổi của Quân để lau bớt mồ hôi cho Quân… nàng biết dù Quân không phải đứa tốt đẹp gì nhưng ít ra nàng biết tình cảm nó dành cho nàng có phần gì đó rất chân thật… có lẽ Hồng đã đúng… Tim của Quân giờ cũng đã đập thình thịch vì những cử chỉ ngọt ngào của Hồng, từ cái ôm siết của Hồng trong lúc sợ hãi đến những hơi thở nóng bỏng của nàng lên mặt Quân rồi những cái vuốt ve êm dịu… tuy bên một cái bồn cầu hôi hám bẩn thỉu nhưng đó là những trải nghiệm tuyệt nhất mà Quân từng có… lần đầu tiên Quân có cái cảm giác mình được yêu thương được trân trọng thực sự… dòng suy nghĩ của cả hai người chợt bị ngắt quãng vì một tiếng rên rỉ vang vọng từ bên ngoài… đó là tiếng rên của Ngọc… có lẽ nàng đã đạt được khoái cảm. Cả Vũ cũng vậy… nhấp thêm vài cái nữa… chàng cũng vội trút hết tinh dịch vào âm đạo Ngọc rồi gục xuống bên cạnh người yêu… cả hai tựa vào nhau thở những nhịp đầy khoái lạc…
– Khiếp… gì mà sung dữ vậy… bắn đầy người em rồi…
– Hihi… cả tuần nay mình có gần nhau đâu mà… dành hết cho em đấy… thích không…
– Thích… nhưng mà lần sau đừng ra bên trong nữa nghen… sợ dính lắm…
– Vậy thì em phải… nuốt hết nha… không thì phí lắm…
– Ừhm… hihi…
– Thôi… tắm rửa rồi kiếm chỗ nào uống nước đi… nãy giờ vừa làm mà cứ thấp thỏm sợ quá…
– Sợ gì…
– Thì sợ mẹ em hay ai phát hiện chứ gì…
– Ừhm… vậy kiếm nhà nghỉ nào qua đêm luôn đi…
– Ha, gan quá ta! Ba má em mà biết chắc giết anh luôn quá…
– Sinh nhật mà sợ gì…
– Haha… được… đêm nay cho em biết tay anh!
– Xí… để rồi xem… hihi… thôi thu dọn nhanh đi…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro