Phần 2
2024-12-16 21:40:00
Cả tuần sau đó không thấy anh Hợp, nên cuối tuần tui lội ra chợ tìm ảnh để trả lại chìa khóa nhà. Bước qua rào, thấy nhà ảnh bị niêm phong, hỏi thăm mấy nhà gần đó, người thì nói Hợp khai thác vàng trong khu Suối Nho không có giấy phép nên bị CA bắt, người thì nói Hợp tranh giành chỗ đào vàng lỡ tay giết người…
Và cũng chẳng có ai biết Thu Hiền!!!
Chuyện tới đó, rồi tui bận công việc cũng tạm quên đi. Mấy tháng sau, lội hết mấy xã của H. Tân Phú, tui tui được gọi về lại Liên Đoàn ở Biên Hòa. Đêm trước ngày về, hai thằng bạn chung tổ đi nhậu chia tay ở nhà mấy em gái địa phương, Có mình tui vì còn nhớ thương Hiền, nên mồ côi nằm chèo queo trong lều.
Đang thiu thiu thì thấy Hiền bước vô, cũng vẫn mặc cái bộ đồ xoa màu vàng. Không nói tiếng nào, Huyền cởi đồ ra trần truồng nằm xuống bên tui:
– Em nhớ anh quá, mà hỏng tới được. Anh nhớ em lắm phải không? Mai anh vê rồi, vậy thì đêm nay yêu em đi, em cho anh đó.
Hiền chủ động hun lên môi tui, rồi bắt tui cởi quần áo ra cho nàng nằm xoa tay lên ngực.
– Anh về Sài Gòn ghé nhà em chơi nha! Em giới thiệu em gái của em cho anh!
– Sao kỳ dzậy! Lỡ anh tòm tem thì sao, anh chỉ thích có em thôi!
– Em biết rồi! Nhưng em không làm vợ anh được đâu!
– Sao không được!!! Ai cấm chứ?
– Nói không được là không được! Mai mốt anh sẽ hiểu. Để em nói địa chỉ nhà em cho anh tới, anh viết ra đi để nhớ.
Tui mò cây viết trong túi áo treo gần đó, viết đại lên gối, chứ trong lều tối thui có thấy gì đâu.
Viết xong tui ôm Hiền hun bú hai cái vú mềm mềm, hun xuống tới chỗ đám lông, thì Hiền nói:
– Bộ anh thích bú vô chỗ đó lắm hả?
– Ừh! Anh làm cho em sướng, em có thích không?
– Em cũng thích, nhưng chỗ đó dơ thấy mồ, anh không sợ sao!
– Chỗ đó của người mình yêu chứ của ai đâu mà sợ!
Hiền thở dài, rồi nằm im rên rỉ vì cái lưỡi của tui ngoáy ngó tùm lum bên dưới đám lông lồn.
Bú đã, tui nói Hiền bú cặc cho tui, phải nói là Hiền bú cặc bá chấy luôn. Tui cảm thấy hơi ghen không biết con cặc đầu tiên của thằng nào đã được Hiền bú, mà sao nàng bú cặc rành quá trời dzậy!
Nổi giận, tui đè Hiền nằm ngửa ra, dộng cặc vô lồn nàng, đâm túi bụi. Nói cho oai dzậy, chứ cũng có một hai phút là tui xịt hết cơm cháo ra rồi. Dập có bây nhiu đó mà tui mệt đứt hơi, nằm xuống chưa kịp thở là đã ngủ mất tiêu.
Trời sáng mở mắt ra không thấy Hiền, chỉ thấy chữ tui viết còn ở trên gối. Nhưng trong người tui khó chiu lắm, chay ra tới cái hố xí là nôn hết mật xanh, mật vàng, đi cầu tong tỏng thúi rình. Nằm riết đến xế trưa, nhờ hai thằng bạn dìu từng chặng, từng chặng mới ra được tới QL đón xe về Sài Gòn.
Nằm nhà dưỡng qua tới ngày thứ ba, tui mới tìm tới nhà của Hiền theo cái địa chỉ ghi ở trên gối. Hòa vợ tui bây giờ ra mở cửa hỏi:
– Anh có phải là Lâm không, Em là Thu Hòa em gái của chị Hiền. Mời anh vô nhà.
– Chị Hiền đâu em?
Nghe tui hỏi, Thu Hòa chưng hửng nhìn tui, nghe tui nói vì sao tui quen biết Hiền, rồi kể cho tui nghe về Hiền.
“… Hiền dấu nhà, hợp tác với Hợp đi đào vàng ở Suối Nho, Hợp tìm đào lấy quặng, Hiền phân kim mang về SG bán. Trong lúc phân kim, Hiền bất cẩn bị ngộ độc Cyanure dẫn đến tử vong, chiều tối về thấy Hiền đã chết, Hợp sợ quá đào lỗ chôn xác Hiền luôn ở trong nhà. Gia đinh không thấy Hiền, hỏi thăm Hợp, Hợp nói không biết. Trước nay biết Hợp vốn hiền lành nhút nhát, nên gia đình cũng không mảy may nghi ngờ chỉ trình báo CA. Vừa rồi qua đơn tố giác mà Lâm viết, CA đã tìm được thi thể của Hiền và bắt giam Hợp để truy tố…”.
Lâm tui ngồi nghe, lạnh hết cả xương sống. Trong khi Thu Hòa lại nói tiếp:
– Hôm qua em nằm mơ thấy chị ấy về, nói chiều nay anh tới, nên ngồi đợi ở nhà.
Tui nhớ lại lời nói của Hiền hôm trước, rồi tự nhiên như có người xúi dục, mà tui không sao cưỡng lại được. Tui ôm láy Hòa hun rồi cưỡng vợ tui ngay trên ghế salon ở giữa nhà. Bị tui phá trinh, Hòa vợ tui cứ ngồi đó khóc, cho tới khi ông bà già của nàng về mới chạy vô phong trốn.
Gặp mặt ông bà già, tui xưng tên xưng tuổi nói xin cưới Thu Hòa làm vợ cái rẹt như trả bài. Ba má Hòa cũng đồng ý ngay, lại còn nói thêm:
– Tối qua Thu Hiền về báo cho Ba Má biết rồi, con cứ về nói nhà lựa ngày rồi qua.
Nội trong tháng đó. Tui với Hòa làm đám cưới, đêm Tân Hôn vợ chồng tui cũng tới bến mấy chập rồi mới chịu ngủ. Tui lại thấy Hiền từ ngoài cửa bước vô, lần này nàng mặc bộ đồ trắng mới lắm.
– Em ghé chúc mừng anh trăm năm hạnh phúc, nhân tiện chào anh để đi đầu thai. Nếu có duyên thì mai ngày gặp lại.
Tui nghe nói dzậy, cũng thấy bịn rịn trong người, liền nắm tay Hiền rồi ôm lấy nàng. Không dừng lại, tui hun Hiền rồi nứng lên đè nàng xuống giường tính làm tới.
Nhưng lần này Hiền nhất đinh không cho, còn nói:
– Hai lần rồi không sợ sao, mà còn cứ đòi hoài dzậy?
– Cùng lắm là chết thôi chứ có gì đâu mà sợ, thiệt tình anh yêu em mà!
– Dzậy thôi anh nằm xuống đi.
Hiền nắm con cặc tui vừa sục vừa Bú, tui sướng ngất lịm đi, rồi bắn té lên mặt của nàng. Hiền cười với tui rồi mới đứng dậy đi ra.
… Bạn đang đọc truyện Liêu trai kỳ ngộ tại nguồn: http://bimdep.pro/lieu-trai-ky-ngo/
Nghe chú Bẩy Lâm kể tới đây, Thím Hòa mới lên tiếng:
– “Hèn gì lúc tui ở trong phòng tắm đi ra, thấy ổng nằm ú ớ, tay sục sục con cặc rồi bắn lên trời, cứ tuỏng là ổng mớ ngủ”.
Trong mấy người ngồi nghe, có người hỏi: “Rồi tư đó đến giờ, chú có thấy cô Hiền lần nào nữa không?”.
– Không! Không thấy nữa. Nhưng có một chuyện nhân bữa nay tui muốn nói với vợ tui, là cái hôm tui mới gặp bả. Lúc đó tự nhiên tui hoa mắt một cái, rồi tui thấy Hiền đang ngồi truóc mắt tui, nên tui mới nhào vô, chứ tui đâu có dê dữ thần như dzậy đâu, bà đừng có trách tui nữa nghe bà.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro