Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8

Phần 41

2024-07-16 16:37:12

Phần 41
Ánh sáng lạnh lẽo phát ra từ đôi mắt của John, cái ánh mắt mà đến quỷ khóc ma cũng tru vì sợ hãi. Bên trên là một nhân vật khủng khiếp được huyễn hóa từ nội năng trong người John, thứ sức mạnh quái dị này là thành quả sau khi hắn lột xác lần trước. Một luồng năng lượng mạnh mẽ đầy áp lực nhanh chóng quanh cơ thể của hắn, thứ áp lực này khiến Jarvan IV cảm thấy vô cùng ngột ngạt.

Từng luồng dao động từ thân thể hắn phát tán ra, nhẹ nhàng như sóng nước, lan rộng ra bên ngoài. Thoạt nhìn thì có vẻ rất yếu ớt, nhưng rất nhanh chóng đã cân bằng được với luồng năng lượng ma quỷ đầy khủng bố của Scorpio đang như sóng triều dâng lên.

Rất nhiều đá vụn, ngói vỡ đang bồng bềnh tại không trung chầm chậm rơi xuống đất, năng lượng hùng dũng vừa bùng phát cũng bắt đầu từ từ khôi phục lại vẻ yên tĩnh.

Scorpio hét to một tiếng, một luồng sức mạnh to lớn không gì sánh được, dao động dâng lên như sóng lớn ngất trời, bất ngờ hướng vào John cuồng mãnh tập kích.

Sự việc đến mức này, hai người không còn có thể ngầm đấu nhau nữa, hộ thể năng lượng của hai người bắt đầu va chạm mạnh mẽ, kèm theo là một tiếng nổ rung động đất trời. Trong căn phòng, từng dãy từng chiếc bàn chiếc ghế đá cạnh đó cũng không thể nào chịu đựng được sức mạnh của hai đang đối công với nhau mà vỡ vụn.

“Rắc Rắc” – Bức tường đá xung quanh lần đầu tiên xuất hiện các vết nứt, nhưng xem ra vẫn rất cứng chắc, chưa thể bể được.

“Á” – Jarvan IV trước đó đã bị thương nặng, nay lại phải chịu áp lức lớn từ những đòn đánh đầy uy lực của cả hai, mặc dù không phải là dính trực tiếp nhưng sóng lực của nó cũng đủ để anh ta cảm thấy đau đớn vô cùng.

“Chết tiệt!” – John thầm kêu một tiếng không hay, chân phải vung lên quét mạnh về phía trước mũi chân xé gió tạo ra một cây phong đao chém thẳng về phía Scorpio, sau đó mượn lực lui về phía sau, tiến thẳng đến chỗ của Jarvan IV, kiểm tra tình hình của anh ta.

“May là vẫn chưa bị gì.” – John nhanh chóng tạo ra một lớp hộ thể bên ngoài cơ thể Jarvan IV với lớp hộ thể này Jarvan IV có thể chống lại những dư chấn mà hai người tạo ra trong trận đấu.

“Đang đánh mà ngươi chạy đi đâu vậy?” – Giọng nói của Scorpio vang lên sát bên tai.

“Bịch” – John tức tốc đưa tay lên ngăn cản một cú đấm của Scorpio, cú đấm của hắn ta cực mạnh, trực tiếp bắn thẳng John va vào bờ tường cạnh đó, máu từ miệng mà lỗ mũi của hắn bắt đầu chảy ra, lớp hộ thể cũng chập chờn suy yếu.

“Tại sao cậu lại liều mạng để bảo vệ tôi như thế?” – Jarvan IV nghiến răng để đè nén sự đau đớn trong người lại và nói.

John đứng dậy lau đi vết máu trên miệng và trên mũi cười nói: “Không phải đã nói rồi sao, anh là đồng đội của tôi, và hơn thế nữa còn là một người bạn một người anh em. Thấy người anh em của mình bị nạn liệu tôi có thể ngồi yên được hay không?”

“Nhưng những điều cậu nói… tôi không hiểu gì cả!.” – Jarvan IV lắc đầu vô cùng khó hiểu.

“Này… này, các ngươi định lảm nhảm đến bao giờ?” – Scorpio hơi chút bực mình, từ lòng bàn tay bắn ra một tia sáng năng lượng nhắm thẳng vào John mà bắn.

“Bùm” – John lần này không tránh né, hắn trực tiếp lao đến, tay phải quét mạnh về phía trước đánh bay một đòn vừa rồi, tiếp cận được với Scorpio hắn gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ, cánh trái bống chốc như hóa thành một thanh kiếm chém ra một đường cực kì mạnh mẽ. Ảo ảnh quái nhân ở sau lưng cũng làm theo hành động của hắn, bàn tay quái nhân kia đánh ra, một nhát chém hình bán nguyệt xé gió mà phóng đến Scorpio.

“Ầm” – Scorpio đặt tay về phía trước, năng lượng bóng tối tụ lại tạo thành một tấm khiên vững chắc ngăn cản hai đường kiếm năng lượng của John, một tiếng nổ vang lên. Lớp lá chắn bóng tối nổ tung thành vô số mảnh, Scorpio hộc máu lùi lại về sau chừng 5 bước, ánh mắt kinh hãi nhìn John.

“Hắn ta lấy sức mạnh ở đâu ra vậy?” – Scorpio đã nghĩ thầm như vậy sau khi bị John đánh lùi.

“Scorpio, với sức mạnh hiện tại thì ngươi không phải là đối thủ của ta đâu, ta khuyên ngươi là nên biến hình đi!” – John nói một cách điềm tĩnh.

Nhưng Scorpio thì lại vô cùng kinh hãi, hắn lập tức đáp lại: “Sao ngươi biết bí mật này của bọn ta? Là kẻ nào nói?”

“Hừ” – John nhếch môi đáp: “Từ một kẻ có cái tên Cancer.”

“Cancer? Không lẽ ngươi đã gặp hắn, á….” – Scorpio nhận ra điều gì đó lập tức thần sắc kinh hãi nhìn John mà nói: “Vậy… hóa ra kẻ đã giết Cancer là ngươi…”

“Không sai! Và kẻ kế tiếp là ngươi đấy Scorpio, nếu ngươi không biến hình ngay lúc này thì ngươi sẽ nhanh chóng nhận hậu quả xấu nhất mà thôi!.” – John nói ra đầy tự tin.

“Ha… ha….” – Đột nhiên Scorpio cười lớn, hắn nhìn John với ánh mắt đầy sắc lạnh giống như ánh nhìn của loài rắn với con mồi vậy, hắn nói: “Vậy ra là ngươi! Càng tốt, gặp đối thủ như thế này rất xứng để ta tung hết sức. Để ta nói cho ngươi hay, trong số 12 người bọn ta Cancer là đứa yếu nhất, khả năng biến hình của bọn ta cũng chia thành ba lần tiến hóa, Cancer chỉ mới đạt được lần tiến hóa thứ 1 mà thôi.”

“Ba lần tiến hóa? Hắn đang đùa mình sao?” – John nhớ lại lúc đánh với Cancer khi hóa thành cua khổng lồ, sức mạnh, tốc độ của hắn được gia tăng một cách khủng khiếp, nếu không có Razer ra tay giúp đỡ thì e rằng hắn đã không còn đứng ở đây, vậy mà Scorpio lại nói đấy mới chỉ là lần tiến hóa đầu tiên của giai đoạn biến hình, nếu như tiến hóa lần 2 lần 3 thì sức mạnh sẽ ra sao?

“Để chiều ý của ngươi, ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thực sự của tiến hóa là thế nào.” – Scorpio cười ác độc, hai nắm tay gồng lên thật mạnh, sức mạnh bóng tối lại một lần nữa bùng lên như một ngọn lửa cháy dữ dội.

“Phọc” – Ở phía sau lưng Scorpio, một chiếc đuôi bọ cạp mọc ra ve vẩy trông vô cùng đáng sợ.

Kế tiếp đó, da tay của hắn cũng bắt đầu bị bóc ra để lộ lớp da đen xì bóng loáng như sắc thép.

“Á” – Scorpio hét lên một tiếng, cả cơ thể hắn bắt đầu biến đổi, lừng dài ra, cơ bắp phình to hơn, đôi bàn tay hóa thành hai chiếc càng bọ cạp sắc nhọn đầy độc tố. Những chiếc răng nanh nhanh chóng xuất hiện trên miệng của Scorpio, hắn ta biến thành một kẻ nửa bọ cạp nửa người.

Giọng nói của Scorpio cũng bắt đầu thay đổi, hắn nói: “Đây là dạng tiến hóa thứ 2, mặc dù ta chưa thể lên được dạng thứ 3 nhưng chừng này cũng đủ để xé ngươi ra thành trăm mảnh rồi.”

“Ọc” – John nuốt một ngụm nước bọt đầy kinh hãi, vậy đây là tiến hóa lần thứ 2 sao, không như tưởng tượng của hắn, Scorpio không hóa thành khổng lồ giống Cancer như trước mà trở thành một kẻ nửa người nửa bọ cạp.

“Rống” – Scorpio đột nhiên gầm lên một tiếng, uy lực bạo phát nện thẳng cở thể John vào bờ tường, hắn không thể kiềm chế mà hộc ra một búng máu, quỳ trên mặt đất, đôi mắt thể hiện sự kinh hãi. Chỉ một cú gầm thôi đủ để hắn ra nông nổi thế này, nếu đánh nhau thực sự e rằng…

“Sai lầm to rồi, cứ nghĩ bọn chúng chỉ có thể biến hình thành khổng lồ, nhưng tình hình này thì…. Số ta quá nhọ!” – John cười cho sự thiếu hiểu biết của bản thân, hắn đánh giá hơi thấp khả năng thiên phú của đám người hộ vệ dưới quyền Ralaw.

“Rắc rắc rắc” – Những ngón tay nắm chặt vào nhau vang lên những tiếng răng rắc, John nhún người lao thẳng đến trực diện công kích Scorpio, tiên hạ thủ vi cường, công kích trước để chiếm lợi thế.

Một đường kiếm ảnh được tạo ra từ đôi tay của John sáng chói, xé rách không gian, như sao chổi lao nhanh về phía Scorpio chém thẳng tới. John hầu như không hề chịu nửa điểm quấy nhiễu từ bên ngoài. Kiếm ảnh rực rỡ lóa mắt, phát ra những âm thanh khác thường, tạo ra một trận dao động khủng bố, cả căn hầm như phảng phất đều bị chấn động.

Scorpio cười nhạt, tỏ vẻ hoàn toàn không quan tâm. Chiếc đuôi bọ cạp phía sau ngoe nguẩy một lúc rồi phóng đến trực tiếp đối đầu với đường kiếm ảnh mà John tạo ra.

“Ầm Ầm”

Đi kèm với tiếng nổ va chạm đinh tai nhức óc, cả căn phòng bùng phát ra ánh sáng chói mắt. Năng lượng của ánh sáng lan ra khắp mọi phía, kiếm ảnh bị đuôi bọ cạp chấn nát hoàn toàn. Tiếp đó Scorpio, nhanh như thiểm điện hướng về phía trước, hung dữ tựa như một con quái thú, đôi tay bọ cạp sắc nhọn xé gió đâm thẳng vào tim John. Đôi tay bọ cạp phát ra ánh sáng rực rỡ như tia chớp làm sáng bừng lên cả một vùng không gian. Năng lượng khủng bố chấn động cuồn cuộn ép xuống, tựa như một cơn sóng giữa biển cả mênh mông mãnh liệt cuộn trào.

John bay lên tránh khỏi một kích toàn lực của Scorpio, thân hình uyển chuyển cách mặt đất 2 mét, ở trên cao như loài chim nhẹ nhàng bay lượn trên không. Sau đó đảo nhanh người, chúi xuống phía dưới tập kích. Đây là chỗ khác biệt của việc luyện tập nội năng và luyện tập phép thuật, khi luyện tập nội năng chính thống thì buộc người luyện nó phải thường xuyên rèn luyện cơ thể, không chỉ khiến cơ bắp trở nên rắn chắc mà còn khiến xương cốt và cơ thể mềm dẻo, phản xạ cực nhanh.

Bàn tay phải của John vung xuống hình trảo, bàn tay phải của quái nhân to lớn sau lưng cũng tung ra một đòn tương tự, hai trảo chứa đầy sức mạnh hợp lực đánh xuống đỉnh đầu của Scorpio. Scorpio chỉ cười nhạt, hắn không thèm ngước nhìn lên cao để mà quan sát, cũng không thèm tránh né, cứ để hai trảo một to một nhỏ trực tiếp đánh thẳng lên đỉnh đầu.

“Oanh”,”Oanh”,”Oanh”

Những tiếng nổ vang lên liên tục, John lùi lại vài bước chờ khói bụi bay hết, hắn chắc chắn cú vừa rồi đánh trúng đầu đối phương nhưng vẫn không thể lý giải được tại sao hắn ta lại không né đòn vừa rồi.

“Khè khè!” – Điệu cười quái đản vang lên, Scorpio lộ ra khỏi đám bụi mù mịt kia, cơ thể hắn vẫn rất bình thường, không hề có chút thương tổn.

“Bất ngờ lắm đúng không?” – Scorpio mỉm cười độc ác nói tiếp: “Sau khi tiến hóa dạng cấp 2 cơ thể ta ngoài việc có thể tái tạo lại bất cứ lúc nào nó còn trở nên cứng hơn cả sắt thép, một cú vừa rồi của ngươi tuy mạnh nhưng cũng chỉ khiến ta hơi ê ẩm chút mà thôi…”

“Khốn kiếp, vậy không có cách gì có thể tổn thương được hắn hay sao?” – John nghiến răng nghiến lợi mà suy nghĩ.

“Không còn cách nào khác, phải dùng đến nó thôi!” – John trừng mắt nhìn Scorpio, một thứ cảm giác rùng rợn nào đó nhanh chóng công kích thẳng đến toàn bộ tâm can của hắn ta.

“Hắn ta định làm gì vậy? Cái cảm giác sợ hãi này là gì?”

“Rống” “Rống” “Rống”

Ba tiếng rống đầy phẫn nộ lập tức vang lên, quái nhân sau lưng dần biến mất thay vào đó vài luồng long ảnh thật lớn do John ảo hóa tạo ra, hoàn toàn do nội năng bộc phát cực độ ngưng tụ mà thành, ánh sáng chói mắt vô cùng. Rồng Trắng Mắt Xanh, Rồng Đen Mắt Đỏ, Hoàng Kim Chiến Long, Hỏa Long, long ảnh khổng lồ bay lượn quanh John phát ra những tiếng rồng rống đinh tai nhức óc.

“Thứ này….” – Scorpio cứng họng mặt mày tái mét.

Jarvan IV cũng kinh hãi vô cùng anh ta liên tục tự hỏi mình có một người bạn mạnh mẽ như vậy hay sao?

“Rồng thì đã sao, cho dù có mười con đi nữa cũng không thể làm tổn thương ta được.” – Scorpio đang cố gắng giữ bình tĩnh trước bốn con rồng khủng khiếp đang bay lượn xung quanh người John.

“Sát chiêu! Tứ Long Hợp Nhất” – John phóng mình lên trên cao lộn một vòng rồi tung ra một cước cực mạnh nhắm thắng phía Scorpio mà lao đến, 4 con rồng di chuyển theo John rồi nhanh chóng nhập thành một hòa cùng một cước cực mạnh mà hắn dồn toàn bộ sức mạnh của mình vào đó.

“Đừng nghĩ như vậy có thể hạ được ta!” – Scorpio hô lớn một tiếng, vung tay về phía trước, vô tận năng lượng phép thuật bóng tối ào ạt chảy ra như thác đổ tạo thành một luồng năng lượng hủy diệt bắn thẳng về phía John.

“Cloud, tôi đang dùng tuyệt kĩ mà ông tự hào nhất đây, tuyệt kĩ mà ông sáng tạo ra nhằm đối phó với Sephiroth.”

“Á”

“Á”

Tiếng hét của cả hai như hòa cùng vào nhau.

“Ầm” – Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, toàn bộ căn phòng đá tưởng chừng như không thể phá vỡ đã bị nổ tung, gạch đá, bất cứ thứ gì nằm trong tầm vụ nổ đều biến thành bụi.

Jarvan IV nhờ có lớp hộ thể mà John đã tạo nên tạm thời giữ được tính mạng nhưng vẫn bị vụ nổ thổi bay đi.

“Ầm ầm ầm” – Những vụ nổ dư chấn liên tục vang lên, một góc cung điện gần như sụp đổ hoàn toàn.

“Ọc” – Jarvan IV lết trên mặt đất, nôn ra một búng máu, anh ta không lo lắng cho việc cung điện bị phá nát mà đang lo cho John người đã chiến đấu với Scorpio.

“Phụt” – John từ trên cao rơi xuống phun ra một búng máu thật lớn, quỳ trên mặt đất, mái tóc vàng đã trở về như trước kia, nét mặt trắng bệch không tí máu. Một chiêu vừa rồi đã lấy hết toàn bộ sức mạnh của hắn, chân tay giờ đây không còn chút cảm giác nào.

“Scorpio? Không thấy đâu, hắn bị giết rồi ư?” – Jarvan đảo mắt một vòng không thấy Scorpio đâu cả.

“Kết thúc rồi, không ai có thể chịu đựng được một đòn cực mạnh đó cả.” – John cười nhẹ nhìn Jarvan IV gần đó nói.

“Vù vù vù vù” – Một cơn gió lạ thổi ngang qua đống đổ nát, vô số hạt cát theo cơn gió ấy bay lên không trung rồi xoay tròn tạo thành một cơn lốc nhỏ tự xoay tại chỗ.

“Hả!” – Sắc mặt John và cả Jarvan IV đều kinh hãi, bọn họ nhận ra những hạt cát kia đang bắt đầu kết hợp lại với nhau tạo thành một thân thể.

“Gừm gừm” – Tiềng gầm gừ đầy tức giận vang lên từ trong đống cát đang tự hình thành kia.

“Hắn… hắn vẫn còn sống…” – John kinh hãi bởi cái khuôn mặt của Scorpio đang dần xuất hiện trước mắt hắn, mọi hi vọng lúc này chợt vụt tắt.

“Ta sẽ băm ngươi thành trăm mảnh…” – Tiếng nói đầy vẻ giận dữ của Scorpio vang lên.

Thời gian boom nổ còn: 6p20s.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8

Số ký tự: 0