Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 6
Phần 36
2024-08-05 21:10:58
“Cũng khá đấy, 5 chiêu vừa rồi uy lực cũng không kém gì Sephiroth năm xưa, thậm chí có phần mạnh hơn nhưng thật tiếc chừng đó vẫn chưa đủ để hạ được ta đâu” – Giọng nói của Chúa tể không còn có ý bỡn cợt như lúc đầu, có vẻ như hắn đang tập trung chuẩn bị tung hết sức.
Ở khắp nơi xung quanh lâu đài chúa tể, đám người Liên Minh nhìn vào gương mặt chúa tể đang hiện lên trên màn hình mà tặc lưỡi không thốt thành tiếng, bởi lẽ gương mặt ấy nó quá giống… à không phải nói là giống như đúc gương mặt của John…
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” – Malzahar nhìn vào gương mặt của chúa tể cũng hoảng hốt không thôi, trước đây và cả thời xa xưa đó nữa chưa một ai từng nhìn thấy khuôn mặt thực sự của Chúa tể, vậy mà giờ đây khi mọi người thấy được gương mặt ấy thì nó lại giống y như đúc gương mặt của thủ lĩnh Liên Minh – John.
“Không ngờ đấy…” – Du Couteau lắc đầu kinh ngạc, đến cả ông, thuộc hạ thân nhất bên cạnh chúa tể cũng không hề biết đến gương mặt thật của người.
Kassadin nheo mắt nói: “Ngay cả ngươi cũng không biết gương mặt thật của chúa tể sao? Không ngờ 2 người họ lại giống nhau đến thế.”
“Chuyện này là sao? Tại sao chúa tể Hư Không lại có gương mặt giống John đến vậy?” – Sona và Nami cùng các cô gái nhìn nhau nhưng không ai biết câu trả lời.
..
Trở lại tầng 9.
John chỉ kiếm vào Chúa tể hét lớn: “Thế là thế nào? Ngươi đã sử dụng ma thuật gì? Tại sao khuôn mặt của ngươi lại giống ta đến vậy? Mau biến lại hình dạng thật đi”
“Hình dạng thật? Ha… ha….” – Chúa tể Hư Không cười một cách thống khoái đáp: “Đây chính là gương mặt thật của ta, giống ngươi đúng không? Tất nhiên rồi, vì chúng ta vốn là một mà.”
“Hả” – John kinh ngạc tập 2, những gì Chúa tể nói ra hắn 1 câu cũng không hiểu.
“Xiết” – nắm tay xiết chặt thanh kiếm, đáp: “Chắc chắn là ma thuật, không thể nào có người giống ta đến như vậy được, chắc chắn là ma thuật…”
“Tin cũng được, không tin cũng được, ta và ngươi vốn là một… tuy nhiên đến nước này thì có ta sẽ không có ngươi mà có ngươi sẽ không có ta. John… sức mạnh của ta hơn ngươi rất nhiều, nể tình chúng ta đều như nhau, hãy tự kết liễu mạng sống đi, ta hứa sẽ thả tất cả các người bạn và thuộc hạ của ngươi quay về Valoran.” – Chúa tể chỉ tay vào người John nói.
“Câm đi!” – John hét lớn: “Thả họ về rồi thì liệu họ có thoát khỏi tay ngươi? Còn nữa, bọn ta đến đây là để tiêu diệt ngươi – chúa tể hư không, để đem lại tư do cho toàn Valoran, đến khi nào chưa hoàn thành mục đích bọn ta nhất định không bỏ cuộc.”
“Ầm…” – nói xong tay hắn lập tức vung mạnh, một thanh cuồng kiếm ảo ảnh chém đến, chúa tể không hề tránh né để thanh cuồng kiếm kia chấn nát cánh tay trái của mình. Đám lính hư không thấy Chúa tể bị chặt đứt một cách tay thầm hô lên kinh hãi, bên liên minh thì vui tột độ. Thế nhưng mọi thứ đâu đơn giản đến vậy, máu thịt bị chấn nát trong không khí đột nhiên tụ lại rồi quay ngược trở lại, cánh tay bị John chấn nát ngay tức khắc được phục hồi.
“Cái gì thế?” – Tất cả những ai đang quan chiến đều kinh ngạc giật mình, nhưng riêng với John thì không, từ sau khi hắn có thể điều khiển được 12 cánh thiên sứ sau lưng thì hắn đã cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, việc khôi phục lại một bộ phận đã mất trên cơ thể lúc này đối với hắn không có gì quá khó khăn cả.
“Khi thực lực của ngươi đạt đến một mức nhất định thì việc khôi phục lại bộ phận trên cơ thể không có gì quá khó khăn cả, các chiêu thức của ngươi đối với ta không hề có ý nghĩa” – Chúa tể lắc đầu nói.
“Nhưng khả năng khôi phục là có hạn, để xem ngươi có thể khôi phục được bao nhiêu lần?” – John hét lớn vung kiếm cực mạnh lao đến tấn công.
Chúa tể nhếp môi khinh thường: “Ngươi nghĩ ta để ngươi thoải mái ra tay hay sao? Đến đây, để xem kẻ nào mạnh hơn” – Nói xong chúa tể cũng tức tốc lao đến, hai lòng bàn tay tỏa ra liên tục hào quang màu tím đậm.
Giờ khắc này đây con người ở khắp nơi trên Valoran, và bên ngoài lâu đài đều nhìn rõ cảnh tượng, vô luận là quái thú và lính hư không hay các tướng lĩnh và binh sĩ bên liên minh, ai cũng biết trận quyết chiến này thế nào. Họ cả kinh nhìn vào hình ảnh trong cái màn hình được chúa tể tạo nên ở trên đỉnh đầu.
Trận đại chiến tàn khốc trôi theo thời gian. Giáp của John gần như phá tan, hắn đã cởi ra, toàn thân là huyết tích, hào quang trên người cũng nhạt hơn rất nhiều.
Thân thể họ tan nát mấy lần nhưng thủy chung không thể thật sự diệt được đối phương!
John quẳng thanh Sephiroth gần gãy đi, sát ý trong mắt hai người lao vào nhau.
“Quyền, cước, chỉ, chưởng, trảo v… v…” – tất cả đều loạn xạ tranh đấu, những âm thanh bịch bịch vang lên liên tục khiến người ta nghe mà lạnh cả tóc gáy. Sự va chạm mạnh của hai cái cơ thể kia khiến không khí xung quanh như chao đảo, gió thổi giữa chừng rồi lại tắt, cát bay giữa đường rồi lại rơi….
Bất kể ai đang quan chiến đều thấy bất nhẫn, John và Chúa tể xé nát nhau. Tay chân gãy rời, tan nát lao vào không trung, thi triển đòn kịch liệt và tàn nhẫn nhất, máu đỏ lòm nhuộm cả bầu trời.
“Phong – Lôi – Hỏa – Thủy – Địa”
John quát lớn, một hỗn hợp năm loại nguyên tố phép thuật trong người được xuất ra, thân thể Chúa tể biến ảo ra là năm hướng ảo diệu tránh né một chiêu cực mạnh, kế tiếp đó không biết từ đâu một phân thân của Chúa tể vòng ra phía sau lưng của John hai tay vung mạnh đánh xuống, John không kịp phòng bị ngay tức khắc dính trọn một chiêu đau đớn phụt máu, lồng ngực như lồi ra đập mạnh xuống mặt đất, những chiếc lông cánh thiên sứ bay tứ tung khắp bầu trời.
“Chết đi!” – Chúa tể hét lớn, từ hai lòng bàn tay điên cuồng bắn ra hàng loạt cầu năng lượng hư không về nơi John vừa rơi xuống, mặt đất nổ tung liên tục, chấn động khủng khiếp đến nổi lan ra cả bên ngoài lâu đài.
“Ầm” – một tiếng nổ kinh thiên nữa vang lên, từ dưới lòng đất John bộ dạng thảm hại phóng thẳng lên trên, một luồng hỏa diễm nóng rực từ lòng bàn tay hắn phóng đến. Nhưng Chúa tể chỉ cần một cú vung tay đã khiến luồng hỏa diễm ấy bị dập tắt.
“Cuộc chiến này chấm dứt ở đây, ngươi thua rồi” – Chúa tể cười nhẹ một tiếng, tay phải và trái đặt trước ngực hình chữ X ngay lập tức một luồng năng lượng cực mạnh được phóng ra đâm thẳng vào người của John khiến hắn cảm giác như toàn thân không thể kiểm soát rơi tự do xuống mặt đất.
“John…” – mọi người quen của hắn đều kinh hãi khi thấy tình cảnh này.
“John… đừng cố nữa…” – Các cô gái thấy John thê thảm như thế không khỏi rơi nước mắt đau xót, họ liên tục bảo John đừng đánh nữa, họ quá sợ hãi, sợ rằng nếu cứ tiếp tục như thế John sẽ chết trong tay của Chúa tể mất.
“Ọc” – John phun ra rất nhiều máu cố gắng bò khỏi mặt đất, đôi mắt đỏ bừng đầy mạch máu hiện rõ ngước nhìn cái khuôn mặt giống hệt mình kia cố gắng nói: “Ta… ọc… ta sẽ không thua…”
“Chết đến nơi rồi mà cũng không chịu thua sao?” – Chúa tể lắc đầu ngao ngán, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh hắn chân đưa lên cao sau đó liên tục đạp xuống lưng của John.
“Bịch bịch bịch…” – âm thanh vang lên thật não lòng, John giờ phút này cảm thấy cơ thể mình thật yếu ớt, hào quang thần thánh bên ngoài nhạt nhòa, giáp trên người thì nát từ sớm, kiếm thì gãy, tất cả đã kết thúc rồi ư?
“Chết đi!” – Chúa tể gầm lên vung mạnh chân đạp xuống, cú đạp này chứa rất nhiều năng lượng hư không bên trong người hắn chỉ cần dính phải chắc chắn tan xác.
“Ầm” – mặt đất bị thổi tung khi chân của chúa tể đạp xuống, thân thể John sau khi trúng một đòn khủng khiếp đột nhiên hóa thành không khí. Kế đó hắn như một hồn ma xuất hiện ngay sau lưng chúa tể hai tay tràn ngập năng lượng của 8 loại nguyên tố thần thánh đánh xuống.
“Ầm” – lại một tiếng nổ nữa vang lên nhưng lần này người trúng chiêu là chúa tể, một pha xử lý nhanh đến mức thần không biết quỷ không hay khiến chúa tể không kịp phản ứng lãnh trọn một đòn cực mạnh vào lưng bắn đi hơn 50 mét.
“Khốn kiếp” – Chúa tể vùng dậy tức giận nhìn John, thân thể hắn lúc này nhìn sơ qua thì không có gì nhưng phải nhớ rằng sức mạnh trong người của John chính là sức mạnh của bảy vị thần nguyên tố thời cổ ngữ, cộng với sức mạnh hư không do chính 7 người đó tạo ra mục đích là khắc chế sức mạnh trong người của Chúa tể. Nay hắn bị dính một chiêu đó dù chưa thấy gì hiện ra bên ngoài nhưng thực chất bên trong tổn thương không nhẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro