Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5

Phần 66

2024-08-03 11:46:54

Phần 66
Gió thổi nhẹ, mùi máu tanh tràn ngập trên gò núi, Sona ngồi trước mọi người, hai tay đang toàn lực thi triển Khúc Định Mệnh.

Âm thanh câu hồn đoạt phách, bao phủ toàn bộ vùng gò núi, đồng thời công kích đám người Conhi.

Ahri cùng những người khác ngồi bên cạnh Sona, mặc dù thấy uy lực tuyệt cường của âm thanh từ tiếng đàn kia, nhưng quái lạ là 5 người vẫn không cảm thấy gì, bởi trong tiềm thức, Sona luôn muốn bảo vệ các bọn họ, cho nên dù tiếng đàn vô cùng khủng khiếp cũng không gây nguy hiểm đến họ được.

“Giết hết đi, giết hay lắm Sona… giết hay lắm…” – Renekton mặc dù thương tích đầy mình nhưng vẫn cố gắng ngồi dậy, mở cho bằng được đôi mắt để nhìn đám người hư không lần lượt ngã xuống, lăn lộn trong đau đớn.

Trong mắt mọi người Sona không phải là một chiến binh hay một pháp sư mạnh mẽ gì nhưng lúc này cô đang dùng hết sức mình toàn lực chống đỡ.

Tại nơi hoang dã, vang lên tiếng kêu thảm thiết và sợ hãi, không ít người đều lựa chọn vận dụng sức mạnh trong người để chống lại âm thanh kia. Những tên yếu kém chỉ có thể bịt hai tai, lăn lộn điên cuồng trên mặt đất, lấy đau đớn của thân thể nhằm làm giảm bớt đau đớn của đại não.

Không khí bốn phía tràn ngập mùi máu tanh, một tầng nhàn nhạt sương máu chậm rãi dâng lên bốn phía. Số người tử vong tăng lên, đám sương máu cũng ngày càng đậm, bao phủ mặt đất trong phương viên mấy trăm mét.

Không ít người sau một lúc cũng không chống cự nổi, điên lên đứng dậy tiến về phía Sona. Hành động của những người này làm dẫn phát ý chí chiến đấu của mọi người, những tên còn sống đều hướng tới gần Sona, muốn giết chết kẻ đã gây ra sự thống khổ này. Sona ánh mắt lạnh lùng, không một tia tình cảm nhìn kẻ địch bốn phía. Đám người vẻ mặt thống khổ, cố nén đau đớn nơi đại não, giận dữ bước tới gần.

… Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5 tại nguồn: http://bimdep.vip/lien-minh-huyen-thoai-quyen-5/

Sona ánh mắt lạnh lẽo, tay phải xếp thành hình hoa sen, nhất thời một luồng âm sát vô hình từ cây đàn trong nháy mắt bắn ra giai điệu chói tai, bên trái một loạt hơn mười người liền điên cuồng gào thét, thân thể bị âm thanh chấn vỡ.

Giữa không trung máu tươi lập tức biến thành sương máu nồng đậm, xoay quanh Sona, bao phủ cô ở bên trong. Sona vung tay giết hơn mười người, uy lực của etwahl thật sự làm cho mọi người sợ hãi. Lúc này cô đang thi triển Khúc Định Mệnh. Nơi hoang dã yên bình tràn ngập mùi máu. Âm thanh câu hồn mạnh mẽ chói tai, đem tất cả tiếng kêu thảm thiết đè xuống, lúc này nơi này giống như địa ngục nhân gian, tràn đầy máu tanh.

Khúc Định Mệnh, như đúng tên gọi, một khi ngân lên định mệnh của những kẻ nghe ấy như đã được báo trước….

Conhi cả giận lớn tiếng nói: “Mọi người cần phải nhanh chóng giết chết con ả đánh đàn kia, âm lực của nó càng lúc càng lợi hại, ta sợ cuối cùng mọi người cũng đều bị trúng âm điệu trong đó. Bây giờ mọi người liên hợp lại công kích, nhất định phải giết chết cô ta.”

Chỉ huy phó bên cạnh không nói một lời, lắc mình nhắm hướng đông vọt tới. Giữa không trung, chỉ huy phó quân thám sát toàn lực bảo vệ thân thể, song chưởng đánh ra phía sau, mượn lực lấy tốc độ cao nhất phóng tới, trong thời gian ngắn nhất phải thoát khỏi nơi này.

Sona nhìn chỉ huy phó quân tham sát giữa không trung, ánh mắt vô cùng tàn nhẫn, chính hắn đã làm Ahri bị thương. Hai tay Sona lại gia tốc, tiếng đàn dồn dập mang theo lực lượng hủy diệt tất cả, đột nhiên đánh trúng chỉ huy phó quân thám sát ở giữa không trung. Chỉ huy phó toàn thân chấn động, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt biến thành một đám sương máu, hòa vào sương máu ở bốn phía.

Lúc này chỉ thấy chỉ huy phó sắc mặt tái nhợt, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Đồng thời lúc đó, một nhóm bốn người cùng nhau vận dụng toàn bộ sức mạnh toàn thân tạo ra một cái lồng chắn bên ngoài, tức tốc lao đến tấn công Sona.

Sona trong mắt hiện ra một tia cười lạnh, hai tay cấp tốc huy động cây đàn, sức mạnh phép thuật toàn thân trong nháy mắt xoay tròn. Sau khi John phá giải lời nguyền trên cây đàn, thì cũng là lúc sức mạnh ẩn chứa bên trong nó được Sona kích hoạt giờ đây sức mạnh phép thuật bên trong đó đang theo tiếng đàn, điên cuồng phóng thích ra ngoài, công kích kẻ địch. Sona tay phải dừng lại dùng sức gãy một tiếng, chỉ thấy một luồng lực lượng mạnh mẽ tuyệt thế, trong nháy mắt bắn về phía bóng người đang lao tới.

Giữa không trung, Khúc Định Mệnh uy lực cường đại cùng những đòn tấn công của đối phương gặp nhau, sinh ra nổ mạnh, đem người nọ nổ nát bấy, chỉ còn lại nhè nhẹ sương máu, phiêu tán giữa không trung. Sona thân thể hơi rung nhưng trong nháy mắt liền khôi phục. Nhìn còn lại không còn mấy người, Sona trong mắt lạnh lùng.

Sona lần đầu tiên thi triển khúc nhạc mạnh mẽ này, xem như trước khi chết cô đã được chứng kiến sức mạnh của nó.

Nơi hoang dã, người còn sống đã nhanh chóng giảm bớt, chỉ còn lại có hơn mười người, trong nháy mắt liền chết hơn chín phần.

Sona khóe môi xinh đẹp nhếch lên một tia cười lạnh, tay phải nhắm ngay gã chỉ huy đội thám sát phất một cái, một hồi tiếng đàn cao vút trong nháy mắt hội tụ thành một luồng lực lượng cường đại mà vô hình, hung hăng đánh trúng gã giữa không trung. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hắn ta cả người bị tiếng đàn mạnh mẽ xé nát bấy giữa không trung. Một luồng máu tươi giữa không trung rơi vào trước người Sona, nhưng chưa kịp dính lên người cô thì ngay lập tức bị tiếng đàn làm cho bốc hơi thành sương máu.

Vì những người Ahri đang ngồi sau lưng Sona nên không nhìn thấy, miệng và mũi của Sona đang liên tục chảy máu, mười ngón tay cũng dính đầy máu, cô như đang đi quá giới hạn của chính bản thân mình.

Sona sức mạnh toàn thân tự động vận chuyển, sức mạnh phép thuật mạnh mẽ từ chiếc đàn liên tục chảy vào trong người cô, giúp cô thi triển Khúc Định Mệnh. Bốn phía cây cỏ đều bị đánh rách tả tơi, cường đại âm sát lực chậm rãi hướng đến Conhi, kẻ cuối cùng còn gượng lại được. Đến lúc này, Conhi toàn thân run rẩy dữ dội, trên miệng máu chảy không ngừng, hai tai cũng bị tiếng đàn đánh rách, máu tươi từ hai tai chảy ra, ôm lấy đầu tóc, bộ dáng thê thảm vô cùng.

Conhi không ngừng đánh vào đầu, muốn làm giảm bớt đau đớn của đại não, đáng tiếc âm lực mạnh mẽ vô cùng, không phải làm như vậy là có thể hóa giải, nếu không đã không gọi là Khúc Định Mệnh rồi. Conhi thân thể đột nhiên đứng thẳng lên, chỉ thấy hai mắt đều là màu đỏ hung hăng nhìn Sona, trong miệng phát ra tiếng kêu không giống của con người, toàn thân đột nhiên bay lên, hung hăng đánh về phía Sona.

Conhi đột nhiên biến mất tại vị trí sau đó xuất hiện ngay trước mặt Sona, khiến cô hết sức bất ngờ. Conhi điên cuồng hét lên một tiếng, hai tay toàn lực phát ra một chưởng. Một bàn tay khổng lồ được tạo nên từ những luồng phép thuật cực mạnh xuất hiện trước mặt Sona đánh lên ngực cô.

Ngay lúc thân thể Sona run lên. Conhi tận dụng cơ hội lao vào định đập nát chiếc đàn, hắn nghĩ rằng một khi chiếc đàn bị vỡ thì sẽ không còn tiếng đàn nữa, như vậy Sona sẽ không có cách nào bảo vệ được đám người ở phía sau.

Sau khi bị trúng một chưởng, Sona thân thể rung lên há miệng phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào trên Cây đàn. Trong nháy mắt, chiếc đàn trên đùi cô đột nhiên phát sinh dị biến. Chỉ thấy máu của Sona rơi vào Cây đàn, trong nháy mắt bị hấp thu, liền phát ra một luồng ánh sáng đỏ đậm, một luồng ánh sáng màu hồng đậm phát ra đem Sona bao phủ. Dị biến xảy ra làm mọi người đều sắc mặt đại biến, ai cũng không đoán trước được là tốt hay xấu, chỉ có thể trông chờ tạo hóa.

Conhi cũng lộ ra vẻ kinh hãi, bọn họ hoàn toàn không dám tin tưởng vào mắt của mình. Ngay lập tức thu lại chiêu thức cố gắng lùi lại, hắn không dám tấn công nữa, sợ rằng có chuyện gì đó không ổn.

Sona nhìn cổ cầm của mình, giờ phút này một ý niệm trong đầu đột hiện lên. Sona chỉ cảm thấy trong đàn có một hơi thở kỳ dị, hóa ra nó có linh tính, từ bên trong cây đàn kia, nó như đang nói muốn nói điều gì đó, Sona sắc mặt có chút biến đổi rốt cuộc cô cũng hiểu. Khúc Định Mệnh, nguyên lai là lấy máu người đánh đàn làm vật dẫn, như vậy mới có thể đạt được uy lực mạnh mẽ nhất.

Sona quay đầu lại nói với Ahri: “Ahri nếu cô gặp lại được anh John, xin cô nói với anh ấy, Sona yêu anh John… mãi mãi…”

Tiếng đàn mạnh mẽ phát nhanh ra phía ngoài, nơi tiếng đàn lướt qua toàn bộ mặt đất bằng phẳng như gương, tất cả cây cỏ, tảng đá đều bị chấn nát hóa thành bụi phiêu tán trong không khí.

Sona trong mắt hồng quang chợt lóe, hai tay đàn ra đoạn cuối cùng của Khúc Định Mệnh trong nháy mắt âm phong cuồng nộ, cuồng phong nổi lên bốn phía, trời đất một mảnh u ám. Mặt trời đã lẩn sau đám mây đen. Giờ phút này trời đất cũng bởi vì Sona mà biến đổi, bởi vì tiếng đàn của Sona mà thay đổi hết thảy.

Tiếng kêu thảm thiết, toàn thân Conhi bị âm lực của cây đàn xé ra thành ngàn mảnh… máu bắn ra tứ tung.

Phía chân trời, một tiếng đàn sâu thẳm, dần dần vang xa. Mang theo mấy phần trầm thống, mấy phần bất đắc dĩ; vài phần tan nát cõi lòng, vài phần bi ai, theo gió bay xa.

Tiếng gọi nhẹ, như là mơ hồ, lại như quen thuộc, đáng tiếc Sona đã nghe không được, không khí tràn đầy máu tanh, vài luồng thở nhẹ yếu ớt cùng tư niệm, nhàn nhạt phiêu tán khắp bốn phía, như kể lại một hồi cảm động mà chua xót.

Mặt trời lại từ mây đen nhô đầu ra, mang theo kiêu ngạo, mang theo đắc ý, tản ra ánh nắng chói chang. Dưới ánh nắng, tại nơi hoang dã một cảnh tang hoang kinh khủng nhưng cũng chứa đầy đau khổ, chỉ tiếc rằng không ai nhìn thấy.

“Phịch” – Sona ngã gục trên chiếc đàn của chính mình, tiếng đàn đã dừng, tất cả đã dừng, và có lẽ mạng sống của cô cũng thế.

“Sona…. Sona…. tỉnh lại đi…. Sona…. Sona….” – tiếng gào thét liên tục….

Giáp thiên thần ư? Đúng là giáp thiên thần có thể hồi sinh 1 mạng cho người mang nó nhưng đấy là đối với những vết thương tác động vào thể xác. Chứ những vết thương tác động vào tận sâu trong linh hồn thì nó không thể nào hồi sinh lại được, đó là lý do vì sao khi xưa hơn một trăm thiên sứ bị giam dưới chân núi lửa đã phải chết, họ chết dần chết mòn vì không có thức ăn, không có nước uống, linh hồn và cả tinh thần dần bị hủy hoại. Nếu không bây giờ những người trong liên minh đã không có những bộ giáp thiên thần mặc trên người rồi…..

Sona không phải là một pháp sư mạnh mẽ gì, cô không có nhiều sức mạnh phép thuật trong người, cái cô có chính là tinh thần bền vững của mình, một khi thi triển Khúc Định Mệnh, đồng nghĩa người đàn nó cũng phải đem cả tinh thần lẫn linh hồn của mình hòa cùng với bản nhạc…. Đó là Định Mệnh.

Gió nhẹ đi qua, mang đi bụi bặm, đáng tiếc vẫn không mang đi hết mùi máu tanh nồng nặc. Mặt trời chói chan, mang theo hỏa diễm nóng rực, đáng tiếc vẫn không thể nào đánh bay được mùi máu tanh…. quanh đây….

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5

Số ký tự: 0