Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4

Phần 27

2024-08-04 03:48:03

Phần 27
Sáng hôm sau, John mở mắt thức dậy, hắn nhìn căn phòng một lượt thấy có chút là lạ, để ý kĩ một chút mới phát hiện, hóa ra đây là phòng của Miss Forutne, đêm qua vì hắn quá say nên không nhận ra điều này, John nhìn sang bộ bàn ghế bên cạnh thấy Miss vẫn còn đang ngủ trên chiếc ghế dài, hắn bước xuống giường cầm thêm chiếc chăn tiến đến cạnh cô.

“John… cậu không được bỏ ta đi”

“Đừng để ta lại một mình lần nữa, cậu hứa rồi, đừng bỏ ta.”

Miss trong lúc ngủ say, cô nói một cách vô thức, John nghe những lời nói đó hắn chỉ cảm thấy có chút ấm lòng, mỉm cười ngồi xuống cạnh Miss, đắp chăn lên người của cô, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia một hồi lâu.

“Yên tâm, ta sẽ không bỏ cô lại nữa đâu, từ nay về sau chúng ta sẽ ở cùng nhau.” – John vuốt ve mái tóc của Miss, có lẽ hắn không biết được rằng sắp đến dù muốn hay không hắn cũng phải rời xa Miss một lần nữa, rời xa tất cả mọi người, mà đó là chuyện của sau này mà! Không cần nhắc đến vội!

“Ầm ầm…” – Bỗng nhiên bên ngoài vang lên những trận rung động cực lớn.

“Thủ lĩnh…”

“Thuyền trưởng…”

Tiếng hô lớn bên ngoài vang lên liên tục, Tom đẩy cửa chạy vội vào bên trong, tiếng động lớn làm cho Miss thức dậy, cô ngồi dậy nhìn John một lúc sau đó lại nhìn Tom đang hớt hãi, cô hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Hộc… hộc…” – Tom thở dốc nói: “Thuyền trưởng, cô mau ra ngoài đi, có chuyện lớn rồi.”

Miss và John lập tức chạy ra bên ngoài, một cảnh tượng thật hãi hùng, con tàu Dead Pool huyền thoại của Gangplank đang tiến đến, chỉ có điều là nó… đang thay đổi hình dạng thành một cổ máy khổng lồ, bốn cái chân sắt chia làm bốn hướng đang từng bước tiến đến, nước biển chỉ cao đến nửa cái chân sắt ấy là cùng, trên thân nó với đầy đủ các loại vũ khí hạng nặng.

Dead Pool đang nhắm về hướng con tàu của Miss Fortune và toàn bộ thủy thủ đoàn.

“Thuyền trưởng, là phe Gangplank, bọn họ tấn công chúng ta.” – Một người thủy thủ chạy lại nói.

Miss lập tức hô lớn: “Còn đứng đó làm gì, mau chuẩn bị vũ khí, tất cả mau vào vị trí chiến đấu.” – sau đó cô quay sang nói với John: “Đúng như thông tin mà tôi biết, bọn chúng sẽ tấn công chúng ta, nhưng không ngờ lại sớm đến thế.”

John mỉm cười nhìn cổ máy khổng lồ biến từ con tàu Dead Pool đang bước đi trên biển nói: “Bọn chúng đến thì đánh thôi.”

Miss gật đầu cười nói: “Cậu vẫn vậy, không tỏ ra sợ hãi bất cứ điều gì dù cho trước mặt có khủng khiếp đến đâu” – xoay sang chỉ huy đám thủy thủ: “Tom, cậu mau đi chuẩn bị pháo tầm xa và tầm trung, Fizz chuẩn bị vũ khí chiến đấu cho toàn bộ thủy thủ, cậu sẽ là chỉ huy của bọn họ, còn anh… Graves…”

Graves ở gần đó, hắn ta vốn không phải là một thủy thủ đoàn của Miss Fortune cho nên không hề có ý định ở lại đây, hắn cười nói: “Đừng lo, tôi sẽ rời khỏi đây, không gây phiền hà gì cho mấy người…”

Nói xong hắn ta xoay người bước đi, nhưng đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, Graves sờ vào ngực mình, nơi đó có một vết sẹo dài đã lành, vết sẹo ấy đột nhiên tê nhức lạ thường, hắn ta xoay người lại nhìn cái cổ máy to lớn đang tiến đến đó, một nụ cười đầy phẫn hận hiện lên: “TF, mày đây rồi.”

Graves xoay người tiến đến cạnh Miss nói: “Trận chiến này cho tôi tham gia được chứ? Hay nói đúng hơn là tôi có một kẻ thủ đang ở trên cổ máy đó.”

Miss có hơi chút bất ngờ, nhưng trong tình huống thế này có thêm đồng minh sẽ tốt hơn là thêm một kẻ thù, cô lập tức nhận lời.

“Mọi người mau vào vị trí, nhanh lên, nhanh lên.” – Miss hô lớn.

John nhìn Miss nói: “Vậy tôi làm gì?”

Miss đáp: “Cậu cứ ở bên cạnh tôi.”

“Được thôi.” – John gật đầu.

“Súng pháo tầm xa và tâm trung đã vào vị trí.”

“Toàn bộ thủy thủ đã được chuẩn bị vũ khí chiến đấu.”

“Đạn và boom đã đưa đến.”

“Ầm…”

Cổ máy khổng lồ ấy ngày một đến gần, nó có bốn cái chân sắt chia làm bốn hướng, trên thân của nó là con tàu Dead Pool, chỉ có khác một chút là toàn thân con tàu lúc này đã được bọc thép, vũ khí xung quanh phải nói là thuộc hạng cao cấp.

Gangplank đứng ra trước mũi tàu cười ha hả nói: “Miss Fortune, hôm nay sẽ là ngày kết thúc của cô và đám thủy thủ ấy, chịu chết đi.”

Miss Fortune không chút tỏ ra sợ hãi cô nói: “Gangplank, ngươi lấy đâu ra thứ gớm ghiếc này thế?”

“Ha… ha…” – Gangplank cười ha hả đáp: “Miss Fortune, cô không biết bí mật này đúng không? Vậy cô nghĩ sao khi người ta bảo con tàu Dead Pool này là con tàu huyền thoại hả? Ít ra nó cũng phải có cái gì đặc biệt chứ? Hôm nay ta cho cô biết bí mật của con tàu cũng xem như ta đã rất xem trọng cô rồi, thôi thì chết hết đi.”

Tom chạy lại cạnh Miss nói: “Thuyền trưởng, cỗ máy ấy đã vào tầm bắn của chúng ta.”

Miss Fortune phất tay: “Khai hỏa…”

“Bùng bùng bùng…”

Hàng loạt đạn pháo bắn ra liên tục, cả bầu trời phủ đày khói thuốc nổ, những quả đạn pháo ấy nhắm vào cổ máy khổng lồ của Gangplank mà lao đến, chỉ nghe ầm ầm, những tiếng nổ dữ dôi vang lên, hoa lửa nổi lên rực sáng cả không gian xung quanh, khói mù mịt phủ kín cả cổ máy.

“Chúng ta hạ được nó chưa?” – đám thủy thủ đoàn tự hỏi.

Khi khói bụi dần tan đi, con tàu Dead Pool huyền thoại vẫn ở đó, nó vẫn nguyên vẹn, cổ máy ấy không hề trầy xước lấy 1 chút, Gangplank cười ha hả nói: “Sao thế! Sao thế! Cô mua phải loại đạn dỏm rồi hay sao? Cô nghĩ chỉ với nhiêu đó là có thể hạ được Dead Pool này sao? Nếu không phải vì nó thì ta cũng chả cần cho lão già ta ăn một viên kẹo sắt vào đầu đâu.”

“Khốn kiếp thật!” – Miss Fortune nghiến răng.

Gangplank phất tay: “Các anh em tấn công, san bằng con tàu nghèo nàn ấy cho ta, không để ai sống sót.”

“Tấn công…”

Từ trên tàu Dead Pool hàng trăm tên thuộc hạ của Gangplank bu dây lao xuống, súng ống, gươm dao gì bọn chúng chuẩn bị đầy đủ cả.

Fizz hô lớn: “Tấn công bọn chúng, thằng nào giết được ba tên một lần ta cho ăn cá cả tháng, xông lên.”

Fizz tỏ ra rất có dáng vẻ của người chỉ huy, vừa thấy quân địch lao đến là cậu ta đã chỉ huy các thủy thủ của mình cũng cầm vũ khí tấn công. Fizz tỏ ra rất anh dũng, đừng thấy thân hình cậu ta nhỏ nhắn mà bảo yếu đuối, ngay cả đến một tên to con với cơ bắp cuồn cuộn cũng bị cậu ta quay như chong chóng.

“Fizz, mày sẽ là đối thủ của tao” – Đột ngột từ dưới biển một tên khổng lồ mang trên mình một bộ đồ lặn bằng sắt to lớn, hắn vác một chiếc mỏ neo khổng lồ, giọng nói ầm ầm đầy đáng sợ, hắn nhìn Gangplank đang ở phía trên cổ máy ấy nói: “Gangplank, ngươi đã hứa những gì với ta thì cố gắng mà giữ lấy lời.”

Gangplank đáp: “Nautilus, ngươi cứ yên tâm, sau khi đánh bại hết lũ này ta sẽ giúp ngươi tìm ra kẻ đã hãm hại ngươi thành thế này.”

“Được…” – Nautilus lập tức tung mỏ neo lao đến tấn công Fizz đầy dữ dội, chiếc đinh ba trên tay cậu ta liên tục múa lên đủ phương vị, vừa đánh vừa lùi, rất nhanh chóng chiến trường của họ bây giờ chính là mặt biển, Fizz nghiến răng nói: “Thằng to con, sao mày cứ thích chúi mũi vào chuyện người khác thế hả?”

“Mày im đi, đồ quái nhân lùn tịt kia, ta sẽ hạ ngươi.” – Nautilus đập chếc mỏ neo xuống dưới mặt biển, từng đợt chấn động khiến sóng biển liên tục xuất hiện đánh vào người của Fizz……

Ở trên tàu của Miss Fortune lúc này, cuộc chiến xem ra là cuộc chiến một chiều, những khẩu pháo của cô không tài nào làm hư hại hay gây chút gì cái cổ máy to lớn phía trước, trong khi ngược lại, đạn pháo từ con tàu ấy lại đủ sức phá hủy cả con tàu của cô, Tom trên người đầy mồ hôi nói: “Thuyền trưởng nguy rồi, nếu cứ bắn kiều này chúng ta sẽ không còn đạn pháo, mà vẫn không thể nào hạ được cái cổ máy to lớn kia.”

John nhìn vào cổ máy ấy suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu đánh từ ngoài không được thì đánh từ trong.”

Miss Fortune giật mình nhìn John, câu nói của hắn như khơi gợi điều gì đó trong đầu của cô: “Cậu nói đúng, chúng ta chỉ còn cách là phá hủy nó từ bên trong mà thôi.”

Miss xoay sang nhìn Tom nói: “Tom bây giờ tàu này cậu sẽ phụ trách, cố gắng phòng thủ dùng toàn bộ sức có thể mà phòng thủ, tôi và John sẽ xâm nhập vào bên trong cổ máy to lớn kia để phá hủy nó.”

Tom gật đầu sau đó lập tức xoay người đi.

Miss nhìn John hỏi: “John, cậu có cách nào đưa chúng ta vào bên trong nó không?”

John cười nói: “Tất nhiên là có, tôi sẽ đưa cô bay lên con tàu kia, nơi Gangplank đang đứng.”

“Có thể cho ta đi theo không?” – Graves bước đến nói.

John không chút suy nghĩ lập tức gật đầu, hắn nhìn Ryze bên cạnh nói: “Ryze, lão ở đây giúp bọn họ được chứ?”

Ryze không nói chỉ gật đầu, mấy ngày liền lão không đánh nhau rồi, nên bây giờ chân tay cũng có chút uể oải, John không nhờ thì lão cũng lên đập cho vài tên mấy cú để giãn gân giãn cốt.

John dùng sức mạnh phép thuật của mình nhấc bổng cả ba người lên rồi bay thẳng lên chỗ Gangplank trong sự ngỡ ngàng của đám thủy thủ.

“John, cậu ấy lợi hại như vậy từ lúc nào nhỉ?” – Tom kinh ngạc khi thấy sức mạnh phép thuật của John.

“Khốn kiếp, sao chúng lên được đây?” – gangplank thấy John cùng Miss và Graves đang bay đến thì tỏ ra hơi chút kinh ngạc, hắn ta lập tức ra lệnh cho đám thủy thủ trên tàu xả súng vào John.

“Ầm…”

Chỉ một cái quét tay, John đã đánh bật toàn bộ đạn đang bay đến quay ngược trở lại bắn thẳng vào đám lính kia khiến không tên nào sống cả.

“Bịch…” – John cùng Miss và Graves nhẹ nhàng đáp xuống con tàu Dead Pool, Miss cười khà khà nói: “Bất ngờ lắm đúng không? Gangplank, hôm nay sẽ là ngày tàn của ngươi đấy.”

“Con khốn, câu này ta nói mới đúng.” – nói rồi Gangplank xoay người chạy vào bên trong, Miss John và Graves lập tức đuổi theo.

“Rầm rầm…”

Đột nhiên mặt sàn rung động mạnh rồi sụt xuống, một cái bẫy? Có thể đúng nếu như không có John ở đây, chỉ cần sử dụng chút sức mạnh phép thuật của mình John dễ dàng giúp Miss và Graves lơ lửng trên không tránh được cái bẫy ấy.

Miss nhìn quanh không thấy Gangplank ở đâu kì lạ hỏi: “Quái thật, mới thấy hắn chạy vào trong này sao bây giờ không thấy gì cả rồi.”

Graves nhìn cái chốt đèn trước mặt, hắn ta tiến đến thử xoay nó ngược chiều kim đồng hồ thì lập tức ba cánh cửa hiện ra trước mặt ba người.

John kì lạ nhìn Graves hỏi: “Sao anh biết đấy là công tắc mở thứ này?”

Graves đáp: “Ta từng bị nhốt tại Noxus, cũng đã biết về mấy thứ cơ quan đại loại thế này rồi.”

Miss nhìn ba cánh cửa nói: “Bây giờ chúng ta đi cái nào?”

Graves nhìn ba cánh cửa hắn ta tiến đến cánh cửa thứ ba, vết sẹo trên ngực lại tê lên một cách đau đớn, Graves mỉm cười phẫn hận, hắn nghĩ: “Mày đây rồi TF, cuối cùng ta cũng có thể giải quyết ân oán.” – Hắn ta xoay người về John và Miss nói: “Tôi sẽ đi cánh cửa này, mấy người không cần đi theo tôi, nếu muốn phá hủy cổ máy này nhanh nhất thì nên chia ra, như vậy tỉ lệ gặp được phòng điều khiển sẽ cao hơn rất nhiều nếu đi chung.”

Nói xong hắn ta đã mở cánh cửa ấy bước vào bên trong trước.

John nhìn Miss nói: “Anh ta nói đúng, chúng ta chia nhau ra thôi.”

Miss gật đầu nói: “John, cậu cẩn thận.”

John đáp: “Yên tâm, nếu cô có gặp khó khăn gì nhất định tôi sẽ đến, chắc chắn.”

“Ừ…” – Miss gật đầu sau đó mở cánh cửa phòng thứ hai bước vào, John cũng nhanh chóng bước vào cánh cửa phòng 1.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4

Số ký tự: 0