Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4
Phần 25
2024-08-04 03:48:03
John cũng đồng ý hắn nhìn Fizz nói: “Này, cậu dẫn ta vào thành phố xem xét một vòng xem, e rằng có chuyện gì đó xảy ra rồi.”
Fizz gật gật đầu, chạy trước nói: “Đi theo tôi, đến quảng trường trước.”
John và Ryze nhanh chóng chạy theo sau, âm thanh náo nhiệt bắt đầu vang lên trong tai của bọn họ.
“Có âm thanh, chắc họ tập trung tại quảng trường” – Fizz khi nghe thấy những tiếng động ấy thì chạy nhanh hơn trước.
Lúc này tại quảng trường, hai nhóm người đang đứng đối lập nhau, đứng đầu hai nhóm ấy không ai xa lạ là Miss Fortune và Gangplank, phía sau họ là những tên thuộc hạ với đầy đủ vũ khí trên tay. Miss vẫn như trước, cô xinh đẹp gợi cảm nhưng không kém phần mạnh mẽ, từ ánh nhìn đến cách cầm súng, cô nhìn Gangplank nói: “Chuyện của chúng ta nên kết thúc đi là vừa, ngươi hãy liệu mà rút toàn bộ đám thuộc hạ khỏi thành phố này.”
“Ha.. ha… cô có bị điên không Miss? Kêu ta rời khỏi thành phố này à? Còn lâu” – Gangplank cười ha hả, súng trên tay hắn xoay xoay trên ngón châm chọc. Một tên thuộc hạ tâm phúc của Gangplank bên cạnh nói: “Chúng ta nghĩ cô nên đồng ý làm vợ của thủ lĩnh bọn ta đi là vừa, trông cô “ngon” thế kia mà không chấp nhận làm vợ thủ lĩnh bọn ta thì thật tiếc quá. Ha.. ha…”
Nói xong hắn ta cùng đám thủy thủ phe Gangplank ở phía sau cười khoái chí, ở bên cạnh Miss Fortune, Tom thấy tên lính tép riu ấy dám xổ ra những từ ngư dơ bẩn với Miss thì vô cùng tức giận hắn nghiến răng nói: “Thằng khốn, mày có tin tao cắt lưỡi mày không?”
“Tao thách mày đấy.” – Cái tên thuộc hạ của Gangplank vừa nói ấy thách thức Tom.
“Được rồi, miệng chó không cần phải tốn nước bọt.” – Miss Fortune ngăn cản Tom lại, cô nhìn Gangplank giọng nói đầy đanh thép nói: “Ta cho ngươi suy nghĩ một lần nữa, có rời khỏi thành phố này hay không?”
Gangplank cũng bắt đầu nghiêm túc lại nhìn Miss nói: “Miss… ta cũng nói cô nghe rõ đây, quyền lực tại thành phố này nhất định phải thuộc về ta, và ta cho cô một cơ hội mau rời khỏi đây nếu không khi ta đánh bại cô nhất định sẽ đem cô về làm vợ đấy.. ha.. ha..”
Nắm tay của Miss siết chặt, cô nghiến răng nói: “Được thôi, nếu ngươi đã muốn thì ta cũng không muốn tốn nước bọt nữa, mọi người tấn công.”
“Đánh nhau thì bên ta không ngán đâu nhé! Anh em lên!” – Gangplank cũng lập tức ra lệnh.
Hai bên bắt đầu dao, đao, súng ống lao vào đánh nhau tới tấp, khói lửa bay tứ tung.
“Đánh nhau rồi kia, không biết ai thắng nhỉ?”
“Lâu lâu mới được xem một trận đánh hay thế này, không uổng bỏ một ngày làm việc mà”
“Yên lặng coi, ta đang xem mà, ôi choa, nhìn Miss kìa cô ấy thật xinh đẹp, oa… cô ấy đá cho tên kia lăn trên mặt đất tư thế quyến rũ quá.”
Ở bên ngoài, những người dân trong thành phố xem việc hai phe đánh nhau là một điều gì đó rất thú vị, họ tỏ ra vô cùng hứng thú với điều này.
“Pằng…”
Miss Fortune súng trên hai tay liên tục bắn vào đám thuộc hạ của Gangplank khiến bọn chúng ngã lăn ra đất bất động.
“Này ngươi vừa nãy nói gì dám nói lại không?” – Tom nhìn cái tên thuộc hạ thân cận của Gangplank kẻ mà mới vừa nãy dám nói những lời xúc phạm đến Miss Fortune.
“Ta nói cô ta nên chấp nhận về làm vợ của thủ lĩnh bọn ta đấy, ngươi định làm gì ta?”
“Vậy ngươi chuẩn bị chết đi là vừa” – Tom quát lên giận dữ, đao trên tay liên tục vung lên chém xuống một cách mãnh liệt.
“Mày nghĩ Halam ta đội phó của thủ lĩnh là kể dễ bắt nạt lắm hay sao?” – hóa ra tên hắn ta là Halam, cả người hắn cũng bắt đầu nổi lên từng đường gân xanh, cơ bắp cuồn cuộn, hai tay hắn cầm hai chiếc rìu đen to tổ chảng liên tục đập lên xuống, Tom từ thế thượng phong nhanh chóng bị rớt xuống hạ phong, hai chiếc rìu đen kia thực sự quá mạnh, một cây đao mỏng manh của Tom không thể nào chống cự lại được.
“Rắc…”
Cây đao trên tay Tom bắt đầu nứt ra rồi gãy vụn, Halam thừa thắng xông lên chém một cách đầy mãnh liệt: “Sao thế sao thế, vừa nãy mày mạnh mồm lắm cơ mà, giết tao thử coi.”
“Thằng khốn” – Tom hiện tại mặc dù không có vũ khí trên tay nhưng vẫn không dễ gì lùi bước, cậu ta nắm lấy một cây gỗ cạnh đó cỗ gắng chống trả.
“Á” – Tom bị một rìu chém qua ngang tay, máu bắn ra đỏ thẩm cả cánh tay.
“Tom.” – Miss Fortune thấy Tom bị một rìu chém trọng thương thì vô cùng lo lắng.
“Sơ hở nhé.” – Gangplank tận dụng Miss đang chú ý đến Tom mà để lộ sơ hở, đao trên tay hắn chém xuống, hướng bả vai trái xẻ dọc.
Xoạt…
Miss Forune kinh hoảng lùi lại phía sau, cũng may cô né nhanh nên một đao ấy chỉ kịp để lại vết rách trên áo của cô mà thôi. Gangplank thấy Miss trong tình huống như thế mà vẫn né tránh được thì tỏ ra chút kinh ngạc, hắn cười nói: “Nhanh đấy.”
“Đừng quan tâm đến tôi” – Tom hô lớn rồi lao vào tiếp tục đánh với Halam,”Thằng khốn, chết đi” – Halam cũng điên cuồng không kém, hai rìu trên tay cứ liên tục bửa xuống khiến trên người Tom lúc này be bét máu.
“Phịch…”
Tom ngã trên mặt đất, hắn cảm thấy hơi thở của mình lúc này dần một khó hơn, ánh mắt căm hận nhìn Halam.
“Mày mới là kẻ chết đó.” – Halam điên cuồng cầm hai cây rìu đen bổ xuống, nhưng ngay lúc này một cây đinh ba đột ngột từ bên ngoài bay đến chặn nhát bổ chí mạng đó lại, kế tiếp đó một quái nhân trong hình thù nửa cá nửa người lùn lùn nhảy đến đứng trên cây đinh ba, ánh mắt của nó nhìn tên Halam ấy với toàn bộ sự tức giận.
“Fizz là cậu!” – Tom kinh ngạc nhìn quái nhân trước mặt, hóa ra cậu ta quen với Fizz, khi Fizz đến đây thấy Tom bị đánh cho tơi tả thì tức giận vô cùng, cậu ta nói: “Dám đại bạn của ta, chết đi”.
Chiếc đinh bạ lập tức bay lên lọt vào tay của Fizz cậu ta tấn công nhữ vũ bão thế như bài sơn đào hải, chỉ nghe những âm thanh ầm ầm vang lên, tên Halam ấy lần đầy tiên thấy có kẻ kinh khủng đến thế thì vô cùng sợ hãi, hai cây rìu đen trên tay bị nứt mẻ gần bể cả.
“Cậu ta xuất hiện thật đúng lúc.” – Miss Fortune ở bên kia thấy Fizz xuất hiện cứu Tom cảm thấy vô cùng vui sướng, thế nhưng lúc này đây Gangplank lao đến súng trên tay của gã bắn ra từng viên đạn tẩm độc, Miss Fortune vì chút lơ là mà dính phải một viên đạn, cô ngã lăn ra mặt đất đau đớn ôm cánh tay đầy máu.
“Đến đây kết thúc nhé thuyền trường Miss Fortune, à không phải gọi là thợ săn tiền thưởng mới đúng chứ.” – Gangplank tiến lại cạnh Miss Fortune súng trên tay gã chỉa thẳng vào mặt của cô cò súng chuẩn bị bấm.
Miss Fortune nhắm chặt mắt cô hiện tại không thể cử động do chất độc của hắn ta khiến toàn thân cô tê dại, một cái chết đang được đợi sẵn.
“Vù…”
Đúng lúc này một quả cầu lửa to lớn bay đến nhắm thẳng vào người của Gangplank khiến hắn buộc phải lùi lại tránh né, Gangplank tức giận hét lớn: “Con mẹ nó, là thằng nào đánh lén.”
“Là ta đây.” – John xuất hiện trước mặt Miss Fortune nhìn chằm chằm Gangplank cười nói.
Đôi mắt của Miss Fortune hoàn toàn mở to, cả người cô run lên, người thanh niên trước mặt, ánh mặt trời kia sao ngươi lại chói đến thế, ta muốn nhìn thấy khuôn mặt ấy, vóc dáng thân quen kia, là thật ư, ta có nằm mơ không.
“Trông cô không giống khi xưa đấy Miss, mạnh mẽ lên đi chứ.. hì hì” – John xoay đầu nhìn Miss chọc ghẹo cười cười.
“John… là… là cậu sao? Tôi không nằm mơ chứ? Đúng là cậu sao?” – Miss Fortune cả người run lên liên tục, cô lắp bắp nói.
“Là John… cậu ấy đã quay lại…” – ở bên kia Tom khi thấy John xuất hiện cũng tỏ ra kinh ngạc vô cùng.
“Ủa, mấy người quen cậu ta à?” – Fizz thì không biết chuyện Tom, Miss Fortune và John quen biết nhau cho nên tỏ ra khá khó hiểu.
John nhìn Miss cười nói: “Được rồi, mọi chuyện ở đây cứ để ta lo, khi nào giải quyết xong chúng ta tha hồ chém gió.”
Nói xong John xoay đầu nhìn Gangplank, mặc cho Miss Fortune vẫn đang sửng sờ, có lẽ cô vẫn chưa tin vào những gì mắt mình nhìn thấy. Hắn nói: “Xin chào! Còn nhớ tôi không?”
Gangplank tức giận quát : “Mày là cái mốc gì mà ta phải nhớ, cút ngay, bằng không đừng trách ta ra tay ác độc.”
“Vậy là không muốn nói chuyện nhỏ nhẹ à?” – John làm ra bộ dáng đùa cợt, rồi đột nhiên hắn lao đến, liên hoàn loạn kích tung ra, quyền cước gì đánh tới tấp vào người của Gangplank, thế nhưng có vẻ John có hơi chút coi thường gã ta khi chỉ cần vài cú lắc người, gã đã tránh được các đòn đánh của hắn.
“Ồ, không tệ” – John cười cười.
“Thằng khốn, dám đánh thủ lĩnh bọn ta” – đám thủy thủ ở cạnh đó tức giận cầm vũ khí lao đến tấn công John, chỉ nghe vài tiếng la hét thất thanh cả đám thủ hạ của Gangplank lũ lượt nằm bất động trên mặt đất, cơ thể của bọn chúng co giật như có những luồng điện chạy qua.
Sau đó Ryze xuất hiện bên cạnh John lòng bàn tay trái của lão đang được bao phủ bởi những dòng điện ma pháp đáng sợ.
Gangplank nghiến răng, lau đi vết mồ hôi trên trán chỉ thẳng kiếm vào John và nói: “Các ngươi cứ đợi đấy, ta sẽ còn quay trở lại. Toàn bộ rút.”
Phe Gangplank đã rút lui, bọn chúng nhanh chóng chạy ra bến cảng lên tàu của mình, Gangplank nhìn vào tình hình hiện tại rất hiểu rõ, bên địch đột ngột có cứu binh, thực lực của bọn họ cũng rất mạnh vậy nên cuộc chiến lần này quá chênh lệch, đành rút quân bảo toàn lực lượng để lần sau phục thù.
“Thắng rồi, chúng ta thắng rồi.” – những thủy thủ tàu và thuộc hạ của phe Miss Fortune hô reo sung sướng.
“John có thật là cậu đấy không?” – Miss Fortune tiến lại gần hắn, cô nhìn dáng vẻ của hắn, da đen hơn trước kia, thân hình cũng cơ bắp hơn, quả thật cô không thể nhìn ra John.
John cười đáp: “Xa nhau một thời gian cô quên tôi rồi sao?”
“Đúng là cậu rồi, tôi rất nhớ cậu đấy… John tôi nhớ cậu” – Miss đột nhiên lao đến ôm chằm lấy John, mặc những ánh mắt xung quanh đang ngỡ ngàng, ở đây chỉ có mỗi Tom là biết trong lòng của Miss đang nghĩ gì, Miss bất ngờ giật mình, cô phát hiện ra cánh tay phải của John.. nó nó đã mất.
Miss Fortune run lên từng đợt nói: “John.. chuyện này…. chuyện này là sao? Tại sao trong cánh tay áo phải của cậu lại… không có tay?”
John cười đáp : “Thì nó mất rồi chứ sao còn hỏi.”
“Mất… chuyện gì đã xảy ra với cậu…” – Miss Fortune có vẻ không thể nào chấp nhận được sự việc này cộng thêm trước đó cô bị trúng một viên đạn nhiễm độc của Gangplank nên cô lập tức ngã xuống bất tỉnh.
“Miss… Miss” – John lo lắng liên tục gọi tên cô.
“Mau đưa cô ấy về chữa trị đi, cô ấy bị trúng độc” – Tom đến bên cạnh vội vã nói.
John gật đầu lập tức bế Miss đi theo đám thủy thủ trở về tàu. Fizz ở phía sau kéo áo Tom lại hỏi: “Mấy cậu quen cậu ta à? Chuyện là thế nào, phải kể cho tôi biết đấy.”
Tom gật đầu nói: “Được được, về rồi tính.”
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro