Phần 8
2021-10-14 22:33:00
Ting ting…
Tiếng chuông tin nhắn làm tôi tỉnh dậy. Những thứ vừa rồi hóa ra chỉ là mơ.
SMS từ anh Lâm: “Chiều nay có đi tập gym không?”
Tôi: “Em có, 5h chiều anh nhé”
Anh Lâm: “A hôm nay không đi được, vợ anh hôm nay bị ngã, chắc em cũng biết”
Tôi: “Vâng, cô Lan bị trượt chân ngã, mà cô đỡ chưa a, em nhắn tin không thấy cô trả lời”
Anh Lâm: “Đỡ rồi e, vợ a gọi, hết ca sáng a xin nghỉ về luôn, định đưa chị đi bệnh viện khám coi thử, nhưng vợ a bảo vẫn đi lại được, dùng miếng dán giảm đau, xoa ít thuốc, chỉ cần nghỉ ngơi một chút chắc không sao”
Tôi: “Vâng, mong là cô không bị sao”
Anh Lâm: “Hồi sáng, em đưa vợ a về à”
Tôi: “Không a, lớp trưởng lớp e đưa về”
Anh Lâm: “Con gái à”
Tôi: “Con trai a ạ”
Anh Lâm: “Ok thank e”
Chiều hôm nay, tôi đi tập Gym một mình, hôm nay tập các bài cơ đùi, bụng. Đến tối về mới thấy tin nhắn của cô Ngọc Lan: “Hồi sáng cô đau quá, giờ đỡ hơn rồi, cảm ơn em”. Đầu tôi vẫn đang quanh quẩn với những suy diễn linh tinh, kèm theo giấc mơ hồi trưa làm tôi cứ cảm thấy day dứt khó chịu. Tôi muốn sang thăm nhà cô, nhưng không biết lấy lý do gì, một mình qua đó thì ngại quá.
Tôi quyết định liên hệ với Thế Anh hỏi xem hắn có rảnh không để ngày mai (thứ bảy) hoặc chủ nhật rảnh thì đại diện lớp qua thăm hỏi cô một chút, rủ cả đứa con gái lớp phó đi.
Ngày hôm sau khoảng 8h sáng, cả team có 6 đứa lận, tôi, Lớp trưởng, lớp phó, Tùng, và 2 bạn nữ nữa. Chúng tôi mua một chút hoa quả làm quà. Đến nhà thì cả anh Lâm và cô đều ở nhà, mọi người chào hỏi rồi thăm hỏi cô. Cô đã đi lại bình thường, chỉ hơi đau, đi cầu thang thì hơi khó khăn một chút, nhưng có thể tự đi được.
Ngồi nói chuyện được một lúc mấy thanh niên đã có dấu hiệu muốn đi về hẹn hò yêu đương cuối tuần rồi, cả đám chào để đi về, tôi thì trọ ngay gần bị anh Lâm gọi lại. Trong chậu nước có một con cá Tầm cỡ vừa, nặng hơn 2kg đang giãy đành đạch, nước bắn tứ tung.
Anh Lâm kể: Anh chị hồi trước có thuê một cô giúp việc, nhưng do con dâu mới sinh con, nên phải về chăm cháu nội. Đợt này anh chị đang thuê một bạn nữ sinh viên, nhưng lại không ưng lắm, có đôi chút vụng về. Giờ anh chị đang tìm người giúp việc mới, em có ai biết làm việc nhà với nấu ăn thì giới thiệu cho anh chị.
Công việc thì khá đơn giản: Chỉ cần phụ anh chị lau, dọn nhà vào buổi chiều và nấu bữa tối thôi. Bởi vì: Anh Lâm thì đi làm cả ngày rồi, không có thời gian, còn cô Ngọc Lan thì có hôm dạy buổi sáng hôm dạy buổi chiều, ở nhà cũng có thời gian rảnh, nhưng anh không muốn cô quá vất vả và bị áp lực vì việc nhà. Cả 2 anh chị sẽ có thêm thời gian rảnh để bên nhau, thư giãn… Tập thể thao rèn luyện sức khỏe, hưởng thụ cuộc sống và mong muốn lớn nhất tâm lý thoải mái để nhanh nhanh có em bé.
Trở lại với con cá Tầm. Đối với người chưa từng làm qua cá Tầm thì thử thách này khá khó nhằn, vì cá Tầm có đặc điểm rất riêng, đầu tiên là thân cá rất nhớt, thứ hai vẩy rất cứng. Đặc biệt nhất là cá Tầm không có xương, mà toàn thân là sụn, cá tầm thịt rất thơm ngon và không tanh như các loài cá khác.
Tôi đã từng đôi lần làm thịt cá Tầm do vậy, không quá bỡ ngỡ trước việc sơ chế và chế biến món cá này. Từ hồi nhỏ tôi đã phải phụ giúp gia đình để bán hàng tạp hóa nên buổi chiều muộn chúng bạn đi đá bóng, là lúc tôi đang loay hoay bán hàng phụ mẹ giờ đó cũng khá đông khách, sau này ba mẹ tôi mở thêm 1 quán ăn nhỏ, ba tôi khá tâm huyết với nghề nấu ăn này, và tôi cũng thường xuyên phụ ba tôi nấu, khi lớn hơn, tôi dần dần đảm dương một phần công việc của ba, kể cả giết mổ, làm thịt.
Khi đi học có laptop tôi hay xem video nấu ăn trên mạng, vì đã từng nấu ăn và cũng thích nấu ăn nên tôi hiểu họ đang làm gì và nhớ được sơ sơ công đoạn và nguyên liệu mà họ làm.
Cá tầm, món ăn cũng khá mắc tiền, quán ăn bình dân thì thường sẽ không làm món đó, chỉ có khi có nhà nhờ mổ hộ, hoặc đặt để chúng tôi làm giúp. Sở dĩ là như vậy là cá tầm chủ yếu mua ở nơi xa về, cá tầm sống rất dai nên vận chuyển một thời gian nó cũng không chết được đâu, do vậy họ thường hay mua sống về tự mổ hoặc nhà nào bận thì nhờ chúng tôi mổ giúp ăn cho tươi ngon chứ không mua kiểu mổ sẵn.
Dự định sẽ làm 3 món: Lẩu, nướng, rang muối. Món đầu tiên là nấu lẩu nên tôi cùng anh Lâm đi chợ mua thêm các nguyên liệu: Xương ống, rau, các loại rau thơm, ớt, măng, đậu, gừng, cà chua, sả, dứa, bún, đậu phụ… Riềng, mẻ để làm món nướng.
Về nhà, hầm xương làm nước dùng, đun một nồi nước nóng, trần sơ qua toàn bộ con cá, dùng dao đánh hết lớp vảy cứng, cắt bỏ toàn bộ vây, cùng với đó là đánh sạch hết lớp nhớt trên thân cá. Cắt phần đầu, cắt phần đuôi dài bằng 1/3 thân cá. Phần giữa thì mổ lưng chia đôi phần sụn lưng, loại bỏ nội tạng.
Món lẩu: Phi thơm hành khô, gừng, tỏi. Xào cà chua, Cho đầu cá, dứa, ớt, măng, xả, gia vị, xào qua, rồi chế nước hầm xương vào.
… Bạn đang đọc truyện Lén lút tại nguồn: http://bimdep.pro/len-lut/
Món nướng: Cắt 9 miếng cá vừa ăn, xay nhuyễn các gia vị: Riềng, mẻ, mắc khén, gia vị, cho vào lò nướng 30 phút.
Món rang muối: Cắt thành miếng hơi vuông, tẩm ướp gia vị, lòng đỏ trứng gà, bột chiên giòn, chiên cá đến vàng giòn, chiên thêm sả, tỏi. Rắc muối bột lên rồi bày ra đĩa.
Cắt tỉa hình bông hoa trang trí từ củ cà rốt, một số loại rau thơm trang trí rồi bày biện món nướng với món rang muối ra đĩa, nhìn cực kỳ hấp dẫn.
Nồi lẩu sau một thời gian đã sôi ùng ục, hương thơm hấp dẫn. Anh Lâm mang một chai rượu được đồng nghiệp anh tặng, rượu được rót ra 3 chén, chúng tôi cùng uống, cô Ngọc Lan chỉ nhấp môi, chứ không uống. Món cá Tầm rất lạ miệng nên cả 3 người ăn rất nhiệt tình, vừa ăn 2 vợ chồng cô vừa tấm tắc khen ngon. Rượu thì chủ yếu là tôi với anh Lâm uống, chén thì anh mời, chén thì tôi mời, rồi tôi còn mời cả cô Ngọc Lan uống nữa mặc dù cô đang bị đau nhưng đang không dùng thuốc nên cô cũng uống một ngụm, mặt cô hồng lên nhìn rất mê người, có khi làm một ngụm rượu lại có tác dụng giảm đau ấy chứ.
Ăn uống no say lúc đó đã hơn 12h, ăn lẩu nhiều nước nên no căng hết bụng, tôi với anh Lâm dọn nhanh rồi anh Lâm với cô Ngọc Lan lên tầng 2 nghỉ ngơi, ăn no rượu vào phê quá làm tôi cực kỳ buồn ngủ, đành mượn tạm sofa ngủ tại trận luôn, rượu vào làm tôi ngủ rất ngon và sâu, mơ một giấc mơ kỳ lại gì đó mà đến lúc tỉnh tôi không thể nhớ nổi.
Tôi mới thức dậy thì thấy cô Ngọc Lan đã trong bếp đang dọn dẹp: “Cô đang bị đau, để em dọn cho”
Cô Ngọc Lan: “Không sao em, việc nhẹ nhàng thôi”
Tôi: “Cô cứ nghỉ ngơi đi để em dọn, mấy khi em được sang nhà cô chơi”. “Mà mới dậy em thấy hơi khát, nhà mình có chanh, hay cam không cô”
Cô Ngọc Lan: “Có chanh đấy, để cô đi pha nhé”
Tôi: “Pha nhiều cho cả anh Lâm nữa nhé, trong này để em dọn cho”
Cô Ngọc Lan: “Ừ”
Dọn dẹp nhanh, nhận lấy cốc nước chanh mát lạnh từ tay cô, tu ừng ực một hơi hết sạch, không quên ngắm nhìn cô thêm lần nữa rồi cầm túi rác đi đổ rồi về luôn. Về đến nhà vẫn thèm ngủ, làm thêm một giấc nữa đến gần 5h mới tỉnh. Chiều nay đi tập Gym, Lại nhớ ra vừa rồi uống rượu, mấy buổi tập trước coi như đi tong.
Qua đầu tuần sau, dự báo thời tiết: Cơn bão số 3 đang tiến vào đất liền. Những tiếng Sét xé ngang màn đêm tĩnh lặng, từng đợt từng đợt điên cuồng, mỗi lần sét đánh là cả không gian chớp lên sáng rực, cảm tưởng nó đánh vô nhà tôi là tôi banh xác, sẵn trong lòng đang nghĩ đến việc xấu, sợ bị trời phạt. Gần 12h đêm, bỗng có cuộc gọi từ anh Lâm, “Em ơi có ở trọ không, vợ anh vừa gọi bảo ở nhà vừa bị sét đánh hay sao ấy, cô vừa khóc vừa gọi cho anh”. “Em…”. Bỗng… BÙM… một tiếng sét xé toạc màn đêm.
Tôi sợ quá ngắt cuộc gọi luôn, bởi vì tôi sợ khi sét đánh, mà mình dùng thiết bị điện và sóng điện thoại thì rất nguy hiểm. Điện thoại liên tục vang lên tiếng chuông, tôi không dám nghe, định tắt nguồn luôn, nhưng anh Lâm cứ gọi. Một lúc sau thấy tiếng sét ngớt đi tôi mới dám nghe. “Alo, Sấm sét ghê lắm anh ơi, anh đang ở đâu mà không có nhà”. Lại có tiếng sét đùng đùng, tôi giật bắn mình, trùm kín chăn, còn anh Lâm lại càng khẩn trương hơn nói: “Anh đang đi công tác với sếp, hàng xóm ở gần có số anh đều gọi nhưng họ không bắt máy, ông thì tắt nguồn rồi, anh chả biết làm thế nào, đánh liều gọi cho em vậy”.
Tôi: “Nhà anh chị có chống sét lo cái gì, em đây mới sợ cái phòng trọ bé xíu này chả biết sét nó đánh tan lúc nào”
Anh Lâm: “Đi sang nhà anh xem giúp anh như thế nào, đi”
Tôi: “Em đang sợ chết khiếp, ngồi co do ở phòng đây, không dám đi đái luôn ấy”
Anh Lâm: “Coi như anh xin em, qua đó xem chị thế nào giúp anh một tí, về anh sẽ trả công, được không?”
Tôi: “Em chết rồi thì anh trả công kiểu gì được, sấm sét ghê thấy mẹ luôn, em ra ngoài đó nó dí 1 cái là em đi”
Anh Lâm: “Không sao đâu, ở gần, chạy vù cái là đến”
Tôi: “Thôi được, em đánh liều cả tính mạng của em vì anh đấy”
Anh Lâm: “Gì mà nghê nghiêm trọng vậy”
Tôi: “Thế thôi, em chả sang đâu”
Anh Lâm: “Thôi được rồi, anh sẽ trả công xứng đáng, được chưa, sang đi”
Tôi: “Nhớ đấy!”
Anh Lâm: “Ừ, Ừ… sang luôn nhé”
Tôi cúp máy, vai diễn vừa rồi thật quá đạt, ngay lúc anh Lâm nói chỉ có cô Ngọc Lan ở nhà một mình thì ngay lập tức tôi muốn chạy sang đó rồi, nhưng phải kỳ kèo làm giá để đánh lạc hướng. Nếu như tôi mà sang Hollywood thì các nhà đạo diễn sẽ phải quỳ rạp xuống chân tôi cầu xin tài năng xuất chúng này đóng vài bộ phim, giải Oscar chắc chắn nằm trong tầm tay.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro