Phần 7
2021-10-08 11:36:00
Một tuần sau!
Đứng ngập ngừng trước cửa căn chòi nhỏ nằm ở mép chợ mất một lúc, Lan Anh mới đủ can đảm bước thẻ thọt vào trong. Dù đã chuẩn bị từ trước, thế như khi gặp lão thọt, nàng vẫn ngập ngừng không thốt được thành lời.
Cô giáo kiếm lão có việc gì không?
Thấy nàng cứ đứng đó, lão thọt lên tiếng trước…
– Cô ngồi đỡ trên giường nha. – Vừa nói, lão quơ đại cái áo vắt trên thanh giường phủi phủi tấm dạt giường – Ngại quá, nhà lão có mình, nên hổng có bàn có ghế gì hết.
– Dạ không sao đâu. Lan Anh, à… em, à… tôi…
Nàng lúng túng. Quả thật khoảng cách tuổi tác giữa hai người, khiến nàng không biết phải xưng hô thế nào cho phải.
– Hổng sao, cô giáo cứ kêu tui là lão thọt. Còn cô giáo thích xưng gì cũng được.
– Dạ… Em qua đây, có tí quà, em muốn cảm ơn anh đã cứu em hôm đó…
Lan Anh cũng không hiểu sao, nàng lại chọn xưng mình là “Em”.
– Cô giáo khách sáo quá. Lão có làm gì đâu…
Tự nhiên cả hai nhìn nhau, ngượng ngùng. Rõ ràng hôm đó lão làm rất nhiều thứ. Và mãi đến hôm nay, Lan Anh cũng không sao quên được việc của ngày hôm đó.
Im lặng mất một lúc, lão thọt lại lên tiếng.
– Chết, cô giáo uống nước nha. Lão quên. Dở quá.
Lão thọt đứng lên, đi tới cái tủ chén rót nước. Trong nhà, cũng không có cái ly nước nhìn có đàng hoàng khiến lão cứ đứng ngập ngừng, lúng túng. Nhìn thấy lão như thế, Lan Anh cũng đứng lên, bước tới. Đột nhiên lão quay người lại.
– Ây chết…
Cái quay người quá mạnh, làm toàn bộ nước đổ hết lên người Lan Anh. Lão thọt lại lúng túng lấy cái áo chùi chùi cho nàng. Nhưng rồi khi nhìn lại cái áo còn dơ hơn áo nàng, lão lại ngại quá thôi không lau nữa. Nhìn lão như thế, Lan Anh phì cười.
Rồi, cũng không hiểu sao, nàng bước thêm một bước, rướn lên, hôn vào môi lão.
Đứng hình mất mấy giây, lão thọt há miệng đón lấy nụ hôn. Lão choàng tay ôm rịt lấy người nàng. Cả hai hôn nhau say đắm. Lão dìu nàng ra giường, nhẹ nhàng nhưng lành nghề cởi áo rồi cởi quần nàng ra. Bằng tất cả ngón nghề của mình, lão lại mang Lan Anh phiêu du trong cơn hoang lạc. Nơi nàng thấy mình được nâng niu, được trân trọng, và được khám phá tất cả những ngõ ngách sâu thẳm nhất của con người mình…
Một lúc sau, lão chồm lên, định ấn cặc vào âm đạo nàng, thì Lan Anh đẩy lão ra, và choàng dậy.
Rồi, trước ánh mắt ngạc nhiên của lão, nàng nhẹ nhàng ngồi xuống, nắm dương vật lão bằng hai tay. Rõ ràng Lan Anh muốn được trông thấy thật rõ ràng nhất thứ mà một tuần trước đây đã chăm sóc cửa mình nàng, đã mang đến cho nàng một niềm khoái lạc mà chưa bao giờ nàng được tận hưởng. Nàng nâng niu, nhẹ nhàng sục nó. Rồi đưa lên mũi, khẽ hít một hơi như không phải hít để căng buồng phổi mà là hít để ghi khắc vào trong đầu, trong tâm trí của nàng. Dù hơi thoáng ngạc nhiên có phần giật mình với hình dáng kỳ quái của nó, nàng vẫn không thấy sợ, trái lại tự nhiên nàng cảm thấy một cái gì đó nơi cửa mình nàng. Thật kỳ lạ, lồn nàng tứa nước khi nàng cầm lấy con cặc này… Và Lan Anh nhẹ nhàng há đôi môi xinh đẹp khẽ nuốt trọn con cặc kia vào cổ họng mình…
Hai người làm tình trong mê đắm.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu. Không biết bao nhiêu lần miệng rồi cửa mình Lan Anh miệt mài, say mê phục vụ con cặc người tình. Chỉ biết khi hai người buông nhau ra, rã rời, sướng khoái và cả hạnh phúc… thì bên ngoài màn đêm đã buông.
Mặc lại quần áo, chuẩn bị ra về, Lan Anh bật cười vì câu nói của lão thọt.
– Cô giáo sẽ đến nữa chứ?
Nàng bước đến, cúi xuống bú cặc lão thêm vài cái, làm cho nó lại rục rịch đứng lên.
– Lão tệ quá, nó còn biết câu trả lời…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: http://bimdep.vip/lao-thot/
Hơn một tuần sau ngày lão thọt bị đâm…
Buổi chiều, tắm táp xong, Phấn khoác lên người bộ váy ngủ bằng lụa mỏng, vải áo rũ theo thân tôn lên bộ ngực tròn, vòng eo thon gọn và cặp mông mẩy đầy đặn. Dù không còn trẻ nhưng dáng người chị trông vẫn rất đẹp. Thơ thẩn dạo bước ra vườn, nhìn lại cái nơi diễn ra cuộc truy hoan với Điền vào đêm hôm trước, bất giác Phấn mỉm cười. Hôm đấy người chị hẹn là lão thọt.
Không nhớ từ khi nào, Phấn đặc biệt thích làm tình trong những hoàn cảnh hớ hênh, có thể bị bắt gặp bất cứ lúc nào. Cái cảm giác hồi hộp, xen lẫn sợ sệt khiến chị hưng phấn. Đặc biệt nhìn bạn tình dù rất sợ nhưng vẫn không thể cưỡng lại được sự quyến rũ từ chị, nó làm khoái cảm trong người chị dâng trào. Và, Phấn lại càng dễ đạt cực khoái hơn, những khi mà chồng chị ở đâu đó rất gần.
Thế nên hôm ấy, chị muốn cặc lão thọt lấp kín lồn mình, khi chồng chị và đám thợ thuyền liên hoan. Vô tình sao, Điền lại trở thành con mồi của chị. Ban đầu, chỉ định trêu gan chàng ta, nhưng khi nhìn thấy con cặc đen đúa với bề ngang quá khổ, Phấn tự nhiên không còn làm chủ được mình. Khi tay chị vòng không giáp được thân cặc, thì Phấn lại muốn thử thách nó với miệng mình. Rồi chị bị cuốn vào chính trò chơi do mình bày ra lúc nào không hay. Tội nghiệp lão thọt, không biết tối hôm đấy lão có đến không? Nếu đến và nhìn thấy cảnh chị quằn quại làm tình, lão có bức bối không? Sẽ ra sao nếu mình thử cả hai con cặc ấy cùng lúc nhỉ…
Nghĩ đến đây bất giác Phấn thấy mặt mình nong nóng và phía bên dưới lồn đang không quần lót của chị, hình như nước nhờn đang chảy ra…
– Chị Phấn!
– A, Huệ! Vào nhà đi em.
Tiếng gọi của Huệ kéo Phấn ra khỏi dòng tưởng tượng. Hơi thoáng xấu hổ như bị bắt quả tang, nhưng rồi chị cười thật tươi và mời Huệ vào nhà.
Nhìn chị Phấn từ phía sau, Huệ thấy thật ngưỡng mộ người phụ nữ này. Ở chị có một cái gì đó hấp dẫn và quyến rũ như men say mà tự bản thân nàng biết mình không có được. Chị Phấn cứ cười cười, nói nói. Thoải mái đưa đẩy, lẳng lơ và không ngại phô bày sự dâm đãng. Thế nhưng, ở chị có một cái gì đó làm người ta phải nể sợ. Chị luôn làm chủ bản thân, làm chủ mọi tình huống. Và, hình như chưa một ai ở cái xứ này dám cợt nhả với chị, nếu chị chưa chủ động cho phép…
Bất giác trong đầu Huệ hiện lên hình ảnh về những quả nho. Nếu như cô giáo Lan Anh là những quả nho xanh, vừa chín, căng tràn, mọng nước. Thì chị Phấn là quả nho chín muồi, mang trong mình đầy chất men say. Sẵn sàng hạ gục bất cứ người đàn ông nào, dù là cứng cựa nhất!
– Em uống nước mát nha. – Hỏi, nhưng cũng không đợi Huệ trả lời, Phấn quay về phía nhà dưới, gọi to – Chị Tư ơi, mang cho em hai ly nước mát.
– Sao? Nay qua chơi hay kiếm chị có việc?
– Dạ, em… em… Em muốn hỏi chị chuyện lão thọt?
Huệ, ngập ngừng. Rõ ràng hôm nay, sang đây, trong đầu chị nghĩ về một chuyện khác. Vẫn còn đó một bức tường, một vách ngăn vô hình không cho chị bước một bước để sống thật với nhưng cảm xúc của mình. Từ cái hôm không làm chủ được mình, ngậm lấy dương vật lão thọt, Huệ cứ day dứt mãi. May là hôm đấy mọi việc không đi xa hơn. Và, tự nhiên chị muốn sang gặp chị Phấn. Cũng không chắc để làm gì, cũng có thể, Huệ sợ phải ở một mình, đối diện với những lựa chọn mà chị mãi không tìm ra câu trả lời.
Phấn nhìn Huệ một lúc. Nhưng rồi chị cười:
– Hỏi việc gì? Sức khỏe lão thì em phải là người biết rõ nhất chứ… Hí hí…
– Không phải! – Huệ bất giác chột dạ, điều đó khiến chị đỏ mặt. – Mình để yên vụ này sao chị? Không báo chính quyền sao?
– Cảm ơn chị Tư – Lan Anh nói khi chị Tư để hai ly nước xuống bàn.
Đợi chị người làm đi khỏi, Phấn quay qua:
Theo em, kẻ đâm lão là ai? – Đôi mắt cười cười, nhưng Phấn nhìn rất sâu vào mắt Huệ. Không phải muốn chiếu tướng nàng, chỉ là chị hành động một cách vô thức theo thói quen.
Và nó làm Huệ hơi lúng túng…
– Không cần phải đoán, em biết chính xác hắn là ai. Ông Tùng bảo vệ.
Lại cười, nhưng lần này Phấn không nói gì. Chị bưng ly nước lên, hớp một ngụm rồi đặt ly xuống bàn. Một lúc sau, chị nói:
– Lão thọt cũng dư biết chuyện đó. Và lão kêu không báo chính quyền, nên chị không báo.
Huệ nhìn chị Phấn, lúc này chị đã thôi nhìn nàng, mà hướng cái nhìn ra ngoài sân. Bên ngoài, trời đang tối dần.
Huệ vẫn luôn thắc mắc về mối quan hệ giữa chị Phấn và lão thọt. Chị có quan hệ với lão, nàng biết. Nhưng giữa hai người họ có một cái gì đó như thấu hiểu, tin tưởng nhau hơn một mối quan hệ xác thịt bình thường. Cảm nhận như thế, nhưng nàng chưa hỏi, và cũng không định sẽ hỏi. Chị cảm thấy biết ơn họ. Và có lẽ giữa ba người, có những thứ đừng nên biết quá kỹ.
Huệ chợt hỏi.
– Lão thọt là người như thế nào chị?
Phấn nghiêng đầu nhìn Huệ.
– Ý em là… – Huệ lúng búng, cố tìm từ để diễn đạt cho rõ hơn.
– Chị hiếu ý em – Vừa nói, Phấn vừa nhìn Huệ như đong đếm. Đoạn, chị đừng lên, nháy mắt.
– Đi vào đây, chị kể em nghe chuyện này.
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: http://bimdep.vip/lao-thot/
Lão thọt đứng ngó căn nhà xây gạch quét vôi trắng thật bề thế. Lão được thuê đến để hàn cái giường sắt cho chị người làm. Đúng là nhà giàu, buồng cho người làm ở còn rộng và đẹp hơn căn chòi lão sống gấp mấy lần. Mà cũng đúng, lão thì so gì với con Tư. Nói là giúp việc, nhưng con Tư nhìn cũng rất ngon lành. Gái một con, người lại hơi phốp pháp, điều ấy khiến nó có bộ ngực cực khủng. Nó căn tràn trong cái áo bà ba, rung rinh lên xuống theo mỗi nhịp bước đi. Lão thọt cứ tự hỏi không biết mấy cái nút áo kia có khi nào không chịu nổi mà bung ra không. Nghĩ đến đấy, lão thọt phì cười.
Gọi là buồng, nhưng thật ra nó được ngăn ra từ căn nhà bếp, bốn vách về bằng tôn xi măng. Một mặt tiếp giáp với nhà trên, mà cụ thể hơn là phòng làm việc của ông Tám Tiền. Hai vách hướng ra vườn. Cửa buồng thì mở thẳng vào căn bếp. Bố trí như thế rất tiện lợi, vừa tách biệt với nhà trên, vừa tiện cho việc bếp núc.
Loay hoay đục, cắt rồi hàn… bỗng lão thọt phát hiện trên tường có một cái lỗ to bằng miệng chén ăn cơm. Điều kỳ lạ là xung quanh lỗ lại được lót vải, cứ như thể sợ mấy cạnh bén từ tôn xi măng cắt vào vậy. Nhưng cắt vào cái gì? Nhìn một vòng quanh buồng như xác định lại vị trí, lão thọt nhận ra đây là mặt tiếp giáp với phòng làm việc của ông chủ nhà. Tức là nơi ông ta để đồ đạc, giấy tờ làm ăn. Hay… hay con nhỏ Tư này tính chôm chĩa gì của chủ nhà? Có thể lắm…
Nghĩ như thế, lão thọt nheo một mắt lại để ngó vào cái lỗ. Tối thui. Chiều cao cái lỗ rất vừa tầm mắt lão khi ngồi. Trở bộ, lão thọt lại thử nhìn vào trong bằng con mắt bên kia. Vẫn tối thui. Lão đưa thử tay vào, không qua được hết bàn tay. Tự nhiên, một ý nghĩ biến thái hiện lên trong đầu lão.
Nhìn ra cửa buồng, để chắc rằng con Tư vẫn chưa đi chợ về. Ông bà chủ nhà thì hiện vẫn đang ở trên nhà trên, trong phòng khách. Và theo như thói quen lão nắm được qua hai ngày làm việc tại đây, họ không khi nào bước xuống dưới này. Yên trí như thế, lão thọt đứng lên móc cặc mình ra và bắt đầu xóc.
Lão thọt sục cặc với hình ảnh cặp vú khổng lồ của con Tư. Lão tưởng tượng nó chổng mông cú cặc lão, hai vú được giải phóng khỏi ngục tù, buông thõng, đung đưa. Lão sẽ đưa tay nhào nặn, quầy vũ cặp vú ấy. Một lúc, nó sẽ thẳng người lên, dùng hai vú kẹp lấy cặc lão rồi sục… Và, nghĩ sao đấy, lão nhét con cặc mình vào cái lỗ trên tường.
Vừa kéo cái tủ đựng giấy tờ đi chỗ khác, chưa kịp thắc mắc về cái lỗ vừa hiện ra trên tường, Phấn giật bắn mình, may là không kêu lên. Từ cái lỗ ấy, từ đâu, một con cặc dị hợm lù lù chui ra. Mất hai giây định hình về vị trí bức tường, thêm hai giây để xác định ai là người đang đứng bên kia, và thêm hẳn năm giây để hiểu toàn bộ sự việc. Phấn bật cười.
– Lão già biến thái!
Chửi thầm trong đầu, nhưng với bản tính của mình, tự nhiên, chị thấy thích cái lão già này. Nhìn ra cửa phòng, xong lại quay nhìn con cặc với đầu khấc lỉa chĩa mấy sợi lông, Phấn há miệng, nuốt lấy nó…
Giật bắn người, lão thọt lập tức rút cặc ra.
Cái gì thế này? Cảm giác ấy… Lão đang mơ ư?
Ngần ngừ một lúc, lão lại đưa con cặc vào.
Và, lập tức một cảm giác ấm nóng bao trùm lấy cặc lão. Lão thọt sướng nổi gai ốc.
Lại rút cặc ra, lần này lão đã biết cái cảm giác kia là gì. Con Tư thì đang đi chợ. Như vậy, chỉ có thể… Nghĩ đến Phấn, bà chủ nhà, người đàn bà cực kỳ xinh đẹp, nét đẹp mang đậm chất lẳng lơ, mời mọc, lão thọt hơi chột dạ. Thế nhưng, rõ ràng chị ta mới ngậm cặc lão. Còn bú mút và liếm láp nó. Kệ mẹ, đã trót thì trét. Bất quá người ta lại tạo thêm mấy vết thương trên cặc lão, sợ gì. Nghĩ thế, lão lại đút cặc mình vào…
Phấn mỉm cười khi con cặc kia lại từ từ chui ra.
– Cũng lớn gan ghê!
Lần này chị đưa tay nắm chặt lấy nó, rồi xóc. Lưỡi le ra, chị xoáy vào lỗ tiểu mà gãi.
Lão thọt sướng quíu cả người. Bao nhiêu năm nay, thỉnh thoảng lão đụ mấy con mẹ hàng cá. Thế nhưng đấy chỉ là giải tỏa. Lão không hứng thú lắm. Chủ yếu các cuộc làm tình chỉ đơn giản là tụt quần ra, nhét cặc vào, rồi nhấp. Mấy cái lồn nhão nhoẹt ấy không làm lão mất nhiều sức để đút vào, và lão cũng không bận tâm mà chăm sóc. Thậm chí, lão còn chẳng thèm nhớ mặt của chủ nó là ai… Tóm lại, rất lâu rồi gã mới lại được hưởng cái sướng khoái khi được bú cặc như thế này. Mà đây lại còn là một cái miệng cực kỳ quý phái, có nằm mơ gã cũng không dám nghĩ đến. Miệng của Phấn, chủ căn nhà to nhất trong vùng. Giờ, lão lại còn biết thêm, đấy là một cái miệng bú cặc điêu luyện.
Lúc đầu là tò mò. Sau, là thích thú. Nhưng rồi mấy phút trôi qua, Phấn thấy mình đang bị cơn nứng cuốn lấy. Hoàn cảnh, mùi từ con cặc, cộng thêm cái hình dạng dị hợm của nó cùng cảm giác ba cục gù cứ cọ vào miệng và mấy sợi lông khều khều ở cổ họng làm chị thấy hưng phấn đến rung người. Không còn chỉ đơn giản là những đường liếm nhẹ nhàng, chị tì hẳn hai tay vào tường thấy thế, gục đầu liên tục nuốt lấy con cặc kia. Như thể chị đang cho nó đụ vào cổ họng mình. Và, cảm giác cặc ấy ngày càng thêm cứng, nở to trong miệng, làm lồn chị chảy nước.
Bỗng…
– Phấn… Phấn… chị đâu rồi.
Nhả cặc ra, dùng tay đẩy mạnh nó lùi lại, quay lưng đứng lấp cái lỗ hổng, Phấn quay nhìn ra cửa. Tất cả chuỗi hành động được thực hiện một cách cực kỳ nhanh chóng và dứt khoát đến cả bản thân chị cũng phải ngạc nhiên. Vừa lúc ấy, ông Tám Tiền, chồng chị ngó đầu vào phòng.
Hơi nhíu mày nhìn cái tủ hồ sơ bị xê dịch và vị trí đứng của Phấn, nhưng rồi ông Tám nhìn lên chị, nói:
– Chị ở nhà chút trả tiền cho ông thọt nhé. Qua đi lên ủy ban tí.
– Ờ… mình đi…
Vẫn cứ đứng nguyên tư thế ấy, Phấn trả lời chồng.
– Ừ, chiều làm món gì ngon ngon. Qua về sớm thì mời ông thọt ở lại nhậu cho vui.
Nói rồi, ông Tám quay đi. Ông vẫn kịp nhìn thấy xung quanh miệng vợ mình đang đầy nước.
Ông Tám vừa đi khỏi, Phấn đi một mạch xuống nhà sau, nơi buồng ngủ của chị Tư người làm. Chộp ngay tay lão thọt, chị kéo về phòng mình. Tội nghiệp lão, cặc vẫn còn đang lú ra ngoài, làm lão thốn hết sức mỗi khi bước đi…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: http://bimdep.vip/lao-thot/
Cúi xuống nhìn cái lỗ trên tường, Huệ nghe tim mình đập dồn. Thật sự quá kích thích! Bỗng, chị nghe một hơi ấm nhẹ nhàng phả vào tai chị, cùng hương thơm thoang thoảng, Huệ nổi da gà.
– Sao, thú vị không?
Chầm chậm quay đầu lại, Huệ thấy mặt chị Phấn đã rất sát với mặt mình, đến mức mũi hai người sắp chạm vào nhau. Và… Huệ không thể nào ngờ được, chị Phấn áp môi chị lên môi mình.
Nhìn thấy mắt Huệ lạc thần dần theo câu chuyện, Phấn mỉm cười. Chị hiểu những gì đang diễn ra trong lòng Huệ, và hiểu cả lý do vì sao nàng sang tìm chị như thế này. Và, khi cúi xuống nhìn tận mắt cái lỗ, má Huệ đã đỏ như gấc chín. Phấn áp ngay môi mình, hôn lấy đôi môi xinh đẹp kia. Như chết điếng vì bất ngờ, đôi môi ấy mím chặt. Nhưng Phấn không bị đẩy ra. Mặc kệ, Phấn cứ nhẹ nhàng mơn trớn. Tay đưa ra sau gãy nhẹ lên gáy Huệ, lưỡi chị nhẹ nhàng tách đôi môi nàng ra. Mãi ngần ngừ, nhưng cuối cùng, lưỡi chị cũng đi được vào trong, khám phá khuôn miệng thơm ngát, vẫn còn run khẽ vì ngại ngùng.
Huệ như phiêu bồng. Chưa bao giờ nàng tưởng tượng tới hoàn cảnh này. Những tháng ngày gần đây, nàng sống trong cuộc đấu tranh, dằn vặt ghê gớm giữ bản ngã và phần người, giữa con tim và lý trí. Trải qua một loạt sự việc, Huệ như khám phá ra một phần con người khác từ sâu thẳm bên trong mình. Nó khiến nàng vui vẻ hơn, cười nhiều hơn và tràn đầy nhựa sống. Nếu như trước kia, Huệ chỉ đến với tình dục bằng tình yêu thương, muốn phục vụ và chăm sóc chồng. Nàng vẫn thấy sướng, vẫn phản ứng, nhưng đó chỉ là cơn sướng của cơ thể, chỉ đến khi âm hộ, bầu vú nàng được kích thích, được sử dụng. Ngày thường, nàng ít khi, nếu như không muốn nói là chưa bao giờ nghĩ đến nó…
Thế nhưng, gần đây, khi nàng ra chỉ vì chứng kiến cảnh làm tình, hay đỉnh điểm là nàng đạt cực khoái khi nuốt con cặc lão thọt vào miệng mình. Huệ dần nhận ra cái êm dịu, nhẹ nhàng nhưng cũng rất mãnh liệt và dư âm rất lâu của cơn sướng khoái từ tâm hồn. Những lúc một mình, nàng đã nghĩ nhiều hơn về tình dục. Huệ bắt đầu biết thèm muốn, biết nhớ nhung và bắt đầu tưởng tượng về những cảnh làm tình. Nhưng, nàng không thể. Trên tất cả, vẫn còn đó Điền, chồng nàng. Vẫn còn đó tình nghĩa vợ chồng, còn đó gia đình nhỏ của nàng mà nàng vẫn đang ngày qua ngày vun đắp. Nàng không thể phản bội Điền, không thể làm chuyện có lỗi với anh. Dù nàng đã từng bị anh làm tổn thương. Đã từng tan nát. Nhưng không thể vì thế mà nàng buông thả. Huệ biết, mình không thể để một người đàn ông nào khác đưa dương vật vào âm đạo mình. Dù đó có là lão thọt, người mà thật sự nàng đã ao ước bấy lâu nay.
Đó là với đàn ông. Huệ chưa chuẩn bị tâm lý, hay ít nhất chưa bao giờ nghĩ đến việc một người đang nhẹ nhàng dìu nàng ra giường lại là một người phụ nữ như lúc này. Huệ bồng bềnh, nàng nghe cơ thể mình như tê liệt. Bức tường vô hình kia, dường như đang mong manh rất nhiều.
– Chị… Ưm…
Huệ không thể nói thành lời, cơ thể nàng ưỡn lên như đó nhận khi lưỡi chị Phấn cuốn lấy núm vú nàng.
Như quá hiểu cơ thể phụ nữ cùng những khao khát. Chị Phấn nhẹ nhàng nhưng nhanh chóng lột phăng mảnh vải cuối cùng trên người Huệ, ngay cả khi nàng vẫn chưa ý thức được việc gì đang diễn ra.
Rời môi Huệ, Phấn di chuyển lưỡi mình trên bầu ngực vun tròn, căng cứng. Cùng với đôi tay, chị nhẹ nhàng sợ nắn cặp đùi thon dài của nàng. Thế nhưng, chị vẫn tránh không chạm vào đầu vú. Huệ như quả nho xanh, căng mọng. Núm vú nàng nhỏ, hồng, lúc này đang dần cương cứng, nhô lên. Phấn hiểu và như cảm nhận được sự khao khát đang cuồn cuộn chảy trong người Huệ. Cũng như hiểu cả sự bứt rứt, căng tức của núm vú nàng ngay lúc này. Chị muốn giúp nàng đập đổ bức tường kia…
Bỗng, Phấn chồm lên cuốn lấy núm vú nàng.
– Ưm…
Huệ không kìm được bật ra tiếng rên.
Tự nhiên, Huệ mở mắt thật to nhìn chị Phấn. Rồi, bất ngờ nàng kéo chị lên, áp miệng mình vào môi chị, và lùa lưỡi vào tìm kiếm cái lưỡi kỳ diệu kia.
Dứt nụ hôn, Phấn nhìn Huệ mỉm cười. Ngồi dậy, Phấn đưa tay cởi cái váy ngủ bằng lụa ra. Lúc này, hai người đã hoàn toàn khỏa thân. Hoàn toàn trần truồng. Như thể phơi bay hết tất cả cùng nhau, cùng hòa quyện vào nhau, cùng nhau khám phá cơn hoang lạc.
Mỉm cười bẽn lẽn, Huệ nhẹ nhàng co chân lên, khi chị Phấn đang từ từ trườn xuống dưới người nàng.
– Chị ơi…
Cũng như phần trên, Phấn không vội vàng. Lưỡi chị chu hai bên đùi Phấn. Chị như muốn khám phá, muốn thưởng thức sự mịn màng của làn da. Thỉnh thoảng, chị rà lưỡi lên bẹn, lên phần gồ lên gần môi ngoài âm hộ. Nhưng rồi chị lại rời đi.
– Ôi… chị ơi…
Cứ mỗi lần như thế, lồn Huệ lại tươm nước. Phấn nhìn rõ từng cái nhíu nhẹ, khát khao. Âm vật của nàng đang nhô hẳn ra, đỏ mọng.
Và rồi, cũng bằng một động tác bất ngờ, chị đẩy hai chân Huệ lên cao và ngoạm lấy lồn Huệ, mút mạnh.
– Ôi…
Huệ co giật, người nàng run lên như lên đỉnh.
Lúc này, Huệ không còn quan tâm quá nhiều, trong đầu nàng chỉ còn cảm giác nơi cửa mình. Huệ nghe một niềm hoan lạc của tự do, của giải phóng đang cuồn cuộn chiếm lấy cơ thể mình. Phải, nàng muốn được tận hưởng. Muốn cùng chị Phấn khám phá những chân trời mới của ái ân…
Bỗng, Huệ trở người ngồi lên. Rồi trước sự bất ngờ của chị Phấn, nàng vật chị nằm ngửa ra, và trườn xuống chiếm lấy cửa mình chị. Lồn chị Phấn thật quyến rũ. Dù không còn được hồng hào, nhưng nó vẫn có một nét đẹp gì đó rất ma mị. Lần đầu tiên, Huệ tiếp xúc gần thế này với cửa mình phụ nữ. Không rõ do mụ mị trong cơn hoang lạc, hay sự giải phóng nàng vừa trải qua, Huệ thấy lòng mình dâng lên một cơn thèm khát của mình này. Và nàng cúi xuống quét lưỡi mình vào đấy.
– Ôi… Huệ ơi…
Tiếng rên như lời động viên, khiến Huệ say mê với công việc của mình. Nàng muốn đem tất cả nhưng gì mà mình từng được phục vụ, ra phục vụ lại cho cái lồn này.
Bỗng…
– A…
Huệ giật bắn mình. Lồn nàng vừa bị tách ra.
– Lão… Không…
Ôm chặt mặt Huệ bằng hai tay, chị Phấn giữ cho mắt nàng nhìn thẳng vào mắt mình.
– Thả lỏng đi em… nghe chị…
– Không… lão…
– Không sao cả… em đáng được hưởng… Nghe chị, thả lỏng người mình… Em xứng đáng được hưởng…
Vẫn nhìn sâu vào đôi mắt thảng thốt của Huệ, chị Phấn nhẹ nhàng.
– Ôi… trời ơi…
Huệ không biết phải làm gì. Nhưng nàng cũng không có nhiều thời gian. Bên dưới lão thọt đã bắt đầu nhấp. Mỗi nhịp cặc lão ra vào, như từng đợt sóng vỗ, làm mòn đi sự phản kháng của nàng, dù lúc này nó đã rất ít ỏi. Huệ gục đầu vào vai chị Phấn, hổn hển kêu lên:
– Chị ơi…
Một lúc sau, lão thọt rút con cặc đã bóng nhẫy nước nhờn ra. Phấn đỡ Huệ ngồi lên. Hai tay chống về phía sau, chân dang rộng. Huệ làm theo, thân vô lực. Lúc này nàng vẫn chưa dám nhìn thẳng lão thọt…
Phấn chồm người ra mép giường, ngậm lấy cặc lão thọt mà bú. Một lúc, chị chỉnh đầu cặc ấy vào đúng lỗ lồn Huệ, ngước mắt nhìn lão thọt, mỉm cười. Không cần nhắc, lão thọt đẩy người tới. Dương vật tách lồn Huệ chạy sâu vào trong.
– Ưm… chị ơi…
Huệ rên lên, đưa mắt tìm chị Phấn.
– Nào… ngoan… tận hưởng đi em.
Nói rồi, chị cúi xuống, ngậm lấy núm vú nhỏ hồng của Huệ.
– Ôi…
Huệ rên lên. Nàng nhắm chặt mắt. Cả lồn và vú truyền lên khoái cảm dồn dập, khiến nàng như muốn nín thở.
– Ui chao, sướng lồn quá…
Tiếng rên của chị Phấn, làm Huệ mở mắt ra. Vẫn miệt mài chăm sóc vú nàng, nhưng lúc này chị Phấn đã đứng xuống đất, tì người vào mép giường, vểnh mông lên. Lồn chị đang được hai ngón tay lão thọt chăm sóc.
Lão thọt bắt đầu tăng tốc, cả tay và cặc lão đều ra vào như pít tông. Không chịu nổi với kích thích, Huệ chồm lên, ghì lấy đầu lão thọt. Há miệng cho lưỡi lão sục sạo rồi cuốn lấy lưỡi mình. Huệ thấy cơn cực khoái đã lơ lửng, chuẩn bị ập xuống người mình…
– Ôi… sướng quá…
Huệ vật người xuống giường. Hổn hển. Nàng đã lên đỉnh. Lên đỉnh với con cặc lão thọt.
Phấn chồm người lên, vuốt ve gương mặt lấm tấm mồ hôi của nàng. Huệ nhìn chị, rồi há miệng đón lấy nụ hôn.
– Ưm…
Lão thọt đã nhét cặc mình vào lồn Phấn, bắt đầu nhấp. Dù đã rã rời, Huệ vẫn há miệng ngậm lấy đầu vú chị mà bú, khi lúc này nó đang đung đưa trước mặt nàng. Tay nàng chụp lấy vú còn lại mà xoa nắn…
– Giỏi lắm, em… Ui da… nắc… nắc mạnh lên…
Phấn rên rỉ, đưa một tay ra sau kéo sát hơn lão thọt vào mông mình, như muốn cặc lão chui sâu thêm vào lồn chị. Nằm bên dưới, nhìn chị Phấn nhấp nhô, cảm nhận hơi thở gấp của chị, Phấn như cũng cảm nhận được cơn sướng khoái cùng chị.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu. Lão thọt rút cặc ra, đưa tay sục nhanh. Mất khoảng năm nhịp, lão ngửa cổ rên lớn.
– A…
Tinh trùng của lão phọt thẳng vào miệng hai người đàn bà đang há ra chờ đợi.
Đưa tay nắm cặc lão rồi sục thêm vài cái, miệng ngậm lấy đầu khấc, Phấn như muốn vắt đến giọt cuối cùng tinh trùng trong con cặc ấy. Rồi, nhìn lão bằng ánh mắt dâm tình, Phấn quay sang, ôm lấy mặt Huệ lùa hết tinh trùng vào miệng nàng. Hơi nhăn mặt, nhưng Huệ cũng đón lấy và nuốt trọn…
… Bạn đang đọc truyện Lão Thọt tại nguồn: http://bimdep.vip/lao-thot/
Ghe về, cả xóm biển rộn rã tiếng cười nói, tiếng gọi nhau và tiếng ì oạp của sóng vỗ vào mạn thuyền. Thật may mắn là sao khi cả năm nay miền biển này không phải hứng chịu bất kỳ cơn bão nào. Mưa thuận, gió hòa, cá tôm lại trúng mùa.
Khi lo cân đong xong thì cũng là lúc trời về trưa.
– Vợ mang mớ cua này qua cho lão thọt, xong mời lão chiều qua nhà mình nhậu nha.
Điền ngồi trên võng lúc lắc, vui vẻ gọi với theo dặn vợ. Hai chuyến rồi, thuyền gã đi đều trúng. Ngoài tiền lương như được hứa, gã còn được chủ thưởng thêm rất hậu. Nghĩ về một tương lai sáng lạng, Điền thấy hết sức hài lòng. Bất giác, gã không ngăn được tự mình thán phục mình. Quả thật để tìm được một người giỏi gian như gã đâu phải dễ. Nghe những gì ông Tám Tiền chủ ghe khen gã là đủ hiểu… Bất giác gã lại cười một mình. Rõ ràng, ngoài ông chủ, chị chủ ghe cũng cực kỳ thích và khen gã suốt:
– Cái thằng, cặc đã to mà đụ cũng giỏi!
Từ hôm ấy, cứ mỗi đợt về là Điền luôn tranh thủ thưởng thức cái lồn ma mị kia. Hay có khi tối nay, nhậu xong phải tìm cách lẻn đi tí mới được…
Cái chợ làng giữa trưa, vắng ngắt. Nằm ngoài mép, cách xa mất sạp hàng tí là cái chòi nhỏ của lão thợ rèn. Bao giờ cũng thế, trong cái chòi ấy lúc nào cũng nóng hừng hực. Và lúc này, nó cũng đang hâm hấp lửa dục. Cô giáo Lan Anh đang ôm ấy cổ lão thợ rèn, nhấp nhô, rên siết.
– Ôi… xuýt… em sướng… em sướng quá…
Vừa đi đến cửa, Huệ đã nghe âm thanh nho nhỏ bên trong. Mỉm cười, chị bước vào trong, vừa đi, vừa cởi quần xuống…
Miền quê miệt biển ở một tỉnh lẻ miền tây, cuộc sống thật bình dị. Đàn bà hằng ngày vá lưới, xẻ khô, chăm sóc vườn tược, cửa nhà. Con nít thì một buổi đến trường, một buổi tụ tập nhau hò hét, chạy nhảy khắp xóm. Thanh niên lớn lên, theo cái ghe cái thuyền ra khơi, mang trong mình khao khát về một cuộc sống tốt đẹp. Duy chỉ có một lão già, chân thấp, chân cao, hằng ngày kiếm sống bằng việc rèn cây búa, cái dao… Xóm vắng bóng đàn ông, nên lão ngơi việc ra thỉnh thoảng đến giúp nhà này nhà kia mấy việc cần đến sức lực điền. Và, nhờ thế, lão rất được mọi người quý mến, thương yêu…
After Credits I…
– A… sướng quá…
Tùng, bảo vệ trường cấp 1 của làng, nữa nằm nữa ngồi trên cái ghế da cực kỳ êm ái. Quỳ giữa hai chân gã là một người con gái xinh đẹp, đang miệt mài nhấp nhô bú cặc. Lùa tay vào mái tóc dài óng ả của nàng, Tùng hít hà sung sướng.
– Sao, sướng chứ?
Trong phòng lúc này có thêm ba người đàn ông khác. Hai người cao to, vạm vỡ, tay đầy hình xăm. Và một người, vóc người nhỏ nhắn, đang ngồi trên một cái ghế da khác, đối diện gã Tùng.
– Dạ, sướng lắm anh Quang. Cảm ơn anh Quang nhiều, em Quỳnh này đẹp quá.
– Mày nói Lan Anh đang qua lại với lão già thợ rèn à?
– Dạ… xuýt… bú từ từ em, anh ra mất… Dạ, em xin lỗi anh. Em chắc chắn luôn. Chính mắt em nhìn thấy. Mà tay già đó quan hệ với đầy đàn bà trong làng luôn. Em rình ở nhà lão suốt ngày được coi phim hay…
Không nói gì, Quang nhíu mày suy nghĩ. Trong đầu hắn đang dần hình thành một kế hoạch…
After Credits II…
– Dạ, báo cáo anh, lão thọt… Dạ, em xin lỗi… tại người ta toàn kêu vậy, em quen…
Gã đàn ông đang báo cáo giật mình sửa lại câu nói khi bắt gặp ánh mắt của người đàn ông đang ngồi sau cái bàn dài trong căn phòng rất đẹp. Dáng người tầm thước, mái tóc hoa râm được chải gọn hất ra sau, người đàn ông ấy ra hiệu cho gã kia nói tiếp.
– Dạ… lão… à quên… ông Quân đang sống ở một làng chài nhỏ ven biển. Ông dựng một cái chòi lá nhỏ và sống như một lão thợ rèn vậy…
Nghe đến đây, bất giác người đàn ông nhíu mày tự hỏi:
– Anh Quân, anh đang làm gì vậy…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro