Phần 1
2024-08-05 02:28:03
Lão Dương năm nay đã bước vào lục tuần, nhưng dáng người vẫn rất cường tráng mạnh khỏe. Da dẻ rám nắng căng bóng, cơ bắp săn chắc không có vẻ bệu rạc như tuổi. Lão được như thế có lẽ nhờ vào thời trai trẻ bôn ba lao động quần quật không mệt mỏi. Và cũng nhờ thế, ngày hôm nay lão Dương mới gày dựng được cơ ngơi kinh tế an nhàn. Lão sở hữu một căn nhà 4 tầng, hẻm rộng rãi an ninh gần trung tâm thành phố. Vợ mất sớm, không có con. Lão đành cho thuê phòng như một kế mưu sinh nhàn rỗi. Căn nhà dư 4 phòng, thì ba phòng là đám sinh viên đại học, một phòng trên cùng do hai vợ chồng trẻ thuê. Lão không làm gì cả ngày ngoài sáng cafe, chiều tối nhậu.
Câu chuyện có lẽ không có gì đáng nói nếu không có việc phát sinh ngày hôm đó.
“Anh nói rồi… Làm sao tôi biết được chứ…”
“Tôi đã nói anh rồi… Không tin được người như vậy… Bây giờ phải làm sao ?”
Tiếng cãi vả lớn tiếng trên lầu vọng xuống từ phòng hai vợ chồng trẻ làm lão Dương đang thiu thiu ngủ trưa phải nhíu mày khó chịu. Tháng này là tháng hè, đám sinh viên lớp trả phòng, lớp trả tiền giữ chỗ để về quê hết. Cả nhà chỉ có ông và đôi vợ chồng trẻ trên lầu.
Người chồng tên Tuân, vợ tên Linh. Nghe đâu anh chồng làm công sở nhà nước, còn cô vợ là nhân viên ngân quỹ của một ngân hàng. Hai người còn rất trẻ chạc chỉ ra trường được vài năm, chưa con chưa cái. Cô vợ khá xinh xắn, dáng người thon nhỏ nhưng đầy đặn lồi lõm rõ ràng. Lão Dương không ít lần lén nhìn dưới váy cặp đùi tròn lẳng của con bé lên xuống cầu thang. Không ít lần lão còn nghe đám sinh viên tầng trên thậm thụt bàn luận về âm thanh sinh hoạt hàng đêm của hai vợ chồng. Lão ở tầng dưới không nghe thấy, nhưng lão thà không nghe thì hơn. Vợ chết đã mười năm. Lão cũng có đi lại với vài bà quá trong xóm, nhưng bà nào cũng nhìn chằm chằm như muốn chia chác căn nhà 4 tầng của lão. Thế là lão thà ở một mình.
Trên lầu lại vang lên tiếng chén bát vỡ và âm thanh dập cửa thật mạnh. Tiếng bước chân của anh chồng kia nện thùm thụp như muốn trút giận xuống từng bậc thang. Âm thanh đóng mở cửa. Tiếng xe máy gầm rú giận dữ. Và căn nhà trở lại sự yên tĩnh vốn có.
Lão Dương chép miệng ngủ tiếp. Nhưng chỉ mươi phút sau cửa phòng ông vang lên tiếng gõ cửa thật khẽ.
– Bác Dương ơi… Bác Dương. – Tiếng Linh bên ngoài.
– Gì ? – Lão Dương gắt gỏng.
– Cháu… Cho cháu thưa chuyện chút với Bác ạ…
Lão Dương mở cửa, bắt gặp đôi mắt con bé còn đỏ au ươn ướt. Một bên mặt con bé hơi đỏ còn in dấu mấy ngón tay. Rõ ràng là vừa bị chồng đánh. Tội nghiệp, lão cũng dịu mặt đi một chút.
– Có chuyện gì vậy cháu ? – Lão Dương xoay người đi vào phòng, ngồi xuống mép giường.
Con Linh có vẻ khá lúng túng, vì căn phòng trống trải không có lấy một cái ghế. Con bé mặc một bộ đồ thun ở nhà, tay túm góc áo kéo căng ra cố tình che hai bầu vú trống trải thả rông bên trong.
– Dạ… Tiền nhà tháng này… Cháu biết là bác có quy định rõ là hôm nay đúng hạn… Nhưng nhưng… Nhà cháu đang có chuyện khó… Nhờ Bác…
Lão Dương thoáng nhíu mày. Lão vừa nhớ ra hôm nay là đầu tháng, hạn thu tiền nhà do chính lão quy định. Ba phòng kia sinh viên nghỉ hè, còn mỗi căn phòng này xem như là thu nhập chính của Lão trong 3 tháng tới. Vậy mà… Dĩ nhiên lão vẫn có tiền, cũng không ít. Nhưng lão luôn tiết kiệm dè sẻn chi tiêu từ kinh nghiệm sống khó khăn trước đây. Chuyện cãi nhau vừa nảy của hai vợ chồng chắc không có gì khác ngoài chuyện tiền nong.
– Tôi đã nói… – Giọng lão lạnh đi.
Con Linh lo lắng đến khổ vội ngồi thụt xuống nắm bàn tay to bè của Lão Dương.
– Bác… Con hứa 7 ngày… Không, không… 4 ngày thôi… Con sẽ trả ngay.
Bàn tay Lão đang đặt trên đùi chợt truyền đến cảm giác mát lạnh dễ chịu. Tay con bé thật nhỏ trắng muốt, làn da mịn màn như được ngâm sữa thường xuyên. Trong đầu lão chợt vụt qua hình ảnh… Mỗi đêm, bàn tay xinh xắn này sờ nắn vuốt dọc cái dương vật căng cứng của thằng Tuân… Máu lão chợt sôi trào. Đụng quần sọt lão chợt đội lên một khối. Con Linh thấy lão sững người. Hơi ngượng, con bé toan rút tay lại. Đột nhiên, lão Dương tóm chặt tay con bé.
– Bác…
– Giúp Bác một chút… Tiền thiếu… Không sao.
Trong ánh mắt sửng sốt ngờ vực của con Linh, lão Dương kéo tay con bé dí vào đũng quần.
– A không… Trời ơi… Bác buông tay ra…
Mặc con bé hoảng hốt, lão Dương kéo tay nó ép chặt vào dương vật nóng hổi của mình. Hơi lạnh mát từ bàn tay gái trẻ thấm qua lớp vải quần sọt làm ông rùng mình sung sướng.
– Không… Bác đừng làm vậy… Con…
Con bé cố vùng tay, nhưng không thoát khỏi bàn tay mạnh khỏe của lão Dương.
– Giúp bác một chút… Con.. Con có mất gì đâu… Chỉ dùng tay thôi…
Lão thở hổn hển, gắt gao kềm chặt tay con bé ôm khít vào dương vật căng cứng của mình.
– Không ai biết đâu… Chút nữa thôi…
Con Linh cúi gằm mặt, hai gò má đỏ bừng lên làm dấu bạt tay khi nãy cũng chìm lấp không thấy. Cánh tay con bé vẫn căng cứng, nhưng không rụt lại mạnh mẽ như ban đầu.
– Ừm… Ngoan… Giúp bác chút thôi… Có ai biết đâu…
Lão Dương thì thào, giọng nói hổn hển. Con Linh cúi gằm mặt, đôi vai run rẩy, nhưng bàn tay đã thôi giẫy dụa như chấp nhận. Bàn tay con bé cứng nhắc theo ông nắm lấy khối u to lớn giữa hai chân ông. Lão Dương híp mắt mừng thầm. Túng quá làm liều mà đạt được kết quả bất ngờ.
– Con lên đây… – Ông kéo tay con bé.
– Không…
– Ngồi đây… Có ai làm gì đâu…
Con Linh thấp thỏm, không dám nhìn ông, ngồi xuống mép giường. Bờ mông con bé cong tròn hằn lên rõ mép quần lót tam giác nhỏ bên trong. Ông nuốt nước miếng cổ họng khô khan. Không còn kiên nhẫn, ông ngữa người ra giường, mông ưỡn lên, kéo phăng chiếc quần sọt xuống.
– Ahh…
Dương vật căng cứng to lớn của lão Dương bật ra trong tiếng la hãi hùng của con Linh. Con bé quay phắt người đi, toan vùng dậy. Nhưng lão Dương còn nhanh hơn. Ông níu chặt lấy cánh tay con bé, kéo ghì tại chỗ. Cơ thể con bé run rẩy nấc nghẹn khi bàn tay nho nhỏ mát lạnh của nó bị ông cưỡng ép đặt lên hạ bộ. Dù những ngón tay con Linh cứ cứng đơ, duỗi thẳng, nhưng lòng bàn tay nó bị ông ép chà qua chà lại trên thân dương vật cũng đủ làm ông sướng tê dại.
– Bác… Bác hứa là… Con… một lần này thôi…
Con Linh mím môi không dám nhìn lão Dương hỏi nhỏ.
– Ừ… Một lần thôi…
– Chỉ dùng tay… Và không được chạm vào người con…
– Ừ… Không chạm…
– Và bác sẽ không nói… Không kể cho ai nghe hết.
– Ừ… Không kể.
Lão Dương đã gấp đến độ con bé dù có muốn cái nhà lão cũng cho. Ông thả tay con bé ra, để mặc trôi nhẹ xuống bìu dái sần sùi của ông. Con Linh mím môi, mặt cúi gằm nhìn xuống sàn nhà. Bàn tay con bé run run mò lên, nhẹ nhàng cầm lấy khối thịt căng tức của ông.
– Haayyy… Ahhh
Lão Dương hít hà sung sướng nhìn thấy những ngón tay thon nhỏ ôm khít, lên xuống chậm chậm. Con bé đang thủ dâm cho ông một cách khá máy móc nhưng cũng đủ làm ông sướng muốn điên lên. Con bé cứ kéo lên, tuột xuống như đang bơm hơi làm dương vật lão Dương càng to hơn đến mức đáng sợ. Ngay cả lão cũng không nhớ từ lúc nào thằng nhỏ của mình lại hùng dũng như vậy.
Những ngón tay con Linh từ ôm sát khít dẫn bị kéo dãn ra, rồi dãn ra. Kích thước khủng bố của nó dường như đã bắt đầu thu hút chú ý của con bé. Ánh mắt con bé lén nhìn, hai gò má đỏ bừng như say rượu. Lão Dương biết, nhưng vờ như liêm dim tận hưởng không thấy gì. Tay con bé càng nhanh, sự bạo dạn càng nhiều hơn. Con Linh đã hơi xoay người lại, mặt nhìn vào hướng chân lão Dương nhưng thật sự dán chặt vào cái dương vật to lớn đung đưa trong tay.
– Hà hà… Ôi…
Lão Dương rên hừ hừ nhưng đầu óc lại cực kỳ tỉnh táo. Lão biết mình có thể thúc đẩy sự kiện này đi một bước xa hơn. Người lão chợt hơi giật giật như sắp xuất tinh. Cơ thể xoay ngang về hướng con Linh, co rút lại. Tay lão vòng qua eo con bé xiết chặt.
– Bác… Bác làm gì…
– Nhanh nhanh… Sắp ra rồi…
Con Linh mím môi sục nhanh. Nhanh. Mặc kệ cánh tay lão Dương đang vòng quanh eo ôm ghì. Một mùi hương gái tơ thơm ngát lang vào mũi làm lão mê say. Một bàn tay lão khéo léo luồn vào mép áo đi thẳng lên.
– Ah… Đừng mà.. buông tay….
Cơ thể con bé đang co rút lại khi một bàn tay to lớn nhám xì của lão Dương ôm trọn một bầu vú. Con bé không mặc áo ngực, bên trong lớp vải thun là một khoảng da thịt trần trụi tươi mát. Một cảm giác mềm mại mát rượi làm từng tế bào của lão như nở ra.
– Một chút nữa…. Ah… Một chút nữa….
Lão Dương thở hổn hển. Má lão nhễ nhại mồ hôi áp vào tấm lưng con Linh. Mùi hương thật thơm, cảm giác mềm mại của da thịt tròn trịa làm lão mê man. Bàn tay lão không ngừng vò nắn. Bầu vú con Linh thật no tròn vun tràn ra những kẽ tay. Lão cảm nhận được cả núm vú của con bé đang trỗi dậy cộm cộm trong lòng bàn tay.
– Buông tay… Con không làm nữa… Bác…
– Chút nữa thôi… Ahh… Sắp ra rồi…
Lần này là lão nói thật. Được ôm ấp vò nắn ngực con Linh như một giấc mơ thành sự thật với lão. Mỗi ngày nhìn con bé đi làm trong chiếc áo dài ôm khít tôn lên hai bầu vú no tròn, lão Dương đã không ít lần mơ tưởng. Giờ đây, bàn tay lão đang bấu lấy nó, vo tròn. Những ngon tay lão miếc qua miếc lại se se cái núm nhỏ mềm mại sương sương.
Cơ thể con Linh căng cứng. Hơi thở nó thơm mát đang dồn dập, cùng lúc cố gắng sục thật nhanh dương vật lão Dương. Một cơn sướng khoái lang đến tận óc. Khối thịt trong tay con Linh chợt co giựt. Co giựt. Một dòng tinh nóng hổi đục quẹo như sữa bắn tuôn xối xả.
– Ah… trời ơi… – Con Linh hoảng hốt nhìn dòng sữa nhão nhẹt tung tóe đầy trên người.
Lão Dương ngã vật ra giường lim dim sung sướng. Tay lão vẫn để nguyên trong áo con Linh, mân mê nhẹ nhẹ. Con bé mím môi kéo tay ông ra. Những ngón tay ông như luyến tiếc trượt dài xuống, miếc nhẹ lên cái núm vú săn cứng bên trong áo.
– Bác đã hứa không nói với ai…
Con Linh không dám quay nhìn lão Dương còn tênh hênh lim dim trên giường. Dương vật lão mềm oặt cong vẹo sang một bên, nhỏ giọt. Con bé túm lớp áo nhơ nhớp, đứng dậy đi ngay ra ngoài. Lão Dương vẫn giữ nguyên trạng, nhắm mắt tận hưởng như muốn níu kéo từng giây từng phút đê mê.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro