Phần 16
2025-02-04 06:56:00
Hai má Linh lại đỏ lựng lên, tim đập rộn ràng trước câu nói vừa giống như đùa lại vừa giống tán tỉnh của ông chú. Dù trước đó gã đã thổ lộ rồi nhưng khi nói ra trong bối cảnh này lại có sức sát thương mạnh hơn hẳn. Ý tứ rõ ràng là cứ thấy nàng thì cặc sẽ cương lên, vì nàng nên gã mới hứng tình như thế, nghe sao cũng thật nóng bỏng. Đang nhắc đến chuyện đó, tay cũng đang sục cặc cho gã nữa nên chẳng lờ đi được, nàng nhìn xuống rồi ấp úng hỏi:
– Con tưởng chú đang bệnh thì sẽ yếu đi… sao cái này vẫn cứ… ngóc lên như vậy nhỉ…
Thiện thì thầm:
– Chắc vì được con làm cho… thích quá… nên nó mới đòi liên tục…
Gã nói rồi đưa tay nắm vào bàn tay đang sục của Linh khiến tay nàng càng siết chặt lấy khúc thịt cứng cáp ấy hơn, rồi còn chuyển động cùng với nàng nữa. Hành vi ấy như muốn nhấn mạnh về màn thủ dâm của nàng cũng như biểu lộ rằng ông chú rất sung sướng khi được nàng chăm sóc.
Mặt Linh lại càng thêm nóng ran, tay như sắp bỏng đến nơi, nàng thẹn thùng đáp:
– Thì người ta đang làm cho chú đây rồi nè…
Thiện mỉm cười rồi nắm tay nàng nâng lên hạ xuống nhanh hơn như thúc giục, Linh hiểu ý cũng tăng tốc lên sục nhanh hơn, cơn sướng càng thêm mãnh liệt khiến gã đờ đẫn cả người. Thiện bỏ tay ra để quay về sờ đùi nàng, rồi gã lại thủ thỉ:
– Nay có về thăm ba má không…
– Con có, chắc làm cho chú xong là phải đi rồi, về chỗ trọ sửa soạn một chút…
Thiện có vẻ tiu nghỉu:
– Vậy là thứ hai mới lại được gặp nhỉ…
Linh cũng nhận ra sự hụt hẫng của ông chú, chả hiểu sao nàng lại không muốn gã buồn, tự dưng nghĩ gã ở nhà một mình sẽ cô đơn lắm. Thế là nàng dịu dàng nói:
– Chiều chủ nhật tầm 2 – 3 giờ con lên, nếu tiện thì… con sẽ ghé qua chỗ chú một lúc…
Thiện nghe vậy lại tươi tỉnh lên ngay, chỉ là câu nói có chút chiều chuộng thôi mà cũng khiến ông chú nọ vui mừng khó tả. Gã càng ôm lấy nàng chặt hơn, giọng khe khẽ bên tai:
– Nhanh hơn đi…
Tay Linh cũng thấy mỏi rồi, nàng nghe lời bèn tăng tốc lên tối đa, con cặc đồ sộ đang được tuốt lên tuốt xuống nhanh dồn dập, gã sướng đến mức ngừng cả việc hít ngửi lẫn sờ mó, cả người cứ đờ ra vì khoái cảm dữ dội. Đến lúc Linh thấy mỏi nhừ cả tay cũng là lúc ông chú không chịu được thêm nữa.
– Chú… chú ra rồi…
Hai người nhanh chóng tách nhau ra, Thiện nhổm dậy xoay ra phía cửa, khẩu đại bác co giật rồi bắn tinh tung tóe, lại là những phát bắn đầy uy lực khiến Linh nhìn mà kích thích.
Vẫn là sướng muốn điên người, bàn tay ngọc ngà của nàng lại khiến gã sướng buốt hết cả cặc khi đạt được cực khoái. Kết thúc lại là một bãi tinh dịch đặc sánh, Thiện hưởng thụ xong liền xếch quần lên rồi bảo:
– Để đấy chú dọn cho, con cứ về trước đi…
– Vâng…
Đang giả ốm nên không chở nàng về được, Linh lấy điện thoại ra đặt xe còn gã thì cặm cụi lau dọn. Gã lau xong cũng là lúc Linh đang đi giày cao gót để về, ngước lên lại thấy ông chú đứng chìa tay ra, nàng mỉm cười nắm lấy tay gã. Thiện kéo nàng đứng dậy rồi lại tranh thủ ôm chặt lấy, hai bầu ngực căng mọng bị ép vào bẹp dí. Linh thỏ thẻ:
– Hình như đỡ ốm hơn rồi này, lại ôm con chặt ơi là chặt…
Thiện khẽ đáp:
– Được con làm cho mấy lần nên cũng đỡ nhiều rồi…
Linh nghe mà lại thoáng đỏ mặt, làm như được nàng thủ dâm cho là thần dược vậy.
– Được rồi, có định cho con về không nào…
Thiện nói nhỏ:
– Chưa chào tạm biệt à…
Linh hiểu ý bèn mỉm cười e ấp rồi hôn lên má ông chú, vừa làm xong thì gã cũng bất ngờ hôn chụt vào má nàng. Linh thẹn thùng đánh nhẹ gã một cái:
– Thật là, ai cho hôn mà hôn…
Thiện đáp tỉnh bơ:
– Chú cũng chào tạm biệt thôi mà…
Linh làm điệu bộ lườm gã một cái, dĩ nhiên không hề giận dỗi gì mà giống lườm yêu hơn, còn gã thì cười xun xoe. Đúng lúc này thì điện thoại đổ chuông, Linh nhắc gã:
– Chắc xe tới rồi, con phải đi đây…
– Bảo người ta đi cẩn thận nhen…
– Con biết rồi, chú nhớ uống thuốc đều cho mau khỏe đó…
Bấy giờ Thiện mới chịu buông nữ thần của mình ra, cũng tiễn nàng ra tận cổng, nhìn nàng ngồi lên xe rồi mới yên lòng đi vào. Nằm trên phản mà vẫn chưa hết lâng lâng vui sướng, từ nay gã sẽ còn được nàng thủ dâm cho nhiều lần nữa, nghĩ thôi cũng đủ phấn khích lắm rồi, con cặc vừa xuất tinh xong lại đang rục rịch muốn ngóc dậy.
Vừa mới xa nàng có mấy phút thôi mà đã nhớ nhung da diết rồi…
… Bạn đang đọc truyện Lão bảo vệ may mắn tại nguồn: http://bimdep.pro/lao-bao-ve-may-man/
Ở nhà mình bao giờ cũng thoải mái ấm cúng nhất, được nằm ườn trên chiếc giường quen thuộc, được quây quần trò chuyện cùng bố mẹ, chơi với con cún béo tốt ục ịch, ra tay bắt nạt cậu em trai… vui vẻ là thế nhưng không hiểu sao thi thoảng Linh vẫn nhớ tới ông chú nọ.
Không biết giờ này đã ăn chưa nhỉ, còn sốt không hay đỡ rồi…
Mới đầu cũng chỉ quan tâm vu vơ như thế, nhưng dần dần lại nghĩ tới cả chuyện khác. Cái dương vật đồ sộ ấy gây ra ấn tượng quá mạnh mẽ, lúc xắt rau củ làm salad trong bếp, vừa cầm quả dưa chuột lên nàng bỗng liên tưởng ngay đến thứ đó.
To dài hơn thế này nhiều…
Rồi còn nhớ thêm cả cảm giác được cầm nắm khúc thịt ấy trong tay, nhớ đến màn xuất tinh đầy hoành tráng… Đang ngồi ăn cơm cùng bố mẹ mà trong đầu nàng cứ lẩn quẩn hình ảnh của gã cùng con cặc to dài ấy, đến mức còn thoáng ngẩn ra, làm mẹ nàng phải gọi:
– Gì mà ngồi thừ ra thế con, mệt à…
– À không ạ, con nhớ chuyện công việc thôi…
– Làm cả tuần rồi vẫn còn nghĩ với ngợi, ăn nhiều vào mà có sức…
– Vâng…
Linh tẽn tò cúi gằm mặt ăn cơm, bố mẹ nàng không hiểu sao con gái mình vừa ăn mà hai má vừa ửng hồng lên như thế.
Ăn tối xong hai mẹ con tíu tít rủ nhau đi mua sắm đến gần 10 giờ mới về. Linh làm mấy công đoạn chăm sóc da rồi leo lên giường, tranh thủ call video với bạn trai. Người yêu nàng đang là bác sĩ nội trú, công việc khá là bận, nhiều hôm còn phải trực đêm ở bệnh viện, thế nên thời gian gặp nhau khá ít ỏi. Tuy vậy Linh cũng không thấy phiền lòng gì bởi vừa hay nàng lại đang giả vờ chưa có bạn trai, gặp nhau ít thế này cũng tốt. Hai người yêu nhau từ thời sinh viên, anh chàng cũng là con nhà gia giáo, hiền lành ngoan ngoãn, vì vậy nên dù ít gặp mà nàng vẫn rất an tâm về sự chung thủy của người yêu.
Nói chuyện một hồi thì cũng đến đoạn chúc nhau ngủ ngon rồi tắt máy. Nằm trên giường mà Linh vẫn thao thức chưa ngủ ngay được, chẳng hiểu sao lúc này lại cứ nghĩ đến ông chú.
Không biết đã ngủ chưa nhỉ…
Trong lòng cứ có gì đó muốn quan tâm, Linh chần chừ giây lát rồi cầm điện thoại lên nhắn tin cho gã.
“Chú ngủ chưa?”
Thiện chưa ngủ vì đang nhớ nàng, gã cũng vừa thủ dâm xong thôi, nhận được tin của nàng bèn nhắn lại ngay.
“Chú chưa, con cũng chưa ngủ hả?”
“Vâng, chú đỡ mệt chưa?”
“Cũng đỡ nhiều rồi, mai con có qua chỗ chú không?”
Lúc chiều Linh chỉ nói nếu tiện sẽ qua, kiểu còn chưa chắc chắn, giờ nghe gã hỏi vậy nàng biết chắc là ông chú mong mình lắm, thế là nàng khẳng định luôn:
“Con có, tầm 3 giờ con lên.”
Thiện suy nghĩ gì đó rồi nhắn:
“Chỗ chú không có bàn ghế chỉ ngồi phản, con cứ mặc kiểu thoải mái cho đỡ bất tiện nhé.”
Linh hiểu ngay ý tứ của ông chú, mặc thoải mái ở đây tức là mặc giống mấy lần âu yếm gần nhất của hai chú cháu rồi, như vậy gã sẽ được mò mẫm nhiều hơn. Biết là thế nhưng nàng chẳng thấy phiền phức gì cả, chỉ thấy thú vị khi ông chú hiền lành đã biết đòi hỏi một cách khéo léo rồi. Tự nhiên miệng cong lên thành hình nụ cười, nàng nhắn lại:
“Con nhớ rồi, vậy để con ghé qua nhà trước rồi sang chỗ chú.”
Lời ít ý nhiều, chỉ vậy thôi là biết yêu cầu đã được chấp thuận, Thiện vừa mừng thầm vừa háo hức, chưa gì đã mong ngóng từ bây giờ rồi.
“Nếu lên sớm hơn là lại được ăn cơm con nấu rồi.”
“Phải ốm nhiều nhiều mới được ăn cơm con nấu nha.”
“Thế để chú ra dội nước lạnh cho ốm thêm vậy.”
“Hâm à… thế thì con còn mắng thêm ấy.”
“Bị mắng mà được ăn ngon cũng đáng.”
“Đúng thật là… để chiều mai con lại nấu cho là được chứ gì.”
“Hì hì. Nhất trí.”
“Thôi chú ngủ đi, con cũng ngủ đây.”
“Không hôn tạm biệt à?”
Linh ở đầu bên này đang mỉm cười, lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy. Nàng ấn mấy cái icon hình đôi môi gửi sang rồi nhắn:
“Vậy đã được chưa, hôn tận mấy cái rồi đấy nhé.”
Cũng may là Thiện không đến nỗi mù công nghệ, gã copy mấy biểu tượng đó rồi nhắn lại:
“Con cũng ngủ ngon nhen, hẹn mai gặp.”
“Vâng.”
Đặt điện thoại xuống, lúc này Linh mới không còn thao thức như ban nãy, trên môi hình như vẫn còn lưu lại nét cười. Mặc thoải mái, nấu ăn, rồi còn hôn tạm biệt nữa, chẳng biết từ lúc nào Linh lại dễ dàng chiều chuộng gã như thế, chỉ biết là với người đàn ông này nàng chẳng muốn từ chối gì cả, một chút hẹp hòi cũng không. Có lẽ là vì gã đã dành cho nàng một sự quan tâm đặc biệt, luôn đối tốt với nàng khiến Linh cũng tự động muốn dành cho gã những ưu ái nào đó.
Tất cả những người đàn ông xung quanh nàng hầu hết đều như nhau, đều như lũ hổ đói khát, luôn luôn muốn nhảy bổ vào nàng mà ăn tươi nuốt sống, chỉ muốn hưởng thụ xác thịt cùng nàng mà thôi. Nhưng ông chú thì lại khác, chỉ lặng lẽ đứng từ xa, từng bước từng bước chậm rãi tiến về phía nàng. Người đàn ông ấy đã gieo vào tâm hồn Linh một hạt giống nhỏ, dần dần vun đắp tưới tiêu bằng những hành động ân cần ấm áp. Ngày qua ngày, hạt giống ấy nảy mầm lớn lên thành cây, rồi có nụ hoa, rồi nụ hoa hé nở, những cánh hoa đang dần bung ra. Và giờ đây, dù chưa phải quá rực rỡ nhưng đó cũng đã là một bông hoa xinh đẹp.
Không biết từ bao giờ, trong lòng Linh đã xuất hiện những cảm xúc lạ lùng mà chính nàng cũng chẳng thể gọi tên.
… Bạn đang đọc truyện Lão bảo vệ may mắn tại nguồn: http://bimdep.pro/lao-bao-ve-may-man/
Ngày nghỉ đối với Thiện còn nhàm chán hơn cả ngày thường, ít ra đi làm còn được ngắm gái, được trò chuyện chứ không phải chỉ ru rú ở nhà. Thế nhưng hôm nay thì khác, biết sắp được gặp người đẹp mà lòng gã vui như mở hội, cái kiểu hẹn trước thế này cứ khiến người ta bồn chồn mong ngóng.
Buổi trưa không ngủ, cứ nghĩ đến nàng là nứng hết cả cặc, rồi đợi mãi cũng đến chiều. Ban nãy nàng có nhắn tin bảo lên tới nơi rồi, vậy nên gã có thể ước chừng khi nào thì nàng đến.
Cổng mở sẵn, Linh cẩn thận đóng cửa lại rồi mới đi vào nhà. Nàng mặc cái áo chống nắng dài kín mít từ đầu đến chân, vẫy vẫy tay chào gã rồi cởi khẩu trang cởi đồ. Khi cái áo dài thượt được cởi ra hai mắt Thiện lập tức phát sáng.
Đây rồi, nàng lại mặc như gã muốn rồi. Cái áo hai dây khiến da thịt hở ra rất nhiều, từ hai cánh tay trắng muốt đến vùng ngực hấp dẫn với cái khe sâu hút, và hai ngọn đồi ấy vẫn cứ ngồn ngộn lên làm dây áo nhỏ xíu bị kéo căng hết mức, xem ra lại không mặc áo lót ở trong. Bên dưới lại là phần hạ thể nóng bỏng với chiếc quần ngắn cũn bó sát, cặp giò nuột nà trắng bóc, hai bắp đùi múp máp, và cám dỗ hơn cả vẫn là vùng tam giác chết người ở bẹn nàng. Đã mấy hôm rồi gã mới lại được nhìn cái mu lồn gợi dục ấy, cái mu nhô lên đầy đặn làm gã phát sốt phát rét.
Linh bảo ghé qua nhà trước chính là để thay quần áo, nàng biết ông chú mong đợi điều gì, thế nên mới mặc “thoải mái” như gã nói. Và dù không phải lần đầu nhìn thấy nhưng cơ thể quyến rũ của nàng vẫn khiến Thiện đứng ngồi không yên, con cặc trong quần đang gào thét, gã vội bước đến rồi ôm chầm lấy nàng.
Lại là cái ôm chặt cứng, chặt đến nghẹt thở, hai bầu ngực căng mọng bị ép vào bẹp dí, cái bọc ở quần cũng ấn vào bẹn nàng thật chặt, mặt đang úp vào cổ nàng hít hà say sưa, mùi thơm như thuốc phiện làm máu trong người gã sôi lên ùng ục. Được ôm cơ thể đẫy đà mềm mại, được ngửi thứ hương thơm mê hoặc, được cọ xát những nơi nhạy cảm, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã đủ làm Thiện rạo rực nóng bừng hết cả người.
Vòng tay siết chặt như gọng kìm thể hiện nỗi nhớ nhung của gã, và Linh cũng cảm nhận được nỗi nhớ ấy, đang bị ôm chặt đến khó thở mà nàng cũng chẳng giãy ra, chỉ nhỏ giọng hỏi:
– Chú hết mệt chưa…
Thiện khẽ đáp:
– Ban nãy còn một ít, nhưng mà được ôm con là hết sạch rồi…
Càng ngày gã càng nói nhiều những câu có ý tứ kiểu như thế, Linh thỏ thẻ:
– Làm như người ta là thuốc không bằng…
Với gã thì nàng đúng là thuốc tiên rồi, chỉ cần được ôm thế này thì bệnh mấy cũng khỏi. Thiện không nói gì vì đang mải sục sạo ở cổ nàng, rồi gã di chuyển lên tai, thế rồi không nhịn được bèn hôn chụt vào má nàng một cái. Linh khẽ đẩy ra phàn nàn:
– Tự nhiên lại hôn…
Thiện cười bảo:
– Hôn mừng gặp mặt mà, có tạm biệt thì phải có chào mừng chứ…
Giờ còn biết lý sự nữa cơ đấy, Linh lại lườm gã, hai má ửng hồng trông đáng yêu không chịu được. Thiện lại hôn vào mà bên kia, Linh tỏ vẻ phụng phịu:
– Thôi, chào thế thôi…
Nàng hơi cọ quậy khiến bên dưới xảy ra cọ xát, Thiện mỉm cười không hôn nữa mà lại úp mặt vào hít ngửi, hạ bộ đang đẩy tới đều đặn để cặc mình được nhấn vào nơi đó của nàng. Linh cũng cảm nhận được khao khát to lớn của ông chú khi ngọn núi ấy ấn vào, với cả bị ôm lâu thêm nữa chắc nàng tắt thở mất, thế là được một lát thì nàng lại đẩy ra bảo:
– Thôi, định đứng ôm con mãi à…
Rồi hai bá bỗng ửng đỏ, giọng bẽn lẽn:
– Cái đó lại cương lên rồi kia kìa… ngồi xuống con làm cho…
Thiện nghe mà hưng phấn lạ kỳ, không cần đợi gã nhắc nữa, lần đầu tiên nàng chủ động khơi mào chuyện ấy. Lúc này gã mới buông nàng ra, nhanh nhảu ngồi xuống phản rồi vạch quần xuống, con cặc to dài lại bật lên lừng lững như cột đình. Thiện còn dứt khoát tụt hẳn cả quần đùi ra cho đỡ vướng khiến gã bây giờ thành cởi truồng. Linh tới ngồi xuống bên cạnh gã, nhìn cái của nợ ấy mà lại khẽ đỏ cả mặt. Nàng vừa đặt mông xuống đã bị gã vòng tay sang ôm chầm lấy, tay kia gã lại thò sang mà vuốt ve xoa nắn cặp giò nõn nà. Linh cũng nhập cuộc ngay khi đưa tay ra nhẹ nhàng nắm lấy khúc thịt đồ sộ, nàng cảm nhận rõ được ông chú đang gồng cứng cả người lên.
Nóng hổi… rắn chắc…
Giây phút tiếp xúc vẫn khiến tim Linh đập rộn rã, nàng nói nhỏ:
– Chưa gì đã hừng hực thế này rồi…
Thiện nghe thấy liền thì thầm bên tai nàng:
– Tại nó nhớ tay con đấy…
Rồi tiện đường lại hôn nhẹ lên má nàng, Linh e ấp đáp:
– Vậy thì… để con giúp nó dễ chịu hơn nha…
Rồi nàng không để gã đợi lâu nữa, bàn tay trắng trẻo nhịp nhàng đưa lên rồi đưa xuống, cứ đưa lên rồi lại đưa xuống đều đặn bắt đầu màn thủ dâm cho ông chú khát tình.
Chính là khoái cảm này đây, chính là sướng khoái này đây, gã đợi cả ngày chỉ để được ôm nàng, được hưởng thụ đê mê mà tay nàng đem lại mà thôi. Những cơn sướng đầy rạo rực đang khiến ham muốn trong Thiện ngày càng cuồn cuộn, khiến những hoạt động khác càng thêm nồng nhiệt. Gã ôm nàng còn chặt hơn, sờ soạng đùi nàng vội vã hơn, sục sạo ở cổ nàng mạnh hơn. Hơi thở nóng hầm hập, những nụ hôn nhè nhẹ lên da thịt làm Linh cũng nhộn nhạo nóng hết cả người.
Nhưng tâm trí nàng vẫn bị thứ bên dưới thu hút nhiều hơn cả. Linh không biết có phải mình mong chờ được chạm vào con cặc này hay không, chỉ biết suốt từ hôm qua cho đến tận ban nãy, trong lòng cứ có gì đó giống như háo hức. Đến lúc này khi đang nắm thứ đó trong tay, đang sục lên sục xuống thì mới không còn cảm giác mong ngóng ấy nữa. Vẫn là lông lá xum xuê, vẫn là những đường gân guốc như rồng uốn lượn, vẫn là phần đầu cặc đỏ hồng bóng nhẫy, vẫn là cái bọng dái căng mọng… Chỉ riêng nhìn ngắm thôi cũng đã đủ thổn thức rồi, nhưng Linh còn đang nắm chặt lấy nó, đang tuốt lên tuốt xuống. Cảm giác nóng rực như lửa, cứng cáp như sắt, đầy ắp trong lòng bàn tay đúng là kích thích không sao tả được. Tuy không sung sướng bằng ông chú nhưng rõ ràng là Linh cũng đang thích thú ở một mức độ nào đó. Ánh mắt nàng nhìn cặc gã có đủ cả sự trìu mến lẫn một chút say mê.
Nàng cũng chỉ là phụ nữ mà thôi, trước một cái dương vật hoành tráng của đàn ông như thế làm sao mà không kích thích cho được. Đã vậy chủ nhân của nó còn là người rất tốt với nàng nữa, vậy nên nàng phải chăm sóc nó thật tốt, phải làm chủ nhân nó thật hài lòng. Linh đang nắm lấy chặt hơn, đang sục nhanh và mạnh hơn khiến ông chú đã sướng đến mức phải khẽ rên rỉ.
– Chú… thích lắm…
Giọng gã khe khẽ bên tai, Linh vừa xao xuyến lại vừa thấy vui trong lòng. Lời thầm thì ấy vừa là tán thưởng vừa giống như thúc giục, nàng làm nhanh thì gã thích, nàng càng làm nhanh gã sẽ càng thích, vậy thì nàng sẽ khiến gã thích hơn. Linh tăng tốc lên tối đa, khúc thịt gân guốc đang được tuốt lên tuốt xuống nhanh như chớp.
Sướng quá, sướng muốn điên người. Không biết có phải vì nàng dành nhiều tình cảm vào hơn không mà Thiện còn thấy ngây ngất hơn mấy lần trước, hay vì nàng ăn mặc khêu gợi hơn nên khiến khoái cảm của gã cũng mạnh mẽ hơn. Thiện sướng đến mức đã phải ngưng mọi hoạt động lại để nhìn xuống dưới, nơi mà cặc mình đang được bàn tay ngọc ngà của nàng sục như vũ bão. Hai chú cháu cùng dán mắt vào cái nơi đang bùng cháy mãnh liệt, nơi đang tóe ra hàng vạn luồng điện tê tái, kẻ thì bị điện giật cho sướng đờ người còn kẻ thì bị điện giật bỏng hết cả tay.
Và trước những khoái cảm dồn dập không ngớt ấy thì Thiện chẳng thể trụ được lâu hơn nữa.
– Chú… chú ra…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro