Phần 165
2024-01-13 11:19:00
“Các ngươi muốn biết đêm qua chúng ta làm cái gì sao?” Lăng Phong mỉm cười hỏi.
“Đúng, đúng!” Mạc Huỳnh Huỳnh cùng Đỗ Vũ Đồng đáp, một mặt mong đợi nhìn Lăng Phong…
“Vậy thì vô đây!” Còn chưa kịp để hai nàng phản ứng, hắn đã nhanh chóng mang hai nàng vào phòng của mình.
… Bạn đang đọc truyện Lăng Phong tại nguồn: http://bimdep.pro/lang-phong/
Lăng Phong ôm hai nàng vào lòng, bàn tay cũng không yên phận bắt đầu xoa bóp vào bên trong hai gò bồng đào đầy đặn của hai nàng.
Hơi thở dần trở nên gấp gáp, Lăng Phong nóng vội lột từng kiện y phục trên thân thể hai giai nhân…
Theo sau đó, từng tầng lớp lớp y phục đã được thoát ly khỏi cơ thể hai nàng. Lộ ra hai thân thể phấn điêu ngọc trác xuất hiện, hẳn là do vẫn còn đang ngại ngùng nên khiến làn da trắng nõn của các nàng ửng hồng nhàn nhạt, da dẻ hồng hào trơn bóng như da em bé vậy, lúc này lại tỏa ra mị lực mê người dị thường…
Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi mê người kia của Mạc Huỳnh Huỳnh.
Hai người nhanh chóng hòa quyện vào nhau, Mạc Huỳnh Huỳnh giờ phút này bạo dạn vô cùng, đưa sâu cái lưỡi nhỏ vào miệng cậu, mặc sức nút lấy… Nước miếng hai người tràn ra khóe miệng, Đỗ Vũ Đồng nhìn vào càng thẹn thùng, cùng hơi thở hơi dồn dập nhìn thấy toàn thân nóng bừng…
Dương vật lúc này đã vươn cao ngạo nghễ, Đỗ Vũ Đồng cũng không tiếp tục xấu hổ nữa mà cúi đầu tìm đến côn thịt gân guốt dài ngoằng của Lăng Phong, bàn tay nhẹ nhàng chăm sóc…
Mạc Huỳnh Huỳnh vừa nút lưỡi vừa ôm lấy vòng eo rắn chắc của Lăng Phong, dùng bầu ngực sửa của mình ép lên trên người của nam nhân ma sát, môi thơm hé mở, lúc này nàng đã rời ra khỏi đôi môi ma mị của hắn. Đầu lưỡi tiến ra lám láp vành tai Vũ Hạo, thở hổn hển nói: “Tiểu sắc lang, bọn ta bị ngươi làm hư mất rồi…”
Dương vật của Lăng Phong đã sớm cứng ngắc nóng hổi như sắt nung trước bàn tay đầy ma thuật của Đỗ Vũ Đồng. Nàng nâng một tay chiều chuộng chăm sóc hai hạt ngọc của hắn, bàn tay vuốt nhẹ nhàng lên xuống khiến cho dương vật cứng ngắc trông vô cùng khủng bố.
Bật người dậy, hắn xoay người Đỗ Vũ Đồng lại, vòng ba săn chắc ngạo nghễ vểnh lên. Chốn tiên cảnh tử sắc hiện hữu lên trước mặt của hắn. Giờ đây cái chốn tiên cảnh đó đã tràn ngập lầy lội, hiển nhiên là nàng cũng đã động tình tới cực hạn rồi.
“Ta tới đây!!!” Lăng Phong như muốn phát điên, vội vàng cúi đầu liếm láp, thưởng thức hương vị u cốc đặc biệt này của nàng.
“Ưm, còn không mau tiến vào, ta khó chịu quá!!!” Đỗ Vũ Đồng oàn mình dữ dội, thân thể rung bần bật…
Mạc Huỳnh Huỳnh cũng không thoát khỏi số phận, cũng bị Lăng Phong yêu cầu tạo thành tư thế chổng mông mặc cho hắn thưởng thức.
Lúc này Mạc Huỳnh Huỳnh, Đỗ Vũ Đồng càng là hứng tình không chịu nổi, chỉ có thể rên rỉ thở gấp, thân trước ngã xuống nệm, chỉ vươn cao bờ mông mặc cho nam nhân liếm láp.
“Hừ, để ta thưởng thức hương vị của từng người các ngươi trước đã!” Lăng Phong ngẩng đầu nói một tiếng, mặt hắn đã sớm ướt nhẹp vì dâm thủy, lần lượt dùng cái lưỡi tiến sâu vào hang động của từng người, ra sức khám phá…
Hai nàng mỗi người mỗi vị, ngọt ngào thanh khiết không ngừng thu khiến hắn như mê như say… Hai nữ chỉ cảm thấy toàn thân ngứa ngáy dữ dội, bên trong âm đạo trống rỗng, đối với nam nhân nhà mình vừa yêu vừa hận…
Rốt cuộc Lăng Phong cũng không tiếp tục trêu đùa các nàng nữa, bởi dương vật hắn sắp nổ tung đến nơi rồi. Vội vàng eo siết vòng eo của Mạc Huỳnh Huỳnh từ phía sau, vạch ra hai mép môi ẩm ướt, đặt đầu dương vật ngay cửa mình nàng, dùng lực đẩy mạnh…
“Ót” Âm thanh dương vật đâm lút cán vang lên, đôi mắt đẹp của Mạc Huỳnh Huỳnh trợn trắng, khóe môi xinh đẹp phát ra tiếng kêu đau dớn, lắc lư vòng eo nghênh đón xâm nhập của hắn…
“Bạch bạch bạch bạch bạch…”
Lăng Phong không chút nhẹ nhàng, toàn lực thi triển trên thân thể nàng, cảm giác dương vật như muốn nổ tung trong âm đạo nàng, sung sướng đến cực hạn…
“A… sướng quá… ư… a… a!” Bộ ngực của Mạc Huỳnh Huỳnh lắc lư liên tục…
Lăng Phong vừa nhấp vào nàng, bàn tay tìm đến âm đạo của Đỗ Vũ Đồng, hai ngón tay đút vào bên trong, không ngừng ra ra vào vào làm ra thủ thế kết ấn.
Đỗ Vũ Đồng thở dốc liên hồi, bàn tay không yên phận mà mò sang tóm lấy hai quả đào tiên quá khổ của Mạc Huỳnh Huỳnh mà nhào nặn. Cái lưỡi tinh xảo hôn tới nút liên hồi lên hai hạt ngọc đỏ hồng kia mà ra sức nút thật mạnh.
Lăng Phong thấy tình cảnh này, sung sướng như muốn nổ tung, càng thêm tăng tốc độ xâm nhập âm đạo Mạc Huỳnh Huỳnh…
“Sướng… thiếp muốn chết… thiếp sắp ra rồi…” Mạc Huỳnh Huỳnh toàn thân rung rẩy kịch liệt, cơ thể nàng ngày một mẫn cảm khi đằng sau thì bị Lăng Phong đụ liên tục, bên dưới thì bị Đỗ Vũ Đồng ra sức nhào nặn…
Lăng Phong nghe vậy, lật ngửa nàng xuống, đè lên cơ thể trắng mịn của nàng, tìm đến đôi môi hồng thơm ngát ôn nhu hôn hít… Bên dưới dương vật gia tăng tốc độ, như một cái máy khâu dập từng bước cuối cùng…
“Áaaa… ưm… ưm!!!” Mạc Huỳnh Huỳnh bị hắn hôn môi, chỉ có thể rên ư ử trong cổ họng…
Lăng Phong cảm giác vách âm đạo của nàng co bóp dữ dội, bên trong như có lực lượng muốn hút lấy hắn, khiến cho giờ đây cảm giác như muốn phi thăng, dập mạnh liên tục…
Rốt cuộc, cuối cùng hắn cũng gồng mình bắn mạnh…
Vô số tinh hoa nóng hổi tràn ngập tử cung nàng. Lăng Phong không quên yêu thương hôn môi nàng một cái, lúc này mới từ từ rút ra dương vật…
Mạc Huỳnh Huỳnh mỉm cười thỏa mãn, cơn sướng phủ đầy toàn thân. Hai mép âm đạo hơi sưng đỏ, một hỗn hợp trắng đục từ bên trong chảy ra, tận sâu trong cái lỗ vẫn thấy từng thớ thịt đang nhẹ nhàng co bóp. Lỗ nhị của nàng đã sớm ướt nhẹp, trông hấp dẫn vô cùng… Bất quá thấy nàng mệt mỏi, Lăng Phong đặt nàng sang một bên, ôn nhu nhẹ nhàng đặt lên trên trán nàng một nụ hôn…
Hắn ngả người nằm ngửa xuống nệm, dương vật vẫn khỏe khoắn hung tợn vươn cao…
“Tới phiên ngươi hầu hạ ta rồi!!!” Lăng Phong kéo thân thể trần truồng của Đỗ Vũ Đồng, mỉm cười nói…
… Bạn đang đọc truyện Lăng Phong tại nguồn: http://bimdep.pro/lang-phong/
“Ưm… ư… a… Nữa… sướng… ưm… u… u… mạnh… lên!” Mạc Huỳnh Huỳnh thân thể trần trụi, hai tay chống lên bàn, một chân đứng thẳng, một chân chống lên ghế. Cái âm đạo múp míp gợi tình căng ra, bị dương vật của Lăng Phong giã vào sâu bên trong, dâm thủy hòa lẫn tinh trùng bắn tung tóe lên mông nàng.
“Lăng Phong, ăn sáng thôi…” Một tiếng kêu dịu dàng truyền đến, két két, Thương Ngọc đẩy cửa tiến vào, khuôn mặt đầy vẻ vui sướng. Nhưng nhìn thất tình cảnh trong phòng, lập tức hai mắt trợn tròn.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro