Phần 17
2023-10-05 06:39:00
Linh đi xe máy chở Trà đến trước cổng trường cấp 3 ptth XXX nơi mà cả Hương và Long con của Trà học ở đó. Do Trà không đủ tự tin đi một mình nên nàng rủ Linh đi cùng. Lý do Trà đến ngôi trường này là để gặp Long, con trai của nàng. Ngày trước khi hai vợ chồng ly dị thì Long sống với bố, còn Hương thì sống với mẹ.
– Mình đứng ở gốc cây kia có bóng râm đi. Chắc mấy phút nữa là tan học rồi.
Linh nghe Trà nói vậy liền phóng xe đến một cây bàng rợp bóng râm. Hai người đứng chờ tầm 10 phút thì tiếng trống trường vang lên. Trà vươn cổ nhìn đám học sinh lô nhô bắt đầu lũ lượt dắt xe ra khỏi cổng trường. Chờ mãi khi đám học sinh thưa dần, thưa dần thì Trà mới nhìn thấy Long đạp xe đi bên cạnh một học sinh nữ. Nàng gọi to:
– Long ơi! Long!
Long đang đạp xe đi song song với cô bạn cùng lớp tên Chi thì nghe Chi nói:
– Hình như có ai đang gọi cậu kìa.
Cả hai dừng xe ngoái cổ lại nhìn về hướng cây bàng nơi phát ra tiếng gọi.
– Hình như mẹ cậu đến tìm cậu kìa.
Long cũng nhận ra một trong hai người phụ nữ vừa gọi là mẹ mình. Tuy nhiên Long hững hờ quay lại bảo Chi:
– Mình đi đi. Kệ bà ấy.
– Ơ kìa, mẹ cậu tìm cậu mà.
– Tớ không quan tâm. Mình đi.
Nói xong Long liền đạp xe đi tiếp và Chi đành theo sau.
– Long! Chờ mẹ chút.
Long ngoái cổ thì thấy chiếc xe máy đã phóng theo gần đến mình. Biết không thể tránh được, nó liền dừng xe lại.
– Long! Mẹ cần nói chuyện với con một lúc.
Chi thấy vậy tế nhị liền nói:
– Cháu chào hai cô. Hai cô nói chuyện với bạn Long nhé, cháu xin phép về trước.
Chi đi rồi thì Long mới nhìn lần lượt từ Linh rồi đến Trà. Nó nhếch mép nhìn mẹ nói phũ phàng:
– Mẹ đừng bao giờ đến đây tìm con nữa nhé. Con xấu hổ lắm. Con không thích có một người mẹ tai tiếng như vậy.
– Long! Mẹ xin lỗi. Mẹ con mình cần nói chuyện.
– Con với mẹ chẳng có chuyện gì để nói cả. Con đã nói rồi, con không thích bạn bè con nhìn thấy mẹ xuất hiện ở đây.
Long tàn nhẫn đạp xe đi để mặc khuôn mặt thẫn thờ của Trà ở lại.
– Long ơi! – Tiếng Linh gọi to vì thấy thằng bé hơi nhẫn tâm với mẹ mình.
– Thôi kệ nó đi mày. Để lúc khác, lúc này tao nghĩ nó vẫn còn giận tao nhiều lắm.
Nhìn mặt Trà buồn buồn làm Linh cũng thương cảm và buồn theo. Chỉ có Linh mới thấu hiểu nỗi lòng của đứa bạn. Linh biết thực sự trong con người Trà hay ngay cả bản thân mình đang tồn tại hai mặt trái ngược nhau. Một mặt lúc ở trạng Thái bình thường thì họ là những cô giáo đoan chính, là những người mẹ thương con hết mực. Mặt thứ hai thật đáng sợ khi dục vọng nổi lên, nó làm mọi lý trí đều tê liệt, mọi đạo đức trong con người đều biến mất và khiến hai người đánh mất mình, buông thả chạy theo đam mê trụy lạc.
– Thôi lên xe tao đưa về.
– Ừ, ông Quang vắng nhà, thế tối ăn cơm luôn nhà tao nhé.
– Để tối mai thứ 7 được không? Đưa mày về xong tao phải qua bên nhà chồng, ông bố chồng đang ốm.
– Ok thế mai cũng được. Sáng sớm có thời gian mà hàn huyên.
– Ừ.
Linh cho xe chạy được một đoạn thì Trà ngồi sau rướn người lên hỏi:
– Thế từ hôm nọ đến giờ mày có chén thằng Việt thêm lần nào nữa không? Đừng có giấu tao!
Linh tủm tỉm cười ngoái mặt lại khai thật cho Trà biết:
– Mẹ! Mới sáng nay xong con chó ạ. Vẫn đang đau háng đây. Hàng thằng này khủng quá nên hơi thốn.
Trà cười theo và véo nhẹ vào eo Linh.
– Con chó này không ngờ âm thầm thế nhỉ? Ở trường à?
– Ừm, trong nhà vệ sinh. Vẫn còn lâng lâng đây.
– Nghiện chưa?
– Hì hì, không biết. Mày nhắc tao lại chảy nước rồi đấy.
– Con chó này cũng dâm phết nhỉ. Chắc nghiện lòi ra rồi chứ gì? Chơi nó xong về nhìn hàng ông Quang chán luôn chứ?
– Không muốn nhìn luôn ấy chứ. Mà sáng nay thấy ông ấy nghi ngờ mày ạ. Cũng hơi sợ sợ.
– Cẩn thận đấy con chó. Sợ thì thôi, không lại tận cửa nát nhà đó.
– Mày nói như cứt. Lôi bố mày vào, giờ nghiện mẹ nó rồi thì lại bảo thôi là sao?
– Hì hì, thì tao sợ ảnh hưởng đến gia đình mày thôi. Chứ nếu mày thích thì ai cấm đâu.
– Công nhận sao buồi thằng ranh con Việt to và dài thế mày nhỉ? Lại khỏe như trâu nữa. Nhiều khi nó dập mà thốn vãi ra.
– Nhưng mà sướng tận óc.
– Thì tất nhiên là thế.
– Thế có thích xơi nốt thằng Tuấn không?
– Thôi thôi mày ơi. Mình thằng Việt là tao thấy đủ rồi. Tham quá có ngày lộ hết.
– Ừ. Tao thì hai hôm nay bỗng dưng chẳng có hứng thú mẹ gì chuyện đó.
– Thì mày đang có chuyện buồn mà. Thế con Hương mày định tính thế nào?
– Tao tính rồi. Một là nó về ở tạm với bố nó, hai là để xem năm nay nó có thì đỗ đại học không. Nếu đỗ thì cho nó ở ktx hoặc thuê nhà trọ ở với bạn bè. Hoặc nếu nó muốn thì có thể về ở tạm bên ông bà nội nó cũng được mà. Nói chung tao cũng không ép, tùy cho nó chọn.
– Ừ thế cũng hợp lý. Bao giờ mày lên trên Hà giang nhỉ?
– Ba tuần nữa. Thôi chuyện đó để mai nói sau. Liệu tối về ngủ một mình có ngủ được không đấy?
– Ngủ tốt. Tao quen với việc ông Quang vắng nhà rồi.
– Đấy là trước chưa có chim, giờ có rồi sợ nằm một mình ngứa ngáy cái cửa mình không chịu được ý… kkkk.
– Ngứa cửa mình thì gọi đệ đến gãi… hì hì.
– KKKKK… Có dám không vậy?
– Nỏ biết. Đến lúc đó hẵng hay.
Khi hai người về đến nhà, Trà xuống xe thì Linh bảo nàng:
– Trà này! Tao thấy chuyện của mày với thằng Long có vẻ cũng căng đấy. Không dễ để nó hiểu và tha thứ cho mày đâu. Có cần tao giúp không? Đôi khi người ngoài nói lại có giá trị hơn đó.
– Liệu có được không? Thằng này hiền lành nhưng cũng cứng đầu lắm.
– Thì phải thử mới biết được chứ. Mày đừng quên tao cũng là giáo viên mười mấy năm rồi đấy. Tao cũng có kinh nghiệm về tâm lý của học sinh.
– Ừ, thế mày thử nói nó giúp tao nhé. Cảm ơn mày rất nhiều.
– Bạn bè mà mày cứ khách sáo. Thôi vào nhà đi, tao về đây. Hẹn mai gặp lại.
– Bye bye!
Trà đi vào nhà nghĩ đến thằng Long mà lòng buồn rười rượi. Nàng nằm vật ra giường chán nản chẳng thiết tha thứ gì hết. Hương mở cửa phòng bước vào, thấy mẹ có vẻ mệt mỏi liền hỏi:
– Mẹ sao vậy? Cuộc họp hôm nay thế nào? Họ vẫn quyết định kỷ luật mẹ à?
Trà ngồi dậy nắm lấy tay Hương trả lời trong nghẹn ngào:
– Ừ, Ba tuần nữa mẹ sẽ lên Hà giang dạy học trên đó. Trước mắt thời gian sẽ là một năm. Mẹ đang lo cho con phải sống một mình. Con muốn về bên ông bà nội hay bố con?
Hương biết mẹ đang buồn và cũng khó để thay đổi được tình thế nên nàng cố gắng thể hiện sự mạnh mẽ để Trà yên tâm:
– Con lớn rồi, con có thể tự chăm sóc bản thân mình được. Mẹ cứ yên tâm lên đó đi. Hai ba tuần rồi mẹ về thăm một lần là được mà.
– Nhưng con ở một mình mẹ không an tâm.
– Tại mẹ cứ lo quá thôi. Con có phải đứa chơi bời hư hỏng đâu. Học xong về con tự nấu nướng được. Mẹ đừng nghĩ nhiều như thế.
Trà im lặng xuôi xuôi phần nào. Nàng định nói cho Hương biết chuyện chiều nay gặp thằng Long ở trường nhưng nghĩ thế nào lại thôi. Vì nàng không muốn hai chị em sẽ cãi nhau bởi kiểu gì Hương cũng bênh mẹ. Thấy thời gian hai mẹ con vui vẻ bên nhau cũng không còn nhiều, Trà lên tiếng rủ Hương ra ngoài:
– Lâu lắm rồi hai mẹ con mình không ăn ngoài. Hay bây giờ mình ra ngoài ăn cho khuây khỏa chút nhỉ?
Thấy ý kiến của mẹ rất hay, Hương tán thành liền.
– Mai thứ 7 được nghỉ học. Bây giờ đi quá hợp lý. Mẹ con mình lên trung tâm thương mại ngắm đồ rồi ăn lẩu nướng đi. Con thèm món đó lắm.
– Ok đơn giản. Hôm nay mẹ chiêu đãi cho con ăn căng bụng thì thôi. Chờ mẹ đi tắm qua đã nhé.
… Bạn đang đọc truyện Lạc thú nhà cô giáo tại nguồn: http://bimdep.pro/lac-thu-nha-co-giao/
Việt hôm nay nhìn bảnh bao trong bộ quần quần soóc áo phông, trông ra dáng đàn ông khác hẳn bộ đồng phục học sinh thường ngày, đứng trước cổng một ngôi nhà hai tầng bấm chuông:
– Ding… Dong!
Chưa đầy một phút sau thì có người ra mở cửa, nhận ra đó là bố của Tuấn, Việt lễ phép chào:
– Cháu chào bác. Cháu là Việt học cùng với Tuấn ạ.
– Cháu vào nhà đi, Tuấn đang ở trên tầng đó.
Việt không nhận ra bố thằng bạn nữa, tuy mới 53 tuổi mà trông già như trên 60. Bố Tuấn tên Thùy, ông lấy vợ trẻ chênh lệch tận trên một giáp nên bây giờ trông cô Loan trẻ đẹp bao nhiêu thì trông ông Thùy lại già bấy nhiêu. Vừa ngồi xuống ghế, Việt hỏi:
– Bác vừa nhổ răng hay sao mà trông móm mém vậy?
– Ừ, bác vừa nhổ tận mấy cái liền, đang chờ thời gian để trồng.
Việt cố nhịn cười khi nhìn cái mồm như ông lão bị móm của bố thằng bạn. Nó tưởng tượng không biết cô Loan có dám hôn cái mồm như bị móm thế này không, nó nghĩ chắc là không. Việt thấy tiếc rẻ và thương cảm khi nghĩ đến bờ môi xinh xắn của cô Loan phải hôn cái miệng già nua như ông Thùy.
– Cô có nhà không hả bác? Cô bảo cháu hôm nay qua ăn cơm.
– À thế à. Cô đang nấu nướng dưới bếp đó. Để bác gọi thằng Tuấn xuống. Chắc lại đang chơi game.
Việt thản nhiên đi xuống bếp xem Loan đang nấu món gì. Đứng ở cửa bếp thấy Loan mặc chiếc quần hoa bằng chất lụa mềm (silk) hơi bó, Việt căng mắt ngắm nhìn hai bờ mông nảy nở hết sức gợi tình và nuốt nước bọt vì thèm khát được nhào nặn cặp mông đó. Như có linh cảm đang có người nhìn mình từ đằng sau, Loan quay người lại thì giật mình khi thấy Việt đứng lù lù ở cửa.
– Cháu chào cô. Cô đang nấu món gì đấy ạ?
– Sao không lên tiếng? Làm cô hết hồn.
Loan hơi ngượng ngùng khi biết thừa từ nãy Việt đứng cửa ngắm trộm mông mình.
– Cô đang xào món gì mà thơm vậy?
– Mực xào cần tây cháu ạ. Cháu nếm thử xem vừa chưa hộ cô, miệng cô đợt này đang bị mất cảm giác mặn nhạt.
– Chắc thiếu vitamin D rồi cô ạ.
Loan biết Việt lôi chuyện người lớn ra trêu mình thì chỉ đưa mắt lườm nhẹ một cái. Nàng quay người gắp một miếng mực thì bất ngờ Việt liều lĩnh áp sát đằng sau dí hạ bộ của nó vào mông nàng giống như hôm qua đứng bấm chuông ở nhà Trà. Đã thế nó còn tỉnh bơ nói như không có chuyện gì:
– Đâu để cháu thử xem vừa chưa nào?
Loan chẳng biết phải xử lý tình huống này như thế nào vì nếu nàng mắng Việt thì cả nhà sẽ biết, nhưng nếu không mắng thì Việt cứ lấn tới chơi bài sàm sỡ. Loan đành nhượng bộ đứng im chịu trận để cho cái cục đang U lên ở trước quần của Việt đâm vào mông mình. Nàng gắp miếng mực giơ lên thì cằm Việt đặt trên vai nàng, miệng há to đớp lấy miếng mực từ đũa trông tình tứ như một ông chồng.
– Vừa rồi cô ơi. Món này ăn lúc nóng ngon quá.
Loan đỏ mặt thẹn thùng khi thấy Việt vừa nói vừa hành động, dí sát mông nàng hơn, tay thì lộ liễu ôm lấy bụng nàng. Loan phản ứng bằng cách hơi đẩy Việt ra và khẽ thốt lên chỉ đủ hai người ở trong bếp nghe thấy:
– Kìa Việt! Làm gì thế cháu!
– Cháu đang thử món mực mà cô đang nấu mà.
Việt nhe nhởn tỏ ra không chút sợ hãi cho dù nó đang ở nhà thằng Tuấn. Có thể sau khi chiếm đoạt được thân xác của Trà và Linh thì Việt tỏ ra rất tự tin với cánh đàn bà có chồng lớn tuổi. Đặc biệt chỉ cần những cô nào mà để nó đánh hơi được sự dâm đãng toát ra thì nó sẽ không ngần ngại tấn công, cho dù bất kể người đó là bao nhiêu tuổi, già hay trẻ. Việt biết Loan nhu cầu cao nhưng có lẽ đói sex nên nó không ngần ngại ứng cử vào một chân liếm lồn. Tối hôm qua Việt đã cố tình có những biểu hiện đụng chạm mà không thấy Loan phản ứng nên nó càng mạnh dạn công khai muốn được địt nàng.
Cũng may mắn cho Loan là Tuấn đã cứu nàng khi tiếng bước chân của nó đã khiến Việt phải buông nàng ra. Nhìn thấy Tuấn xuất hiện ở cửa bếp, Việt tỉnh bơ như không hề xảy ra chuyện gì. Giả vờ tay cầm bát đũa, miệng nói với Tuấn:
– Đang chơi game à? Ăn cơm thôi ông ơi.
Tuấn không để ý lắm đến câu nói của Việt, nó chỉ nhìn mẹ mình đang múc mực xào ra đĩa hỏi:
– Sao mẹ lại mời cái thằng này đến nhà mình vậy? Mời nó làm chi cho tốn cơm.
Loan cầm đĩa mực trên tay đưa cho Tuấn và mắng:
– Nói với bạn thế à? Mẹ thích thì mẹ mời, ok? Cầm đĩa mực lên nhà cho mẹ. Việt dọn bát cho cô nhé. Và bảo chú ăn cơm.
Việt nhanh nhảu dạ dạ vâng vâng rồi mỉm cười trêu ngươi Tuấn. Tuấn hậm hực cầm đĩa mực lên nhà mà không thể làm gì được. Từ trước đến giờ Tuấn ít khi mời bạn bè đến nhà, lý do rất đơn giản là nó không muốn bạn bè ngắm nhìn nhan sắc mẹ nó. Năm ngoái duy nhất một lần Tuấn rủ người bạn đến chơi và người này cứ lén nhìn vú Loan nên từ đó Tuấn cạch không dám rủ ai đến nữa. Nếu như mẹ nó ở nhà mặc quần áo bình thường như bao người khác thì không sao, đây Loan như nghiện phô dâm nên bộ áo nào cũng phải hở vú để chiêu đãi ánh mắt đàn ông.
Tuấn vừa đi lên nhà, Việt đang cầm mấy cái bát trên tay định mang lên nhà thì chợt dừng lại trước mặt Loan nói:
– Ô có cái gì bám vào ngực cô này?
Loan nghe vậy mắc bẫy liền cúi xuống nhìn. Nhưng nàng bất ngờ thấy tay Việt còn nhanh như chớp, nó dùng hai ngón đặt luôn vào giữa khe vú để nhặt thứ đang bám trên ngực nàng. Loan vội đập mạnh một phát vào bàn tay thô thiển của Việt khiến nó phải rụt tay lại. Nàng mắng luôn:
– Nốt ruồi chứ có gì đâu.
– Hì hì thế mà cháu cứ tưởng…
– Ranh con! Nứt mắt ra đã đi dê đàn bà rồi.
Thấy Loan nghiêm nghị mắng té tát, Việt rụt cổ sợ hãi liền cầm bát đũa đi luôn lên nhà. Trong suốt bữa ăn, vì có Tuấn ngồi kè kè bên cạnh nên Việt cũng không dám lộ liễu soi vú soi ngực mẹ nó. Ăn xong hai thằng rủ nhau lên phòng chơi game. Thấy Tuấn ngồi thở dài như ông cụ non, Việt chưa biết chuyện gì nên mở mồm trêu:
– Sao? Tối qua địt nhiều quá nên giờ mệt à? Mấy nháy?
– Nháy nháy cái lồn. Đang có chuyện đây này.
– Chuyện gì mà trông mày nghiêm trọng vậy?
– Mày không biết gì à?
– Không, có ai nói gì đâu mà biết. Chuyện gì thế?
Tuấn ngồi thừ ra chẹp miệng mấy cái trong do dự rồi mới nói cho Việt biết:
– Cô Trà bị kỷ luật rồi.
– Thì chắc chắn là vậy rồi, cái đó ai chẳng biết. Nhưng cô bị kỷ luật trong bao lâu?
– Không biết. Nhưng tạm thời cô không được dạy ở trường Lầu xanh nữa. Cô bị thuyên chuyển lên tận hà giang dậy cho đồng bào dân tộc thiểu số.
Việt hơi bất ngờ trước thông tin Tuấn vừa nói ra. Nó không ngờ cô giáo bị kỷ luật nặng như vậy?
– Trời! Thật thế sao? Thế thì mất mẹ một cái lồn để địt rồi.
– Cái con bà mày. Đầu mày chỉ nghĩ mỗi đến địt thôi à?
– Hì hì. Tao trêu tí cho vui vì thấy mày căng thẳng quá. Chứ thực lòng tao đâu có nghĩ như vậy. Cô Trà lên đó thì ai làm cô sướng đây.
Tuấn cầm cái dép lê định ném vào đầu Việt nhưng nó lé rất nhanh và cười nhe nhởn.
– Thôi đừng đùa nữa. Hôm nay tao không có tâm trạng để đùa với mày.
– Ừ, tao xin lỗi. Mai tao với mày qua thăm cô tí nhỉ?
– Thăm đéo gì mày. Thôi chuyện đó nói sau. Tao đang nghĩ đến chuyện khác cũng quan trọng không kém đây.
– Lại còn chuyện gì nữa vậy? Mày đừng nói là cô có chửa với mày nhé.
– Cái Tổ sư mày. Sao đầu mày chỉ toàn cứt thế nhỉ?
– Hì hì, thì đầu tao đúng là chỉ toàn cứt thật mà. Thế cho nên năm nào tao chẳng đứng nhất lớp từ dưới lên. Nào chuyện gì nữa thì nói mẹ ra đi.
Tuấn lại trầm tư lưỡng lự không biết có nên nói cho Việt biết hay không.
– Ơ thằng này nói đi. Bố mày đang sốt ruột đây này.
Tuấn vẫn im lặng nhưng nhìn thẳng vào mặt thằng bạn hỏi:
– Mày có biết ai là kẻ tung clip của tao với cô Trà lên mạng không?
Việt khẽ thoáng rùng mình, mặt biến sắc. Nhưng chỉ mất vài giây nó giữ bình tĩnh trở lại và trả lời:
– Tao làm sao mà biết được. Mày biết kẻ đó là ai rồi à?
Tuấn đang ngồi ngửa cổ lên trần nhà như một vị giám đốc, nó gật đầu thay cho câu trả lời.
Việt nhíu mày suy tư thật khó đoán nó đang nghĩ gì. Tim nó đang đập nhanh thấy rõ vì không biết cái tên mà Tuấn đang nghĩ là thủ phạm đăng clip.
– ai vậy mày? Mày nói cho tao biết được không?
Tuấn nhìn chằm chằm vào Việt khiến nó bối rối cúi mặt xuống.
– Sao trông mày có vẻ lo lắng vậy?
– Lo lắng đéo gì. Tao đang hồi hộp muốn biết kẻ đó là ai đây. Mày nói đi Tuấn!
– Mày có tin không. Kẻ đăng clip không ngờ chính là…
Tim Việt muốn rớt ra khi Tuấn càng lúc càng nói chậm như BGK công bố hoa hậu vậy.
– Ông Hiệp hiệu trưởng.
Mồm Việt há tròn vo ra vẻ ngạc nhiên nhưng tim nó cũng đập trở lại bình thường.
– Lão Hiệp lùn á?
– Ừ, chính là lão ta đó.
– ai nói cho mày biết vậy?
– Tất nhiên là có người nói thì tao mới biết. Nhưng tao không thể nói tên người đó cho mày biết được. Bí mật!!
– Mày không nói thì thôi, cũng không quan trọng lắm. Thế mày định xử lý lão Hiệp thế nào?
– Cái đó mới đang làm tao phân vân.
Thấy thằng Tuấn ngồi im lặng đăm chiêu, Việt mon men lại gần rồi nói khẽ bên tai như sợ người thứ ba nghe thấy:
– Có cần phải xử mạnh tay với lão ta không? Hiệu trưởng thì hiệu trưởng, sợ đếch gì.
Tuấn nghe vậy liền quay sang Việt xua tay không đồng ý. Nó giải thích như một người đàn ông chín chắn:
– Không dùng bạo lực được. Đuổi học như chơi. Rồi lại khổ ông bà già.
Việt nghe thấy cũng có lý liền gật gù cái đầu. Nó hỏi tiếp như muốn mở mang đầu óc:
– Chắc mày đã có cách xử lý lão ta rồi phải không?
Tuấn nhìn Việt nhếch mép mỉm cười thừa nhận. Nó rút chiếc điện thoại mới tính ra vẫy vẫy trên tay để cho Việt nhìn thấy.
– Ủa, mày mới mua khi nào vậy? Con này camera chụp thì nét thôi rồi.
– Mày be bé cái mồm lại nào đồ óc chó. Ông bà già mà biết lại thu nốt thì đi đái.
– Hì hì, tao quên mất. Nhưng chiếc điện thoại thì liên quan gì đến việc xử lý ông Hiệp lùn đâu.
Tuấn không nói gì, mở điện thoại ra bấm bấm rồi đưa cho Việt. Việt cầm lấy chiếc điện thoại rồi nhìn vào màn hình. Vừa nhìn được vài giây thì Việt há hốc mồm kinh ngạc. Nó chăm chú theo dõi clip trong điện thoại đang quay cảnh ông Hiệp đang móc lồn cô Thư trong phòng làm việc. Xem xong Việt liền quay sang hỏi:
– Bá đạo vãi lồn. Sao mày có được clip này vậy?
Tuấn chộp lấy chiếc điện thoại trên tay Việt rồi đút vào túi như một bảo bối.
– Mày đừng bận tâm chuyện tại sao tao có. Theo mày tao nên xử lý thế nào với clip này?
Việt không trả lời mà hỏi ngược lại:
– Mày định đăng lên mạng à?
Tuấn gật đầu. Nhưng sau đó nó lại nói:
– Tao định làm như vậy nhưng chưa chắc chắn. Đang nghĩ đã.
– Sao phải nghĩ khi lão ta đã hại mày và cô Trà cũng như vậy?
– Ừ, tao biết. Nhưng mày có nghĩ rằng nếu tao đăng clip này lên mạng thì sự nghiệp của lão ta và bà Thư coi như chấm dứt không?
– Chắc chắn là thế rồi. Đảm bảo đéo dám vác mặt ra đường luôn.
– Đấy đấy. Tao ngại cái đó. Hủy hoại cuộc sống và sự nghiệp của hai người làm tao phân vân. Chơi vậy cũng khốn nạn và hơi mạnh tay.
– Địt Mẹ mày còn làm trò thương người nữa.
– Không phải là tao thương. Tao đang nghĩ đến vấn đề khác. Giả dụ nếu lão ấy về vườn và mất tất cả thì tao đoán kiểu gì lão ta cũng cay cú và tìm cách trả thù. Mày nên nhớ lão Hiệp là người vừa có tiền và cũng vừa có quyền lực đó. Chẳng khó để lão ấy tìm ra thủ phạm, chẳng hạn như thuê công an.
Việt ngồi chỉ biết gật gù cái đầu và cũng thầm thán phục thằng bạn có suy nghĩ và tính toán rất sâu.
– Thôi tùy mày xử lý. Chuyện này tao cũng đéo biết khuyên thế nào cho đúng.
Việt nói xong dừng lại một lúc rồi nói tiếp:
– Mày gửi clip đó vào điện thoại của tao được không?
Tuấn quay sang quắc mắt lên nhìn Việt hỏi:
– Để làm gì?
Ngại ánh mắt của Tuấn nhìn mình sắc lẹm, Việt gãi đầu cười hề hề giải thích:
– Thì để tối về xem lại rồi quay tay. Xem mà nứng không thể tả.
– Không được. Clip này không thể share linh tinh cho bất kỳ ai. Mày thông cảm.
Việt đứng phắt dậy nói giọng dỗi:
– Không share thì thôi. Bố mày về.
Tuấn đáp tỉnh bơ:
– Nhà không có chó. Khỏi tiễn đi.
Việt đi thẳng xuống dưới nhà, thấy bố của Tuấn đang nằm trên ghế xem tivi thì lễ phép chào:
– Cháu chào bác cháu về đây ạ.
– Ừ về sớm thế hả cháu. Không ở lại chơi lúc nữa?
– Thôi cháu về không ông bà già ở nhà lại mắng. Cô Loan đâu hả bác?
– Chắc cô đang lúi húi làm gì ở dưới bếp đó.
– Cháu xuống chào cô tiện thể cháu đi nhờ vệ sinh phát.
Việt lừ lừ đi thẳng xuống bếp như thể đây là nhà nó. Đến cửa bếp thấy Loan đang rửa bát, Việt dừng lại đứng nhìn. Loan quay lại thấy dáng Việt đứng lù lù bỗng sợ hãi. Bốn mắt nhìn nhau như ngầm hiểu đối phương muốn gì. Loan lớn tuổi nên không muốn Việt coi mình như một cô gái cùng lứa với nó, nàng mắng:
– Mày vừa vừa phai phải thôi nhé Việt. Cô thấy mày quá hư rồi đấy.
Việt thấy Loan dở giọng xưng nó là mày thì có chút tức giận. Nó liền đi đến gần làm Loan phải lùi lại.
– Mày định làm gì thế hả Việt?
– Cháu xuống chào cô thôi mà tại sao cô gọi cháu là mày vậy?
– Hứ, mày tử tế thế sao? Suốt từ tối qua tao biết mày có ý định sàm sỡ, tao thấy mày còn bé không nói gì thì mày cứ làm tới đấy à? Về mà lo học đi, thằng mất dạy. Bé nứt mắt đã học đòi dâm dê.
Việt đằng đằng sát khí khi bị mắng chửi thậm tệ, nó quên mất đây là nhà Tuấn, là mẹ của Tuấn mà vẫn liều lĩnh ra tay. Nhanh như chớp, Việt áp tới dí Loan vào thành bếp với sức mạnh khủng khiếp. Loan bất ngờ không nghĩ Việt dám làm vậy, chỉ biết giơ hai tay lên để đẩy ra. Tuy nhiên Việt cũng nhanh không kém, chộp luôn hai cánh tay của Loan và duỗi thẳng chúng ra.
– Á đau… đau cô!
– Còn chửi nữa không? – Việt vừa bóp mạnh hai tay Loan vừa gầm gừ như một con thú.
Đau quá Loan đành xuống nước để Việt buông ra.
– Không… á đau… không chửi nữa… buông tay cô ra… đau.
Việt hả hê nới dần tay và buông ra. Loan vẫn đau vừa hít hà vừa vẩy vẩy cánh tay thì rùng mình khi Việt cúi xuống hôn lên môi nàng.
– Quá lắm rồi đấy Việt! – Loan bực bội đẩy Việt ra.
Việt cười nham nhở như thằng sở khanh, đưa tay lên vuốt nhẹ môi mình để cảm nhận bờ môi của Loan vừa chạm vào. Biết lúc này không thể làm được gì, Việt chốt một câu chắc nịch làm Loan sửng sốt không tin đó là lời nói của một cậu bé mới bước sang tuổi 17.
– Rồi có ngày cô sẽ thuộc về cháu thôi.
Đạp xe một mạch ngoài đường một mình, có vẻ nó đang rất vội, không một ai biết Việt sẽ đi đâu: “Đến nhà Trà? Hay là đến nhà Linh?” Không, nó đến một nơi mà không ai ngờ tới.
… Bạn đang đọc truyện Lạc thú nhà cô giáo tại nguồn: http://bimdep.pro/lac-thu-nha-co-giao/
Hương xách hai túi quần áo đầy ự mà mẹ vừa mua cho đi tung tăng với niềm vui phấn khích. Hai mẹ con vừa đi vừa tíu tít nói chuyện như không hề xảy ra chuyện gì.
– Vào đây đã con. Mẹ mua cho mẹ cái quần bò đã.
Hương đi theo sau Trà vào trong một cửa hàng quần áo chuyên bán cho nữ. Giờ này đúng tầm mọi người đi chơi nhiều nên Hương thấy cửa hàng cũng đông khách. Hai mẹ con ngắm nghía một lúc thì Trà cũng chọn cho mình được một chiếc quần ưng ý. Nàng nhìn cậu nhân viên với khuôn mặt bảnh bao hỏi:
– Cabin ở đâu em nhỉ?
– Dạ ở cuối chỗ đằng kia thưa chị.
– Chị cảm ơn.
Trà và Hương đến chỗ thử quần áo thì thấy có tận 4 cabin nhưng cả 4 cabin đều đã có người bên trong. Rất may ngay lúc đó cabin đầu tiên có người đi ra nên Trà chui vào luôn. Hương đứng bên ngoài chờ chưa được một phút thì thấy mẹ ngó đầu qua tấm rèm nói:
– Con ra lấy cho mẹ size to hơn một chút được không? Cái này hơi chật.
Hương tò mò vén một chút tấm rèm ra nhìn, thấy mông mẹ căng đét trong chiếc quần bò bó liền gợn lên một chút xao xuyến. Hương vỗ nhẹ vào mông Trà và bảo:
– Trật thế này mới đẹp chứ mẹ. Ước gì con cũng có quả mông ngon lành thế này. Mông này con nhìn còn thích huống chi là học sinh của mẹ.
Hai tay Trà cầm hai bên vạt quần chỗ cái cúc cố kéo lên để Hương nhìn thấy.
– Nhưng bụng mẹ to, không cài được cúc con ạ.
– Thế à. Vậy để con ra lấy cho mẹ số to hơn chút.
Hương chạy ra quầy tìm số to hơn thì bất giác mắt nàng ngước lên nhìn chiếc váy ngủ hai dây màu hồng mỏng tang trông rất sexy. Hương ngắm nhìn chiếc váy một lúc rồi lại cúi xuống tìm size quần cho mẹ.
– Đây mẹ ơi, mẹ thử đi. Cái này chắc là vừa in.
Trà chìa tay ra đưa chiếc quần vừa thử cho Hương bảo nàng mang ra cất hộ. Đang móc chiếc quần thì cậu nhân viên đến gần nói nhẹ nhàng:
– Để anh làm cho cô bé.
Hương mỉm cười thân thiện với anh ta rồi chợt nói:
– anh làm ơn lấy hộ em chiếc váy màu hồng trên kia được không?
Cậu nhân viên nhìn lên theo hướng tay Hương chỉ thì quay lại hỏi nàng:
– Cho em hay cho ai?
– À không phải cho em, cho mẹ em đấy ạ. anh lấy giúp em với.
– Ok chờ anh lát.
Hương cầm chiếc váy tung tăng trên tay mỉm cười thích thú đi đến chỗ cabin. Ngó đầu vào thấy mẹ đang cởi chiếc quần ra thì liền hỏi:
– Vừa không mẹ?
– Vừa con ạ.
Trà định mặc chiếc váy lên người thì bất chợt thấy Hương chìa ra một chiếc váy ngủ trước mặt.
– Gì thế con?
– Mẹ thử đi. Con thấy chiếc váy này chim ưng quá à. Mẹ mặc chắc là hợp vì ngực mẹ to.
– Váy ngủ mẹ có mấy cái rồi mà con.
– Thì thêm cái nữa có sao đâu. Mẹ thử đi xem nào.
Trà không muốn làm con gái mất vui nên cầm lấy chiếc váy mặc lên người. Mặc xong, đứng ngắm nhìn mình trong gương, Trà hơi đỏ mặt bảo Hương:
– Cái này hở vú quá con ạ.
Hương bước hẳn vào trong cabin, cẩn thận kéo chiếc rèm lại cho kín đáo rồi nhìn vào gương nói với mẹ:
– Hở thế mới khêu gợi chứ. Nhiều người chỉ mong có bộ ngực như mẹ để được mặc những chiếc váy như này đó.
Trà ngắm nhìn lần nữa trong gương, nàng tủm tỉm cười thầm kiêu hãnh trước sự quyến rũ của bộ ngực mình. Nàng chợt nghĩ nếu thằng Tuấn hay thằng Việt mà nhìn thấy thì chắc chúng nó sẽ bổ nhào tới để cắn xé.
– Có mua không con? – Trà nhìn con hỏi.
Hương cũng thầm ghen tị và thích thú trước vẻ đẹp bốc lửa của bà già. Nàng bỗng dưng ôm lấy Trà từ đằng sau, hai tay luồn ra đằng trước, mon men chạm vào hai cặp vú bóp nhẹ. Hương vừa vân vê vừa khẽ thủ thỉ bên tai Trà:
– Mẹ có biết mẹ gợi tình lắm không?
Trà khép cánh tay lại kẹp chặt lấy tay Hương hạnh phúc mỉm cười. Nàng cảm thấy hơi thở dồn dập của con gái đang phả vào gáy mình và nghe tiếng thủ thỉ ngọt ngào bên tai như đang kéo nàng vào khoái lạc.
– Mẹ làm con hứng tình quá. Rạo rực hết người rồi đây này.
Trà mê muội nhưng cũng chợt bừng tỉnh khi kịp nhận ra Hương đang táo bạo đưa một tay chạy thẳng xuống giữa háng nàng.
– Ở đây sao được hả con? – Trà khẽ nói nhỏ vì sợ bên ngoài nghe thấy.
– Suỵttttt.
Hương chặn môi Trà không cho nói nữa. Nàng xoay người mẹ quay lại rồi thụp xuống đất.
– Trời! Con làm thật đấy à?
Trà bịp tay lên miệng không tin rằng Hương lại liều lĩnh như thế. Tai nàng vểnh lên nghe những tiếng bước chân đi qua đi lại mà sợ hết hồn. Nhưng lúc này Hương đã kịp vén chiếc váy lên, vạch chiếc quần lót nhỏ xíu sang một bên. Trống ngực Trà đập thình thịch, nàng hồi hộp, lo lắng, và sợ hãi còn hơn cả ở nhà vệ sinh trong trường. Nhưng thấy Hương khó khăn trong việc tiếp cận cô bé, Trà liền nhấc một chân đặt lên chiếc ghế con bên cạnh. Hai mẹ con có thể nghe rõ tiếng người nói chuyện ở các phòng kế bên nhưng Hương chẳng quan tâm. Nàng vạch hai múi thịt ra rồi đưa lưỡi liếm thẳng vào các thớ thịt hồng hồng. Cái lưỡi của nàng cứ nhằm giữa âm hộ quét lên quét xuống khiến Trà phải mím chặt môi không dám rên to. Cái khổ nhất trong làm tình với người đàn bà có lẽ là sướng mà không được rên. Dâm thủy bắt đầu trào ra, Trà hé môi để thở. Tiếng thở của nàng hổn hển lúc nhanh lúc chậm càng kích thích Hương liếm nhanh dần. Khi lưỡi của Hương chuyển hướng đánh vào đúng chỗ cái hột le thì Trà sướng phải khụy chân không thể đứng vững được nữa. Cuối cùng vì không thể kìm nén nổi cảm xúc đang dâng trào đến tột bậc, Trà khẽ thì thào trong hơi thở như người chết đuối:
– Con làm mẹ sướng quá Hương ơi… đừng liếm vào chỗ đó… mẹ không chịu nổi… đừng… á… đã quá đi.
Khi Hương liều lĩnh ngậm lấy cái hạt to bằng đầu đũa mút thật mạnh thì mớ tóc của nàng bị mẹ túm chặt giật liên hồi.
– Chị ơi chị thử xong chưa?
Trà giật mình hoảng hốt nghe tiếng cậu nhân viên đang đứng ngay bên ngoài tấm rèm nói. Trà phải nuốt nước bọt mấy lần để cho cổ họng nó thông thì mới nói ra thành tiếng:
– Chị đang thử lại chiếc quần bò em ạ. Chờ chị chút xíu nha.
– Vâng, chị cứ tự nhiên.
Tiếng chân cậu nhân viên bước đi xa thì Trà bắt buộc phải kéo Hương đứng dậy. Hai mẹ con nhìn nhau tủm tỉm cười. Nhìn miệng của Hương nhớt nhát dính đầy dâm thủy trên môi thì Trà ôm ghì lấy nàng và chủ động hôn. Không còn nhận ra là hai mẹ con nữa, họ như người tình của nhau, hoang dại trong những cái hôn điên cuồng. Trà dường như cũng đã hứng tình cao độ, nàng say đắm mút lưỡi Hương và bàn tay làm theo bản năng dục vọng khi mạnh dạn đưa xuống, luồn vào trong váy và cứ thế day mạnh cái âm hộ con gái mình. Thấy lồn Hương cũng ướt nhẹp và mềm mại, Trà sung sướng đến điên cuồng, vồ vập thọc cả ngón tay vào thụt cho thỏa cơn thèm khát.
Hai mẹ con đi ra quầy tính tiền, trong khi Trà đứng thanh toán thì Hương khẽ nhìn cậu nhân viên tủm tỉm cười thích thú. Ra khỏi cửa hàng, Trà hỏi Hương mà lảng tránh chuyện vừa rồi:
– Giờ mình đi ăn lẩu nướng nhé.
Hương trả lời:
– Con muốn đi vệ sinh, mẹ đi cùng con luôn. Nhà vệ sinh ngay kia thôi.
Trà nhìn Hương đang tủm tỉm cười thì ngớ người hiểu ra ý Hương muốn gì.
– Vào đó ư? – Trà hỏi…
– Vâng.
Hương kiễng chân lên thì thầm vào tai mẹ:
– Con nứng lắm rồi. Mình vào đó nhanh đi mẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro