Ký ức ngày xưa

Phần 7

2024-07-18 22:16:33

Phần 7
Sau sự kiện đó, tôi trở nên trầm tính hơn, lúc nào tôi cũng dằn vặt về cái chết của Hoàng, lúc nào tôi cũng…

Trâm chính là niềm an ủi tôi, khuyên nhủ tôi và ở bên cạnh khi tôi buồn. Thời gian thi học kỳ 1 cũng đã tới, tôi vượt qua với mức điểm không tệ. Trâm thì học càng ngày càng giỏi, xinh xắn hơn, con gái mà. Vào tuổi trổ mã này sẽ thay đổi theo từng ngày.

Trâm không còn dùng mấy loại áo lá như năm ngoái nữa, thay vào đó là mấy loại áo dây, tại sao lại nói về mấy cái thứ này??? Vì ngày nào tôi cũng chở Trâm mà, sự thay đổi từng ngày khiến tôi không thể không để ý. Ngọn núi đã dâng cao hơn, có vẻ tròn hơn, nhìn Trâm lúc này vẻ cân đối đã gần như hoàn chỉnh.

Sau khi thi học kỳ xong, lớp tôi đi dã ngoại ở Ea Giêng, xa nhưng cảnh trong đó lại thơ mộng, cảnh nghèo khó của đồng bào dân tộc trong đó khiến tôi cảm thấy mủi lòng, tôi mua mấy bao kẹo ở tiệm dọc đường, đi đến nơi nào có con nít tôi đều cho mỗi đứa một viên… đứa nào vẻ mặt cũng hớn hở.

Vì đi trong ngày nên đi từ rất sớm, khi leo lên tới Suối Trong thì đã 10h. Nước trong khe núi chảy xuống, đọng lại trên khoảng lõm của khoảng núi tạo thành một cái hồ nhỏ, nước trong nhìn thấy tận hòn đá dưới đáy, nước mát vô cùng.

Mấy người con gái phụ dọn đồ ăn ra, mấy đứa con trai chạy đi kiếm củi về đốt lên đám lửa gần bờ suối, không dám đốt xa sợ gây ra cháy rừng.

Sau khi hò hét, ăn uống no say, mấy thằng con trai rủ nhau đi sâu hơn vào bên trong xem cảnh và tìm trái cây… Trâm chạy ra nói với tôi.

– Mấy bạn nữ muốn tắm ở hồ nhỏ, anh dẫn mấy bạn nam đi chơi đi ha, Trâm nheo mắt với tôi.

– Oe đã thế, em tắm đi cho anh ngắm với, lâu rồi…

– Anh…

– Hì ì… đùa thôi đó mà, để anh hốt hết tụi nó đi.

Tôi lên khơi mào vào kéo mấy bạn nam đi vào rừng chơi, thằng Lâm chạy theo tôi, vẻ mặt nửa ngu nửa khôn nói:

– Tao nghe rồi nha, mày để tụi nó đi đi, mày với tao quay lại nhìn lén cho đã mắt.

Nghĩ đến người yêu tôi cũng ở đó, sao lại dễ dàng để cho người khác chiêm ngưỡng như vậy.

– Mày biến thái hả? Hôm nay lại dòm lén con gái tắm ha, lộ 1 cái thì lên cung trăng mà sống có con.

– Hê hê… Không ai biết thì có sao đâu.

– Ừ! Bọn nó mà biết thì mày quá trời sao nha, thôi đi đi bố, ham hố gì.

Nói rồi tôi và thằng Lâm cũng đi nhanh để đuổi theo nhóm. Tôi đi sau cùng để đánh dấu đường đi trong rừng cho cả nhóm, việc đi rừng với ông chú trở thành một thói quen, bước vào là phải đánh dấu đường đi để còn trở ra.

Đi được khoảng 500 mét sâu vào trong rừng, lúc này ánh sáng xung quanh cũng đã yếu dần bởi các tán cây. Bỗng nhiên tôi nghe tiếng hét của các bạn nữ, tiếng la thất thanh vang lên rồi tắt trong khoảng rừng rậm. Biết có chuyện gì đó chẳng lành, có khi nào đang tắm thì có thằng nào lên thấy rồi làm chuyện gì không… Tôi nói.

– Tụi mày ngồi đây… nha, tao chạy lại xem có chuyện gì… đừng đi lung tung, không đánh dấu là lạc không ra được đó.

Rồi tôi lao đi như tên bắn theo các dấu vải tôi đã đánh dấu trên đường đi, thở hồng hộc khi về gần đến, tôi nằm xuống sát giờ đá phía trên dòng suối và bò dần tới, lắng nghe… và trườn dần tới.

– Ghê quá à, tôi chết chưa? Trâm quăng nó xuống dưới đi, nhìn ghê chết đi được.

Lúc này tôi vừa bò đến đầu đỉnh, nhìn qua khe lá xuống quang cảnh tôi nhìn thấy là 1 bầy tiên nữ, mỗi người chỉ còn lại nội y trên thân thể, đang lùa nhau về một chỗ như để né cái gì đó, ngoài kia Trâm đang lấy cây khều con rắn đã chết tươi từ lúc nào, chắc do cô nàng đập chết quá, nhìn con rắn nước, tôi chợt hiểu ra vấn đề. Lúc này, tôi mới để ý đến từng người trong lớp đang ngồi tụ lại một chỗ, con rắn nước được quăng xuống dưới, các bạn nữ cũng ùa ra phía Trâm, trắng, xanh, đen, hồng, đủ loại màu sắc. Thằng nhóc đã nổi sóng gió đòi quyền tự do rồi, chật cứng trong quần.

Nó nhìn ngắm một lúc nữa, rồi thầm so sánh các bạn khác với Trâm, có vẻ như Trâm phát triển cân đối hơn cả, trừ nhỏ Lan mập mà thôi…

Biết không thể ở đây lâu, tôi nhẹ nhàng lùi lại, nhẹ nhàng như khi tôi bò lên đó vậy. Ra khoảng cách khá xa có thể đứng lên, tôi đứng lên đang định nhẹ nhàng rời đi thì… trời hại tôi, đúng là trời hại mà, tôi đạp phải một cành cây mục dưới lớp lá.

Rắc… tiếng cành gãy rất to, tôi hoảng hồn, muốn đứng cả tim, không suy nghĩ gì cả, lấy hết sức chạy thật nhanh ra khỏi đó, lần sâu vào con đường mà lúc nãy tôi đi. Cắm đầu chạy khoảng 200m, tôi ngồi xuống thở hồng hộc, rồi nhịp bước nhẹ nhàng đi bộ đến chỗ mấy đứa con trai đang đợi.

Tìm kiếm không được kết quả gì, mấy quả dại không thể ăn… cả đám con trai theo tôi lò dò đi trở ra.

Gần đến nơi, tôi đánh tiếng sợ các cô tiên đang phơi phới dưới kia.

– Mấy bà đâu rồi, tụi tui về rồi nè… tôi la lên.

– Dưới này nè.

Đi xuống dưới, mấy cô tiên đồ đạc đã chỉnh tề, duy cô nào cũng ướt ở hai vị trí quan trọng, hehe chỉ có tôi là hiểu nhất vì sao.

– Sao? Trong đó có gì ăn không?

– Chẳng có gì ngoài cây cối, thôi 3h rồi đó, mấy bà thu xếp đi rồi rút, để tối nguy hiểm lắm.

Cả nhóm lò dò đi ra khỏi rừng, trở về con đường mòn và về lại Huyện, sáng đi thì hào hứng, chiều về mệt mỏi kinh, tôi chở Trâm phía sau, đạp xe mà thở hồng hộc. Bỗng Trâm hỏi tôi:

– Lúc nãy em nghe thấy có tiếng cây gãy… chắc ở đó có người, bọn em sợ quá.

– Oh vậy hả, trả lời bâng quơ cho câu nói của Trâm rồi tôi im lặng.

– Là anh phải không?

– Hử! Sao là anh?

– Anh nói dối em đi, em giận đó.

– À… à… hiii, tại anh nghe có tiếng hét, sợ có chuyện gì nên anh quay lại xem, thấy không có gì nên anh đi đó mà…

– Vậy là anh thấy hết rồi?

– Thấy gì? – Tôi giả ngu.

– Anh… này.

Một cái nhéo vào hông đau điếng.

– Sướng ha, thấy nguyên… một lớp luôn…

Trâm nói giọng giận dỗi:

– Trời! Là anh lo lắng nên quay lại thôi, thấy không có gì thì anh đi mà, đâu có nhìn ngắm gì đâu… Chỉ là màu mè quá… đủ màu cả… ha… aa.

– Đáng ghét…

Lại thêm một cái nhéo nữa được thêm vào hông tôi, đau thấu trời… Cả lớp đạp về gần tới huyện, tiếng nói chuyện lao nhao huyên náo cả con đường. Bỗng có mấy thằng đi xe Dream chạy vượt lên, lạng lách rồi giơ tay vỗ vào mông của nhỏ Thắm, nhỏ với thằng Lâm đang đi ngoài cùng. Thằng Lâm bực tức buông vài câu chửi.

– ĐM mày có ngon thì đứng lại đi, biến thái.

Không hiểu mấy thằng ngồi trên xe có nghe không, rú ga lao vọt tới phía trước cho đến lúc mất hút. Tưởng chuyện qua đi, nhưng khoảng 20 phút sau cả một đám khoảng hơn 10 đứa, trên tay cầm gậy gộc kiểu như gậy dân phòng vậy, có 2 đứa cầm mã tấu, chạy ngược chiều đến rồi chắn đường cả nhóm. Tụi tôi xuống xe, sáp gần lại.

Tôi nhanh chóng thả xe ra, nói với Trâm:

– Em kéo mấy bạn nữ ra sau mấy bạn nam đi.

– Dạ.

Trâm chạy ra sau, xe đạp quăng tứ tung, Trâm kéo mấy bạn nữ tập trung thành nửa bán nguyệt, vòng bên ngoài là mấy cu cậu nam trong lớp.

– Bọn mày muốn gì? – Thằng Lâm lên tiếng.

– Không nói gì.

Thằng tóc nhuộm đỏ lúc này lao tới, nắm cổ áo của thằng Lâm, đấm cho nó 1 cái, đang tính giơ tay đấm cái nữa thì tôi lách đến, chấn vào bụng thằng tóc đỏ một gối, văng ra một khúc, thằng tóc đỏ đứng dậy nhìn tôi.

– Mày khôn hồn thì biến chỗ khác, tao xử thằng chó chửi bậy này là đủ.

– Có bản lĩnh thì 1 chọi 1 tiến lên từng thằng, tao tiếp tụi mày.

– CC việc đéo gì? Tụi mày lên đánh chết mẹ nó cho tao.

Sau câu nói đó cả mười thằng ùa về phía tôi, mấy thằng trong lớp cũng nhanh chóng tụ lại, cùng tôi đánh đấm, vì tay không chọi với gậy gộc, nên một lúc sau đứa nào cũng gần như bầm tím mình mẩy, tức điên người, tôi lao lên thằng gần nhất, tung quyền nắm hai ngón vào yết hầu tôi, tay trái giật lấy cây gậy, không quên tặng cho thằng kia một cú đá.

Có gậy trong tay, tôi đánh hăng lên hẳn, không còn thủ thế nhiều, tôi sử dụng tất cả kỹ năng để đánh vào chỗ hiểm của bọn ka, khớp chân, mắt cá, hạ bộ, chỉ trừ đầu là không đánh. Mấy thằng cầm gậy có vẻ ăn đòn thấm, lùi về phía sau, hai thằng cầm mã tấu lao lên, chém vù vù về phía tôi, đưa gậy lên đỡ, nhát chém nào cũng lún sâu như muốn chẻ cây gậy ra vậy.

Cũng may là đúng lúc đó thì mấy ông dân phòng chạy đến giải tán, hốt mấy thằng bên kia, hốt luôn cả tôi lên công an huyện.

– Em đi xe anh về nha! Anh có người chở về rồi ha… a…

– Rồi có sao không?

– Không sao đâu, yên tâm, tôi cúi xuống, hôn một cái lên trán của Trâm rồi quay ra phía mấy ông dân phòng, ngồi lên xe về đồn…

Tới nơi, tôi được bàn giao cho một ông công an mặc đồ xanh lá cây, ngồi xuống bàn, ông ta đập bàn hỏi.

– Mới nhiêu lớn đã tập tành đánh nhau, nhà ở đâu?

– Nhà con ở Huyện đây chú.

– Con ai?

– Ba L.

– Vậy mày là thằng H đó hả?

– Dạ.

– Sao lại đánh nhau?

– Dạ tụi con đi chơi về, tụi tôi ghẹo mấy đứa con gái, rồi quay lại gây sự, con chỉ phản kháng thôi chú.

– Thiệt không đó?

– Dạ thiệt mà.

– Cả lớp con ai cũng thấy mà chú.

– Ừ để tao điều tra thêm.

Một ông khác, dắt tôi đến một căn phòng, bảng màu xanh ghi 2 chữ Phòng 1…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ký ức ngày xưa

Số ký tự: 0