Ký ức buồn

Phần 11

2024-08-02 01:26:03

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 11
Giật mình vội lôi điện thoại ra nghe máy mà chẳng cần biết ai gọi..

– Mẹ à..mẹ..mẹ đang ở đâu vậy mẹ..m

– Tao đây thằng c.hó, sao thế chưa xin lỗi mẹ phải không nói nhanh

– Đkm, nói ít thôi đi tìm mẹ đi, điện thoại thì thuê bao, tao tìm từ sáng đến giờ rồi..

– Ơ..ơ..đm được rồi chia nhau ra tìm tiếp, mẹ mà có làm sao bố giết mày nghe con c.hó

Tôi cúp máy ngay và đứng dậy lên xe rồi tiếp tục đi tìm cô, lòng như lửa đốt đạp xe trong vô vọng, cuối cùng phải quay về nhà với tia hi vọng nhỏ nhoi duy nhất là cô đang ở đó…nhưng không cánh cửa vẫn khoá ngoài, ngôi nhà trở lên lạnh lẽo trong khi những nhà xung quanh rộn vang tiếng cười nói của một buổi liên hoan gì đó tôi không quan tâm..ngồi xụp xuống tựa lưng vào cái cột điện gần cổng, buông thõng hai chân ra lòng đường hướng đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảnh không, thỉnh thoảng lại ngó sang hai bên để tìm kiếm bóng dáng thân quen nhưng đều nhận được một kết quả giống nhau là thất vọng…tôi cố loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực về cô ra khỏi đầu..quá mệt và đói tôi thiếp đi lúc nào không hay giữa cái nắng đã đỡ gay gắt của buổi chiều…

Một cơn ác mộng khủng khiếp,cô bị lão kia bắt trói rồi đánh đập dã man..máu..máu chảy rất nhiều dưới sàn nhà, ánh điện heo hắt trong căn phòng nồng nặc mùi máu tanh…tiếng cười man rợ của lão vang vọng..vang vọng. Giật mình tỉnh dậy, mồ hôi toát ra như vừa tắm xong, tiếng chuông điện thoại reo rồi lại tắt..là thằng K.

– Sao..sao..mày tìm thấy mẹ rồi à..

– Chưa, tao tìm khắp nơi rồi, khéo phải đi báo công an thôi mày..lo quá

– Tao cũng đang hoang mang lắm, nhưng đã đủ 24h đâu mà báo công an hả mày..

– Ờ nhỉ..dkm..tại mày cả đó thằng c.hó..

– Ừ..tất cả lỗi là của tao được chưa, mày hài lòng rồi chứ…đợi đi biết đâu mẹ đi đâu đó thì sao, dù sao cũng sắp đến giờ thường ngày mẹ về nấu cơm rồi…chờ đi

– Thôi được rồi..có gì báo tao ngay biết chưa?

– Ừ..

Nhìn từng phút dài lê thê qua màn hình đen trắng của cái điện thoại mà tâm trạng rối bời..bóng tối đang dần buông xuống nơi đây, những ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà xung quanh càng làm cho con ngõ nhỏ càng heo hút và u ám như tâm hồn tôi vậy…ánh đèn của những chiếc xe máy qua lại trong ngõ chiếu thẳng vào tôi, họ xì xào gì đó tôi chẳng thể nghe rõ, tai như ù đi không biết phải làm gì nữa, mọi thứ cứ như đang rơi vào tận cùng của bế tắc. Những giây phút chờ đợi là khoảng thời gian tôi sống trong địa ngục bị ngọn lửa của sự hối hận thiêu đốt..

Một ánh đèn xe máy sáng quắc chiếu thẳng vào tôi, chói mắt lấy tay lên che và nheo mắt lại, tiếng động cơ càng ngày càng gần và đột ngột vụt tắt với ánh đèn

– Con..sao con lại ngồi đây như thế này vậy…

Tôi có nghe nhầm không, mơ hồ quá, như một giấc mộng vậy, cô đang gọi tôi ư?, căng tai lên hết cỡ, ngẩng mặt lên nhìn thì đúng là cô rồi, không thể nào nhầm được..tôi vội đứng dậy mà không hề biết rằng cơ thể đã vượt quá sức chịu đựng, ngã nhào xuống..tiếng từng bước chân đang chạy lại, đỡ tôi ngồi dậy..

– Con..con..hức..con tôi làm sao thế này..huhuu

Tôi ôm chầm lấy cô, nước mắt trào ra trong vô thức, ôm thật chặt, sợ chỉ cần nới lỏng thôi là cô sẽ tan biến mất..

– Mẹ..huhuu..con..xin lỗi..mẹ..huhuu

– Đứa..con của tôi…hức..không sao đâu..mẹ ở đây rồi..không sao..

– Huhuu..mẹ..con sợ mất mẹ lắm..huhuu

– Con…tôi..huhuu

Một lúc lâu sau đó khi mà tiếng khóc đã không còn mà thay vào đó là tiếng nấc nghẹn ngào, cô đứng dậy đỡ tôi vào trong nhà…

– Cả ngày nay..mẹ đi đâu vậy..con tìm mãi..điện thoại không liên lạc được…con sợ…

– Ưm…hồi sáng mẹ thấy buồn…tủi thân…nên đi dạo loanh quanh cho khuây khoả..còn điện thoại thì hết pin…sáng nay tại sao con lại…

– Phù..chuyện sáng nay con xin lỗi, tại trong người khó chịu, với lại…với lại..việc mẹ cùng người đàn ông ở quán nước chiều qua…sao mẹ lại dấu con…

– Ơ..ừm..chuyện này..sao con…biết..

– Con ngồi ngay quán nước đối diện…mẹ còn định dấu con đến bao giờ nữa…

– Ừm..thôi được rồi…cũng đến lúc mẹ cho con biết chuyện này rồi..

– …..

– Dạo gần đây, mẹ thật không ngờ được lão chồng đốn mạt cũ của mẹ dám vác cái bản mặt khốn nạn đến vay tiền, mẹ từ chối thẳng thừng kêu bảo vệ tống cổ ra ngoài…nhưng lão vẫn không chịu buông tha mà thường xuyên gọi điện đến năn nỉ kể khổ là đang nợ tiền cá độ, cờ bạc bọn giang hồ nếu không trả đúng hẹn thì tụi nó giết…mẹ cúp máy luôn và chặn số..thật không ngờ lão lại hèn hạ đến thế, gửi một bức thư kèm theo ảnh của con, lão hăm dọa là nếu mẹ không đưa tiền thì sẽ làm hại con…lúc đó mẹ sợ quá định báo công an thì có số lạ gọi đến mà chính là lão, tên khốn đó cấm mẹ báo công an hay nói việc này cho ai khác thì con sẽ phải chịu hậu quả…mẹ rối quá nên nghe theo vì chỉ sợ lão làm liều hại đến con…100 triệu, số tiền quá lớn..một hai ngày không thể xoay được nên mẹ đưa tạm cho lão 30triệu trước vào chiều hôm con gặp mẹ đó…lão nói 2 ngày nữa mà không giao đủ tiền thì lão sẽ…sẽ..huhuu

Tôi chết lặng…nắm chặt hai bàn tay lại, ngay lúc này đây tôi muốn đấm vỡ cái bản mặt đểu cáng của lão..nhưng trước mắt phải an ủi cô đã…đưa cô lên phòng nghỉ ngơi, chợt nhận thấy chân tay run run, sắp đói lả nên cố lết xác xuống bếp, có thực mới vực được đạo..tạm ổn cái dạ dày, tôi lấy máy ra gọi thằng K.

– Mẹ hai về rồi hả thằng c.hó..

– Ừ, ổn rồi…và tao vừa biết hết mọi chuyện..giờ mày tìm địa chỉ của lão, việc còn lại để tao lo..

– Đm, địa chỉ tao tìm được rồi, lão trọ ở xxx, phòng thứ 3 từ ngoài vào, lão đi suốt đêm mới về, có khi qua đêm luôn, không làm ăn gì suốt ngày chơi bời, giao du với tụi trộm cướp ở khu đó..mà như thế nào nói tao nghe..

– Ok…làm tốt lắm, đủ thông tin tao cần..bao giờ xong việc tao kể cho…

– Đm..nói..không thì đừng có mà nhìn mặt tao..

– Đkm..haizz..thôi được rồi tao cho mày 10p qua nhà tao

– Ok…ok…sắp có trò vui rồi..hehe

Trong lúc đợi thằng K đến, tôi tranh thủ lên phòng mặc thêm một cái áo khoác mỏng màu đen, đội cái mũ đen nữa cho đủ bộ, rồi nhẹ nhàng đi xuống tránh làm cô thức giấc thì rắc rối lắm..vừa khoá cổng xong thì thằng K đến và tôi leo lên xe nó đi đến nhà chú L để nhờ…

Sau khi nghe tôi thuật lại mọi chuyện, chú L giơ tay lên đập mạnh xuống bàn cái rầm làm hai thằng tôi muốn bắn tim ra ngoài…chú L mặt hằm hằm móc điện thoại ra gọi cho ai đó và nhanh chóng 6 chiếc xe tổng cộng có 8 người, chú L bảo tôi và thằng K leo lên xe mấy anh kia, ai lấy mặt đằm đằm sát khí và đều mang “hàng” trong người khiến tôi toát cả mồ hôi hột…6 chiếc xe phóng nhanh, gầm dú trên suốt quãng đường đến chỗ lão ở, khiến ai đi đường cũng phải nhìn e ngại…vượt qua mấy chốt cá vàng mà không có cản trở gì vì đều là chỗ thân quen với chú cả…

Đến nơi, tất cả lục tung cả xóm trọ nhưng không thấy lão đâu..phá cả cửa phòng lão, đập phá mọi thứ. Các phòng khác sau khi bị vào xét thì đóng chặt cửa lại, chắc vì sợ vạ lây…tiếng chửi bới ầm ĩ..bỗng thằng K lên tiếng..

– Chú kêu mấy anh im lặng để cháu gọi cho lão xem sao..

Chú L gật đầu và ra hiệu cho mấy anh dừng đập phá và chửi bới..thằng K rút máy ra gọi..mọi người đều nhìn chằm chằm vào nó chờ đợi..đột nhiên nó nhảy cẫng lên..tôi thấy vậy liền chạy lại ghé tai vào nghe ngóng..

– A lô ai vậy – giọng ồm ồm của người đàn ông ở đầu dây bên kia, chắc là lão..

– À..anh D (tên của lão) đấy phải không?

– Ừ..D đây..ai đó có việc gì không?

– Em là G muốn gặp anh bàn chút chuyện được không ạ?

– G là thằng nào..tao đ quen, mà bàn cái gì?

– Thì trước lạ sau quen mà anh..em tính mua lại con xe mà hôm lâu tụi anh mới cuỗm..

– Đkm..mày ăn nói cho cẩn thận vào nha..không ông đập chết cha mày..trộm cắp gì ở đây..

– Đkm thích gì tao chiều nha c.hó..giờ ở đâu bố qua nói chuyện..nếu són ra quần thì cút..

– Đkm..thằng này chán sống..đm bây giờ mày ra con hẻm yyy tao đợi ở đó…mày mà không ra mà để bố tìm được thì cứ xác định đi..đm

– Ok…ok..đừng bỏ bom bố nha con..

– Đkm..bố giết mày..

Tút…tút…tút…

Thằng K tắt máy, mà mặt tôi vẫn đần thối ra không ngờ nó mạnh miệng vậy..

– Sao mày thấy tao ngon không? ,hêhê – thằng K vênh mặt tự đắc nhưng tay chân thì đang run bắn lên, đút cái điện thoại vào túi mấy lần mới được..

– Ờ..ngon nhưng tao thấy tay chân mày đang run như cầy sấy kìa…đừng nói là tè cả ra quần nhá..hahaaa

Nó im re, mặt đỏ bừng vì ngượng trước tràng cười của tôi và mọi người..chắc nó tức tôi lắm vì trên đường đi đến điểm hẹn nó cứ lừ mắt nhìn tôi chằm chằm…gần đến nơi..tôi đi cùng một anh nữa đi vào trong..còn lại ở ngoài để tránh bứt dây động rừng như lời chú nói..xa xa trong đó có khoảng 6, 7 người thì phải vì tối quá không nhìn rõ..bỗng một trong bọn họ tiến lại gần rồi quát lớn..

– Đkm..ngon dám vác mặt đến đây..thế đm thằng nào vừa to mồm đứng lên..

Tôi định đứng lên nhưng mà đôi chân không chịu nghe lời, bao nhiêu thù hận bị nỗi sợ đè nén hết lại khi nhìn những thanh típ, những con mã tấu sáng quắc trong cái mờ ảo của bóng tối..như biết tôi sợ hay sao mà anh đi cùng tôi nhẹ nhàng đứng lên nói

– Là tao, và mày là D

– Mày là thằng c.hó đó hả..D ông nội mày đây..haaahaa..mày nghĩ mày với thằng nhóc kia chơi lại bọn tao à.. – Chắc do tối quá nên lão không nhận ra tôi..

– Là mày thì được rồi

Nói xong anh này cúi xuống ghé vào tai tôi thì thầm..

– “Anh đếm đến 3 thì chú chạy nhanh ra ngoài hô to báo cho đại ca ập vào nghe chưa?” – Tôi lo lắng gật đầu rồi tập trung chờ tín hiệu từ anh…

“3”

“Ôi cái đệt”, chả thèm đếm từ 1 mà ông anh chơi luôn đến 3 làm tôi chưa kịp chuẩn bị luống cuống chạy suýt ngã..

– Chú ơi vào đi…

– Đm..bắt thằng oắt đó lại cho tao..đkm..bố giết mày

Lão nói xong cùng đồng bọn lao lên..tôi cắm đầu cắm cổ mà chạy không dám ngoảnh đầu lại..đằng sau vang vọng tiếng kim loại va vào nhau nghe ghê người. Tôi đứng khựng lại sống lưng bỗng lạnh toát khi nhìn thấy gương mặt lạnh tanh giận dữ của chú lướt nhanh qua, mọi người theo sau chạy nhanh vào trong để lại tôi với thằng K ở ngoài…lần đầu chứng kiến cảnh chém nhau, tiếng kim loại va vào nhau lóe sáng, tiếng kêu la, chửi rủa…mọi thứ thật khủng khiếp khiến tôi không khỏi sợ hãi..

… Bạn đang đọc truyện Ký ức buồn tại nguồn: http://truyensextv.com/ky-uc-buon/

Cuộc đâm chém nhanh chóng kết thúc, chỉ còn tiếng kêu khóc của những kẻ bại trận nằm la liệt dưới đất. Tôi và thằng K từ từ tiến lại gần theo tiếng gọi của chú…7 người nằm quằn quại dưới đất, vài vệt sáng từ ánh đèn đường hắt vào lờ mờ nhưng khó có thể nhìn rõ mặt người, ngay sau đó vài chiếc xe máy đi đến đưa những anh em bị thương đi, chỉ có anh lúc đầu bị nặng nhất là một nhát chém vào bả vai còn lại chỉ bị thương ngoài da. Một chiếc xe nổ máy chiếu thẳng đèn vào bãi chiến trường và lúc này tôi mới có dịp nhìn rõ cái bản mặt của lão D đang nằm la hét đau đớn, toàn thân đầy máu, dưới đất..trên tường..khắp nơi. Trông lão thật thê thảm, mặt mũi tím bầm..cái tai bị chém gần đứt lìa lủng lẳng khiến lão phải lấy tay ôm chặt lại và máu chảy dàn ra qua kẽ tay rơi xuống đất thành vệt loang lổ…bàn tay phải mất hai ngón út với ngón đeo nhẫn và 1 đốt ngón giữa…trên người vô số vết chém, chắc chỉ sượt qua thôi nếu không thì lão cũng chẳng còn có thể nằm đó kêu la được nữa..trông lão và tụi kia thật thảm hại, ghê rợn hơn nữa là một bàn tay lăn lốc ở góc tường…lập tức tôi vội quay mặt đi hướng khác nôn hết bát mì tôm duy nhất mới nhá từ sáng đến giờ chưa kịp tiêu…thằng K cũng không khá hơn tôi..dã man thật..đã thế chú và mấy anh còn lại cười lớn, thi nhau trêu chọc hai thằng…tôi tái xanh mặt lại, chẳng cần biết gì nữa, ngồi gọi “huệ” với thằng K..chỉ nghe tiếng chú L nói với tụi kia..

– Chỉ cần một lần nữa tao mà nhìn thấy bản mặt của bọn mày lảng vảng ở cái đất Hải Phòng này thì lúc đó không NHẸ như này đâu..

– Tụi em ngu đần..có mắt như mù…không biết là anh L..nên xin anh thứ tội tha cho bọn em..một con đường sống..bọn em sẽ cút khỏi đất này và không bao giờ dám quay lại đâu ạ..em..xin..anh – một tên, tay ôm bả vai đẫm máu quỳ xuống khóc lóc van xin chú..

– Tao chỉ nói vậy thôi…à còn thằng D vừa nãy mày quát tháo ghê lắm mà, lại còn chém thằng em tao 1 nhát..tao thấy mày bị vậy vẫn còn nhẹ…

– Anh…L..tha..cho cái..mạng..c.hó của em…giết em chỉ tổ..bẩn..tay anh thôi..hự..em cắn..rơm..cắn cỏ lậy anh tha cho cái mạng c.hó này..của em ạ..em đội ơn anh..suốt đời..

– Hahaaaa….mạng c.hó thì đúng rồi, lúc mày sủa đòi tiền mẹ con người ta, tao nghe cũng giống lắm..chỉ có giống súc vật mới làm vậy..mà thôi tao cũng đé.o muốn nói nhiều nữa..

– A..nh…xin..anh tha tội..áá…á..

Tôi tò mò quay lại xem thì thấy chú cầm cái tai đang lủng lẳng của lão giật mạnh một phát khiến nó đứt lìa ra..khiến lão đau đớn la hét rồi ngất đi. Chú cầm cái tai đó đút vào túi áo ngực của lão rồi đứng dậy tiến lại chỗ tôi..

– Sao mày..thế đã đủ chưa? Hay là xin nó vài đốt ngón tay nữa để làm kỉ niệm nhé…hahaaa

– Dạ thôi chú..đủ..đủ..thế là quá đủ rồi ạ.. – Tôi mặt mũi xanh lét sợ sệt ngước lên nhìn chú rồi lấy hai tay xua xua rối rít

– Hahaaa…hai thằng nhóc này..mới tí mà đã sợ són ra rồi..ok…yên tâm nhé..mấy thằng này có ăn gan hùm cũng sẽ không còn dám làm gì nữa đâu..về quán lão T cẩu đê tụi mày

Chú đỡ tôi với thằng K lên xe rồi chở đi, ngoái đầu nhìn lại vẫn không khỏi rùng mình…

Đến quán, tôi và thằng K rối rít cảm ơn chú và mọi người..ăn uống cười đùa vui vẻ, thực ra tôi và thằng K chẳng thể nào nuốt nổi khi nhìn những món ăn mà tưởng tượng ra cảnh vừa nãy chỉ muốn chạy nhanh vào nhà vệ sinh mà gọi “huệ”…đành nhìn nhau cười khổ..

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ký ức buồn

Số ký tự: 0