Kỹ sư tự truyện

Phần 98

2020-09-16 06:39:00

Phần 98
Đến trưa thì đi ăn, xuống nhà hàng chả có đồ mẹ gì mấy mà đắt lòi. Hóa Đơn tranh trả tiền bảo hôm nay sinh nhật anh nên em mời hết, tao bảo ơ tiền lãi đánh bạc đêm qua em vẫn cầm thì phải, em cười khanh khách bảo em thu tiền chiếu, và tịch thu tài sản bất minh của anh. Mẹ, chưa gì đã bá đạo thế sau giả như có làm vợ mình thì chắc mình đi làm chỉ trên răng dưới dép mất.

Tao bảo trả lại bọn nó đi chứ lấy làm gì, em bĩu môi bảo trả là trả thế nào, đánh bài lại trả lại tiền thế thì vui gì nữa, nó bảo anh không phải lo, bọn đấy tiền cả núi. Tao hỏi sao em biết, em kể vanh vách chị Hà Đông bố làm giám đốc xí nghiệp gì gì ấy, mẹ làm bác sĩ ở bạch mai. Có 4 – 5 cái nhà cho thuê, cái mà ở Hà Đông đang cho thuê hơn 70 triệu là tài sản của bà ấy rồi, còn bà ấy ở cùng bố mẹ cái biệt thự ở khu xala ấy.

Vĩnh Yên thì hình như bố làm chức vụ gì to to ở tỉnh, nôm na là quan chức, có thằng em đi du học thấy bảo mỗi năm phá mất mấy tỷ mà không xi nhê gì, Vĩnh Yên cũng có 1 căn chung cư khu Mỹ Đình đấy nhưng kêu ở 1 mình chán nên đang ở cùng đứa bạn, căn chung cư cho thuê hình như hơn chục triệu.

Em Vợ Sếp thì em không rõ nhưng chắc chắn là tiểu thư nhà đại gia rồi, Tính ra khéo em còn là đứa nghèo nhất. Tao bảo toàn con nhà giàu chui vào công ty bé tẹo này làm gì. Em cười khinh khích bảo cũng chả biết, em vào sau, Hóa Đơn với Vĩnh Yên vào trước thì bảo người quen giới thiệu chỗ chị Vợ Sếp nên làm, còn em thì Vĩnh Yên giới thiệu vào, bọn em quen nhau từ trước. Vĩnh Yên bảo công ty bé nhưng vui, em thì đi làm cho vui là chính… Chắc mấy nàng kia cũng thế.

Mẹ kiếp, nghe nó kể xong mà tuốt mồ hôi, toàn con nhà giàu đi làm cho vui, thế thì công ty phát triển thế đéo nào được. Em hỏi ơ thế nhà anh thế nào, tao bảo nhà tao có gần 4000m2 đất nhưng để trồng lúa 1 năm 2 vụ. Đất để ở rộng hơn nghìn m2, cây cối quanh năm cho hoa thơm trái ngọt, Nhà thuần nông, 5 gian cấp 4 làm bằng khung gỗ từ thời các cụ, tao có 1 đứa em gái lấy chồng rồi đang ở Sài Gòn. Giờ 2 thầy u ở nhà quanh năm vườn tược cỏ cây. Em Hóa Đơn nghe thế tròn mắt bảo thế nhà anh là địa chủ rồi. Chủ chủ cái mẹ gì, đất ở quê rẻ như bèo, bán hết cả ruộng cả đất chắc mua được căn chung cư như của em là cùng.

Hóa Đơn bảo lúc nào cho em về chơi nhé, tao bảo ok. Ngữ tiểu thư này về chơi độ 1 – 2 hôm ở quê sẽ thích chứ cho ở độ 1 tuần là ngấy người ngay. Ăn xong về lại lao vào nhau quần tiếp, Hóa Đơn mới hết đèn đỏ nên chắc chắn không dính được, tao cứ thỏa sức mà tuôn trào, đến 4h chiều lại tiếp tục cuốc nữa. Thế là 3 cuốc, sinh nhật đéo gì mà chỉ đắm chìm trong nhục dục.

Hóa Đơn bảo anh khỏe thế, đm không khỏe không được với mày, nháy thứ 3 có ý định đéo đâu, tại nó cứ nhõng nhẽo rờ mó. Phát thứ 3 còn mãi đéo ra được, thế mà nó khen khỏe. Mẹ nhà nó. Tối quay về Hà Nội, bảo thôi đường ai nấy đi nhé, ngày nay 3 cuốc rồi, Hóa Đơn bảo đéo, anh qua nhà em ngủ đi, tao phải giả vờ là về nhà làm việc tí liên quan hồ sơ giấy tờ để mai mang lên tổng thầu thì nó mới miễn cưỡng đồng ý. Cũng chả sợ chiến tiếp đâu cơ mà phải hạn chế, tối về nghỉ ngơi, lao lực quá độ quả thật không hề tốt.

Về đến phòng, nằm phịch xuống đệm. 1 ngày xúc 3 tấn than, tính cả 1 tấn rưỡi lúc đêm với bà phiên dịch thì quả là nặng nhọc, sướng thì sướng thật nhưng mà cũng mỏi gối ra phết. Nghỉ ngơi tí rồi nhấc đít dậy đi ăn cơm, nghĩ thoáng qua đến em sinh viên phong thủy. Nghĩ là gặp, gặp em đang cắm đầu ăn, 1 tay vẫn bấm bấm điện thoại. Tao gọi cơm bê ra ngồi cạnh, em cũng đéo để ý, tao kệ cứ ăn như thường, tí sau em ngó sang bảo ớ anh à, ừ anh đây. Bảo hôm nay sinh nhật anh phải không, em thấy zalo báo. Tao bảo ừ, em hỏi sao không ăn uống tưng bừng gì à mà ra ăn cơm bụi.

Tao cười bảo già rồi sinh nhật sinh nguyệt gì nữa. Em bảo đang định chúc qua zalo thì gặp anh, chúc anh sinh nhật vui vẻ, sang tuổi mới nhiều thành công mới nhé. Tao gật gù cảm ơn hỏi thăm tình hình ăn ở học hành của em, em kể lể đủ thứ trên trường dưới lớp. Vui đáo để, sinh viên bây giờ khác ngày xưa. Tao bảo hồi sinh viên bọn anh không có điện thoại máy tính như giờ, sinh nhật toàn uống rượu ôm đàn hát đến đêm.

Con bé bảo anh biết đàn à, tao gật đầu biết chút chút. Nó bảo em có đàn, mua định học nhưng bấm đau tay quá không chịu được thế là bỏ xó. Rồi bảo anh qua phòng em chơi, làm vài bài đàn, em thích nghe đàn guitar lắm. Qua thì qua. Em sinh viên phong thủy thuê 1 phòng trong dãy trọ có 4 phòng. Phòng rộng tầm 15m2, khép kín.

Em bảo ở cùng 1 chị nữa nhưng nay chưa lên. Tao cầm đàn, lâu phết rồi không sờ đến đàn. Chỉnh dây lại 1 lượt, móc ngoặc tứ tung cho quen tay, rồi từ từ rải điệu sì lâu rock, ngâm nga hát bài tủ thời sinh viên:

“Một hôm em không đến, lớp họp bỗng quạnh hiu, lời thầy như bay xa, đưa ta vào cô đơn…”

Em sinh viên lắng nghe hết bài anh hát hay quá, đéo thấy khen đàn hay. Em bảo làm bài nữa, tao chơi luôn bông hồng thủy tinh, vì tình yêu kia mong manh như thủy tinh nên anh không muốn trong đời thiếu em… Hát xong buông đàn, em sinh viên thở 1 câu nghe phê thật… Chém gió thêm 1 lúc thì tao về, em dặn lúc nào rảnh anh lại qua dạy em đàn nhé. Tao bảo anh dạy em cái khác được chứ đàn thì phải cần năng khiếu, em hỏi dạy cái gì, tao bảo em chuyển sang học saxophone đi, em bảo anh cũng biết thổi kèn à, tao bảo không nhưng anh dạy em thì được. Lúc này em mới nghĩ ra bèn buông câu, vãi cả dạy thổi kèn, anh bựa quá. Tao cười haha đi về. Nói chuyện với bọn trẻ vui phết, hồn nhiên.

Em này mới 20 tuổi, vẫn còn non. Về phòng gặp mụ kính cận vừa đi đâu về, thồ đủ thứ trên xe máy tao hỏi thì mụ bảo vừa từ quê lên nên mang ít gạo, hoa quả. Bảo cậu có ăn bưởi thì lấy ăn, bưởi nhà chị ngọt lắm. Tao xách giúp đồ lên cho bà ý rồi bảo, bưởi của chị còn ngọt hơn. Mụ đi sau đá vào đít tao bảo đừng nói vớ vẩn. Không gặp thì thôi, gặp lại nghĩ đến thân thể trần truồng của mụ, mặc dù hôm nay đã xúc 4 tấn rưỡi than nhưng thằng em vẫn ngỏng đầu dậy.

Tao bảo chị về quê mấy hôm em không gặp, có 1 chút nhớ chị đấy. Mụ cười bảo chém ít thôi, sáng nay tao mới về, tối qua có thấy mày về nhà đâu. Mụ đổi cách xưng hô sang tao với mày nghe thân thiện hơn là chị với cậu. Tao hưởng ứng luôn, ai lại xưng tao mày thế, mụ cười khanh khách bảo thế dễ gọi. Mụ bảo ăn bưởi đi, chị đi tắm đây. Không thấy mụ đuổi về nữa, có lẽ sau vụ trần truồng và tao tiết chế cảm xúc thì mụ có vẻ tin tưởng tao hơn.

Tao bóc bưởi ăn, công nhận ngọt, nhiều nước mà tôm không bị nát, ăn hết nửa quả thì mụ tắm xong. Mặc cái váy màu hồng nhạt, kiểu váy ngủ nhưng cũng kín đáo, chỉ có phần dưới hơi rộng, tao nhìn mông không thấy viền quần lót, không biết là loại lọt khe hay là không mặc.

Mụ kể bưởi quê, năm nay ăn được sớm. Mụ còn cho xem ảnh vườn bưởi rộng mênh mông sai trĩu, tao cầm điện thoại mụ xem ảnh, thấy ảnh chụp con bé nhỏ, mụ bảo con chị, gửi ông bà nội trông chứ 1 mình ở đây không quanh được, hay phải làm thêm. Đợt trước thì bà ngoại xuống ở đây nhưng được hơn năm thì bà bảo chịu thôi không ở được Hà Nội nữa nên về. Tao bảo ơ chị đẻ thường à, mụ bảo đéo đâu, đẻ mổ chứ. Tao bảo thế sao hôm trước không thấy vết mổ, mụ đỏ bừng mặt bảo vớ vẩn. Nói linh tinh nữa tao đuổi giờ.

Mụ bảo gọi cho chồng rồi nhưng lão không nghe, bảo đến tết, xong dự án thì về luôn, không muốn bỏ dở. Tao gật gù bảo vậy thì lúc ấy tính sau, còn 4 tháng nữa là tết rồi, cũng nhanh mà. Chị giục anh về đi mà còn sản xuất tiếp chứ đứa đầu cũng lớn rồi, chị cũng có tuổi rồi. Mụ hỏi mày thấy tao già lắm à, tao cười bảo chị vẫn ngon, rất ngon.

Mụ huơ huơ dứ dứ quả bưởi như định ném. Tao cười bảo em có gì nói thế thôi. Mụ ửng hồng No bưởi thì về phòng nằm. 9h tối rồi. Bỗng điện thoại rung, thằng bạn gọi bảo nhậu đi ông ơi, tao bảo muộn mẹ rồi nhậu cái lồn gì, bố gọi bao nhiêu lần chúng mày toàn bận. Nó kêu nay sinh nhật ông mà, muộn đéo gì, hồi sinh viên toàn 11h đêm mới đi nhậu.

Ừ như hồi đấy nhậu xong hôm sau ngủ dạng dái còn giờ phải đi cày, nó bảo tóm lại nhậu không để tôi bảo bọn nó qua. Đm qua đi, sợ đéo gì. 9 rưỡi thấy 3 thằng ml mới qua, đây là mấy thằng bạn thân chơi với nhau từ bé, ngày trước suốt ngày quấn quýt nhau, từ lúc đi làm mới dần dần xa cách. Mấy thằng ml cũng vác hộp quà sang, mẹ nhiêu khê phết, tao hỏi cái đéo gì đấy, thằng ml bảo cứ bóc ra đi.

Thấy có đôi giày lười, đẹp ra phết. Tao bảo đm chúng mày nhiêu khê thế, thì thằng ml cười bảo tao chuyển hộ thôi, rằng đéo ngờ mày cũng có fan hâm mộ xinh thế. Tao hỏi thế thế đéo nào, thằng ml cười bảo em Vĩnh Yên cùng công ty mày đấy. Nó cũng là bạn tao, trên fb có bạn chung mà mày đéo để ý à. Đm đúng không để ý thật. Tao bảo thế mày rủ nhậu muộn là vì đóng vai ship hàng là chính hả.

Nó cười bảo mày nghĩ xấu anh em quá, bọn tao muốn mày bất ngờ thôi. Bất bất cl, thôi đi. Tầm này nhậu chỉ còn vịt nướng, chân, cánh thôi. 4 thằng ngồi hàn huyên, làm hết hơn 3 chai rượu nếp. Uống rượu với bọn này vẫn là vui nhất. Tml hỏi em Vĩnh Yên là thế nào với mày, tao bảo người yêu tao đấy nhưng đợt này đang giận dỗi. Mấy thằng bảo ngon, con đấy ngon vl, chén chưa nọ kia. Đúng là lũ mất nết.

Tàn cuộc thì đã 11 rưỡi, mấy thằng bảo nếu tối thứ 7 thì ở lại đánh bài chia tiền, nhưng nay chủ nhật mai phải đi cày nên chim cút hết. Tao lất ngất lên phòng, say ra phết. Nhắn tin cảm ơn em Vĩnh Yên, Vĩnh Yên nhắn lại mỗi hình trái tim thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kỹ sư tự truyện

Số ký tự: 0