Kỹ sư tự truyện

Phần 93

2020-09-16 06:39:00

Phần 93
Thứ 2…

7h đã thấy Sếp gọi bảo đi ăn sáng xong lên chinh chiến em ơi, có vẻ sốt sắng ra phết. Tao bảo 7 rưỡi em lên ạ.

Lên văn phòng đúng giờ hẹn đã thấy mặt thằng Sếp đéo đâu, tao vào pha ấm chè hút điếu thuốc, hút hết điếu thuốc mới nghe tiếng nói cười, cả 2 vợ chồng Sếp đều lên. Tao bảo chị cũng lên sớm thế, bà kêu chị lên cúng, hôm nay mồng 1 mà. Ớ các lần chị có cúng đâu, em tưởng chỉ rằm chị mới cúng ở công ty chứ ạ. Bà ậm ừ bảo cúng lấy may… Sếp bảo đi ăn sáng, tao bảo có quán nào có tiết canh không, lão trố mắt hỏi chú cũng khoái món đấy à.

Thế là hắn đưa ra quán đéo nào khu Láng, bảo quán quen, đảm bảo vệ sinh, quán này toàn vip ăn đấy nên yên tâm. Nghĩ bụng yên tâm mẹ gì, vip thì có nhìn thấy con sán đéo đâu, chẳng qua là ngon mồm thì ăn với lại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà thôi. Vào gọi đĩa lòng, dạ dày, trễ tràng hỗn tạp, chai rượu nếp với 2 bát tiết canh, dặn chủ là oánh vào bát to ăn cơm ấy chứ đừng đánh bát bé.

Đò đưa đánh chén quả là ngon miệng, dù biết là toàn đồ không tốt nhưng ngon thì vẫn phải bảo ngon. 2 anh em làm hết chai nửa lít. Sếp hỏi chú sẵn sàng chưa, tao bảo chuẩn bị xong xuôi cả rồi còn lại phải phụ thuộc vào ý trời. Hắn cười khành khạch bảo không quá quan trọng đâu, đã ăn 1 gói rồi nên không phải là cấp thiết lắm.

Nói thế thôi chứ ông cũng sốt sắng bỏ mẹ, ông muốn nâng tầm công ty lên thì đây là cơ hội tuyệt vời để đưa vào hồ sơ năng lực công ty.

Chủ đầu tư thông báo 9h thì 8 rưỡi bọn tao đã có mặt. Gặp ngay bà phiên dịch và ông giám đốc dự án người hàn, tao hỏi sao không xuống công trường thì mụ bảo ơ ông giám đốc ở đây đánh giá thầu mà. Đm, thông tin này mà giờ mới biết. Tao hỏi thêm có những ai đánh giá thì bà trả lời là 3 người, lão giám đốc công ty, lão giám đốc dự án và thằng hàn lồn phồng plan.

Tao hỏi thêm có biết mấy đơn vị tham gia không thì mụ bảo không biết. Tao nháy mắt chị ủng hộ em nhé, bà cười bảo không ủng hộ cậu thì ủng hộ ai rồi còn nháy mắt bảo chị mới mua thuốc lá loại cậu hút để sẵn ở phòng rồi. Mẹ nó, gợi tình. Tao nhìn chằm chằm vào ngực mụ và bảo, chị chưa biết sợ sao, mụ trả lời chỉ có cậu sợ sư tử Hóa Đơn thôi chứ chị có gì mà sợ. Cười toe bảo chúc thành công rồi quẩy đít đi. 9h thằng hàn lồn ra thông báo mời vào phòng. Nó nói thông qua phiên dịch là có 5 thằng tham gia thầu rồi phổ biết là bóc báo giá công khai, sau đó so sánh với giá cho phép, thằng hàn lồn công bố mức giá cho phép là 16,3 tỷ, nếu vượt thì bị loại, nếu dưới thì thuyết minh biện pháp thi công.

Nói đến phần biện pháp thi công thì tao thấy có 2 nhà thầu xì xào nhìn nhau, dường như đéo biết. Còn tao và 2 đơn vị kia thấy bình thường, suy ra bọn kia cũng biết về việc này và chuẩn bị sẵn. Quá trình bóc giá cũng bắt đầu, viết công khai lên bảng. Quả đúng như dự kiến, 2 thằng ất ơ giá cao hơn và bị loại, 3 đơn vị có gián điệp thì giá bọn tao 15.4, Thằng thầu nhà xưởng 15 tròn, thằng còn lại là 16.1. Nghỉ giải lao 10 phút.

Tao với Sếp ra hút thuốc, hồi hộp phết. Nói thật là tao làm giá, làm thầu nhiều nhưng chưa đứng ở vai người đi đấu thầu bao giờ. Sếp hỏi tao là có ổn không, tao bảo em không biết, phải xem bọn kia ra sao. Đây là lần đầu tao thiếu tự tin trước lão Sếp như vậy.

Vào phòng nghe thuyết minh, thằng 16.1 nói đầu tiên, nó show ra file word toàn giải thích tính toán với diễn giải khối lượng, tao thấy mừng thầm rồi, đúng là bọn ngu, đấy là thuyết minh thiết kế chứ có phải bptc đéo đâu. Ông giám đốc dự án nghe xong bảo đây là thuyết minh thiết kế, phần khối lượng thì khi trúng thầu, thanh toán sẽ cần diễn giải, ông muốn nghe về biện pháp thi công.

Bọn này đéo chuẩn bị nên đứng ấp úng trả lời xuông, đéo đâu vào đâu. Đến lượt bọn tao, vì ông giám đốc dự án bảo nghe từ giá cao đến thấp. Tao đã chuẩn bị sẵn file ppt rồi, trình bày một mạch từ công tác đào đắp thế nào, vận chuyển thế nào, quản lý máy móc, hướng phương tiện vào ra, khu vực tập kết vật tư, các quy định an toàn thi công… Tất cả người trong phòng đều là dân xây dựng, không tính mấy đứa phiên dịch với thư ký đi cho oai thì ai cũng rõ về xây dựng.

Nghe xong mà cả phòng im phăng phắc, có lẽ đây là những thứ lạ lẫm với họ, họ chưa từng làm chi tiết đến thế. Tay giám đốc dự án vỗ tay đầu tiên rồi cả phòng vỗ tay bảo ok, tao không có gì comment nữa. Tay hàn lồn thầu thì hỏi rằng nó thấy bọn mày ghi chi tiết vậy, đến cả việc quản lý công nhân, bảo hộ lao động thì bọn mày có làm được không, rồi nó bảo công ty hàn quốc luôn làm như vậy nhưng các công ty việt nam hầu như không tuân thủ.

Tao chưa kịp giải thích thì lão giám đốc dự án đã xì xồ xê ô, tao đéo hiểu nhưng tao đoán là lão bảo ở công trường bọn tao làm tốt điều đó, thằng hàn thầu gật gật. Đến lượt bọn thầu nhà xưởng lên, bọn nó vẫn là file word, cũng mô tả biện pháp thi công khá đầy đủ nhưng so với bọn tao chỉ đạt cỡ 6/10. Riêng việc trình chiếu ở file word là khiến người xem khó nhìn rồi.

Thằng Hàn thầu đứng dậy bảo mọi người chờ đây, bọn nó đi bàn bạc, 30 phút sau sẽ quay lại công bố bên thắng thầu…

Tranh thủ gọi bà phiên dịch ra trò chuyện tào lao. Bảo rằng tối em lại xin xuống xin thuốc nhé, nhưng chị đừng ăn mặc hở thế em không chịu được, xảy ra chuyện gì thì không hay. Mụ cười khách khách bảo ok, chị lấy khăn tắm cuốn lại lại kín mít, đm nó, hình ảnh cuốn khăn tắm còn khiêu khích gấp mấy lần. Toàn nói chuyện dâm đãng 1 lúc rồi mụ phiên dịch chốt là cậu cứ xin phép được yêu nữ Hóa Đơn đi rồi tính tiếp nhé. Hút xong điếu thuốc thì vào trong phòng chờ tổng thầu công bố kết quả.

Đéo biết thế nào vì Biện pháp tao trình bay hay nhưng có khi là thừa, bọn kia nó trình bày cũng đủ nội dung rồi. Giá nó thấp hơn 400 triệu, lại đi đêm với thằng hàn thầu. Tao bảo Sếp nếu giá mình cứ để 15 thì chắc ăn luôn. Sếp chắc cũng đang ngóng nên chỉ gật gù. Nói là 30p nhưng phải 45 phút sau mới thấy thằng hàn thầu mặt lồn bước vào.

Nó bảo bọn nó chưa thống nhất được nên chiều nay sẽ thông báo trực tiếp cho bên trúng thầu. Các bên giải tán ra về. Vừa ra khỏi phòng thì gặp lão giám đốc dự án, đứng nói chuyện vài câu thì hắn bảo do giá bọn tao cao hơn nên phải cân nhắc lại, đúng ra thì đã chọn thằng kia do giá nó thấp nhất nhưng lão ủng hộ công ty tao rất lớn nên đề xuất chọn bọn tao rồi thương lượng giảm giá với bọn tao, tuy nhiên thằng hàn thầu bảo như thế không công bằng, vậy là chưa thống nhất được.

Lão bảo bây giờ vào họp tiếp, dặn tao yên tâm, lão sẽ ủng hộ hết sức, có kết quả thì sẽ thông tin cho tao luôn. Tao báo lại Sếp, nhấn mạnh thêm là khả năng là tạch cao vì bọn hàn thích giá thấp, phải nhấn mạnh thế cho hắn chuẩn bị tình thần, lúc trượt đỡ sốc. Sếp bảo thôi không sao, giọng không vui cho lắm. Về đến văn phòng 5 đưa con gái thi nhau hỏi, nhìn nét mặt bọn tao không vui nên cũng lo lắng theo.

Sếp bảo chưa có kết quả, chiều mới có. Tao nói thêm là giá cao hơn bọn kia 400 triệu nên hơi khó. Không khí trầm lắng Trưa rồi mà đéo thấy ai hô đi ăn cơm, Sếp thì ngồi uống chè hút thuốc, cảm giác nặng nề vãi. Lúc sau Sếp bảo không có gì, mình đang làm gói này cũng nhiều việc mà, bảo mọi người đi ăn cơm thôi, nhìn mặt ai cũng ỉu xỉu. Sếp bảo đi ăn đi, anh mời, mọi người mới lục tục đứng dậy.

… Bạn đang đọc truyện Kỹ sư tự truyện tại nguồn: http://bimdep.pro/ky-su-tu-truyen/

Điện thoại tao có tin nhắn, lão giám đốc dự án hỏi bọn mày giảm giá được bao nhiêu, tao bảo Sếp, Sếp tỉnh người bảo tùy chú. Tao nhắn lại là giảm 200 triệu, lão hàn hỏi lại giảm thêm nữa được không, tao bảo không được, giảm thêm thì không đảm bảo chi phí công trường. Lão nhắn lại là ok để tao bàn tiếp có gì sẽ thông báo. Mọi người đều hồi hộp, không khí giãn ra 1 chút, không ai muốn ăn cơm nữa.

Tao cũng sốt ruột, vào rót chè châm thuốc. Hút hết điếu thuốc chưa thấy gì, đang định bảo mọi người đi ăn đi thì có tin nhắn lại. Chúc mừng mày, bọn mày nhớ thi công cho tốt nhé. Tao đập bàn chửi to, địt mẹ nó, có thế chứ. Mọi người ngơ ngác nhìn tao thì tao bảo lão hàn nhắn tin bảo mình trúng rồi, giảm 200. Không khí thay đổi, nói cười huyên náo, chừng 5 phút sau thì Sếp nhận được điện thoại, thư ký bên tổng thầu báo trúng thầu, chuẩn bị hồ sơ thủ tục giấy tờ các kiểu mai lên ký hợp đồng.

Sếp mừng ra mặt, Vợ Sếp cười tươi như hoa, chị em phấn chấn. Hóa Đơn nhìn tao ánh mắt chứa đầy nhu tình và hãnh diện… Sếp tuyên bố chiều nay cho nghỉ, giờ đi ăn mừng, mọi người tẹt ga, anh mời… Nhét hết ngồi lên con atis của Sếp, em Hóa Đơn được đặc cách ngồi lòng tao. Hơi chật tí nhưng đi đoạn ngắn không sao. Em Hóa Đơn ngồi trên xe cứ bô bô hỏi sao anh giỏi thế.

Tao bảo may mắn thôi. Có lẽ tầm của tao ở công ty lên một vị trí mới rồi, Vợ Sếp ngồi ghế trên có vẻ cũng hứng khởi lắm nói thế thì cậu cứ may độ vài chục lần nữa cho anh chị nhờ. Sếp thì nói nho nhã chỉ sợ ao nhỏ không giữ nổi cá lớn thôi. Hóa Đơn chen vào bảo anh yên tâm, em vẫn làm ở đây thì tên này làm gì dám đi chỗ khác. Cả xe phá lên cười.

Tâm lý thoải mái, rượu ngon, gái đẹp chả thiếu thứ gì tạo nên cuộc nhậu chưa bao giờ vui như thế. Chả ai từ chối chén nào. Ăn xong vào hát, quẩy tưng bừng, xóa bỏ ranh giới, trầm ổn như lão Sếp mà cũng lên nhảy tưng bừng. Chuyển sang hát hò, em Vĩnh Yên lên hát trước, bài đéo gì của cẩm ly mà người đến sau ấy: “Mình gặp nhau quen nhau làm chi hỡi anh để giờ đây sao cũng không đành, rồi thì anh ơi hãy quay về cho em quên nỗi đau người đến sau em biết làm sao” Em Hóa Đơn quay ra ngước nhìn tao.

Tao giả vờ khen Vĩnh Yên hát hay phết em nhỉ, em lên làm bài đi. Hóa Đơn lên ca bài mơ một hạnh phúc Khi gặp nhau, tình yêu hé nở nụ cười Nắng mai làm hồng đôi tim ấm nồng Bao mộng mơ, ước muốn, luôn luôn làm anh vui Lòng thầm mang ơn trời đã cho anh gần em… Mơ một hạnh phúc, mãi mãi chỉ riêng em thôi Có quá lớn lao không anh? Hãy nói em nghe đi anh Để em được thấy mãi những khi anh cười Thấy mãi anh trong niềm vui, và sẽ mãi luôn được gần bên anh Đm bọn này chơi chữ qua lời hát hay sao ấy. Vớ vẩn tí nữa thành cãi nhau qua bài hát thì bỏ mẹ. Tao cướp mic lên hát bài bằng lòng đi em về với quê anh, bằng lòng anh xin thưa má thưa ba…

Tàn cuộc, hơn 5h chiều. Về công ty rồi ai về nhà đấy, nhìn cả đám lướt khướt, nhưng mà vui. Hóa Đơn bảo tao về nhà ẻm để em xử lý vụ người đến sau của nàng Vĩnh Yên, tao bảo có gì mà xử lý. Nó lại ẳng câu không thắc mắc, trình bày lên giường. ĐM, tao nghe rõ là lên giường chứ không phải lên phường nhé, ok, thế thì ok.

Về đến nhà em, tao bảo để anh trình bày nhé, đẩy luôn nàng vào giường. Lột tung đồ xong thì nó bảo đi tắm đã, ừ thì tắm. Là tắm chung nhé, giờ mới để ý, thế đéo nào nhẵn thín thế kia. Em khoe hôm về quê đi triệt lông rồi, tao bảo nhân viên làm là trai hay gái, nó bảo anh vớ vẩn, con trai ai làm nghề này, tao cười cười bảo tưởng trai thì giới thiệu anh chân phụ việc. Tắm xong vào giường, tao tò mò xem phần nhẵn như thế nào nên phải dùng lưỡi để kiểm chứng. Hóa Đơn oằn oại rên rỉ.

Xong 1 nháy thì mệt bở hơi tai, vì rượu bia nhiều mà. Cả 2 lăn ra ngủ, tỉnh dậy thì 10h tối mẹ rồi. Bảo đi ăn gì không thì kêu có, nay toàn uống chứ có ăn được gì đâu. Tao bảo thế em thay đồ đi để anh hỏi chị phiên dịch có đi không thì rủ đi cùng, anh cảm ơn bà ấy câu, bà ấy giúp nhiều trong việc trúng thầu đấy. Hóa Đơn không nghi ngờ gì, gật đầu.

Gọi điện mụ phiên dịch thì bảo chị vừa lên giường ngủ xong, ngại đi bỏ mẹ, nhưng mà cậu rủ thì chị đi. Tao dặn chị đừng mặc đồ ngủ nhé thì bà cười khanh khách bảo chị thích thế. Đéo mẹ, chả nhẽ bảo bà cứ mặc thế ra đường tưởng bà là cave. Tao với Hóa Đơn xuống thì mụ phiên dịch đã ra ngoài cửa, đúng là bộ đồ ngủ mỏng tanh nhưng mà nhìn quen quen.

Mụ bảo cái này Hóa Đơn cho chị, quay sang nhìn Hóa Đơn bảo vâng em mới mặc có vài lần, cái này free size nên chị phiên dịch mặc vừa. Mẹ nó, nhìn có khác gì bọn người mẫu hay quảng cáo chụp nội y đâu. Váy này là váy ngủ mà đéo ai mặc ra đường. Tao bảo chị thay đồ đi, ai mặc thế này ra đường. Mụ cười khì khì bảo thế để tao khoác thêm cái áo. Mụ vào vớ được cái khoác len mỏng khoác vào, cũng che được phần nào nhưng tao dám chắc là khi ngồi ghế thì cái váy ngủ sẽ co xuống, đảm bảo lộ hết từ bẹ đến bàn chân, lộ nội y là cái chắc.

Nhìn xuyên qua thì tao thấy quần lót ren màu đen, loại che được nửa mông ấy. Hóa Đơn bắt gặp ánh mắt tao nhìn chằm chằm vào mông bà phiên dịch bèn nói, em còn cái váy mỏng hơn nữa cơ, để em cho nốt chị phiên dịch anh nhé. Rồi nhéo tao phát.

Tao nhìn Hóa Đơn, từ chân xuống đầu rồi lại lộn từ đầu lên chân. Nghĩ trong đầu, người yêu mình vẫn là ngon nhất, mà tao thích cái là thịt Hóa Đơn rất thơm và ngọt, kiểu của con nhà giàu chịu khó chăm chút. Bà phiên dịch tuy gợi dục hết mức nhưng không có cái vị ấy. Rồi nghĩ trong đầu không biết em Vĩnh Yên, 2 chị em nhà Vợ Sếp cũng toàn con nhà giàu cả thì thịt có thơm ngọt không nhỉ?

Ăn uống tỉnh táo rồi về. Mụ phiên dịch còn cười đểu bảo hết thuốc lá thì xuống chị cho nhé. Em Hóa Đơn bảo em mới mua cả cây malboro rồi. Mẹ tưởng đùa ai ngờ lên phòng thì em Hóa Đơn chỉ em mua 1 cây thuốc để chỗ tủ kia rồi nhé. Tao mở ra thì đúng có cả cây thật. Em Hóa Đơn tủm tỉm cười bảo chẳng có ai chăm sóc anh như em đâu. Mẹ nó, có cần thiết chu đáo thế không.

Tao đùa đùa bảo nãy em kêu có váy nào mỏng cho anh thử xem được không, em kêu không chỉ 1 cái đâu mà có đầy. Tao bảo em mặc cái nào mỏng nhất đi xem. Nang vào hì hục tìm tìm bới bới cầm 1 cái màu đen bảo chắc cái này là mỏng nhất, em chưa mặc lần nào luôn. Công nhận là mỏng thật, tao nhìn xa thấy chỗ gập vài lần mà vẫn nhìn xuyên được qua. Tao bảo em kết hợp luôn món dây dợ lần trước trói anh đi thì em cười bảo mặc sẵn rồi. Ánh mắt hút hồn nhìn tao vào vào phòng đi em mặc cho xem. Đúng là nữ thần gợi cảm.

Dù đã giày vò nhau mấy lần rồi nhưng tao vẫn bị kích thích bởi bộ đồ em đang mặc. Không thể kiềm chế được hơn nữa. Bọn tao lại trải qua thêm 1 phen thống khoái tột cùng. Ngủ ngon đến sáng, Hóa Đơn dậy trước soạn sẵn quần áo bảo mấy bộ hôm trước em mua cho anh từ hôm trước đây, anh mặc đi. Đm, đúng là người đẹp vì lụa, áo sơ mi, quần âu. Tao mặc xong nhìn qua gương tưởng mình là diễn viên hàn quốc, em Hóa Đơn trầm trồ bảo nhìn anh như mấy oppa trên phim.

Đẹp thì đẹp thật nhưng mặc thế này đéo hợp với dân xây dựng bọn tao lắm. Hôm qua về luôn đây tắm táp nên không có quần áo thay, đêm qua còn nằm truồng ngủ. Thôi thì mặc tạm. Đưa Hóa Đơn đi làm đúng giờ, tao lại té đi cafe. 9h mới quay lại văn phòng. Cả đám trầm trồ, bảo từ sau anh cứ mặc thế này cho bọn em nhé. Ngon zai quá, tao bảo thế bình thường không ngon à, mấy đứa chành chọe bảo chưa được ăn nên không biết có ngon không, chỉ Hóa Đơn mới biết ngon hay không thôi.

Hóa Đơn cười hạnh phúc. Vợ Sếp nhìn tao có vẻ cũng hơi bất ngờ, tấm tắc khen đẹp trai. Sếp đến rủ đi lên tổng thầu ký hợp đồng, ừ thì đi.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kỹ sư tự truyện

Số ký tự: 0