Kỹ sư tự truyện

Phần 91

2020-09-16 06:39:00

Phần 91
Hôm sau cũng chạm mặt bà phiên dịch, bà ấy tỉnh bơ hỏi chuyện như chưa có chuyện gì xảy ra, còn đùa hỏi tao là đêm qua chiến mấy nháy. Tao thì hơi e dè, giống hệt cái lần bóp Vợ Sếp. Dường như biết được điều đó nên bà ấy bảo thẳng đừng nghĩ ngợi gì, chị quý em và quý cả em Hóa Đơn. Cứ để chúng ta làm bạn bè bình thường như trước, đừng ái ngại mà tạo khoảng cách nhé.

Tao ậm ừ, ừ thì bà nói thế cũng nhẹ lòng. Điều tao sai lầm nhất chính là đéo cố tí mà chịch để bây giờ bảo làm bạn bè bình thường thì đéo biết khi nào mới có cơ hội chịch, ngoài ra em Hóa Đơn cũng để ý hơn rồi. Cơ hội vàng đã vuột qua. Cả ngày quanh quẩn quấn quýt với em Hóa Đơn, tình yêu đang độ đẹp, đéo muốn rời nhau. Em bảo hay là anh dọn qua ở cùng em, tao bảo không, dại đéo gì mà chui vào chuồng để nó xích cổ.

Cứ ở thế này thích thì qua, không thích thì thôi, thế mới tự do thoải mái. Sang tuần mới, phía công trường bảo xin ký được khối lượng rồi, đéo phải bảo vệ gì cả, tay giám đốc người hàn chỉ hỏi vài chỗ thôi, thằng phụ trách của tổng thầu trả lời giải thích giúp. Thế thì ngon, tay kỹ sư 83 này cũng nhanh nhẹn ra phết. Tao bảo nó cầm hoặc gửi lên đây để tao hoàn chỉnh hồ sơ nộp. Hắn bảo sẽ gửi xe lên, không được thì sẽ tự cầm lên.

Vậy thì giờ chỉ ngồi chờ thôi, chờ thông tin từ bà phiên dịch, chờ ngày đấu thầu, chờ ngày thanh toán. Cả ngày Em Vợ Sếp hết sang hỏi tao cái nọ rồi lại hỏi cái kia, em Hóa Đơn và em Vĩnh Yên cùng nhòm nhòm lườm nguýt nhưng không nói nên lời. Toàn hỏi nào thì tại sao em đặt công thức excel thế này mà nó lại ra thế kia. Sao anh không đi làm chỗ khác mà lại vào đây. Đéo mẹ. Nhức hết cả đầu. Và Vợ Sếp thì cứ mỉm cười như vẻ hài lòng lắm, mấy lần nhắc là lấy ghế mà ngồi cạnh đấy hỏi cho tiện.

Tao bảo về excel em có thể hỏi các chị kế toán kìa, các chị ấy thạo hơn anh. Anh chỉ thạo về vật lí, tâm lý, và sinh lý thôi. Đặc biệt là sinh lý thì anh đang trong độ tuổi hoàn thiện nên rất am hiểu. Con bé bĩu môi bảo cái đấy em không cần hỏi anh.

Cũng qua vài ngày. Hồ sơ thanh toán đã gửi rồi, thằng việt lần trước gặp ở quán cafe đã nhận và bảo ok, hồ sơ đủ, kế toán bên đấy sẽ thông tin sang đòi xuất Hóa Đơn, 15 lãnh tiền. Thứ 2 tuần sau là đấu giá rồi, hôm nay thứ 5 mà vẫn chưa thấy bà phiên dịch thông tin lại gì để còn tính cách. Tao gọi điện hỏi, mụ trả lời tỉnh bơ ơ em không nhắc chị quên mất đấy, để tí chị hỏi cho nhé, đậu phộng bà này đéo biết quên thật hay quên giả.

Cuối giờ chiều thấy mụ gọi lại bảo chị hỏi được rồi, hình như giá nhận với chủ đầu tư khoảng 21 tỷ. Còn thằng đi đêm với thằng hàn lồn chính là thằng nhà thầu gói nhà xưởng chính đấy. Ố ồ, thế là hay rồi, tao hỏi là thông tin có chính xác không, mụ bảo chị không biết, hỏi tiếp thế chị lấy thông tin bằng cách nào, mụ bảo chị có cách của chị. Cậu không tin thì thôi, 30 triệu kia chị cũng chả cần. Đéo mẹ, không cần mà lại cố ý nhắc. Thôi được. Cứ tạm tin đi, cũng chả còn khách nào khác.

Vừa tắt máy thì mụ lại gọi lại bảo à quên, còn quy cách đấu thầu là những thằng trên mức giá cho phép thì bị loại, thằng dưới giá cho phép thì phải thuyết minh về biện pháp thi công. Sau đó sẽ quyết định. Đấy, đm mụ này, cái quen trọng nhất thì suýt quên. Vậy là giá thấp nhất chưa chắc đã trúng thầu, còn phải có biện pháp thi công nữa.

Định hỏi ai là người quyết định thì mụ tắt mẹ máy rồi. Thôi cái đó hỏi sau So với giá chủ đầu tư thì giá bọn tao mới chiếm có 73%. Gói cũ đang để là gần 70% mà thằng Hàn lồn đồng ý, mồm chúng nó thì bảo do gấp chứ tao đoán giá như thế cũng là ngon quá rồi. Thông thường tổng thầu dạng lởm như bọn nó tức là loại tay không bắt giặc thì cắt được 15 – 20% là kịch kim. Đây cắt được gần 30% là quá lãi. Do vậy giá cho phép của bọn nó kiểu gì cũng phải 75% giá trị với chủ đầu tư.

Nếu đúng bài thì thằng đi đêm kia cũng báo giá sát nút với mức 75% để tránh bị hớ.

Vậy là giá bọn nó tương đương với bọn tao. Tính toán 1 hồi, về thuyết minh biện pháp thi công nên bà phiên dịch biết thì đương nhiên bọn đi đêm kia cũng biết. Do vậy tao cần phải xem lại 1 lượt, bổ sung các yếu tố ghi điểm. Báo lại thông tin với Sếp, Sếp gật gù bảo vậy anh lại nhờ chú phần thuyết minh biện pháp vậy, tao khách sáo bảo nhờ gì, việc em phải làm mà, Nghĩ bụng em không làm thì đéo ai làm đây, hay bảo 5 chị em gái à không, trừ em Hóa Đơn ra còn 4, à mà trừ nốt em Vĩnh Yên ra còn 3, bảo 3 chị em lên múa cột thay cho trình bày biện pháp…

Cả ngày thứ 6 tập trung để chỉnh sửa thuyết minh. Do lúc trước đã làm biện pháp đủ cả rồi nên giờ chỉ cần chỉnh sửa cho xong. Em Hóa Đơn bảo tuần này em ấy về quê, xin nghỉ sáng thứ 7, nên chiều về luôn. Hỏi hôm nào xuống bảo ở quê luôn xuống làm gì. Ừ thế cứ ở quê đi anh có cơ hội với em Vĩnh Yên tí. Em Vĩnh Yên nghe thấy bảo thôi em không dám, Hóa Đơn nó xé xác em.

Hóa Đơn cười cười bảo tôi tin bà, bà trông hộ tôi 2 hôm, nếu phát hiện loằng ngoằng gì thì cắt… Tao giả vờ e sợ, em Vĩnh Yên bảo đấy nhé, vậy là trong lúc Hóa Đơn về quê thì anh phải chịu sự kiểm soát của em. Mấy con bá đạo. Tao bảo anh đang bận lắm, thứ 2 có thầu nên cuối tuần anh bế quan luyện công ở nhà. Buổi chiều, em Hóa Đơn bắt chở ra bến xe, nhấm nhéo bảo em về tối chủ nhật em xuống, anh thích hải sản gì em mua cho.

Tao bảo thích con bề bề nhiều lông, nó nhéo phát bảo em đang định đi triệt lông đấy. Tao bảo thế thì ngon quá, anh ủng hộ. Chờ em lên xe xong thì tao định về luôn, thế đéo nào lại quên điện thoại ở văn phòng nên phải quay lại lấy. Em Vĩnh Yên bảo tối đi ăn với em nhé, tao bảo em có ốm sốt hay ấm đầu dẫn đến mê sảng gì không. Em nó bảo không, em giác ngộ rồi, em sẽ cạnh tranh sòng phẳng với Hóa Đơn, em đi sau Hóa Đơn 1 chút nhưng em sẽ không bỏ cuộc, em biết anh cũng có cảm tình với em mà phải không.

Đậu xanh rau má, tao bảo thôi anh xin, mệt đầu lắm. Em nó hihi bảo em đùa tí mà cũng sợ, đéo biết là đùa hay không. Thứ 7, vẫn phải đi làm thôi. Vẫn như mọi khi thì 2 nàng Vĩnh Yên và Hà Đông đã có mặt. Không thấy mặt Hóa Đơn cũng thấy nhớ nhớ. Vừa ngồi được chục phút thì thấy em của Vợ Sếp vào, tao bảo sao nay cũng đi làm cơ á, kêu em chả biết làm gì lên đây trò chuyện với anh chị cho vui.

À ra là đi chơi chứ không phải đi làm. Đến trưa thì em Hà Đông về trước, tao bảo 2 em kia về đi thì em Vĩnh Yên kêu em ở đây tí 2h em về quê luôn. Tao đùa rằng ơ thế thì ai giám sát anh, cô Em Vợ Sếp nhanh nhảu bảo để em cho. Con ranh này biết đùa phết. Nói về Em Vợ Sếp thì tao không ấn tượng lắm mặc dù cũng xinh và ngon, nhưng có lẽ ẻm vào sau khi tao đã bị hoa mắt bởi Hóa Đơn, Vĩnh Yên, phiên dịch rồi.

Kể như công ty toàn cá sấu thì Em Vợ Sếp sẽ là vip của vip đấy, có điều công ty toàn hot girl sẵn nên so với mặt bằng ở văn phòng thì em cũng bình thường như mọi người. Tao gọi Em Vợ Sếp ra đây anh bảo, em hớn hở, tao cho xem mấy cái ảnh hôm trước tao chụp trộm trên xe, cho xem luôn cả ảnh chụp lộ khe ngực. Con bé giãy nảy bảo anh xóa ngay.

Tao bảo khi nào anh chụp được ảnh hở hơn thì anh sẽ xóa, con bé lại cứ quanh quanh sục sạo người tao giằng điện thoại, lớ ngớ thế nào thành ôm tì sát ngực vào lưng tao. Tao giả vờ uốn éo cọ cọ lưng phát rồi bảo ôi nóng quá. Em nó nhận ra nên phụng phịu tàu lượn. Được tí kêu thôi em đi về đây, tao hô 2h thì quay lại nhận bàn giao công việc giám sát trai đẹp từ Vĩnh Yên nhé.

Nó bảo em thèm vào… Văn phòng còn mỗi tao và Vĩnh Yên. Rủ em đi ăn trưa em bảo không đói, tao bảo thế thì ra ngồi xem anh ăn chứ bắt anh nhịn cùng em mà đi 1 mình lười vãi, em cười hihi vâng em đi cùng. Xuống tầng 1 tao mở ô ra, em đi sát vào người tao cho nằm trong bóng râm, đi được chục bước thì đã khoác tay tao lúc nào đéo biết. Bảo không ăn mà vẫn ăn.

Có 2 người nên tao trả tiền, các lần đi đông người thì mọi người chuẩn bị sẵn tiền ai có người ấy trả luôn lúc lấy cơm, từ hôm công khai với em Hóa Đơn thì em Hóa Đơn hôm nào cũng tranh trả cả suất của tao bảo từ giờ đi ăn cơm trưa em sẽ trả tiền suất của anh nên anh đừng nhì nhèo nữa. Tao bảo ừ, cứ trả đi xong cộng lại 1 năm anh trả 1 lần. Hóa Đơn bảo không được 50 năm thì trả 1 lần. Nghĩ lại vẫn thấy đáng yêu kinh khủng. Ăn xong làm cốc nước rồi về văn phòng, tao ngả ghế nhắm mắt bảo em Vĩnh Yên nghỉ tí thì về. Em chui vào trong phòng trà, chắc lại lăn ra ngủ.

Cái giống cô nam quả nữ ở cùng phòng, dẫu ngăn cách thì trong lòng vẫn xốn xang. Dường như không ngủ được nên mới 15p em Vĩnh Yên đã mò ra ngoài cười nhăn nhở bảo thôi chả ngủ nữa, ngồi chơi tí rồi về. Tao kệ vẫn giữ nguyên tư thế mở mồm bảo ừ, ngủ ít quá nên mệt, rảnh thì qua nhổ hộ anh mấy cái tóc trắng. Nó bảo anh làm gì có mà nhổ, rồi cũng thấy chạy sang kéo ghế ngồi bới bới tóc tao.

Tao nằm thư thái hỏi chuyện gia cảnh nhà em, quá trình công tác và lãnh ngộ cách mạng, rồi thì sở thích ăn mặc, thời trang. Em Vĩnh Yên vui vẻ trả lời không ngừng nghỉ. Chắc nó chỉ bới tóc chứ không nhìn nên chả được cái tóc trắng nào. Bỗng dưng nó hôn chụt phát vào má tao bảo thôi em về đây, con này bình thường e dè nhẹ nhàng hôm nay lại liều thế nhỉ, tao ngồi phắt dậy bảo đâu dễ như thế, tấn công anh rồi bỏ chạy à.

Trước kia lúc mới vào công ty tao hay trêu đùa vỗ mông cấu véo 3 em kế toán thì em Vĩnh Yên là đối tượng tao ít được động đến nhất, phần vì em ngồi trong sát tường, phần vì em có vẻ không thân thiện như 2 em kia. Vừa nó dứt lời tao vươn tay khua khoắng, vô ý vồ ngay vào ngực em, tiện tay bóp 1 cái, thực ra tao nghĩ là em sẽ tránh ai ngờ em không tránh né gì thế vào vào đúng ngực, có điều vướng áo lót nêm cảm nhận chưa thật lắm.

Em đứng im, nhìn tao. Tao hơi ngại bèn bảo anh không cố ý đâu. Em quay đi, tao gọi lại bảo anh xin lỗi, thực sự anh đã yêu Hóa Đơn rồi, anh sẽ rất trân trọng tình cảm của em. Tao bảo lại đây anh ôm 1 cái thuần khiết nào. Em Vĩnh Yên quay lại, tao bước đến ôm em, 1 cái ôm thuần khiết, đứng như trời trồng em Vĩnh Yên bỗng mặt đỏ rần, tao cúi xuống thì hóa ra khi ôm em, tay em khép vào chứ không ôm tao, nãy giờ chắc cảm nhận thấy thằng em của tao thức giấc nên mặt nàng đỏ.

Tao thôi không ôm em nữa, em cười cười bảo công nhận anh thuần khiết thật… Rồi thì là em luôn ở bên anh cho đến khi anh lấy vợ hoặc đến khi em hết thích anh, em biết anh và Hóa Đơn yêu nhau nhưng ai nói trước được điều gì phải không. Tao lắc đầu bảo anh là người dễ đổ lắm, đừng tán tỉnh anh mà. Em Vĩnh Yên lại khúc khích cười rồi chào tao ra về.

Hết mất hứng làm việc, thôi kệ mẹ. Ngủ thôi, 1 mình ở văn phòng cũng không có tinh thần làm việc lắm. Làm 1 giấc thế đéo nào dậy đã 5h chiều. Ngáp ngáp thấy Hóa Đơn nhắn tin từ lúc nào hỏi có ngoan không, có trêu ghẹo à ơi gái không. Tao bảo vừa làm vài nháy với em Vĩnh Yên xong, Hóa Đơn nhắn lại bảo thế thì em cắt. Hỏi đang làm gì kêu đang ở tuần châu tắm, bảo cho ngó tí được không, em gọi facetime luôn.

Còn hôn gió chụt môi các kiểu, còn núng nính ép ngực khoe khe sâu rồi lè lười lêu lêu. Đm đồ yêu nữ. Hỏi đi cùng ai thì kêu đi cùng mấy đứa bạn ở nhà, hỏi ngon không bảo không ngon bằng em, em ngon nhất. Vâng, lúc nào em cũng nhất. Hóa Đơn hỏi thích cua ghẹ hàu hủng gì không em bảo đóng thùng xốp rồi mai em xuống anh qua đón em xong chở về.

Tao đùa đùa hỏi có con gì mà ăn xong vừa khỏe vừa vui ấy thì mua, em hồn nhiên trả lời có con sò dương nghe nói công dụng thần thánh nhưng em không biết. Để em hỏi mua. Vkl sò dương.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kỹ sư tự truyện

Số ký tự: 0