Kỹ sư tự truyện

Phần 88

2020-09-16 06:39:00

Phần 88
Hôm sau Sếp bảo để đưa tao xuống công trường, tao bảo thôi đi xe khách cũng được, xuống tí rồi chiều về. Tao rủ Em Vợ Sếp đi cùng cho biết công trường không nó háo hức lắm nhưng Vợ Sếp đéo cho đi, bảo hôm nào đi ô tô xuống thì đi còn đi xe khách mệt. Gớm làm gì mà giữ em ghê thế, hay đéo tin tưởng tao sợ tao đưa đi đâu mất. Đã thế ông không thèm, bảo Hóa Đơn đi với anh không thấy nàng nhăn nhở cười vảo em muốn lắm nhưng mà nay bận.

Mẹ chúng nó, đúng là tham sang phụ khó mà, chắc đéo muốn đi xe khách chứ gì. Bỗng đâu em Vĩnh Yên bảo cho em đi, em chưa xuống công trường lần nào. Cả 4 cặp mắt phụ nữ soi vào em Vĩnh Yên. Tao bảo ok, đi cùng anh. Em Hóa Đơn như lường điều gì lại bảo thế em đi nữa. Mẹ chúng mày đây là cái chợ à, còn Vợ Sếp ngồi kia, có đi thì phải xin phép Vợ Sếp chứ.

Bà Vợ Sếp như tao đã kể thì không can thiệp vào nghiệp vụ nên việc các êm kế toán trong giờ làm có đi lấy Hóa Đơn hay đi đâu việc gì thì bà cũng không để ý, nhưng hôm nay rõ ra đi xuống công trường là đi chơi lại nói như kiểu tao là người quyết định ấy, với em gái bà thì rõ ràng đang đóng vai chân sai vặt nên có đi công trường thì là đi trải nghiệm cho biết, còn mấy đứa kế toán thì là đang đi làm cơ mà.

Tao liếc trộm bà ấy, thấy mặt bà ấy thản nhiên dường như không bận tâm. Lại nghe bà ấy nói thủng thẳng rằng em Hóa Đơn đã xuống đấy 1 lần rồi thì thôi hôm nay cho em Vĩnh Yên đi đi. Mà thôi chị cho em gái chị đi cùng luôn cho biết công trường vất vả thế nào. Mẹ đổi ý nhanh thật, rõ ràng là không tin tưởng tao nên khi em Vĩnh Yên đi cùng thì mới cho em gái bà ấy đi.

Lúc này tao lại bảo hay thôi để hôm nào đi cùng Sếp thì ngồi xe cho đỡ mệt. Thấy em gái Sếp bảo có gì mà mệt, em đi được. Mẹ, lỡ mồm nói vui giờ phải đèo bòng. Thôi coi là người bạn đồng hành vậy. Sếp chở mấy anh em ra Mỹ Đình. Chờ lúc thì có xe, tầm này dở chừng với ngày thường nên xe rộng, có vài khách. Xe khách thì chỉ có hàng ghế đôi, bọn tao lại có 3 người.

Ghế cuối thì sóc vl thành ra chấp nhận để 2 chị em nói ngồi cùng nhau, tao thì ngồi bên này. Lão lơ xe hỏi về đâu, về đấy à, 5 chục. Tao bảo sao lại 5 chục, các lần đi có 4 chục mà, tay lơ xe nói giống hệt thằng lần trước là ừ thì 4 chục, đi với bạn gái mà lom dom thế, tao cũng bê nguyên câu nói không phải lom dom mà số tiền bỏ ra phải tương xứng với giá trị mang lại, tay lơ xe cười cười.

2 chị em bên kia nhìn tao với ánh mắt ngưỡng mộ không thôi. Em Vợ Sếp tinh nghịch hơn đứng dậy bảo em ngồi với anh, em Vĩnh Yên thì nhẹ nhàng, cười mỉm. Trên đường đi hỏi đủ thứ, bọn tiểu thư nhà giàu này chắc chắn là sẽ xa lạ với những câu chuyện đồng quê, mà truyện đó thì tao có thừa, trên đường tao thao thao bất tuyệt kể về cách gieo trồng khoai lang từ dây mọc thành củ rồi thì củ lại nảy mầm thành dây, truyện về cây gạo giữa cánh đồng và lời nguyền ma ám.

Không chỉ 2 em mà thằng lơ xe cũng há mồm ra nghe. Hết mấy con ma thì cũng đến nơi, Công trường cách đường chính cỡ gần 300 400m. 2 em lẽo đẽo đi bộ theo với tấm lòng ngoài cảm phục chỉ còn cảm phục… Vào công trường tao dẫn gái vào văn phòng của bọn tao. Cũng không khác gì lần em Hóa Đơn xuống đó là 2 mỹ nữ này thu hút toàn bộ ánh nhìn, vào văn phòng mấy thằng mọi kỹ sư cũng xí xớn.

Có điều các em ăn mặc kín nên nhìn không ngon như em Hóa Đơn nên đỡ được ít giấy lau nước dãi. Không như lần trước tao có cảm giác khó chịu khi bọn nó soi em Hóa Đơn, lần này cho chúng mày soi thoải mái vì 1 là nó mặc kín 2 là tao chưa có tình yêu tình báo gì với 2 em này nên kệ mẹ. Bảo thằng ku dẫn 2 em đi 1 vòng tham quan công trường cho biết. Tao thì nói chuyện với tay ks 83 bảo khối lượng thế nào, hắn bảo làm xong rồi, khoảng 1,4 tỷ bao gồm cả chi phí thuê container làm văn phòng tạm nọ kia. OK, thế đã báo cho bọn tổng thầu chưa anh, hắn bảo chưa báo.

Tao bảo thế anh in ra em cầm lên nói chuyện xem thủ tục thế nào. Cứ tin tưởng là bọn này tính đúng đi, thời gian đéo đâu mà kiểm tra, ngoài ra đằng nào bọn tổng thầu cũng kiểm tra lại. Tao cầm tập khối lượng lên văn phòng tổng thầu. Chào hỏi mọi người, chị phiên dịch cũng có mặt, nhìn thấy tao mặt bà hớn hở nháy mắt thay lời chào.

Tao trao đổi luôn với ông Hàn về thanh toán, hắn trả lời là có biết việc này và chỉ ra 1 tên người việt cứng nhất vào là check với nó. Rồi vẫn xì xồ bảo hôm đi ăn chơi với bọn mày vui quá, rồi thì lúc nào tao mời mày đi nhé. Tao nói khách sáo ít câu rồi rủ ra ngoài hút thuốc, rủ luôn cả tay người việt check khối lượng ra luôn.

Chém gió 1 hồi thì lão Hàn đi vào trước bảo bọn mày cứ bàn việc với nhau đi nhé.

Hỏi han 1 tí tao đề cập luôn là anh có muốn gửi gắm gì không, tay này nhìn tao trả lời thận trọng rằng thôi gửi gì. Tao bảo anh gửi thì gửi, anh 40 em 40 và công ty em lo Hóa Đơn giấy tờ 20. Chuyện chỉ anh em mình biết, lo đéo gì. Hắn ậm ừ bảo để suy nghĩ, thấy hắn chùng chừng tao phải ấn mạnh luôn. Lần này công tác tạm nọ kia nhiều cái mù mờ, đẩy vào 250, em 100, anh 100, công ty em 50.

Hắn ngập ngừng rồi bảo ok. Quyết vậy đi, bao giờ nổ tiền thì trong vòng 1 tuần em gửi anh luôn. Vậy là ngon, không thế thì lấy đéo đâu ra tiền. Tao kể thế thôi đừng thằng nào bắt chước trò này nhé.

Tao về nói lại với tay kỹ sư 83 là làm tăng khối lượng các mục này, mục này, mục này. Bảo cứ làm đi em sẽ báo lại Sếp, còn bảo vệ KL với tổng thầu thì em sẽ thực hiện. Hắn gật gù. Mẹ nãy quên mất phần tên này, lại phải xẻ tiền túi ra thôi. 2 em gái xinh đẹp lượn 1 vòng về mồ hôi nhễ nhại, bảo thế nào, có thích công trường không. Các nàng lắc đầu lè lưỡi. Tao bảo thôi ngồi tí cho mát rồi trưa đi ăn cơm xong thì về. Đến bữa lúc nhúc đi ăn cơm, ăn uống bình thường thôi, các em đói hay sao mà mỗi đứa chén hẳn 2 bát.

Thằng kỹ sư con nãy dẫn gái đi thăm công trường giờ cứ quanh quẩn ra rằng bồ kết lắm Em Vợ Sếp. Khó chòi đấy con ạ, nghĩ bụng thế nhưng kệ mẹ. Em nó đang hâm mộ tao rồi, chúng mày tuổi đéo gì mà tán. Ăn xong bọn kia về công trường, tao với 2 em gái ra quán cafe nước nôi chờ xe. Gọi cho nhà xe lần trước tao đi thì bảo nửa tiếng nữa mới đến. Thì ngồi chờ vậy chứ sao. 2 nàng kia có vẻ mệt đéo thấy rôm rả gì nữa, mỗi đứa cầm cái điện thoại vuốt, em Vĩnh Yên thi thoảng lại nhìn tao. Tao nhìn lại cười. Thấy ting ting tin nhắn, em Vĩnh Yên nhắn facebook, có chuyện gì không tiện nói mà nhắn tin vậy không biết.

– Nhìn anh đẹp trai thật.

– Ơ giờ mới nhận ra à?

– Nhận ra từ lâu rồi nhưng giờ mới nói.

– Sao giờ mới nói?

– Em không biết, chỉ là muốn nói chuyện với anh thôi.

– Thế anh cũng nói điều giờ mới nói nhé: Em xinh và dáng đẹp thật.

– Hihi cảm ơn anh. Từ khi biết anh với Hóa Đơn yêu nhau, em thấy hụt hẫng.

– Tức là sao?

– Em không rõ, chỉ thấy có cảm giác hụt hẫng thôi.

Vậy là rõ rồi, đây là kiểu khi có thì không thấy quan trọng nhưng khi mất đi mới thấy tiếc. Tức là nôm na cũng là có cảm tình với mình nhưng mà chưa đến mức để bày tỏ hoặc do tính cách nhu mì. Em Hóa Đơn thì khác, vô tư, thẳng thắn và đầy nhiệt huyết vậy nên đã chủ động rồi ép buộc rồi câu dẫn và đã thành người yêu tao.

Tao nhắn lại là em xinh đẹp vậy thiếu gì người yêu, mở rộng lòng mình mà đón nhận đi. Em nhắn lại mỗi câu là em (hình trái tim) anh. Tao đọc xong giật mình, nhìn em nó, nó không nhìn tao, cứ cúi gằm mặt tay vẫn bấm bấm điện thoại, chắc là bấm giả vờ. Còi xe bép bép. Xe đã đến, bọn tao lên xe, vẫn ngồi như cũ, Em Vợ Sếp ngồi cạnh tao, em Vĩnh Yên ngồi 1 mình… Xe đi được 1 đoạn, Em Vợ Sếp dựa vào vai tao ngủ ngon lành… Em Vĩnh Yên dơ thoại lên chụp xoèn xoẹt rồi bảo em chụp để gửi cho cho bà Hóa Đơn, không biết nó nhìn thấy cảnh này thì sẽ thế nào nhỉ, hihi.

Tao giật mẹ mình bảo em thật hay đùa đấy. Tao biết em Hóa Đơn, nó mới trải qua 1 lần đau khổ vì người cũ bắt cá nhiều tay, nay nó yêu tao bằng một trái tim khờ dại, si mê. Em Vợ Sếp dựa vào tao ngủ thực là rất bình thường nhưng nếu là ảnh gửi cho em Hóa Đơn biết đâu dễ gây hiểu nhầm và khơi gợi niềm đau cũ. Em Vĩnh Yên ranh ma cười bảo thật hay đùa còn phụ thuộc vào anh… Chết, định đe dọa tống tình hay sao. Tao phải nghĩ cách chứ không thì toi, em Hóa Đơn hôm nay không được đi chắc ấm ức lắm, mà sao sáng đến giờ không nhắn tin gọi điện gì nhỉ. Tao rút điện thoại chụp tự sướng vài kiểu cảnh em Hóa Đơn đang ngủ dựa vào tao.

Nhắn tin cho em Hóa Đơn:

– Êu êu, đang làm gì đấy?

– Em có phải chó đâu mà gọi thế.

– Anh nhớ em quá nên gõ vội, thiếu chữ Y, phải là Yêu yêu mới đúng.

– Tưởng đi với các người đẹp nên quên em luôn.

– Quên sao được, nhục quá, đi với mấy đứa này anh như kẻ hầu người hạ.

– Có chuyện gì thế ạ.

Tao gửi luôn cho ảnh vừa chup tự sướng với Em Vợ Sếp ngủ gật bảo giờ anh còn phải làm gối cho Em Vợ Sếp ngủ này. Em Hóa Đơn xem ảnh xong trả lời làm tao ngạc nhiên, em ấy bảo anh thơm trộm nó phát rồi chụp ảnh xong sau để trêu nó.

Vãi cả người yêu, đây là nó quá tin tưởng tao hay là thử lòng tao. Tao bảo không được, anh chỉ thơm em thôi, anh không phải người dễ dãi. Nó cười hihi rằng anh cứ thơm trán nó đi rồi chụp, đừng thơm khu vực dưới trán là được. Tao nhắn lại là cung kính không bằng tuân mệnh.

Tao mỉm cười, dí môi vào trán Em Vợ Sếp và dơ máy chụp tự sướng trước con mắt chữ o mồm chữ ô của em Vĩnh Yên. Vừa thơm xong, ngẩng mặt lên nhưng thấy có cái gì đó không đúng, lúc tao cúi xuống vô tình rót ngay thấy nghe ngực Em Vợ Sếp.

Mịa, ngon vãi, phải xoay tư thế để chụp thôi, giơ lên cao, chụp được cả khe ngực.

Ngon. Em Vĩnh Yên sau 1 hồi ngạc nhiên thì mặt đỏ ửng bảo anh thật đểu. Tao đùa rằng em thấy không công bằng à để anh gọi Em Vợ Sếp dậy đổi chỗ cho em nhé. Tao cảm nhận 1 cái rung nhẹ, liếc thấy khóe mép Em Vợ Sếp khẽ nhếch lên, đm con này vẫn thức, giả vờ ngủ. Rồi nó giả vờ dường như đang ngon giấc, luồn tay khoác tay tao tiếp tục dựa dẫm… Mẹ nó, chị em nhà nó có ý gì đây.

Rồi thì cũng về đến công ty. Tao có trao đổi với Sếp về vấn đề gửi gắm khối lượng, tất nhiên là câu chuyện được biến tấu đi 1 chút rằng ý kiến gửi gắm khối lượng và tỷ lệ ăn chia là thằng kia nó đề xuất, thay vì tao 40% thì tao bảo rằng thằng tổng thầu lấy 40% công ty mình 60%, em phải báo cáo lại anh xin ý kiến. Sếp bảo cái này chú phải làm chặt chẽ, phần 60% kia nếu chú làm được thì là của chú, anh không động đến, nếu chú không làm được Hóa Đơn thì bảo mấy đứa kế toán lo Hóa Đơn cho thì chia cho nó ít.

Tao vâng vâng dạ dạ. Cũng đúng thôi, xét cho cùng đây là tao lấy tiền của bọn hàn chứ không phải lấy của công ty. Tiền của bọn hàn thịt được bao nhiêu cứ phải thịt, mình đéo thịt thì mấy em phều quán hát nó cũng thịt. Đến cuối tuần tao cũng làm xong hồ sơ, áp giá vào ra con số 15.4 tỷ. Báo cáo với Sếp luôn là đây bao gồm 400 cho chi phí quan hệ.

Sếp bảo ok. Vấn đề bây giờ là phải chờ các đối thủ, hôm bà phiên dịch bảo thằng hàn lồn thầu có đi đêm với công ty nào đó. Nhưng nếu nó đéo biết giá của mình thì cũng chưa sợ, có lẽ nó chỉ tuồn được thông tin về đơn giá giữa tổng thầu với chủ đầu tư, sau đó nó sẽ cắt đi bao nhiêu % của tổng thầu. Số còn lại là giá cho phép.

Nếu thằng đi đêm kia báo giá cao hơn giá cho phép nó sẽ yêu cầu giảm thấp hơn, nếu báo giá thấp hơn thì nó sẽ gửi vào cho gần bằng giá cho phép. Và % của nó không đổi. Tuy nhiên như vậy nó phải có cách nào đánh bật đơn vị khác chứ nhỉ. Bản thân tao thì tự tin về cách làm giá của tao cũng như tin về sự ủng hộ của ông GĐ dự án.

Nhưng nói về đấu thầu thì giá vẫn là quan trọng. Chưa rõ là tiêu chí trúng thầu thế nào. Bọn người việt bên tổng thầu có khi cũng đéo biết. Giờ chỉ còn cách moi thông tin từ ông GĐ dự án, mà đéo ai nó nói cho mình. Đúng rồi, từ bà phiên dịch…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kỹ sư tự truyện

Số ký tự: 0