Kỹ sư tự truyện

Phần 66

2020-09-16 06:39:00

Phần 66
Buổi trưa đi ăn uống xong thì ngồi phê pháo bà chuyện đi phượt, Bắc Ninh cũng le te kêu cho em đi cùng, tao bảo đi để quay phim à, Bắc Ninh bĩu môi nói vớ vẩn, trước ở cùng nhà suốt có sao đâu. Luật bảo cũng được, đi cho vui, em rủ người yêu em đi đi, Bắc Ninh lắc đầu, yêu đương gì đâu chị, em mất cảm giác yêu rồi. Nói xong lại liếc nhìn tao cái, đm, tao liên quan gì mà nhìn, đành lảng mặt đi.

Luật bảo dự kiến cuối tuần sau đi mộc châu, tao ừ ừm. Cho ẻm quyết định, tao thì đi đâu cũng được. Ngồi lúc thì tao bảo về, Bắc Ninh kêu cho em đi nhờ với, nãy em đi taxi qua đây, xe máy cho chị hàng xóm mượn đi đâu ý, xe chị ấy hỏng. Tao nhìn sang Luật, Luật cười bảo thế tí về nhớ trả tiền xe ôm cho chị nhé. Mẹ nó, lại còn trả tiền cho chị, tao là làm thuê sao…

Chở Bắc Ninh về, tao hỏi em với Luật vẫn chơi cùng nhau à, Bắc Ninh bảo vâng, đúng ra là lúc anh chị chiến tranh lạnh thì mới chơi lại, chứ trước thì tình cảm đi xuống lắm. Tao chẹp miệng, Bắc Ninh giữ ý ngồi xa, không ôm eo như ngày xưa nữa. Cả đoạn đường dài cũng không nói chuyện mấy, về gần đến nhà Bắc Ninh mới bảo em xin lỗi anh. Tao hỏi vì cái gì, Bắc Ninh trả lời vì 2 lần lừa anh, 1 lần vụ ma mãnh, 1 lần vụ bẫy anh.

Tao thở dài bảo chuyện qua rồi, nhưng lúc đó em muốn chiếm hữu anh thế à, tao lảng tránh không dùng từ yêu mà dùng từ chiếm hữu. Bắc Ninh cười hihi bảo làm gì mà chiếm hữu, lúc đó em chỉ đơn giản là muốn có anh, muốn giành giật anh từ chị Luật thôi, em hơi ngu, lẽ ra thay vì giành giật như thế mà em cứ tiếp cận, ân cần, có khi lại khác anh nhỉ.

Tao hỏi sao em nghĩ thế, Bắc Ninh dường như định nói lại thôi, 1 lúc mới trả lời chị Phấn bảo thế.

Tao à, thế còn nghe được. Tao cười hỏi tiếp em lại chơi với cả phấn rồi sao, Bắc Ninh hiha thi thoảng chat chit nói chuyện thôi, chơi gì đâu.

Về phòng, tao bảo sao vụ ma mãnh em cũng nghĩ ra được thế, chỗ anh đang có đứa con gái dính chưởng, tao kể sơ qua vụ thư ký và vụ gõ cửa. Bắc Ninh trầm ngâm kêu em cũng nghe nhiều trường hợp kiểu này rồi, cơ mà vong lạ nhập thì hiếm lắm, nếu thế thì khéo bạn anh có căn cô đồng rồi, hihi. Tao nghe mơ màng, tao hỏi sao em biết những cái này, Bắc Ninh bảo gần nhà ẻm có cô đồng nổi tiếng, hóng hớt nhiều nên nghe lỏm thôi chứ biết đâu đấy.

Bắc Ninh bảo để em kể cho nghe… Đéo mẹ, ẻm kể chuyện vong chuyện vỏng nghe hấp dẫn vl, tao ngồi nghe nghe hỏi hỏi thu thập kiến thức để sau này có cái mà chém, thế beep nào gần hết buổi chiều. Tao kiếu về, chuẩn bị về thì có ông nhõi nào đi SH phi vào sân, nhìn quen lắm, thấy tao đứng trong phòng, ông nhõi khựng người có vẻ không hài lòng lắm, Bắc Ninh ra chào chào, ông nhõi nhìn tao chằm chằm rồi hỏi Bắc Ninh ai đấy, Bắc Ninh kêu bạn tớ.

Tao nhớ ra ông nhõi này chính là chú bé ngày xưa ôm bó hoa đứng dưới đường mà tao gọi huyh đệ, hôm ấy Bắc Ninh còn ôm tao bảo tao là người yêu để đuổi chú bé này đi. Tao cười ha hả, vị huynh đệ này có phải ngày xưa ôm hoa đến bị Bắc Ninh từ chối không, vụ việc đó đúng là có sự hiểu lầm, tại hạ không phải người yêu Bắc Ninh. Ông nhõi gãi gãi đầu kêu à, đúng ông anh này rồi.

Tiểu đệ nhìn cũng thấy quen quen. Tao bảo vẫn theo đuổi Bắc Ninh à, bền quá nhỉ, rồi quay sang Bắc Ninh nói em nên trân trọng những người thế này. Bắc Ninh há mồm không kịp nói gì, tao chào về rồi phóng đi luôn. Kệ mẹ chúng nó, con bé Bắc Ninh này nếu mà yêu nó thì cũng mệt lắm đây, nó kèm cho thì không còn thời gian mà thở ấy chứ.

Về nhà, sang phòng thư ký xem chợ búa cơm cháo ra sao, thấy mỗi thư ký ở nhà, tao hỏi du lịch đâu, thư ký trả lời chắc sang bên người yêu ấp nhau rồi, chả nhẽ ấp mãi ở đây. Tao cười khà khà rồi bảo chắc nó sợ em, chúng nó đang chịch nhau em lại nhảy đồng thì còn đâu mà hứng, thư ký lườm tao bảo anh đừng vớ vẩn, em đang sợ bỏ mẹ ra đây này. Nhìn nét mặt có vẻ hoag mang, tao đành động viên sợ đéo gì, tối lên ngủ với anh xem có thành phần nào trêu không, anh phệt luôn.

Thư ký tủm tỉm cười bảo anh phệt em chứ phệt ai, em chả dại. Mẹ, con này tỉnh đòn gớm.

Tao lên phòng bật nhạc, huýt sáo, tắm táp xong xuôi, định đi trà đá cho mát tí, xuống cổng gặp du lịch đi đâu về, mắt đỏ hoe, tao chào hỏi đi đâu về đấy, ẻm bảo mỗi câu vâng, đéo biết có chuyện gì. Tao kệ, ra trà đá cho mát đã, mấy hôm nay không được phút nào thảnh thơi. Trà đá ngắm gái, vui mắt thật, các cháu sinh viên non mơn mởn, phấp phới váy, đùi trắng đùi đen đủ cả.

Thời này phát triển, các cháu ăn mặc thoáng hơn nhiều. Mới có 5 – 6 năm mà đời sống thay đổi nhiều quá, cái cảnh hồi tao sinh viên năm nhất cảm giác đã xa xôi lắm rồi. Lướt web tí thì chán, gọi điện chi Luật bảo tối có qua ngủ không, Luật kêu qua luôn, sợ gì, tao giả vờ bảo thôi, mai anh còn đi làm.

… Bạn đang đọc truyện Kỹ sư tự truyện tại nguồn: http://bimdep.pro/ky-su-tu-truyen/

Luật hihi bảo anh đừng có mà xí xớn với Bắc Ninh, em biết thì đừng trách. VL đe dọa.

Lướt fb, thấy mỹ nhân đăng ảnh xinh đẹp, rảnh háng bấm gọi cho mỹ nhân luôn, vài hồi chuông thì nghe máy giọng ngọt lắm, anh à, tao bảo ô vẫn nhớ anh cơ đấy, tưởng thành hot girl quên anh rồi, mỹ nhân hihi kêu quên sao được anh, em mấy lần định gọi anh hỏi vụ em Say, đi thung nai thế nào mà để em ấy bảo anh tệ bạc lắm, đi chơi với nhau xong về bỏ bẵng luôn không thèm ỏ ê gì đến nó, nó là con gái chả nhẽ cọc lại tìm trâu, sợ thật đấy. ĐM, chuyện này nó cũng kể nhau nghe à, tao giả lơ nói anh có làm gì đâu, đi chơi vui thôi mà, em có đi không cuối tuần anh với em đi.

Mỹ nhân cười đểu đểu bảo đi luôn, sợ anh không dám trốn người yêu thôi, tao đang chém gió nên mạnh mồm bảo người yêu anh cho phép anh đi thoải mái, nghiêm túc là được, thế cuối tuần tới đi nhé, anh với em thôi, mỹ nhân bảo được luôn, đứa nào không đi làm cún nhé. Đm, nhây với tao à, tao bảo ok, em mà không đi thì anh sẽ chơi em kiểu dog…

Nói thế thôi chứ tao biết mỹ nhân giờ ở 1 tầm khác, đm ngày trước chơi yahoo có khi xơi được chứ giờ ẻm là hot girl rồi, không để dành cho mình rồi. Nhấc mông về ăn cơm, về vào phòng thấy du lịch đang nằm úp mặt vào gối, thư ký đang dội nước ào ào bên trong. Tao hỏi du lịch sao thế, ẻm quay ra nhìn tao, mắt vẫn đỏ lắm. Tao hỏi thêm câu có chuyện gì, du lịch bảo không ạ.

Tao lườm mắt bảo sao khóc, anh em bạn bè có gì thì nói ra cho nhẹ lòng. Du lịch bỗng khóc tu tu. Tao thở dài, tao bảo tình yêu tình báo à, du lịch khóc tiếp, Tao kệ mợ nó, ngồi xuống chiếu ở sàn nhà, dựa lưng vào giường lôi điện thoại ra xem, chờ thư ký tắm xong thì ăn cơm, vài phút sau nghe tiếng quần áo phần phần, rồi tiếng chun bật tành tạch vào da thịt, chắc thư ký đang mặc quần áo đây mà.

Thư ký đi ra, mặc cái áo 2 dây trễ nải, váy mòng lòe xòe. Tao nhìn 1 lượt, thư ký kêu có gì mà nhìn. Tao hỏi du lịch nó khóc lóc cái beep gì em có biết không, anh hỏi mấy câu nó không trả lời chỉ khóc. Tao vừa nói xong bỗng thấy bị đạp 1 cái vào vai, là em du lịch đạp, tao quay lại nhìn, ôi đệt, đúng tầm mắt, tao nhìn xuyên thẳng vào trong bẹn, quần lót mà tím, mấy sợi lông còn lộ ra chỗ bẹn.

Tao nói khép háng lại đi em, lộ hết hàng rồi. Thư ký phì cười, du lịch cũng thôi khóc co chân định đạp tao cái nữa, mồm thì bảo đồ vô duyên. Đm, nó mới là đứa vô duyên, sao lại chửi tao vô duyên không biết. Tao túm được chân, tao banh mẹ đùi ra bảo này thì vô duyên. Du lịch đưa tay che, kéo váy xuống, tao nhìn rõ đũng quần lót ướt 1 mảng.

Đéo hiểu sao nước mắt chảy xuống tận đấy không biết Thư ký bảo có ăn cơm không hay đùa nhau no rồi. Dọn cơm, tao giữ thói quen làm 2 bát, ăn thế thôi, ăn nhiều cơm không tốt. Ăn xong trước tao lên giường nằm xem điện thoại, ăn no xong nằm công nhận sướng, cơ mà được tí thì du lịch bảo hôm nay anh rửa bát đi, em bận đi tắm, quen cái thói ăn sẵn. Đm con ranh này giận cá chém thớt à, tao bảo thư ký rửa được mà, thư ký thủng thẳng nói xin lỗi mình đã đi chợ nấu cơm rồi nhé. Ờ, rửa thì rửa, ngại íu gì.

Chỗ rửa bát gần ngày phòng tắm, tất nhiên là cửa phòng tắm kín mít rồi, cơ mà cứ nghe tiếng cởi quần cời áo rồi dội nước ào ào, chim cũng ngóc. Tao rửa xong ra trêu thư ký bảo tình hình thế nào, tối lên ngủ với anh chứ, không lại mất ngủ đấy. Thư ký lườm lườm không nói gì. Tao về phòng nằm nghe nhạc, nửa tiếng sau thì thấy thư ký mò lên, em bảo thằng hàn mới rủ em đi hàn quốc chơi, nó mời, hình như sắp tới nó được nghỉ phép 1 tuần.

Tao bảo ngon, đi luôn đi còn gì, cơ hội hiếm có được du lịch free. Thư ký thở dài, anh nghĩ free được chắc, chắc chắn nó có ý đồ đen tối, dễ bị nó thịt lắm. Tao cười, con bé này cũng đề phòng quá, tao bảo bọn hàn nghe nói chim ngắn, em kiểm chứng đi xem nào. Thư ký xì mặt bảo vô duyên mất nết, nói chuyện bựa vừa thôi, thư ký quay ra định về, tao bảo ơ có bóng trắng trắng sau em kìa, thư ký quay vội lại đi vào trong bảo đâu, thật không. Tao nhoẻn miệng cười bảo đừng lo, có anh đây.

Tuần làm việc mới bắt đầu bằng bài ca của thằng hàn, nó chê cả team làm việc kém, không sát sao, nhiều lỗi tại công trường… Mấy thằng tao cũng đéo hiểu nó chê cụ thể cái gì vì nó nói chung chung, chốt lại nó yêu cầu riêng đội biệt thự phải ở công trường tối đa thời gian, thường xuyên ra công trường. Thằng hàn nói như sỉ vả chứ không phải thông thường, thái độ gay gắt, họp đầu giờ nữa tiếng xong thấy bố cu cút luôn.

Mấy thằng nhìn nhau rồi giải tán, tao với thằng hà tĩnh đi lượn vòng công trường, thằng hà tĩnh bảo con chó hôm nay động đực động cái hay sao mà tru lên ác thế nhỉ, tao tiện miệng kể nó rủ em thư ký đi hàn quốc chơi với nó nhưng em thư ký sợ bịt thịt nên chắc đéo đi. Thằng hà tĩnh gật gù, đương nhiên, đi thế mà không chịt mới lạ, xác định đi du lịch miễn phí thì coi như trao đổi, thế mà đéo con gái hàn nào rủ mình đi nhỉ, chấp nhận cho nó cưỡi ngày đêm.

2 thằng phá ra cười, trò chuyện bố láo một hồi thì về ăn sáng. Gặp ngay thằng hàn lồn, nó lại ngồi gần tao rồi hỏi mày ở trọ cùng với em thư ký hả, tao ừ, bố cháu khen em thư ký ngon với nọ kia, tao bảo ui xời, ở nhà nó mặc sexy lắm, tao ăn cơm cùng, suốt ngày được nằm ngắm nghía, ngon thật đấy. Mẹ thằng hàn dâm dê cứ nhìn tao trừng trừng. Tao kệ mẹ, tao bảo tiếp để lúc nào tao chụp vài kiểu ảnh cho mày xem nhé, nó cười khà khà, đéo bảo được hay không, xong thì nó hỏi thư ký có bạn trai chưa, thích hàng gì… Tao chém bừa bảo thư ký đang thích điện thoại iphone lắm. Đm, xem mày có chịu đầu tư không.

Lên văn phòng, tao bảo thư ký là em có thích iphone không, thư ký kêu đương nhiên là có, tao bảo anh sẽ tặng em 1 cái, anh nhờ thằng hàn hôm nào nó về nước xong nó mua hộ, thư ký cười bảo chém ít thôi, anh mà mua tặng em thật muốn gì em cũng chiều. Tao không nói gì, ngồi máy tính đọc báo lúc rồi ra công trường. Công việc nhàn nhã, chủ yếu chém gió với nhà thầu, nghiệm thu, thời gian làm việc ở đây tao nắm vững hết các quy trình thi công nghiệm thu về kết cấu bê tông cốt thép, cả về hoàn thiện xây trát, sơn bả, chống thấm, học hỏi được tương đối nhiều. Tuy nhiên hầu như không có vẹo gì ngoài lương, nhà thầu hình như quan hệ cả rồi thì phải, thi thoảng được bữa đi ăn với đi hát có vịn, phong bì ngoài cái lần bảo vệ khối lượng được vài đồng thì chả có gì khác.

Cuối tuần đó thằng hàn mời đi ăn riêng nhóm biệt thự đi ăn, em thư ký đương nhiên có suất, không hiểu sao nó lại rủ cả mụ 85 nữa. Thằng hàn còn hô hào bảo bọn mày có vợ con hay người yêu rủ đi cùng luôn cho vui. Tao đăng ký ngay thêm 1 slot. Gọi luôn cho Luật, Luật bảo ok đi luôn, mấy giờ hả anh. Tao bảo 6h em qua nhà anh, làm nháy rồi thì đi, Luật hihi bảo được.

Về nhà tắm táp xong xuôi vẫn chưa thấy Luật đâu, tao gọi điện, Luật bảo ôi chết em quên không báo anh, em bận không qua được, em xin lỗi…

Tao thấy bình thường, bận là bình thường, có điều không báo trước là không được, lúc nào phải dạy dỗ lại mới ổn Tao xuống tầng gọi thư ký đi không, du lịch bảo nó đang tắm, vl, giờ mới tắm xong còn trang điểm các thứ thì đến đời nào. Tao nhìn du lịch bảo tĩnh tâm chưa em, hôm qua thất tình hay thế nào mà dám vén váy khêu gợi anh, du lịch đang nằm trên giường quẳng cái gối vào tao, tao túm được ngay, du lịch nói em đang buồn anh không động viên thì chớ còn giở trò dâm tiện, từ mai cắt, không cơm nước gì nữa, tự đi ăn cơm bụi đi.

Ấy chết, thế thì hỏng, tao phải chạy lại giả lả cười nói anh chỉ muốn em vui thôi, cuộc sống có mấy tí mà phải buồn, cho dù có buồn thì cũng nên buồn 1 chút rồi thôi. Tóm lại là thất tình à. Du lịch cười, gật đầu bảo chán lắm anh ạ, em đọc được tin nhắn, có cả hình ảnh chúng nó chụp trong nhà nghỉ với nhau, vậy là bao lâu nay em chỉ là trò vui của thằng chó đó.

Tao thở dài. Tao hỏi em có yêu nó nhiều không, du lịch bảo cũng bình thường, em nghĩ rồi, em cũng coi như thời gian qua nó là trò vui cho em thôi, haha. Vãi cả bím, suy nghĩ thật bá đạo. Tao gãi đầu bảo anh cũng muốn hy sinh thân mình làm trò vui cho em, liệu được không nhỉ, du lịch bảo ồ cũng được, cơ mà phải kiểm chứng năng lực xem có vui không.

Tao khua châ múa tay chém gió, bỗng nghe tiếng e hèm ngoài cửa, nhìn ra thì là Luật, ơ đệt, bảo bận không đi cơ mà, tao đi ra luôn hỏi hỏi han han, Luật kêu em giả vờ xem anh thế nào, hóa ra em cũng chả quan trọng mấy nhỉ, em không đi thì có em khác đi phải không. Tao cười trừ nhìn Luật, nay ăn mặc đẹp vãi, trang điểm nét nèn nẹt, tao khen vài câu, luật nhéo tai bảo hở tí là tán gái, con này không đi thì con khác cũng đừng hòng nhé. Đm, hóa ra ẻm chơi bài thăm dò.

Luật đi taxi sang, Luật bảo mai đi phượt mà, sh thì không đi phượt được. Đéo mẹ, tiếc xe chắc, xe nào chả phượt được. Thư ký xong, tao bảo thôi đi taxi cùng ra quán luôn, à mà ăn ở đâu nhỉ. Thư ký kêu chị 85 đặt, để em hỏi nhé. Hóa ra ăn ngay gần sân vận động, 3 người bọn tao đến thì thấy thằng hà tĩnh ở đó rồi, đang chém gió với mụ 85.

Nhìn mụ 85 hôm nay định khoe hết cỡ hay sao mà mặc cái váy ngắn không thể ngắn hơn. Thấy bọn tao vào 2 đứa nhìn chằm chằm vào Luật. Tao giời thiệu đây người yêu tao, bằng tuổi, Luật lịch sự chào hỏi, trong 1 thoang tao thấy mụ 85 bắn 1 ánh mắt quét khắp người Luật có vẻ không hài lòng, chắc là ghen tị rồi…

Thằng hàn đến, lái xe đưa đến, tao gọi vào ăn cùng nhưng lão lái xe lắc đầu bảo không được uống rượu, tối còn phải chở nó đi chơi, lúc khác nhé. Thằng hàn vừa đến thì mấy ông kỹ sư còn lại cũng đến, cũng thấy đưa vợ hay bạn gái đi luôn. Vô tình vừa đủ cặp nam nữ, Luật nổi nhất bàn. Vào bữa ăn, ban đầu cũng nhẹ nhàng giao lưu làm quen, sau mười mấy vòng thì bắt đầu tây tây, uống ầm ầm, Luật dặn uống vừa thôi mai còn đi phượt.

Tao hỏi mai đi phịch ở đâu ý nhỉ, Luật ghé sát tai nói vô duyên vừa thôi, phịch ở phòng anh nhé. MẸ kiếp, ẻm nói như thuốc kích thích, nếu không phải chỗ đông người chắc tao đã đưa tay bóp vếu ẻm rồi, tao cầm điện thoại của tao dơ dơ lên bảo thằng hàn là nhớ lời tao nói không, thằng hàn cười ha hả bảo ok ok. Em thư ký bỗng nhìn tao, ánh mắt mềm lắm. Thật vl. Ý tao là tao sẽ chụp vài kiểu ảnh sexy của em thư ký lúc mặc đồ ở nhà cho thằng hàn xem, thằng hàn ok, nhưng tao sợ rằng em thư ký sẽ nghĩ là tao dặn thằng hàn mua iphone giúp để tặng thư ký. Đã hiểu lầm thì hiểu lầm cho chót, tao quay sang thư ký nói ok em nhé. Thư ký cười tươi…

Ăn xong thì thằng hàn bảo đi hát nhưng mọi người xem ra không ưng lắm, thằng hàn dỗi bảo thế thôi, tao cho bọn mày tiền đi hát, tao về. Nó lại đưa cho em thư ký cái thẻ xong thì gọi lái xe. Đéo ai nói gì, tao đành đến bảo bọn tao sợ mày đi hát thì lạc lõng vì có mỗi mày là người hàn, có hiểu tiếng việt đâu, thôi mày đi bum bum sướng hơn.

Nó bảo không thích bum bum, nó chỉ thích hát bóp vếu thôi. Đm, hôm nay toàn đưa người yêu với vợ đi, chả nhẽ vào phòng hát gọi 1 mình mày 1 con chắc. Lái xe đến, thằng hàn kêu thôi tao đi chơi. Tao bảo nó rủ thư ký đi cùng đi, nó trả lời ra vẻ lịch sự lắm: Chỗ tao chơi không phù hợp với thư ký, tao không muốn ảnh hưởng đến em ấy. Mẹ thằng đạo đức giả. Cả nhóm còn lại rủ nhau đi hát, em thư ký kêu xõa đi, em đầy tiền, nhưng phải đi chỗ nào thanh toán bằng thẻ nhé, em lâu rồi không tiêu tiền mặt. Lại là mụ 85 dẫn đi, quán hát gì tận trung hòa, cơ bản hát hò có người yêu đi không tưng bừng được nên không khí bình thường, hơn 9h thì Luật bảo về đi bàn kế hoạch mai đi phượt, tao về.

Nằm ôm Luật, Luật kêu đi ba vì được không anh, tao bảo anh chịu, tùy em, chỗ nào em thích thì đi.

Luật lấy điện thoại vào xem xem 1 hồi rồi bảo nhưng ba vì phải đi đông mới vui, hay là đi tam đảo, 3 người mình coi như đi nghỉ ngơi. Tao trố mắt hỏi sao lại 3, Luật kêu ơ Bắc Ninh bảo đi cùng mà, chả nhẽ nó nói thế lại không cho đi. Đm, tao hỏi thế 3 người ngủ thế nào, để nó ngủ 1 mình à, Luật hiha kêu nhịn 1 hôm đi có chết ai đâu. Tao im, ừ thì nhịn không sao nhưng không hiểu kéo Bắc Ninh đi làm gì.

Luật tự nhiên nói sau lần trước thì em thấy Bắc Ninh không có ý đồ gì với anh nữa đâu, nó sống cũng hay, hợp tính em, có thể coi là bạn thân cũng được. Tao thoáng nghi ngờ, đéo biết thế nào được với bà luật này, hay là bà này cố ý cho Bắc Ninh đi để thử lòng mình lần nữa chăng. Tao chìm dần vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kỹ sư tự truyện

Số ký tự: 0