Phần 115
2020-09-16 06:39:00
Về nhà ngủ 1 mạch, sáng dậy thấy ướt quần. Có lẽ hôm qua mộng tinh rồi, bố khỉ, lâu lâu không làm gì lại thêm 1 phen kích thích tối qua, hậu quả này đúng là không tránh khỏi. Mấy chị em hỏi có đi làm không, tao bảo không, đang đi có việc rồi. Nằm tiếp đến trưa cố lê thân đi ăn rồi lại về nằm đọc báo cày truyện trên bimdep.vip tiếp.
Lạnh này lười dậy bỏ mẹ. Xem hết vài ba truyện thì hết buổi chiều. Ngồi dậy lấy quần áo đi tắm, định đéo tắm đâu nhưng nghĩ mai còn phải đi bốc vác cho Vĩnh Yên, đéo thể để cái người hôi mù với cái đầu bết tóc được… Tắm táp xong thì cũng tỉnh cái thằng người.
Điện thoại có tin nhắn, với với cầm xem thì là Hóa Đơn nhắn tin, chắc là nhắn từ lúc tao đang tắm, thấy mười mấy dòng rồi…
Hóa Đơn nhắn: Giờ là nửa đêm, không ngủ được, nhớ anh vô cùng, em định rằng sẽ không nhắn tin cho anh nữa nhưng em không làm được, nếu thế thì em không phải là em.
Tao nhắn lại ngay em làm sao mà cả tuần không nhắn tin gì, anh nhớ và lo lắng. Đợi 1 lúc thì Hóa Đơn mới trả lời, dài dòng, rất là dài dòng, rằng em ấy nghe nguồn tin là từ khi ẻm đi, tao buồn bã sầu muộn một thời gian, rồi thì đợt này hay đi lại với Vĩnh Yên, rồi thì chuyển công ty nọ kia, đại khái là em vẫn theo tao từng bước, nhưng em nghĩ không muốn tao vì em mà phải phân vân nhiều chuyện, kể cả việc tình cảm hay là công việc. Em ấy bảo muốn để anh tự lựa chọn. Rồi bảo Vĩnh Yên cũng là người tốt, ngoan, xinh…
Vậy là tao hiểu mọi chuyện rồi. Em là đang ghen, vì ở xa nên đéo làm gì được, quay ra tức giận, giận dỗi tao nên đéo thèm nhắn tin. Em ấy vừa bảo Vĩnh Yên thế nọ thế kia là nói bóng gió, thử lòng tao thôi. Tâm lý của em anh lạ đéo gì.
Tao không nhắn lại gì, cho em gõ xong hết, im vài chục giây tao mới trả lời gãy gọn. Anh từng nói với em rồi, tương lai thì anh không nói trước được nhưng cho đến lúc này trái tim anh vẫn yêu em không biết nhường nào mà kể. Tao chỉ nói vậy thôi, nếu nói đúng hơn thì phải thêm câu mặc dù trái tim anh có 1 chút rung động với Vĩnh Yên rồi.
Nhưng dại đéo gì mà nói thế Hóa Đơn nhắn lại hỏi anh nói thật không. Tao lại khẳng định thêm 1 câu: 1 tuần qua không liên lạc được với em, trong lòng anh khó chịu, bực dọc, anh sắp không còn là anh nữa rồi.
Hóa trả lời ngay bảo tuần vừa rồi em cũng như người mất hồn ý, cứ cầm điện thoại định gọi định nhắn rồi lại thôi rồi cứ loanh quanh như đứa dở hơi, hihi. Mẹ nó, vừa đấy lại hihi rồi. Bọn tao quay trở lại chat chit vui vẻ hơn, Hóa Đơn bảo tạm thời em cho anh qua lại với Vĩnh Yên đấy, khi nào em về thì thôi, hihi.
Tao bảo thế cho anh qua lại với Em Vợ Sếp và Hà Đông nữa nhé. Hóa Đơn bảo á à, tình báo của em cũng bảo anh dạo này còn hay chở Em Vợ Sếp đi đâu lắm nhé, cứ coi chừng. Em ở xa không cắt được thì Vĩnh Yên nó cũng cắt cho đấy… Tao hỏi tình báo của em là ai, em kêu bí mật.
Trong đầu tao phán đoán, chắc chắn không phải Vĩnh Yên rồi, Em Vợ Sếp chăng, nhưng cũng không hợp lý. Vậy thì là Hà Đông, có thể Hà Đông là người ngoài cuộc nhất nên chuyện trò với Hóa Đơn vô tư, có gì thì kể hết. Nghi lắm, con mụ này đéo dễ chơi rồi, mồm thì lúc nào cũng gọi mình honey mà mình đã sơ múi được gì đâu, cái hôm từ phòng mình về ra đến cửa nó còn kéo áo ra hở vai, bật dây tạch phát rồi nháy mắt. Mẹ nó, mối hận này tao sẽ để trong lòng, có cơ hội thì em chết với anh nhé sư tử Hà Đông.
Lâu lắm mới liên lạc, nói chuyện luôn 1 mạch đến 7h tối thì em bảo bên em là 2h đêm, tao bảo em ngủ đi, từ sau có gì cũng phải ẳng ra chứ cấm được im ắng kiểu đấy, Hóa Đơn nhắn lại kêu em biết rồi, ẳng ẳng. Rồi chụt chụt.
Được giải tỏa tâm trạng, con người nó cũng thoải mái hơn, huýt sáo khóa cửa đi ăn cơm, mụ kính cận gọi với xuống hỏi đi ăn à, mua hộ chị gói mì chính, tao bảo tí nữa đền đi nhé. Mụ bảo vớ vẩn. Đi làm bát cơm bụi, ăn lèo cái thì hết. Về quán tạp hóa mua cho mụ gói mì chính, lên phòng bảo mụ cần gì phải mì chính, có vị ngọt đôi môi đây rồi, mụ cười hihi rằng chưa thử chưa biết môi cậu có ngọt không, hihi.
Nghe giọng mụ hôm nay có vẻ gì đấy gọi đòn lắm. Tao lượn xuống luôn không cả lấy tiền.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.vip/
Giờ phải điều tra xem có đúng em Hà Đông tung tin cho Hóa Đơn hay không.
Tao nhắn tin Hà Đông bảo em đang làm gì, anh tự dưng nhớ nhớ em. Hà Đông nhắn lại ngay trời, honey hôm nay lại có thời gian nhớ em cơ á, tưởng đang ôm ấp Em Vợ Sếp hay đang đi lượn phố với Vĩnh Yên, hoặc chí ít cũng đang bận rộn nhắn tin với Hóa Đơn chứ lại có đầu óc nghĩ tới thân già này sao. Tao bảo các nàng mỗi người mỗi vẻ, vì anh thấy em cáo già quá anh không nhai được nên ít nói chuyện với em thôi. Con bé nhắn ưm ưm em còn ngây thơ mà. Mẹ cha nó, như kiểu giả học sinh bị hấp diêm không bằng.
Hà Đông hỏi tao có chuyện gì thì khai ra đi, tao nhắn không có gì, chỉ là nhớ đến em thì hỏi thăm thôi. Nó kêu nhớ thì qua đây với em đi honey, tao bảo xa vl… Hà Đông không nhắn gì, lúc sau thì gọi điện bảo em đang định đi xem phim với mấy đứa bạn, anh có đi cùng em không. Tao bảo đi riêng thì đi, nó rằng không được, mấy đứa nó rủ nhau rồi nên nó không tách riêng được. Tao hỏi xem ở đâu thì nó kêu ở Mỹ Đình gần chỗ anh còn gì. Tao bảo thôi đéo đi. Con bé xí xí rồi im. Thế là đéo khai thác được gì…
Quay ra hỏi đối tượng hơi khả nghi là Em Vợ Sếp. Hỏi em dạo này có hay liên hệ với Hóa Đơn không thì em không chả liên hệ gì bao giờ, chỉ comment trên fb chứ không chat chit riêng phát nào. Mà dạo này thấy chị ấy ít lên sóng. Con bé nói tự nhiên lắm, có lẽ loại khỏi danh sách tình nghi được. Lúc này thì lại càng nghi ngờ con sư tử Hà Đông kia lắm chuyện lắm mồm.
Có thể nó không có ý gì đâu nhưng do thói quen nói lắm mà ra. Em Vợ Sếp nhắn bảo lạnh thế này mà được ôm anh thì thích lắm nhỉ, tao bảo khó gì đâu, qua đây đi anh ôm cho cái rồi về, con bé bảo muốn ôm lâu lâu cơ, tao trả lời ôm lâu thì không thuần khiết đâu. Ẻm hihe bảo em có cần thuần khiết đâu, là anh cứ nói mồm thuần khiết đấy chứ.
Chết thật. Tao nhắn thế qua luôn đi, anh tắm rửa thơm tho sạch sẽ rồi. Em Vợ Sếp gửi hình dê cụ bảo nghe nói ngày mai có ai đó đi chuyển nhà hộ chị Vĩnh Yên, thôi tối nay tha cho anh để mai anh lấy sức. Mai em cũng đi chuyển nhà hộ đấy. Nghĩ bụng thế lại tốn suất ăn vô ích rồi, toàn tiểu thư mà đi chuyển nhà thì chắc chỉ ngồi gấp quần áo rồi bàn luận thời trang hết ngày…
Nghĩ quả không sai. Chủ nhật trời không mưa, hửng nắng, đỡ lạnh. Rét mùa này chỉ vậy mà thôi. Đến nhà thì Vĩnh Yên xuống đón. Mặt tươi như hoa, dẫn lên phòng thì đã thấy Em Vợ Sếp đang chém gió phành phạch với 2 đứa ở cùng nhà Vĩnh Yên.
Tao liếc qua, 1 đứa lần trước đã gặp, thể loại xôi thịt ngon mắt, 1 đứa còn lại chắc là đối tượng mà Vĩnh Yên kể hay có bạn trai đến. Thấy tao, con này đứng dậy nhìn tao rồi bảo ơ người yêu Vĩnh Yên đây hả. Vĩnh Yên mỉm cười không nói gì. Con bé kia tiếp chào anh, rồi quay sang Vĩnh Yên bảo thế mà bà giấu kỹ quá. Có vẻ hơi gai mắt nên Em Vợ Sếp cất lời anh ý là người của công chúng đấy ạ. Hihi.
Tao giữ vẻ mặt bình thản có phần lạnh lùng chào xã giao ít câu. Tao cảm giác con bé mà hay đưa bạn trai về kia có nét đong đưa lắm, bảo sao Vĩnh Yên kêu không hợp là đúng rồi. Vĩnh Yên bảo đồ của em chỉ có ít quần áo, gấu bông, chó bông, ít sách thôi. Tao bảo thế thì đơn giản, đi vào phòng nó thì ối mẹ ơi, 3 con gấu bông to người ôm không xuể, 1 con bé hơn, với 1 vali to đùng, 1 va li bé và 7 – 8 thùng các tông, hỏi ẻm thùng gì thì bảo toàn quần áo thôi. Vl thế mà kêu có ít thôi. Tao bảo mấy con gấu kia bỏ đi, anh tặng em con gấu này biết tự tắm giặt, tự ôm, mùa đông thì ấm mùa hè thì mát. Tao vừa nói vừa chỉ chỉ vào ngực, Vĩnh Yên bĩu môi không nói gì, nhìn cực cute.
Cũng may không nặng lắm, tao gọi 1 xe tải thùng kín loại 800kg, bê hết món kia xuống, dù không nặng lắm cũng tuốt mồ hôi. Xong thì Vĩnh Yên với Em Vợ Sếp đi trước, cho tao địa chỉ, tao ngồi trên xe tải. Nhìn 2 hot girl ngồi xe Sh của Em Vợ Sếp mà lão lái xe tải bảo chảy dãi hỏi 2 đứa kia đứa nào là người yêu chú, tao trả lời cả 2 luôn. Lão cười khà khà dâm dật bảo được cả 2 đứa kia phục vụ thì chú khác gì vua. Mẹ thằng cha dâm đãng, nhưng mà ý tưởng này cũng hay đấy.
Đến nơi tao bảo tay lái xe bê cùng em, hắn bảo cho anh thêm trăm nữa, ừ thì trăm nữa. Bê hùng hục, nhà Vĩnh Yên ở tầng 8, chung cư này đẹp, rộng rãi hơn chỗ trung hòa của Hóa Đơn, có 3 phòng ngủ. Lên phòng thấy full đồ đạc, Vĩnh Yên bảo đồ nó sắm từ đầu, cho thuê bao gồm cả đồ, trước là 2 vợ chồng ông bà bà người hàn quốc ở. Vừa rồi 2 ông bà đấy về nước, bảo Vĩnh Yên cho mấy đứa cũng người hàn thuê nhưng đúng đợt Vĩnh Yên muốn chuyển nên thôi không cho thuê nữa. Bê hết đồ đạc vào thì thở hồng hộc, mở tủ lạnh thấy có mấy chai nước lọc, ra ngồi bệt, tu phát hết chai. Vĩnh Yên nhìn âu yếm hỏi anh có mệt không. Tao lắc đầu, thở không ra hơi.
Em Vợ Sếp không biết đóng cái vai trò gì trong cuộc chuyển nhà này, chắc là vai trò sắp xếp váy vóc quần áo treo vào tủ cho Vĩnh Yên. 2 Đứa vừa sắp xếp vừa bàn nhau chuyện quần quần áo áo mà đến gần trưa mới xong. Tao bảo Em Vợ Sếp chở tao về chỗ nhà cũ của Hóa Đơn lấy xe, nó bảo ơ anh vẫn ở đây à, thế mà em đang định thử váy. Tao quay mặt đi bảo anh về rồi nhé, cứ thử tự nhiên…
Vĩnh Yên bảo đi ăn đã nhưng thôi, người mồ hôi nhớp bỏ mẹ.
Giục Em Vợ Sếp chở về thì 15p sau mới về, tao ngồi sau, tự tiện ôm eo ẻm như người yêu, ẻm không nói gì, chỉ chuyện quần áo váy bảo tưởng bà này không ăn chơi mà xem quần áo thấy không thiếu thứ gì, tao hỏi có lọt khe, ren lưới không, Em Vợ Sếp nói to đã bảo không thiếu thứ gì mà lại. Ái chà, thế là cũng có hàng.
Từ Mỹ Đình lên cầu giấy hơi ngắn thành ra chỉ kịp ôm eo xoa đùi ngoài quần Em Vợ Sếp tí thì đến nơi. Tao xuống hầm lấy xe, gặp ngay đứa cùng nhà cũ của Vĩnh Yên, con bé đong đưa ấy, con bé chào thẽ thọt mà mắt cứ nhìn tao chằm chằm, nói hỏi chuyện mấy câu cơ mà tao trả lời lạnh nhạt. Kiểu người này tao không thích, rất không thích…
Về tắm giặt sạch sẽ mới thấy hơi đói, lên phòng bà kính cận hỏi có gì ăn không.
Mụ đang nằm vắt chân xem điện thoại buông ra 1 câu có chị mày đây có ăn không rồi cười khinh khích. Mụ này cảm giác như người đa nhân cách, có lúc thì lịch sự non nớt nói tí đã đỏ mặt, có lúc thì lại thể hiện sự già dơ lọc lõi. Có lúc lại như hồ ly tinh… Tao thì chưa từng nghĩ sẽ chịch mụ ấy đâu, mà nghĩ cũng khổ, cứ xa chồng biền biệt, lão chồng thì đéo hiểu sao cũng đéo chịu về, có phải còn trẻ trung gì đâu. Có thể sau lần bị cắm sừng nên lão chán chường thì phải. Có lẽ lần sau gặp thì phải động viên tâm sự cho lão về gần mà làm, để con bướm xinh kia cô đơn thật là lãng phí. Với lại càng như thế thì càng xa cách, mụ kính cận yêu chồng lắm nhưng nếu cứ mãi vậy thì cũng nản lòng thôi… Khi đó thì ai có thể trách ai được.
Tao quay xuống luôn, mụ cười bảo chưa gì đã sợ thế, có mì miến ăn gì thì vào tự nấu. Tao đang theo dòng suy nghĩ nên xuống luôn, không trả lời gì lại. Làm điếu thuốc ngâm nghê, xong điếu thì mụ kính cận xuống bảo đưa tiền bảo hôm qua chưa trả tiền mì chính, tao cười nói tiền nong gì, ăn trực nhà chị bao bữa em có đưa tiền đâu, chưa kể suýt ăn chị mấy lần.
Mụ cười cười chạy vào dứ dứ tao kiểu thằng vớ vẩn, tao túm tay, 2 chị em giằng co giằng co thế đéo nào ngã uỵch vào đệm. Tao vội ngồi dậy, phải lý trí. Tao bảo nói thật em thương chị lắm, mụ cũng ngồi dậy cạnh tao bảo thương gì. Tao nói thì tuổi xuân chẳng được bao lâu mà cứ sống 1 mình xa chồng như vậy, thật đáng thương và đáng tiếc. Mụ thở dài… 1 lúc thì mụ bảo muốn buông xuôi lắm rồi.
Rồi mụ đứng dậy, đi về phòng. Tao nói với theo chị cố lên, cố lên, cố lên. Mụ không nói, đi thẳng, bờ mông tròn trịa rung rung như muốn khóc.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro