Kỹ sư tự truyện

Phần 107

2020-09-16 06:39:00

Phần 107
Đến giờ hẹn với Hóa Đơn, Hóa Đơn gọi facetime, truyện trò không biết chán, Hóa Đơn dặn chỉ chat đến 11h thôi nhé rồi anh ngủ đi mai còn đi làm, em nghe kể anh nghỉ cả tuần rồi, anh như thế em càng buồn đấy. Tao bảo ok, hỏi ẻm sao lại nhờ Vĩnh Yên trông anh, nhỡ đâu Vĩnh Yên giữ anh làm của riêng thì sao, Hóa Đơn cười hehe kêu cho nó giữ, nó giữ còn hơn để đứa khác giữ, bao giờ em về thì nó trả em là được… chu môi chụt mỏ, gần 12h thì bái bai đi ngủ.

Mụ kính cận gõ cửa bùm bụp bảo chị nhờ tí, ra thì mụ mặt tái kêu có con bướm to vãi vào phòng mụ. Tao cười bảo thế kệ mẹ nó, mụ bảo mày lên đuổi nó ra ngoài hộ chị, chị sợ. Đm, con bướm có đéo gì mà sợ, toàn do tuyên truyền tào lao gây ảnh hưởng hệ ý thức. Tao lên phòng mụ, mụ đi sau, mẹ kiếp con bướm to thật, to bằng bàn tay, màu mè hơi ghê rợn.

Nhưng cũng chỉ là con bướm, tao cầm cái chổi khua 1 hồi thì nó cũng bay ra ngoài. Mụ bảo lần đầu thấy bướm to thế. Tao buột mồm hỏi bướm chị to hay bé, mụ vỗ bộp phát vào lưng tao bảo vô duyên mất nết. Thực ra thì tao cũng đã móc cua mụ lần trước khiến mụ trằn trọc 1 đêm rồi, nhưng chưa được nhìn. Chỉ nhìn qua ảnh nude trên mail thì hồng đẹp lắm, tuy nhiên đấy là ảnh của 6 – 7 năm trước, giờ mụ đẻ 1 lứa rồi. Chắc không còn được như thế.

Tao quay lại, mụ vẫn đang ngó ngó trong phòng như kiểu xem tìm còn con gì không và xác minh lần nữa rằng con bướm thực sự đã bay ra ngoài. Mụ ngẩng mặt lên, chạm mặt tao. Tao thở nhè nhẹ, khẽ thổi vào tai mụ 1 phát, mụ dường như bủn rủn chân tay, phải ôm níu lấy tao. Tao ôm mụ, đưa thẳng tay xuống mông mà bóp, vẫn kiểu quần thun bó, mông tròn, mụ để yên cho tao sờ soạng, có lẽ cũng quen rồi.

Tao luồn tay vào trong quần mụ mà xoa mông rồi dần mò sang rãnh, cọ cọ vài hồi tay tao đã nhầy nhụa, mụ đưa tay xuống giữ tay tao, miệng khẽ rên nho nhỏ, tao cố lùa ngón tay vào khe, mụ giữ yếu ớt, mụ thở gấp hơn, rên to hơn, mụ rờ rờ vào thằng nhỏ của tao như kiểu theo bản năng, mụ đưa tay vào trong quần tao đưa đẩy. Cả tháng nay thằng nhỏ bị gò bó thành ra mụ đưa tay vuốt vuốt mấy hồi thì tinh túy đã tuôn trào đầy tay mụ, tao móc mạnh hơn, mụ thở gấp hơn, 1 hồi nữa thì mụ rút tay ra khỏi quần tao và giữ tay tao lại.

Mụ dần tỉnh. Tao bảo em bắt đền chị, trời lạnh thế này mà chị bắt em phải đi thay quần, mụ cười cười bảo sao nhanh thế, chắc là lâu không có chỗ xả nên đầy à. Tao gật gật, mụ bảo chị vẫn để nước nóng đấy, vào mà rửa. Tao bảo có quần đéo đâu mà thay, mụ cười cười đi vào rửa tay, tao về phòng. Thay quần áo xong thì ngủ.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://bimdep.pro/

Sáng hôm sau lên công ty đúng giờ. Em Hà Đông chạy sang sờ má, cầm tay, lật đi lật lại thốt ơn trời anh đây rồi, anh có biết 1 tuần anh không đến công ty em ăn không ngon, ngủ không yên lo lắng như thế nào không.

Đm lo lo cái con cc, suốt cả tuần thấy mỗi vợ chồng Sếp hay gọi, Vĩnh Yên ngày nào cũng gọi, Em Vợ Sếp gọi mấy lần nhưng mà đến ship hàng thăm trước tiên, chỉ có con mẹ Hà Đông nhà mày gọi ẳng được đúng 1 lần lại hỏi được ba câu, anh có sao không, công ty đang nhiều việc, đi làm sớm cho chị em vui nhé. Mẹ tao có phải trò mua vui đâu.

Nghĩ bụng thế thôi nhưng đéo ai nói ra thế. Tao giang tay ra bất ngờ ôm lấy Hà Đông và bảo anh cũng nhớ em quá honey, kéo mẹ sát vào người, ngực em tì vào ấm áp. Cả văn phòng biết bọn tao đang diễn nên cười ầm.

Sếp gọi qua chè thuốc đã. Hỏi thăm tinh thần phấn chấn hơn chưa, động viên đùa cợt vài câu đại khái em nó đi mấy bữa rồi về, mà nếu không về thì chú nhìn xung quanh chú xem, 1 dàn người đẹp chăm lo cho chú, anh mà đang ở tuổi như chú thì anh chả việc gì phải buồn. Vợ Sếp cũng ngồi đấy, chỉ cười. Được vài câu thì cũng lòi ra vấn đề, hắn bảo bên tổng thầu gọi, sắp có gói nhà xưởng ở hưng yên. Bên tổng thầu đang đấu thầu, khả năng trúng là cao, bọn nó ngỏ ý muốn công ty bên mình làm thầu giúp chúng nó vài mục với lời hứa nếu trúng thầu sẽ giao cho bên mình cơ số việc. Tao bảo anh tin đéo gì lời mấy thằng hàn, bọn này chuyên có món bánh vẽ mà.

Sếp cười khà khà bảo anh có tin đâu, tuy nhiên nó nhờ mình giúp vài mục thì mình cứ làm, coi như có mối quan hệ trước. Tao gật gù, bọn tổng thầu lồn này giờ lại chơi cả trò lấy thầu phụ làm thầu, thế thì chúng nó làm cái l gì, tận dụng đến thế là cùng.

Sếp bảo nước nôi xong thì anh với chú lên tổng thầu nhé. Tao vâng dạ. Vợ Sếp hỏi han vài câu, làm tao lại nhớ đến chị bạn Vợ Sếp tối hôm qua làm ướt quần tao. Em Vợ Sếp chạy vào xun xoe nói oang oang như muốn cho cả văn phòng nghe tiếng, áo em mua anh mặc chưa, em giặt sẵn ở nhà rồi mới mang cho anh đấy. Tao liếc mắt qua nhìn Vĩnh Yên, Vĩnh Yên cũng đang nhìn tao, 1 giây xong thì quay mắt nhìn máy tính. Mẹ con ranh con này là vô tư hay cố ý đây không biết. Tao đứng dậy bảo áo đẹp lắm, lúc nào mua hộ anh thêm mấy cái quần sịp nhé, con bé bảo anh vớ vẩn.

Mấy đứa cười ầm. Tao ngồi vào bàn làm việc, lại nhìn vào chỗ Hóa Đơn ngồi, trống rỗng. Trước kia Hóa Đơn với Em Vợ Sếp ngồi 1 bên Hóa Đơn ngồi bên ngoài thẳng tầm nhìn của tao và gần tao nhất, Hà Đông với Vĩnh Yên 1 bên. 1 tuần không đi làm thì Vĩnh Yên với Em Vợ Sếp đổi chỗ cho nhau, vậy là Vĩnh Yên lại ngồi thẳng tầm tao nhìn. Em Vợ Sếp không chờ tao hỏi mà giải thích em ngồi bên này để chị Hà Đông dạy bảo cho tiện.

Tao cười nói Hà Đông chỉ dạy đánh bài với đi bar thôi, Hà Đông bĩu môi bảo honey đừng đùa, em chuyên môn hơi bị cao đấy nhé. Có vẻ là cao nhất và cứng nhất trong mấy đứa thật. Em Vợ Sếp bảo anh cho chị gọi anh ấy là honey, chị Hóa Đơn nghe thấy lại lồng lộn lên, Hà Đông bảo lồng lộn thì cũng ở tận bển, có bay về vn luôn thì chị cũng kịp chạy thoát rồi, rồi ha hả cười bảo giờ anh là của chung 3 chị em, đứa nào nhanh thì đứa ấy vợt, vừa nghe có đứa nào còn đến mua áo ấm cho anh ấy rồi cơ mà… Mấy đứa đùa nhau 1 hồi huyên náo, tao lại nghĩ nếu có Hóa Đơn ở đây thì đủ cái chợ.

Tiếc thay 1 góc chợ giờ yên ắng đìu hiu quá. Tao với Sếp lên văn phòng tổng thầu, lại thằng hàn lồn thầu ra tiếp, dẫn theo 1 đứa phiên dịch mới, hình như kiểu sinh viên mới ra trường dịch cứng nhắc bỏ mẹ, tao bảo mày nói tiếng anh đi, em phiên dịch này chưa quen dịch đâu, phải học hỏi thêm. Thằng hàn gật gật, cũng đúng thôi vì những từ chuyên môn em ấy có hiểu và va chạm đâu mà dịch được, ví dụ như ý thằng hàn nói nó muốn lập tiên lượng phần nhà phụ trợ cung cấp động lực, có thêm dự toán sơ bộ thì tốt, em phiên dịch lại dịch ra rằng anh ấy bảo cần khối lượng các tòa nhà nhỏ nhỏ gì đó mà có điện với ga, anh ấy muốn tính giá tiền luôn.

Đại khái thằng hàn lồn chia sẻ là mấy giám đốc rât thích bọn mày nên công trình tới sẽ giao cho bọn mày nhiều việc, bây giờ bọn mày hỗ trợ tao làm tiên lượng và biện pháp thi công để tính giá mang đi đấu thầu, bọn mày làm giúp phần hạ tầng và phần phụ trợ, cũng tương đồng với gói bọn mày đang thi công, nó nói thêm chỗ này là chỗ thân quen với giám đốc nên chắc là sẽ trúng thầu, bọn mày cứ yên tâm.

Mẹ, kiểu treo củ cà rốt cho con lừa bước đi. Tao lạ đéo gì. Nhưng thôi Sếp bảo làm thì làm, kéo thêm việc về được để gối đầu dự án hiện tại là cái tốt, với là như này thì các gói mới ra gói, chứ cứ làm mấy gói con con chán bỏ mẹ. Thằng hàn đưa tập tài liệu giống với tài liệu hôm Em Vợ Sếp đưa qua, đưa thêm vài bản vẽ mặt bằng khu đất và quy hoạch sơ bộ.

Nó bảo bên nó vẫn là EPC nên phải thiết kế theo yêu cầu chủ đầu tư cung cấp trong tài liệu. Tao bảo mày có tài liệu tiếng việt không chứ tài liệu tiếng anh thế này mất thời gian lắm, nó gật gù bảo vậy tao sẽ cho dịch, trong tuần này sẽ gửi lại cho… Hết giờ làm, tình thần phấn chấn hơn nhiều. Đúng là cứ ngồi 1 chỗ thì ủ rũ không nguôi, phải sống, phải sống chứ không đơn giản là tồn tại.

Ra ngoài gặp gỡ, công việc, vài câu bông đùa. Giải tỏa tâm trạng u uất rất tốt. Em Vĩnh Yên rủ đi ăn, bảo đứa mới chuyển đến mời đi ăn. Tao bảo thế thì anh liên quan gì mà đi ăn, đi cùng liệu có vô duyên không. Em bảo anh là bạn em, hơn nữa em lại được Hóa Đơn ủy thác trông anh nên có thể tạm coi anh là người yêu hờ của em, đi cùng có gì mà vô duyên.

Mẹ, nghe cũng hợp lý phết, cơ mà đi với mấy đứa con gái lại là gái lạ thì chắc không vui nên tao vẫn chối không đi. Vĩnh Yên tỏ vẻ không hài lòng, tao bảo đi với mình em thì anh đi. Lúc này ẻm mới bảo vậy cũng được, để em nhắn đứa kia báo bận. Đéo mẹ, nói chơi thế thôi mà thành thật à, vừa cả trưa cả chiều hôm qua đi với nàng rồi, giờ lại đi có khi hết cả buổi tối.

Chưa kịp nói gì thì Vĩnh Yên bảo ok, em nhắn rồi. Chở nàng đi bằng xe của nàng, xe tao vứt lại ở công ty, 2 đứa đi về luôn, cảm giác sau lưng có ánh mắt hờn ghen của ai đó. Vĩnh Yên có con Vespa LX giống của chị em nhà Vợ Sếp nhưng màu đỏ, chị em nhà Sếp thì 1 cái màu trắng 1 cái màu xanh tím than. Nay mới để ý xe Vĩnh Yên biển khá đẹp.

Tao hỏi em mua biển à thì ẻm kêu không biết, chỉ biết xe đầy đủ rồi thì đi. Ờ, con nhà quan, có xe biển đẹp là bình thường. Tao hỏi sao em không vào nhà nước làm, em bảo bố em không cho vào, bảo 1 mình bố làm nhà nước là đủ rồi. Tao nghĩ bụng lão này cáo già, thằng con trai thì tống đi du học, con gái không cho vào làm nhà nước, tao hỏi thêm anh hỏi thật nhé, em có đứng tên giám đốc công ty nào không. Nàng trố mắt hỏi sao anh biết, rồi kể em có đứng tên 1 công ty cũng về xây dựng nhưng chú em làm, em chả để ý gì cả. Tao biết ngay mà…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kỹ sư tự truyện

Số ký tự: 0