Phần 2
2021-09-19 11:33:00
Vào nam, đồng nghĩa với việc từ bỏ em, vì những tổn thương em đã gây ra, đã có lúc lựa chọn họ thay vì tôi, tôi cảm thấy mình không đủ bao dung để tha thứ cho tất cả, dù trái tim tôi yêu em đến điên dại. Em vui và ủng hộ quyết định của tôi. Có lẽ trong lòng em cũng biết chúng tôi nếu có cố chấp vẫn sẽ không thể thành đôi với hoàn cảnh hiện tại.
Chúng tôi đi ăn tối cùng nhau một lần nữa, lúc ra về em ôm tôi, cái ôm làm gợi nhớ bao nhiêu cảm xúc khi hai đứa ở bên nhau, chúc tôi lên đường bình an, tôi đứng lặng nhìn theo bóng em xa dần, từ bây giờ chỉ còn lại một mình…
Tôi bắt đầu quen với nếp sống và làm việc mới, có 2 tháng thực hành tại khoa Cấp cứu trước khi lựa chọn khoa lâu dài cho mình, cố gắng làm tốt, siêng năng, chăm chỉ, tạo mối quan hệ tốt với mọi người. Mọi việc đều trôi chảy, thu nhập tháng đầu tiên với nhiều nguồn và cả phong bì bồi dưỡng, cảm ơn của người nhà bệnh nhân cũng ngót nghét hơn 30 triệu. Tôi rút hết tiền ra, cầm xấp tiền lớn đầu tiên mình có trên tay, ngồi lặng hồi lâu, nghĩ về em. Ngày ấy vì nghèo, lương ba cọc ba đồng mà em bỏ tôi theo người khác, người đàn ông em quen theo lời em thì cũng không phải giàu có gì, chỉ là có một công việc với thu nhập tốt. Tốt là bao nhiêu, 30 triệu đã gọi là tốt chưa, ngoài việc đó ra ông ta có gì, hẳn là tiền bạc chẳng thể thay thế tất cả, tôi biết suốt thời gian qua em và ông ta vẫn qua lại tìm hiểu nhau, và có thể họ đang yêu nhau rồi, ấy thế mà cả tháng nay em vẫn thường xuyên liên lạc với tôi, nhắn tin, lúc gọi điện, lúc gọi video, cảm giác thật sự gần gũi.
Nhận được những cuộc gọi ấy tôi vui buồn lẫn lộn, cảm thấy em như đang bắt cá hai tay, nhưng lại vui vì những tình cảm hai đứa xây dựng được vài tháng sau khi chia tay nhiều hơn cả suốt một năm lúc còn yêu nhau, chúng tôi chia sẻ nhiều hơn, hiểu nhiều cảm giác của nhau hơn. Nhưng điều đó lại càng làm tôi nhớ em hơn. Tôi cảm thấy tiếc nuối những khoảnh khắc trong quá khứ khi được ở cạnh em một năm qua dù chúng chỉ đếm trên đầu ngón tay, tôi ước được trở lại những khoảnh khắc ấy, tôi sẽ hôn em mãnh liệt hơn, vuốt ve em nhiều hơn nữa.
Tối về, selfie với thu nhập tháng đầu tiên nơi đất khách quê người gửi cho em, em rất vui, chúc mừng tôi và không quên đòi quà, tôi cười. Thật ra thì lâu nay tôi vẫn tặng quà em thường xuyên qua các dịch vụ bán hàng trực tuyến, mỗi khi thấy thứ gì thú vị hoặc tiện dụng tôi vẫn đặt cho em, vì sự tinh tế của tôi mà tuy người đàn ông ấy tặng cho em đôi giày thể thao hàng hiệu cả 4 triệu, hay cho em phần lớn tiền để mua cái Iphone mới nhưng vẫn cảm thấy em rất thích và trân trọng những món quà bé nhỏ chỉ vài trăm ngàn của tôi, tất nhiên ông ta tặng gì giá bao nhiêu để biết được thì cũng nhờ vào sự tinh ý của tôi, bởi em không bao giờ đề cập mối quan hệ hiện tại khi nói chuyện với tôi vì hoặc sợ tôi buồn, hoặc sợ tôi nghĩ em đang bắt cá hai tay. Hơn ai hết tôi hiểu em không phải đang bắt cá hai tay, chỉ là vì tình cảm giữa chúng tôi đang rất tốt hoặc tình cảm giữa họ chưa phát triển tới mức em chỉ coi người đàn ông đó là duy nhất và xác định với ông ta.
Tôi phân vân nhiều vì mối quan hệ này, tôi biết nó sẽ chẳng có kết cục nào tốt đẹp vì chính bản thân tôi đã lựa chọn từ bỏ, nhưng lại chẳng thể lạnh lùng dừng lại, mặc dù đã dặn bản thân không bao giờ được chủ động liên lạc với em, nhưng vẫn chưa đủ, chỉ cần nghe giọng nói dễ thương ngọt ngào “anh ơi!” Từ bên kia là tôi lại trút hết lòng mình ra, chẳng giấu điều gì.
Tôi cũng có chút suy nghĩ ích kỷ rằng nếu em khó dứt tình, điều đó sẽ làm em không hạnh phúc trọn vẹn mà sẽ mãi nuối tiếc vì không có được tôi, khi mà càng tiếp xúc với tôi em sẽ càng hiểu được em đã từ bỏ một người đàn ông tốt thế nào, hoặc mang một chút xấu xa với suy nghĩ trả thù người đàn ông đó, khi khiến người yêu ông ta không toàn tâm toàn ý yêu đương, nhiều lúc tôi bật cười với tư tưởng trả thù này với một câu chuyện vui trên mạng, rằng nếu đi bơi trên biển mà thấy cá mập, hãy đái thật nhiều, cá mập vẫn sẽ ăn bạn nhưng nó hơi không ngon miệng chút thôi.
Dù sao thì việc còn giữ liên lạc với em khiến tâm trạng tôi tốt hơn khi cô đơn một mình giữa thành phố này, tôi vẫn hy vọng mình có thể yêu được một ai đó ở đây, để rồi không ai phải khổ tâm vì điều gì nữa, bốn người sẽ được hạnh phúc.
Tôi nhắn tin với em, hỏi em thích quà gì, em nói dạo này trời vào hè nóng nực, anh có thể tặng em một bộ đồ ngủ không. Tôi ok liền và lên Shopee dạo một vòng, chụp cho em mấy mẫu váy ngắn sexy, em cũng tỏ ra thích thú nhưng cũng khéo léo bảo tôi lựa chọn bộ nào kín đáo, một hồi chúng tôi cùng lựa được một chiếc váy khá đẹp, tôi đặt hàng, thanh toán và hẹn em nhớ lấy hàng nhé, em cảm ơn và tỏ ra rất háo hức…
Đêm đã khuya, nằm trong bóng tối, vẫn chưa ngủ được, lòng vẫn còn lâng lâng vui sướng vì số tiền kiếm được, và cũng chợt thấy nhớ em. Đã lâu rồi tôi không xem phim sex, không thủ dâm, cố để bản thân bận rộn, không nghĩ tới chuyện nam nữ nhiều, cảm thấy nó có một tác dụng rất tốt với sức khỏe và tâm trạng, nhất là với một người mất đi tình yêu vào tay người khác như tôi. Tôi cố không nhớ đến hay tưởng tượng những khoảnh khắc ướt át khi ở bên em, vì nó sẽ làm nỗi đau mất em nhân lên nhiều lần.
Tôi vẫn còn là trai tân, dù đã trải qua hai mối tình trước đó, một phần vì tôi nhút nhát thiếu tự tin trong chuyện làm tình, nó dẫn đến việc tôi cảm thấy được vuốt ve người yêu mình là đủ, có lẽ vì tôi chưa từng trải, giống như với một đứa trẻ, chỉ cần được ăn no, ngủ kỹ là nó thấy hạnh phúc rồi vậy.
Em đã từng lên giường với mối tình đầu, chuyện tình đã kết thúc cách đây 5 năm, khi cậu chàng người yêu đòi làm tình trước khi đi du học, bảo rằng như vậy mới chứng minh được tình yêu của em với hắn, nhưng thực tế chỉ là “hốt cú chót”. Em thẳng thắn với tôi về quá khứ và tôi chẳng hề để bụng, vì ký ức của em về những ngày đó chỉ đơn giản là đau ê ẩm suốt cả tuần lễ.
Chợt nhận được tin nhắn từ em, hiếm khi em thức khuya như vậy:
– Anh ơi, tự dưng em khó ngủ, em nghĩ về anh, em nghĩ về những kỷ niệm của anh và em!
– Anh cũng chưa ngủ nè, anh mới tắm xong đó!
– Hi hi, vậy à, em nhớ lần đầu lúc anh tắm xong và quấn khăn ghê! – Em khiến tôi cảm thấy em đang muốn được tôi tung hứng bằng những lời ướt át, bỗng dưng tôi cảm thấy rạo rực, cảm giác dương vật mình đã cương cứng từ lúc nào. Tôi nắm bắt, cũng muốn một lần biết được cuộc nói chuyện đi xa được bao nhiêu:
– Em vẫn còn nhớ lần đầu chúng mình được ở bên nhau cơ à!? Anh tưởng chỉ có mình anh nhớ thôi chứ!
– Đâu có, em chỉ nhớ mang máng thôi, giờ em chẳng nhớ gì luôn á! Bữa đó như thế nào nhỉ… hình như là… anh chạm vào em nè…
Tôi biết là em đang thích được đọc lời ngọt ngào lãng mạn, và bản thân cũng đang rất hứng thú, liền nhắn một tràng dài bất tận kể lại cho em nghe về cái ngày hôm ấy, mọi thứ hiện về trong tâm trí rõ mồn một, từng chi tiết…
Đó là một ngày mưa phùn, khi hai đứa đã quen được hơn 4 tháng nhưng giữa hai đứa như vẫn còn một bức tường ngăn cách, không ôm, không hôn, thậm chí còn khó dám nắm tay, tôi biết nếu không làm một điều gì đặc biệt sẽ không bao giờ thay đổi được tình thế này, hơn nữa sự ham muốn với cơ thể em, với đôi chân nõn nà ấy đã dồn nén quá lâu, liền tìm một cơ hội để hai đứa được ở bên nhau trong một không gian riêng tư.
Và dịp đó đến, nghỉ lễ tháng 4 kéo dài 4 ngày, tôi mời em đi du lịch Đà Nẵng trong 3 ngày, chúng tôi lên xe, em rất hào hứng với dự định sẽ chụp một bộ ảnh bên bãi biển thật đẹp, tôi cũng vui lây, nằm vắt tay lên trán tưởng tượng đủ mọi chuyện đen tối với em.
Chúng tôi đến Đà Nẵng lúc 10 giờ sáng, trời đang nắng đẹp bỗng chốc chuyển mưa, mưa phùn và gió lạnh, bão về, tiêu tan những dự định của em, chỉ của em thôi. Hai đứa ở trong khách sạn, nơi có thể nhìn ra bãi biển đang mù mịt trong màn mưa, trên chiếc giường nệm trắng tinh êm ái, gọi nhiều đồ hải sản, cùng nhau thưởng thức, nói chuyện thật vui, em đòi tôi phải ngủ trên cái giường nệm nhỏ bên cạnh, không sao cả, tôi ngoan ngoãn, kéo mền kín người, nhìn em đang nằm lướt điện thoại, rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay…
… Bạn đang đọc truyện Khát vọng tuổi trẻ tại nguồn: http://bimdep.vip/khat-vong-tuoi-tre/
– Em ngủ được chứ!? – Tôi tỉnh giấc quyết định liều lĩnh, đến bên khẽ hỏi.
– Dạ em ngủ dậy rồi nè, mưa chán quá anh nhỉ!
Tôi nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh, giả vờ cũng chăm chú xem những gì đang hiển thị trên điện thoại em, nhẹ nhàng xích gần lại, hít hà mùi thơm từ tóc. Em mặc một chiếc áo sơ mi, không cài cúc đầu tiên nên cổ áo rộng, xộc xệch khiến một bên vai hở ra, làn da trắng mịn màng làm tôi ngây ngất. Tôi đánh bạo dùng tay mình đặt lên bờ vai ấy, xoa nắn nhẹ, em không hề phản ứng gì, như thể đã chờ đợi tôi làm thế nãy giờ.
Tôi mạnh dạn hơn, hôn nhẹ lên, dùng môi mình cảm nhận làn da mịn màng ấy, rồi lật úp em lại, kéo cổ áo ra sau khiến một phần lưng trần lộ ra, nhìn nhanh xuống thấy dây áo lót màu trắng sữa, cảm giác như là đã có một chút thành công, một chút chiến lợi phẩm, để nếu như ngay lúc này em bật dậy không cho mình tiếp tục nữa, thì ít ra mình cũng kịp nhìn thấy dây áo lót của em xem như an ủi vậy.
Nhưng em không hề phản ứng, vẫn chăm chú nhìn điện thoại như thể không quan tâm tôi làm gì, tôi hiểu em đã cho phép tôi làm nhiều hơn thế, tự tin hơn, đặt môi hôn lên phần lưng trần ấy, tay xoa lên phần lưng dưới. Rồi ngồi dậy, kéo áo em lên để lộ vòng eo nhỏ nhắn, lấy tay xoa thật nhẹ nhàng, cố kéo lên đến qua cả dây áo lót, cảm thấy hạnh phúc dâng trào. Rồi tôi tiến xuống phần dưới, đang được một chiếc quần đùi che đậy, vuốt ve đùi non và cảm nhận sự mịn màng của nó, cảm giác sung sướng muốn hét lên, cặp đùi mịn màng gợi cảm ấy giờ nó đang trong tay mình, tùy ý mình vuốt ve, hôn hít, tôi lén nhìn thật nhanh lên khe hở trong ống quần, em mặc chiếc quần lót mỏng màu xanh dương, vậy là đã đạt được chiến lợi phẩm thứ hai. Vuốt ve cặp đùi em phải đến 5 phút, tôi tiến lên trên lật ngửa em ra, em đã bỏ điện thoại, nhìn tôi dò xét làm tôi cười ngượng nghịu, nhưng rõ ràng tôi không thể ngừng lại, nhanh chóng lột trần em, làm em đỏ mặt, hai tay ôm vai che đi hai bầu vú trắng mịn căng tròn. Tôi hôn lên trán em trong khi tay cố len lỏi vào tìm cách nắn bóp, em lại càng giữ chặt hơn.
– Hình như con gái bọn em đến 22 tuổi là vú sẽ tiết sữa phải không!? – Tôi giả vờ ngây ngô hỏi.
– Không có đâu, phải có con mới có sữa chứ!? Anh là bác sĩ mà không biết gì hết! – Em với gương mặt thanh tú đang đỏ ửng lên vì xấu hổ, đáp lời tôi theo điệu bộ đang chê bai nhưng rất dễ thương.
Tôi cười, chẳng quan tâm em nói gì cả, khẽ gỡ tay em ra:
– Để anh xem có phải không nào!
Khi hai cánh tay em được đưa lên trên đầu, bắt chéo nhau ở cổ tay và được cố định bằng một cánh tay rắn chắc của mình, tôi mới nhìn xuống. Ôi chao, hai bầu vú em thật sự quá đẹp, trắng mịn, tròn căng và hai đầu ti đỏ hồng xinh xắn nổi bật. Em khẽ rên nhẹ, cố co tay lại trong vô vọng khi bàn tay còn lại của tôi khẽ úp lên một bầu vú, xoa nhẹ và bắt đầu nắn bóp cho thỏa lòng mơ ước lâu nay. Cái cảm giác mềm mại, mát lạnh đê mê ấy đến giờ tôi vẫn nhớ rõ, trong không gian yên tĩnh, trên trên chiếc giường nệm trắng tinh, tay em bị khóa chặt, cố gắng uốn éo để cặp vú mình thoát khỏi bàn tay tham lam của tôi, rên rỉ nghe thật gợi dục.
Tôi ngồi ngang em, đặt bàn tay lên cái bụng phẳng lỳ, ngoáy nhẹ rốn em như trêu đùa khiến em vừa nhột vừa ngượng ngùng, rồi đè mạnh xuống khiến em nằm cứng đơ ra, kề sát môi ngậm nhè nhẹ một đầu vú, dùng lưỡi liếm xung quanh rồi ngoạm vào mút lấy mút để, thật sung sướng, thật hạnh phúc. Em cố gắng ngăn nhưng vô vọng:
– Anh ơi… Đừng mà… ư… ư… a… Nhẹ thôi anh, hơ… ơ… Em nhột quá!
Mặc kệ lời van xin của em, tôi hết mân mê, mút liếm bên vú này rồi chuyển sang bên kia. Vú em mềm mại, căng tròn, làn da trắng mịn màng, chưa kể vùng da dưới cánh tay và nách cũng thật tuyệt, lưỡi tôi lả lướt mọi nơi cảm nhận hương vị ngọt ngào từ da thịt khô ráo, thơm tho ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro