Phần 63
2022-08-21 03:33:00
– Hướng Nhật!
Tống Thu Hằng ở xa xa giơ tay vẫy gọi, đối với việc có thể nhìn thấy nam nhân kia nàng rất kích động.
– Nàng kêu ai vậy?
Cái lỗ tai Hướng mẫu rất thính, nghi hoặc nhìn con trai, Hướng Nhật thầm kêu một tiếng hỏng rồi, như thế nào lại quên việc này rồi, chính mình cũng không phải là Hướng Quỳ chân chính, điểm ấy mỹ nữ sư phụ biết, nhưng Hướng mẫu không biết a.
Để tránh mỹ nữ sư phụ nhiều lời lộn xộn, Hướng Nhật vội vàng đi qua nghênh đón, một bên hướng mỹ nữ sư phụ vẻ mặt đang suy nghĩ một bên chỉ vào Hướng mẫu nói:
– Tiểu… đây là mẹ anh.
Khi trước mặt Hướng mẫu, Hướng Nhật đương nhiên sẽ không dám kêu Tiểu Tống, nếu không cũng có chút quá quái dị đi.
Tống Thu Hằng sửng sốt, nhưng đảo mắt liền hiểu được dụng ý của nam nhân, thoáng có chút mất tự nhiên nhìn Hướng mẫu:
– Chào bá mẫu!
Bởi vì biết thân phận thực của Hướng Nhật, trái ngược với vẻ mặt xấu hổ của hai nàng kia khi nhìn thấy Hướng mẫu, vẫn duy trì nho nhã lễ độ như cũ.
– Chào con.
Từ giới thiệu đơn giản của con trai cùng với thái độ liếc mắt đưa tình của hai người, Hướng mẫu đã đoán được đại mỹ nữ tuổi có hơi lớn ở trước mặt này chính là cái vị sư phụ kia theo như lời nói của đứa con bảo bối. Đương nhiên, nàng cũng nhìn ra bộ dạng mất tự nhiên của đối phương.
Nhưng mà Hướng mẫu cũng cho rằng cái vị mỹ nữ sư phụ vì này là bởi vì nghĩ tuổi của mình hơi lớn nên sợ chính mình ghét bỏ nàng mới có biểu hiện như vậy, rất tự nhiên dời đi đề tài:
– Con gọi là Tiểu Tống phải không?
– Đúng ạ.
Nghe lời nói thân thiết của trưởng bối hỏi tiểu bối, Tống Thu Hằng có chút ngượng ngùng đáp. Nàng cũng dần dần hiểu ra, thì ra nam nhân đã đem chuyện cùng mình nói cho mẹ chồng tương lai này. Mặc dù trong lòng vẫn như cũ có một chút khác thường, nhưng cái loại tâm tình khẩn trương của con dâu lần đầu nhìn thấy mẹ chồng cũng là không thể tránh được.
– Tiểu Tống dạy ở khoa nào?
Hướng mẫu tiếp tục dẫn dắt câu chuyện.
– Cháu là giáo viên tiếng Anh.
Tống Thu Hằng cúi đầu nhìn mũi chân của mình.
– Hướng Quỳ của nhà chúng ta nhất định là cho cháu thêm rất nhiều phiền toái phải không?
– Không, không có, học sinh Hướng… Quỳ, hắn… anh ấy giúp cháu rất nhiều.
Tống Thu Hằng vội vàng ngẩng đầu, lại là lắc đầu lại là xua tay, một bộ dáng vô cùng lúng túng.
– Đứa nhỏ này…
Hướng mẫu nghiêng người liếc mắt con trai bên cạnh một cái, rất có loại cảm giác vừa yêu vừa hận. Từ vài câu nói cùng với nét mặt, nàng đã có thể khẳng định, vị mỹ nữ sư phụ trước mặt này là thật lòng thích con mình. Mà đối với tuổi tác của đối phương, nàng thật không có để ý gì, tuổi lớn thì thế nào? Mấu chốt là xinh đẹp lại đối với con mình thiệt tình, như vậy đủ rồi.
Hướng Nhật gãi gãi cái ót, ngây ngô cười ha hả ở một bên, bộ dạng mọi việc không liên quan đến mình.
Một tiếng chuông điện thoại di động đột nhiên từ trên người hắn vang lên, Hướng Nhật biến sắc, vì trong khoảng thời gian này có thể gọi điện thoại cho hắn phỏng chừng sẽ không là vài vị đại tiểu thư, vậy rất có thể chính là ngươi nào đó không có ở trong phạm vi bạn gái. Bà già cùng mỹ nữ sư phụ trước mắt đang hòa thuận vui vẻ, Hướng Nhật cũng không dám tiếp điện thoại, vạn nhất thật sự bị nghe ra cái gì, vậy hậu quả không phải nghiêm trọng như thông thường.
Hắn mồm vừa nói câu “Điện thoại của ta” thì đã hạy nhanh đến một bên nghe máy.
Lấy ra điện thoại, trên màn hình hiện lên lại là một cái dãy số xa lạ, Hướng Nhật tuy rất ngạc nhiên, nhưng lại thở phào nhẹ nhõm, ấn nút nghe.
– Này, ai vậy?
– Là Jack tiên sinh phải không? Ta là Monica đây.
Thanh âm rất gợi cảm từ đầu dây điện thoại bên kia truyền đến.
– Monica tiểu thư?
Trong đầu Hướng Nhật trong nháy mắt liền hiện ra hình ảnh của nữ nhân tóc đen mắt xanh gợi cảm kia, nhìn Hướng mẫu cùng mỹ nữ sư phụ đang nói chuyện vui vẻ, hắn nhích chân bước ra xa một chút.
– Cô làm sao biết số điện thoại của ta?
– Ta hỏi Thư tiểu thư biết được.
Thanh âm gợi cảm thực làm cho đám nam nhân nghe được cảm thấy kích thích phi thường.
Hướng Nhật cưỡng chế phản ứng trên thân thể lại:
– Monica tiểu thư, cô tìm ta có việc sao?
– Là như vậy, Jack tiên sinh, anh có thể tới đón ta một chút được không?
– Đón cô?
Hướng Nhật bỗng nhiên ý thức được cái gì.
– Cô tới Bắc Hải sao?
– Đúng vậy, ta mới vừa xuống máy bay, đối với nơi này hoàn toàn không quen thuộc lắm.
– Được rồi, ta lập tức tới.
Hướng Nhật đáp ứng, dù sao có Hướng mẫu ở trường học, hôm nay hắn phỏng chừng sẽ không thể sống dễ chịu, vừa lúc đem bà già quăng cho mỹ nữ sư phụ, để cho các nàng trong lúc đó tăng tiến một chút cảm tình.
Hỏi rõ ràng là sân bay nào, Hướng Nhật treo điện thoại, đi đến trước mặt hai nữ nhân đang nói chuyện vui vẻ với nhau:
– Mẹ, con có việc, phải đi ra ngoài một chút.
– Đi ra ngoài?
Hướng mẫu mắt lạnh liếc qua.
– Ngươi không lên lớp sao?
– Không phải, là một người bằng hữu của ta đến Bắc Hải, ta muốn đến sân bay đón người đó, đón xong sẽ trở về đi học.
Hướng Nhật giải thích.
– Thật không?
Hướng mẫu cẩn thận nhìn đứa con bảo bối, bởi vì có mỹ nữ sư phụ ở bên người, nàng cũng không hỏi cho rõ đối phương là nam hay là nữ, chỉ nói một câu đi nhanh về nhanh.
Được lệnh đặc xá, Hướng Nhật nhanh chóng chuồn mất, bắt xe taxi chạy tới sân bay.
Tiến vào đại sảnh đón khách, đi vào hành lang đã hẹn trước, quả nhiên nhìn thấy nữ thần gợi cảm Monica dáng điệu như minh tinh đứng trong đó.
Ở trong đám một đám người hỗn tạp, nếu muốn tìm một người quả thật có chút khó khăn.
Nhưng cách ăn mặc của Monica quá mức xuất sắc, nghĩ muốn không hấp dẫn sự chú ý người khác đều không được.
Trên thân một kiện T – shirt màu trắng bó sát người, bên ngoài khoác một cái áo gió màu lam, cổ áo rộng mở, phụ trợ hai luồng mềm mại cực đại trước ngực càng làm thêm tròn trĩnh cao vót. Hạ thân là một cái váy ngắn màu đen bằng da, đôi vớ màu đen thật dài thẳng đến đầu gối, giữa váy ngắn và cặp vớ lộ ra một cặp đùi xinh đẹp chói mắt trắng như tuyết.
Trên mũi đeo một cặp kính mắt lớn như vầng thái dương, so với minh tinh càng giống hơn. Hướng Nhật thậm chí nhìn thấy một nhân vật khả nghi có chút giống như là tay săn ảnh giơ cái thiết bị chụp hình nhắm ngay người nữ nhân gửi cảm Monica này.
– Monica tiểu thư.
Hướng Nhật đi qua, đem phía lưng tặng cho cái tên bị khả nghi là tay săn ảnh kia, hắn cũng sợ chính mình bị chụp lên trên báo, đến lúc đó bị Sở Sở các nàng nhìn thấy sẽ không tốt lắm.
– A, Jack tiên sinh, ta còn tưởng rằng anh sẽ không đến đâu.
Monica có chút kinh hỉ, trong ánh mắt có quang mang chợt lóe che lấp phía sau cái kính mát màu đỏ sậm.
– Làm sao có thể chứ?
Hướng Nhật có chút ngượng ngùng cười, nếu như không phải Hướng mẫu đi theo đến trường học, hắn thật đúng là có thể sẽ không tới đón người ta, miệng nói:
– Hoan nghênh tới Bắc Hải, Monica tiểu thư.
– Cảm ơn!
Monica lễ phép nói tạ ơn.
– Chúng ta hiện tại có thể đi được chưa.
– Đương nhiên.
Hướng Nhật cũng làm bộ dáng thân sĩ, dẫn dắt Monica ra sân bay. Thấy cái tên bị khả nghi là thợ săn ảnh kia cũng không có cùng đi ra, Hướng Nhật cuối cùng cũng thả lỏng tay chân.
Ra sân bay, Monica nghĩ đến sẽ có một chiếc xe hơi xa hoa đang chờ nàng, ai ngờ lại là một chiếc xe taxi màu vàng.
– Jack tiên sinh, anh không lái xe đến sao?
Monica rất nghi hoặc, lẽ ra chính mình gọi điện thoại cho đối phương, lòng cũng là tràn đầy kỳ vọng hắn có thể lái xe tới đón mình, ai ngờ chờ ở cửa lại là một chiếc xe taxi, đây thật sự làm cho người ta dở khóc dở cười.
– Ta không có xe.
Hướng Nhật rất thành khẩn nói lời nói thật.
Vẻ mặt Monica càng cổ quái, bởi vì đã từng cùng Thư Dĩnh nói chuyện với nhau, nghe bạn gái của vị Jack tiên sinh này nói qua, bạn trai của nàng rất có tiền, như thế nào hiện tại lại ngay cả một chiếc xe cũng không mua được?
– Ngồi xe taxi, cô không ngại chứ?
Hướng Nhật cũng rất ngượng ngùng, xem vẻ mặt của Monica, rõ là cho rằng mình có xe đem tới đón nào ngờ lại là taxi, loại tình huống này thật sự rất xấu hổ.
– Đương nhiên!
Dù sao thân là một người có chức vụ cao của một công ty lớn, Monica rất nhanh khôi phục thần sắc tự nhiên. Hơn nữa, nàng cũng không phải ghét bỏ việc ngồi xe taxi, chỉ là có chút ngạc nhiên nam nhân tại sao lại không có xe mà thôi.
– Cô nghĩ muốn tới nơi nào trước?
Ngồi vào trong xe taxi, Hướng Nhật hỏi Monica.
– Ta đã đặt một cái phòng ở khách sạn Trung Thiên rồi.
– Vậy đi cao ốc Trung Thiên.
Khách sạn Trung Thiên ở ngay tại bên trong cao ốc Trung Thiên, cũng là một trong những khách sạn cao cấp nhất ở Bắc Hải, Hướng Nhật không lý do gì không biết.
Monica đặt trước chính là một gian phòng Vip trong khách sạn, nhân viên phục vụ rất khách khí dẫn nàng tới tận trước cửa phòng, khom người một cái, lại lui xuống.
Tiến vào phòng, Monica cuối cùng tháo xuống cặp kính mắt to lớn như vầng thái dương.
Hướng Nhật bị hoảng sợ, tháo xuống kính mắt Monica không còn có gì che lấp, sắc mặt tái nhợt đến dọa người. Không phải bởi vì nàng là người da trắng, mà là cái loại tái nhợt không có huyết sắc. Hai đôi mắt cũng lõm vào thật sâu, mới hai ngày không gặp mà thôi, lại có thể biến thành một bộ dáng thế này ư?
Hướng Nhật quan tâm hỏi han:
– Monica tiểu thư, tinh thần cô tựa hồ có điều không tốt lắm.
– Ta cũng không biết vì cái gì, hai ngày này rõ ràng là ngủ rất đầy đủ, chỉ là xuống giường liền cảm giác toàn thân vô lực.
Monica xoa nhẹ huyệt Thái dương.
– Jack tiên sinh, bộ dáng hiện tại của ta có phải rất khủng bố hay không?
Quả thật có chút khủng bố, Hướng Nhật thầm nghĩ, khó trách cô nàng từ sân bay một đường ngồi xe trở về đều không có tháo kính mắt xuống, nguyên lai là vì sợ bộ dáng của mình hù dọa đến khác.
– Cô thiếu máu sao, Monica tiểu thư?
– Ta đi bệnh viện kiểm tra rồi, không có bệnh thiếu máu, nhưng thầy thuốc nói ta mất máu quá nhiều…
Nói xong lời cuối cùng, Monica có chút khó có thể mở miệng, dù sao một nữ nhân nói chính mình vô duyên vô cớ mất máu quá nhiều, dễ làm cho người ta liên tưởng đến chu kỳ kinh nguyệt của nữ nhân mỗi tháng một lần.
Hướng Nhật cũng nghĩ tới điểm này, vừa muốn khuyên bảo có thể qua hai ngày thì tốt rồi. Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn bị một địa phương trên cổ Monica hấp dẫn, đó là một cái lỗ thủng thật nhỏ giống cỡ như lỗ kim bình thường, nếu không nhìn kỹ, thật đúng là phát hiện không được.
Hướng Nhật ánh mắt lập tức trở nên thận trọng:
– Monica tiểu thư, ta nghĩ ta biết cô vì cái gì lại biến thành như vậy rồi.
– Thật vậy chăng?
Monica kinh hỉ nhìn Hướng Nhật, tình huống của mình chính cô ta rõ ràng nhất, căn bản là không phải bởi vì cái nguyên nhân kia mỗi tháng tới một lần. Sau khi trải qua sự kiện lần trước gặp được ác quỷ, trong lòng của nàng đối với người nào đó càng ôm thêm một loại kính nể mãnh liệt. Cho nên lần này bởi vì việc công đến Bắc Hải, cũng thuận tiện muốn cho vị đại sư “Jack” này giúp nàng nhìn xem, rốt cuộc là cái nguyên nhân gì làm cho chính mình biến thành bộ dáng như quỷ như hiện tại.
– Cô có gương hay không?
Hướng Nhật hỏi.
– Có.
Monica tùy tiện từ trong cái túi xách tay của mình lấy ra một cái gương nhỏ tinh xảo, phỏng chừng là nàng bình thường dùng để trang điểm ở trong công ty.
– Chiếu vào bên trái cái cổ của cô.
– Hử?
Tuy rằng nghi hoặc, nhưng Monica vẫn làm theo phân phó của nam nhân, cẩn thận soi một chút.
– Không có vật gì hết a.
Nàng còn tưởng rằng Hướng Nhật là muốn làm cho nàng nhìn thấy được cái gì đó.
– Xem cái lỗ kim kia.
Hướng Nhật chỉ vào vị trí lỗ kim nói.
– Đây là…
Monica cũng phát hiện ra, lấy tay sờ sờ, căn bản không cảm giác được chỗ đó có cái gì bất đồng, nhưng có một cái lỗ kim quả thật không sai.
– Thật bất hạnh nói cho cô biết, cô đã bị quỷ hút máu quấn lấy thân rồi.
Hướng Nhật nói chuyện có chút giật gân, nhưng quả thật đã hù dọa cái nữ nhân gợi cảm phong kiến mê tin này suýt chết khiếp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro