Phần 11
2025-01-17 01:10:18
Tuấn vỡ nhẽ thì ra là thế, Thiên Kim đã sống quá tự kỷ rồi run sợ trước đời thường. Chàng nghe xong, liền vòng tay ôm lấy nàng, vuốt ve mái tóc, nhẹ nhàng nói:
– Anh là trai không vợ, Em là gái không chồng, không máu mủ ruột thịt, chúng ta yêu nhau, đến với nhau có gì sai trái đâu em! Còn tuổi tác ư! Anh không ngại… với lại em xinh đẹp và trẻ trung, còn sợ anh không xứng nữa là đằng khác. Được em đáp lại, được bên cạnh em là anh hạnh phúc lắm. Em biết không, từ ngày ra làm việc chung với em, lúc nào anh cũng mong có được giây phút này.
Thiên Kim vuốt mặt lau đi những giọt nước mắt, lắng nghe những lời của Tuấn, nàng ngước lên nhìn chàng hỏi:
– Thật hả anh! Em… em cũng yêu anh nhiều lắm, anh biết không? Nhưng em sợ anh chê em già, xấu xí… với lại…
– Với lại sao em?
– Với lại anh đã có chị Phương Anh rồi, còn tham lam đến với em làm gì!
Nghe nhắc đến Phương Anh, Tuấn nhớ ngay, nhưng không biết Thiên Kim ghen hay có ý gì, bèn vờ hỏi ngược lại:
– Phương Anh nào? Anh có biết Phương anh nào đâu!
– Xí! Không biết mà người ta tới tìm, lại còn gửi tiền cho nữa! Mấy đứa nó học lại cho em hay rồi, anh nói thật đi.
Cực chẳng đã, Tuấn đành phải kể lại câu chuyện giữa chàng và Phương Anh đầu đuôi tai nheo thế nào, rồi nói thêm:
– Hôm sau, Phương Anh tới tìm, nhưng anh tránh mặt, thế nên bà ấy để lại ít tiền, như kiểu tiền “Bo” ấy mà. Nhưng anh cũng mang ra chia cho hết nhân viên, chứ có giữ đồng nào đâu!
– “Bo” nhiều như thế! Chắc là được phục vụ tốt lắm nhiiiii. Ỉ… Em là em cấm đó nha!
– Biết rồi! Bây giờ để cho anh phục vụ em nha!
– Hix! Chỉ có thế là giỏi! Ai mà thèm cơ chứ.
Miệng nói thế, Nhưng Thiên Kim lại cầm chiếc gối trong lòng, để sang một bên rồi nằm xuống như chờ đợi.
Tuấn cũng vội vàng nằm xuống bên cạnh Thiên Kim, nàng nhìn Tuấn rồi khẽ mỉm cười, chàng hiểu ý, khẽ dang cánh tay ra cho nàng gối lên. Thiên Kim gục đầu vào ngực Tuấn, gác chân lên ôm ghì lấy chàng.
Tuấn khẽ luồn tay, vuốt ve lên đùi của Thiên Kim, làn da mềm mại và mát lạnh. Bàn tay nàng khẽ nắm lấy bàn tay Tuấn, rồi cất tiếng:
– Đừng có nghịch ngợm nhá, đánh cho sưng tay giờ đó!
Tuấn đưa bàn tay khẽ vuốt ve vào ngực của nàng, áp môi dán chặt lên bờ môi ngọt ngào của Thiên Kim. Cả người nàng ưỡn lên như tham lam, mời mọc…
Tuấn cũng tham lam hôn hít hương thơm lan tỏa từ khắp nơi trên da thịt tuyệt vời, trắng ngần và mịn màng của nàng. Bàn tay phía dưới như ma thuật, xoa khắp cả người Thiên Kim, mân mê cặp đùi săn chắc, mát lạnh, vừa vuốt ve cặp đùi, vừa dần dần đi lên cao hơn, vào vùng nóng ấm, nơi có cỏ mịn và suối trong.
– Anh yêu em, anh yêu em, yêu em nhiều lắm…
Cả người Thiên Kim như có dòng điện chạy qua, nàng khẽ run lên, ghì lấy đầu chàng, thì thào trong hơi thở:
– Anh yêu… Yêu em đi, yêu em đi anh… Em muốn…
Tuấn nhẹ nhàng nằm đè hẳn lên người Thiên Kim, cạ cạ con cặc lên mu lồn của nàng, khiến nàng phải ưỡn cong cả người lên, quằn quại, vì hưng phấn dạt dào.
Tuấn vẫn tham lam áp môi hôn chặt không cho nàng thở, hôn dần dần xuống bờ ngực đang nhấp nhô, liếm nhẹ lên làn da lấm tấm để cảm nhận được vị mồ hôi mặn mặn, để cảm nhận sự đàn hồi hoàn hảo của hai bầu vú đang nhô lên mời mọc. Chàng nhè nhẹ đưa lưỡi vân vê hai đầu vú, rồi nhá cắn nghịch nghịch một cách say sưa:
– Ưh… A… a… a… Nhẹ nhẹ thôi… ah… anh… đau em… ưưư… ư…
Đôi mắt long lanh của Thiên Kim khẽ mở ra, nhìn chàng đắm đuối, miệng thì vẫn đang thở hổn hển, nhưng bàn tay nàng đã luồn xuống, nắm con cặc Tuấn chà chà vào những sợi lông lồn xoăn tít ở ngay cửa mình như khiêu khích.
Tuấn thì thầm vào tai nàng:
– Dạng chân ra một chút nào, ngoan đi em.
Nhưng bàn tay của Tuấn không chờ Thiên Kim cho phép, khẽ đẩy đẩy hai chân nàng dạng ra, xoa nhẹ lên cái mu lồn, nước nhờn làm ướt đẫm đám lông lồn tự khi nào, dinh dính cả vào lòng bàn tay. Ngón tay Tuấn bắt đầu luồn lách giữa khe lồn ẩm ướt, nhay nhay, rồi ấn ấn sâu vào. Hơi thở của Thiên Kim càng trở nên gấp gáp, miệng rên hư hử không ngừng, lồn cong lên, như muốn ngón tay của Tuấn thọc vào sâu hơn nữa.
Tuấn chồm người lên, áp mặt lên cổ Thiên Kim hôn hít, tay cầm cặc rê rê đến lỗ lồn khẽ ấn ấn, đâm thốc vào rồi ra sức dập phành phạch.
– Từ từ… từ từ đi anh… đau em… lấy… lấy… lấy cái khăn kê ở dưới đó, không bẩn… bẩn hết…
Đang trong cơn nứng, Tuấn bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của Thiên Kim, vẫn ôm ghì lấy nàng dập liên hồi, rút ra rút vào, lồn nàng xiết chặt, nước lồn nhờn nhờn ẩm ướt tiết ra, tiếng phạch phạch của da thịt đập vào nhau vang lên không ngớt. Tuấn dồn dập, Thiên Kim thở gấp gáp, hai người ôm ghì nhau, cứ thế từng đợt sóng dâng trào, hai cơ thể trần truồng hòa quyện vào với nhau.
Cảm giác cực sướng khôn tả tràn dâng lên, dâng lên từ tinh hoàn lên đến đầu cặc, rồi bắn thẳng vào lồn, bắn ngắc ngư, ngắc ngứ từng hồi. Tuấn gồng người cố dập cho bắn hết tinh trùng vào lồn Thiên Kim, người nàng rùng rùng như cảm thấy có từng dòng nham thạch nóng hổi, đang phún xối vào tử cung của mình.
Tuấn thấm mệt, nằm thở hổn hển trên người Thiên Kim, con cặc vẫn ngoan ngoãn nằm sâu trong lồn nàng, dần dần mềm đi. Thiên Kim xoa nhè nhẹ lên lưng Tuấn như vỗ về.
Tuấn cắn nhẹ lên đầu vú của Thiên Kim hỏi:
– Anh xin lỗi, không kìm được, bắn hết vào người em rồi… Em có sợ dính không?
Nàng nhìn Tuấn nhoẻn miệng cười, gõ lên trán một cái, bảo:
– Sợ hả? Anh không muốn có con với em sao?
– Anh ngại là sợ em không muốn đó chớ!
– Em muốn… ờ… em muốn! Bao nhiêu cũng được, Em sẽ đẻ cho anh đến bao giờ hết trứng thì thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro