Phần 87
2024-01-31 11:46:00
Sáng hôm sau… Nó tỉnh dậy trước em… Có lẽ em vẫn mệt nên ngủ li bì… vệ sinh cá nhân xong, nó vào bếp nấu mì cho em rồi quay trở ra dọn dẹp lại nhà cửa… Xong xuôi, nó vào gọi em dậy… Đôi mắt ti hí dần mở ra, khuôn mặt em nhăn lại khi tiếp xúc ánh sáng, tay liên tục vỗ vào đầu…
– Em dậy đi, anh nấu ăn sáng rồi…
– Sao tôi lại ở đây?
– Hôm qua em say quá, bạn em đưa em về đây… Em dậy đi đã…
Em ngồi dậy, tay vẫn cứ đập liên tục vào đầu… Nó ngồi xuống rồi giữ tay em lại, vòng 2 tay lên xoa nhẹ vào thái dương cho em… Nó làm nhẹ nhàng, vừa làm vừa hỏi han…
– Sao hôm qua em uống say vậy?
– Em thích uống…
Em thay đổi xưng hô với nó… Nhưng điều này cũng chẳng khiến nó ngạc nhiên hay vui vẻ hơn cả… Nó vẫn cứ ngồi bóp trán cho em… Đôi khi muốn thở dài nhưng lại kìm lại…
– Em ăn sáng nhé… Anh bê vào cho… Ăn xong tí đánh răng sau cũng được…
– Vâng…
Tô mì nghi ngút khói được đặt trên bàn… Em ngồi dịch sang rồi ăn ngấu nghiến… Có lẽ vì rượu và nôn nên bụng em cồn cào… Nó ngồi nhìn em 1 lúc rồi đứng lên lấy quần áo để thay… Em ngập ngừng hỏi nó…
– Tối qua, anh có gặp bạn em không?
– Anh có, họ đưa em về đây rồi đi luôn?
– Nó không có hỏi gì sao?
– Hỏi gì là hỏi gì? – Nó quay qua nhìn em để xem thái độ của em thế nào… Bắt gặp nó quay lại, em tránh ánh mắt của nó rồi tiếp tục ăn…
– Không có gì…
– À Linh này…
– Sao anh?
– Hôm nay buổi cuối rồi… Anh vừa đổi vé xong, anh sẽ bay về vào chiều mai… Vì ngoài kia đang có chút việc á…
– Hôm nay mới là mùng 5 mà… Sao anh về sớm vậy? – Em ngỡ ngàng nhìn nó…
– Ừ, ngoài nhà đang có chút việc… Nên anh phải về gấp…
– Vâng…
Em đẩy đôi đũa vào bát, tiếng leng keng như đang thể hiện rõ thái độ thất vọng của em… Em bưng bát ra ngoài… Nó thở dài rồi chỉnh lại cổ áo… Với cặp để đi học…
– Anh đi học nhé… Hôm nay em có ra cửa hàng không?
– Không… – Em đáp gọn lẹ, lạnh tanh…
– Thế em ở nhà nhé, chiều anh về sớm mua đồ làm lẩu nha…
– Tùy anh…
Nó cười trừ rồi đeo giày… Hôm nay lên lớp thấy vắng hẳn, có lẽ mọi người đã xin về để lo tết… Cũng phải thôi, ở đây hầu như đều đã có gia đình, tết đến là bao nhiêu việc… Chỉ có mấy người chưa có vợ chồng thì còn rảnh rang như nó… Nó nói dối em, thực ra nhà nó chẳng có chuyện gì cả… Nó không muốn ở đây nữa, mà thực ra là nó quyết định sẽ tự rời xa em… Nó tồi tệ quá rồi…
Có vẻ như ông trời cũng ủng hộ nó hay sao… Sau tết là đi thực nghiệm làm đồ án nên nó sẽ không phải vào Đà Nẵng để học nữa… Ông thầy vừa thông báo với nó luôn… Vậy là tết này trở ra, nó sẽ chẳng vào đây nữa mà ở ngoài Hà Nội thực nghiệm rồi gửi đồ án qua mail… Kết quả tốt là hoàn thành khóa học…
Nhưng nghe tin ấy, tự dưng lòng nó lại chẳng vui được… Cứ buồn mang mác thế nào… Cả quãng đường về nó cứ đi, vừa đi vừa suy nghĩ và lái xe theo bản năng… Đến nỗi đi vượt qua nhà cả 5km mới biết là đi vượt… 5 ngày qua, em ở với nó, không dài, không nhiều nhưng đủ để nó hiểu được là nó yêu em mất rồi… Tình yêu mà nó dễ dàng từ bỏ, bây giờ lại nhung nhớ từng giờ…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv.com/hoi-ky-mua/
Nó trở về nhà, đã hơn 5h chiều… Định thay quần áo rồi đi chợ thì thấy em đang lúi húi trong bếp rồi… Em đã mua đồ hết… Khuôn mặt vẫn buồn rầu nhưng vẫn lúi húi nấu nước lẩu…
– Để anh phụ em…
– Khỏi cần, ra kia ngồi đi…
Ừ thì ra, càng tốt, đang mệt… Nó ra bật tivi lên xem… Một lát sau thì em cũng dọn hết đồ ra… Cái bếp từ nó mượn của anh Phong nom trông có vẻ ổn… Chỉ định ăn thôi mà em lôi ở đâu ra một chai rượu rồi đặt mạnh xuống bàn, lườm nó…
– Ủa qua em uống chưa đủ à?
– Thích uống, có được không?
– Được, vậy anh lấy cốc cho em uống… Anh thôi…
– Anh ngồi im đấy… Hôm nay anh phải uống với em…
– Cũng được… Nhưng chỉ một chút thôi, em còn mệt… Uống rượu nhiều quá không tốt…
– Em biết sức khỏe mình tới đâu, chưa đến lượt anh lo… Em không còn là con bé ngu ngơ chạy theo anh như ngày trước đâu…
– Ừ thế nên mới 1 tuần uống rượu 2 lần, lần nào cũng lướt khướt – Nó lẩm bẩm, nhưng hình như em nghe thấy…
– Anh nói cái gì? Sao anh biết?
– À không có gì… Em ngồi đây anh đi lấy đá… Uống mấy cái này nên uống đá…
Xong xuôi, lại uống rượu… Nó để ý em, có vẻ như em rất sành… Uống mà không có nhăn mặt bao giờ… Mà cũng phải, trước đây em uống rượu rất ghê… Từ lần sinh nhật rồi đến chia tay lớp… Nó chứng kiến cả… Nhưng lúc đó là uống theo bản năng… Tửu lượng đến đâu thì đến vậy… Còn bây giờ, là toát lên vẻ một người sành về rượu… Một người như em, hiền lành, xinh xắn, làm kinh tế giỏi… Nó không nghĩ rằng em sẽ thay đổi như thế này…
– Nước lẩu ngon đó…
– Không ngon cũng cố mà ăn… Anh uống kiểu gì đấy… Anh chuyển sang vá xăm à?
Em bắt bẻ nó, nó cười trừ rồi dốc nốt chút vào cổ họng… Rượu tây khó uống, mà nhất là loại Macallan này… Thôi thì cũng uống cùng cho em vui vậy…
– Nè… Anh ra xong mùng mấy anh vào đây…
Nó im lặng, ngước lên nhìn em… Em vẫn chăm chú nhìn nó…
– Chắc là mùng 10 âm thì anh vào… Hoặc là sau đó mấy hôm…
– Để em đặt vé cho anh nhé…
– Thôi không cần, anh tự đặt được… Anh cũng chưa chắc chắn ngày vào…
– Hôm qua… Anh gặp Khánh đúng không?
– Khánh nào…
– Người mà đưa em về ấy… – Em vẫn chăm chăm nhìn nó, giọng nói đã không còn lạnh lùng…
– Không… Anh đâu quen biết gì cậu ta…
– Vâng hì hì…
Em cười, nụ cười này lâu lắm rồi nó mới thấy, từ ngày gặp em trong đây, chưa lúc nào nó thấy em cười một cách tự nhiên như vậy… Có vẻ như vẻ bọc kia đã được lột ra… Nhưng em làm vậy có mục đích gì?
– Anh này… Anh ra ăn tết, cho em gửi lời hỏi thăm sức khỏe bố mẹ nhé… Nhiều năm rồi em không gặp 2 bác…
– Ừ bố mẹ anh vẫn nhớ em lắm đó…
– Mà anh ra ăn tết, rồi nhớ đọc bức thư ấy nha…
– Ừ…
– Mà…
– Sao?
Em cạch cốc với nó, uống tù tì một lúc đã gần hết 1 chai… Nó chẳng thấy em có vẻ say đâu… Mặt vẫn tỉnh bơ…
– Anh có yêu em không?
Khuôn mặt em đỏ ửng, cúi xuống sau khi nói câu đó… Nó cũng bất ngờ, nhưng cũng chẳng biết nói gì đành nhìn vào đáy cốc rượu… 1 hồi lâu, em nhìn lên vì không thấy nó trả lời… nét mặt có vẻ nhíu lại…
– Sao anh không nói gì?
– Em muốn anh phải nói gì?
– Vậy là anh không yêu em sao?
– Anh không biết nữa…
– Vậy những ngày mà anh đứng trước cửa hàng em… Anh làm vậy để làm gì?
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv.com/hoi-ky-mua/
– Chỉ để tò mò xem em sống sao thôi hả…
– Em ăn đi…
– Anh trả lời em… Em có còn quan trọng với anh không?
Nó đặt đôi đũa xuống… Rồi nhìn thẳng vào mắt em… Em cũng chẳng kém cạnh… Nhìn nó trân trân… Nó định cất lời với em, định nói hết những gì mà nó nghĩ thời gian vừa rồi… Nhưng chợt nó nghĩ lại hình ảnh của Khánh tối qua… Nó lại nén lời…
– Anh… nghĩ rằng anh có thích em… Nhưng ngần đó chưa đủ để yêu…
– Anh vẫn vậy… Vậy mà em nghĩ rằng anh đã thay đổi… Anh vẫn tàn nhẫn, bội bạc như vậy… hức… hức…
– Anh xin lỗi, nhưng em đang rất tốt… Anh không nên xuất hiện trước em…
– Anh tồi lắm, mãi mãi vẫn là như thế…
Em khóc rồi đứng dậy chạy vào phòng đóng cửa… Nó ngồi đó châm điếu thuốc rồi hút… Rượu vẫn còn, nó đổ ra uống… Cười mặn chát…
Cuộc đời nó, cứ ẩm ương dây dưa như vậy… Chẳng thể đưa ra nổi quyết định dứt khoát… Đến bây giờ, khổ mình, khổ người…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://truyensextv.com/hoi-ky-mua/
Từng dòng người vẫn đông đúc trên đường, không khí tết lại đến, nó nhớ Hà Nội, nhớ hoa đào, nhớ những đêm trông nồi bánh chưng, nhớ cái lạnh cắt da cắt thịt, nhớ những cơn mưa bay mang không khí của mùa xuân… Đà Nẵng vẫn nhộn nhịp qua khung cửa xe… Hôm nay em chở nó ra sân bay, em cũng chẳng nói gì với nó từ hôm qua, chỉ ậm ừ dọn đồ cho nó… Đặc biệt là để lại chiếc đồng hồ cát ấy nằm gọn trong vali… Có lẽ em vẫn chưa biết chủ nhân thực sự của chiếc đồng hồ cát là ai… Nhưng nó thấy em khóc, chỉ một vài giọt nước mắt thôi…
– Anh có còn nhớ màn pháo hoa giao thừa năm ấy không?
Em cất lời xóa tan dòng suy nghĩ của nó…
– Em muốn nói đến màn pháo hoa nào?
– Sao lại hỏi em vậy?
– Bởi vì anh xem pháo hoa cùng em 2 lần, mỗi lần đều có một sự đặc biệt khác nhau…
Em thở dài, liếc nhẹ nó, ánh mắt em buồn thăm thẳm…
– Dù thế nào, em cũng muốn cùng anh ngắm pháo hoa năm nay…
– Anh không thể làm được rồi… Anh xin lỗi…
– Đừng xin lỗi em, nếu muốn hãy dùng cả đời này để chuộc lỗi được không?
Em đưa tay ra nắm lấy tay nó… Nó thở dài rụt tay lại… lắc đầu…
– Em tập trung đi xe đi…
Em không nói gì thêm, cả nó cũng vậy… Cả đêm qua nó không ngủ, trằn trọc suy nghĩ… Nó biết em cũng vậy, sáng dậy 2 mắt em thâm quầng vì nước mắt và thiếu ngủ… Nhưng nó quyết định rồi, nó không làm khổ em mãi như thế được…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro