Phần 46
2024-01-31 11:46:00
Tình ting ting ting…
Tiếng báo thức từ điện thoại của anh Tú… Nó mở mắt, đầu đau như búa bổ vì trận rượu hôm qua. Phòng nó la liệt toàn quần áo rồi giày dép. Trời đã sáng tỏ, nhìn trời chắc khoảng 6h30 rồi… Thằng Cường đang nằm cạnh ôm nó ngủ… Chắc hôm qua nó say quá nên là ngủ giường dưới luôn. Nó đẩy cái tay thằng Cường ra, định bật dậy đi đánh răng rửa mặt rồi chuẩn bị đi học…
– Ơ hơ ơ sao đẩy anh ra, để anh ôm tí nào em yêu? – Giọng thằng Cường, nó quay ra thì thấy đang chép miệng nói mớ…
– Em cái đmm, thằng lol này hôm qua phá tao – Nó nghiến răng định đạp cho phát nhưng nghĩ thế nào lại thôi…
Nó lê ra ngoài, người vẫn còn rượu hay sao mà người nó cứ mất thăng bằng, đang đánh răng, nó ngó ra ngoài… Sao vắng thế nhỉ, lác đác vài sinh viên đang đi học, tầm này là ùn ùn kéo nhau đi học tiết 1 rồi. Nó chả để ý nữa, lấy ít sữa rửa mặt chị mua cho nó, rửa cái mặt cho tỉnh táo… Đang chà chà cái mặt thì nó có điện thoại, nó đang dở tay nên cứ để đó…
– Đm điện thoại thằng nào đấy, tao đập mẹ đi nhé, đang ngủ – Anh Tú gào lên…
Nó rửa cái tay, chạy vào cầm điện thoại lên xem, là chị gọi nhỡ… Nó bấm gọi lại luôn…
– Anh nghe đây…
– Giỏi lắm, rượu chè vào cái là quên luôn con này – Chị gắt lên khi vừa bắt máy…
– Hôm qua anh cắt cốc với thằng Cường, xong say quá lịm luôn giờ mới dậy…
– Anh thì giỏi rồi, tôi hỏi anh, đêm qua đứa nào nghe máy của anh? – Chị hỏi bằng cái giọng lạnh tanh khiến nó hơi gai người…
– Hôm qua anh gục tại quán mà, anh biết đâu, chắc là mấy thằng bạn anh…
– Bạn anh? Thằng bạn anh? Thằng bạn anh mà nói giọng con gái à? Lại còn kiểu: Anh ấy say rồi, mình đang đưa anh ấy về, bạn là ai vậy… Tôi hỏi lại, con nào nghe máy anh?
– Anh không biết thật, hôm qua có ai con gái ở đó đâu?
– Anh vẫn nói dối tôi cơ à? Tôi không có điếc đâu…
Nói rồi chị tắt bụp máy, nó vẫn đang ngơ ngác chả hiểu chuyện gì đang xảy ra… Rửa lại cái mặt, nó đi vào phòng bấm gọi lại chị nhưng chị tắt máy. Nó nhắn tin chị cũng không trả lời… Có lẽ nào nhỏ Thủy tối qua nghe máy không? Nó chẳng nhớ cái gì hết vì lúc nhỏ đến là nó gục rồi mà…
Chắc có lẽ vậy rồi, quay ra nhìn mặt thằng Cường vẫn đang chép chép miệng ngáy o o làm nó phát điên lên. Nó đạp mạnh vào thằng Cường, cu cậu bật dậy vơ lấy cái áo, mặt vẫn ngơ ngác…
– Ơ hơ người yêu em về rồi à?
Á à, lại đi chăn gái ngoài luồng… Mới lên đại học được có 2 tháng nhưng chăn hết con này đến con nọ, mà trong khi vẫn đang yêu nhỏ Phương… Bực mình nó vỗ thêm phát nữa vào đầu…
– Ái za, đéo gì đấy anh – Cu cậu mở mắt, vẫn ngơ ngác một lúc… Thấy nó thì gắt lên…
– Đm anh bị điên à? Em đang ngủ mà?
– Mày dậy nhanh lên, bố mày hỏi cái này…
– Đéo gì để tí nữa được không? Em đang ngủ…
– Hôm qua Thủy đưa tao về đúng không?
– Em biết đéo được, em gục trước anh mà? Anh hỏi em thì hỏi đầu gối em này…
Ừ nhỉ, hôm qua nó cũng thấy thằng Cường gục trước nó mà… Vẫn cố chửi thêm 1 2 câu nữa về cái tội say rượu rồi gọi linh tinh… Nó chuẩn bị đồ để đi học, thằng Cường vẫn nhìn nó chăm chăm…
– Anh ngáo rượu à? Đm nay thứ 7 mà?
Nó trố mắt ra nhìn, với lấy cái điện thoại, đúng thứ 7 thật, mà chúng nó học năm 1, năm 2 thì không có tiết vào thứ 7 mấy… Thế mà nãy giờ cứ đi trang điểm thay quần áo để đi học… Nó chán nản thay lại quần áo, giờ ngủ cũng chả ngủ được nữa… Nó đạp thằng Cường phát nữa…
– Đm clg nữa, tha cho em được không?
– Đi ăn sáng không?
– Có, đợi tí em đánh răng rửa mặt đã…
Thay đổi thái độ chỉ trong có 1 giây thôi, thằng này nếu cho đi làm diễn viên thì chắc sao hạng SSS chứ không phải hạng A nữa đâu… Được cái tốt tính mà lại kiểu nghịch nghịch giống nó nên 2 anh em chơi khá thân…
2 thằng uể oải ra thuê xe đi, cu cậu vẫn đang buồn ngủ lắm, gục vào lưng nó ngủ… Nó chở thằng Cường đi ăn cháo lòng. Có cái quán ngay ngoài Trung tâm học liệu khá là ngon… Chả hiểu đi ngang qua cái ngã 3 trước cổng trường, cu cậu lại co chân lên chỗ nó, miệng hét lên…
– Chạy đi, chó chó chó…
Hóa ra cu cậu trêu chó, giờ 3 con rượt theo cắn. Nó cũng hoảng hồn tăng ga vọt đi, 3 con chó đuổi dai vãi, đuổi đến tận gần quán mới quay lại. 2 thằng thở phào, tỉnh cả ngủ, đúng là trêu chó là bộ môn thể thao mạo hiểm nhất ở Việt Nam mất. Đang ngồi định gọi đồ ăn thì nó có điện thoại, là anh Tú gọi…
– Em nghe đây anh…
– Đm 2 thằng chúng mày đi ăn mảnh à?
– Em biết đâu, anh đang ngủ mà?
– Ngủ cl, chúng mày ầm ĩ thế ai ngủ được nữa, đang ngồi ở đâu…
– Anh ra quán cháo lòng ở gần trung tâm học liệu, chỗ đường rẽ vào cầu con dê ý.
– Rồi đợi tí, tao với thằng Nấm và thằng Đạt ra… Gọi 1 đĩa lòng, 1 dồi, 5 bát tiết canh và 2 chai rượu đi…
– Hôm qua vừa uống 1 trận thừa sống thiếu chết rồi mà? – Nó hốt hoảng…
– Mã hồi, mày chả hiểu đéo gì, thế nhá…
Nó chẹp miệng, thôi thì cuối tuần mà, sợ gì, say thì về ngủ… Nó ới đồ như anh Tú bảo, thằng Cường trố mắt nhìn nó…
– Ăn sang thế, chị Thu vừa bơm tiền cho anh à?
– Bơm bơm đmm, đội nhà đang ra…
– À à thế lại phải uống rượu rồi, để em gọi Phương ra – Thằng Cường cười hềnh hệch, lấy điện thoại ra gọi nhỏ Phương…
Đồ mang ra, nó nhấm trước vì đang đói không tí uống rượu vào cồn hết ruột… Thằng Cường gọi nhỏ Phương xong thì chăm chú vào điện thoại, lúc sau lại bấm điện thoại lên gọi…
– Ừ tỉnh rồi, đang ngồi ở quán cháo lòng gần TTHL nè, ra đây đi…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
– Có, tỉnh như sáo luôn…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký mưa tại nguồn: http://bimdep.pro/hoi-ky-mua/
– Ok nhanh nhé…
Nó nhai miếng lòng, hất hàm lên hỏi thằng Cường…
– Mày gọi ai đấy?
– Em gọi Phương mà…
– Cuộc gọi sau cơ…
– À đứa bạn em, tí nó đến…
Nó đang định gọi thì nó có điện thoại, là Ngọc Anh gọi, nó bấm nghe, bật loa ngoài luôn vì đang ăn dở…
– Gì?
– Sao em không chuyển tiền được cho anh nhỉ?
– Chuyển tiền gì, mày làm gì có tiền mà chuyển?
– Mẹ bảo chuyển, mà em bấm ở cây sao nó toàn ghi lỗi giao dịch là sao?
– Mày chuyển cây ngân hàng gì?
– Em chuyển Agribank?
– Tao hỏi mày chuyển ở cây ngân hàng nào?
– Em chuyển ở cây BIDV ấy, ở đây chỉ có cây BIDV thôi…
– Chắc lỗi đấy, thôi về đi tao có tiền rồi…
– Thế để chiều em chuyển cho nhé, à tí em sang chị chơi tí nhé…
– Mày đi thì mày cứ đi, mày hỏi tao làm gì?
– Thì em hỏi tí sao anh cứ khó tính thế?
– Mày biết vì sao không?
– Em không biết?
– Ừ tao cũng không biết…
Nói rồi nó với thằng Cường cười ha hả với nhau… Nó cười nhiều quá bắn cả miếng lòng vào bát thằng Cường, 2 thằng lại nhìn nhau cười tiếp… Cả quán quay ra nhìn chúng nó khó hiểu… Nó nghe thấy Ngọc Anh nói “Đồ điên” rồi cúp máy… 1 xe kẹp 3 dừng trước cửa quán, đây rồi, các tráng sĩ phòng nó đây rồi…
Yên vị, từng chén rượu được múc ra, lại bắt đầu các câu chuyện về gia đình, cuộc sống, tình yêu rồi gái gú… nói chung là đầy đủ các thể loại trên đời. Nó đang chém gió với anh Tú về game thì bỗng có người bước lên ngồi xuống cạnh nó… Nó quay ra thì ơ nhỏ Thủy???
– A Thủy à, ngồi đây em, ngọn gió nào đưa em đến đây vậy – Anh Nấm cười hớn hở…
– Hôm qua Thủy uống kinh thế em, anh sợ đấy – Anh Đạt nói thêm vào…
Hóa ra hôm qua đội này còn ngồi thêm một lúc lâu nữa, đúng là quái vật mà… Nó vẫn chưa hiểu gì thì nhỏ đã quay sang hỏi nó…
– Anh đỡ mệt hơn chưa mà đã uống rồi, hôm qua em thấy anh say gục mà?
Gì vậy, nó đã bao giờ nói chuyện với nhỏ bao giờ đâu. Tự dưng lên ngồi cạnh nó rồi quay sang hỏi nó như thân thiết lắm… Nó đành trả lời cho xong…
– À ừ mình khỏe rồi…
– Anh ăn chút gì đi này, hôm qua chắc không ăn, sáng lại uống rượu nữa… – Nói rồi nhỏ gắp đồ cho nó, mấy ông phòng nó thì cứ nhìn nó ngạc nhiên lắm…
– Thủy ơi, hôm qua anh cũng say mà sáng cũng uống rượu mà? – Anh Tú ngó mặt sang hỏi nhỏ…
– Các anh cất cái mắt đi, hau háu ra, Thủy nó bảo em là nó thích ông Nam đấy…
Nhỏ cúi mặt xuống mặt đỏ bừng, cũng không cự cãi gì với lời nói của thằng Cường như đang thầm ủng hộ vậy… Nó thì thấy hơi bực nhưng cũng thôi, nó chẳng để ý đến nhỏ nữa, định đưa chén rượu lên mời anh Đạt thì nhỏ kéo tay nó…
– Thôi đưa em uống hộ cho…
Ngáo vcđ, người ta đang mời uống hộ cái gì… Nhưng nó vẫn cười đáp lại như một phép lịch sự…
– Cậu có chén kia mà, cầm lấy uống đi…
– Em ít tuổi hơn anh mà…
Nó không nói gì chỉ cạch với anh Đạt rồi uống, Sau đó múc 1 chén lên rồi đưa qua chỗ nhỏ…
– Tớ mời cậu, giới thiệu tên tuổi tí nhở…
– Vâng em mời anh…
– Tớ tên Nam, sinh năm 199x, tớ đang học báo chí kxx, nhà tớ ở Hà Nội…
– Vâng em ít hơn anh 1 tuổi, nhà em ngay ở Đồng Quang…
Nó cạch chén với nhỏ rồi uống, chẳng biết nhỏ có hiểu ý nó không nữa. Khi nó làm vậy nghĩa là xã giao với nhỏ. Thằng Cường thì vẫn cứ lèm bèm, thằng này rượu vào nói nhiều hơn cả con ếch trời mưa…
– Đôi bạn trẻ uống với nhau thêm chén nữa tăng tình cảm đi…
– Nào, tao mời mày, cắt cốc nữa không?
– Thôi thôi, uống thế bục mẹ dạ dày ra à, đây em mời anh…
– Hôm qua, em về thế nào đấy các anh? – Nó cho chén rượu lên miệng uống hết, nó liếc thấy nhỏ Thủy đang nhìn nó sốt ruột… Chẳng để tâm lắm, nó quay qua hỏi mấy ông anh…
– Đây, người đưa mày về kia kìa, uống 1 chén đi – Anh Nấm chỉ tay sang bên nhỏ…
– Hôm qua cậu đưa mình về à? – Nó quay sang hỏi nhỏ…
– Vâng, hôm qua anh say quá, nên em đưa anh về, mà mãi mới về được đến nơi…
– Thế cho tớ hỏi một chút hơi vô duyên tí nhé…
– Vâng anh hỏi đi…
– Hôm qua cậu có động vào điện thoại tớ không? – Nó nhìn chằm chằm vào mắt nhỏ, nói bằng giọng lạnh tanh…
– À tại vì em thấy gọi nhiều quá tưởng ai gọi có việc gấp nên em nghe hộ báo cho họ yên tâm – Nhỏ nhìn nó sợ sệt…
– Lần sau đừng đụng vào đồ người khác, rách việc…
Nó quay ra tiếp tục uống rượu mà không để ý đến nhỏ nữa… Nhỏ ngồi uống với chúng nó một lúc rồi cũng xin phép ra về… Nó không quan tâm cho lắm. Ngồi tỉ tê phát đến 11 rưỡi trưa, ai cũng ngà ngà say kéo nhau về quán net chơi… Nó hơi mệt nên về phòng nằm, bấm số nó gọi chị…
– Anh gọi tôi làm gì?
– Hôm qua là bạn thằng Cường nó đưa anh về, anh say có biết gì đâu?
– Thế đã làm gì nhau rồi? – Chị vẫn hỏi nó bằng giọng lạnh tanh…
– Anh có biết gì từ lúc say rượu đâu mà…
– Tin sao được lời nói của anh…
– Em gọi hỏi anh Tú mà xem… con bé đó là bạn thằng Cường mà…
– Tôi chả cần hỏi ai cả, tối lại đi uống rượu tiếp nhé…
– Thôi anh xin lỗi, sau anh sẽ cẩn thận hơn…
– Hừm, tạm tha cho, hôm qua em gọi Tú em biết rồi, thử xem anh có nói dối em không thôi… – Chị cười khúc khích đầu dây bên kia…
– Dở hơi này nữa… – Nó gắt nhẹ chị…
– Chiều em lên đó với Ngọc Anh đó, Ngọc Anh mang quần áo mùa đông lên cho anh, mẹ bảo thế… Ngồi mà dọn dẹp lại vết tích đi…
– Anh tưởng em bận đi đâu mà?
– Em lùi lịch rồi, Ngọc Anh qua nên em bảo em đưa lên anh luôn…
– Thế 2 chị em đi cẩn thận nhé, anh đi ngủ đây…
– Ngủ đi tối mà lấy sức uống rượu tiếp nhé, suốt ngày lướt khướt…
– Thôi mệt quá à, để anh ngủ tí…
– Vâng ngủ luôn đi…
Chị tắt máy, lại kiểu dỗi vặt, nó sạc cái điện thoại rồi chìm vào giấc ngủ…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro