Phần 4
2024-08-03 09:05:43
Nó ngồi dưới đất nhắm tịt mắt, cát rơi vào nó mắt đau điếng, Nhỏ ngồi kế bên khóc thút thít, đưa nó chai nước, rửa hết cả chai nước mà cái mặt còn dơ hầy, quần áo thì như cái mền rách, 2 thằng dìu nó vào gốc cây ngồi tránh nắng, nó cảm thấy đau toàn thân, mắt cay xè…
– Bây giờ về nhà luôn hay sao? – Thằng Thành lên tiếng.
– Không được, giờ mà về mẹ tao biết, bã đập tao chết.
– Chứ giờ sao?
– Bây giờ qua nhà Linh đi, giặt quần áo chừng nửa tiếng là khô à – Linh nói.
– Có ai ở nhà không?
– Mẹ Linh về quê rồi, vài ngày mới lên, ở nhà có mình à.
Không còn cách nào khác, nó gật đầu:
– Ừ, dậy đi…
Nếu ba mẹ nó biết nó đánh nhau thì sẽ đập nó chết tươi luôn, nó chưa kể về ba nó thì phải, ba nó làm công an, làm ở một quận khác với quận ma nhà nó đang sống, từ nhà đi xe tới chỗ làm khoảng hơn 1 giờ đồng hồ, ba nó thường ngày hiền lành ít khi la rầy nó, nhưng ổng sẽ đập nó chết nếu nó đánh lộn, nó cũng không hiểu tại sao ba nó lại nghiêm khắc về chuyện này đến thế…
Cả bọn uể oải chạy về nhà nhỏ Linh trong cái nắng gay gắt, nhà nhỏ cũng gần trường, nhà trong hẻm nhưng lại cao đến 3 lầu, nhìn sơ qua thôi là biết nhà dư ăn dư mặc rồi, mở cửa dắt xe vào, nhỏ chạy tuốt lên lầu, lát sau chạy xuống với cái quần xà lỏn adidas và cái áo thun cũng adidas:
– Của ba Linh đó, vào tắm đi rồi đưa quần áo Linh giặt.
Nó cầm quần áo hỏi nhỏ:
– Bộ ba linh mập lắm hả.
Nhỏ cười hì hì.
– Ừ, T mặc rộng xíu không sao đâu mà.
Nó bước vào nhà tắm, nhà tắm đẹp thật, có nguyên tấm gương bự chà bá lửa treo trên tường, nhìn vào nó thấy một thằng áo quần, mặt mày lấm lem, có chút máu nơi khóe mũi. Chỉ có việc cởi áo ra mà nó cũng thấy khó khăn, khắp người đau nhức, khi đã trần truồng, nó nhìn vào gương kiểm tra, đùi có vài vết bầm, cánh tay cũng bầm, lưng thì đỏ lên, mặt cũng đỏ rần, sau khi tắm rửa gội đầu nó cảm thấy đỡ hơn nhiều.
Lúc mặc đồ vào nó mới nghĩ:
Ơ… Quần lót đâu mà mặt đây trời… ở cái tuổi này “thằng nhỏ” mà muốn chào cờ thì sao mà kiềm nổi… cầm cái quần xà lỏn nó tính mặc vào đại thì thấy trong túi quần có cái quần lót (size XL luôn nhá), nó cười hì hì nghĩ sao mà nhỏ chu đáo thiệt.
Mặc bộ đồ vào nó thấy sao mà phần dưới lỏng lẻo quá, thằng nhỏ tự do như đang ở chuồng vậy, cái quần xà lỏn mà không có dây cột chắc tuột xuống dưới mắt cá luôn rồi…
Bước ra phòng tắm, 2 thằng chó chết kia liền cười như nắc nẻ nhìn nó, nhỏ Linh cũng cười làm nó phì cười theo… phải chi đời lúc nào cũng vui như chính lúc này… nhỏ Linh cầm lấy bộ đồ từ tay nó cho vào máy giặt.
Nó đi lại ghế sa lông ngồi, nói:
– Tụi mày đợi lát giặt đồ xong rồi về chung luôn.
– Ừ – hai thằng đáp.
Nó nằm ra luôn cái ghế rồi ngủ lúc nào không hay…
Nó như cảm thấy nhột nhột ở mặt, có ai đang vuốt tóc nó, ngón tay nhẹ nhàng lên má nó, nhẹ vào môi nó… chỉ có thể là nhỏ Linh thôi, nó nghĩ rồi khẽ cử động môi như hôn lên ngón tay nhỏ, ngón tay liền rời xa môi nó, chầm chậm mở mắt vờ như không biết gì, nhìn xung quanh:
– Ủa tụi nó đâu hết rồi Linh?
Nhỏ đang quỳ gối sát bên nó:
– Về hết rồi, ai biểu ngủ lâu quá chi – mặt tỉnh bơ như không có gì.
– Ờ, đúng ra ngủ lâu hơn nữa, nhưng mà tự nhiên có người phá nên ngủ không được…
Mặt nhỏ ngượng một cây, giả bộ đánh trống lảng:
– T còn đau không?
Nó nhăn mặt vờ như đau lắm:
– Cũng cÒnhơi hơi.
– Đau ở đâu?
Liền cầm tay nhỏ đặt tim ôm chặt lấy, nhỏ ngượng muốn rút tay lại nhưng không được, nó thì thấy sao ấm áp quá. Không buông tay nhỏ, mặt tỉnh bơ:
– À hồi trưa Linh nói gì với T lúc ở hành lang đó sao tự nhiên T quên mất tiêu rồi…
Nhỏ im lặng ngượng ngùng cúi đầu, nó kéo nhỏ vào lòng ôm chặt:
– Linh…
– Hả…
– Làm… bạn gái. T… nha?
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: http://truyensextv.com/hoc-sinh-ca-biet/
Nhỏ im lặng ngượng ngùng cúi đầu, nó kéo nhỏ vào lòng ôm chặt:
– Linh…
– Hả…
– Làm… bạn gái. T… nha?
Nhỏ im lặng siết chặt nó, hạnh phúc gật nhẹ đầu, nó liền tìm môi nhỏ đặt nhẹ nụ hôn, nụ hôn đầu của nó, bây giờ những tháng ngày coi JAV phát huy tác dụng, môi nó ngậm môi dưới của nhỏ nút nhẹ nhàng, cảm giác nhẹ nhàng mềm mại ấm áp khó mà có thể diễn tả, người nó nổi cả da gà vì cảm giác mới lạ.
Ngậm lên môi trên của nhỏ, lưỡi liếm nhẹ môi nhỏ, nó như mê người không còn biết xung quanh, mọi giác quan nó như tập trung vào đôi môi mềm mại ướt át kia, kéo cả người nhỏ nằm đè lên người nó, môi vẫn không rời, tay nó vuốt dọc sống lưng khiến nhỏ rung lên nhè nhẹ tiếng ưmƯm… trong cổ họng, tay nó chạm vào dây áo ngực, nghĩ đến cặp ngực tròn trịa của nhỏ đang áp chặt vào ngực nó mà cu nó liền chào cờ, cái quần lót size XL chẳng có tác dụng con mẹ gì cả.
Thằng nhỏ chỉa thẳng lên cứng ngắc, nóng hổi nằm ngay giữa háng nhỏ, chân nhỏ chạm nhẹ vào của nó, nó như cứng người siết chặt nhỏ, cổ họng ưm. M… lên 1 tiếng dài vì sướng, tay nó vuốt ve lưng và 2 bên hông nhỏ, khẽ chỉnh người cho dương vật chạm vào đũng quần nhỏ…
Nhấp chầm chậm cạ lên cạ xuống, nhỏ rên ư. M ưm… trong cổ họng, người nó nóng lên, xoay người đè nhỏ xuống phía dưới, không ngừng cạ dương vật, hôn tới tấp vào hai bên cổ lên mặt, không ngừng rên rỉ úp mặt vào ngực nhỏ, chịu hết nổi, cu nó run lên bần bật giật giật từng hồi, người đổ ập lên người nhỏ (xong phim cái quần lót), úp mặt vào ngực nhỏ thở hổn hển, nhỏ cũng thở mạnh không kém, hai đứa tiếp tục ôm nhau, nó chưa bao giờ sướng như thế, sướng hơn nhiều những lần nó thủ dâm…
Nhịp thở đều lại, nó ôm chặt nhỏ:
– Xin lỗi Linh, T không kiềm… – chưa nói hết câu nhỏ đã chen ngang:
– Đừng xin lỗi không sao mà – nhỏ cười nhẹ:
– T thay đồ đi rồi ăn cơm, L đói rồi nè, lát nữa Nam qua rước đó.
Nhỏ buông nó ra đi vào bếp, nó thì lon ton ôm bộ đồ chạy vào nhà tắm. Thay đồ xong, nó lấy luôn cái quần lót XL bỏ vô cặp, để lại thì kỳ chết được, đi nhẹ nhàng vào bếp ôm lấy nhỏ:
– T xin lỗi L nha.
Nhỏ cũng ôm lấy nó:
– Đừng xin lỗi mà, mình ăn cơm đi, đói lắm rồi nè – nhỏ cười tươi.
Giờ nó mới thấy nhỏ cũng mặc cái quần khác, quần jean lửng ngang gối chứ không phải, jean short như hồi nãy nữa(có ai hiểu tại sao không?)
Đồng hồ gần 2 giờ rồi, ăn cơm với nhỏ thiệt ngon, nó còn nhớ là ăn cơm với thịt kho trứng và món canh gì đó, nó hỏi nhỏ:
– Linh nấu đó hả sao mà ngon dữ vậy… – nó không tin lớp 9 có thể nấu được như vậy.
Nhỏ thì cười hì hì:
– Mẹ Linh nấu đó, để Linh ăn mấy ngày vắng mẹ, còn Linh chỉ nấu canh thôi (hèn chi dở ẹc)
Ăn cơm xong nhỏ khoe nó cái bánh kem mà nhỏ mới làm ngày hôm qua, mới làm lần đầu tiên thôi, nhìn đẹp thiệt… cắt bánh ra để ăn tráng miệng (đúng là nhà giàu có khác)
– Ăn thử coi ngon hôn, mới tập lần đầu đó – nhỏ đưa nó.
– Nó xắn thử, bánh bông lan gì mà khô queo, kem thì ngọt quá, hơi kì kì sao đó(hơi nhiều thạch cao thì phải), nuốt xuống, nó cười hì hì:
– Ờ cũng ngon đó! – Nói mà miệng cười toe toét.
Nhỏ biểu môi:
– Thôi đi khỏi xạo, tui làm tui biết rồi, bánh bị khét chứ ngon nổi gì, kem hơi ngọt với lại bị cho nhiều thạch cao nữa.
– Người gì mà nói xạo không chớp mắt – nhỏ giận dỗi (đúng là con gái, không thể nào hiểu được)
– Trời! Tại T thích ăn ngọt với ăn khét lắm, L nấu hợp ý T quá đó mà – nó cười khì khì, làm nhỏ cũng cười theo.
– Linh ơi mở cửa – thằng Nam đứng ngoài cổng la làng lên.
Nhỏ đi ra mở cửa, thằng Nam vào liền nói:
– Dậy rồi đó hả thằng mắc dịch?
– Ừ.
– Tao nói mẹ mày mày đi chơi nhà bạn rồi, lát về nhà mày yên tâm.
– Ừ, ăn miếng bánh nè – nó đưa thằng Nam miếng bánh mà hồi nãy nó mới xắn có 1 muỗng, mặt gian gian chờ đợi.
Ăn một muỗng bự thằng Nam la làng lên:
– Trời ơi… bánh gì mà khét nghẹt zậyy cha nội.
Nó quay qua nhìn nhỏ, hai đứa nhìn nhau mà cười nắc nẻ.
Thằng Nam chở nó về nhà, vào chào mẹ đang ở dưới bếp rồi chạy nhanh luôn lên lầu, thay cái quần lửng với áo thun tay dài để che đi vết bầm, rồi chuẩn bị học anh văn luôn. Thời gian còn sớm nên tranh thủ nằm ngủ 1 tí rồi đi dậy học.
Lớp học anh văn chẳng có gì thay đổi, lớp võ thì nó đã nghĩ từ đầu lớp 9 rồi, ở lớp anh văn nhỏ My vẫn dễ thương vẫn nhẹ nhàng, nó chỉ cảm thấy thích My như thích một người bạn thân chứ không có tình cảm gì khác, nghĩ mà cũng lạ, nhỏ dễ thương vậy mà.
Nhỏ Trúc xinh hôm nay mặc đồng phục thể dục(học khác trường nó), không gài 3 cái nút cổ, nó nhìn thấy cái phần cổ trắng tươi của nhỏ Trúc mà ngậm ngùi nuốt nước bọt cái ực ực… Ra về vẫn như bình thường, nó đi bộ, My đi xe đạp, nhỏ Trúc được bồ chở.
Nó thong thả đi bộ ra về, mà không hề biết, bắt đầu từ ngày mai, những tháng ngày êm đềm với nó sẽ không còn…
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro