Học sinh cá biệt

Phần 14

2024-08-03 09:05:43

Phần 14
Phút giây này tưởng chừng như không bao giờ kết thúc thì điện thoại nó bất ngờ run bần bật lên… do mới lần đầu tiên xài đt nên nó cũng khá bất ngờ… khẽ rời nhỏ ra mà nhìn vào màn hình đt… là My gọi nó…

– Alo… – nó khá vui vẻ.

– T hả… con My đi lớp học Lý… bị thằng chó kia… đánh chảy máu miệng luôn rồi… kìa…

– Thằng nào… – nó nghe My bị đánh mà lồng ngực như muốn nổ tung, nghiến răng lại hỏi.

– Cái lũ khủng long đó…

– Rồi… ở đó đợi tao đi… đụ má nó.

Nghe điện thoại xong thì Trúc đã mặc lại áo đàng hoàng rồi, nhỏ liền hỏi nó:

– Chuyện gì vậy T…

– My bị đánh… Trúc ở nhà đi… để T chạy qua đó cái…

– Trúc đi nữa…

– Thôi đừng… có Trúc đi… tui lo lắm… – nói rồi hôn nhẹ lên má nhỏ 1 cái.

Nó đi lại lấy cái cặp đi mà bước nhanh ra cửa, nhỏ liền kéo nó lại:

– Nhớ cẩn thận nghe chưa…

– Uhm nhớ mà… – hôn nhỏ thêm cái nữa… sướng phê cả người.

Dắt xe ra leo lên và vọt đi mất… nó chạy ào ào trên đường… phải mất đến 10p thì nó mới chạy được tới được lớp Lý của nhỏ học… nhìn xung quanh tìm kiếm thì thấy nhỏ và thằng bạn đang ngồi trên cái ghế đá cách lớp học thêm Lý khoảng 20m, nó liền phóng xe lại, bước xuống mà đỡ gương mặt nhỏ lên xem…

Nó thật sự thấy bất ngờ… không hề nghĩ là sẽ nặng như vầy… má trái nhỏ đỏ rần lên, ngay khóe môi thì sưng to và có chút máu… nhìn thì biết ngay là do răng của nhỏ bị cấn vào mà chảy máu… nhưng chảy máu như vậy thì chỉ có nước là đấm vào mặt chứ tát thì làm sao được… đụ má nó… nhìn mà muốn điên lên dậy… chắc chắn là nhỏ đau dữ lắm đây… cố gắng nhẹ nhàng mà hỏi:

– My có đau nhiều không…

Nhỏ gật đầu tay che má lại mà khóc nấc lên…

– Thôi đừng khóc… để T đưa My ra trạm y tế nha… – nó lau nước mắt cho nhỏ và gắng kìm cơn tức lại.

Xốc nhỏ dậy, đặt ngồi lên xe nó rồi chạy đi, thằng bạn trong lớp thì đạp chiếc xe đạp của nhỏ mà chạy theo… “phải chi ba nhỏ chở nhỏ thì đâu có bị vầy đâu” nó nghĩ thế… nhỏ đi học thêm thì môn nào cũng được ba chở, chỉ riêng môn lý là do gần nhà nên nhỏ mới tự đi nó đạp xe thôi… nó đạp xe chầm chậm mà thấy thương cho nhỏ quá… đó giờ chẳng bị ba mẹ đánh… giờ thì tự nhiên bị 1 thằng chó nào đó đánh vào mặt tới chảy máu miệng… con mẹ nó… càng nghĩ là nó càng tức.

Khi tới trạm y tế thì cũng chẳng làm thêm được cái gì, bà y tá chỉ kêu nhỏ há miệng ra mà coi coi rồi cho vài viên thuốc thôi…

– T chở Linh về ha…

Nhỏ lắc đầu.

– Còn đau nhiều không…

Nhỏ gật đầu… thiệt tình là cái gật đầu của nhỏ làm nó sôi cả máu lên… “đụ má ngày mai tao sẽ giết mày… thằng chó kia…” – nó kìm nén cơn tức mà ngẫm nghĩ…

– Dậy T chở My đi chơi xíu rồi về ha…

Nhỏ gật đầu.

Liền kêu thằng bạn ra hỏi mọi chuyện rồi nhờ giữ luôn chiếc xe dùm nhỏ… Nó cũng biết sơ sơ là khi con nhỏ đang trên đường đi học thì bị 1 thằng chặn lại, hù dọa nạt nộ, tát cho 1 cái rồi, thằng bạn thấy vậy từ xa chạy lại thì thằng chó đó mới bỏ đi…

– Mày có chắc là tụi khủng long không…

– Đis mẹ… thằng đó học trong lớp tụi nó đó…

– Rồi… mày giữ giùm tao chiếc xe này đi, tối tao lấy…

– Rồi…

Nói xong thì liền chở nhỏ đi… nó chạy chầm chậm tiến về khu bờ sông… vào cái buổi chiều như vầy thì còn gì mà thư giãn hơn ra bờ sông ngồi nữa chứ… Nó chạy đến… chọn một cái bàn khá cách biệt mà ngồi với nhỏ, nó gọi cho nhỏ cam vắt thì nhỏ liền la oái oái lên:

– Không được… – à nó quên nữa, cái miệng nhỏ như vậy mà uống cam vắt chắc chết luôn quá…

– À dậy lấy ly đá chanh đi chị… – nó nói với nhỏ bồi bàn.

Nhỏ My thì liền đấm nó 1 cái:

– Cái gì… giỡn mặt hả…

– Hihi… giỡn tí thôi mà… lấy cho em 2 chai nước suối nha chị – nói với nhỏ bồi rồi quay qua nhỏ My nói tiếp:

– My cười lên đi… đừng có buồn vậy hoài. – Nó lấy ngón tay chọc chọc vào hông nhỏ.

– Thôi đừng giỡn mà… – mặt nhỏ có vui hơn 1 chút.

Nãy giờ nhỏ im re làm nó sợ chết đi được… giờ nhỏ cười nó cũng thấy vui rồi… 2 chai nước được bưng ra, nó móc tiền trả rồi mở nắp đưa cho nhỏ uống… nhỏ cứ uống từng chút từng chút… chắc do còn đau đây…

– My còn đau hả…

– Còn chút chút, nhưng mà nó bị sưng lên rồi… – nhỏ sờ tay lên má.

– Uhm lát về uống thuốc sẽ bớt sưng thôi – nó cũng xoa xoa lên má nhỏ.

Nhỏ cứ để nó xoa mà hỏi tiếp:

– Bộ My đáng ghét lắm hả T…

Nó liền phì cười với câu hỏi của nhỏ, nhỏ mà đáng ghét chắc cái TG này toàn yêu quái không quá:

– Hihi tại My dễ thương quá nên người ta ganh tị đó…

Nhỏ chỉ im lặng, nó cũng rụt tay về mà không xoa nữa (dê nãy giờ đủ rồi)

Nó và nhỏ ngồi khoảng hơn nữa tiếng thì về, lúc chạy xe thì thấy nhỏ cũng vui hơn chút, nhưng khi về tới ngay nhà thì nhỏ liền lo lắng thấy rõ… đúng rồi… ba mẹ nhỏ biết thì sao… nhưng thôi kệ sớm muộn cũng biết thôi mà… giúp nhỏ bấm chuông… mẹ nhỏ vừa ra thì đã chụp ngay lấy nhỏ mà hỏi hang:

– Mặt con sao vậy, có đau không?

– Dạ con không sao.

– Rồi con vô trong nhà đi, ngồi đó chờ mẹ…

Nhỏ bước vô thì mẹ nhỏ liền hỏi nó:

– My nó bị sao vậy con…

– Dạ bạn bè hiểu lầm xích mích nhau xíu thôi à cô, mọi chuyện không sao nữa rồi… – nói dậy cho mẹ nhỏ yên tâm.

– Mọi chuyện bình thường rồi hả con…

– Dạ, không sao nữa đâu cô, lát cô nhắc My uống thuốc là được…

… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: http://bimdep.pro/hoc-sinh-ca-biet/

Xong rồi thì nó cũng đi cùng thằng bạn mà trả xe cho nhỏ, hỏi kỹ lại mọi chuyện thật rõ ràng rồi móc đt ra mà bắt đầu tính sổ thằng con chó đó…

Sau vài cuộc đt thì nó cũng đã có số của thằng đàn em anh Vũ (thằng 12 bữa đó)… gọi cho thằng 12 mà nói rõ mọi chuyện… dù gì nó cũng là em anh Vũ mà, lời nói cũng có kilo lắm… sau đó thì lấy số của con khủng long mà gọi:

– Alo.

– Chị khủng long à…

– Ừ…

– Ngày mai chị nhớ kêu cái thằng đánh nhỏ bạn em trốn luôn đi nha chị… đụ má ngày mai em giết nó đó… nhớ nhắn giùm em vài lời… – nói cúp máy.

… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: http://bimdep.pro/hoc-sinh-ca-biet/

Chạy về nhà tới nhà thì cũng vừa kịp giờ mà ăn cơm, lùa nhanh chén cơm rồi tắm rửa thay đồ… mệt bỏ mẹ luôn, nằm lăn ra tính ngủ thì điện thoại nó chợt reng lên… là số nhà của Trúc:

– Nghe nè cưng… D.

– Cái gì…

– Hihi… nghe nè…

– T về nhà chưa?

– Rồi…

– Ăn cơm chưa?

– Rồi luôn…

– My có sao không?

– Cũng bình thường, giờ ổn rồi…

– Uh… – nhỏ hết biết nói gì nên mới “ừ” mà bán cái qua cho nó đây mà.

– Trúc nè…

– Hả?

– Nhớ Trúc quá à…

– … “&gt.

– Hihi sao im re vậy…

– Đừng có xạo…

– Thiệt mà… hay là giờ qua chở Trúc đi chơi nha…

– Thiệt hả…

– Uhm, giờ qua liền nha, nhớ lắm rồi đó… hihi…

– Rồi qua đi… thấy ghét!!: D: D.

Cúp máy mà nó thấy vui ghê, nhỏ thì sao ham chơi hết biết luôn, rủ một cái là cười toe toét mà đi liền à… bật dậy đi thay đồ mà miệng nó cứ cười mãi… chuẩn bị tươm tất, hơi thở thơm mát đầu tóc thơm tho… nó liền xuống xin phép mẹ rồi phóng lên con xe đạp mà đi…

Nhà nhỏ do cũng gần nên mới chạy xíu là đã tới nơi rồi, nhìn vào nhà thì thấy nhỏ cũng đã sẵn sàng và đang đứng mà nói chuyện với mẹ… nó cố tình tạo tiếng động lên cho hai mẹ con nhỏ nghe thấy thì nhỏ Trúc liền chạy ra:

– Sao nhanh thế??

– Hihi tất nhiên rồi…

Mẹ nhỏ cũng bước ra mà nhìn nó:

– Dạ con chào dì.

– Uhm, dì chào con, hai đứa đi chơi nhớ cẩn thận đó.

– Dạ dì yên tâm.

– Uhm, 2 đứa đi chơi vui đi.

– Dạ.

Nói rồi nhỏ liền leo lên xe, nó cũng đạp một cái mạnh mà vọt đi mất:

– Trúc nè…

– Hả?

– Mẹ Trúc không có dặn là phải về sớm… D.

– Đừng có mà ham…

– Hihi… – nó tìm tay nhỏ mà cầm lấy.

– Trúc muốn đi đâu đây…

– Đâu cũng được hết…

– Dậy… y…

– Không có đi TQ à nghe – nhỏ liền đấm nó mà nói chen vào.

– Hihi… – mới chọc có lần mà nhớ rồi à… nó hay chọc nhỏ như vậy là do thời điểm đó đang nổi lên cái vụ bắt cóc người mà đem bán ra nước ngoài…

– À… bây giờ Trúc muốn đi nhà sách… – nhỏ tựa đầu vào lưng nó, êm ái chết được…

– Rồi, chìu lòng người đẹp ngay.

– Hihi.

Cũng hên là cái nhà sách không xa lắm, đi 1 xíu đã tới, bước vào thì nó và nhỏ liền tay trong tay mà đi khắp cái nhà sách, tung tăng đi mãi xem mãi thì nhỏ cũng ngừng lại mà ngắm nghía cái quầy quà lưu niệm, nó để ý thì thấy nhỏ nghía mãi những cặp nhẫn kia, hìhì thì ra là cũng thích à… được thôi…

– Chị ơi lấy cho em coi cặp này với…

– Thích không? – Nó hỏi nhỏ.

– Nhỏ liền gật gật cái đầu.

– Dậy mà nãy giờ không chịu nói…

Nhỏ chỉ cười cười… nhỏ lựa lựa thì cuối cùng cũng lựa được 1 cặp, nó chụp lấy tay nhỏ đeo mà vào ngay tại quầy, nhỏ cứ ngượng ngượng nhìn mà yêu chết được: “>, Con nhỏ bán hàng cũng nhìn mà cười thích thú…

Lại nắm tay nhỏ mà tung tăng ra khỏi nhà sách, 2 đứa cứ cười hihi suốt, leo lên xe thì nhỏ liền ôm nó:

– Hihi đi uống nước nha…

– Uhm… – nhỏ cứ ôm nó mà nói.

– Hihi… – cả ngày hôm nay sao mà nó cứ cười nhiều thế không biết.

Chở nhỏ tới “thiên đường cho các cặp tình nhân”… ghé ngay cái quán cũ, gửi xe bước vào thì gặp ngay cái cha nội bảo kê hôm bữa, liền gật đầu chào nó 1 cái… nó cũng cười mà đáp lại, bước nhanh vào kêu nước, trả tiền, bưng lại ghế ngồi… nó làm 1 cách thành thục khiến nhỏ nghi ngờ:

– T tới đây nhiều lần rồi hả…

– Đâu có…

– Đừng có xạo…

– Không mà rành như vậy, còn có người quen ở đây nữa – nhỏ giằng tay ra… không cho nó nắm nữa.

– Đừng có giận mà… T chỉ biết cái anh hồi nãy sơ sơ thôi… ảnh có rủ lại đây uống nước có lần à… – nó nắm lấy tay nhỏ.

– Đừng giận nha hihi…

– Thấy ghét… – nhỏ cũng để yên cái tay.

– Hihi… – nó khuấy ly nước cam rồi đưa cho nhỏ uống.

– Trúc nè…

– Hả…

– Trúc nhỏ hơn T… 3 tháng đúng không?

– Uhm…

– Vậy nên… Trúc gọi T… bằng “anh” đi… – đây là cái ước muốn thầm kín của nó… )), nó luôn muốn được gọi anh em cho tình cảm chứ cứ T với Trúc hoài thì thấy ngượng miệng sao sao đó.

– Thôi kỳ lắm!!

– Đi. I… năn nỉ mà… khi nào có 2 đứa thì hãy gọi bằng “anh”… nha… nha… – Nó lắc lắc tay nhỏ.

– Kỳ lắm…

– Khi nào có 2 đứa thôi… – Nó kê sát nhìn thẳng vào mắt nhỏ tay không ngừng lắc lắc.

– Nhưng… – không để nhỏ nói hết câu:

– Đi mà…

– Rồi…

– Hihi…

– Thấy ghét!

Nó ôm nhỏ vào lòng:

– Ai thấy ghét??

– …

– Nói đi…

– Anh.

– Anh gì…

– Thấy ghét…

– Nói đầy đủ vào.

– Anh Thấy Ghét… – hihi chữ “anh” nhỏ nói có tí xíu nhưng mà cũng đủ phê lắm rồi, không hiểu sao lúc đó nó vui lắm, cảm tưởng như mình là 1 người đàn ông thật thụ vậy, ôm nhỏ vào lòng, che chở…

Bờ sông gió thì thổi mát rượi, ánh trăng lập lòe phản chiếu từ dưới mặt nước lên chỉ tạo được thứ ánh sáng mờ ảo mà kích thích, nó và nhỏ ngồi trên chiếc ghế bố, tựa sát vào nhau, thì thầm yêu thương… thỉnh thoảng thì nó cúi xuống hôn má nhỏ, hôn môi nhỏ, xoa nhẹ cái lưng… từng nụ hôn trao nhau thật dài, thật lâu đã làm khắng khít thêm tình cảm của 2 đứa… cứ ngồi bên nhau cho tới tận khuya thì nó mới chở nhỏ về, cũng dừng lại cách nhà nhỏ 1 khoảng, ôm nhỏ vào lòng:

– Anh yêu em! – Đó là lần đầu tiên nó nói.

Nhỏ siết chặt nó:

– Em cũng yêu anh nữa!!

Thật sự là không thể nào mà diễn tả được cảm xúc của nó lúc đó nữa, chỉ biết siết chặt rồi lần xuống mà tìm môi nhỏ thôi… ấm áp, hạnh phúc quá.

Vẫy tay tạm biệt nhau rồi mà nó vẫn còn luyến tiếc, cứ đứng mà nhìn theo dáng nhỏ đi vào nhà… lòng nó giờ đây ngập tràn hạnh phúc, từ nhỏ và chỉ mình nhỏ mà thôi…

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Học sinh cá biệt

Số ký tự: 0