Phần 49
2021-07-02 11:39:00
Một tuần nữa trôi qua…
“Vì sao chú tin cháu? Cháu rất có thể vì vật chất mà thay đổi.”
“Chú tin cháu vì rất ít người từ đáy lên đến đỉnh, lại rơi xuống đáy mà không suy sụp chán nản như cháu… Trong mắt cháu, chú thấy được niềm tin vào cuộc sống.”
Lời đối thoại trò chuyện ngày nào với chú Hiển như còn vang vọng bên tai. Nhưng Minh giờ phút này có chút thẫn thờ nhìn xuống dòng xe nhỏ li ti nối đuôi nhau như bầy kiến tha mồi về tổ. Nó đang đứng trên ban công một căn hộ penthouse tầng 37 sang trọng bậc nhất thành phố. Điều đáng nói là căn hộ này đứng tên Lê Thuận Minh của nó.
Đây là món quà ông Long tặng cho Minh sau khi biết nó và Hạ Vi đã xác định quan hệ. Dĩ nhiên trong chuyện này, ông cũng nghĩ cho con gái mình. Ông không muốn Hạ Vi phải chui rúc vào cái xó xỉnh chật hẹp mà Minh đang ở.
Tuần qua Minh đã bắt đầu tham gia vào công việc của Hồng Bang. Đúng như dự đoán ông Long sắp xếp cho Minh một kế hoạch đào tạo tổng thể kéo dài nhiều năm.
Theo đó, mỗi năm Minh sẽ đi theo một trong tứ tướng dưới trướng ông Long để học hỏi làm quen. Sau mỗi tháng, Minh quay về báo cáo với ông những điều đã học và bắt buộc đưa ra ít nhất một ý kiến đề xuất sửa đổi mang tính xây dựng hoàn thiện hệ thống.
Ba ngày trước Minh đã bắt đầu năm thứ nhất đào tạo của mình. Nó được gửi đi gặp Lân tướng, người gọi là chú Hào. Lân tướng phụ trách Lân đường, hệ thống quản lý hơn 180 sòng bạc ngầm bao phủ cả thành phố. Trong đó đa số là sòng của Hồng Bang và một số ít sòng tư nhân lập phải đóng phí sân bãi cho Hồng Bang. Trong các ngành nghề ngoài vòng pháp luật, đổ nghiệp là thứ cần quản lý giám sát trực tiếp nhất nên thường phân khu theo bang hội địa phương. Dù Hồng Bang trong một số ngành nghề khác có độ phủ toàn quốc vì mối quan hệ, uy tín lâu năm xây dựng, nhưng đối với đổ nghiệp vẫn chỉ gói gọn trong thành phố này là chính.
Đang mải suy nghĩ thì bất ngờ một vòng tay ấm áp vòng lên trước người Minh, siết chặt. Mùi hương quen thuộc của Ngọc Nga thoang thoảng quanh mũi làm Minh thoải mái thả lỏng. Nó quay người lại, ôm quanh bờ eo nhỏ của nàng, để nàng áp mặt vào ngực mình.
– Anh có vẻ không vui ah? Có phải cảm thấy áp lực không? – Ngọc Nga hỏi nhỏ.
– Chỉ có em là hiểu anh nhất… – Minh cúi xuống hôn lên trán nàng.
– Đây là món quà của ông Long dành cho con rể tương lai, không phải quà của Bang chủ cho thuộc hạ. Anh không cần áp lực. Chỉ cần anh anh yêu thương đối xử tốt với Hạ Vi là được rồi.
Minh thở dài, không trả lời. Ngọc Nga dĩ nhiên không hiểu nó còn một bí mật to lớn đang ẩn giấu. Người Hồng Bang từ ông Long, Đằng chột, Thanh sùi và cả Hạ Vi càng đối xử tốt với nó, nó càng cảm thấy áp lực và áy náy.
– Để anh phụ em sắp xếp đồ… – Minh nói.
– Em làm xong rồi… Mình có bao nhiêu đồ đạc đâu chứ. – Ngọc Nga nói, hai cánh tay vẫn ôm chặt Minh.
– Còn hai túi đồ kia mà… sao không bỏ ra… – Minh hỏi.
Ngọc Nga ngẩng đầu lên nhìn Minh, hai mắt hơi đỏ cố kìm nén nói:
– Em… em muốn về ở với ba mẹ…
– Không… Tại sao? – Minh gần như ngay lập tức gắt lên.
– Ba mẹ… ba mẹ lớn tuổi rồi… cần có em… – Ngọc Nga cúi đầu lí nhí nói.
– Không… em nói dối… em nói dối…
Minh nhìn sâu vào ánh mắt Ngọc Nga, nó thấy sự buồn bã cô đơn. Lòng nó dâng lên sự chua xót không chịu nổi. Hai mắt Minh bất giác cũng đỏ lên, siết chặt bờ vai nhỏ của nàng, nghẹn ngào nói:
– Anh không cho phép em rời khỏi anh. Em có nghe hiểu không? Anh không cho phép.
– Minh ơi… nhưng nơi này… thật sự… rất xa lạ với em… em vốn không thuộc về thế giới này… – Ngọc Nga khóc thút thít.
– Đừng nói chuyện nhảm nhí đó… Em là ai? Em là con gái của một chủ quán ăn. Vậy em xem lại anh là ai? Anh chẳng qua chỉ là một thằng nhóc lang thang ngủ ngoài đường được Ba mẹ em nhặt về…
Ngọc Nga ôm chặt Minh oà khóc nức nở. Nàng dĩ nhiên là muốn tìm một lý do tự nhận vào bản thân mình. Nàng không muốn vì mình rời đi sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của Minh dành cho Hạ Vi.
– Anh để em về nhà đi… Căn nhà nhỏ kia có thể Bang chủ không đến. Nhưng nơi này… Hạ Vi lại chuẩn bị dọn đến ở… Nếu ông ta đến thấy em sẽ làm khó cho anh…
– Không… Mặc xác ông ta… ông ta không muốn thằng con rể này, anh cũng không cần. Anh chỉ cần em là đủ.
Ngọc Nga giàn giụa nước mắt, bàn tay nhỏ che miệng Minh, đôi môi run rẩy không nói được thành lời. Nàng nhận ra mình đã yêu anh quá nhiều. Nhiều đến mức thiếu vắng Minh nàng như không thở nổi. Nàng thật sự có thể rời xa Minh sao? Không, nàng làm sao có thể sống thiếu anh được. Dù một ngày nào đó, sự hiện diện của nàng bị phanh phui, nàng sẽ dùng cái chết của mình để thành toàn cho anh.
– Không được nghĩ lung tung nữa… Cuộc đời này của em không còn lối thoát nào khác nữa. Em bị giam chung với anh… Bắt buộc phải chăm sóc cho anh, còn phải chăm lo cho con chúng ta… – Minh cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của Ngọc Nga.
– Phì… con cái gì chứ?! – Nàng phì cười.
– Em không muốn sinh con cho anh sao? – Minh vờ ngạc nhiên hỏi.
– Em… em muốn chứ… nhưng bây giờ có phải hơi sớm không? – Ngọc Nga ấp úng mặt đỏ hồng nói.
– Ờ, có lẽ hơi sớm… Thôi mình cứ thực hành làm quen trước vậy… – Minh bế bổng cả người Ngọc Nga lên, đi vào căn phòng ngủ sang trọng rộng thênh thang.
– Anh lại hư nữa rồi… anh…
Căn hộ Penthouse diện tích 175m2, trang bị đầy đủ tiện ích như một khách sạn 5 sao chuẩn quốc tế. Hai gian phòng ngủ, ba toilet. Bên ngoài ban công rộng thênh thang là thảm cỏ nhân tạo vây quanh mội bồn jacuzzi và một quầy bar lộ thiên có mái che tự động. Có thể nói ông Long đã dùng rất nhiều tâm huyết để tạo ra một tổ uyên ương như thiên đường tại hạ giới cho con gái mình.
Có điều chính ông cũng không biết cuộc giao hoan đầu tiên đang diễn ra trong căn hộ mới hoàn tất này lại thiếu vắng bóng con gái ông.
Ngay lúc này, trong gian phòng Master xa hoa lộng lẫy trên chiếc giường đệm nước hình tròn phủ drap trắng có hai cơ thể trần truồng say mê cuốn lấy nhau.
– Ưm… Ôi…
Ngọc Nga nằm sấp trên giường, dưới bụng chèn cứng một cái gối để bờ mông căng tròn của nàng vểnh cao lên. Minh áp bên trên, hai chân duỗi thẳng đặt bên ngoài cặp đùi thon dài của nàng. Nó chống tay để hạ thể thúc đẩy dương vật vào sâu cửa mình Ngọc Nga.
– Em thích không?
– Ưm… không được hỏi nữa… kỳ quá đi… ôi…
– Vậy là thích hả?
– Ưm… ôi… thích… ôi… anh đáng ghét…
Minh hít hà khoan khoái thúc người mình nhanh hơn. Tư thế này âm hộ Ngọc Nga kẹp cứng dương vật nó làm khoái cảm của cả hai đứa dâng lên thật nhanh. Minh phải kìm nén bản thân mình. Nó ngưng lại, cúi xuống thương yêu hôn lên bờ vai trần nhỏ nhắn với vết sẹo hồng hồng mờ nhạt của Ngọc Nga. Nó lại ngậm mút vành tai đỏ ửng nhỏ xinh của nàng. Rồi đưa lưỡi đến bờ môi hé mở hổn hển của nàng cho nàng ngậm mút. Sau vài giây bớt căng thẳng Minh lại chống tay lên tiếp tục hành trình thúc đẩy thật nhanh.
Ngay lúc này một cơ thể mềm mại mát rượi chợt ôm ghì lấy lưng Minh. Nệm giường nước chao động cũng làm Ngọc Nga bừng tỉnh mở choàng hai mắt.
– Ah… Hạ Vi… – Ngọc Nga che kín gương mặt đỏ bừng kêu lên.
– Hai người xấu tính… chơi một mình ah. Hi hi…
Không biết Hạ Vi về nhà từ lúc nào, phát hiện một cuộc chiến đang diễn ra trong phòng ngủ. Nàng không những không ghen mà còn tự cởi hết quần áo tham gia vào. Hạ Vi gương mặt đã nóng rang quỳ gối bên cạnh hai người, choàng tay ôm bờ vai Minh, đôi môi hé mở hôn rít lấy môi anh.
– Em cũng muốn ah… – Nàng thì thầm trên môi anh.
– Được nha…
Minh lùi người lại, đỡ Ngọc Nga ngồi dậy. Gương mặt nàng đã đỏ rực ngượng chín người không dám nhìn Hạ Vi.
– Xấu hổ gì ah… – Minh vòng tay ôm hai cơ thể trần truồng vào lòng, hôn lên đôi môi ngượng ngùng của Ngọc Nga rồi cũng hôn Hạ Vi.
– Sau này ba đứa mình đều ngủ ở đây… Chuyện này sẽ diễn ra mỗi ngày… Hai em sẽ thấy nó bình thường như… như rửa mặt, đánh răng vậy ah…
– Phì… chỉ có anh mới thấy như vậy thôi… – Ngọc Nga đánh lên ngực Minh, mặt đỏ rực lên.
– Thật ra… em rất thích ah… – Hạ Vi ngượng ngùng nói lí nhí.
– Thích là tốt rồi… ha ha… xem như hôm nay giao lưu làm quen đi…
Minh nằm xuống giường giữa hai cô gái xinh đẹp trần truồng. Dương vật nó bóng lưỡng nước dựng đứng như cột cờ. Ngọc Nga mặt đỏ ửng cắn môi giơ chân qua người Minh. Nàng cầm lấy dương vật anh, đưa vào cửa mình còn đang khao khát chờ mong, từ từ ngồi xuống.
– Ưm…
Khi Ngọc Nga bắt đầu nhún mình lên xuống nhịp nhàng. Hạ Vi cúi xuống hôn rít lấy môi Minh. Rồi ưỡn ngực sát vào mặt anh dâng trọn hai bầu vú cho anh.
– Ôi…
Hạ Vi ư ư rên rỉ thật khẽ, nhìn xuống cái miệng tham lam của anh say mê ngậm mút làm đầu nhũ hoa nàng rạo rực căng cứng. Là phụ nữ, nàng biết rõ lợi thế của mình… Minh ngay từ lần đầu tiên đã mê mẩn hai bầu vú căng tròn to lớn của nàng. Điều đó làm nàng hạnh phúc và kiêu hãnh.
– Ôi…
Minh ngậm lấy đầu nhũ hoa xinh xắn của Hạ Vi, lưỡi đánh đánh lên nó, rồi môi chụm lại mút mút thật ngon lành… Nàng vặn vẹo ưỡn ngực qua lại cho anh luân phiên chăm sóc cả hai bên. Tay Minh vuốt ve bờ mông của nàng, bàn tay chạm vào nơi ẩm ướt của nàng mà mân mê…
– Anh… ưm…
– Em ngồi lên đây đi… – Minh vỗ vỗ ngực mình.
Hạ Vi mặt đỏ gay gắt vẫn ngoan ngoãn nghe lời. Nàng xoay người lại đối diện với Ngọc Nga, giơ một chân qua người Minh, hơi chồm người lên trước để cặp mông vểnh lên, dí hai mép âm hộ ướt át của mình sát vào miệng anh. Nàng vô cùng khao khát cảm giác cái lưỡi nóng của anh hôn nơi đó của mình. Khoái cảm nó mang đến cho nàng thậm chí không thua kém cái dương vật to lớn của anh. Minh không chần chừ, ngay lập tức ngậm kín lấy âm hộ nàng mút sâu…
– Ưm… ôi anh ơi… – Hạ Vi không có chỗ bấu víu, nắm lấy tay Ngọc Nga siết chặt.
Suốt một tuần qua Hạ Vi ngoài buổi sáng đi học, gần như nàng đều ở nhà Minh. Cảm giác đau đớn không còn nữa, nàng càng mê say những giây phút ân ái với anh. Anh cho nàng biết đến một thế giới tuyệt diệu rực rỡ muôn màu. Tình yêu và thể xác cùng lúc được thăng hoa, Hạ Vi thấy cuộc đời mình mỹ mãn hạnh phúc hơn bao giờ hết. Cũng vì thế, đối với Ngọc Nga, Hạ Vi chỉ có cảm kích vô cùng vô tận. Ngọc Nga như một người chị, vừa dịu dàng vừa thấu đáo. Mỗi khi Hạ Vi sang nhà, Ngọc Nga đều kiếm cớ tránh đi để nàng thoải mái bên cạnh Minh. Vì thế hôm nay Hạ Vi tự mở khóa vân tay vào nhà mới lần đầu tiên bắt gặp hai người đang làm tình với nhau.
– Ưm… ôi… anh ơi…
– Ưm…
Hai cô gái trần truồng há hốc rên rỉ trên người Minh, vô thức tay nắm chặt tay. Dương vật to lớn cứng rắn của Minh làm Ngọc Nga sung sướng tê dại. Cái lưỡi nóng ưỡn ẹo con như lươn của Minh cũng làm Hạ Vi chìm đắm trong khoái lạc. Ngọc Nga và Ha Vi gối đầu tựa vào nhau, môi kề môi hổn hển thở dốc. Rồi như hai cực nam châm đảo chiều hít chặt vào nhau… Hai gương mặt xinh đẹp nóng rang ửng đỏ, hai đôi môi anh đào hé mở áp vào nhau… Hai cái lưỡi vô thức tìm đến cuộn lại háo hức. Những bàn tay theo bản năng tìm về phía đối diện vuốt ve ngực nhau.
– Ưm… ôi…
– Ưm…
Ba người như trở thành một vòng tuần hoàn tam giác khép kín. Cảm giác ân ái nam nữ như được thăng hoa lên một tầng thứ mới. Ngay lúc này chỉ có Minh là một nhịp nối quan trọng lại không hay biết chuyện gì khác lạ. Nó chỉ say mê ngậm mút âm hộ Hạ Vi, cảm nhận nàng ướt át nhiều hơn thường ngày. Dương vật nó cũng liên tục ồ ạt bị Ngọc Nga nhồi nhét cuồng nhiệt cao độ. Sướng đến chết đi sống lại…
– Ah… Minh ơi… em sướng quá…
– Ahhhh…
Khi Ngọc Nga rên siết mãnh liệt thì Minh cũng không kềm nổi để dương vật mình phun trào lấp kín sâu trong cơ thể nàng. Nàng lui xuống, đôi môi đỏ hồng mở to ngậm lấy dương vật ướt át của Minh mà ngậm mút. Hạ Vi nhìn Ngọc Nga cuồng nhiệt ngậm kín dương vật Minh mà mặt cũng nóng lên. Nàng cũng rời khỏi người anh, cúi xuống, vén lên mái tóc đen óng, đưa chiếc lưỡi nhỏ tìm một chỗ trống chen vào.
– Ây da… Sướng quá…
Minh gác tay sau đầu hít hà sung sướng nhìn hai bờ môi đỏ hồng, hai cái lưỡi nhỏ nhắn luân phiên chăm sóc dương vật dựng đứng bóng lưỡng của mình. Nhìn hai gương mặt xinh đẹp ửng hồng say mê ngậm mút vật đàn ông của mình, Minh cảm thấy cuộc đời mình thật mỹ mãn. Cần quái gì thừa kế tập đoàn này nọ… Cần quái gì cái ghế bang chủ… Nó chỉ cần ngày ngày quây quần với bầy yêu nữ tuyệt vời này đã quá đủ rồi…
– Đủ rồi hai cưng ơi… anh chịu hết nổi rồi ah…
– Hi hi… – Hạ Vi, Ngọc Nga nhìn nhau cười khúc khích.
Minh ngồi dậy. Đặt Hạ Vi nằm xuống giường. Nàng mở cặp đùi thật rộng phơi bày hai mép âm hộ đỏ mọng nước về phía ánh mắt háo hức của Minh. Minh cầm dương vật đã cứng như khúc củi, cọ cọ vào hai mép âm hộ đẫm nước của nàng rồi chậm chậm đưa nó vào trong.
– Ưm… ôi…
– Ahh…
Minh hít hà say mê nhìn dương vật mình ép mép âm hộ Hạ Vi căng ra như muốn rách toạc… Qua một tuần hì hục tập luyện, âm hộ nàng vẫn rất chật chội đối với nó. Nhưng sự chật chội đó lại mang cho Minh cảm giác sung sướng tột độ. Minh đặt hai tay lên ngực Hạ Vi, vò nắn mân mê hai bầu vú nàng, hạ thể bắt đầu nhịp nhàng tăng tốc.
– Ôi anh ơi… ưm…
Ân ái với Hạ Vi, Minh mới nhận ra rằng con gái ngực càng to, thì càng mẫn cảm với hai bầu vú mình. Mỗi lần Minh mơn trớn hai khối thịt tròn trịa, rồi se se hai đầu nhũ hoa của Hạ Vi, nàng đều co rút cả người, hạ thể tuôn trào ướt đẫm. Dù chỉ bên nhau hơn một tuần nhưng tình cảm Minh dành cho nàng đã sinh chồi nảy lộc. Hạ Vi vô cùng đáng yêu từ tính cách đến cử chỉ hành vi đều làm cho Minh rung động.
Ngay lúc này, một cơ thể khác chồm đến. Ngọc Nga gỡ tay Minh ra khỏi ngực Hạ Vi. Gương mặt nàng ửng đỏ vừa háo hức vừa ngượng ngùng trước ánh mắt ngạc nhiên của anh, nàng cúi xuống há miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa của Hạ Vi mút mút say mê.
– Ưm… Ôi… chị ơi…
Minh nhìn hai người con gái vuốt ve nhau rên rỉ mà hai mắt sáng lên như phát hiện một lục địa mới. Ngọc Nga cơ thể trần truồng nõn nà nằm bò ngang trên giường, hai tay xoa nắn hai bầu vú của Hạ Vi vun lên để đầu lưỡi cuốn đầu nhũ hoa đỏ ửng của nàng. Hạ Vi co rút cả người, ngực ưỡn lên há hốc rên siết mãnh liệt. Minh thấy mũi mình ê ê nóng rang như sắp nhỏ máu. Hai tay nó giữ chặt bờ eo nhỏ của Hạ Vi nghiến răng thúc dương vật vào âm hộ nàng như vũ bão.
– Ưm… anh ơi… ôi… em chết mất…
Hạ Vi rên rỉ ngất ngây, âm hộ tuôn trào không ngớt. Minh hít hà vài hơi rồi lùi người lại.
– Anh… đừng…
Hai tay nó nhấc bổng hạ thể Ngọc Nga lên, để nàng nằm sấp lên người Hạ Vi. Minh quỳ gối dựng người lên, tay cầm dương vật căng cứng của mình vỗ vỗ lên cặp mông tròn trịa trắng nõn của Ngọc Nga. Rồi đưa phần đầu nấm chèn vào giữa hai mép âm hộ nhòe nhoẹt nước của nàng, thúc mạnh.
– Ưm… ôi…
Ngày tân gia nhà mới không một khách mời, chỉ đơn giản là một bữa tiệc da thịt ba người sung sướng đến rã rời rồi ôm chặt nhau mà ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro