Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí

Phần 31

2023-04-28 11:09:00

Phần 31: Vụ Thảm Sát Kinh Hoàng
Buổi chiều tối, tại một phòng Karaoke, Nam mở cửa phòng ra thì thấy Tấn, Phương và đám con trai lớp 12A3 đang ca hát nhảy múa.

Tấn: “Vô đây, lấp ló làm gì”

Nam đi vô run run ngồi xuống: “Má mày không thấy báo đài đang ầm lên vụ cô Ngân à, còn gọi tao ra làm gì?”

Tấn: “Đồ chết nhát, con đỉ đó nó treo cổ tự sát ở nhà nó chứ liên quan đéo gì mình đâu mà sợ, mà có phanh phui ra vụ trước đó thì ông bà già tao lo hết, sợ quần què gì, tao gọi mày ra là đã bàn kế hoạch chơi con đỉ My tối nay nè”

Nam: “Thôi mày ơi, tao không tham gia nữa đâu”

Tấn bóp cổ Nam gầm gừ: “Mẹ… mày đụ con ghệ tao tao chưa xử mày đấy, mày muốn chết à, mày hứa gì nhớ không?”

Nam: “Tao… tao nhớ… nhưng mà tao sợ”

Tấn rút 1 điếu thuốc trong hộp sắt sang trọng ra mồi rồi đưa cho Nam: “Nè hút đi, mày sẽ tỉnh táo và phấn chấn lại ngay, hàng mới đó, chơi đi, tối nay tụi mình lại có thêm trò vui vẻ, ha ha ha”

Tối đó, bên ngoài nhà My. Ngoại trừ Phương thì Tấn, Nam và đám hôm trước đều có mặt đầy đủ, cả bọn bắt đầu leo rào đột nhập vào nhà My. Rất tiếc cho kế hoạch của tên Tấn là hiện tại My đang ôm ấp Dương nhà ta bên phòng trọ.

Tấn và cả bọn lẻn vào được tới phòng My thì không thấy cô ở phòng, đang tức tối thì bị anh rể My phát hiện, Tấn cùng đồng bọn lao vào khống chế và trói anh lại, Đông(anh rể My) chỉ kịp kêu lớn lên: “CÓ TRỘM” thì đã bị Nam nhét giẻ vào mồm.

Ở phòng cạnh chị của My là Huyền nghe động chạy qua thì cũng bị khống chế nốt, Tấn quyết định chờ My về xử cô trong đêm nay, nên hắn cùng đồng bọn tiến qua phòng bố mẹ My là ông Khang và bà Thủy bắt trói nốt. Tấn, Nam và đám con trai lớp 12A3 sau khi chơi lớn bắt cả 4 người nhà My trói lại thì ngồi vây quanh đợi My về.

Thủy mẹ của My: “Tấn, sao con làm vậy, con thả dì và mọi người ra đi”

Tấn: “Bà đéo phải loại tốt lành gì, hôm sinh nhật con My bà quay xe nhanh hơn cả thằng Hải trong truyền thuyết ^^, hôm nay tôi đến đây giải quyết mọi nợ nần nhà bà gây cho tôi, con My đâu?”

Thủy: “Nó… nó qua nhà Dương rồi ở đó rồi, đêm nay nó không về đâu, cậu thả mọi người ra đi, chuyện của cậu chúng tôi sẽ đền bù cho cậu”

Tấn: “Đù… bà cho con gái bà đi câu trai qua đêm để lấy lòng nhà thằng chó đó luôn à… Đụ má nó chứ… lại là thằng Dương, má nó phá kế hoạch của tao không biết bao nhiêu lần rồi, má cay đéo chịu được”

Nam lay áo Tấn nói nhỏ: “Nè My nó không có ở nhà rồi, bọn mình chuồn thôi, ở đây lại to chuyện”

Tấn: “Nói nhỏ con cặc, tao đã đến đây thì sợ đéo gì lũ này, mở bịt miệng tất cả ra đi, đứa nào la tao đâm đứa đó, má nó, tao đợi đến sáng con My đường nào cũng phải về lấy đồ đi học, có khi thằng Dương cũng đi theo, má hôm nay tao xử cả 2 đứa nó 1 lượt”

Nam run rẩy đến gỡ bịt miệng cho ông Khang, Đông và Huyền ra, cả nhà My thấy Tấn đang điên tiết nên cũng im phắt run rẩy. Một thằng lớp 12A3 lên tiếng:

“Má giờ ngồi chờ à, hay là… Tấn… tao còn ít đá nè, tụi mình chơi trong khi chờ đợi đi”

Tấn gãi gãi đám râu lún phún trên cằm rồi cười: “Được đó, kiếm máy mở nhạc lên đi”

Nam đã bước 1 chân vào đây, cậu không thể rút được nữa, nhắm mắt làm liều, Nam vào đập đá cùng bọn họ. Đến hơn nửa đêm, trong quay cuồng, phê pha, hai mắt đờ đẫn Tấn lại có trò mới.

Tấn: “Tụi bây, xem tao có trò này hay lắm, lôi bà Thủy và thằng Đông qua góc này đi”

Nam và cả đám khó hiểu nhưng vẫn làm theo. Xong Tấn lấy chai nước kích dục ra, bóp miệng cho Thủy mẹ My và con rể Đông uống. Đợi 1 lúc thuốc ngấm, hắn cởi trói cho họ.

Ông Khang cha My kinh ngạc khi thấy vợ mình và con rể được cởi trói không chạy mà đang quờ quạng quấn lấy nhau. Hai người đang cởi sạch quần áo bú liếm cho nhau.

Huyền kêu chồng: “Anh Đông, chồng ơi, anh đang làm gì thế, đó là mẹ em đó, chồng ơi, anh tỉnh lại đi… hu hu hu”

Tấn tiến lại Huyền: “Cô sẽ biết họ làm gì ngay thôi”

Tấn ép Huyền và bố cô uống thứ nước đó, hai người đã thấy tác dụng loại thuốc này nên chống cự dữ dội nhưng vẫn không thoát được, chỉ lát sau được cởi trói, Huyền và bố cô cũng lao vào nhau hôn hít rồi cởi đồ ra.

Tấn, Nam và đám bạn cũng đã cởi hết đồ, ngồi dựa ghế xem cảnh thú vị, vừa xem vừa cầm cu sục rất sảng khoái. Ở 1 góc, Đông đang banh 2 chân mẹ vợ ra dập con cu liên tục vào lồn, 2 tay điên cuồng bóp nắn cặp vú.

Bà Thủy: “Ư… ư… ư… con cu con đụ sướng quá Đông ơi… Huyền vợ con ngày nào cũng được hưởng con cu này à… sướng quá… mạnh lên, sâu vào… ư ư ư… mẹ sướng lắm… ư ư ư”

Huyền bên này cũng không kém, cô ngồi lên người bố với con cu cắm sâu trong lồn nhảy ngựa, liên tục rên la.

Huyền: “Ư… a… ư… a… ư… a… sướng quá… ư… a… ư… a”


Tấn, Nam và cả bọn cười hả hê, mỗi thằng đều đang cầm con cu trên tay, bắt đầu lựa chọn bà Thủy hoặc Huyền tiến lại nhét cu vào mồm cho họ bú, có thằng còn chạy qua lại đổi bên liên tục. Đến khi ông Khang và Đông đụ phê cặc đến xuất tinh đầy lồn họ thì cả bọn mới trói 2 người vào ghế, rồi kéo bà Thủy và Huyền nằm sát vào nhau, tên Tấn lại hưởng trước, hắn cầm con cu rà vào lồn Huyền rồi cắm vào, tay hắn đưa qua bóp vú bà Thủy. Đụ thêm vài cái hắn lại rút ra chuyển qua bên lồn và Thủy, tay hắn sục vào lồn Huyền, Nam và bọn kia không được chơi vào lồn thì lại sục cu vào miệng 2 người.

Tấn gọi thằng Nam: “Này… mày chơi đứa nào còn trinh chưa”

Nam khó hiểu lắc đầu và đi lại gần Tấn khi hắn gọi. Tấn đổi Huyền qua tư thế doggy rồi kêu Nam lại lấy nước dâm thủy thoa đều lên cu, hắn banh đít Huyền mạnh ra rồi kêu Nam đút cu vào lỗ nhị. Nam đang nứng nhấn ngay vào, lỗ nhị Huyền bot vô cùng, Nam sung sướng ôm vào bờ mông Huyền rồi nắc mạnh. Tấn hả hê vỗ mông Huyền bốp bốp.

Huyền: “Áaaaaa… tê quá… Sướng quá… ư ư ư… hơ hơ hơ”

Tấn chưa dừng lại, hắn bảo Nam chuyển tư thế, cu vẫn cắm sâu trong lỗ nhị, Huyền nằm ngửa trên người Nam, Tấn lần nữa banh chân Huyền ra đút con cu hắn vào, bên dưới là con cu Nam trong lỗ nhị, Tấn cảm nhận được sự bó sát đó, hắn sục lên xuống, cảm nhận được cả con cu Nam đang bên dưới. Nam cũng sướng rần cu, Nam chưa chuyển động gì nhưng cũng thấy sợ co bóp và trường lên xuống đó. Huyền lên đỉnh lần thứ N, tận cùng của sự sung sướng, lồn và lỗ nhị, thân người cô co giật dữ dội khi 2 con cu ấy đang bắn tinh vào lồn và lỗ nhị cô.

Huyền: “Á… AAAAA HƯ HƯ… HƠ… AAAAA…”

Huyền rên lên trong sung sướng rồi gục xuống, người cô vẫn co giật từng hồi, như có 1 luồng điện chạy qua Huyền ưỡn người hét lên giật giật lần nữa rồi phịch xuống, lồn, lỗ nhị cô từng dòng tinh trùng chảy ra.


Bà Thủy bên cạnh cũng bị đám nam 12A3 bắt chước trò của Tấn và Nam, bà cũng kêu la sung sướng dữ dội rồi cũng co giật và nằm bất động, 1 vài tên chưa xả đồ xong thì cứ đến chọn bà Thủy hoặc Huyền banh lồn ra mà đụ tiếp. Lúc này ông Khang và Đông đã tỉnh thuốc vẫn nhớ tất cả, và chứng kiến mọi cảnh tượng. Cả 2 người đang sôi máu, ngồi sát vào nhau cởi trói cho nhau, cởi xong thì lén nhặt dao của bọn chúng dưới đất và xông vào. Tiếng la hét đau đớn, tiếng kêu cứu gầm rú vang vọng khắp căn nhà. Sau cuộc chiến là cảnh ông Khang và Đông nằm gục dưới đất trong vũng máu, mắt ông Khang và Đông vẫn đang trợn tròng, ông Khang gầm gừ chỉ tay vào Tấn rồi tắt thở. 4 tên trong nhóm Tấn cũng nằm gục bất động, Nam ngồi dựa vào vách tường, lúc này cậu đã tỉnh hẳn, mặt mày xanh lét, ôm đầu run cầm cập. Tấn đứng với con dao trên tay người đầy máu me, hắn tiến lại chỗ bà Thủy và Huyền đang nằm, nắm đầu họ lên rồi đặt lưỡi dao lên cổ, lưỡi dao cắt ngang trúng mạch máu ở cổ máu phún ra, cả 2 ai cũng chỉ kịp ú ớ rồi ôm cổ sặc máu và chết.

Nam nhìn thêm 2 cảnh giết người đầy dã man, cậu run hơn nữa, la hét trong điên loạn. Tấn móc trong túi ra hộp thuốc, rút vài điếu, đưa cho Nam và bọn còn sống mồi hút. Rít điếu thuốc trên tay tên Tấn thở đều lại.

Tấn: “Còn con My và thằng Dương nữa, tao sẽ hiếp con đỉ My đến chết trước mặt thằng chó đó”

My mở mắt ra, thấy Dương vẫn còn đang ngủ, đêm qua cả hai đã rất hạnh phúc, My lần đầu tiên được ôm anh ngủ cả đêm, My quay qua hôn lên môi anh.

Dương mở mắt ra: “Em dậy rồi hả, sao không ngủ thêm chút nữa”

My: “Hứ… anh mau dậy đưa em về thay đồ và lấy tập sách đi học nữa đó”

Dương ôm My đè xuống: “Không á, còn sớm mà, cái nữa nhé”

My: “Ưmmmm… anh hành em cả đêm rồi, anh không biết mệt à… dậy… dậy đi”

Dương ngồi dậy ẵm My vào nhà tắm, cả 2 vừa tắm vừa nô đùa, Dương và My mặc đồ xong đi ra ngồi lên chiếc Ferrari sáng loáng. Dương bật mở mui xe, vô số đạp ga lướt đi. Không khí trong lành buổi sáng sớm kèm làn gió mát, My hít 1 hơi thật sâu, cô đang rất hạnh phúc. Với My cuộc đời cô mong muốn chỉ cần như vậy, yên bình bên Dương. Cô không cần cuộc sống giàu sang hay quyền lực gì cả, chỉ cần có anh làm nông cũng được, làm công nhân cũng được, cô mơ về mình và Dương sống hạnh phúc trong căn nhà bên 1 cánh đồng lúa bát ngát hương sữa mạ non.


My bước xuống xe tung tăng đi vào nhà: “Đợi em xí, em ra ngay”

Dương ngồi trên xe đợi My ở cổng thì bỗng nghe tiếng thét thất thanh của My.

“ÁAAAAA…”

Dương xuống xe lao vào trong, cảnh tượng trước mắt của Dương là căn phòng khách đầy máu me và nhiều xác chết. Tấn đang đâm liên tiếp nhiều dao vào người My. Ít phút trước khi My bước vào, Tấn ôm lấy My xé đồ muốn cưỡng hiếp cô, nhưng My chống cự quá dữ dội, hét lên rồi vụt chạy ra, nên Tấn đã cầm dao lao tới đâm cô. Dương sử dụng tất cả sức mạnh và nhanh nhẹn vụttttt vào đá thẳng vào mặt Tấn khiến hắn bay xa dính vào tường nằm bất động. Dương nhìn dáo dác phía xa là Nam và lũ đồng bọn đang đứng run rẩy, xung quanh là xác người nhà My, cậu không quan tâm nhiều việc đó nữa, Dương run run ngồi xuống bên cạnh My, người đầy máu.

My: “Anh… ơ… em đau quá… hơ hơ… em lạnh quá…”

Dương: “Em… My… My ơi… đừng… đừng… anh ở đây, em sẽ không sao đâu”

Dương run rẩy hét lên: “AL… AL… MÀY ĐÂU RỒI”

Al: Tôi đây, bạn cần gì?
Dương: Mày cứu My đi, làm ơn mau cứu My đi… tao xin mày…
Al: Tôi xin lỗi, việc này nằm ngoài khả năng của tôi, những lúc như thế này tôi có lời khuyên cho bạn là hãy bình tĩnh, gọi cho cứu thương và chờ đợi sự…
Dương: CÚTTTTT…
Dương bình tĩnh lại, cậu vội cởi phăng áo chặn vào chỗ máu đang chảy ra trên người My, xé vội tấm khăn trải bàn bên cạnh cột chặt toàn phần thân người My lại cầm máu. Tay run run cầm điện thoại gọi cứu thương, mỗi tiếng chuông đổ trong điện thoại dài như 1 thế kỷ với cậu. Vừa gọi kêu cấp cứu Dương vừa xé luôn rèm cửa, quấn lên người My đỡ cô dậy buộc chặt rồi bế cô chạy ra xe. Đặt My ngay ngắn vào ghế, Dương đạp hết ga lao đi về hướng bệnh viện.

“Quý khách đang gọi vào đường dây cấp cứu khẩn cấp, hiện tại mọi đường dây đang bận, xin quý khách vui lòng chờ trong giây lát”

“FUCK… FUCK… FUCK… MÁ NÓ… GỌI SỐ KHẨN CẤP MÀ BẬN CẢ NGÀN LẦN… MÁ NÓ…”

Dương bấm nhanh số khác, đầu dây bên kia là mẹ Thu.

Thu: “Alo, Dương hả, mới sáng sớm… mà…”

Dương cắt ngang: “Mẹ nghe kỹ con nói này: Mẹ gọi ngay cho bệnh viện trung tâm thị trấn chuẩn bị phòng cấp cứu, người bị nạn: Nữ 18 tuổi, nhóm máu A, bị đâm nhiều nhát ở vùng ngực và bụng mất máu khá nhiều, khoảng 15 20 phút nữa con đến, việc khác con giải thích sau”

Dương tắt điện thoại phóng nhanh hơn, luồn lách trên đường, đến cổng bệnh viện thanh chắn chưa kịp kéo lên cậu đã tông thẳng vào rồi mau chóng bế My vào, đội y bác sĩ cũng vừa đẩy xe đẩy tới, đặt My xuống rồi đẩy nhanh My vào phòng cấp cứu. Một cô y tá, phải hết sức ngăn cản và trấn an Dương cậu mới bình tĩnh ngồi xuống ghế trước cửa phòng cấp cứu, 2 tay ôm đầu mắt thất thần.

Lát sao bố và mẹ cũng đã đến, Thu chạy vội nhìn Dương người đầy máu me, cô quỳ xuống đối diện nhìn Dương.

Thu: “Con… hu hu hu… con sao thế này… hu hu con bị thương ở đâu…”

Cô y tá vội giữ Thu lại phân minh: “Cô ơi… cô… cậu không sao, người bị thương đã được đưa vào trong cấp cứu ạ”

Thành đỡ Thu dậy: “Em bình tĩnh đã, ngồi, ngồi đây… để anh”

Thành đứng vịn vai Dương ôm cậu vào lòng: “Không sao… bình tĩnh không sao đâu con”

Thành quay qua y tá: “Bên trong là ai?”

Y tá lắc đầu: “Dạ chưa làm giấy tờ, em cũng không biết, cậu thanh niên này đưa đến đây thì ngồi thất thần đến giờ”

Dương thì thào: “Là My, bị bị thằng Tấn đâm, nhà My chết hết rồi bố ơi… chết hết rồi”

Thành không kiềm được xúc động khi nghe, nhưng anh vẫn bình tĩnh an ủi con trai: “Không sao, My được các bác sĩ lo rồi không sao đâu”

Dương: “Bố, bố mau gọi cảnh sát đến nhà My, còn hung thủ, thằng Tấn… thằng Nam… thằng…”

Thành vỗ vai Dương: “Rồi bố hiểu cả rồi, con cứ ngồi đây, bố sẽ lo mọi thứ… cứ bình tĩnh”

Thành nhìn Thu rồi đứng qua 1 bên gọi điện, Thu hiểu ý quay qua ôm con trai, xoa vai Dương.

Lát lâu sau, bác sĩ từ phòng cấp cứu bước ra. Dương bật dậy đứng nhìn hy vọng.

Bác sĩ: “Cô bé được sơ cứu rất tốt, nhưng vết thương nhiều chỗ hiểm, đứt nhiều động mạch chủ và xuyên tim, chúng tôi xin lỗi, cô bé đã không qua khỏi, chúng tôi rất tiếc”

Dương nghe xong cả cơ thể cậu sụp đổ, mắt cậu đỏ hoe, quỳ gục xuống. Thu đỡ cậu không biết phải làm gì giúp cậu, bất giác Thu ôm con trai khóc như mưa. Thành phải nén xúc động đỡ Thu và Dương ngồi vào ghế. Dương ngồi im như thế nhiều giờ nhìn vào khoảng không trước mặt như người vô hồn. Thi thể My đẩy ra cậu cũng không dám đứng dậy nhìn, cậu không chấp nhận được sự thật. Lúc này ở bệnh viện, cô giáo Trinh và các bạn, người thân của My, người thân của Dương, mọi người đều đến an ủi cậu, chỉ có Hương là khuyên được Dương uống chút sữa, rồi Hương dìu cậu đi vào 1 phòng của bệnh viện cho cậu nằm xuống. Thấy Dương đã có người khuyên, chịu vào nằm nghỉ, mọi người mới bớt lo lắng. Trong phòng Dương ngồi ở cạnh giường ôm siết Hương, nước mắt ứa ra một giọt lăn xuống. Hương nâng mặt Dương lên.

Hương: “Anh… hix… anh đừng như vậy… anh như vậy em sợ lắm, anh còn có em mà… anh bình tĩnh đi… anh nói chuyện với em đi… em sợ lắm hu hu hu”

Dương: “Anh không sao, anh muốn nhìn mặt My lần nữa, nhìn xong anh sẽ về”

Hương lại cùng Dương đi, My còn quá trẻ, xinh đẹp lại ra đi đột ngột như thế. Dương bình tĩnh nhìn quanh, cậu đang tìm hồn của My, tại sao cậu không thấy, rõ ràng cô Ngân cậu nhìn thấy mà. Dương thắc mắc, cậu lao ra đường, Hương cản và chạy theo không kịp, Hương vội đi báo mọi người, lát sau mọi người tìm thấy Dương ở nhà của cô Ngân, chồng cô Ngân tiễn cậu ra. Hương chạy đến ôm tay Dương.

Hương: “Anh sao vậy, anh đang có việc gì, anh có thể nói mọi người cùng nghe mà”

Dương: “Về nhà đã”

Về đến nhà, Thu, Thành, Hương và mọi người xoay quanh Dương, cậu kể lại sự việc lúc sáng, và lý do cậu đến nhà cô Ngân là từng nhìn thấy hồn của cô, nhưng khi My mất cậu không thể thấy nên muốn tìm hiểu, nhưng đến đó thì không thấy hồn cô Ngân nữa.

Thu: “Con có việc gì phải nói mọi người biết, con đang như vậy mọi người rất lo lắng cho con, mấy ngày này con cứ ở nhà đi, cần đi hay làm bất cứ thứ gì thì nói mẹ”

Hương: “Em nữa, em muốn ở đây bên Dương”

Thu… “uhm… em chăm sóc Dương dùm chị”

Tối đó trong phòng của Dương.

Dương: Al tao cần hỏi mày vài việc…
Al: Lúc sáng có người bảo cútt khí thế lắm mà, dỗi…
Dương: Nghiêm túc, việc quan trọng.
Al: Nói đi đừng sợ…
Dương: Tao đem đồ vật vào thế giới song song thì bình thường, còn con người thế nào?
Al: Miễn là cậu mang trên mình hoặc trong không gian nhẫn thì cái gì cậu cũng có thể đem vào.
Dương: Vậy còn ngược lại?
Al: Cái này tôi đã giải thích rồi mà, muốn đem từ trong thế giới song song ra cậu chỉ có thể để trong không gian của chiếc nhẫn.
Dương: Vậy có cách nào làm không gian nhẫn rộng hơn không?
Al: Có một số nhiệm vụ sau này sẽ tăng không gian nhẫn cho cậu.
Dương: Ok hiểu rồi, vậy có nhiệm vụ tiếp theo chưa, cho tao xem luôn, hay có nhiệm vụ nào mở rộng không gian nhẫn thì hệ thống giao luôn cho tao càng tốt.
Al: Hiện tại chưa có nhiệm vụ mới, việc nhu cầu mở rộng không gian của nhẫn hệ thống ghi nhận và hỗ trợ đưa vào các nhiệm vụ kế tiếp cho bạn. Good luck too you!
Dương nằm xuống trằn trọc, bao nhiêu kỷ niệm cùng My ùa về, Dương mỉm cười: (ANH SẼ GẶP LẠI EM SỚM THÔI, BÀ XÃ)


Vụ án chấn động cả nước sau nhiều ngày điều tra đã khép lại: Tấn chủ mưu bị chết tại nhà My, 4 tên khác chết trong lúc giằng co với ông Giang và Đông, Nam và 2 tên nữa bị bắt ngay sau đó, với tội danh sử dụng trái phép chất ma túy, tổ chức hiếp dâm cô Ngân, bà Thủy, Huyền, tội đồng phạm tổ chức giết hại cả gia đình My và gián tiếp hại chết cô giáo Ngân, cả 3 tên còn lại đều lãnh án tử hình. Dương giết Tấn nhưng vì phòng vệ chính đáng nên nhận án treo, cải tạo tại địa phương.

Sau đám tang nhà My, đêm đó Dương ngồi một mình cạnh bờ sông, cậu rít nốt điếu thuốc rồi nhìn canh chuẩn hướng góc Camera giao thông, né vào góc khuất của Cam rồi đeo bao tay, bịt mặt, mặc thêm áo khoác đen trùm kín đầu, nhìn đồng hồ canh giờ, Dương để xe tại đó bật kỹ năng “Nhanh Nhẹn” chạy bộ đến nhà Phương.

(Hiện tại nhanh nhẹn Dương đã gấp rất nhiều lần người bình thường, bật kỹ năng gấp đôi tốc độ mà chạy thì chỉ thấy như cơn gió lướt qua).

Dương nhanh chóng đột nhập vào phòng Phương bắt bỏ vào bao chạy quay lại bờ sông, tay vác Phương tay cầm vali to mắt đằng đằng sát khí.

Dương: Al đưa tao vào thế giới song song.
Al: Lập tức tiến hành…
Tận thế: 9h05 phút sáng, tại căn biệt thự an toàn trong phòng Dương: Vác bao tải có Phương bên trong Dương lẻn ra, phóng qua tường rào của biệt thự 1 cách nhẹ nhàng rồi rút kiếm ra vừa chém lũ Zombie cản trở vừa đi. Dương tìm 1 căn hộ nhỏ gần biệt thự, cậu vào dọn sạch Zombie bên trong, mở bao tải nhưng không cởi trói, Dương đi ra dùng xích khóa cửa căn hộ đó thì cởi áo choàng, bao tay ra rồi nhanh chóng về lại biệt thự.

Chỉ vài phút sau, Dương bước ra khu vườn rau phía sau biệt thự.

Dì Liên: “Ủa, con bảo đi vệ sinh xong xuống tiếp tục phụ mọi người mà sao thay đồ rồi”

Dương sực nhớ tuần trước lúc mình đi mặc 1 bộ đồ khác, cậu sẽ để ý chi tiết này hơn, gãi đầu cười Dương phân minh: “Dạ, con có việc phải đi ra ngoài rồi, mọi người làm tiếp đi”

Cô giáo Trinh chạy lại nắm tay Dương: “Cô đi với em”

Dương: “Không, em đi một mình, nhanh thôi”

Hoa: “Tận thế, bên ngoài toàn Zombie mà cậu cứ thích chạy vòng vòng bên ngoài thế, bị dở à”

Dương nghiêm túc lại: “Mọi người, con nhớ ra một chỗ có vũ khí, có thể lấy dễ dàng, nhanh thôi vài ngày con sẽ quay lại, con đi đây”

Loan: “Vậy để chị giúp em mở cửa cổng”

Dương: “Không cần, xem nè…”

Nói xong Dương chạy đến tường rào cao phóng qua nhẹ nhàng, rồi từ bên ngoài phóng vào.

Dương cười ra dẻ: “Sao sao, thấy ok không”

Dì Liên: “Nhưng con cũng phải đi xe chứ, cũng phải mở cổng lấy xe”

Dương: “Xăng khan hiếm, con chạy là được, trên đường có gì con sẽ tận dụng cái đó, con đi đây”

Dương lại phóng qua tường cao dưới ánh mắt ngỡ ngàng của 4 người phụ nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí

Số ký tự: 0