Hành trình xuyên không

Phần 2

2021-09-23 22:29:00

Phần 2
Hắn nhìn lại bản thân mình lúc này, mặc dù đã có Linh Dược chữa trị nhưng vẫn còn đau vì những vết thương cũ quá nặng, muốn khôi phục hoàn toàn thì cũng phải cần thời gian dài a.

Nhờ vào những ký ức cũ, hắn có được những thông tin về chủ thể này, tên hắn là Trương Đức, là một thiếu gia trong gia tộc nhà họ Trương, từ khi sinh ra đã là một phế nhân, không có huyết mạch căn bản của một tu sĩ.

Vậy mà tên này cũng cùng tên với hắn, thân thế chả khác nhau là bao, một kẻ thất nghiệp, vô công rồi nghề. Còn một kẻ tư chất thấp kém, là tầng lớp thấp nhất của xã hội trong thế giới tu chân này.

Có điều chỉ khác Đức ở thế giới mới ít hơn hắn vài tuổi, nhìn qua diện mạo có vẻ người này chừng 15 – 16 tuổi mà thôi.

Trương Đức hắn quá yếu, nếu ở thế giới trước kia thì tiền tài tất cả, có tiền là có địa vị thì ở thế giới này, thế giới hiện tại hắn xuyên không qua sức mạnh mới là chân lý, cảnh giới của ngươi càng cao thì địa vị của ngươi càng cao, tiền tài không đếm xuể, nhưng tên Trương Đức này quá nhọ a.

Vì vậy mà hắn thường xuyên bị đánh đập và bắt nạt, ở nhà sống còn không bằng một con thú trông nhà.

Theo ký ức cũ, lần này hắn bị các sư huynh mình bắt nạt như mọi khi, nhưng do quá nặng tay nên hắn bị đánh trọng thương rồi chết, Đức ở thế giới kia cũng trùng hợp xuyên không vào thi thể này mà may mắn sống sót.

Dựa vào ký ức cũ hắn biết rằng người đánh hắn ra nông nỗi này chính lại đại sư huynh của hắn, Trương Diệu. Trương Diệu là nhân tài của Trương gia, thiên phú rất cao, 10 tuổi đã đột phá Trúc Đan, tiến vào con đường tu chân.

Lại nói về thế giới này, đây là một thế giới hoàn toàn thế giới cũ của Đức trước kia, ở đây chủ yếu tập trung vào tu chân, các cảnh giới tu chân được chia theo các bậc Linh Cơ, Trúc Đan, Nguyên Anh, hóa Thần, Luyên Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp. Mỗi một đại cảnh chia ra làm 10 tầng cấp bậc, xếp theo từ nhỏ đến lớn.

Các vũ kỹ võ công cũng vậy, xếp theo thứ hạng thấp nhất là Huyền Cấp, tiếp theo là Hoàng, Địa, Thiên, Linh và Chân cấp vật phẩm, mỗi một cấp chia ra 4 tiểu cấp, từ sơ cấp, trung cấp, cực cấp vật phẩm.

Cũng như vậy, các Linh Thảo mà ở đây chia theo thứ tự như vũ kỹ, từ Huyền đến Chân Cấp Linh Thảo, nhưng các loại thảo dược có nhiều loại và công dụng vô cùng, ví dụ nhánh thảo dược mà Đức vừa dùng có công dụng chữa lành xương cốt, giải phóng các mạch máu bị tắc nghẽn và nối lại chúng nên nó có tên Lư Hương Cốt, đẳng cấp lại cực cao, đạt đến Linh cấp Cực Phẩm thảo dược. Xem ra những món đồ mà Thiên Thư cho hắn không tệ a.

Đang suy tư về những vấn đề của thân thể này gặp phải thì Đức đột nhiên nhớ lại những món đồ mà mình được thưởng từ Thiên Thư.

“Này Thiên Thư, ta còn mấy thứ vừa rồi ngươi cho chưa dùng tới, mau triệu hoán ra hết một lượt đi.”

Khi hắn cảm nhận được sự bá đạo của Lư Hương Cốt, hắn đã rất nóng lòng muốn lấy những thứ còn lại của Thiên Thư vừa cho.

“Ok babe, muốn gì được đó nè.”

Thiên Thư nghe vậy liền làm theo ý hắn muốn.

Tiếp theo là tiếng vang trong đầu Đức, hắn liền thấy những vật phẩm hiện ra trước mắt.

Triệu hoán thành công, nhận được x1 Thiên Lý Vạn Nhãn, cấp bậc không rõ, x1 võ kỹ Lục Mạch Thần Chưởng, Linh cấp Trung Phẩm võ kỹ. X1 võ kỹ thân pháp Vô Ảnh Hành Không, Linh Cấp cực phẩm, thu vào hải thức.

“Á đù, toàn đồ xịn, hehe.”

Sau khi được Thiên Thư nói qua về thế giới này và các đẳng cấp tư chân, Đức Đã nhận thức được phần nào về những thứ hắn vừa có.

“Mau lấy hết ra sử dụng, toàn đồ ngon sao lại cất đi được.”

Nói là làm, ý niệm vừa động, một bên mắt bị mù của hắn đã hiện ra một con mắt thay thế, con mắt này có một nửa màu tím ma mị, một nửa lại có màu trắng thanh cao, ở giữa là con ngươi có màu đỏ làm trọng tâm, nhìn qua hết sức tà ác mà lại có phần thiện tâm.

Hắn lập tức nhận ra công dụng của con mắt này, chỉ cần muốn là tầm mắt đã phóng rộng ra cả trăm ngàn dặm, không có một chỗ ngóc ngách nào Đức không nhìn ra.

“Đúng như cái tên, Thiên Lý Vạn Nhãn, muốn ngắm gái xinh không cần tốn sức rồi a.”

Đức vừa nói vừa cười lớn, nếu có người thấy hắn trong tình cảnh này không khó bị nói là thằng điên, biến thái.

Kế đến là Vũ kỹ, Lục Mạch Thần Chưởng, ý niệm vừa động, hàng loạt các thông tin được chuyển trực tiếp vào não hắn, sau khi nhận thức xong, Đức liền tập trung tinh thần, vung tay một tay một cái liền làm nổ tung vài cây cổ thụ phía xa, âm thầm cảm thán về võ kỹ này, không hổ danh là Linh Cấp Vũ kỹ a.

Hiện tại thì Đức đã đạt đến Trúc Đan sơ kỳ tầng 3, đã mạnh ngang đại sư huynh Trương Diệu của hắn, cũng đang là Trúc Đan sơ kỳ tầng 3.

Tuy là đến từ thế giới khác, những quan hệ ở thế giới này Đức cũng không có mấy liên quan, nhưng hắn cũng cảm nhận được những ngày tháng khổ cực, chịu đựng sự hành hạ từ Trương gia, nhất là từ phụ thân hắn, Trương Phàm và đại sư huynh, Trương Diệu. Hắn quyết tâm thay chủ nhân cũ của cơ thể này trả thù.

“Mối Thù này ta sẽ thay ngươi chả, vấn đề là chưa phải bây giờ, nhưng ngươi cứ yên tâm, ta không làm người thất vọng.”

Hắn suy nghĩ đôi chút rồi lại quyết định lấy ra nốt thân pháp còn lại, Vô Ảnh Hành Không, đúng như cái tên, nhún nhảy vài cái Đức đã cách xa chỗ cũ vài trăm dặm rồi, nếu như toàn sức sử dụng chắc cũng chả mấy mà đi đến vài ngàn dặm dễ như ăn cháo uống nước.

“Thiên Thư, bây giờ ta nên làm gì tiếp theo?”

Mặc dù bây giờ thân pháp và vũ kỹ cũng đủ dùng, nhưng hắn vẫn phải phấn đấu để mạnh hơn, muốn trả thù thì phải luyện tập, ngày đó còn rất xa a.

Thiên Thư cũng cảm thấy chọn tên này không thấy tiếc chút nào, cảm nhận được hắn có ý chí quyết tâm mà phấn đấu cực cao, nó rất hài lòng.

“Đi thẳng về phía đông, cách đây 2 ngàn dặm là đại lục Đông Hải, đến đó luyện tập cũng khá đó.”

Thiên Thứ hiện ra vị trí và khoảng cách trong đầu hắn như một cái bản đồ, Đức nhờ vậy mà di chuyển một cách dễ dàng và thuận lợi.

Nhưng mà Linh Lực cũng có hạn, hắn định lợi dụng Vô Ảnh Hành Không di chuyển trên không cho nhanh, nhưng không ngờ nó hút Linh Lực uống nước, vừa mới đi được có chút mà hắn đã mệt nhoài ra, hơn nữa trước đó hắn còn thử trước vũ kỹ Linh cấp nữa, mà giờ cảnh giới của hắn mới là Trúc Đan Tầng 3.

“Miệ nó, thứ gì mà hút Linh Lực ghê thế, mới đi được có tí à.”

“Ngươi tưởng bở quá rồi đó, Vô Ảnh nó là Linh Cấp Cực Phẩm, ngươi chỉ là Trúc Đan cảnh giới, muốn sử dụng mà không tốn sức lực thì tự luyện tập nâng cao cảnh giới lên đi nhé. Thứ ngươi dùng ngay cả cha ngươi cũng phải thèm khát đấy.”

Nghe Thiên Thư nói không sai, một cái Linh Cấp thân pháp đâu phải rác rưởi gì, huống hồ lại là cực phẩm thân pháp, chỉ cần một tiểu cảnh giới nữa là tiếp cận Chân Cấp rồi, nhưng một tiểu cảnh giới từ Linh Cấp đến Chân Cấp không phải dễ gì a.

Đức nghe vậy liền mặt mày ủ rũ nói: “Không dùng được thân pháp thì ta đi bộ, sợ gì chứ.”

Vừa mới huênh hoang được vài câu, cách đó không xa có tiếng động kèm theo cây cối đổ nát, hơn nữa nó lại đang tiến về phía mình, hắn vừa run vừa muốn hiếu kỳ liền hỏi Thiên Thư.

“Thiên Thư, cái thứ quỷ gì đang tiến lại đây thế, nghe như cái máy lu cán cây ấy.”

“À, chả có gì đâu, một con Yêu thú Tứ giai Trung kỳ Hỏa Tinh Gấu thôi mà, nó đánh hơi thấy ngươi nên nó đến ăn tối đó mà.”

Thiên Thư trả lời với điệu bộ hài hước…

“Hả, nó là thứ gì, ta làm gì thấy con gấu nào mà nó to như cái toà nhà 20 tầng thế kia đâu, mà nãy sao ta không thấy ngươi tiết lộ gì đến Yêu thú?”.

Gương mặt hắn vặn vẹo, chả nhẽ vừa mới có tí tiền đồ mà giờ đây lại làm mồi dưới hàm răng của con gấu này sao?

“À, nãy ta quên, tại thấy ngươi chăm chú về mấy món đồ quá nên ta cũng không muốn cắt ngang.”

Thiên Thư trả lời hắn một câu như chả có gì xảy ra.

“Đệt…”.

Hắn vừa chạy vừa mắng Thiên Thư đúng là muốn chơi hắn mà, có mỗi phần giới thiệu mà cũng quên, hại hắn sử dụng hết sạch Linh Lực, khiến bây giờ khốn khổ như vậy.

Hắn vẫn cố gượng sử dụng Lục Mạch Thần Chưởng lần nữa, do đã cạn kiệt linh lực nên chiêu thức dám sức mạnh đi đáng kể, chỉ làm đổ vài cây cổ thụ ngáng đường nó đi mà thôi.

Nhưng Thiên Thư cũng không muốn chơi tên này quá đau, liền chỉ đường hắn đến một hang động khá kín, tạm thời giữ được một mạng.

Trong hang động này khá tối tăm, người khác vào đây chả khác nào như người mù, nhưng chả hiểu sao hắn vẫn nhìn rõ mọi thứ như ban ngày.

Đức chột dạ nhớ ra là hắn có Thiên Lý Vạn Nhãn, lúc nãy sợ quá mất khôn, quên mất bản thân mình có món pháp bảo cực bá đạo, hắn đánh mắt quanh một vòng xem hang động này có gì nguy hiểm không, cảm thấy chỗ này an toàn nên hắn tạm thời yên tâm, nghỉ ở nơi này qua đêm nay vậy, đàng nào trời cũng tối, hắn không muốn nạp mạng cho thú hoang đâu a.

Nhưng… dị biến nảy sinh, sâu thẳm sau cuối hang động đột nhiên có tiếng động là, Thiên Lý Vạn Nhãn hoạt động hết công xuất, Đức nhìn ra đó là một con nhện to chà bá, nó có đến cả 20 cái chân là ít, không kịp đếm chân nó, hắn định hỏi Thiên Thư nó có đẳng cấp gì thì Thiên Thư Đã Nghiêm trọng nói: “Thiên Tinh Nhện Quỷ, Lục giai viên mãn yêu thú, nó đang trong thời gian sinh nở, cực kỳ hung ác.”

“Ặc, Lục giai viên mãn? Thế giờ phải làm sao đây?”

Đức nghe Thiên Thư nói tới Lục giai khiến hắn sợ đái ra máu rồi, theo Thiên Thư kể thì Yêu thú Từ Ngũ giai đã có thể hóa hình thành nhân loại, đẩy nhanh tốc độ tu luyện, tuy nhiên Nhện Tinh này nó lại đang trong quá trình sinh nở nên vẫn giữ nguyên hình dạng Yêu thú.

Tình huống lúc này khó sử vô cùng, chạy thì gặp lại con gấu hung hăng kia, mà ở thì lại gặp mụ Nhện đang đẻ.

Thiên thư thấy hắn trầm tư suy nghĩ cũng hiểu vấn đề, liền thúc giục quát lớn một câu:

“CHẠY!!”

Thiên Thư biết ở ngoài có con Tứ giai đang tìm Đức, nhưng nó vẫn yếu hơn là con Nhện Lục giai viên mãn này, cơ hội sống vẫn cao hơn.

Đức cũng hiểu ý Thiên Thư nói, hắn liền thục mạng ba chân bốn cẳng chạy ra cửa hang, nhưng lại xui xẻo thay, đúng lúc con gấu đến nơi, nó thấy Đức vừa đi tới liền đưa bàn tay khổng lồ của nó ra đập tới.

Lúc này đứng gần mới thấy con gấu này to cỡ nào, nó phải cao đến 8m có dư, thân hình đồ sộ như một ngôi nhà, nguyên cái bàn tay nó vồ tới người đước đã đủ làm hắn tan nát xương thịt rồi, chưa cần dùng đến sức lực gì.

Đức thấy vậy tái mẹt mặt vào, nhưng hắn vô cùng bình tĩnh, tập trung cao độ, Thiên Lý Vạn Nhãn hoạt động hết công xuất, cố gắng tìm ra điểm yếu của con gấu to xác này, hắn quyết dùng toàn bộ linh lực còn sót lại cho đòn Lục Mạch Thần Chưởng này.

“Muốn giết ta sao, chưa dễ như vậy đâu.”

Nói thì lâu chứ diễn biến nhanh vô cùng, hắn đứng tấn, hai bàn tay co lại về một bên hông, mồm hô khẩu quyết.

“Linh Cấp Trung Phẩm Vũ kỹ, LỤC MẠCH THẦN CHƯỞNG…”

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hành trình xuyên không

Số ký tự: 0