Hành trình tuổi thơ

Phần 98

2024-08-02 21:00:39

Phần 98
Đến 7h, tôi với lũ nhỏ dẫn nhau qua nhà c. Mai chúc tết. Đi đến cửa, tôi thò tay bấm chuông.

– Kính koong.

– Ra ngay đây. – Tiếng người trong nhà vọng ra.

Lát sau, con nhỏ chảnh chọe kia đi ra, mặt hằm hằm nhìn bọn tôi.

– Mấy người qua đây làm gì?

– My: Tụi em qua chúc tết hai bác.

– Gia đình tôi không cần mấy người chúc tết đâu, mấy người về đi. – Nó đứng ở trong nói chuyện không thèm mở cửa luôn.

– My: Nhưng…

– Nói mà không hiểu à? Nhà tôi cũng chẳng có ai ở nhà đâu, mấy người làm ơn về giùm đi. – Nó xua bọn tôi như đuổi tà rồi lẩm bẩm. – Mới mùng 2 mà đã qua ám rồi, đồ cô hồn.

– My: Vậy cho bọn em gửi hộp bánh này tết cho mấy bác.

– Nhà tôi không ăn mấy thứ đó. – Nó hất tay gạt hộp bánh xuống đất.

– Tôi: Bọn này tết hai bác chứ có tết cô đâu mà làm chảnh hả? Cô nghĩ mình là ai chứ? Tiểu thư nhà giàu à? Xin lỗi cô chứ đó toàn là tiền của ba mẹ cô thôi chứ như cô mà ra ngoài thì sợ 1 Ngàn cũng không kiếm được chứ ở đó mà khinh người.

– Tâm: Thôi đi Đức.

– My: 3 ngày tết không nên nóng nảy.

Hai đứa nó can tôi lại.

– Vậy thì đã sao, đỡ hơn lũ đầu đường xó chợ, không cha không mẹ như mấy người. – Nó vênh mặt.

– Tôi: Cô…

– Tâm: Thôi hai bác không có nhà thì mình về đi.

– My: Gây chuyện ở đây không tốt đâu.

Bọn nó lôi tôi về nếu không tôi không biết sẽ làm gì con nhỏ đó nữa.

– Rầm… – Tôi đấm mạnh xuống bàn.

– My: Anh bớt nóng đi, bọn nhỏ sợ nè. – Nhỏ My ôm bé Sún vào lòng.

– Tôi: Anh xin lỗi.

– Tâm: Tao biết mày tức lắm, tao cũng tức nữa. Nhưng bọn tao nghe quen rồi, cũng 3 năm rồi. – Thằng Tâm xuống giọng.

– Tôi: Thế mà bọn mày vẫn chịu được à?

– Tâm: Không thì làm gì được giờ? Chẳng lẽ cứ mỗi lần bị ai kêu vậy là lại đánh nhau?

– Tôi: Hồi nãy tao nóng nảy quá.

– Tâm: Không sao đâu, mà thôi bữa nay tết mà. Mình đi chơi đi.

– Tôi: Đi đâu?

– Bin: Qua nhà chị lớn. – Bo: Qua bên đó làm bánh vui lắm.

– Tôi: Thôi, mấy đứa qua đi. Anh mệt quá, anh ở nhà ngủ một lát.

– My: Ừ, vậy đến trưa em về dẫn anh qua đó ăn cơm nha.

– Tôi: Mấy đứa cứ đi chơi vui vẻ đi. Anh ở nhà ăn bánh chưng là no rồi.

– Tâm: Ừ, vậy bọn tao đi đây.

Cứ thế mấy ngày tết nhanh chóng trôi qua, bọn nhỏ cứ nài nỉ rủ tôi qua nhà nhỏ Linh chơi nhưng tôi đều từ chối khéo hết.

– Hai ông có dậy đi làm không hả? Dậy mau! – Hai bà chằn Trúc với Nhi dùng sư tử hống gào thét bên tai bọn tôi.

– Uầy, cho ngủ thêm lát nữa đi. – Tôi ngái ngủ.

– Trúc: Lát nữa thì mấy ông đi bộ nhá, tụi tui đi trước đây.

– Xùy, ngủ tí cũng không cho… Aaaa… – Tôi la thất thanh.

– Trúc: Dậy mau.

– Tôi: Hic, ai chơi nhổ lông chân thế, đau quá, hic hic.

– Nhi: Biết đau thì dậy mau.

– Tôi: Mà sao hai bà phá tui, sao không phá thằng Tâ… ủa nó đâu rồi?

– Nhi: Tâm đang thay đồ rồi, còn chờ mình ông thôi đó.

Đó, một buổi sáng đi làm đầu tiên của năm mới đó.

– Tôi: Mà chừng nào hai bà mới đi học?

– Nhi: 4 ngày nữa.

– Tôi: Sao lâu thế nhỉ?

– Trúc: Ông mong tụi tui đi học đến thế hả?

– Tôi: Ừ, đỡ bị càm ràm bên tai.

– Trúc: Ý ông là chê tui nói nhiều hả? – Nhỏ này cấu vào hông tôi.

– Ui da, không không. Bỏ ra, lạc tay lái phi xuống mương giờ.

– Liệu hồn ông đó.

Đến quán, tôi dúi cái xe đạp vào góc sân rồi vào quán thay đồng phục.

– C. Mai: Mấy đứa đi sớm thế?

– Tâm: Bọn em sợ đi muộn bị bà chủ trừ lương thôi.

– C. Mai: Mấy đứa nghĩ chị hẹp hòi thế hả? – C. Mai nheo mắt tinh nghịch. – Mà mấy đứa kỳ quá nha, tết nhất mà chẳng thèm qua chúc tết chị nữa chứ.

– Nhi: Thôi đi chị, hôm em qua chúc thì chị đi chơi với chồng sắp cưới rồi.

– C. Mai: Ủa có hả? Vậy còn hai đứa?

– Tôi: Bọn em cũng qua hôm mùng 2 mà nhà chị không có người ở nhà.

– C. Mai: Mùng 2 nhà chị qua nội chúc tết, mà có con bé ở nhà mà. Hai đứa không gặp nó hả? Chắc nó lại bỏ đi chơi đây mà.

– Tâm: Bọn em có gặp.

– C. Mai: Ủa sao lúc chị về nó không nói gì hết vậy ta?

– Tôi: Bọn em không biết nữa. Có khách vào rồi kìa, em ra đó đây.

– Quý khách dùng gì ạ?

– Cho anh hai ly cafe đen không đường.

– Tôi: Dạ, hai anh đợi chút ạ.

– Tôi: 2 ly cafe đen không đường c. Mai ơi.

– C. Mai: Có ngay.

– Tôi: Ủa, dàn loa kia ráp khi nào vậy chị?

– C. Mai: Mới hôm qua thôi, tí nữa mở nhạc nghe.

– Tôi: Mà chị tính mở nhạc gì thế?

– Nhạc trẻ remix.

– Tôi: Em thấy sáng sớm mà nghe remix nhức đầu lắm. Nghe nhạc gì nhẹ nhàng xíu.

– C. Mai: Chị có mang theo vài đĩa nhạc Cẩm Ly nè.

– Tôi: Nhạc đó được đấy.

– C. Mai: Ừ, cafe nè.

Tôi bưng hai ly cafe ra cho khách. Tôi thấy cái cafe đắng bỏ mẹ đi được mà mấy ông này uống như thật ấy, lại còn uống không đường nữa chứ, bộ không thấy đắng chắc.

– Trúc: Ông lầm bầm gì vậy?

– À không, không có gì.

– Nhi: Tết này chị được lì xì nhiều không c. Mai?

– C. Mai: Chị còn phải đi lì xì không kịp nữa á.

– Nhi: Chị lì xì cho người khác á?

– C. Mai: Ừ.

– Trúc: Ấy thế mà không lì xì cho bọn em, chị xấu lắm.

– C. Mai: Thì chị có gặp mấy đứa đâu mà lì xì.

– Trúc: Bây giờ lì xì vẫn kịp mà chị. – Nhỏ này cười gian manh.

– C. Mai: Lì xì 3 ngày tết mới hên chứ giờ này lì xì đâu còn ý nghĩa nữa.

– Nhi: Đối với bọn em lúc nào cũng ý nghĩa hết, hì hì.

– C. Mai: Thua mấy đứa luôn. Đây nè. – C. Mai lấy trong giỏ ra đúng 4 bao lì xì đỏ.

– Tôi: Chị chuẩn bị hết rồi kìa.

– C. Mai: Chị biết thể nào mấy đứa cũng đòi mà.

– Nhi: Chỉ có chị là hiểu tụi em, hì hì. – Nhận bao lì xì mà hai nhỏ này cười toe toét.

– Tôi: Em cảm ơn.

– Tâm: Em cảm ơn.

– C. Mai: Ừ. Lại có khách vào kìa.

Đến tối, hai nhỏ kia phải đi học thêm nên hai thằng tôi phải đi bộ về. Về đến chỗ công viên, thằng Tâm huých vai tôi:

– Êk êk, ở kia như đánh nhau phải không mày?

– Tôi: Đâu? – Đằng kia kìa.

– Tôi: Lại gần xem sao.

Tiến đến gần, tôi thấy 4, 5 thằng con trai đang vây quanh một người, mà hình như là con gái. Xung quanh còn vài con nhỏ đang ngồi trên xe, mặc quần ngắn tới bẹn, áo kiểu 3 lỗ mà hở hết cái bụng.

– Con đĩ, dám chửi bạn gái tao à, này thì chửi, này thì chửi này. – Sau mỗi câu, một thằng lại tát vào mặt đứa con gái đó một phát. Con nhỏ đó đứng ôm mặt, tóc nó xõa ra che mất cái mặt.

– Tâm: 4 thằng mà đi ăn hiếp một đứa con gái, bọn nó làm nhục mặt đàn ông con trai quá.

– Tôi: Mày chạy đi gọi bảo vệ đi, tao ra đó cản bọn nó.

– Tâm: Ừ, cẩn thận nha.

– Tôi: Ừ.

Bốn đứa con gái kia nhảy xuống xe bu vô túm đầu túm tóc con nhỏ đó mà vả, vừa vả vừa chửi.

– Hồi nãy mày to mồm lắm mà, chửi nữa đi. Chửi nữa tao coi.

Tôi chạy nhanh tới xô mấy con nhỏ đó ra. Mấy thằng kia thấy thế liền hùng hổ lao vào đánh tôi. Nhưng cái bọn công tử bột này thì làm gì được tôi chứ. Tôi mới múa vài phát mà thằng nào cũng lăn quay ra đất hết.

– Tao nhớ mặt mày rồi, mày liệu hồn với tao đấy. – Một thằng vừa ôm mặt vừa chỉ tay vào mặt tôi rồi leo lên xe chạy mất dép.

– Tôi: Rớt cái mũ bảo hiểm này. – Tôi gọi theo.

Mấy thằng nó vẫn cứ cong đít kéo ga lên chạy. Tôi nhặt cái mũ đó lên xem như là chiến lợi phẩm rồi quay sang nhỏ kia.

– Này, bạn có sao k… – Tôi đơ người luôn.

Con nhỏ chảnh chọe đó đang đứng trước mặt tôi, tóc tai bù xù.

– Không mướn cậu cứu tôi. – Nó buông lại 1 câu rồi bỏ đi. Đi được vài bước nó quay lại. – Tốt nhất cậu đừng nên bép xép chuyện này với chị tôi hay bất cứ ai trong gia đình tôi, hừ.

– Hừ, nếu sớm biết là cô thì cho tiền tôi cũng chẳng thèm cứu. Mà tôi cũng chẳng hơi đâu mà nói chuyện về cô. – Tôi cũng buông lại 1 câu rồi bỏ về.

– Cậu… – Nhỏ đó nghiến răng ken két.

– Tâm: Ủa bọn kia đâu rồi? – Tôi ra đến ngoài đường thì thằng Tâm với bbv chạy đến.

– Tôi: Bọn nó chạy mất rồi.

– Tâm: Vậy người bị bắt nạt đâu rồi?

– Tôi: Về luôn rồi.

– Bbv: Bác cảm ơn hai cháu nha, bữa sau bác phải tăng cường tuần tra khu này mới được.

– Tôi: Dạ, à mà bọn nó đánh rơi cái mũ này này bác.

– Bbv: Ừhm, lát nữa bác nộp lên phường.

– Tôi: Vâng, vậy xin phép bác cháu về.

– Bbv: Ừ, hai đứa đi cẩn thận.

Gần về đến nhà, thằng Tâm hỏi tôi.

– Mày có thấy mặt đứa bị đánh không?

– Tôi: Tối quá tao nhìn không rõ.

– Tâm: Vậy hả, mà tao thấy tướng nó quen quen. Nó giống…

– Tôi: Thôi về đến nhà rồi kìa, vào nhà thôi.

– A, hai anh về rồi. – Lần nào cũng thế, hễ hai thằng tôi mà về là bé Sún chạy ra ôm lấy hai thằng tôi.

– My: Có cơm em vừa nấu, hai anh ăn đi cho nóng.

– Tôi: Mấy đứa ăn chưa?

– My: Bọn đợi hai anh về mới ăn.

– Tâm: Bọn anh đi làm về muộn lắm. Từ mai mấy đứa cứ ăn trước đi, khỏi đợi bọn anh.

– Tôi: Đúng đấy, mấy đứa đứa chắc đói lắm rồi, mau dọn cơm ra ăn đi. Bọn anh tắm rồi ăn sau.

– My: Vâng.

Ăn xong nhỏ My đi rửa bát đũa, bọn nhỏ ăn xong lăn quay ra ngủ, thằng Tâm thì chạy đi đâu mất. Tôi thì cũng đi ngủ luôn cho khỏe.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hành trình tuổi thơ

Số ký tự: 0