Phần 257
2024-05-16 03:36:00
Không biết đã bao lâu, Chu Hằng bỗng tỉnh lại, muốn ngồi dậy, nhưng rên một tiếng liền nằm trở xuống, cả người đau đớn, tựa như mỗi một đốt xương, mỗi một miếng thịt đều vỡ thành ngàn vạn mảnh, động dậy một chút liền tác động toàn thân.
– Hằng nhi, con tỉnh rồi?
Tiếng nữ nhân dịu dàng vang lên, trước mặt Chu Hằng xuất hiện một mỹ phụ trung niên, vẻ mặt tràn đầy ôn nhu quan tâm.
Nàng vô cùng xinh đẹp, thân thể yêu kiều ẩn sau lớp vải, da thịt trắng mịn như bạch ngọc, cặp vú dưới lớp áo không nhìn ra được to nhỏ, nhưng nửa bầu vú trắng trẻo lộ ra không thể quá nhỏ. Vòng eo thon của nàng bó lại nhỏ nhắn, hai chân khép lại ngay ngắn, để nghiêng sang một bên.
Một cỗ tình cảm gần gũi không rõ bỗng trào ra trong lòng Chu Hằng, hắn kinh ngạc nhìn mỹ phụ ôn nhu này.
– Ta là mẹ của con!
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://bimdep.pro/hanh-trinh-chich-dao/
– Mẹ?
Chu Hằng thì thào, không cần hoài nghi, trong nháy mắt hắn nhìn thấy mỹ phụ xinh đẹp này liền có một loại cảm giác vô cùng thân thiết, giữa hai người như tồn tại một loài liên hệ kỳ diệu gì đó.
Đây là thân tình mẹ con, trong mơ hồ có một sợi dây liên kết với nhau.
– Hằng nhi!
Triệu Khả Hân nửa quỳ ở bên giường, hai tay vuốt vẻ khuôn mặt Chu Hằng, nhưng lại sợ Chu Hằng bị thương quá nặng, chạm vào sẽ tổn thương hắn, trong ánh mắt càng hàm chứa xin lỗi.
– Là mẹ xin lỗi hai cha con!
Trong mắt nàng chớp động nước mắt, bờ vai run nhè nhẹ, khiến bầu ngực lắc lư.
– Mẹ rất muốn đi tìm các người, nhưng… nhưng làm thế sẽ hại chết các người!
– Hằng nhi, con không biết mẹ nhớ con đến cỡ nào!
Chu Hằng nhìn mỹ phụ trước mắt, trong lòng nhất thời mềm nhũn, hắn rất muốn đưa tay lên vuốt ve gò má nàng, nhưng cánh tay nâng lên một nửa đã rơi xuống, xương cốt khắp người hắn tổn thương, ngay cả tay chân cũng khó động đậy.
– A! Hự!
Đột nhiên, Chu Hằng trợn mắt, miệng ho liên tục, hắn cảm giác trong người giống như có một ngọn lửa vô hình đang thiêu đốt. Khắp người Chu Hằng chớp mắt nóng bừng lên, mặt hắn chuyển sang mày đỏ, con cặc to lớn trong quần cương cứng lên một cục.
– Hằng nhi! Con sao vậy?
Triệu Khả Hân đang muốn thổ lộ tâm tình những năm này với con trai, nhưng hắn đột nhiên hét lên đau đớn, khiến nàng giật mình, vội vàng quan tâm hỏi. Trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy hoảng loạn.
– Ta… Ta… bên dưới… không được… a!
Chu Hằng thở ra nhiều hơn hít vào nói. Trong máu hắn dung hợp quả Kim Dương Thảo Vương, hơn nữa thân thể lại nhiều lần chịu tàn phá, lúc này dươu một chỉ của Triệu Đoạt Thiên, rốt cuộc bùng phát.
Dục hỏa mãnh liệt thiêu đốt Chu Hằng, hắn chỉ cảm thấy khắp người như rơi vào lò lửa, con cặc cứng ngắc, đau đớn không chịu nổi, cần gấp một cái lồn làm dịu.
– Ta… Ta muốn… ta cần nữ nhân… a! Hự!
Chu Hằng hét lên, trong thanh âm tràn đầu thống khổ.
– Hằng nhi, con cô chịu, để mẹ đi tìm người đến giúp!
Triệu Khả Hân hoảng sợ nói, nhìn Chu Hằng quằn quại đau đớn, nàng cũng thấy đau theo.
Nhưng nàng vừa mới đi được vài bước, Chu Hằng ở phía sau đã kêu la đau đớn hơn, toàn thân hắn nóng bừng, cho dù là cách một khoảng cách, Triệu Khả Hân cũng cảm nhận được nhiệt lượng.
Trong lòng nàng cuống lên. Xung quanh nơi này hoàn toàn không có người, vì có không gian riêng cho hai mẹ con nàng, Triệu Đoạt Thiên đặc biệt an bài Chu Hằng tại một nơi vắng vẻ, dù sao Triệu gia rất lớn, địa phương vắng người như vậy không hiếm.
Cũng chính vì thế, lúc này dù Triệu Khả Hân có hét khàn giọng cũng chưa chắc có ai đến giúp, mà nếu chạy đi tìm người, nàng sợ rằng Chu Hằng không chịu nổi.
Triệu Khả Hân quay lại nhìn Chu Hằng. Lúc này hắn toàn thân đỏ bừng như máu, con cặc cương cứng như trụ trời đội lên lớp quần, ngạo nghễ đứng thẳng.
Trên mặt Chu Hằng biểu cảm vặn vẹo, vô cùng đau đớn.
Trong tâm Triệu Khả Hân mềm nhũn, nàng cắn răng đến bên giường, ngọc thủ mềm mịn như ngọc tụt quần Chu Hằng xuống, da thịt mềm mại bắt lấy con cặc Chu Hằng vuốt ve.
– Hằng nhi, con đỡ hơn chưa?
Triệu Khả Hân dịu dàng hỏi, hai má nàng đỏ bừng, dù là mẹ con ruột, nhưng nàng chưa bao giờ cầm vào con cặc Chu Hằng, nhất là cặc hắn còn to lớn khủng bố như vậy.
– A! Mẹ, ta đau quá, không được, không đủ! Hự! A!
Chu Hằng cắn răng nói, mặc dù đang được mẹ ruột lâu ngày không gặp tuốt cặc cho, nhưng lúc này hắn đã không có tâm tình quan tâm tiểu tiết này, trong người giống như nghẹn một bụng tinh trùng, làm sao cũng không bắn ra được!
– Miệng! A! Mẹ, người thử dùng miệng xem!
Chu Hằng thống khổ nói, toàn thân hắn nóng hừng hực, không khác gì bị ném vào lò lửa.
– Nhưng, nhưng, nhưng… ta… Ta là…
Triệu Khả Hân do dự nói, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Chu Hằng, nàng lập tức hạ quyết tâm.
Triệu Khả Hân có chút không tự nhiên cúi đầu xuống, miệng nhỏ há ra, đầu lưỡi mềm mại liếm lên quy đầu. Một loại khí tức đầy nam tính xộc lên mũi nàng, khiến toàn thân nàng nóng bừng rạo rực, nhịp tim tăng tốc đập nhanh, giữa khe lồn không biết từ lúc nào đã tiết ra một chút dâm thủy ẩm ướt.
– Ực. Hằng nhi, con cố nhịn, mẹ giúp con ngay đây.
Triệu Khả Hân cảm nhận con cặc nóng như lửa trong tay, vẻ mặt dịu dàng nói. Nàng há miệng hết cỡ, khoang miệng nhỏ nhắn ngậm lấy quy đầu.
Triệu Khả Hân là lần đầu tiên bú cặc, vì vậy nàng cũng không biết phải làm sao, Chu Hằng thì ngay cả kêu la còn khó, chứ đừng nói đến nói chuyện. Triệu Khả Hân ngẫm nghĩ một chút, miệng nhỏ mút lấy quy đầu, lưỡi mềm phấn hồng quần quanh đầu khấc liếm láp.
Nước miếng chảy ra từ khóe miệng nàng xuống thân cặc nóng rực. Triệu Khả Hân dùng hai tay nắm lấy con cặc to lớn tuốt lên xuống.
Nhưng nàng càng bú mút, ngược lại càng khiến cặc Chu Hằng nóng hơn, thân thể hắn càng lúc càng nóng rực như lửa.
Triệu Khả Hân cuống lên, nàng không lo nghĩ được xấu hổ, cổ áo kéo sang hai bên cặp vú trắng mịn bung ra khỏi áo lót. Hai đầu vú đỏ ửng cương lên đầy khêu gợi, mồ hôi nhỏ giọt càng khiến da thịt nàng trở nên kiều nộn mê người.
Triệu Khả Hân dùng cặp vú mềm mại kẹp lấy con cặc Chu Hằng, nước miếng từ miệng nàng chảy xuống, cộng thêm mồ hổi thơm tiết ra, giúp bầu vú dễ dàng kẹp chặt cặc hắn. Nàng di chuyển bầu vú kẹp lấy cặc Chu Hằng, miệng nhỏ vẫn không ngừng liếm mút đầu khấc dữ tợn.
Sắc mặt Chu Hằng dần dần khá hơn một chút, hắn thở dốc từng đợt gấp rút, từng luồng khoái cảm sung sướng từ con cặc truyền đến, kích thích Chu Hằng tăng cao dục hỏa.
Lần đầu tiên hắn biết được, được mẹ ruột bú cặc cho sướng như vậy. Chu Hằng không khỏi mê mẩn trong cảm giác ôn nhu này, hắn tò mò không biết cảm giác khi tiến vào lồn nàng sẽ sướng thế nào!
Chu Hằng có thể nói là cực kỳ hoang dâm, đối với hắn, chỉ cần là nữ nhân xinh đẹp đều có thể địt, với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể tạo một hậu cung, ngày ngày địt phi tử rồi.
Chẳng qua là làm thế sẽ trở ngại võ đạo, hai là quá phiền, nên Chu Hằng mới không làm vậy.
Lúc này nếm được mật ngọt, làm sao có thể bỏ qua Triệu Khả Hân?
Hắn làm vẻ đau đớn nói:
– Mẹ, không… không được… con không chịu nổi… a! Con đau quá! Miệng người không đủ! A! Hự!
Triệu Khả Hân nghe vậy, liền ngừng bú liếm cặc Chu Hằng, nàng vừa dùng cặp vú mềm mại ép chặt cặc hắn, vừa lo lắng hỏi:
– Vậy, vậy phải làm sao đây?
– Chỉ, chỉ có thật… thật sự… a! Giao… hợp… hự! A! Mới… mới có thể khỏi hẳn!
Chu Hằng “thống khổ” kêu rên nói, khắp người hắn tỏa ra từng đợt nhiệt khí nóng rực, cùng với vẻ mặt vặn vẹo, khiến Triệu Khả Hân vô cùng lo lắng.
Nàng cắn răng một cái, cặp mặt xinh đẹp nhìn Chu Hằng, khuôn mặt đỏ bừng như trái táo chín, lí nhí nói:
– Hằng… Hằng nhi, nhưng chúng ta… chúng ta là mẹ con…
– A! Hự! Ta, con sắp không xong rồi… mẹ, người không cần miễn cưỡng đâu, con… con còn chịu được… người, an… an tâm… hự!
Chu Hằng cười còn khó coi hơn khóc nói, lúc này hắn đau đớn không phải giả, chỉ là không thống khổ như lúc đầu mà thôi, thân thể vẫn nóng như lửa đốt.
Chu Hằng càng như thế, Triệu Khả Hân càng gấp gáp.
Nàng nhìn con trai xa cách bao nhiêu năm, vừa gặp lại đã toàn thân là thương tích, chính mình có thể giúp hắn, lại chỉ có thể bất lữ ngồi nhìn hắn bị đau đớn hành hạ. Vừa nghĩ đến chính mình bao năm qua không thể cho Chu Hằng hưởng thụ tình mẫu tử như những người khác, trong lòng Triệu Khả Hân lại đau đớn như kim châm.
Nàng rốt cuộc không thể chịu nổi cảnh Chu Hằng thống khổ, trong lòng mềm nhũn:
– Hằng nhi, con đừng lo, để mẹ giúp con.
Dứt lời, Triệu Khả Hân liền kéo váy xuống, lộ ra quần lót màu đen mê người, hai mép lồn chín mọng ẩn sau lớp vải, bên ngoài quần lót sớm đã thấm ướt. Nàng bước lên giường, cặp đùi thon dài trắng mịn như tuyết dạng ra hai bên, thân thể mê người đứng trên cặc Chu Hằng.
Nhìn thấy thân thể mẹ mình, Chu Hằng không khỏi càng thêm kích thích, một luồng khoái cảm biến thái nổi lên trong lòng hắn, thân thể rạo rực nóng bàng lên, con cặc Chu Hằng vậy mà trướng lên một vòng nhỏ, đầu khấc chỉ thẳng vào khe lồn ẩn dưới quần lót của Triệu Khả Hân.
Triệu Khả Hân nhìn con cặc bóng nhẫy nước miếng của con trai, con cặc vừa to lớn vừa gân guốc như vậy, nàng cũng là lần đầu nhìn thấy. Chu Định Hải mặc dù không nhỏ, nhưng cũng không khủng bố như của Chu Hằng.
Vừa nghĩ đến chính mình chuẩn bị cùng con trai giao hợp, Triệu Khả Hân không khỏi cảm thấy có lỗi với chồng, nhưng con trai đang cận kề cái chết, nàng không thể đứng nhìn được. Vì vậy chỉ có thể có lỗi với Chu Định Hải.
– Hằng nhi, mẹ, mẹ đến đây.
Triệu Khả Hân lí nhí nói, nàng kéo quần lót xuống, để treo lơ lửng ở mộ bên chân, mu lồn nhô cao có một nhúm nông đen hiện ra, bên dưới là hai mép lồn đỏ hồng mê người, hột le nhỏ nhắn có thể thấy rõ, mép thịt mềm mại che đi khe lồn ướt át dâm thủy.
Triệu Khả Hân từ từ ngồi xuống, bàn tay nhỏ nắm lấy đầu khấc Chu Hằng, trong lòng nàng không khỏi lo lắng, con cặc to lớn như vậy, thật sự vừa lồn nàng sao? Nhưng không vừa cũng phải vừa, Chu Hằng một bộ sắp chết khiến Triệu Khả Hân không còn lựa chọn nào khác.
Đầu khấc dữ tợn chạm đến khe lồn ướt át, Triệu Khả Hân cắn răng, thân thể run rẩy tiếp nhận con cặc khổng lồ tiến vào.
– Ừm… hừ…
Hai người cùng phát ra một tiếng rên thoải mái. Trong lòng Chu Hằng dâng lên một loại khoái cảm kỳ lạ, hắn tinh tế tận hưởng âm đạo tuyệt diệu của mẹ mình, trở về với nơi sinh ra.
– Định Hải, xin lỗi…
Triệu Khả Hân khẽ nói, nàng cũng cảm nhận được khoái cảm vô tận con cặc kia mang lại, thân thể mềm mại run lên, dâm thủy ướt át liên tục tiết ra. Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, một con cặc thật sự tiến vào lồn nàng, hơn nữa còn là cặc của chính con trai nàng!
Trong cơn khoái cảm như bão táp, Triệu Khả Hân dùng lực ngồi mạnh xuống, khe lồn nhỏ bé bị con cặc khổng lồ nong rộng ra. Tử cung nàng giống như nụ hoa nở rộ, bao lấy đầu khấc hung dữ, vách thịt mềm mại bót chặt thân cặc cứng rắn.
– A! Ừm… ưm…
Triệu Khả Hân nhắm mắt rên rỉ, một luồng cảm giác tê dại như điện giật chạy khắp toán thân nàng, thân thể mềm mại không xương suýt nữa đổ lên người Chu Hằng.
– A… Hằng nhi… ưm… thật… của con… thật… lớn… ừm…
Triệu Khả Hân thở dốc nói, nàng vừa tận hưởng khoái cảm sung sướng từ con cặc trong lồn mang lại, vừa từ từ thích ứng kích cỡ khổng lồ của nó.
Từng tấc thịt mềm trong lồn nàng liên tục thít chặt con cặc Chu Hằng, mang đến cho hắn khoái cảm sung sướng không gì sánh nổi. Hai mắt Chu Hằng nhìn chằm chằm cặp vú Triệu Khả Hân, con cặc trong lồn nàng khó chịu giạt giật.
Triệu Khả Hân cảm nhận được con cặc trong lồn động đậy, nàng ôn nhu xoa xoa đầu Chu Hằng, miệng thở dốc ra từng hơi nóng bỏng nói:
– Hằng nhi, đừng nóng nảy, để mẹ giúp con…
Hai tay Triệu Khả Hân chống tay sang bên giường, cặp mông mềm màu mỡ bắt đầu di chuyển nhấp nhô. Con cặc Chu Hằng chậm rãi tiến vào rút ra âm đạo nàng.
Thân cặc thô lớn gân guốc nhớp nháp dâm thủy, bị khe lồn nhỏ nhắn nuốt trọn, sau đó nhả ra. Mồ hôi thơm nhỏ xuống da thịt ửng hồng kiều diễm của Triệu Khả Hân.
Sắc mặt nàng càng lúc càng ửng hồng, con cặc Chu Hằng thật sự quá mạnh mẽ, nàng chỉ nhấp mông thôi mà cũng vô cùng mất sức.
– Ưm… hưm… a… Hằng nhi, con… con thật sướng… ư… a… ưm… ưm…
Triệu Khả Hân thở dốc rên rỉ, nàng vừa nhấp mông, vừa dịu dàng dùng áo lót lau mồ hôi trên trán Chu Hằng. Cặp vú cao ngất rung động theo thân thể nàng đung đưa, hai núm vú đỏ hồng run run, vô cùng mê người.
Chu Hằng tận tình cảm nhận Triệu Khả Hân ôn ngu chăm sóc, lúc này hắn cảm nhận được tình mẫu tử mãnh liệt từ lồn nàng.
Tâm thần Chu Hằng không khỏi thăng hoa sung sướng, con cặc khủng bố càng thêm cứng cáp nóng bỏng. Đầu khấc cọ xát tử cung Triệu Khả Hân, thân cặc lại được vách lồn mút chặt như nêm.
Toàn thân Triệu Khả Hân tỏa ra hồn vận vô cùng mê người, khiến Chu Hằng đắm chím vào đó, con cặc giống như sinh ra để lấp đầy lồn nàng, vừa khít không một lỗ hổng.
Triệu Khả Hân lâu ngày không được phát tiết, lúc này liền tận tình buông thả, thân thể khêu gợi nhấp nhô trên cặc Chu Hằng, da thịt kiều nộn ửng hồng.
– Ưm… Hằng nhi, mẹ… mẹ ra đây… ưm… ư…
Rốt cục, Triệu Khả Hân đến giới hạn, nàng khẽ rên một tiếng, thân thể run lên, tử cung mút chặt quy đầu, âm đạo siết chặt lấy con cặc Chu Hằng. Thịt mềm thấm đầy dâm thủy bao bọc lấy con cặc to lớn.
Một luồng nóng ấm từ tử cung Triệu Khả Hân tuôn ra, âm tinh trắng đục bao bọc con cặc Chu Hằng, rỉ ra bên ngoài lồn nàng.
– Hằng nhi, sao, sao con còn chưa ra?
Triệu Khả Hân trợn mắt hỏi, nàng đã mệt không ra hơi, vậy mà Chu Hằng hùng dũng đứng thẳng, đâm vào tận sâu trong lồn nàng. Quy đầu cứng cáp chọc chọc vào tử cung.
Chu Hằng lúc này đã thoải mái hơn một chút, hắn lắc lắc đầu nói:
– Mẹ, con cũng không biết.
Triệu Khả Hân nghe vậy, đành bất đắc dĩ ngồi trên cặc Chu Hằng, nàng sợ một khi rời khỏi, hắn sẽ lại phải chịu thống khổ.
Triệu Khả Hân vừa mới lên đỉnh, tâm tình lắng đọng lại, nỗi nhớ con nhiều năm đè nén của nàng liền bùng nổ hoàn toàn. Nàng ngồi trên cặc Chu Hằng, vừa nhẹ nhàng nhấp nhô cặp mông lớn, vừa nói mấy năm qua tưởng nhớ cha con bọn họ thế nào, không có trọng điểm, nghĩ gì nói đó.
Thanh âm Triệu Khả Hân ngắt quãng thở dốc, nhưng Chu Hằng không để ý, hắn khao khát tình mẹ nhiều năm, tự nhiên sẽ không để ý mẫu thân nói gì, chỉ là nhìn bộ dáng hiền lành tràn đầy ôn nhu của nàng nhấp nhô trên cặc hắn là đủ rồi.
Nửa ngày sau, Chu Hằng rốt cuộc cũng đến cực hạn, hắn buông lỏng tâm thần, con cặc to lớn giật giật, bắn đầy tinh trùng vào lồn Triệu Khả Hân. Tinnh dịch quá nhiều, chảy ra lồn nàng.
Triệu Khả Hân ôn nhu rời khỏi cặc Chu Hằng, nàng dịu dàng quỳ giữa hàng hắn, liếm sạch con cặc đầu dâm thủy và tinh dịch. Miệng nàng qua sự chỉ điểm của Chu Hằng, đã tiến bộ hơn một chút, lưỡi nhỏ chay quanh thân cặc, kiếm hết cả tinh dịch rơi xuống ga giường.
Dọn dẹp xong bừa bộn, Triệu Khả Hân mặc quần lại cho Chu Hằng, sau đó chỉnh đốn trang phục, đi ra ngoài lấy cơm chiều cho Chu Hằng, cuối cùng Chu Hằng cũng có thời gian sắp xếp lại những gì mẹ hắn đã nói.
Kỳ thật, rất đơn giản.
Triệu Đoạt Thiên là một nam nhân bá đạo tuyệt đối, đối với muội muội duy nhất Triệu Khả Hân này, hắn hết sức cưng chiều, càng cho rằng Chu Định Hải không xứng với muội muội, cho nên mạnh cưỡng ép chia tách bọn họ.
Về phần vì sao Chu Hằng không cùng đi Triệu gia? Đó là vì Chu Hằng không phải họ Triệu, đơn giản vậy thôi.
Thẳng đến khi hai người Ứng Hỏa Tâm ngã gục ở Thịnh Nguyên Thành, tin tức Chu Hằng lộ ra có được huyết mạch xích kim – trên thực tế đó là thể chất Phệ Kim tộc hình thành, lại bị Ứng Hỏa Tâm hiểu lầm.
Dù sao sai thì sai, Triệu Đoạt Thiên lại cực kỳ bao che tộc nhân, cho dù là Chu Hằng không phải họ Triệu, nhưng nếu có được huyết mạch Triệu gia, vậy đó là tộc nhân Triệu gia! Vì thế, hắn phái ra Lăng Bách Đông đi đón Chu Hằng.
Không ngờ tới Lăng Bách Đông lại không phải là đối thủ của Chu Hằng, xám xịt chạy về, làm cho Triệu Đoạt Thiên kinh hãi, đồng thời càng thêm tò mò.
Hắn có chán ghét Chu Định Hải thế nào đi nữa cũng sẽ không giận chó đánh mèo lên đầu Chu Hằng, bởi vì đây là con trai duy nhất của muội muội hắn!
Chu Hằng thở dài, quả nhiên, đầu sỏ làm hại cả nhà bọn họ chia ly 20 năm chính là Triệu Đoạt Thiên! Sẽ có một ngày, khi thực lực của hắn vượt qua ông cậu có thiên phú đáng sợ, vô cùng yêu nghiệt này, vậy nhất định phải hung hăng đánh hắn một trận!
Nhưng bây giờ, dưỡng thương trước đã, cố gắng tăng lên tu vi.
Chu Hằng toát ra mỉm cười, tuy rằng hắn gặp trận thảm bại nhất từ khi xuất đạo, nhưng trận chiến này vẫn có được thu hoạch vô cùng lớn.
Cuối cùng hắn đã thấy được Vực!
Nguyên bản hắn có một chút phương hướng, nhưng bởi vì không biết đúng chưa, không có chỉ dẫn nào. Rõ ràng là một con đường thẳng có thể đi tới, hắn lại không ngừng đi vòng vo. Nếu như không tận mắt thấy được Triệu Đoạt Thiên thi triển Vực Cảnh, hắn có thể mất ba năm năm cũng không thể lĩnh ngộ được Vực.
Còn bây giờ… tươi cười trên mặt hắn càng đậm hơn, tuy rằng không thể chạm tới là hoàn thành ngay, nhưng tuyệt đối sẽ không cần quá lâu.
Bởi vì phía trước đã có mục tiêu rõ ràng.
– Chu Hằng!
– Chủ nhân!
Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung, ba nàng theo thứ tự đi vào, trong tay Tiêu Họa Thủy còn cầm hộp thức ăn, vẻ mặt quan tâm đậm nhất, không giống Lan Phi vừa thấy chính là giả vờ ra.
Về phần Nam Cung Nguyệt Dung thì có thêm một chút cười khi người gặp họa, khóe miệng cong lên cho thấy tâm tình của nàng hiện giờ rất vui vẻ.
Đây là Triệu Khả Hân cố ý sắp đặt, nàng sợ Chu Hằng chưa thỏa mãn, vì vậy sắp xếp nữ nhân của hắn đến hầu hạ. Chính nàng mặc dù đã thân thiết với con trai, nhưng trong lòng vẫn có ngại ngùng, sau khi rời đi, làm thế nào cũng không thể chủ động quay lại.
Đi theo ba nàng Tiêu Họa Thủy là dã nha đầu Phong Liên Tình. Nha đầu này vẫn phong cách ăn mặc thiếu vải, chỉ quấn hai mảnh vải lên người, lộ ra bộ ngực vừa tay, vùng với hai mép lồn hiện lên rõ ràng, nàng nhếch miệng nhe răng không ngừng liếc Chu Hằng, tựa như muốn thừa dịp hắn bệnh, đem hắn nướng ăn luôn.
Hàng ăn này sẽ không phải muốn ăn thịt người đó chứ?
Chu Hằng không nhịn được ngứa răng, thể chất của hắn sánh với pháp khí Sơn Hà Cảnh, theo lý mà nói Phong Liên Tình có cắn gãy cả răng cũng không thể cắn hắn bị thương! Nhưng lực lượng của hàng ăn là vô cùng, không chừng nàng có thể luyện hóa bất kỳ kim loại gì như Chu Hằng, có thể tiêu hóa mọi thứ thì sao?
Bởi vì với lực lượng của Chu Hằng hiện giờ tuyệt đối không thể phá hủy kim loại tuyệt thế Kết Thai Cảnh, nhưng hắn tuyệt đối có thể dùng năng lực cắn nuốt kim loại của Phệ Kim tộc, cũng như thanh ma kiếm cướp được từ Huyết Kiếm Thiên Quân!
Nếu hắn có thể, dựa vào cái gì người ta không làm được?
Nghĩ tới hàng ăn này gặm chân của mình, sắc mặt Chu Hằng vừa đen lại vừa buồn cười. Trong lòng âm thầm quyết định, đợi xuống giường được, nhất định phải cho nàng ăn no cặc! Lỗ nào cũng phải ăn no!
Tiêu Họa Thủy ân cần hầu hạ Chu Hằng dùng bữa, ôn nhu dùng khăn lụa lau khóe miệng hắn, bộ dạng hiền thê thục nữ không còn thấy được một chút yêu mị ngày thường, chỉ là cổ áo của nàng mở ra thật sâu, lộ ra cặp vú vừa to vừa tròn.
Chu Hằng vừa nhìn, liền muốn đánh địt nữ nhân này, yêu tinh này làm sao có thể ngoan ngoãn ở yên? Nàng vậy mà không mặc nội y, cặp vú trắng tuyết căng mọng, da thịt như ngọc đính lên hai núm vú ửng hồng mê người, quả thật là thần khoe câu dẫn người khác. Nữ nhân này không biết ăn mặc như vậy đi lại trước mặt hao nhiều người rồi!
Đáng ghét mà!
Hiện tại Chu Hằng không thể động tay, ngay cả mở miệng cũng quá sức, yêu tinh này còn tới dụ hoặc hắn!
– Hì hì hì!
Tiêu Họa Thủy cười duyên, kề bên tai Chu Hằng nói:
– Người xấu, nhìn thấy không ăn được, có phải gấp lắm không?
– Ngươi đang tự đào mộ, sẽ có ngày ta chôn ngươi không dậy nổi!
Chu Hằng hung tợn nói, nhưng con cặc thì cực kỳ thành thật ngóc đầu dậy, đội lên một cục lớn trong quần.
– Nô nào dám đùa giỡn chủ nhân!
Tiêu Họa Thủy lại cười duyên, bầu ngực no đủ nổi sóng, cặp vú rung động ga chạm.
Chu Hằng nghiến răng nghiến lợi, yêu tinh này, đợi cho hắn lành thương thế nhất định phải chỉnh cho nàng khóc lóc cầu xin!
– Mấy ngày trước ta cùng Lan Phi xông qua thí luyện thứ hai Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, lấy được quyển sách này…
Tiêu Họa Thủy cười mị hoặc nháy mắt với Chu Hằng, mở pháp khí không gian lấy ra một quyển sách thật mỏng.
– Thiên Dương Địa Âm Công!
Nàng cùng Lan Phi đột phá Ích Địa Cảnh, cuối cùng có năng lực xông qua thí luyện Sơ Phân Cảnh trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nhưng lấy được phần thưởng sẽ vô cùng thê thảm, cho nên Chu Hằng cũng không thèm nhìn tới.
– Đây là một môn công pháp song tu, không có cấp bậc gì, nhưng thực lực của hai người song tu chênh lệch càng lớn, vậy bên yếu sẽ được chỗ tốt càng lớn, hơn nữa còn có hiệu quả chữa thương!
Tiêu Họa Thủy nói.
Cái này cũng không tệ, cảnh giới của hắn mạnh hơn ba người Tiêu Họa Thủy rất nhiều, dùng Thiên Dương Địa Âm Công song tu với hắn, vậy ba nàng sẽ có chỗ tốt cực lớn. Nhưng mà, vậy không phải nói biến hắn thành đỉnh lô còn gì?
– Ta đọc công pháp cho ngươi nghe!
Tiêu Họa Thủy thổi một hơi mềm mại vào tai Chu Hằng, ngón tay trắng mịn lật trang sách, bắt đầu đọc, giọng ngọt ngào quyến rũ, tựa như có con mèo nhỏ đang gãi trong đầu, ngứa ngáy không thôi.
Bằng năng lực lĩnh ngộ của Chu Hằng, chỉ nghe qua đã hiểu bảy tám phần, sau đó Tiêu Họa Thủy đọc lần thứ hai, hắn tự nhiên lĩnh ngộ ra ảo diệu trong đó.
– Vậy, chúng ta bắt đầu thôi!
Tiêu Họa Thủy cười dâm mị nói, nàng kéo chăn leo lên giường, một thoáng đã cởi sạch Chu Hằng. Con cặc to lớn ngọa nghễ đừng thẳng, chỉ vào mặt nàng.
Da mặt Chu Hằng co rúm.
Những lần trước hoặc là mọi người đều trần truồng, hoặc là hắn mặc đồ, các nàng trần truồng. Nhưng lúc này đổi vị trí, khiến Chu Hằng có chút không được tự nhiên.
– Cũng muốn nô cởi quần áo đúng không?
Tiêu Họa Thủy cắn môi nói, ánh mắt nhu mị như có thể chảy ra nước.
Nói nhảm!
Chu Hằng vốn không tiện nói chuyện, chỉ dùng ánh mắt trừng nàng.
– Cứ không cởi, thèm chết ngươi!
Tiêu Họa Thủy phì cười một tiếng ngồi xuống giữa háng Chu Hằng, dùng ngón tay nhấn nhấn đầu khấc một chút, mũi nhỏ đột nhiên giật giật. Nàng dùng ánh mắt cổ quái nhìn Chu Hằng, nhưng sau đó liền cười dâm đãng, mị nhãn như tơ nói nhỏ vào tai hắn:
– Chủ nhân của ta, không ngờ ngươi khẩu vị tốt như vậy, ai cũng ăn được.
Tiêu Họa Thủy cười hì hì, miệng nhỏ há ra, bắt đầu ngậm lấy đầu khấc nuốt xuống, lưỡi nhỏ liếm quang quy đầu cứng cáp.
Chu Hằng nghe được lời nói của nàng, biết nàng đã nhận ra cái gì, sắc mặt không khỏi hơi đỏ lên. Dù sao cũng là địt mẹ ruột của chính mình, bị người khác biét được vẫn có chút xấu hổ, may là nữ nhân của hắn, nếu truyền ra ngoài, Chu gia coi như ném hết mặt mũi.
Tiêu Họa Thủy vừa liếm mút con cặc Chu Hằng, vừa nhìn biểu cảm của hắn, nàng dâm mị liếm một đường từ gốc cặc đến quy đầu, lưỡi nhỏ liếm một vòng khóe miệng nói:
– Nàng có làm như vậy không? Hay là thế này?
Nói xong, Tiêu Họa Thủy lại há miệng nhỏ ra, khoang miệng mềm mại ngậm lấy đầu khấc Chu Hằng, sau đó mít từ đỉnh xuống gốc, tiện thể nuốt vào hai hòn dái nóng bỏng.
Nhìn ánh mắt cũng động tác dâm đãng của Tiêu Họa Thủy, Chu Hằng tức giận trừng mắt nàng! Nhưng hắn cũng chỉ có thể bất lực, thân thể không động đương, phân thân thì càng đừng nói đến.
– Ta tới đây!
Tiêu Họa Thủy hài lòng chọc cho Chu Hằng hỏa khí bốc cao, nàng liền cưỡi lên bụng hắn, hai đầu gối quỳ lên giường.
Một tay nàng kéo váy lên đến eo, lộ ra cái lồn dâm đãng vừa cắt tỉa lông trắng mịn, không có một chút chân lông nào, hai mép lồn đỏ hồng múp míp, khe lồn mê người sớm đã ướt đẫm nước nhờn. Trong lồn nàng thậm chí còn cắm một con cặc giả!
Tiêu Họa Thủy dâm đãng kéo cặc giả ra, bàn tay nàng nắm chặt đuôi cặc kéo từ từ, thân cặc cứng rắn dần dần rút ra khỏi lồn nàng. Trên trán nàng bắt đầu lấm tấm mồ hôi, thân thể cũng run rẩy nhè nhẹ.
10cm, 20cm, 30cm!
Con cặc giả vừa dài vừa thô to rút ra khỏi lồn Tiêu Họa Thủy. Phốc một tiếng, con cặc kéo theo dâm thủy rời khỏi lồn nàng, kéo ra một sợi dâm thủy.
Chu Hằng nhìn con cặc giả chỉ bé hơn cặc hắn một chút bị Tiêu Họa Thủy rút ra từng chút một từ trong lồn nàng, bụng dưới không khỏi nóng hừng hực. Nàng không biết đã mang theo một con cặc trong lồn đi lại trước mặt người khác bao nhiêu lâu rồi, mới có thể hành động tự nhiên như lúc này.
Tiêu Họa Thủy thở dốc liên tục, da thịt trắng hồng kiều diễm lấm tấm mồ hôi, hiển nhiên con cặc này đút vào thì dễ, lấy ra thì khó!
– Thích không? Nếu thích, sau này ta sẽ thỉnh thoảng mang nó đi bên cạnh ngươi!
Tiêu Họa Thủy dâm đãng vô tận nói. Nàng để con cặc giả sang bên, một tay giữ váy, một tay giữ đầu khấc Chu Hằng chỉ thẳng lên. Cặp đùi nàng dần dần trùng xuống, khe lồn mê người ướt át bao lấy đầu khấc Chu Hằng.
– Hư… ừm…
Tiêu Họa Thủy không nhanh không chậm nuốt con cặc to lớn của Chu Hằng vào lồn, vì vừa mới rút một con cặc giả to lớn ra, nên lồn nàng vẫn còn chưa hoàn toàn khép lại. Vách thịt ẩm ướt dâm thủy co dãn mười phần, xúc cảm êm ái khiến Chu Hằng mê mẩn trong đó.
Tiêu Họa Thủy thở dốc ra một hơi nóng bỏng, nàng bắt đầu đung đưa cặp mông tròn lẳn màu mỡ, eo nhỏ đung đưa sang hai bên. Thân thể khêu gợi nhấp nhô trên cặc Chu Hằng, vách lồn đàn hồi ép chặt cặc hắn, tử cung truyền ra lực hút kỳ dị, mút chặt đầu khấc.
Chu Hằng quấn băng khắp người, toàn thân không động đậy được, nên hai người cũng chỉ có thể làm một tư thế này. Nhưng Tiêu Họa Thủy luôn biết cách tạo ra sung sướng, nàng vừa nhấp hông, vừa ngoáy ngoáy cặp mông, kéo con cặc Chu Hằng đi xung quanh.
Đầu khấc liên tục đâm vào vách lồn, mang lại khoái cảm sung sướng vô cùng.
Hai người chìm đắm trong nhục dục liên miên bất tận, một hồi sau, Tiêu Họa Thủy rốt cục đạt đến cực hạn, nàng rên một tiếng, tức thời một cỗ lực âm nhu trào ra từ trong người, đi vào người Chu Hằng, xoa dịu trăm mạch tứ chi của hắn.
Chu Hằng lúc địt Hàn Diệc Dao đã biết âm dương hòa hợp, thiên địa bù trừ, song tu chính là bù đắp nhau, không phải đơn phương chiếm lấy.
Chu Hằng cũng không dữ lại, con cặc hung hãn phình lên, tinh dịch bắn ra, mang theo lực thuần dương lấp đầy Tiêu Họa Thủy, hoàn thành một lần âm dương bù trừ.
Hai cỗ lực lượng thông qua con cặc Chu Hằng không ngừng truyền qua lại, tuần hoàn, tuyệt diệu vô cùng làm khoái cảm lên đỉnh của hai người kéo dài gấp hai ba lần bình thường. Thật lâu sau, mới thấy Tiêu Họa Thủy gục mái tóc đen rối tung lên ngực Chu Hằng, cặp vú mềm mại cách một lớp vải đè trên ngực hắn, trên mặt đầy màu đỏ mê người, vẻ mê ly đủ khiến thái giám cũng phải bộc phát ra sức sống lần hai.
Chu Hằng không phải thái giám, năng lực lại vô cùng mạnh, lập tức có ngay phản ứng, con cặc vừa mới teo lại đã lập tức cương lên như thép, chọc vào tử cung Tiêu Họa Thủy, thân cặc chèn ép trong lồn nàng.
Tiêu Họa Thủy nào còn sức chiến đấu với Chu Hằng? Nàng nhấc chân ra một bên, đùi đẹp thon dài dạng ra, khe lồn nhấc lên, nhả con cặc cứng rắn nóng hổi ra, lười biếng gọi:
– Lan Phi, tới phiên ngươi!
Lan Phi vui vẻ thay thế, nàng không có lá gan lớn như Tiêu Họa Thủy, bị Chu Hằng trừng một cái liền sợ đến mức cởi sạch toàn thân.
Thân thể thành thục lồi lõm hiện ra trước mắt Chu Hằng, cặp vú lớn nhô cao vểnh lên, vòng eo nhỏ như vót, cặp mông đầy đặn mềm mại, mu lồn có một trùm lông tơ màu đen, phía dưới là cái lồn dâm đãng. Nàng trèo lên giường, hai chân dạng rộng giống như Tiêu Họa Thủy.
Eo Lan Phi trùng xuống, khe lồn ấm áp nuốt lấy con cặc Chu Hằng, một mạch thẳng đến tử cung. Đầu khấc cứng rắn thúc mạnh vào tử cung mềm mại, thân cặc đầy dâm thủy và tinh trùng được vác thịt lồn bao bọc.
Trước nay Chu Hằng vẫn chán ghét Lan Phi, trước kia luôn luôn bị hắn hung hăng địt đủ kiều mà không phản kháng được, lúc này đổi khách thành chủ, đương nhiên nàng rất hưng phấn. Cặp mông Lan Phi nhún nhảy thật nhanh, khe lồn nuốt vào nhả ra con cặc Chu Hằng liên tục, giống như muốn mài chết con ngựa này.
Nhưng nàng liên tục dùng hết sức nệm Chu Hằng, thân thể không những không chiếm thượng phong, mà còn bị cặc hắn phản ngược lại.
– A… a… ha ư… ư… ưm a… chủ nhân… ô nha… nô… nô không được rồi! Ư!
Lan Phi toàn thân tê dại rên rỉ nói, nàng hạ mông xuống một lần cuối, tử cung nở rộ hút chặt lấy cặc Chu Hằng, âm hoa trút sạch, hòa lẫn với tinh trùng của Chu Hằng, hai bên đều có lợi.
Toàn thân Lan Phi mềm nhũn gục trên người hắn, một hồi sau nàng mới lọ mọ bò dậy xuống giường. Lan Phi rời đi, nhưng con cặc Chu Hằng vẫn giương cao cứng cáp.
Tiếp theo tự nhiên là Nam Cung Nguyệt Dung, nữ nhân này kiên cường hơn Lan Phi nhiều, nàng mặc kệ ánh mắt muốn giết người của Chu Hằng, làm như không thấy, một tay kéo váy, một tay cởi quần lót, khe lồn sớm đã ướt đẫm ngồi mạnh xuống.
Không giống Tiêu Họa Thủy ngồi giả, nàng ngồi lên thật sự, cặp mông mềm mại dập hẳn lên đùi Chu Hằng, mặc dù xúc cảm mềm mại không những không làm hắn đau, ngược lại còn cực kỳ thoải mái, nhưng Chu Hằng vẫn nhíu mày.
Nữ nhân này, đúng là thiếu dạy dỗ mà! Đợi hắn xuống giường được, nhất định phải địt nàng bò trên đất không dậy nổi!
Nam Cung Nguyệt Dung được cưỡi lên Chu Hằng, đương nhiên vô cùng đắc ý, nàng xoay lưng lại, cặp mông săn chắc chổng vào mặt hắn, hai tay chống xuống giường, thân thể bắt đầu hành động.
Hai bờ mông tròn lẳn liên tục nhấp nhô trước mặt Chu Hằng, khe lồn mê người nuốt vào nhả ra con cặc hắn, âm đạo ướt át tràn đầy dâm thủy như động không đáy, nuốt trọn cặc hắn.
Từng đợt khoái cảm như thủy triều bất tận dồn dập truyền đến. Nam Cung Nguyệt Dung giống như một nữ kỵ sĩ anh dũng, không ngừng cưỡi trên con cặc Chu Hằng, thân thể nàng lúc thì nghiêng bên này, lúc nghiêng bên kia.
Khe lồn lại gắt gao mút chặt thân cặc.
Nhìn cặp mông đung đưa trước mặt, Chu Hằng ngứa ngáy khó chịu, muốn tét vào thật mạnh, nhưng thân thể lại bất lực.
Nam Cung Nguyệt Dung ra sức cưỡi Chu Hằng, nàng rất nhanh cũng đến cực hạn.
Đợi Nam Cung Nguyệt Dung xuống ngựa, Phong Liên Tình ở một bên nhìn đến khắp người rạo rực lập tức thế chỗ.
Nàng chỉ cần kéo một cái, liền bung băng vải quấn quanh đùi ra, cái lồn non nớt ửng hồng ngồi xuống, nuốt lấy con cặc to lớn.
Nhưng lồn nàng làm sao có thể chịu nổi cặc Chu Hằng, con cặc khủng bố chỉ vào đến hơn ⅔ đã chạm vào tử cung nàng.
Phong Liên Tình kinh nghiệm làm tình không nhiều, vì vậy trước mặt con cặc mạnh mẽ của Chu Hằng, nàng không có bao nhiêu sức mạnh. Toàn thân nàng tê tê, miệng nhỏ thở dốc.
Phong Liên Tình không khỏi thắc mắc, Tiêu Họa Thủy làm sao nhẹ nhàng cưỡi Chu Hằng như vậy! Muốn quen thuộc con cặc này, phải địt bao nhiêu lần chứ!
Cái khó ló cái khôn, Phong Liên Tình liền xoay người lại, cặp mông nhỏ học theo Nam Cung Nguyệt Dung chổng vào mặt Chu Hằng, nàng vừa nhẹ nhàng nhấp vào, vừa đung đưa vòng eo.
Một luồng khoái cảm tràn ngập đầu óc Phong Liên Tình, nàng dứt khoát buông lỏng toàn thân, eo nhỏ không nhấp nữa mà uốn éo qua lại thành vòng tròn. Đầu khắc cứng cáp nóng hổi không ngừng ma sát với tử cung nàng, khiến Phong Liên Tình thoải mái rên nhỏ.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://bimdep.pro/hanh-trinh-chich-dao/
Mây tan mưa tạnh, ba nàng Tiêu Họa Thủy đều ngồi tĩnh tọa ở một bên, nguyên dương mạnh mẽ của Chu Hằng chính là vật đại bổ đối với các nàng, bởi vì thực lực chênh lệch lớn, đối với các nàng thậm chí còn được bổ ích hơn cả linh thạch thượng phẩm.
Phong Liên Tình thì lười tu luyện, nàng cho rằng học công pháp song tu này còn không bằng ăn nhiều vài bữa cơm, vì vậy sao khi lên đỉnh, thân thể liền gục trên người Chu Hằng. Cặp vú không lớn lắm nhưng đủ mềm mại đè lên ngực hắn, lồn nhỏ vẫn nuốt lấy con cặc to lớn, đâu khắc cứng rắn chọc vào tử cung nàng.
Ưm… ừm… Đừng động đậy, ra muốn… Ưm… Đi ngủ.
Phong Liên Tình nhéo hông Chu Hằng một cái, rất bá đạo nói. Thường ngày Chu Hằng luôn mặt nặng mày nhẹ với nàng, lúc này đương nhiên phải tranh thủ!
Chu Hằng tức đến nhe răng trợn mắt, nhưng hắn động không động được, chỉ có thể tận lực ngúc ngắc con cặc trong lồn nàng, khiến nàng khó chịu. Nhưng Phong Liên Tình chỉ ngoáy ngoáy mông vào cái liền ngủ đi, mặc kệ con cặc ma sát tử cung nàng.
Chu Hằng cũng đành chịu, dứt khoát vận chuyển linh lực điều hòa thân thể.
Theo Chu Hằng ước đoán, thương thế này ít nhất phải nằm trên giường hơn một tháng, nhưng có Thiên Dương Địa m Công song tu hỗ trợ, vậy hắn chỉ cần 10 ngày là khôi phục, không thể so sánh được.
Thương thế như vậy, huyết mạch lực cũng không có tác dụng gì, bởi vì trong cơ thể hắn có linh lực dị chủng của Triệu Đoạt Thiên, không loại bỏ linh lực này, hắn không thể vận chuyển huyết mạch lực để khôi phục thương thế.
Hắn lẳng lặng nằm đó, chìm đắm tâm thần suy tư về Vực.
Chỉ là, còn kém một chút xíu.
Vực là cái gì? Là lòng ta chỉ tới, sinh ra ngàn vạn biến hóa!
Vậy có thể coi là một cái không gian đặc thù, do ý thức của võ giả sinh ra, có thể bao phủ một cái khu vực. Ở trong khu vực này, võ giả chính là thần, là tiên, thống trị tất cả.
Trừ khi luôn bảo trì hành động tốc độ cao tuyệt đối, không cho đối phương có cơ hội phong tỏa thần thức mình, bằng không Vực vừa mở ra là công kích mọi hướng, không phải vấn đề mà tốc độ giải quyết được.
Muốn chống lại Vực, một là có được lực lượng càng mạnh hơn, nói là lực lượng tuyệt đối nghiền ép sẽ không sai, dốc sức phá vạn pháp. Hoặc là có được lực phòng ngự cực mạnh, mặc kệ mưa rền gió dữ, ta vẫn sừng sững không ngã.
Cũng như hiện tại Chu Hằng đang nắm giữ Vực, sau đó đi đấu với lão tổ Kết Thai Cảnh, vậy công kích ngàn vạn thì có thể làm gì được đối phương?
Vực chỉ là một loại hình thức phóng ra lực lượng, xét đến cùng, vẫn phải xem thực lực của bản thân như thế nào!
Cuối cùng, giống như chống lại Thế, cũng có thể dùng Vực chống lại Vực.
Trong lòng Chu Hằng không ngừng lĩnh ngộ, thầm nghĩ nếu có một trận chiến sảng khoái, nói không chừng hắn sẽ có thể một lần đột phá!
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro