Phần 191
2024-05-16 03:36:00
Chu Hằng dù bận vẫn ung dung ngồi ở trên giường trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, cùng Tiêu Họa Thủy liếc nhìn trong rương, về phần Lan Phi chỉ có thể một bộ dáng tiểu tức phụ ở một bên, căn bản không dám lại gần.
[Lạc Tuyết Chân Kinh] là công pháp Mã Bộ Tiền đạt được trong một chỗ di tích thượng cổ, phẩm bậc cao tới Thiên cấp thượng phẩm!
Trên lý thuyết mà nói, công pháp Thiên cấp thượng phẩm có thể khiến võ giả phá vỡ mà vào Hóa Thần Cảnh! Đương nhiên, bản thân tu luyện giả cũng phải thiên phú tuyệt đại.
Mã Bộ Tiền tu luyện Lạc Tuyết Chân Kinh vẫn dừng lại ở Linh Hải Cảnh, xem ra tư chất thật sự không được tốt lắm!
Tiêu Họa Thủy ở một bên không chút lưu tình phê phán, một bên hai mắt tỏa ánh sáng:
– Đại sắc lang, ta muốn sửa tu Lạc Tuyết Chân Kinh, không biết có thể trở thành Hóa Thần Cảnh?
Chu Hằng cười ha ha, sờ sờ đầu của nàng, lắc đầu nói:
– Ngươi nếu chăm chỉ, như vậy đời này vẫn có hy vọng phá vỡ mà vào Ích Địa Cảnh!
– Tức chết ta!
Tiêu Họa Thủy giận dữ, tu luyện công pháp Thiên cấp thượng phẩm mà chỉ có thể đạt tới Ích Địa Cảnh Tiểu tử này cũng quá khinh thường mình!
Lão nương cắn chết ngươi!
Nàng há miệng ra, cắn lấy con cặc giữa hứng Chu Hằng, hàm răng của nàng ngấu nghiến thân cặcc cứng rắn. Chu Hằng lập tức có phản ứng, con cặc chớp mắt đã cương cứng trong miệng nàng.
Lan Phi càng nhìn càng cảm thấy dục hỏa đốt thân, trong lồn chảy nước lênh láng. Nhưng nàng không dám lên tiếng, dù sao nàng nói gì đều sai, không cẩn thận bị thổ phỉ nảy chơi mấy ngày mấy đêm thật liền chết mất!
Chu Hằng vỗ vỗ Tiêu Họa Thủy, nói:
– Hai người các ngươi một bên cân nhắc. Đừng quấy rầy ta!
– Đại sắc lang, ngươi chịu để chúng ta tu luyện môn công pháp này?
Tiêu Họa Thủy lập tức ngóc đầu dậy, lăng lăng nhìn Chu Hằng. Trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Cái gọi là pháp không khinh truyền, cho dù cùng một đại gia tộc cũng không phải mỗi người đều có thể tu luyện công pháp thượng thừa nhất, võ kỹ cường đại nhất, mà phải phân biệt đối xử, xem thiên phú, xem địa vị.
Kỳ thật không khó lý giải, nếu mỗi người đều có thể tu luyện công pháp cao thâm nhất, nhưng cũng không thể bảo đảm mỗi người đều có thể đạt tới cảnh giới rất cao, vậy nếu bị địch nhân bắt được sẽ thế nào?
Công pháp, võ kỹ bậc cao là một trong những mấu chốt gia tộc dựa vào sinh tồn, nếu bị người nhẹ nhàng ép hỏi ra ngoài. Như vậy sao được?
Giống Tiêu Họa Thủy, vì thiên phú tu luyện không tính là thượng thừa, bởi vậy trong gia tộc mặc dù có công pháp Địa cấp trung phẩm, nhưng nàng tu luyện chỉ là Địa cấp hạ phẩm mà thôi! Hơn nữa vẫn bởi vì nhất mạch nàng trong gia tộc thuộc loại chủ hệ, lúc này mới có ưu đãi như thế.
[Lạc Tuyết Chân Kinh] là Thiên cấp thượng phẩm công pháp, thế gian mạnh nhất! Công pháp như vậy bất kể vứt tới đâu đều là chí bảo, cho dù những nhà quyền thế Thiên Long Đế triều vốn có được công pháp Thiên cấp thượng phẩm đều động tâm, dù sao không phải mỗi một môn công pháp đều thích hợp tất cả mọi người!
Thứ tốt ai ngại nhiều?
Nàng và Chu Hằng quan hệ rất thân. Không biết hắn đã chơi nàng bao nhiêu lần, nhưng nghiêm khắc lại nói, hai người cũng chỉ có chút quan hệ ở trên giường, nàng với tư cách nữ nô tự mình là tùy tùng Chu Hằng.
Mà nàng cũng tự mình hiểu lấy, trước đây mình như vậy nên không có tư cách nhận được Chu Hằng yêu, có thể làm cho Chu Hằng đam mê thân thể của nàng đã rất thỏa mãn.
Đi theo Chu Hằng. Bắt đầu là bởi vì tò mò đối với tên nam nhân này, càng bởi vì hắn vì mình không tiếc kết làm đại thù cùng nhà quyền thế Lãng Nguyệt Quốc. Một người nam nhân tài cán vì mình làm đến phần này, nàng còn cầu gì nữa?
Mà sau khi theo Chu Hằng, nàng mới biết được nữ nhân có thể khoái hoạt đến trình độ nào! Điều này làm cho nàng nghiện, nếu sợ càng yêu, không bao giờ… muốn rời xa tên nam nhân này.
Nàng không cầu nhiều lắm, chỉ cần luôn luôn có thể như vậy là đủ rồi!
Nhưng Chu Hằng lại cho nàng một kinh hỉ, tiện tay đưa một quyển công pháp Thiên cấp lại, dường như không phải một môn công pháp tuyệt thế, mà là trên đường cái tùy ý có thể mua được.
– Đây cũng không phải thứ tốt gì!
Chu Hằng rất tùy ý nói, hắn quả thật không để ý.
– Tiểu nam nhân, ta yêu ngươi chết mất!
Tiêu Họa Thủy nhào tới trong lòng Chu Hằng, thân thể mềm mại nóng rực động tình, nàng đè Chu Hằng xuống, ngón tay vạch hai mép lồn dâm đãng rỉ đấy sâm thủy ra.
– Chủ nhân, ta muốn ngươi hung hăng địt ta!
Nàng cúi đầu nhìn Chu Hằng, mị nhãn mông lung gần như ra nước. Dâm thủy rỉ ra mép lồn, thấm vào đầu khấc dữ tợn của Chu Hằng.
Tình cảm mãnh liệt như vậy, chỉ có nam nữ dục tiên dục tử mới có thể phóng thích.
– Chủ nhân, ngươi cũng tới chơi nô đi, nô bị chủ nhân giết chết cũng sẽ cao hứng!
Lan Phi cũng động dục loạng choạng bò đến, cặp mông đẹp ngoáy ngoáy chổng vào mặt hắn. Khe lồn mê người bị mép thịt hồng hào che lại, nhúm lông tơ đen nhánh cực kỳ mê người.
Ngay cả Tiêu Họa Thủy đều không tưởng được, huống chi là Lan Phi, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới Chu Hằng ném cho mình công pháp Thiên cấp thượng phẩm tu luyện!
Công pháp Thiên cấp thượng phẩm a!
Vì môn công pháp này, Nam Cung Hoành, Nam Cung Trường Không thậm chí nguyện ý đi bán mông!
Nhưng, nàng ngay cả cầu cũng chưa từng dám cầu!
Quá cảm động, thổ phỉ này không phải chỉ biết mỗi phá hư! Bị nam nhân như vậy chơi, dù có bị chơi tàn nàng cũng nguyện ý!
– Dâm phụ! Để xem ta trừng phạt các ngươi thế nào!
Chu Hằng hét to một tiếng tét thật mạnh vào mông Lan Phi, để lại một vết tay đỏ bừng.
Tiêu Họa Thủy thấy vậy, làm sao còn chờ đợi được nữa? Nàng lập tức ngồi bệt xuống, thân thể truyền đến từng đợt cảm giác xé rách, khiến tâm trí của nàng đê mê như bay!
Chu Hằng không nhịn đươh hẩy hông lên, phối hợp với âm đạo nàng nhấp nhả. Hắn kéo mông Lan Phi ngồi lên mặt mình, miệng há lớn ngoạm lấy lồn nàng.
Cái lưỡi Chu Hằng biến thành thô dài, đâm ngoáy vào âm đạo đầy dâm thủy lênh láng của nàng. Dâm thủy bị Chu Hằng mút lấy, hút hết vào miệng.
– A… A… A… á… ưm… ư… ư… sướng… a… chủ… nhân… ư… Ư… Ư… Ưm… ư… a… chết… A… ư… liếm… a… Ư… liếm chết… nô… ư… ư… ư… ưm… a…
Lan Phi rên không ngớt, trong miệng phả ra từng đợt hơi nóng đầy dục tính. Tiêu Họa Thủy lập tức cúi đầu hôn môi nàng, hai cặp môi chín đỏ mọng mút lấy nhau.
Chu Hằng vừa hẩy hông nhấp vào cái lồn mềm mại co bót của Tiêu Họa Thủy, vừa thọc sâu vào liếm mút trong lồn Lan Phi. Đầu lưỡi của hắn chọc vào tử cung nàng, hung hãn đâm vào trong khe tử cung.
– Ứ! Ứm! Ứ… ứ… Ứ…
Lan Phi đột nhiên vung vẩy hai tay, hai bàn tay của nàng bấu lấy sau lưng Tiêu Họa Thủy, ngón tay co mạnh, khiến tấm lưng trắng muốt của Tiêu Họa Thủy nổi lên từng điểm đỏ. Hai bầu vú Tiêu Họa Thủy lập tức rịn rẩy mạnh mẽ.
Núm vú nàng cương cứng hơn nữa, hai núm vũ đỏ hồng như ngọc chọc chọc vào cặp vú cao ngất không kém của Lan Phi. Tiêu Họa Thủy cũng bị cào đến hưng phấn, nàng vong tay qua sau lưng Lan Phi, ngón tay từ từ đâm vào cúc hoa e thẹn khép chặt của nàng.
Lan Phi trợn tròn hai mắt, lưỡi nhỏ quấn chặt lấy lưỡi Tiêu Họa Thủy, cặp mông đầu đặn rung lắc không ngừng. Dâm thủy tiết ra mãnh liệt, nhưng bị Chu Hằng nuốt hết.
Trong lồn Lan Phi siết chặt cái lưỡi Chu Hằng, vách thịt tinh tế như muốn ngắt lấy lưỡi hắn. Trực tràng nàng co rút, khiến ngón tay Tiêu Họa Thủy kẹt chặt trong đít Lan Phi.
Tử cung Lan Phi một trận co thắt, âm tinh phun ra, theo đầu lưỡi chảy vào miệng Chu Hằng, bị hắn nuốt sạch.
Tiêu Họa Thủy hưng phấn lên, nàng thử đút hai ngón tay vào trong, lỗ đít nhỏ nhắn ửng đỏ của Lan Phi gắt gao kẹp chặt, khiến Tiêu Họa Thủy không tiến thêm được chút nào. Nàng không khỏi thầm nghĩ, Chu Hằng là làm sao có thể đút con cặc khổng lồ của hắn vào trong đây?
Nghĩ đến đây, Tiêu Họa Thủy không tự chủ co rúm hậu môn. Nàng cũng bị Chu Hằng đút vào qua, không biết cảm giác chính mình đút vào sẽ ra sao?
Ngón tay Tiêu Họa Thủy bất giác đã chạm vào lỗ đít nàng, ngón tay nhỏ trắng do dự một chút, vẫn là từ từ đút vào trong. Một loại cảm giác thỏa mãn biến thái dâng lên trong lòng nàng, âm đạo bị con cặc khổng lồ của Chu Hằng chiếm cứ lập tức một trận co rút.
Chu Hằng thì sung sướng không tả nổi, lồn Tiêu Họa Thủy càng lúc càng bót, vách thịt trơn trượt đầy dâm thủy càng xiết càng chặt, làm hắn gần như xuất ra ngay lập tức!
Chu Hằng nạnh mẽ kìm lại, con cặc khủng bố của hắn dùng sức thúc lên. Thân cặc không ngờ dài ra một đoạn, đầu khấc đâm loạn lên tử cung Tiêu Họa Thủy!
– Ưm… ưm… hứ… Ưm… um… ư… u… Ư…
Hai nàng hôn nhau rên rỉ đê mê, hai cặp mắt nhắm nghiền hưởng thụ con cặc và cái lưỡi thô dài trong lồn. Con cặc Chu Hằng giống như thần long bất bại, liên tục đâm mạnh vào âm đạo Tiêu Họa Thủy, tử cung nàng gần như sắp nứt ra.
Lan Phi thì càng thảm, chỉ có thể ngây ngất đung đưa trên mặt Chu Hằng, hai tay nàng bấu chặt lưng Tiêu Họa Thủy. 3 ngón tay Tiêu Họa Thủy đâm thật sâu vào đít Lan Phi, khiến nàng đê mê gần chết.
Tiêu Họa Thủy còn tự đút hai ngón tay vào cúc hoa nàng. Mỗi lần Chu Hằng nhấp cặc, lại làm ngón tay nàng rung lắc.
Chu Hằng chơi hai nàng mấy canh giờ liền mới đã đời, con cặc giật giật bắn đầy tinh trùng vào tử cung Tiêu Họa Thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro