Phần 179
2024-05-16 03:36:00
Bên trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, Chu Hằng ngồi trên một đống đất đá, thần thức quét qua, phát hiện nam nhân đầu bạc đã rời đi, hắn cũng ra khỏi bảo tháp, leo ra ngoài đường hầm.
Chuyện đầu tiên phải làm là đổ hết đất đá trong bảo tháp ra ngoài, đây là chỗ cho người ở.
Cái gọi là chỗ nguy hiểm nhất cũng là chỗ an toàn nhất, lời này mặc dù chưa chắc hoàn toàn đúng, nhưng hiện tại chỗ này rõ ràng trở thành một điểm mù, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không có người thế lực Mao gia đến đây nữa.
Đổ ra đất đá rất đơn giản, khó là làm sao dọn dẹp vết bẩn sót lại, cái này phải dọn dẹp từng chút một.
Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi đều là người thích sạch sẽ, làm sao có thể chấp nhận ở chỗ dơ bẩn thế này, lập tức bắt đầu dọn dẹp, bận rộn không ngừng, còn Chu Hằng thì chuẩn bị luyện hóa linh hạch vừa mới lấy được.
Hả?
Hắn bỗng sửng sốt, hắc kiếm trong đan điền vẫn còn chỉ thẳng vào lòng đất.
Sao lại thế này, chẳng lẽ còn có một viên linh hạch?
Chu Hằng ngẫm lại, bảo hai nàng ngừng chuyện dọn dẹp, hắn tiếp tục đào bởi tầng đá, tìm kiếm viên linh hạch thứ hai có thể tồn tại.
Linh thạch trung phẩm ngưng kết linh khí càng đậm đặc hơn linh thạch hạ phẩm, cho nên độ cứng cũng vượt xa. Tốc độ đào bới của Chu Hằng không nhanh, tốn hết ba ngày mới đào xuyên qua mạch khoáng linh thạch trung phẩm này.
Hắc kiếm vẫn chỉ thẳng vào lòng đất, vẫn có phản ứng mơ hồ.
Chu Hằng lại đào xuống 200 trượng, lúc này đã không còn tầng đá cứng nữa, chỉ là đá bình thường mà thôi. Hắn tiếp tục đào, vượt qua 500 trượng, nhiệt độ bỗng nhiên lên cao, giống như ở trong lòng hấp.
Ầm!
Một đoàn dung nham nóng bỏng độ nhiên trào ra từ lòng đất, phun về phía Chu Hằng.
Chu Hằng vội vàng bắn người lên, đi theo đường hầm chạy lên trên. Hắn dính phải dung nham này cũng không sao, nhưng thời gian lâu thì ngay cả thân thể của hắn đều không chịu nổi, tự nhiên phải nhanh chóng rời đi.
Đã đào ra địa hỏa rồi, nhưng phản ứng của hắc kiếm vẫn mơ hồ như vậy, lúc này Chu Hằng có thể khẳng định, bảo vật có thể dẫn động hắc kiếm còn cách hắn cực xa, nói không chừng còn ở sâu trong địa tâm!
Hiện tại tiểu nhân vật như hắn không thể nào tới được, nghe nói càng tới gần trung tâm lòng đất, nhiệt độ sẽ càng cao, ngay cả sắt luyện trăm lần cũng có thể hòa tan trong nháy mắt.
Kỳ quái, vật dẫn tới phản ứng của hắc kiếm lại không phải là linh hạch!
Chuyện này thật là trùng hợp, linh hạch nằm ngay trên con đường này, bằng không Chu Hằng đã mù mờ chạy mãi.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://bimdep.pro/hanh-trinh-chich-dao/
Chu Hằng đổ hết đất đá trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, bản thân đi lên tầng ba bắt đầu luyện hóa linh hạch, còn Lan Phi cùng Tiêu Họa Thủy thì tiếp tục dọn dẹp không gian trong tháp đã thành một đống lộn xộn. Tuy rằng hai nàng chưa nói tới thích sạch sẽ, nhưng cảnh tượng đầy bùn đất hiện giờ thật là khiến người ta không thoải mái.
Hai nàng bận rộn không ngừng, Chu Hằng thì khoanh chân ngồi trong tầng ba, luyện hóa linh hạch.
Linh hạch cùng linh thạch, linh khí giống nhau, biện pháp đơn giản nhất chính là dùng lỗ chân lông trên thân thể để hấp thu. Tuy nhiên tốc độ này cũng chậm nhất, không nhanh bằng trực tiếp uống vào.
Tụ Linh Cảnh không có tư cách trực tiếp nuốt linh thạch, linh khí khổng lồ có thể mạnh mẽ nhồi thân thể nổ tung, nhất định phải đến Sơ Phân Cảnh, bước đầu mở ra thế giới đan điền, lúc này mới có tư cách làm thế.
Mặc dù linh hạch này là cốt lõi, bộ phận tinh hoa nhất của linh thạch, nhưng độ cứng cũng không cao, có thể nghiền nát dễ dàng, sau đó bỏ vào miệng mà nuốt. Một đoàn mát lạnh chạy theo cổ họng vào trong dạ dày, hóa thành hàng tỷ hạt giàu năng lượng, có thể hấp thu dễ dàng.
Chu Hằng vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, liều mạng hấp thu những hạt này, mỗi một hạt đều mang theo tích lũy linh lực phong phú, đẩy mạnh tăng trưởng tu vi của hắn.
Ích Địa nhất trọng thiên trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong!
Suốt hai ngày đêm, Chu Hằng tích lũy lực lượng đạt tới cực hạn cảnh giới trước mắt, dù là còn thừa lực lượng cũng không thể tiếp tục hấp thu, bằng không chỉ là lãng phí, thậm chí nhồi nhét nổ tung thân thể!
Có thể xông lên Ích Địa nhị trọng thiên!
Thần thức Chu Hằng hóa thành hình người, tay cầm hắc kiếm, lại thi triển Lăng Thiên Cửu Thức.
Vù vù vù, bóng kiếm lạnh lẽ, sáng chọi vạn dặm, toàn bộ không gian đan điền lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm, bầu trời hỗn độn không có biến hóa, nhưng mặt đất kiên cố lại chìm xuống, đồng thời không ngừng mở rộng diện tích. Lại có vô số linh lực đông cứng, hình thành vùng đất mới.
Mỗi một lần đột phá, đều là quá trình hoàn thiện, mở rộng nội thế giới.
Ầm, ầm, ầm!
Nửa ngày sau, quá trình khai thiên ích địa kết thúc một giai đoạn, Chu Hằng bỗng mở mắt, khí thế trên người tăng vọt, nhưng nháy mắt lại thu liễm trở vào cơ thể. Tăng lên đại cảnh giới là đáng sợ nhất, cho nên sau mỗi lần đột phá hắn cần một quá trình thích ứng. Nhưng sau khi đột phá tiểu cảnh giới, hắn lại có thể lập tức khống chế khí tức bản thân một cách hoàn mỹ.
Ích Địa nhị trọng thiên!
Chu Hằng cũng không lập tức đứng lên, linh khí thiên địa đang cọ rửa thân thể hắn, năng lượng linh hạch còn thừa cũng vẫn đang chuyển hóa thành tích lũy linh lực, tuy rằng số lượng không nhiều, nhưng cũng không thể tùy tiện lãng phí.
Ba đạo lực huyết mạch lại có tiến bộ, Chu Hằng tin tưởng khi hắn đạt tới Ích Địa tam trọng thiên, huyết mạch Thanh Long sẽ đạt đến Thiên linh thể thập tinh hoàn mỹ, từ đó hoàn toàn phát huy được uy lực của Cửu U Băng Thiên Quyết.
Lại nửa ngày sau, hắn mới hài lòng đứng lên.
Là lúc phản kích rồi!
Đi xuống tầng dưới, chỉ thấy chỗ vốn dơ bẩn lộn xộn này đã sạch không còn hạt bụi, chỉ có ở góc tường đặt mấy thùng nước phá vỡ phong cảnh, bên trong toàn là là nước bẩn đục ngầu.
Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi đang nhàm chán nằm trên giường, hai nàng vốn không vừa mắt nhau, nhưng ở trong này không có người thứ ba để nói chuyện giải buồn, các nàng cũng hình thành hữu nghị nhất định.
Các nàng đều có dáng người kiêu ngạo, dù cho nằm ngửa trên giường thì bộ ngực kia vẫn vững vàng dựng thẳng, thân thể trần truồng phơi ra trước mắt Chu Hằng.
Lan Phi nằm thở phì phò, cặp vú nhấp nhô lên xuống, hai mép lồn khép mở liên tục, mu lồn lún phún vài sợi lông tơ nhô cao phập phồng. Tiêu Họa Thủy ở ngay bên cạnh, cặp vú cao ngất rung rung, mu lồn cũng có một mảnh lông đen, khe lồn hồng hào khép lại.
Nghe được tiếng Chu Hằng bước xuống, các nàng lười biếng chống nửa người trên, phong tình biếng nhác làm người ta mê say. Hai cặp vú rung lắc qua lại.
– Rốt cuộc ngươi chịu ra rồi!
Tiêu Họa Thủy vỗ vỗ bộ ngực đầy đặn.
– Mau dẫn chúng ta đi tắm, bẩn chết mất!
Chu Hằng không khỏi buồn cười, hai nàng làm khuân vác không biết bao lâu, vốn loại chuyện này là quá nhẹ nhàng đối với Sơ Phân Cảnh, nhưng có Sơ Phân Cảnh nào lại đi làm chuyện thấp kém như vậy? Huống chi hai nàng vốn là thân thể cao quý, làm xong liền thấy đau lưng mỏi vai, đó hoàn toàn là tác dụng tâm lý.
Ba người cùng rời Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, hướng về phía sơn cốc phát hiện ra suối nước nóng.
– Mau cho ta mặc quần áo!
Tiêu Họa Thủy đánh Chu Hằng một cái nói. Chu Hằng không cho hai nàng mặc quần áo, thân thể mỹ lệ của các nàng hoàn toàn lộ ra không sót một chút nào.
Lan Phi cùng dùng ánh mắt ai oán nhìn Chu Hằng, nàng không dám phản kháng, nhưng trần truồng không một mảnh vải đi lại giữa ban ngày ban mặt, thật đúng là quá mức.
Chu Hằng cười dâm tét một cái lên mông Tiêu Họa Thủy, bờ mông trắng mịn nổi lên từng đợt sóng gợn mềm mại. Đàn hồi kinh người truyền đến da thịt hắn.
– Nữ nhân của ta phải nghe lời ta, nếu không ta sẽ chơi ngươi 7 ngày 7 đêm!
Chu Hằng nở nụ cười tà ác đe dọa. Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi lập tức im lặng, nếu bị chơi liên tục không ngừng nghỉ một tuần liền, các nàng sợ rằng lồn mình sẽ banh mất. Dù sao hai nàng chỉ là Sơ Phân Cảnh, Chu Hằng lại là Ích Địa Cảnh.
Thấy hai nàng không phản kháng, Chu Hằng lập tức kéo con cặc to dài ra khỏi quần, đầu khắc ngạo nghễ kê lên cửa lồn Tiêu Họa Thủy từ phía sau. Tiêu Họa Thủy quay lại đánh yêu lên cặc hắn một cái:
– Thân thể ta đang bẩn, đợi tắm rửa xong sẽ hầu hạ đại ma vương ngươi!
Nói như vậy, nhưng thân thể nàng lại không có ý trốn tránh.
– Ta muốn ngay bây giờ!
Chu Hằng cười khà khà, hau tay nắm lấy vòng eo Tiêu Họa Thủy, con cặc lập tức đẩy vào lồn nàng! Âm đạo co bót ôm chặt cặc hắn, dâm thủy rỉ ra bao trùm con cặc.
– Miệng nói một đằng, thân làm một nẻo, ta phải trừng phạt ngươi tội không thành thật!
Chu Hằng tét một cái thật mạnh lên mông Tiêu Họa Thủy!
– Á! Ưm… Ưm… ư… trừng phạt… Ưm… ư… Ư… ưmm… a… ta… ư… A… A… Ưm… đi… a… ưm…
Tiêu Họa Thủy khẽ rên lên, nàng vốn tính dâm đãng, vì vậy đừng nói là Chu Hằng chơi nàng trong rừng, dù hắn có địt nàng trước mặt bàn dân thiên hạ, Tiêu Họa Thủy cũng vui lòng chổng mông lên cho hắn nện!
Chu Hằng dục hỏa hừng hực kéo hai tay Tiêu Họa Thủy ra sau, con cặc đâm vào lồn nàng lút cán, khiến thân thể Tiêu Họa Thủy cong thanh hình cung. Hắn mạnh mẽ nắc vào âm đạo nàng, đầu khấc to lớn thúc vào tử cung.
Tiêu Họa Thủy vừa rên rỉ, vừa bị Chu Hằng thúc tiến lên, nàng bước từng bước khó khăn, con cặc khủng bố trong lồn khiến nàng đê mê gần chết. Lan Phi hai mắt nhìn chằm chằm hai người Chu Hằng nện nhau, không ngừng nuốt nước miếng thèm thuồng, trong lồn nàng rỉ ra dâm thủy liên tục.
Đi ra được nửa giờ, Chu Hằng liền phát hiện một tiểu đội tuần tra, có một Ích Địa Cảnh dẫn đầu, ba Sơ Phân Cảnh đi theo.
Chu Hằng bế Tiêu Họa Thủy lên, để nàng quặp chân vào hông hắn, đón tiểu đội này. Ngay cả Khai Thiên Cảnh hắn còn không sợ, tự nhiên sẽ không e ngại những người này, lúc này không tránh không né đi ra.
– Hả, chính là hắn!
Cường giả Ích Địa Cảnh kia thấy được Chu Hằng đầu tiên, vội vàng lấy ra tranh vẽ, quét qua liền toát ra mừng rỡ. Nhìn thấy Tiêu Họa Thủy đang không ngừng nhấp nhô trên cặc Chu Hằng, lại thấy Lan Phi vừa đi vừa móc lồn bên cạnh, con cặc hắn lập tức ngóc đầu dậy, hắn vung tay hô lên:
– Chính là tiểu tử này cướp đi linh hạch, các ngươi mau thả tín hiệu, để ta quấn lấy hắn!
Chiến đấu cấp bậc Ích Địa Cảnh, Sơ Phân Cảnh căn bản không có tư cách tham dự, ba tên Sơ Phân Cảnh kia liền vội lùi lại, vừa lấy ra đạn tín hiệu trong người ném lên trời cao, vút một cái nổ tung ở trên không, hình thành một cái hoa văn màu xám tro. Hai mắt bọn chúng không kìm được dán vào thân hình tuyệt mỹ của hai nữ nhân kia.
Lan Phi thấy có người lạ, lập tức hét một tiếng ngồi xuống, muốn che đi thân thể. Nàng đã từng quý phi cao quý, sau có thể để người khác nhìn thấy thân thể này? Còn Tiêu Họa Thủy thì không thèm kiêng nể gì cả, hai tay nàng ôm cổ Chu Hằng, cặp mông liên tục hẩy lên, âm đạo mềm mại không ngừng nuốt nhả cặc hắn.
Mấy người này nhìn chằm chằm vào cặp mông lớn của Tiêu Họa Thủy, hai mắt sắp bắn ra lửa đến nơi.
– Ngươi ngăn cản được ta?
Chu Hằng mỉm cười bắt lấy mông Tiêu Họa Thủy xoa bóp, lúc hắn ở Ích Địa nhất trọng thiên có thể chém giết Ích Địa tam trọng thiên đỉnh phong, hiện tại nhảy vọt lên một tiểu cảnh giới, vậy giết càng thêm dễ dàng.
– Hừ! Cảnh giới của ngươi và ta như nhau, tuy rằng ta chưa chắc thắng được ngươi, nhưng ngăn cản ngươi vài phút cũng không thành vấn đề!
Cường giả Ích Địa Cảnh kia ngạo nghễ nói, hắn cũng có tu vi Ích Địa nhị trọng thiên, khí tức thậm chí còn mạnh hơn Chu Hằng một chút.
– Vậy ngươi cản cho ta xem!
Chu Hằng cười lạnh, hắn hận người Mao gia thấu xương, muốn giết phụ thân hắn, phải làm sẵn chuẩn bị bị giết lại!
Triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Chu Hằng mang theo Tiêu Họa Thủy tiến thẳng tới trước mặt đối phương, tế ra hắc kiếm chém vào cổ đối phương. Võ giả Ích Địa Cảnh tràn đầy tinh khí, không thể lãng phí được!
Tiêu Họa Thủy biết điều, hai tay ôm chặt cổ Chu Hằng, cặp đùi thon dài quặp lấy hông hắn, âm đạo nuốt lấy cặc Chu Hằng tận gốc.
Người kia chỉ cảm thấy hoa mắt, Chu Hằng đã xuất hiện trước mặt hắn, bóng kiếm màu đen vung lên trước mặt, từng đạo thác kiếm xuất hiện. Hắn tự nhiên nhận ra đây là Phi Bộc Kiếm Pháp, chẳng qua là võ kỹ Địa cấp hạ phẩm, chỉ có thể tăng chiến lực của Chu Hằng từ Ích Địa nhị trọng thiên sơ kỳ lên đến hậu kỳ.
Nắm giữ Thế cũng không thể tăng lên uy lực võ kỹ, mà chỉ làm đối thủ không thể cản được, không thể né tránh, quyết định lực sát thương chân chính còn phải xem cấp bậc của bản thân võ kỹ. Cũng như võ giả nắm giữ Thế chia ra vận chuyển một môn kiếm kỹ Nhân cấp hạ phẩm cùng một môn kiếm kỹ Thiên cấp thượng phẩm, uy lực có thể giống nhau hay sao?
Người kia cũng không nắm giữ Thế, hoàn toàn không thể nào tránh né một kiếm này, nhưng tu vi của hắn là Ích Địa nhị trọng thiên đỉnh phong, dù có bị đánh trúng thì sao chứ?
Với lực phòng ngự của hắn, có thể mạnh mẽ chịu dựng!
Tuy rằng sẽ làm hắn bị thương một chút, nhưng không có vấn đề, cùng lắm mấy phút là các vị đại năng Khai Thiên Cảnh sẽ xuất hiện, đến lúc đó sẽ có thể dễ dàng chém giết Chu Hằng.
Hắn không cần thắng, chỉ cần có thể bám trụ Chu Hằng một chút thời gian là đủ rồi.
Chu Hằng vung lên một kiếm, xẹt, người kia cùng vũ khí trong tay đều bị chém làm hai, một cái đầu rời cổ vang ra, máu tươi phun trào. Khí huyết Ích Địa Cảnh dồi dào cỡ nào, cột máu này phun cao đến hai trượng!
Cái đầu của người kia lăn nhiều vòng dưới đất, ngừng lại, trên mặt vẫn còn vẻ khó tin, như là hoàn toàn không cách nào chấp nhận được sự thật mình bị một kiếm chém đầu.
Không cam lòng, quá oan mà!
Tốt xấu gì hắn cũng là cường giả Ích Địa nhị trọng thiên đỉnh phong mà, sao lại có thể bị chiến lực Ích Địa nhị trọng thiên hậu kỳ một kiếm đánh chết?
Chu Hằng không hề ngừng lại đánh về phía ba võ giả Sơ Phân Cảnh kia, nói không chừng ba người này còn từng ra tay với cha của hắn!
Từng đạo thác kiếm tuôn trào, dưới Tấn Vân Lưu Quang Bộ, ba người kia tự nhiên không trốn thoát, nháy mắt bị giết sạch, máu nhuộm đồng hoang. Phi Bộc Kiếm Pháp đương nhiên chỉ là võ kỹ Địa cấp hạ phẩm, nhưng cũng không chịu nổi lực lượng của hắn vốn đã vượt xa Ích Địa tam trọng thiên đỉnh phong, uy lực một kiếm này có thể dùng Ích Địa nhị trọng thiên hậu kỳ để tính toán hay sao?
– Đi!
Chu Hằng thu Lan Phi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, toàn lực triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, trong nháy mắt mang theo Tiêu Họa Thủy đi xa hơn mười dặm, ngay cả cường giả Khai Thiên Cảnh cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.
Trên đường lại gặp mấy nhóm đội tuần tra Mao gia, Chu Hằng không chút lưu tình xử lý toàn bộ. Nếu không phải thực lực của hắn bây giờ còn chưa ra sao, hắn cũng muốn bắt người tra hỏi, trực tiếp đánh tới tổng bộ Mao gia đại náo một trận.
Muốn hại phụ thân của hắn, vậy đánh tới cả nhà trên dưới các ngươi, giết đến gà chó không tha!
Sau khi đến suối nước nóng, Chu Hằng thả Lan Phi ra. Hắn mang theo Tiêu Họa Thủy nhảy ùm xuống nước.
Tiêu Họa Thủy vừa gặp nước liền như thép nóng gặp lửa, lập tức tan chảy xuống. Thân thể nàng tuột khỏi người Chu Hằng, nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Con cặc Chu Hằng vẫn chưa từng rút ra khỏi lồn Tiêu Họa Thủy, hắn bấy lấy eo nàng, hông dùng sức nhấp!
– Ưm… Ư… Ư… um… a… sướng… Sướng… Quá… Ư… ư… Ưm… Ta… bay… ưm… A… ư… ư… Ưm…
Tiêu Họa Thủy thỏa mãn rên rỉ, Chu Hằng nện nàng như cái máy, khiến thân thể mềm mại run rẩy trên mặt nước. Lan Phi sớm nhìn đến trong miệng khô khan, nàng lập tức chống hai tay lên tảng đá, nhô cặp mông vểnh cao tròn trịa lên:
– Chủ nhân! Nô động tình, xin người hãy chơi nô đi! Xin người chà đạp nô đi!
Chu Hằng nghe vậy, làm sao có thể chịu nổi? Hắn phân ra một phân thân. Phân thân vỗ một cái thật mạnh lên mông Lan Phi, con cặc kê vào lồn nàng, lập tức đâm tới tử cung!
Lan Phi hai mắt mê ly, eo nhỏ uốn éo, cặp mông nhấp nhô hưởng ứng từng cú nắc của Chu Hằng. Sóng nước liên tục bắn lên tung tóe, ướt đẫm tấm lưng mượt mà của nàng.
Tiêu Họa Thủy bị chơi đến sung sướng đã đời, trong lồn liên tục co vào, chết chặt con cặc bên trong. Dâm thủy hòa lẫn với nước nóng theo từng cú nhấp như vú bão tràn đầy lồn nàng.
Đột nhiên Tiêu Họa Thủy vùng dậy đè Chu Hằng xuống nước.
Thân thể hai người chìm xuống dưới nước. Chu Hằng bị đè nằm ngửa trên mặt đất, Tiêu Họa Thủy ngồi xổm trên cặc hắn, hông nàng liên tục nhấp nhô lên xuống.
Dưới mặt nước, Chu Hằng có thể nhìn thấy rõ ràng con cặc bị hai mép lồn Tiêu Họa Thủy nuốt vào nhả ra. Đầu khấc to lớn vẫn ở trong âm đạo nàng, liên tục chạm vào tử cung.
Tiêu Họa Thủy dâm đãng liếm môi, hai tay nàng chống lên ngực Chu Hằng, cái lồn dâm đãng nhấp nhô không ngừng. Cặp vú rung lắc qua lại của nàng bị hắn bắt lấy xoa bóp.
Đầu tóc đen nhanh xõa tung trong nước, Tiêu Họa Thủy điên cuồng nhấp hông, hai mờ mông va đập lên chân Chu Hằng, để hắn sung sướng không thôi. Đấu vú Tiêu Họa Thủy đỏ bừng cương lên, bị Chu Hằng mút lấy cắn nhẹ.
Tiêu Họa Thủy lập tức trợn mắt đánh hắn một cái.
Chu Hằng không những không nhả ra mà còn cắn mạnh hơn. Con cặc hắn hẩy lên, thúc một cú thật mạnh vào lồn Tiêu Họa Thủy!
– Ục… ục… ục…
Tiêu Họa Thủy há miệng uống mấy ngụm nước, hai mắt nàng trợn tròn nhìn Chu Hằng. Chu Hằng xoay người một cái, đè Tiêu Họa Thủy nằm xuống.
Con cặc mạnh mẽ rút ra đẩy vào. Mỗi lần đều lút cán thật sâu trong lồn nàng, đầu khấc liên tục đánh lên tử cung nhạy cảm, khiến Tiêu Họa Thủy run rẩy co chặt âm đạo.
Âm tinh bắn ra từ trong lồn nàng, theo từng cú nhấp của Chu Hằng hào vào dòng nước. Chu Hằng đỏ bừng hai mắt, tay hắn kéo chân Tiêu Họa Thủy lên ép vào bầu vú nàng.
Âm đạo Tiêu Họa Thủy lập tức bị kéo rộng ra, thân thể nhạy cảm của nàng không kịp thích ứng tư thế mới, con cặc Chu Hằng đã tiếp tục nện tới!
Lan Phi bên này đã đê mê không chịu được, hai mắt nàng trợn trắng, lưỡi lè ra, mặt gục trên tảng đá. Phân thân Chu Hằng từ phía sau thúc vào lồn nàng, một tay hắn ngưng tụ một con cặc giả bằng băng, cắm vào lỗ đít nàng.
Hai con cặc 1 nóng 1 lạnh liên tục rung động, khiến Lan Phi đầu óc mơ hồ, trong đầu chỉ còn cặc với cặc. Hông nàng vô thức hẩy ra sau hưởng ứng con cặc đang nhịp vào lồn.
Phân thân hự một tiếng đâm sâu nhất có thể, con cặc lút cán trong lồn Lan Phi, đầu khấc run run bắn đầy tinh dịch vào lồn nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro